Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh
Chương 70
Edit: Cửu Trùng Cát
Dẫn hai vợ chồng Trương Quốc Cường tới phòng chờ bên cạnh, Trương Quốc Cường làm ra bộ dáng đại gia, ngồi xuống chờ đợi.
Thẩm Lan lạnh lùng nhìn hai vợ chồng Trương Quốc Cường:
– “Nói đi, đến cùng các người muốn thế nào?”
– “Không muốn thế nào cả, tôi tới đây là tìm em trai tôi ôn chuyện, đây là chuyện riêng của nhà chúng tôi, cô là người ngoài, tốt nhất không nên nhúng tay vào.”
Thẩm Lan quả thực không biết sự tự tin của đối phương là từ đâu mà đến, bà cười cười, nói:
– “Chắc anh vẫn chưa biết, tôi đã nhận Giai Giai làm nghĩa nữ, không thể tính là người ngoài.” Dừng một chút, bà nói tiếp: “Lần trước chúng ta đã nói rõ ràng rồi, các người muốn lật lọng sao?”
Trương Quốc Cường không trả lời, tầm mắt của ông ta dán trên người Vương Hồng Ngọc, giật giật khóe môi:
– “Chuyện này không thể cứ thôi như vậy, con tôi vì việc này mà mất việc làm, các người nhất định phải bồi thường cho nó.”
– “Anh muốn bồi thường thế nào?” Thẩm Lan nghĩ đi nghĩ lại, cất giọng nhàn nhạt hỏi.
Ngược lại Trương Quốc Cường vô cùng nghiêm túc, công phu sư tử ngoạm nói:
– “Hiện tại con tôi không có nhà ở, thằng hai làm chú cũng nên mua cho nó một căn hộ để kết hôn chứ! Nói như thế nào, con tôi cũng là đích tôn duy nhất của nhà họ Trương. Còn nữa, nó vì chuyện này mà mất việc, chuyện này các người cũng phải bồi thường, tốt nhất là phải tìm cho nó một công việc tốt hơn trước.”
Trên mặt Thẩm Lan không có biểu tình gì đặc biệt, buông thấp tư thái hỏi lại:
– “Vậy nếu chúng tôi không đồng ý thì sao? Có phải các người mỗi ngày đều sẽ chạy đến chỗ tôi gây rối như hôm nay không?”
Trương Quốc Cường thấy bộ dáng sợ hãi rụt rè của Thẩm Lan, khí thế dâng cao lên, cất cao giọng nói:
– “Đó là đương nhiên, nếu các người không đồng ý điều kiện của chúng tôi, chúng tôi sẽ không đi đâu hết! Mỗi ngày chúng tôi đều sẽ tìm đến cửa, làm cho các người không thể qua được ngày lành.”
Vương Hồng Ngọc nghe xong, lửa giận lập tức bùng cháy. Bà khinh bỉ nhìn Trương Quốc Cường, nói:
– “Không phải các người muốn tiền sao? Hiện tại tôi nói cho các người biết, các người đừng mơ cầm được một phân tiền ở chỗ của tôi! Tôi cũng không phải người dễ bị các người xem thường như vậy.”
Trương Hà nghe giọng điệu khẳng định như vậy của Vương Hồng Ngọc, cũng có chút nóng nảy, tiến lên một bước, quát:
– “Con đàn bà thối này, mày biết cái gì mà nói? Chỗ nào có phần của mày nói chuyện ở đây.”
Thẩm Lan bật cười, lạnh lùng nhìn hai vợ chồng Trương Quốc Cường, đột nhiên thu liễm nụ cười trên mặt, thay đổi giọng điệu:
– “Giờ các người muốn uy hiếp chiếm đoạt tài sản phải không? Tôi sẽ nhờ luật sư bàn bạc với các người.” Dứt lời, bà giơ điện thoại trong tay lên, nói: “Vừa rồi tôi đã ghi âm lại, tự các người đến cục cảnh sát giải thích đi.”
Bà xem như đã mở rộng tầm mắt, lần đầu tiên mới thấy có người trắng trợn không kiêng nể gì đến uy hiếp đòi hỏi này nọ như vậy, cả gan kiêu ngạo chiếm đoạt tài sản của người ta thế kia, còn đối xử với người ta giống như kẻ ngốc, có đôi khi để đối phó với hạng người này, không thể dùng thủ đoạn quang minh chính đại được.
Trương Quốc Cường sửng sốt, không ngờ đối phương vừa rồi còn làm vẻ mặt khiêm tốn, lúc này đột nhiên thay đổi thái độ, còn lôi cả luật sư ra nữa, ông ta cảm thấy có chút không thể tin. Cũng trong lúc đó, tổ bảo an bên ngoài khách sạn cũng xông tới.
Thẩm Lan mặt không đổi sắc nói với người quản lý vừa hấp tấp chạy đến:
– “Các người làm việc như thế nào vậy? Hai người này vừa tới náo loạn, thiếu chút nữa phá nát cả bữa tiệc của tôi rồi.”
– “Xin lỗi, Thẩm nữ sĩ, là chúng tôi sơ sót.” Cũng không hỏi nguyên do, chuyện đầu tiên mà người quản lý làm chính là giải thích tình hình.
– “Chẳng qua, cũng không thể trách các người, bọn họ cũng không phải lần đầu tiên làm như vậy, đây là ân oán cá nhân của tôi.” Dừng một chút, Thẩm Lan cầm điện thoại nói với tổ bảo an đứng trước mặt:
– “Lúc nãy bọn họ đã đe dọa uy hiếp tôi, tôi ghi âm lại cả rồi, hi vọng quản lý cũng đem ra đoạn video quay lại cảnh vừa rồi của bọn họ, thuận tiện làm bằng chứng nộp cho cảnh sát, nếu như cần thiết, có khả năng tôi sẽ mời luôn người vừa phục vụ ở phòng chờ này đi cùng để làm nhân chứng.”
Cho dù Thẩm Lan không đào sẵn bẫy, hai vợ chồng có tâm hồn tham lam kia cũng sẽ tự mình nhảy xuống hố.
Quản lý suy tính 2 giây, trước sau châm chước nói:
– “Đương nhiên không thành vấn đề.”
Lúc Trương Giai Giai đi đến phòng chờ, lập tức nhìn thấy người của tổ bảo an với thân hình lực lưỡng, vô cùng hòa bình yên tĩnh bao vây bác cả và bác dâu của cô ở giữa, không khí trong phòng có chút áp lực.
Hai mươi phút sau, cảnh sát tới, không để ý đến đối phương lảm nhảm bát nháo lập tức lôi người lên xe chở thẳng về đồn. Cách hơn nửa tháng, hai vợ chồng Trương Quốc Cường lại một lần nữa bị đưa vào cục cảnh sát, viên cảnh sát tiếp nhận vụ án vừa thấy được hai người, câu nói đầu tiên chính là:
– “Sao lại là hai người nữa vậy?”
Lần này Trương Thanh không đủ sức để bảo lãnh cho cha mẹ gã, nhân chứng vật chứng đều có đủ, Thẩm Lan đã hỏi qua luật sư, chỉ cần cắn chặt không buông, lại thêm hai người này có tiền án từ trước, cho nên tội danh tuyệt đối sẽ thành lập, hai người bọn họ có dùng cách nào cũng sẽ bị giam một khoảng thời gian. Hai vợ chồng Trương Quốc Cường có kết cục như vậy, coi như tự làm tự chịu, không đáng nửa điểm đồng tình.
Từ cục cảnh sát đi ra, hai vợ chồng nhà họ Trương đưa mắt nhìn nhau, Vương Hồng Ngọc do dự một lát rồi nói:
– “Thật sự có thể làm như vậy chứ?”
Thẩm Lan nghĩ đi nghĩ lại mới đáp:
– “Bọn họ rất quá đáng, vừa đòi mua nhà vừa đòi tiền, đây là phương pháp xử lý tốt nhất, mỗi người đều phải tự chịu trách nhiệm về hành động của mình, bọn họ làm chuyện sai trái, đương nhiên phải gánh chịu trừng phạt, chúng ta không cần thiết phải thấy áy náy.”
– “Ừ, đạo lý này tôi hiểu.” Trương Quốc Đống thở dài một hơi, kỳ thật không phải ông muốn để mọi chuyện đi đến tình trạng này, nhưng không phải cứ lui một bước, nhẫn nhịn nhất thời là có thể giải quyết mọi chuyện, Trương Quốc Cường dám ra công phu sư tử ngoạm như vậy, bản thân ông chỗ nào có nhiều tiền mà đáp ứng nổi, nói trắng ra, đối tượng mà Trương Quốc Cường muốn chiếm tiện nghi chính là Thẩm Lan, cho nên đối phương có bị xử lý ra sao cũng đều không quá đáng. Nói như thế nào đi nữa, tình cảm anh em giữa hai bọn họ sớm đã cạn, bà con xa không bằng láng giềng gần, mà ông và anh trai của ông, ngay cả người xa lạ cũng không bằng, không có người nào trời sinh thích bị người khác chiếm tiện nghi .
Mọi chuyện đã giao cho luật sư giải quyết, Thẩm Lan khuyên hai vợ chồng Trương Quốc Đống cứ yên tâm, cho nên hai vợ chồng nhà họ Trương cũng không hề can thiệp nữa.
Kỳ nghỉ hè bắt đầu, mỗi ngày Cố Ninh đều ở nhà xem phim điện ảnh và ăn dưa hấu, cuối tháng tám, Cố Ninh và Trương Giai Giai cùng mua vé máy bay đến Bắc Kinh. Ngày khai giảng của Trương Giai Giai trước hôm Cố Ninh nhập học 3 ngày, cho nên Cố Ninh đơn giản muốn đi cùng Trương Giai Giai chung một ngày. Rời khỏi sân bay, trước tiên Cố Ninh đưa Trương Giai Giai đến trường báo danh, sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, lúc cô trở về kí túc xá của mình đã là 8 giờ tối. Bởi vì còn chưa chính thức khai giảng, người trong trường học cũng không nhiều lắm, phòng ngủ kí túc xá ngược lại đã mở cửa, Trần Triển nhận được tin Cố Ninh đã trở lại Bắc Kinh, cô biết Cố Ninh chỉ có một mình cho nên đến phòng ngủ bầu bạn với Cố Ninh.
Sau ngày báo danh đầu tiên, hôm sau Trương Giai Giai bắt đầu kỳ học quân sự, học quân sự bề bộn nhiều việc, cho nên Cố Ninh cũng không tới làm phiền, vừa vặn Trần Triển muốn đi quay một bộ phim ngắn, kêu Cố Ninh tới hỗ trợ, vì vậy trong một khoảng thời gian mọi tâm tư của Cố Ninh đều đặt vào việc này, chờ đến lúc cô gặp lại Trương Giai Giai, đã là một tháng sau đó, lúc ấy, Trương Giai Giai cũng vừa hoàn thành kỳ học quân sự.
Cuối tuần, ba cô gái hẹn nhau ra ngoài dạo phố, biết Trương Giai Giai là chị em tốt với Cố Ninh, Trần Triển đối với Trương Giai Giai ngược lại rất dễ kết thân, lúc này cách kỳ nghỉ Quốc Khánh khoảng 1 tuần lễ, Cố Ninh và Trương Giai Giai thương lượng, hai người quyết định kỳ nghỉ Quốc Khánh năm nay không trở về nhà, mà kêu Thẩm Lan cùng đến Bắc Kinh nghỉ lễ kiêm du lịch. Sở dĩ bọn họ có quyết định như vậy, là bởi vì Thẩm Lan vẫn luôn muốn đến Bắc Kinh xem xét một chút, sau khi Trương Giai Giai thi đậu vào trường Đại học ở Bắc Kinh, ý muốn của Thẩm Lan càng trở nên mãnh liệt. Hai người bọn họ gọi điện thoại về thành phố Z mời Thẩm Lan, Thẩm Lan tự nhiên là cao hứng phấn chấn đáp ứng, ngày nghỉ Quốc Khánh đầu tiên, bà an vị trên chuyến bay từ thành phố Z tới Bắc Kinh.
Cố Ninh sớm đã giúp Thẩm Lan thuê phòng khách sạn, sau khi đến sân bay đón người, một nhà ba người lập tức đi đến khách sạn.
Lễ Quốc Khánh, ở thủ đô người ta chen chúc nhau, đây là giai đoạn thịnh vượng của mảng du lịch, đầu tiên Thẩm Lan đến tham quan trường học của hai cô con gái, sau đó tới tất cả các danh lam thắng cảnh ở thủ đô tham quan một vòng, cuối cùng là điên cuồng shopping một trận, giúp hai ái nữ xinh đẹp nhà mình mua không ít đồ, từ phụ kiện đến quần áo, giày dép, túi xách… mãi cho đến một ngày trước khi kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh chấm dứt, người một nhà mới mang theo chiến lợi phẩm trở về.
Đi mua sắm vào lúc đông người, tuyệt đối là việc tiêu hao năng lượng sống nhất, một tuần đi đi lại lại như vậy, Cổ Ninh cảm thấy còn mệt hơn so với đến trường học. Lúc phụ nữ đi mua sắm là lúc thể lực vô cùng vô tận, sau khi Thẩm Lan đi, Cố Ninh mang theo bao lớn bao nhỏ trở về phòng ngủ, thân thể vừa dính vào giường, lập tức không còn hơi sức để động đậy tay chân nữa. Cô quyết định trước tiên nằm nghỉ trong chốc lát.
Trần Triển nhìn Cố Ninh cả người mệt lả, lại nhìn cô xách về nào là bao lớn bao nhỏ, cười cười nói:
– “Hôm nay cậu mất máu nhiều rồi nha.” Nhìn lướt qua logo trên mấy chiếc túi, cô còn nói: “Xí, đều là hàng hiệu.”
Hai nữ sinh viên khác trong phòng đều vây quanh lại đây, xem trái xem phải, chẳng những quần áo, váy, áo khoác, giày dép, còn có một bộ trang sức xa xỉ, bọn họ không ngờ, Cố Ninh không mua thì thôi, khi đã mua thì tuyệt đối dám chảy máu nhiều như vậy.
– “Chậc chậc, bao nhiêu thứ thế này, xài hết bao nhiêu tiền hả? Cố Ninh, mấy thứ này là bạn trai cậu mua cho cậu à?” Một người trong đó hỏi.
Trần Triển cười một tiếng:
– “Không, là mẹ cậu ấy mua cho cậu ấy.”
– “Trời! Cố Ninh, thật sự là mẹ cậu mua giúp cậu à ? Mẹ cậu cũng thật tốt quá đi!”
Cố Ninh gật gật đầu, từ trên giường ngồi dậy, thật sự cô không muốn tiết lộ cho những người này biết việc nhà cô, nhưng mẫu thân đại nhân tới đây, đầu tiên là nhìn từ trên xuống dưới trang phục của cô, sau đó phê phán bốn phía một phen, tiếp đó là tiến hành mục đích muốn cải tạo cô, cuối cùng là chuẩn bị mua sắm cho cô những thứ mà cô tuyệt đối sẽ không bao giờ mua. Ừ, giống như cô bé lọ lem biến hóa thành công chúa vậy đó.
Lúc ấy Cố Ninh thấy không vui, nhưng quả thật cô không muốn đả kích tâm trạng vui vẻ của Thẩm Lan, mua bao nhiêu là áo váy, chẳng lẽ cô lại phải mặc váy, mang giày cao gót chạy ra ngoài chụp hình quay phim sao? Trời ạ, mới nghĩ thôi đã thấy rùng mình rồi.
Cố Ninh nhìn chung quanh một chút, sau đó đem toàn bộ quần áo vừa mua nhét sâu vào trong ngăn tủ, về phần những thứ phụ kiện, mỹ phẩm trang điểm còn chưa mở ra, nếu không phải cô theo học hệ đạo diễn mà học hệ diễn viên, có khả năng lúc bình thường còn có thể lôi ra dùng. Ở nơi trường học mỹ nữ như mây thế này, Cố Ninh có cảm giác sâu sắc rằng bản thân cô có vẻ ngoài bình thường, tuy rằng cô là một bông hoa trong số 7 nữ sinh viên theo học hệ đạo diễn. (Hệ đạo diễn của cả trường tổng cộng chỉ 7 sinh viên nữ)
Lúc Trần Triển chuẩn bị đi, Cố Ninh cũng vừa vặn từ phòng tắm đi ra, Trần Triển nhìn Cố Ninh nghĩ đi nghĩ lại rồi nói:
– “Tháng 1 có đoàn phim khai máy, mình đến đó thực tập, không có tiền lương, cậu muốn đi cùng không?”
Đến thực tập ở đoàn phim như vậy chẳng những không nhận được tiền lương, mà có đôi khi còn phải tự mình bỏ tiền túi ra đắp vào, hơn nữa rất vất vả, vốn dĩ Trần Triển cũng có chút do dự xem có nên kêu Cố Ninh đi cùng hay không, nhưng dựa vào những thứ mà hôm nay Cố Ninh mua, cô cảm thấy gia cảnh của đối phương không hề kém, chắc cũng không chú ý nhiều như vậy.
Cố Ninh vừa chải tóc vừa nói:
– “Là đoàn phim gì vậy? Mình thì không thành vấn đề, chẳng qua là không biết trường học bên này có đồng ý cho mình xin phép nghỉ hay không thôi.”
– “Đến lúc đó cậu sẽ biết, tháng 1 không có gì khóa học gì đâu, cậu xin phép giáo viên chủ nhiệm đi, chỉ cần nộp đủ bài tập, lúc dự thi trở về là được rồi, hơn nữa, không phải thầy cũng rất tán thành bọn mình đi thực tiễn nhiều một chút đấy sao?”
– “Ừ, nhưng là phim gì vậy?”
– “Việc này không thể tiết lộ cho cậu biết được, bất quá nam chính nữ chính đều được khen ngợi hết lời, đạo diễn cũng là người có lai lịch, đi đến đoàn phim này có thể học được rất nhiều thứ đấy.” Dừng một chút, Trần Triển nói tiếp: “Đúng rồi, nữ thứ chính là do Bạch Thấm đóng, cậu có biết nữ minh tinh Bạch Thấm không? Lần trước mình nghe nói, cô ta muốn nhận vai nữ chính của phim điện ảnh mà cha mình khởi quay, cô ta còn tham gia casting nữa, cha của mình nói ngoại hình của cô ta rất xinh đẹp, nhưng mà diễn xuất còn cứng quá, kỹ năng biểu diễn không tốt, trong giới giải trí có rất nhiều người đẹp, tính ra thì cô ta cũng không đẹp hơn bao nhiêu. Kỳ thật vẻ ngoài xinh đẹp cũng chỉ là một loại tư bản, nếu cô ta muốn đi trên con đường ngôi sao thần tượng, diễn mấy bộ phim thần tượng thì không có vấn đề gì, nhưng nếu muốn trở thành ngôi sao điện ảnh thực thụ thì rất khó thực hiện. Hình như cô ta đặc biệt yêu thích mấy vai diễn trên màn ảnh rộng thì phải, kỳ thật mình cũng thấy rất lạ, hai năm nay số lượng phim do cô ta đóng nhận được phản hồi rất tốt, tuy rằng trong bộ phim này chỉ là vai nữ thứ chính thôi, nhưng tâm lý nhân vật rất nặng, có thể là do cô ta có nhiều mối quan hệ trong hậu trường.”
Phát hiện bản thân nói hơi xa đề tài một chút, Trần Triển dừng một lát, kéo kéo tóc, xấu hổ cười cười nói thêm:
– “Mình nói hơi nhiều rồi, ai cũng thích bát quái hết a, tốt rồi, vậy mình đi trước, ngày mai gặp nhé.”
Biểu tình trên mặt Cố Ninh nhàn nhạt, gật gật đầu:
– “Ừ.”
Cố Ninh đem tầm mắt ném về phía cửa sổ, đèn đóm bên ngoài leo lét, dưới ánh đèn đường thấp thoáng giọt mưa bay, giống như một trò chơi chết chóc, không biết đến lúc nào thì bởi vì vô tận tổn thương mà kết thúc. Có đôi khi không thể không nói, cái vòng luẩn quẩn này quả thật rất nhỏ, chúng ta lập tức có thể tiếp xúc nhiều hơn…
Dẫn hai vợ chồng Trương Quốc Cường tới phòng chờ bên cạnh, Trương Quốc Cường làm ra bộ dáng đại gia, ngồi xuống chờ đợi.
Thẩm Lan lạnh lùng nhìn hai vợ chồng Trương Quốc Cường:
– “Nói đi, đến cùng các người muốn thế nào?”
– “Không muốn thế nào cả, tôi tới đây là tìm em trai tôi ôn chuyện, đây là chuyện riêng của nhà chúng tôi, cô là người ngoài, tốt nhất không nên nhúng tay vào.”
Thẩm Lan quả thực không biết sự tự tin của đối phương là từ đâu mà đến, bà cười cười, nói:
– “Chắc anh vẫn chưa biết, tôi đã nhận Giai Giai làm nghĩa nữ, không thể tính là người ngoài.” Dừng một chút, bà nói tiếp: “Lần trước chúng ta đã nói rõ ràng rồi, các người muốn lật lọng sao?”
Trương Quốc Cường không trả lời, tầm mắt của ông ta dán trên người Vương Hồng Ngọc, giật giật khóe môi:
– “Chuyện này không thể cứ thôi như vậy, con tôi vì việc này mà mất việc làm, các người nhất định phải bồi thường cho nó.”
– “Anh muốn bồi thường thế nào?” Thẩm Lan nghĩ đi nghĩ lại, cất giọng nhàn nhạt hỏi.
Ngược lại Trương Quốc Cường vô cùng nghiêm túc, công phu sư tử ngoạm nói:
– “Hiện tại con tôi không có nhà ở, thằng hai làm chú cũng nên mua cho nó một căn hộ để kết hôn chứ! Nói như thế nào, con tôi cũng là đích tôn duy nhất của nhà họ Trương. Còn nữa, nó vì chuyện này mà mất việc, chuyện này các người cũng phải bồi thường, tốt nhất là phải tìm cho nó một công việc tốt hơn trước.”
Trên mặt Thẩm Lan không có biểu tình gì đặc biệt, buông thấp tư thái hỏi lại:
– “Vậy nếu chúng tôi không đồng ý thì sao? Có phải các người mỗi ngày đều sẽ chạy đến chỗ tôi gây rối như hôm nay không?”
Trương Quốc Cường thấy bộ dáng sợ hãi rụt rè của Thẩm Lan, khí thế dâng cao lên, cất cao giọng nói:
– “Đó là đương nhiên, nếu các người không đồng ý điều kiện của chúng tôi, chúng tôi sẽ không đi đâu hết! Mỗi ngày chúng tôi đều sẽ tìm đến cửa, làm cho các người không thể qua được ngày lành.”
Vương Hồng Ngọc nghe xong, lửa giận lập tức bùng cháy. Bà khinh bỉ nhìn Trương Quốc Cường, nói:
– “Không phải các người muốn tiền sao? Hiện tại tôi nói cho các người biết, các người đừng mơ cầm được một phân tiền ở chỗ của tôi! Tôi cũng không phải người dễ bị các người xem thường như vậy.”
Trương Hà nghe giọng điệu khẳng định như vậy của Vương Hồng Ngọc, cũng có chút nóng nảy, tiến lên một bước, quát:
– “Con đàn bà thối này, mày biết cái gì mà nói? Chỗ nào có phần của mày nói chuyện ở đây.”
Thẩm Lan bật cười, lạnh lùng nhìn hai vợ chồng Trương Quốc Cường, đột nhiên thu liễm nụ cười trên mặt, thay đổi giọng điệu:
– “Giờ các người muốn uy hiếp chiếm đoạt tài sản phải không? Tôi sẽ nhờ luật sư bàn bạc với các người.” Dứt lời, bà giơ điện thoại trong tay lên, nói: “Vừa rồi tôi đã ghi âm lại, tự các người đến cục cảnh sát giải thích đi.”
Bà xem như đã mở rộng tầm mắt, lần đầu tiên mới thấy có người trắng trợn không kiêng nể gì đến uy hiếp đòi hỏi này nọ như vậy, cả gan kiêu ngạo chiếm đoạt tài sản của người ta thế kia, còn đối xử với người ta giống như kẻ ngốc, có đôi khi để đối phó với hạng người này, không thể dùng thủ đoạn quang minh chính đại được.
Trương Quốc Cường sửng sốt, không ngờ đối phương vừa rồi còn làm vẻ mặt khiêm tốn, lúc này đột nhiên thay đổi thái độ, còn lôi cả luật sư ra nữa, ông ta cảm thấy có chút không thể tin. Cũng trong lúc đó, tổ bảo an bên ngoài khách sạn cũng xông tới.
Thẩm Lan mặt không đổi sắc nói với người quản lý vừa hấp tấp chạy đến:
– “Các người làm việc như thế nào vậy? Hai người này vừa tới náo loạn, thiếu chút nữa phá nát cả bữa tiệc của tôi rồi.”
– “Xin lỗi, Thẩm nữ sĩ, là chúng tôi sơ sót.” Cũng không hỏi nguyên do, chuyện đầu tiên mà người quản lý làm chính là giải thích tình hình.
– “Chẳng qua, cũng không thể trách các người, bọn họ cũng không phải lần đầu tiên làm như vậy, đây là ân oán cá nhân của tôi.” Dừng một chút, Thẩm Lan cầm điện thoại nói với tổ bảo an đứng trước mặt:
– “Lúc nãy bọn họ đã đe dọa uy hiếp tôi, tôi ghi âm lại cả rồi, hi vọng quản lý cũng đem ra đoạn video quay lại cảnh vừa rồi của bọn họ, thuận tiện làm bằng chứng nộp cho cảnh sát, nếu như cần thiết, có khả năng tôi sẽ mời luôn người vừa phục vụ ở phòng chờ này đi cùng để làm nhân chứng.”
Cho dù Thẩm Lan không đào sẵn bẫy, hai vợ chồng có tâm hồn tham lam kia cũng sẽ tự mình nhảy xuống hố.
Quản lý suy tính 2 giây, trước sau châm chước nói:
– “Đương nhiên không thành vấn đề.”
Lúc Trương Giai Giai đi đến phòng chờ, lập tức nhìn thấy người của tổ bảo an với thân hình lực lưỡng, vô cùng hòa bình yên tĩnh bao vây bác cả và bác dâu của cô ở giữa, không khí trong phòng có chút áp lực.
Hai mươi phút sau, cảnh sát tới, không để ý đến đối phương lảm nhảm bát nháo lập tức lôi người lên xe chở thẳng về đồn. Cách hơn nửa tháng, hai vợ chồng Trương Quốc Cường lại một lần nữa bị đưa vào cục cảnh sát, viên cảnh sát tiếp nhận vụ án vừa thấy được hai người, câu nói đầu tiên chính là:
– “Sao lại là hai người nữa vậy?”
Lần này Trương Thanh không đủ sức để bảo lãnh cho cha mẹ gã, nhân chứng vật chứng đều có đủ, Thẩm Lan đã hỏi qua luật sư, chỉ cần cắn chặt không buông, lại thêm hai người này có tiền án từ trước, cho nên tội danh tuyệt đối sẽ thành lập, hai người bọn họ có dùng cách nào cũng sẽ bị giam một khoảng thời gian. Hai vợ chồng Trương Quốc Cường có kết cục như vậy, coi như tự làm tự chịu, không đáng nửa điểm đồng tình.
Từ cục cảnh sát đi ra, hai vợ chồng nhà họ Trương đưa mắt nhìn nhau, Vương Hồng Ngọc do dự một lát rồi nói:
– “Thật sự có thể làm như vậy chứ?”
Thẩm Lan nghĩ đi nghĩ lại mới đáp:
– “Bọn họ rất quá đáng, vừa đòi mua nhà vừa đòi tiền, đây là phương pháp xử lý tốt nhất, mỗi người đều phải tự chịu trách nhiệm về hành động của mình, bọn họ làm chuyện sai trái, đương nhiên phải gánh chịu trừng phạt, chúng ta không cần thiết phải thấy áy náy.”
– “Ừ, đạo lý này tôi hiểu.” Trương Quốc Đống thở dài một hơi, kỳ thật không phải ông muốn để mọi chuyện đi đến tình trạng này, nhưng không phải cứ lui một bước, nhẫn nhịn nhất thời là có thể giải quyết mọi chuyện, Trương Quốc Cường dám ra công phu sư tử ngoạm như vậy, bản thân ông chỗ nào có nhiều tiền mà đáp ứng nổi, nói trắng ra, đối tượng mà Trương Quốc Cường muốn chiếm tiện nghi chính là Thẩm Lan, cho nên đối phương có bị xử lý ra sao cũng đều không quá đáng. Nói như thế nào đi nữa, tình cảm anh em giữa hai bọn họ sớm đã cạn, bà con xa không bằng láng giềng gần, mà ông và anh trai của ông, ngay cả người xa lạ cũng không bằng, không có người nào trời sinh thích bị người khác chiếm tiện nghi .
Mọi chuyện đã giao cho luật sư giải quyết, Thẩm Lan khuyên hai vợ chồng Trương Quốc Đống cứ yên tâm, cho nên hai vợ chồng nhà họ Trương cũng không hề can thiệp nữa.
Kỳ nghỉ hè bắt đầu, mỗi ngày Cố Ninh đều ở nhà xem phim điện ảnh và ăn dưa hấu, cuối tháng tám, Cố Ninh và Trương Giai Giai cùng mua vé máy bay đến Bắc Kinh. Ngày khai giảng của Trương Giai Giai trước hôm Cố Ninh nhập học 3 ngày, cho nên Cố Ninh đơn giản muốn đi cùng Trương Giai Giai chung một ngày. Rời khỏi sân bay, trước tiên Cố Ninh đưa Trương Giai Giai đến trường báo danh, sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, lúc cô trở về kí túc xá của mình đã là 8 giờ tối. Bởi vì còn chưa chính thức khai giảng, người trong trường học cũng không nhiều lắm, phòng ngủ kí túc xá ngược lại đã mở cửa, Trần Triển nhận được tin Cố Ninh đã trở lại Bắc Kinh, cô biết Cố Ninh chỉ có một mình cho nên đến phòng ngủ bầu bạn với Cố Ninh.
Sau ngày báo danh đầu tiên, hôm sau Trương Giai Giai bắt đầu kỳ học quân sự, học quân sự bề bộn nhiều việc, cho nên Cố Ninh cũng không tới làm phiền, vừa vặn Trần Triển muốn đi quay một bộ phim ngắn, kêu Cố Ninh tới hỗ trợ, vì vậy trong một khoảng thời gian mọi tâm tư của Cố Ninh đều đặt vào việc này, chờ đến lúc cô gặp lại Trương Giai Giai, đã là một tháng sau đó, lúc ấy, Trương Giai Giai cũng vừa hoàn thành kỳ học quân sự.
Cuối tuần, ba cô gái hẹn nhau ra ngoài dạo phố, biết Trương Giai Giai là chị em tốt với Cố Ninh, Trần Triển đối với Trương Giai Giai ngược lại rất dễ kết thân, lúc này cách kỳ nghỉ Quốc Khánh khoảng 1 tuần lễ, Cố Ninh và Trương Giai Giai thương lượng, hai người quyết định kỳ nghỉ Quốc Khánh năm nay không trở về nhà, mà kêu Thẩm Lan cùng đến Bắc Kinh nghỉ lễ kiêm du lịch. Sở dĩ bọn họ có quyết định như vậy, là bởi vì Thẩm Lan vẫn luôn muốn đến Bắc Kinh xem xét một chút, sau khi Trương Giai Giai thi đậu vào trường Đại học ở Bắc Kinh, ý muốn của Thẩm Lan càng trở nên mãnh liệt. Hai người bọn họ gọi điện thoại về thành phố Z mời Thẩm Lan, Thẩm Lan tự nhiên là cao hứng phấn chấn đáp ứng, ngày nghỉ Quốc Khánh đầu tiên, bà an vị trên chuyến bay từ thành phố Z tới Bắc Kinh.
Cố Ninh sớm đã giúp Thẩm Lan thuê phòng khách sạn, sau khi đến sân bay đón người, một nhà ba người lập tức đi đến khách sạn.
Lễ Quốc Khánh, ở thủ đô người ta chen chúc nhau, đây là giai đoạn thịnh vượng của mảng du lịch, đầu tiên Thẩm Lan đến tham quan trường học của hai cô con gái, sau đó tới tất cả các danh lam thắng cảnh ở thủ đô tham quan một vòng, cuối cùng là điên cuồng shopping một trận, giúp hai ái nữ xinh đẹp nhà mình mua không ít đồ, từ phụ kiện đến quần áo, giày dép, túi xách… mãi cho đến một ngày trước khi kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh chấm dứt, người một nhà mới mang theo chiến lợi phẩm trở về.
Đi mua sắm vào lúc đông người, tuyệt đối là việc tiêu hao năng lượng sống nhất, một tuần đi đi lại lại như vậy, Cổ Ninh cảm thấy còn mệt hơn so với đến trường học. Lúc phụ nữ đi mua sắm là lúc thể lực vô cùng vô tận, sau khi Thẩm Lan đi, Cố Ninh mang theo bao lớn bao nhỏ trở về phòng ngủ, thân thể vừa dính vào giường, lập tức không còn hơi sức để động đậy tay chân nữa. Cô quyết định trước tiên nằm nghỉ trong chốc lát.
Trần Triển nhìn Cố Ninh cả người mệt lả, lại nhìn cô xách về nào là bao lớn bao nhỏ, cười cười nói:
– “Hôm nay cậu mất máu nhiều rồi nha.” Nhìn lướt qua logo trên mấy chiếc túi, cô còn nói: “Xí, đều là hàng hiệu.”
Hai nữ sinh viên khác trong phòng đều vây quanh lại đây, xem trái xem phải, chẳng những quần áo, váy, áo khoác, giày dép, còn có một bộ trang sức xa xỉ, bọn họ không ngờ, Cố Ninh không mua thì thôi, khi đã mua thì tuyệt đối dám chảy máu nhiều như vậy.
– “Chậc chậc, bao nhiêu thứ thế này, xài hết bao nhiêu tiền hả? Cố Ninh, mấy thứ này là bạn trai cậu mua cho cậu à?” Một người trong đó hỏi.
Trần Triển cười một tiếng:
– “Không, là mẹ cậu ấy mua cho cậu ấy.”
– “Trời! Cố Ninh, thật sự là mẹ cậu mua giúp cậu à ? Mẹ cậu cũng thật tốt quá đi!”
Cố Ninh gật gật đầu, từ trên giường ngồi dậy, thật sự cô không muốn tiết lộ cho những người này biết việc nhà cô, nhưng mẫu thân đại nhân tới đây, đầu tiên là nhìn từ trên xuống dưới trang phục của cô, sau đó phê phán bốn phía một phen, tiếp đó là tiến hành mục đích muốn cải tạo cô, cuối cùng là chuẩn bị mua sắm cho cô những thứ mà cô tuyệt đối sẽ không bao giờ mua. Ừ, giống như cô bé lọ lem biến hóa thành công chúa vậy đó.
Lúc ấy Cố Ninh thấy không vui, nhưng quả thật cô không muốn đả kích tâm trạng vui vẻ của Thẩm Lan, mua bao nhiêu là áo váy, chẳng lẽ cô lại phải mặc váy, mang giày cao gót chạy ra ngoài chụp hình quay phim sao? Trời ạ, mới nghĩ thôi đã thấy rùng mình rồi.
Cố Ninh nhìn chung quanh một chút, sau đó đem toàn bộ quần áo vừa mua nhét sâu vào trong ngăn tủ, về phần những thứ phụ kiện, mỹ phẩm trang điểm còn chưa mở ra, nếu không phải cô theo học hệ đạo diễn mà học hệ diễn viên, có khả năng lúc bình thường còn có thể lôi ra dùng. Ở nơi trường học mỹ nữ như mây thế này, Cố Ninh có cảm giác sâu sắc rằng bản thân cô có vẻ ngoài bình thường, tuy rằng cô là một bông hoa trong số 7 nữ sinh viên theo học hệ đạo diễn. (Hệ đạo diễn của cả trường tổng cộng chỉ 7 sinh viên nữ)
Lúc Trần Triển chuẩn bị đi, Cố Ninh cũng vừa vặn từ phòng tắm đi ra, Trần Triển nhìn Cố Ninh nghĩ đi nghĩ lại rồi nói:
– “Tháng 1 có đoàn phim khai máy, mình đến đó thực tập, không có tiền lương, cậu muốn đi cùng không?”
Đến thực tập ở đoàn phim như vậy chẳng những không nhận được tiền lương, mà có đôi khi còn phải tự mình bỏ tiền túi ra đắp vào, hơn nữa rất vất vả, vốn dĩ Trần Triển cũng có chút do dự xem có nên kêu Cố Ninh đi cùng hay không, nhưng dựa vào những thứ mà hôm nay Cố Ninh mua, cô cảm thấy gia cảnh của đối phương không hề kém, chắc cũng không chú ý nhiều như vậy.
Cố Ninh vừa chải tóc vừa nói:
– “Là đoàn phim gì vậy? Mình thì không thành vấn đề, chẳng qua là không biết trường học bên này có đồng ý cho mình xin phép nghỉ hay không thôi.”
– “Đến lúc đó cậu sẽ biết, tháng 1 không có gì khóa học gì đâu, cậu xin phép giáo viên chủ nhiệm đi, chỉ cần nộp đủ bài tập, lúc dự thi trở về là được rồi, hơn nữa, không phải thầy cũng rất tán thành bọn mình đi thực tiễn nhiều một chút đấy sao?”
– “Ừ, nhưng là phim gì vậy?”
– “Việc này không thể tiết lộ cho cậu biết được, bất quá nam chính nữ chính đều được khen ngợi hết lời, đạo diễn cũng là người có lai lịch, đi đến đoàn phim này có thể học được rất nhiều thứ đấy.” Dừng một chút, Trần Triển nói tiếp: “Đúng rồi, nữ thứ chính là do Bạch Thấm đóng, cậu có biết nữ minh tinh Bạch Thấm không? Lần trước mình nghe nói, cô ta muốn nhận vai nữ chính của phim điện ảnh mà cha mình khởi quay, cô ta còn tham gia casting nữa, cha của mình nói ngoại hình của cô ta rất xinh đẹp, nhưng mà diễn xuất còn cứng quá, kỹ năng biểu diễn không tốt, trong giới giải trí có rất nhiều người đẹp, tính ra thì cô ta cũng không đẹp hơn bao nhiêu. Kỳ thật vẻ ngoài xinh đẹp cũng chỉ là một loại tư bản, nếu cô ta muốn đi trên con đường ngôi sao thần tượng, diễn mấy bộ phim thần tượng thì không có vấn đề gì, nhưng nếu muốn trở thành ngôi sao điện ảnh thực thụ thì rất khó thực hiện. Hình như cô ta đặc biệt yêu thích mấy vai diễn trên màn ảnh rộng thì phải, kỳ thật mình cũng thấy rất lạ, hai năm nay số lượng phim do cô ta đóng nhận được phản hồi rất tốt, tuy rằng trong bộ phim này chỉ là vai nữ thứ chính thôi, nhưng tâm lý nhân vật rất nặng, có thể là do cô ta có nhiều mối quan hệ trong hậu trường.”
Phát hiện bản thân nói hơi xa đề tài một chút, Trần Triển dừng một lát, kéo kéo tóc, xấu hổ cười cười nói thêm:
– “Mình nói hơi nhiều rồi, ai cũng thích bát quái hết a, tốt rồi, vậy mình đi trước, ngày mai gặp nhé.”
Biểu tình trên mặt Cố Ninh nhàn nhạt, gật gật đầu:
– “Ừ.”
Cố Ninh đem tầm mắt ném về phía cửa sổ, đèn đóm bên ngoài leo lét, dưới ánh đèn đường thấp thoáng giọt mưa bay, giống như một trò chơi chết chóc, không biết đến lúc nào thì bởi vì vô tận tổn thương mà kết thúc. Có đôi khi không thể không nói, cái vòng luẩn quẩn này quả thật rất nhỏ, chúng ta lập tức có thể tiếp xúc nhiều hơn…
Tác giả :
Thanh Thanh Tử Khâm