Cưỡng Hôn Vợ Yêu
Chương 114
Tay Diệp Phi tát lên mặt Mộ Thương Nam, tức đến mức cô run rẩy, trong mắt anh ta cô là người con gái như vậy?
Cô 1 miếng cắn lên yết hầu người đàn ông, “Từ trên nguời tôi cút xuống, nếu không tôi cắn chết anh!”
Thân hình Mộ Thương Nam không động, “có phải bị em cắn chết thì có thể muốn em?”
Âm thanh thâm trầm của anh ta rơi trên đầu đỉnh đầu cô, ánh mắt sủng ái bao phủ lấy cô gái của anh ta, chỉ là Diệp Phi không nhìn thất ánh mắt của anh ta.
Tim Diệp Phi nhảy nhót va vào xương sườn, anh ta cũng không bỏ qua cho cô sao?
Trong miệng cô 1 vùng máu tanh, cắn nát yết hầu của anh ta.
“Anh Thương Nam! Anh xem đôi nhẫn này đẹp không??” Âm thanh của Thiên Tịnh từ ngoài cửa truyền tới, kèm theo tiếng gõ cửa.
Diệp Phi hoảng loạn thả yết hầu người đàn ông ra, tay cô đẩy trên ngực người đàn ông “Anh đứng dậy!”
Thực gấp gáp rồi, anh ta nhanh kết hôn rồi, cô không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào với anh ta, đương nhiên không hi vọng bị Thiên Tịnh nhìn thấy cô và Mộ Thương Nam như này.
“Em lúc nào cùng với Thiên Tịnh tốt rồi? Không muốn chọc tức cô ta đến thổ huyết nữa? Anh không phiềm làm súng của em!” Mộ Thương Nam nói.
Diệp Phi chỉ thiếu tức đến thổ huyết, cô cũng nhanh cùng Cung Trạch Vũ đính hôn rồi, cô muốn chọc tức Thiên Tịnh cũng sẽ không dùng cách này, dù sao cô cũng thể để Cung Trạch Vũ xấu mặt!
“Bỏ tôi ra!” Cô thấ giọng hét lên, tiếng gõ cửa của Thiên tịnh giống như bùa chú giục mạng.
“Anh Thương Nam! Anh làm sao thế? Em vào nhé?” Thiên Tịnh đẩy cửa đi vào.
Tức thời hiện trường hóa đá, Thân thể người đàn ông đè lên Diệp Phi, mà chân của Diệp Phi còn đang ở trên eo người đàn ông. Bất kỳ ai cũng biết 2 người này đang làm vận động gì?
Cô ta trong công ty của Mộ Thương Nam, mua chuộc 1 nhân viên nhỏ, bảo cô ta chỉ cần nhìn thấy Diệp Phi thì báo cáo cô ta, hôm nay cô ta nhận được thông tin, liền lập tức lao đến đây.
Ngón tay cô ta ấn điện thoại của mình, chụp lại ảnh.
“Diệp Phi, cô không biết xấu hổ, câu dẫn anh rể tương lai của mình! Tôi phải phơi bày ảnh của cô, để Cung Trạch Vũ bỏ rơi cô!” Thiên Tịnh vừa nói tay vừa ấn màn hình điện thoại mình, muốn gửi bức ảnh đi!
Diệp Phi đẩy người đàn ông ra, chạy theo hướng Thiên Tịnh “ Xóa ảnh đi!”
Thiên Tịnh nhìn Diệp Phi xông qua đây, nâng bước chân chạy ra ngoài “Diệp Phi, Cung Trạch Vũ nhìn thấy bức ảnh, chết cũng sẽ không lấy cô! Tôi phải cho cả nước đều biết cô là người phụ nữa hạ tiện lẳng lơ!”
Cô ta vừa chửi mắng vừa chạy về phía trước, cô ta không kịp gửi bức ảnh đi, chỉ có thể bỏ rơi Diệp Phi trước.
Diệp Phi hết hơi đuổi theo Thiên Tịnh, xông ra khỏi tòa nhà của Mộ Thương Nam, bên ngoài là con đường rộng rãi, cô đuổi theo Thiên Tịnh chạy sang đường.
Cô túm lấy cánh tay Thiên Tịnh, “Đưa điện thoại cho tôi, nếu không, đừng trách tôi không khách sáo với cô!”
Thiên Tịnh lóe qua ánh mặt độc ác, “Không khách sáo thì làm sao? Ngày mai tôi gả cho Mộ Thương Nam rồi! Còn cô là đồ hạ tiện bị Cung Trạch Vũ bỏ rơi!”
Môi Diệp Phi co rút, “Vừa nãy là Mộ Thương Nam bám lấy tôi, cô dám phơi bày bức ảnh ra, tôi bây giờ quay về tìm Mộ Thương Nam, cô dâu ngày mai chính là tôi!”
Tim Thiên Tịnh giống như bị ai bấu chặt, cô ta thật sự sợ lời Diệp Phi sẽ thành sự thật!
1 tiếng còi xe sắc nét, tia sáng của cô ta quét qua chiếc xe lái tới bên hông, đột nhiên tay cô ta kéo ngược tay Diệp Phi, tự mình ngã về đằng sau.
Diệp Phi sửng sốt nhìn Thiên Tịnh, Thiên Tịnh đích thực là đang tự sát, cô phản ứng có điều kiện muốn kéo Thiên Tịnh lại, nhưng mà Thiên Tịnh ngay lúc này thả tay cô ra.
Phanh xe chói tai, đâm thủng màng nhĩ người, xe ô tô đâm vào Thiên Tịnh.
Thiên Tịnh bị đâm ngã trên đất, điện thoại cô ta văng sang 1 bên.
Diệp Phi vội vàng chạy qua chỗ Thiên Tịnh “Thiên Tịnh!”
Tuy nhiên mắt Thiên Tịnh vẫn cứ nhắm chặt, không cho cô 1 chút phản ứng nào.
“Các người tìm chết à?” Lái xe mở cửa xe tức giận quát lên.
“Nhanh đưa cô ta đi bệnh viện, cô ta hình như bị thương rất nặng!” Diệp Phi lập tức nói.
Lái xe cõng Thiên Tịnh lên xe, lông mi Thiên Tịnh rung rung, khóe môi hiện lên ý cười người ngoài khó nắm bắt được.
Tin tức toàn nước zh đều bị cô dâu ngày mai của Mộ gia đột nhiên bị xe đâm nằm viện chiếm hết rồi.
Không biết ai đưa video giám sát trên đường truyền trên mạng, trên hình ảnh quay lại rất rõ ràng là Diệp Phi đẩy Thiên Tịnh hướng tới chiếc xe đằng sau Thiên Tịnh!
Cùng với video giám sát lộ ra, còn có ảnh hôn nhau của Diệp Phi và Mộ Thương Nam ở phòng làm việc bị Thiên Tịnh chụp lại.
Tất cả mọi người đều nói, là Diệp Phi vì để thượng vị mới câu dẫn Mộ Thương Nam, hại chết chị họ mình.
Diệp Phi đứng bên ngoài phòng cấp cứu nhìn tin tức trên điện thoại, cho đến lúc này, cô mới hiểu tại sao khi Thiên Tịnh ngã vào ô tô, tại sao kéo tay cô.
Tư thế này có thể nói là Thiên Tịnh kéo tay cô, cũng có thể nói cô đẩy Thiên Tịnh nhưng sẽ không ai tin Thiên Tịnh kéo tay cô, tự mình đâm vào ô tô tìm chết!
Trong mắt cô lăn qua vô số nước mắt chảy ngược, cô vốn dĩ không muốn cùng Mộ Thương Nam còn dính líu gì, nhưng hơn nữa Thiên Tịnh căn bản không muốn bỏ qua cô!
Lúc này, người nhà Mộ gia và Thiên gia kịp đến rồi.
Thiên Huệ túm lấy tóc Diệp Phi tát vào mặt Diệp Phi, “Tao tại sao lại nuôi mày cái tai họa này! Là mày hại Thiên Tịnh! Tao muốn mày trả mạng cho Thiên Tịnh!”
“Người đâu, là Diệp Phi hại Thiên Tịnh! Đưa cô ta đến đồn cảnh sát, giết cô ta không phải là dễ cho cô ta, tôi muốn cô ta ngồi tù chung thân!” Liễu Họa cũng tức hét.
“Ngồi tù chung thân được! Tao muốn mày ngồi tù sống không bằng chết!” Ánh mắt Thiên Huệ lóe lên ánh hung dữ, hận đến không chờ nổi bây giờ liền ném Diệp Phi ngồi tù.
“Không phải tôi đẩy cô ta! Là Thiên Tịnh kéo tay tôi!” Diệp Phi dùng cánh tay mình chặn lại cái tát của Thiên Huệ, giải thích.
“May còn dám ngụy biện, Thiên Tịnh ngày mai kết hôn rồi, nó điên rồi sao mà tìm cái chết? Mày câu dẫn anh rể thượng vị không thành sợ lộ ảnh mới giết người diệt khẩu!” Thiên Huệ nói.
“Đừng đánh nữa, bà bây giờ đánh Diệp Phi có tác dụng gì? Hay là cùng thông gia thương lượng 1 chút hôn sự ngày mai làm thế nào đi?” Diệp Minh nói.
Ánh mắt Diệp Phi nhìn Diệp Minh, “Ba, ba cũng tin con đẩy Thiên Tịnh sao?”
Ánh mắt Diệp Minh thấp xuống, không nhìn Diệp Phi, “Ta biết Thiên Tịnh bình thường ngang ngạnh 1 chút, nhưng con không nên …..”
Tim Diệp Phi lạnh buốt, ngay cả ba cũng không nguyện ý tin cô.
“Các người không được đánh Diệp Phi!” Hành lang truyền đến tiếng Cung Trạch Vũ.
“Học trưởng!” Diệp Phi nâng bước chân muốn chạy tới Cung Trạch Vũ, mà tóc của cô bị Thiên Huệ túm chặt lấy.
Cung Trạch Vũ chạy đến, túm lấy tay Thiện Huệ, 1 chiêu ép Thiên Huệ thả tay “ Các người ai dám bắt nạt Diệp Phi chính là đối địch với Cung gia!”
Tay Thiên Huệ cứng đơ bị tách ra, bà ta kinh ngạc nhìn Cung Trạch Vũ, không ngờ rằng bác sĩ nho nhã này có lực lớn như vậy, tay bà ta sắp bị bóp vụn rồi.
“Bác sĩ Cung, anh tốt nhất làm cho rõ, tôi đang dạy dỗ con gái tôi, hơn nữa cậu không xem tin tức sao? Diệp Phi chạy tới phòng làm việc của Mộ Thương Nam, câu dẫn Mộ Thương Nam, loại phụ nữ hạ tiện này, cậu còn muốn lấy sao? Tôi thấy cậu tốt nhất bây giờ tuyên bố hủy đính hôn, còn có thể vớt vát được thể diện của Cung gia!” Bà ta hùng hổ nói, không tin Cung Trạch Vũ còn muốn Diệp Phi.
Cô 1 miếng cắn lên yết hầu người đàn ông, “Từ trên nguời tôi cút xuống, nếu không tôi cắn chết anh!”
Thân hình Mộ Thương Nam không động, “có phải bị em cắn chết thì có thể muốn em?”
Âm thanh thâm trầm của anh ta rơi trên đầu đỉnh đầu cô, ánh mắt sủng ái bao phủ lấy cô gái của anh ta, chỉ là Diệp Phi không nhìn thất ánh mắt của anh ta.
Tim Diệp Phi nhảy nhót va vào xương sườn, anh ta cũng không bỏ qua cho cô sao?
Trong miệng cô 1 vùng máu tanh, cắn nát yết hầu của anh ta.
“Anh Thương Nam! Anh xem đôi nhẫn này đẹp không??” Âm thanh của Thiên Tịnh từ ngoài cửa truyền tới, kèm theo tiếng gõ cửa.
Diệp Phi hoảng loạn thả yết hầu người đàn ông ra, tay cô đẩy trên ngực người đàn ông “Anh đứng dậy!”
Thực gấp gáp rồi, anh ta nhanh kết hôn rồi, cô không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào với anh ta, đương nhiên không hi vọng bị Thiên Tịnh nhìn thấy cô và Mộ Thương Nam như này.
“Em lúc nào cùng với Thiên Tịnh tốt rồi? Không muốn chọc tức cô ta đến thổ huyết nữa? Anh không phiềm làm súng của em!” Mộ Thương Nam nói.
Diệp Phi chỉ thiếu tức đến thổ huyết, cô cũng nhanh cùng Cung Trạch Vũ đính hôn rồi, cô muốn chọc tức Thiên Tịnh cũng sẽ không dùng cách này, dù sao cô cũng thể để Cung Trạch Vũ xấu mặt!
“Bỏ tôi ra!” Cô thấ giọng hét lên, tiếng gõ cửa của Thiên tịnh giống như bùa chú giục mạng.
“Anh Thương Nam! Anh làm sao thế? Em vào nhé?” Thiên Tịnh đẩy cửa đi vào.
Tức thời hiện trường hóa đá, Thân thể người đàn ông đè lên Diệp Phi, mà chân của Diệp Phi còn đang ở trên eo người đàn ông. Bất kỳ ai cũng biết 2 người này đang làm vận động gì?
Cô ta trong công ty của Mộ Thương Nam, mua chuộc 1 nhân viên nhỏ, bảo cô ta chỉ cần nhìn thấy Diệp Phi thì báo cáo cô ta, hôm nay cô ta nhận được thông tin, liền lập tức lao đến đây.
Ngón tay cô ta ấn điện thoại của mình, chụp lại ảnh.
“Diệp Phi, cô không biết xấu hổ, câu dẫn anh rể tương lai của mình! Tôi phải phơi bày ảnh của cô, để Cung Trạch Vũ bỏ rơi cô!” Thiên Tịnh vừa nói tay vừa ấn màn hình điện thoại mình, muốn gửi bức ảnh đi!
Diệp Phi đẩy người đàn ông ra, chạy theo hướng Thiên Tịnh “ Xóa ảnh đi!”
Thiên Tịnh nhìn Diệp Phi xông qua đây, nâng bước chân chạy ra ngoài “Diệp Phi, Cung Trạch Vũ nhìn thấy bức ảnh, chết cũng sẽ không lấy cô! Tôi phải cho cả nước đều biết cô là người phụ nữa hạ tiện lẳng lơ!”
Cô ta vừa chửi mắng vừa chạy về phía trước, cô ta không kịp gửi bức ảnh đi, chỉ có thể bỏ rơi Diệp Phi trước.
Diệp Phi hết hơi đuổi theo Thiên Tịnh, xông ra khỏi tòa nhà của Mộ Thương Nam, bên ngoài là con đường rộng rãi, cô đuổi theo Thiên Tịnh chạy sang đường.
Cô túm lấy cánh tay Thiên Tịnh, “Đưa điện thoại cho tôi, nếu không, đừng trách tôi không khách sáo với cô!”
Thiên Tịnh lóe qua ánh mặt độc ác, “Không khách sáo thì làm sao? Ngày mai tôi gả cho Mộ Thương Nam rồi! Còn cô là đồ hạ tiện bị Cung Trạch Vũ bỏ rơi!”
Môi Diệp Phi co rút, “Vừa nãy là Mộ Thương Nam bám lấy tôi, cô dám phơi bày bức ảnh ra, tôi bây giờ quay về tìm Mộ Thương Nam, cô dâu ngày mai chính là tôi!”
Tim Thiên Tịnh giống như bị ai bấu chặt, cô ta thật sự sợ lời Diệp Phi sẽ thành sự thật!
1 tiếng còi xe sắc nét, tia sáng của cô ta quét qua chiếc xe lái tới bên hông, đột nhiên tay cô ta kéo ngược tay Diệp Phi, tự mình ngã về đằng sau.
Diệp Phi sửng sốt nhìn Thiên Tịnh, Thiên Tịnh đích thực là đang tự sát, cô phản ứng có điều kiện muốn kéo Thiên Tịnh lại, nhưng mà Thiên Tịnh ngay lúc này thả tay cô ra.
Phanh xe chói tai, đâm thủng màng nhĩ người, xe ô tô đâm vào Thiên Tịnh.
Thiên Tịnh bị đâm ngã trên đất, điện thoại cô ta văng sang 1 bên.
Diệp Phi vội vàng chạy qua chỗ Thiên Tịnh “Thiên Tịnh!”
Tuy nhiên mắt Thiên Tịnh vẫn cứ nhắm chặt, không cho cô 1 chút phản ứng nào.
“Các người tìm chết à?” Lái xe mở cửa xe tức giận quát lên.
“Nhanh đưa cô ta đi bệnh viện, cô ta hình như bị thương rất nặng!” Diệp Phi lập tức nói.
Lái xe cõng Thiên Tịnh lên xe, lông mi Thiên Tịnh rung rung, khóe môi hiện lên ý cười người ngoài khó nắm bắt được.
Tin tức toàn nước zh đều bị cô dâu ngày mai của Mộ gia đột nhiên bị xe đâm nằm viện chiếm hết rồi.
Không biết ai đưa video giám sát trên đường truyền trên mạng, trên hình ảnh quay lại rất rõ ràng là Diệp Phi đẩy Thiên Tịnh hướng tới chiếc xe đằng sau Thiên Tịnh!
Cùng với video giám sát lộ ra, còn có ảnh hôn nhau của Diệp Phi và Mộ Thương Nam ở phòng làm việc bị Thiên Tịnh chụp lại.
Tất cả mọi người đều nói, là Diệp Phi vì để thượng vị mới câu dẫn Mộ Thương Nam, hại chết chị họ mình.
Diệp Phi đứng bên ngoài phòng cấp cứu nhìn tin tức trên điện thoại, cho đến lúc này, cô mới hiểu tại sao khi Thiên Tịnh ngã vào ô tô, tại sao kéo tay cô.
Tư thế này có thể nói là Thiên Tịnh kéo tay cô, cũng có thể nói cô đẩy Thiên Tịnh nhưng sẽ không ai tin Thiên Tịnh kéo tay cô, tự mình đâm vào ô tô tìm chết!
Trong mắt cô lăn qua vô số nước mắt chảy ngược, cô vốn dĩ không muốn cùng Mộ Thương Nam còn dính líu gì, nhưng hơn nữa Thiên Tịnh căn bản không muốn bỏ qua cô!
Lúc này, người nhà Mộ gia và Thiên gia kịp đến rồi.
Thiên Huệ túm lấy tóc Diệp Phi tát vào mặt Diệp Phi, “Tao tại sao lại nuôi mày cái tai họa này! Là mày hại Thiên Tịnh! Tao muốn mày trả mạng cho Thiên Tịnh!”
“Người đâu, là Diệp Phi hại Thiên Tịnh! Đưa cô ta đến đồn cảnh sát, giết cô ta không phải là dễ cho cô ta, tôi muốn cô ta ngồi tù chung thân!” Liễu Họa cũng tức hét.
“Ngồi tù chung thân được! Tao muốn mày ngồi tù sống không bằng chết!” Ánh mắt Thiên Huệ lóe lên ánh hung dữ, hận đến không chờ nổi bây giờ liền ném Diệp Phi ngồi tù.
“Không phải tôi đẩy cô ta! Là Thiên Tịnh kéo tay tôi!” Diệp Phi dùng cánh tay mình chặn lại cái tát của Thiên Huệ, giải thích.
“May còn dám ngụy biện, Thiên Tịnh ngày mai kết hôn rồi, nó điên rồi sao mà tìm cái chết? Mày câu dẫn anh rể thượng vị không thành sợ lộ ảnh mới giết người diệt khẩu!” Thiên Huệ nói.
“Đừng đánh nữa, bà bây giờ đánh Diệp Phi có tác dụng gì? Hay là cùng thông gia thương lượng 1 chút hôn sự ngày mai làm thế nào đi?” Diệp Minh nói.
Ánh mắt Diệp Phi nhìn Diệp Minh, “Ba, ba cũng tin con đẩy Thiên Tịnh sao?”
Ánh mắt Diệp Minh thấp xuống, không nhìn Diệp Phi, “Ta biết Thiên Tịnh bình thường ngang ngạnh 1 chút, nhưng con không nên …..”
Tim Diệp Phi lạnh buốt, ngay cả ba cũng không nguyện ý tin cô.
“Các người không được đánh Diệp Phi!” Hành lang truyền đến tiếng Cung Trạch Vũ.
“Học trưởng!” Diệp Phi nâng bước chân muốn chạy tới Cung Trạch Vũ, mà tóc của cô bị Thiên Huệ túm chặt lấy.
Cung Trạch Vũ chạy đến, túm lấy tay Thiện Huệ, 1 chiêu ép Thiên Huệ thả tay “ Các người ai dám bắt nạt Diệp Phi chính là đối địch với Cung gia!”
Tay Thiên Huệ cứng đơ bị tách ra, bà ta kinh ngạc nhìn Cung Trạch Vũ, không ngờ rằng bác sĩ nho nhã này có lực lớn như vậy, tay bà ta sắp bị bóp vụn rồi.
“Bác sĩ Cung, anh tốt nhất làm cho rõ, tôi đang dạy dỗ con gái tôi, hơn nữa cậu không xem tin tức sao? Diệp Phi chạy tới phòng làm việc của Mộ Thương Nam, câu dẫn Mộ Thương Nam, loại phụ nữ hạ tiện này, cậu còn muốn lấy sao? Tôi thấy cậu tốt nhất bây giờ tuyên bố hủy đính hôn, còn có thể vớt vát được thể diện của Cung gia!” Bà ta hùng hổ nói, không tin Cung Trạch Vũ còn muốn Diệp Phi.
Tác giả :
Vô Danh