Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 208
Hạ Băng Khuynh liếm môi, cô thật sự k đi nhiều, chỉ là 1 nơi để ăn thôi, cũng thật nhiều trò.
Thế giưới của người có tiền, cô vĩnh viễn k hiểu!
“Nơi này thế nào, k tệ chứ.” Cố Quân Thụy tự vui đắc ý nói, vì nơi này là anh tìm.
“Phức tạp như băng bó chân của nữ nhân.” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng bình luận.
Hạ Băng Khuynh nhịn k đc cười.
Cố Quân Thụy tức đến phun máu: “Nơi này tớ phí tâm lựa chọn mới ra, Mộ thiếu gia k hài lòng, lần sau cậu chọn.”
Mộ Nguyệt Sâm k đáp, Hạ Băng Khuynh cười ngất đáp: “Đc thôi, lần sau chúng tôi chọn, bảo đảm thú vị hơn nơi này nhiều.”
“Woa, thăng cấp thành chúng tôi rồi, xem ra quan hệ k giống bình thường rất lâu rồi.” Cố Quân Thụy lão luyện trong tình trường, nghe liền bắt đc điểm có thể vui đùa nhất trong câu của cô.
Hạ Băng Khuynh liền k tự nhiên, bị nhìn thấy, cô chỉ có thể mặt dày nói: “Có, có thì sao nào, bây giờ đang nói đến việc đặt nhà hàng, đừng kéo qua chuyện khác.”
“Ok. lần sau để đệ muội* đặt.” Cố Quân Thụy rất hiểu đạo nghĩa thăng cấp từ em gái lên đệ muội*.
* thiệt ra k biết xưng gì, kiểu vợ của em trai gọi là gi nhỉ? (E vợ là e của vợ, e chồng là e của chồng? Ôi mình rối nhất vụ xưng hô vai vế, mấy b thông cảm, ai biết chính xác là gì cmt ở app iNovel nhé, có gì mình sửa lại, nhớ ghi chương luôn nhé, dịch nhiều quá mình k nhớ, não cá vàng T.T)
“Đừng kêu bậy!” Lần này, Hạ Băng Khuynh thật sự ngại rồi.
“Đệ muội?” Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày: “K fai nên gọi chị dâu sao?”
“Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh đánh anh.
Cố Quân Thụy để bộ dạng ngay thẳng: “Mộ Nguyệt Sâm, tớ lớn hơn cậu đúng 1 ngày, cả 24 tiếng 5 phút đó, cậu k ngại k nói mình lớn hơn sao?”
Hạ Băng Khuynh kinh ngạc mở to mắt: “2 người chỉ cách 1 ngày?”
“K sai, mẹ anh lúc đó ở đối diện dì Tân, ngày dự sinh* của anh là 27, Nguyệt Sâm là 26, kết quả anh sinh trc, đây là ý trời!” Cố Quân Thụy cười nói với cô.
*dự báo sẽ sinh ngày đó/ ngày sinh dự kiến
Hạ Băng Khuynh nghe xong, trong lòng mắc cười.
Cô cố gắng nhịn cười: “Woa, ngày sinh của 2 người, quả thật quá gần, lúc 2 người sinh ra thuận lợi k?”
Đầu cô đang nghĩ đến cảnh 2 ngày sinh con.
Mộ Nguyệt Sâm tản ra hàn ý -100 độ: “Cố Quân Thụy, lời của cậu có thể ngu thêm tí k, tôi bảo đảm k ném cậu xuống hồ.”
Cố Quân Thụy còn chưa nhận ra bản thân nói sai: “Tớ nói sai gì sao?”
*kiểu nói ngắn gọn nên nghe dễ hiểu lầm, thay vì đc sinh thì nói là sinh
“ K có, k có, hoàn toàn k, Cố đại ca, sau này gọi là tiếng đại ca rồi.” Hạ Băng Khuynh lập tức thay đổi ánh nhìn với Cố Quân Thụy, bề ngoài là hoa hoa công tử, nhìn bộ dạng có vẻ thông minh, nhưng trong cốt cách vẫn lưu chuyển sự ngốc ngếch k đổi.
“Đệ muội tốt của anh, quả là hiểu chuyện!”
Mộ Nguyệt Sâm tối mặt nhíu mày, nếu k fai đã qua cầu, anh nhất dịnh sẽ đá Cố Quân Thụy xuống hồ, còn vĩnh viễn k cho hắn lên.
Tuy nhiên, trên đường chọc cười vui vẻ, vào lúc Hạ Băng Khuynh vào phòng bao thấy Cố Tử Tích, niềm vui hoàn toàn bị tiêu biến.
Ôn Tử Tích ngồi đó nói cười với Quản Dung Khiêm, thấy Hạ Băng Khuynh, mắt đẹp lướt qua tia lạnh, sau đó, tự nhiên chuyển ánh nhìn, ưu nhã uyển chuyển cười với Mộ Nguyệt Sâm, thân mật kêu: “Đến rồi!”
Mộ Nguyệt Sâm gật đầu, đưa Hạ Băng Khuynh vào, ngồi vào chỗ trống.
Nhìn cô gái ngồi ở bên kia của Mộ Nguyệt Sâm, tai Hạ Băng Khuynh lại vang lên tiếng của Khương Viên hôm đó: Em và cô ta sắp có trận đáu rồi!
Thế giưới của người có tiền, cô vĩnh viễn k hiểu!
“Nơi này thế nào, k tệ chứ.” Cố Quân Thụy tự vui đắc ý nói, vì nơi này là anh tìm.
“Phức tạp như băng bó chân của nữ nhân.” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng bình luận.
Hạ Băng Khuynh nhịn k đc cười.
Cố Quân Thụy tức đến phun máu: “Nơi này tớ phí tâm lựa chọn mới ra, Mộ thiếu gia k hài lòng, lần sau cậu chọn.”
Mộ Nguyệt Sâm k đáp, Hạ Băng Khuynh cười ngất đáp: “Đc thôi, lần sau chúng tôi chọn, bảo đảm thú vị hơn nơi này nhiều.”
“Woa, thăng cấp thành chúng tôi rồi, xem ra quan hệ k giống bình thường rất lâu rồi.” Cố Quân Thụy lão luyện trong tình trường, nghe liền bắt đc điểm có thể vui đùa nhất trong câu của cô.
Hạ Băng Khuynh liền k tự nhiên, bị nhìn thấy, cô chỉ có thể mặt dày nói: “Có, có thì sao nào, bây giờ đang nói đến việc đặt nhà hàng, đừng kéo qua chuyện khác.”
“Ok. lần sau để đệ muội* đặt.” Cố Quân Thụy rất hiểu đạo nghĩa thăng cấp từ em gái lên đệ muội*.
* thiệt ra k biết xưng gì, kiểu vợ của em trai gọi là gi nhỉ? (E vợ là e của vợ, e chồng là e của chồng? Ôi mình rối nhất vụ xưng hô vai vế, mấy b thông cảm, ai biết chính xác là gì cmt ở app iNovel nhé, có gì mình sửa lại, nhớ ghi chương luôn nhé, dịch nhiều quá mình k nhớ, não cá vàng T.T)
“Đừng kêu bậy!” Lần này, Hạ Băng Khuynh thật sự ngại rồi.
“Đệ muội?” Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày: “K fai nên gọi chị dâu sao?”
“Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh đánh anh.
Cố Quân Thụy để bộ dạng ngay thẳng: “Mộ Nguyệt Sâm, tớ lớn hơn cậu đúng 1 ngày, cả 24 tiếng 5 phút đó, cậu k ngại k nói mình lớn hơn sao?”
Hạ Băng Khuynh kinh ngạc mở to mắt: “2 người chỉ cách 1 ngày?”
“K sai, mẹ anh lúc đó ở đối diện dì Tân, ngày dự sinh* của anh là 27, Nguyệt Sâm là 26, kết quả anh sinh trc, đây là ý trời!” Cố Quân Thụy cười nói với cô.
*dự báo sẽ sinh ngày đó/ ngày sinh dự kiến
Hạ Băng Khuynh nghe xong, trong lòng mắc cười.
Cô cố gắng nhịn cười: “Woa, ngày sinh của 2 người, quả thật quá gần, lúc 2 người sinh ra thuận lợi k?”
Đầu cô đang nghĩ đến cảnh 2 ngày sinh con.
Mộ Nguyệt Sâm tản ra hàn ý -100 độ: “Cố Quân Thụy, lời của cậu có thể ngu thêm tí k, tôi bảo đảm k ném cậu xuống hồ.”
Cố Quân Thụy còn chưa nhận ra bản thân nói sai: “Tớ nói sai gì sao?”
*kiểu nói ngắn gọn nên nghe dễ hiểu lầm, thay vì đc sinh thì nói là sinh
“ K có, k có, hoàn toàn k, Cố đại ca, sau này gọi là tiếng đại ca rồi.” Hạ Băng Khuynh lập tức thay đổi ánh nhìn với Cố Quân Thụy, bề ngoài là hoa hoa công tử, nhìn bộ dạng có vẻ thông minh, nhưng trong cốt cách vẫn lưu chuyển sự ngốc ngếch k đổi.
“Đệ muội tốt của anh, quả là hiểu chuyện!”
Mộ Nguyệt Sâm tối mặt nhíu mày, nếu k fai đã qua cầu, anh nhất dịnh sẽ đá Cố Quân Thụy xuống hồ, còn vĩnh viễn k cho hắn lên.
Tuy nhiên, trên đường chọc cười vui vẻ, vào lúc Hạ Băng Khuynh vào phòng bao thấy Cố Tử Tích, niềm vui hoàn toàn bị tiêu biến.
Ôn Tử Tích ngồi đó nói cười với Quản Dung Khiêm, thấy Hạ Băng Khuynh, mắt đẹp lướt qua tia lạnh, sau đó, tự nhiên chuyển ánh nhìn, ưu nhã uyển chuyển cười với Mộ Nguyệt Sâm, thân mật kêu: “Đến rồi!”
Mộ Nguyệt Sâm gật đầu, đưa Hạ Băng Khuynh vào, ngồi vào chỗ trống.
Nhìn cô gái ngồi ở bên kia của Mộ Nguyệt Sâm, tai Hạ Băng Khuynh lại vang lên tiếng của Khương Viên hôm đó: Em và cô ta sắp có trận đáu rồi!
Tác giả :
Khuyết Danh