Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc Hắc
Chương 11: Dung mạo ngang thần
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoạ Lam khinh bỉ nhìn 2 ả di nương bị kéo đi, rồi như nhớ ra điều gì nàng quay người lại. A~ thế nào mà nàng lại quên cái bánh bao đang bị thương này chứ!!
- Đau không?
Chu tước được hỏi, đưa đôi mắt to long lanh lệ thủy nhìn nàng gật đầu. Bị đánh đau như vậy bé cơ hồ không thể phát ra tiếng, đau điếng người!
Mộc Hoạ Lam thấy 5 dấu tay in rõ trên mặt tiểu hài tử 5 tuổi mà đau lòng, bất quá nàng cũng không hề thay đổi biểu cảm lạnh nhạt có điều trong lời nói lại tìm ra được mấy phần ôn nhu
- Về sau không được tự tiện chạy lại như vậy nữa, Mộc Chu Tước đệ từ nhỏ đã luôn bảo vệ ta, từ giờ trở đi cứ yên tâm mà sống, ta sẽ bảo hộ cho đệ
Nàng nói rồi, Nàng sẽ bảo vệ vật nhỏ, từ bây giờ gia đình này chính là vảy ngược của nàng, động tới dù chỉ là một sợi tơ trên người họ nàng sẽ khiến kẻ đó phải moi tim móc ruột mà xin lỗi.
Chu Tước nhìn Hoạ Lam, từ nhỏ tới lớn bé đều thấy đại tỷ mang mặt nạ nha ~, sao bây giờ lại tháo xuống,tuy rằng sau khi hồi phủ mặt tỷ tỷ có hơi bẩn nhưng vẫn nhìn ra được là một cái tuyệt sắc mỹ nhân aa!
- Ta biết rồi ta sẽ không lặp lại nữa nhưng ta không có hứa sẽ tha cho kẻ khinh dễ tỷ nha!!
Cảm nhận được một trận ấm áp trong lòng Hoạ Lam vương tay ôm lấy Chu Tước. Nàng đời này kiếp này sẽ làm cho bé sống một cuộc sống vô lo sung túc.
Giao bé cho đại tổng quản chăm sóc, nàng lập tức phân phó người đi gọi đại phu, Hoạ Lam thực sự chẳng tin mấy cái đại phu càn rỡ,nàng cũng tự biết y thuật tuy kiếp trước nàng theo nghiệp võ nhưng cũng là sống trong một đại gia tộc tỷ phú theo ngành y, tiếc cái, xuyên tới đây không có phương tiện hành nghề nên đành mời một đại phu cho bé.
Họa Lam vừa nghĩ vừa cảm thấy chuyện này có thể kiếm được bộn tiền nha, đợi sau khi tắm rửa xong nàng sẽ đi tham khảo cái kinh đô này một chút!
Nghĩ tới đây Mộc Hoạ Lam càng phấn khích, quên cả cơn buồn ngủ lúc ban trưa, nàng một đạo thân màu trắng bay thẳng tới Lam viện - nơi nguyên chủ từng ở mà không biết rằng có một bóng tím đang hứng thú nhìn nàng.
(Cái bóng tím tai ương này sẽ còn ám tỷ dai dẳng •_•)
____________line_________
:v Từ chương này trở đi có thể ta sẽ viết ngoại truyện xung quanh mấy nhan vật phụ, mấy chế muốn đọc của ai trc nào? Please góp ý! Cơ mà ta mệt nen chương này có hơi ngắn:3
Hoạ Lam khinh bỉ nhìn 2 ả di nương bị kéo đi, rồi như nhớ ra điều gì nàng quay người lại. A~ thế nào mà nàng lại quên cái bánh bao đang bị thương này chứ!!
- Đau không?
Chu tước được hỏi, đưa đôi mắt to long lanh lệ thủy nhìn nàng gật đầu. Bị đánh đau như vậy bé cơ hồ không thể phát ra tiếng, đau điếng người!
Mộc Hoạ Lam thấy 5 dấu tay in rõ trên mặt tiểu hài tử 5 tuổi mà đau lòng, bất quá nàng cũng không hề thay đổi biểu cảm lạnh nhạt có điều trong lời nói lại tìm ra được mấy phần ôn nhu
- Về sau không được tự tiện chạy lại như vậy nữa, Mộc Chu Tước đệ từ nhỏ đã luôn bảo vệ ta, từ giờ trở đi cứ yên tâm mà sống, ta sẽ bảo hộ cho đệ
Nàng nói rồi, Nàng sẽ bảo vệ vật nhỏ, từ bây giờ gia đình này chính là vảy ngược của nàng, động tới dù chỉ là một sợi tơ trên người họ nàng sẽ khiến kẻ đó phải moi tim móc ruột mà xin lỗi.
Chu Tước nhìn Hoạ Lam, từ nhỏ tới lớn bé đều thấy đại tỷ mang mặt nạ nha ~, sao bây giờ lại tháo xuống,tuy rằng sau khi hồi phủ mặt tỷ tỷ có hơi bẩn nhưng vẫn nhìn ra được là một cái tuyệt sắc mỹ nhân aa!
- Ta biết rồi ta sẽ không lặp lại nữa nhưng ta không có hứa sẽ tha cho kẻ khinh dễ tỷ nha!!
Cảm nhận được một trận ấm áp trong lòng Hoạ Lam vương tay ôm lấy Chu Tước. Nàng đời này kiếp này sẽ làm cho bé sống một cuộc sống vô lo sung túc.
Giao bé cho đại tổng quản chăm sóc, nàng lập tức phân phó người đi gọi đại phu, Hoạ Lam thực sự chẳng tin mấy cái đại phu càn rỡ,nàng cũng tự biết y thuật tuy kiếp trước nàng theo nghiệp võ nhưng cũng là sống trong một đại gia tộc tỷ phú theo ngành y, tiếc cái, xuyên tới đây không có phương tiện hành nghề nên đành mời một đại phu cho bé.
Họa Lam vừa nghĩ vừa cảm thấy chuyện này có thể kiếm được bộn tiền nha, đợi sau khi tắm rửa xong nàng sẽ đi tham khảo cái kinh đô này một chút!
Nghĩ tới đây Mộc Hoạ Lam càng phấn khích, quên cả cơn buồn ngủ lúc ban trưa, nàng một đạo thân màu trắng bay thẳng tới Lam viện - nơi nguyên chủ từng ở mà không biết rằng có một bóng tím đang hứng thú nhìn nàng.
(Cái bóng tím tai ương này sẽ còn ám tỷ dai dẳng •_•)
____________line_________
:v Từ chương này trở đi có thể ta sẽ viết ngoại truyện xung quanh mấy nhan vật phụ, mấy chế muốn đọc của ai trc nào? Please góp ý! Cơ mà ta mệt nen chương này có hơi ngắn:3
Tác giả :
Violet Nguyễn