Cuồng Thê PK Thập Lang Quân
Chương 8: Nam Cung Phong 1
*Yến Quốc..Hoàng Thành*
Xe ngựa đi suốt bảy ngày bảy đêm đến Yến Quốc, Bích Nguyệt nằm trên nhuyễn tháp bộ dạng lười biếng , mắt nhắm lại đánh cờ với Chu Công.
Ngồi xe ngựa đoạn đường khá xa , nhưng Bích Nguyệt vẫn tỉnh táo sảng khoái tinh thần , Xuân Mai ngồi bên cạnh , mặt mày xanh xao cắt không có một chút máu nhìn thật buồn cười: ‘‘ Đã bảo muội ở nhà rồi mà vẩn không chịu nghe lời , theo ta làm chi bây giờ nhìn lại muội thử xem thật khó coi quá đi ’’.
Xuân Mai mặt mày xanh mét trả lời ‘‘ Công…tiểu thư..nô tỳ phải chăm sóc tiểu thư thật tốt nô tỳ không thể xa tiểu thư..”.
Nói xong Xuân Mai vẫn cúi đầu lén nhìn Bích Nguyệt trong lòng thật sợ vị chủ tử khó hầu hạ này.
Bích Nguyệt vẫn tủm tỉm cười nhìn Xuân Mai “ Mấy năm nay phải hầu hạ ta thật là khổ cho muội , tính tình ta cổ quái đạm bạc , qua mấy năm nữa muội tròn 14 ta sẽ xem xét gia đình nào hoàn cảnh thật tốt gả muội đi.”
Xuân Mai mặt đỏ đến tai xấu hổ thẹn thùng , ước gì có cái lổ để nàng mau chóng chui xuống cho đở khó coi “Tiểu thư.Xuân Mai không lấy chồng suốt đời hầu hạ tiểu thư ” nói xong chạy vù ra khỏi xe ngựa.
Thấy Xuân Mai da mặt quá mỏng , Bích Nguyệt không tiếp tục chọc ghẹo nàng nữa , lệnh cho Vân Thương Tuyệt Tình vào phân phó một số việc “ Vân Thương cấp tốc vào thành trước , thuê 4 phòng thượng hạng tại quán trọ Bồng Lai , đem theo ngọc bội này của ta ra , lệnh cho chưởng quầy an bài tất cả ”.
" Tuyệt Tình vào thành đến Vọng Nhạc Lâu đưa ngọc bội này cho Dương mama , lệnh cho bà ta sắp xếp , hai ngày sau “Mộng Điệp Tiên Tử”sẽ đánh đàn hát một đêm tìm tri âm tri kỷ , nếu người hữu duyên nhặt được tú cầu , sẽ được Mộng Điệp Tiên Tử hàn huyên uống rượu suốt đêm , nhưng phải đáp ứng một điều kiện của Mộng Điệp Tiên Tử đặt ra..”.
“Dạ , thuộc hạ tuân mệnh”.Hai người lui ra thật nhanh chấp hành mệnh lệnh.
Bao nhiêu năm nay , được nàng truyền thụ võ công , giờ Vân Thương và Tuyệt Tình có thể nói đi khắp thiên hạ mấy ai địch nổi.
Thật sự không phụ lòng kỳ vọng , bao nhiêu năm nàng đào tạo ra hai nhân tài kiệt suất xứng đáng là tả hữu hộ pháp của nàng.
“Xuân Mai, hối thúc xa phu đánh xe nhanh hơn , điểm đến là quán trọ Bồng Lai phía đông nam hoàng thành”.
“Dạ rỏ ,thưa tiểu thư !”.
Bích Nguyệt tựa vào nhuyễn tháp tiếp tục đọc sách.
Hai canh giờ sau , xe ngựa dừng lại trước cửa khách sạn Bồng Lai, Vân Thương cùng Hình chưởng quầy ra tiếp đón.
Một chiếc xe ngựa xa hoa dừng lại , xung quanh mọi người đều tò mò quan sát , xem đến cùng người tới là người phương nào, chỉ thấy ngọc thủ đưa ra , một bàn tay trắng ngần không xương mỏng manh xinh đẹp , ngón tay nhỏ nhỏ nhắn như búp măng , được một thị vệ mang trên mặt chiếc mặt nạ ngân sắc dìu xuống xe..không thấy được dung mạo không biết là xấu đẹp gì hết chỉ nhìn được bàn tay xinh đẹp..mất hứng , mọi người tiếp tục ăn cơm không để ý nữa.
Vừa vào đến cửa , đã nghe tiếng bàn luận xôn xao khắp nơi.
Bích Nguyêt trực tiếp đi thẳng lên lầu 2 , đặt chân vào một căn phòng được thiết kế trang nhã , nàng hướng về phía cửa sổ ngồi xuống , Xuân Mai nhanh chóng gọi món ăn “Tiểu nhị ca , cho mấy món ngon nhất quán với một bình trà đặc biệt”..
“Dạ có ngay , có ngay , khách quan xin chờ xíu”.Tiểu nhị lui ngay xuống lầu nhanh chóng chuẩn bi thức ăn mang lên phục vụ.
Tiếng bàn luận to nhỏ truyền khắp nơi
“ Này lão tam ngươi có nghe tin gì không?”..
“Tin gì nói nghe thử xem ?”..
“ Hai ngày nữa Mộng Điệp Tiên Tử sẽ xuất hiện tại Vọng Nhạc Lâu , ta còn nghe nói lần này Mộng Điệp Tiên Tử ném tú cầu tìm tri âm tri kỷ nữa đó ”…
“Nghe nói ai được Mông Điệp Tiên Tử nhìn trúng , sẽ có thể cùng nàng một đêm đối ẩm hàn huyên ....sau đó cùng nhau thách đấu , nếu thắng nàng sẽ đáp ứng một điều kiện còn thua thì giúp nàng làm một việc”..
“Hahaha ,lão tứ ngươi củng đi thử xem biết đâu sẽ được chọn trúng nếu thắng lại được đệ nhất mỹ nhân Mộng Điệp Tiên Tử hầu hạ thì còn gì hạnh phúc sung sướng nào hơn”..
“Nàng là người tình trong mộng của tất cả nam nhân trong thiên hạ !”..
“Bao nhiêu năm nay không ai thấy được mặt nàng..ài..mặc dù chỉ có thể nhìn thấy nàng qua chiếc mạn che mặt , đả đủ làm điên đảo chúng sinh , nói chi đến lúc tháo mạn che xuống..”
Nhiều tiếng hít hà nghị luân vẫn sôi nổi.
Xe ngựa đi suốt bảy ngày bảy đêm đến Yến Quốc, Bích Nguyệt nằm trên nhuyễn tháp bộ dạng lười biếng , mắt nhắm lại đánh cờ với Chu Công.
Ngồi xe ngựa đoạn đường khá xa , nhưng Bích Nguyệt vẫn tỉnh táo sảng khoái tinh thần , Xuân Mai ngồi bên cạnh , mặt mày xanh xao cắt không có một chút máu nhìn thật buồn cười: ‘‘ Đã bảo muội ở nhà rồi mà vẩn không chịu nghe lời , theo ta làm chi bây giờ nhìn lại muội thử xem thật khó coi quá đi ’’.
Xuân Mai mặt mày xanh mét trả lời ‘‘ Công…tiểu thư..nô tỳ phải chăm sóc tiểu thư thật tốt nô tỳ không thể xa tiểu thư..”.
Nói xong Xuân Mai vẫn cúi đầu lén nhìn Bích Nguyệt trong lòng thật sợ vị chủ tử khó hầu hạ này.
Bích Nguyệt vẫn tủm tỉm cười nhìn Xuân Mai “ Mấy năm nay phải hầu hạ ta thật là khổ cho muội , tính tình ta cổ quái đạm bạc , qua mấy năm nữa muội tròn 14 ta sẽ xem xét gia đình nào hoàn cảnh thật tốt gả muội đi.”
Xuân Mai mặt đỏ đến tai xấu hổ thẹn thùng , ước gì có cái lổ để nàng mau chóng chui xuống cho đở khó coi “Tiểu thư.Xuân Mai không lấy chồng suốt đời hầu hạ tiểu thư ” nói xong chạy vù ra khỏi xe ngựa.
Thấy Xuân Mai da mặt quá mỏng , Bích Nguyệt không tiếp tục chọc ghẹo nàng nữa , lệnh cho Vân Thương Tuyệt Tình vào phân phó một số việc “ Vân Thương cấp tốc vào thành trước , thuê 4 phòng thượng hạng tại quán trọ Bồng Lai , đem theo ngọc bội này của ta ra , lệnh cho chưởng quầy an bài tất cả ”.
" Tuyệt Tình vào thành đến Vọng Nhạc Lâu đưa ngọc bội này cho Dương mama , lệnh cho bà ta sắp xếp , hai ngày sau “Mộng Điệp Tiên Tử”sẽ đánh đàn hát một đêm tìm tri âm tri kỷ , nếu người hữu duyên nhặt được tú cầu , sẽ được Mộng Điệp Tiên Tử hàn huyên uống rượu suốt đêm , nhưng phải đáp ứng một điều kiện của Mộng Điệp Tiên Tử đặt ra..”.
“Dạ , thuộc hạ tuân mệnh”.Hai người lui ra thật nhanh chấp hành mệnh lệnh.
Bao nhiêu năm nay , được nàng truyền thụ võ công , giờ Vân Thương và Tuyệt Tình có thể nói đi khắp thiên hạ mấy ai địch nổi.
Thật sự không phụ lòng kỳ vọng , bao nhiêu năm nàng đào tạo ra hai nhân tài kiệt suất xứng đáng là tả hữu hộ pháp của nàng.
“Xuân Mai, hối thúc xa phu đánh xe nhanh hơn , điểm đến là quán trọ Bồng Lai phía đông nam hoàng thành”.
“Dạ rỏ ,thưa tiểu thư !”.
Bích Nguyệt tựa vào nhuyễn tháp tiếp tục đọc sách.
Hai canh giờ sau , xe ngựa dừng lại trước cửa khách sạn Bồng Lai, Vân Thương cùng Hình chưởng quầy ra tiếp đón.
Một chiếc xe ngựa xa hoa dừng lại , xung quanh mọi người đều tò mò quan sát , xem đến cùng người tới là người phương nào, chỉ thấy ngọc thủ đưa ra , một bàn tay trắng ngần không xương mỏng manh xinh đẹp , ngón tay nhỏ nhỏ nhắn như búp măng , được một thị vệ mang trên mặt chiếc mặt nạ ngân sắc dìu xuống xe..không thấy được dung mạo không biết là xấu đẹp gì hết chỉ nhìn được bàn tay xinh đẹp..mất hứng , mọi người tiếp tục ăn cơm không để ý nữa.
Vừa vào đến cửa , đã nghe tiếng bàn luận xôn xao khắp nơi.
Bích Nguyêt trực tiếp đi thẳng lên lầu 2 , đặt chân vào một căn phòng được thiết kế trang nhã , nàng hướng về phía cửa sổ ngồi xuống , Xuân Mai nhanh chóng gọi món ăn “Tiểu nhị ca , cho mấy món ngon nhất quán với một bình trà đặc biệt”..
“Dạ có ngay , có ngay , khách quan xin chờ xíu”.Tiểu nhị lui ngay xuống lầu nhanh chóng chuẩn bi thức ăn mang lên phục vụ.
Tiếng bàn luận to nhỏ truyền khắp nơi
“ Này lão tam ngươi có nghe tin gì không?”..
“Tin gì nói nghe thử xem ?”..
“ Hai ngày nữa Mộng Điệp Tiên Tử sẽ xuất hiện tại Vọng Nhạc Lâu , ta còn nghe nói lần này Mộng Điệp Tiên Tử ném tú cầu tìm tri âm tri kỷ nữa đó ”…
“Nghe nói ai được Mông Điệp Tiên Tử nhìn trúng , sẽ có thể cùng nàng một đêm đối ẩm hàn huyên ....sau đó cùng nhau thách đấu , nếu thắng nàng sẽ đáp ứng một điều kiện còn thua thì giúp nàng làm một việc”..
“Hahaha ,lão tứ ngươi củng đi thử xem biết đâu sẽ được chọn trúng nếu thắng lại được đệ nhất mỹ nhân Mộng Điệp Tiên Tử hầu hạ thì còn gì hạnh phúc sung sướng nào hơn”..
“Nàng là người tình trong mộng của tất cả nam nhân trong thiên hạ !”..
“Bao nhiêu năm nay không ai thấy được mặt nàng..ài..mặc dù chỉ có thể nhìn thấy nàng qua chiếc mạn che mặt , đả đủ làm điên đảo chúng sinh , nói chi đến lúc tháo mạn che xuống..”
Nhiều tiếng hít hà nghị luân vẫn sôi nổi.
Tác giả :
Oanh Love