Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát
Chương 370
Trong tâm trí của Cố Cẩm hiện lên hình ảnh Tư Lệ Đình đang đứng trước ngôi nhà gỗ với nụ cười tươi, mặc áo sơ: mi trắng, gương mặt tái nhọt.
Một chú ba như vậy sẽ không làm cô thất Vọng.
Cố Cẩm không trả lời, xoay người bỏ đi.
“Tiểu Cẩm nhi, em đi đâu vậy?”
“Không phải anh muốn đi tụ tập à? Đi thôi.
”
Nam Cung Mặc thở dài nhìn bóng lưng rời đi của cô: “Quả nhiên, lòng phụ nữ như mò kim đáy bẻ.
”
Cô vừa đi ra, Đường Minh đã nghênh đón cô, khóe miệng Cố Cậm gợi lên một nụ cười nhìn anh ta, ánh mắt nhàn nhạt.
“Đường tổng.
”
“Cô Erlena, chúng ta cùng đường, tôi đưa cô.
”
“Vậy phiền Đường tổng rồi.
” Cố Cẩm bình tĩnh trả lời.
“Đó là vinh hạnh của tôi.
” Đường Minh dùng ánh mắt đánh giá cô, xem ra tất cả đều ở đây tự khảo nghiệm mình.
Đường Minh để tài xế đi, thân sĩ mở cửa ghé phụ cho Cố Câm.
Điều này khiến Cố Cẩm vốn chỉ định ngồi ghế sau phải cắn răng chịu đạn, cô ưu nhã cảm ơn: “Cảm ơn.
”
Cách đó không xa, Giản Vân nhìn Cố Cẩm lên xe của Đường Minh, trong đôi mắt lạnh lùng lóe lên tia lạnh lẽo.
Tô Cẩm Khê, anh đã từng bỏ lỡ em một lần, lần này dù là em hay anh, anh cũng sẽ không bao giờ buông tay.
Trong xe.
Đường Minh dẫn đầu tạo ra chủ đề: “Ngày đó ở sân bay.
tôi nhận nhằm cô Erlena là bạn cũ của tôi, tôi đã có một số hành động bắt lịch sự, mong cô thứ lỗi.
”
“Không sao, tôi có thể hiểu được, anh cũng không phải người duy nhất nhận nhằm tôi, trước anh cũng có người nhận nhằm tôi.
”
Như thể anh ta đã đoán được trước Có Cảm sẽ trả lời như thế, Đường Minh lại nói: “Ò? Cũng có người nhận nhằm cô à2”
Trên trán Cố Cẩm đầy những vạch đen, cả Giản Vân và Đường Minh đều đang cố ý thử cô.
Cô không giấu được Tư Lệ Đình là chuyện bình thường, thứ nhất cô chưa từng nghĩ đến việc che giấu bản thân với anh, thứ hai, hai người có quan hệ mật thiết với nhau.
Còn Đường Minh và Giản Vân, không lẽ cô không thể giấu được hai người này sao? Cô mới trở về được một thời gian hai người đã lần lượt thử cô.
Cố Cẩm duy trì sự bình tĩnh của mình: “Anh Tư của Hoàng đế, cô Tô của nhà họ Tô, còn có đám người anh Giản.
”
“Anh Tư này là chú ba của tôi, cô Tô giống với cô vốn là người yêu của chú ấy.
”
“Tôi biết điều đó.
” Có Cảm dửng dưng nói.
“Hành vi của chú ba trong bữa tối từ thiện hôm đó đã xúc phạm cô Erlena, mà cô Erlena đối xử với chú ấy…”
Ánh mắt Đường Minh lướt qua mặt Cố Cẩm, nếu những chủ đề khác không thể khơi gợi cảm xúc của cô, vậy còn Tư Lệ Đình thì sao?
“Tôi có nghe nói về chuyện của anh Tư và cô Tô, nhưng người chết không thể sống lại.
” Cô đưa đẩy không trả lời trực tiếp.
“Vốn chú ba là một người có khả năng tự chủ cao.
Sau khi Tô Cẩm Khê qua đời, tính cách của chú ấy thay đổi lớn.
Chú ấy đã thay đổi từ một người giữ mình trong sạch thành một tay chơi, chú ấy được bao quanh bởi nhiều phụ nữ quanh năm.
”
Cố Cẩm biết Đường Minh đề cập đến những điều này trước mặt cô là cố ý chọc tức cô.
Nếu cô thực sự là Tô Cẩm Khê, khi nghe thấy những lời này cô sẽ không tức điên lên sao?
Nhưng sao anh ta có thể biết được mình đã trở thành người như thế nào sau hơn một năm rèn luyện.
Hơn nữa, không ai biết Tư Lệ Đình tốt hay xấu hơn bản thân cô, cô trách ai cũng được nhưng cô sẽ không trách người đó.
Khoé miệng cô gợi lên một nụ cười nông cạn: “Tôi có thể hiểu rằng cái chết của người yêu đã gây ra quá nhiều kích thích đối với anh ấy, dẫn tới tính cách anh ấy thay đi.
Vốn dĩ đàn ông đã là một sinh vật bị chi phối bởi dục vọng, không có gì ngạc nhiên khi anh ấy được bao quanh bởi phụ nữ.
Nếu tôi là đàn ông, có thể tôi cũng giống như vậy, cuộc sống là nên tận hưởng niềm vui trước mắt.
”
Đường Minh không thể tin được nhìn người phụ nữ vô tư nghịch móng tay này, dựa theo tam quan của Tô Cẩm Khê thì cô sẽ không bao giờ nói ra lời như vậy.
Cô ấy thực sự không phải là Tô Cẳm Khê?
Anh ta vẫn nhớ trước kia cô gái ấy thánh thiện giống như thiên thần.