Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
Chương 318: Hôi Minh điêu (1)
Bọn người Diệp Chiến Thiên cũng bay vút đến.
Đúng lúc này, một phi hành yêu thú so với Hỏa Linh Điêu còn muốn lớn hơn nhiều, toàn thân vàng óng ánh xuất hiện ở trên không sơn cốc, xoay quanh hạ xuống.
- Không phải Hỏa Linh Điêu!
Sắc mặt Diệp Chiến Thiên ngưng tụ, Cự Điêu trên không toàn thân vàng óng ánh kia, bọn họ lại là chưa bao giờ thấy qua.
- Hỏa lôi nỗ chuẩn bị!
- Trước không cần công kích, toàn bộ tinh thần đề phòng!
Cự Điêu phía trên kia chậm rãi xoay quanh hạ xuống, như là người một nhà, nếu như là yêu thú tập kích mà nói, yêu thú sẽ không như vậy, chúng nó nhất định sẽ trực tiếp lao xuống.
- Trên Cự Điêu này như ngồi một người!
- Là Diệp Thần ca ca!
- Tam đệ đã trở lại!
Diệp Bằng kinh hỉ hô.
- Thu Hỏa lôi nỗ lại, là Tộc trưởng trở lại!
Trong sơn cốc một đám tộc nhân tuổi trẻ bộc phát ra một hồi hoan hô, hướng bầu trời trông đi, Diệp Thần ngồi ở phía trên kim sắc Cự Điêu, giống như một thiên thần từ trên trời giáng xuống, bọn người Diệp Mông, Diệp Minh, Diệp Mục, trong đôi mắt tất cả đều là lệ quang lập loè, tuy cách biệt mới mấy tháng, lại như là qua thật lâu thật lâu.
Đã trải qua máu và lửa ma luyện, loại thân tình đó càng thêm lắng đọng, khắc ở trong nội tâm.
Lúc Kim Dương Điêu rơi xuống, cảm giác cả bầu trời hơi bị tối sầm lại, thân hình Kim Dương Điêu này cao lớn hùng vĩ, cùng với trên người lộ ra khí tức cường hoành, làm cho người ta không khỏi sinh nghiêm nghị ra.
Trong sơn cốc này bất luận một con yêu thú gì, đều không thể cùng Cự Điêu kia đánh đồng, không biết Cự Điêu này là cấp bậc yêu thú gì, chẳng lẽ là Địa Tôn cấp?
Ánh mắt của mọi người, tập trung ở trên thân Diệp Thần.
Diệp Thần từ trên lưng Kim Dương điêu nhảy xuống, đám người Diệp Chiến Thiên đã vây quanh.
- Thần Nhi, ngươi rốt cục đã trở lại.
Diệp Chiến Thiên vui mừng nhìn nhi tử trở về, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng chỉ hóa thành câu này, may là hắn tính cách kiên định, hốc mắt cũng không khỏi hơi hơi phiếm hồng.
- Ân, phụ thân, con đã trở lại.
Diệp Thần mỉm cười nói, nhìn Diệp Chiến Thiên tinh thần rạng rỡ, vinh quang toả sáng, trong lòng vui sướng, đoạn thời gian này Diệp gia không có quá nhiều phiền nhiễu, phụ thân nguyên bản gầy yếu, thoáng trở nên béo chút.
Nhìn quanh mọi người, Diệp Thần từ trên mặt của mỗi người, đều thấy được tươi cười cùng hi vọng, như vậy rất tốt.
Nhìn nhìn đám người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng, chào hỏi:
- Nhị thúc, Tam thúc. . .
- Trở về là tốt rồi.
Diệp Chiến Long gật gật đầu, cũng đều là vẻ mặt vui sướng.
- Trong sơn cốc này thiếu ngươi, tổng như là thiếu cái gì.
Diệp Chiến Hùng cười ha ha nói.
Chỉ là một lát, đám người Diệp Mông, Diệp Minh liền hi hi ha ha tụ đi lên.
- Diệp Thần ca, ngươi thật lợi hại, đó là yêu thú gì?
- Con điêu này thoạt nhìn rất có khí thế!
- Di, đứa trẻ này là ai?
Lúc này ánh mắt của mọi người mới ngắm nhìn ở trên người Tiểu Dực, nhất là, trong lòng Tiểu Dực cư nhiên còn bế một Chương Ngư cổ quái.
Nhìn đến nhiều người nhìn bản thân như vậy, Tiểu Dực lập tức trở nên ngượng ngùng câu nệ lên, bộ dạng hoàn toàn không còn là Hỗn Thế Ma Vương trước kia.
Về phần Tiểu Vưu, vẫn là vẻ mặt cười mị mị, hưng phấn đến nỗi xúc tua loạn vũ, một chút cũng không sợ.
Những người này đều là người nhà của Diệp Thần ca anh! Tiểu Dực chi chi ngô ngô không biết nên nói cái gì, qua một lúc lâu, mới nói:
- Ta gọi là Tiểu Dực.
- Tiểu Dực là cô nhi, nên ta chứa chấp hắn.
Diệp Thần đối với một đám tộc nhân nói.
Nguyên lai Tiểu Dực là cô nhi, các tộc nhân nhìn Tiểu Dực tràn đầy nhu tình.
- Tiểu Dực, về sau nơi này là nhà của ngươi.
- Nếu có người khi dễ ngươi, ngươi lập tức chạy tới nói với chúng ta.
Đám người Diệp Mông rối rít nói.
Bọn người Diệp Mông không rõ ràng lắm thân phận chân thật của Tiểu Dực, Diệp Tuyền lại là biết, bản thể dực xà, Dực Xà thân kinh khủng kia, làm cho nàng ký ức hãy còn mới mẻ, chẳng qua hiện nay nhìn đến Tiểu Dực như tiểu oa nhi, bộ dáng thiên chân khả ái có chút xấu hổ, Diệp Tuyền lại có chút mê mang, phía trước nhìn qua Dực Xà khổng lồ kia, đúng là Tiểu Dực này sao? Mặc dù biết bản thể Tiểu Dực, Diệp Tuyền lại không có nói ra, hướng Diệp Thần nhìn lại, chỉ thấy Diệp Thần nhìn nàng mỉm cười.
- Diệp Thần ca, con Cự Điêu này tất nhiên là Địa Tôn cấp yêu thú đi?
Diệp Minh hưng phấn mà vuốt ve Kim Dương điêu.
- Ngươi sai lầm rồi, yêu thú thập giai trở lên không phải gọi như vậy, yêu thú thập giai trở lên kêu Địa Sư cấp yêu thú, chỉ có nhân loại mới có thể kêu Địa Tôn cấp.
Bên cạnh một người tên là Diệp Vũ tranh cãi.
- Mặc kệ là Địa Tôn cấp hay là Địa Sư cấp, con yêu thú này đều vượt qua thập giai đúng hay không? Ta cảm giác nó so với Ngũ Mao lợi hại hơn.
Diệp Minh cũng biết mình nói sai, mặt hơi hơi đỏ, mong mỏi mà nhìn về phía Diệp Thần nói.
Chúng người cũng đang mong đợi Diệp Thần đáp án, nếu như là một Địa Sư cấp yêu thú, kia Diệp gia liền tương đương với nhiều hơn một Địa Tôn cấp cao thủ! Thật không biết Diệp Thần là phục tùng yêu thú này thế nào.
- Đây là một con Thiên Sư cấp yêu thú, là ta ở trên đấu giá hội mua.
Diệp Thần cười cười nói.
- Thiên Sư cấp yêu thú?
Một đám tộc nhân chữ Chiến như Diệp Chiến Thiên đều hít một hơi khí lạnh, trời ơi.
- Phía trên Địa Sư mới là Thiên Sư cấp!
- Thiên Sư cấp, chẳng phải là tương đương với một Thiên Tôn cấp cao thủ?
Một đám tộc nhân nghị luận ầm ỉ, ánh mắt nhìn về phía Kim Dương điêu đều thay đổi.
Thiên Tôn cấp a, đó là cảnh giới bọn họ căn bản không cách nào tưởng tượng, nghe nói tông chủ tam Đại Tông Môn, bất quá cũng chỉ là Thiên Tôn cấp cao thủ, ở trong mắt bọn hắn, Thiên Tôn cấp cao thủ là tồn tại y hệt Thần minh.
- Thần Nhi, tu vi của ngươi hiện tại đến cảnh giới gì rồi?
Diệp Chiến Thiên ở một bên hỏi.
Mọi người lúc này mới nhớ tới, bọn họ đến bây giờ thậm chí đã quên hỏi thăm tu vi Diệp Thần, dồn dập nhìn về phía Diệp Thần.
- Địa Tôn trung kỳ.
Diệp Thần nói, nếu luận thần hồn, miễn cưỡng có thể cùng Thiên Tôn đỉnh phong đối kháng rồi, bất quá loại vật thần hồn này, Diệp Thần sẽ không nói ra.
Nghe được Diệp Thần nói, mọi người chung quanh một trận hưng phấn.
- Ta nói Diệp Thần ca khẳng định sẽ đột phá!
- Chúc mừng Diệp Thần ca!
Một đám tộc nhân trẻ tuổi dồn dập nói.
Đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long cũng vui rạo rực.
- Thần Nhi thiên phú kinh tài tuyệt thế, tu vi tiến triển quả thật không phải đám người chúng ta có thể với tới.
Diệp Chiến Long cười thở dài.
- Thần Nhi đã trở lại, Diệp gia chúng ta nên hảo hảo ăn mừng một phen mới được!
Diệp Chiến Hùng đề nghị.
Trò chuyện, đám người Diệp gia cũng đều phát hiện, A Ly vẫn đi theo Diệp Thần, hiện tại cư nhiên dài ra bảy cái đuôi, không biết bảy cái đuôi đối với Ly Miêu ý vị như thế nào, bọn họ tịnh không có hỏi tới.
- Thần Nhi, Thiên Sư cấp yêu thú này của ngươi, là ở phách mại hành mua, chúng ta qua có thể mua chút yêu thú cao cấp trở về.
Đúng lúc này, một phi hành yêu thú so với Hỏa Linh Điêu còn muốn lớn hơn nhiều, toàn thân vàng óng ánh xuất hiện ở trên không sơn cốc, xoay quanh hạ xuống.
- Không phải Hỏa Linh Điêu!
Sắc mặt Diệp Chiến Thiên ngưng tụ, Cự Điêu trên không toàn thân vàng óng ánh kia, bọn họ lại là chưa bao giờ thấy qua.
- Hỏa lôi nỗ chuẩn bị!
- Trước không cần công kích, toàn bộ tinh thần đề phòng!
Cự Điêu phía trên kia chậm rãi xoay quanh hạ xuống, như là người một nhà, nếu như là yêu thú tập kích mà nói, yêu thú sẽ không như vậy, chúng nó nhất định sẽ trực tiếp lao xuống.
- Trên Cự Điêu này như ngồi một người!
- Là Diệp Thần ca ca!
- Tam đệ đã trở lại!
Diệp Bằng kinh hỉ hô.
- Thu Hỏa lôi nỗ lại, là Tộc trưởng trở lại!
Trong sơn cốc một đám tộc nhân tuổi trẻ bộc phát ra một hồi hoan hô, hướng bầu trời trông đi, Diệp Thần ngồi ở phía trên kim sắc Cự Điêu, giống như một thiên thần từ trên trời giáng xuống, bọn người Diệp Mông, Diệp Minh, Diệp Mục, trong đôi mắt tất cả đều là lệ quang lập loè, tuy cách biệt mới mấy tháng, lại như là qua thật lâu thật lâu.
Đã trải qua máu và lửa ma luyện, loại thân tình đó càng thêm lắng đọng, khắc ở trong nội tâm.
Lúc Kim Dương Điêu rơi xuống, cảm giác cả bầu trời hơi bị tối sầm lại, thân hình Kim Dương Điêu này cao lớn hùng vĩ, cùng với trên người lộ ra khí tức cường hoành, làm cho người ta không khỏi sinh nghiêm nghị ra.
Trong sơn cốc này bất luận một con yêu thú gì, đều không thể cùng Cự Điêu kia đánh đồng, không biết Cự Điêu này là cấp bậc yêu thú gì, chẳng lẽ là Địa Tôn cấp?
Ánh mắt của mọi người, tập trung ở trên thân Diệp Thần.
Diệp Thần từ trên lưng Kim Dương điêu nhảy xuống, đám người Diệp Chiến Thiên đã vây quanh.
- Thần Nhi, ngươi rốt cục đã trở lại.
Diệp Chiến Thiên vui mừng nhìn nhi tử trở về, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng chỉ hóa thành câu này, may là hắn tính cách kiên định, hốc mắt cũng không khỏi hơi hơi phiếm hồng.
- Ân, phụ thân, con đã trở lại.
Diệp Thần mỉm cười nói, nhìn Diệp Chiến Thiên tinh thần rạng rỡ, vinh quang toả sáng, trong lòng vui sướng, đoạn thời gian này Diệp gia không có quá nhiều phiền nhiễu, phụ thân nguyên bản gầy yếu, thoáng trở nên béo chút.
Nhìn quanh mọi người, Diệp Thần từ trên mặt của mỗi người, đều thấy được tươi cười cùng hi vọng, như vậy rất tốt.
Nhìn nhìn đám người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng, chào hỏi:
- Nhị thúc, Tam thúc. . .
- Trở về là tốt rồi.
Diệp Chiến Long gật gật đầu, cũng đều là vẻ mặt vui sướng.
- Trong sơn cốc này thiếu ngươi, tổng như là thiếu cái gì.
Diệp Chiến Hùng cười ha ha nói.
Chỉ là một lát, đám người Diệp Mông, Diệp Minh liền hi hi ha ha tụ đi lên.
- Diệp Thần ca, ngươi thật lợi hại, đó là yêu thú gì?
- Con điêu này thoạt nhìn rất có khí thế!
- Di, đứa trẻ này là ai?
Lúc này ánh mắt của mọi người mới ngắm nhìn ở trên người Tiểu Dực, nhất là, trong lòng Tiểu Dực cư nhiên còn bế một Chương Ngư cổ quái.
Nhìn đến nhiều người nhìn bản thân như vậy, Tiểu Dực lập tức trở nên ngượng ngùng câu nệ lên, bộ dạng hoàn toàn không còn là Hỗn Thế Ma Vương trước kia.
Về phần Tiểu Vưu, vẫn là vẻ mặt cười mị mị, hưng phấn đến nỗi xúc tua loạn vũ, một chút cũng không sợ.
Những người này đều là người nhà của Diệp Thần ca anh! Tiểu Dực chi chi ngô ngô không biết nên nói cái gì, qua một lúc lâu, mới nói:
- Ta gọi là Tiểu Dực.
- Tiểu Dực là cô nhi, nên ta chứa chấp hắn.
Diệp Thần đối với một đám tộc nhân nói.
Nguyên lai Tiểu Dực là cô nhi, các tộc nhân nhìn Tiểu Dực tràn đầy nhu tình.
- Tiểu Dực, về sau nơi này là nhà của ngươi.
- Nếu có người khi dễ ngươi, ngươi lập tức chạy tới nói với chúng ta.
Đám người Diệp Mông rối rít nói.
Bọn người Diệp Mông không rõ ràng lắm thân phận chân thật của Tiểu Dực, Diệp Tuyền lại là biết, bản thể dực xà, Dực Xà thân kinh khủng kia, làm cho nàng ký ức hãy còn mới mẻ, chẳng qua hiện nay nhìn đến Tiểu Dực như tiểu oa nhi, bộ dáng thiên chân khả ái có chút xấu hổ, Diệp Tuyền lại có chút mê mang, phía trước nhìn qua Dực Xà khổng lồ kia, đúng là Tiểu Dực này sao? Mặc dù biết bản thể Tiểu Dực, Diệp Tuyền lại không có nói ra, hướng Diệp Thần nhìn lại, chỉ thấy Diệp Thần nhìn nàng mỉm cười.
- Diệp Thần ca, con Cự Điêu này tất nhiên là Địa Tôn cấp yêu thú đi?
Diệp Minh hưng phấn mà vuốt ve Kim Dương điêu.
- Ngươi sai lầm rồi, yêu thú thập giai trở lên không phải gọi như vậy, yêu thú thập giai trở lên kêu Địa Sư cấp yêu thú, chỉ có nhân loại mới có thể kêu Địa Tôn cấp.
Bên cạnh một người tên là Diệp Vũ tranh cãi.
- Mặc kệ là Địa Tôn cấp hay là Địa Sư cấp, con yêu thú này đều vượt qua thập giai đúng hay không? Ta cảm giác nó so với Ngũ Mao lợi hại hơn.
Diệp Minh cũng biết mình nói sai, mặt hơi hơi đỏ, mong mỏi mà nhìn về phía Diệp Thần nói.
Chúng người cũng đang mong đợi Diệp Thần đáp án, nếu như là một Địa Sư cấp yêu thú, kia Diệp gia liền tương đương với nhiều hơn một Địa Tôn cấp cao thủ! Thật không biết Diệp Thần là phục tùng yêu thú này thế nào.
- Đây là một con Thiên Sư cấp yêu thú, là ta ở trên đấu giá hội mua.
Diệp Thần cười cười nói.
- Thiên Sư cấp yêu thú?
Một đám tộc nhân chữ Chiến như Diệp Chiến Thiên đều hít một hơi khí lạnh, trời ơi.
- Phía trên Địa Sư mới là Thiên Sư cấp!
- Thiên Sư cấp, chẳng phải là tương đương với một Thiên Tôn cấp cao thủ?
Một đám tộc nhân nghị luận ầm ỉ, ánh mắt nhìn về phía Kim Dương điêu đều thay đổi.
Thiên Tôn cấp a, đó là cảnh giới bọn họ căn bản không cách nào tưởng tượng, nghe nói tông chủ tam Đại Tông Môn, bất quá cũng chỉ là Thiên Tôn cấp cao thủ, ở trong mắt bọn hắn, Thiên Tôn cấp cao thủ là tồn tại y hệt Thần minh.
- Thần Nhi, tu vi của ngươi hiện tại đến cảnh giới gì rồi?
Diệp Chiến Thiên ở một bên hỏi.
Mọi người lúc này mới nhớ tới, bọn họ đến bây giờ thậm chí đã quên hỏi thăm tu vi Diệp Thần, dồn dập nhìn về phía Diệp Thần.
- Địa Tôn trung kỳ.
Diệp Thần nói, nếu luận thần hồn, miễn cưỡng có thể cùng Thiên Tôn đỉnh phong đối kháng rồi, bất quá loại vật thần hồn này, Diệp Thần sẽ không nói ra.
Nghe được Diệp Thần nói, mọi người chung quanh một trận hưng phấn.
- Ta nói Diệp Thần ca khẳng định sẽ đột phá!
- Chúc mừng Diệp Thần ca!
Một đám tộc nhân trẻ tuổi dồn dập nói.
Đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long cũng vui rạo rực.
- Thần Nhi thiên phú kinh tài tuyệt thế, tu vi tiến triển quả thật không phải đám người chúng ta có thể với tới.
Diệp Chiến Long cười thở dài.
- Thần Nhi đã trở lại, Diệp gia chúng ta nên hảo hảo ăn mừng một phen mới được!
Diệp Chiến Hùng đề nghị.
Trò chuyện, đám người Diệp gia cũng đều phát hiện, A Ly vẫn đi theo Diệp Thần, hiện tại cư nhiên dài ra bảy cái đuôi, không biết bảy cái đuôi đối với Ly Miêu ý vị như thế nào, bọn họ tịnh không có hỏi tới.
- Thần Nhi, Thiên Sư cấp yêu thú này của ngươi, là ở phách mại hành mua, chúng ta qua có thể mua chút yêu thú cao cấp trở về.
Tác giả :
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu