Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Dragon Ball
Chương 61: King Piccolo
Pilaf, Ushu, Mai. Bộ 3 người này trong lúc tìm kiếm kho báu hải tặc dưới Pirate’s Cave vô tình tìm thấy 1 nồi cơm điện có dán 1 lá bùa. Cả 3 vô cùng tò mò và hiếu kỳ.
Ushu: “Pilaf đại ca, trong này có cái gì mà bị giấu sâu dưới đáy biển thế nhỉ?
Pilaf: “Ta làm sao biết được, trên đó có dán 1 lá bùa niêm phong nắp nồi điện này. Chúng ta gở niêm phong rồi mở ra xem có thứ gì đáng giá không mà ngươi ta đem giấu dưới tận đây.”
Mai: “Có thể là kho báu nhỏ thì sao nhỉ? 1 gia tài nhỏ của 1 gia đình nào đó giấu dưới này cho con cháu sau này của họ. Như vậy chúng ta phát tài rồi. Không cần phải ngày đây mai đó nữa.”
Pilaf: “ Đồ ngốc, cái nồi nhỏ thế này có thể chứa bao nhiêu chứ? Nhưng còn đở hơn về tay không. Căn cứ của bọn hải tặc bị bọn Goku phá hủy rồi, kho báu dưới đó chắc khó tìm lắm. Chúng ta cứ đem cái này lên bờ trước và mở ra xem rồi hãy tính sau.”
Thế là cả 3 nhặt lấy cái nồi cơm mà Master Mutaito phong ấn King Piccolo, và được cụ rùa Muten giấu dưới đáy biển phía Đông gần đảo rùa để tiện trông coi. Bộ 3 sau khi lên bờ liền gở tấm bùa niêm phong ra. Đột nhiên nắp tự bật ra và 1 luồng năng lượng từ bên trong phóng ra.
“Hahaha!!! Rốt cuộc ta cũng đã thoát được cái nồi chết tiệt đó.” King Piccolo hiện ra giữa không trung cười thật lớn và rất sảng khoái.
“Các ngươi chắc là người tìm được và gở phong ấn trên cái nồi cơm đấy nhỉ?” King Piccolo bắt đầu nhìn ngắm cảnh vật xung quanh rồi nhìn xuống bộ 3 người Pilaf lên tiếng hỏi.
“Vâng ngài là ai thế. Chúng tôi nhặt được cái nồi cơm điện này, thấy có lá bùa niêm phong nên hiếu kỳ tưởng có cái gì trong đó nên đem lên và mở nó ra. Bên trong chỉ là 1 cái nồi rỗng toát chẳng có gì cả.” Pilaf đứng ra trả lời đồng thời hỏi rõ lai lịch của người này. Hắn trông người xanh xanh này cảm thấy quen quen. Hắn từng đọc trong cuốn sách cổ có nói về Dragon Ball cùng người này nhưng nhất thời không thể nhớ được người này gọi là gì.
“Các ngươi làm rất tốt, giải thoát ta ra khỏi cảnh tù tốn trong cái nồi chết tiệt đó. Ta là King Piccolo, các ngươi có từng nghe qua chưa? Cũng đã hơn 300 năm chắc loài người không còn ai nhớ đến ta nhỉ? Hahaha cơn ác mộng của nhân loại của các ngươi trở về rồi đây.” King Piccolo cũng không tiếc lời khen ngợi bọn người Pilaf.
“King Piccolo sao, nghe sao quen thế nhỉ?” Ushu và Mai nghe thấy cái tên này cũng quen quen và có cảm giác không lành về người này.
“Ah!!! Ta nhớ ra rồi, người này là người trong ma giới. Từng có ý đồ làm bá chủ thế giới nhưng được 1 người nào đó đánh bại ở hơn 300 năm trước. Trong cuốn sách kia có nói về người này. Hắn rất tàn bạo và độc ác, với quân đoàn quái vật hắn tạo ra liên tiếp tấn công vào thành phố và giết đi rất nhiều người chỉ làm tăng thêm thú vui cho hắn. Chúng ta nguy rồi. Làm sao thoát khỏi tên này đây.” Pilaf đột nhiên nhớ đến danh tự này nói nhỏ với 2 ngươi Ushu và Mai.
Nhưng King Piccolo là 1 người Namek, nên thính giác cực kỳ tốt. Cuộc đối thoại của 3 người hắn đã nghe được toàn bộ.
“Không ngờ qua hơn 300 năm vẫn còn có người biết đến sự tồn tại của ta. Hahaha!!”
“3 ngươi yên tâm, ta có giết các ngươi đâu mà sợ. Các ngươi có công giải cứu ta mà, ta cám ơn còn không kịp sao lại ra tay được với 3 người các ngươi chứ. Phải không?”
King Piccolo nói thế nhưng cả 3 người đều rét rung người. Cả 3 đều thấy không thể tin ác ma này dễ nói chuyện như vậy. Pilaf đột nhiên có 1 ý tưởng để có thể đảm bảo an toàn của cả 3 người trước mặt King Piccolo nên hắn lên tiếng.
“Ngài King Piccolo, không phải ngài muốn làm chủ cả thế giới này sao? Chúng ta có thể đi tìm 7 viên Dragon Ball để thực hiện điều này nha.”
Câu nói của Pilaf gợi lên sự hiếu kỳ của King Piccolo. Hắn lập tức hỏi rõ chi tiết về Dragon Ball. Pilaf cũng rất thành thật trả lời.
“Khi chúng ta thu thập đủ Dragon Ball rồi đọc câu thần chú gọi ra Shenron. Shenron có thể thực hiện mọi nguyện vọng, chúng ta có thể ước được cả thế giới này dễ như trở bàn tay đấy ngài King Piccolo.”
“Có thể thực hiện được mọi điều ước sao. Nếu ta ước có lại tuổi trẻ tràn đầy sức sống thì có thể chứ?” King Piccolo tiếp tục hỏi kỹ lại. Thế giới này hắn có thể chiếm bất cứ lúc nào. Những hiện tại tuổi tác của hắm đã quá cao rồi. Đã đến gần giới hạn rồi và hắn cũng không muốn chết vào lúc này.
“Chắc chắn có thể được. Shenron vô cùng thần kỳ mà. Nhưng sao lại ước tuổi trẻ thế?” Pilaf không hiểu ý định của King Piccolo nên làm liều hỏi dò thử.
“Thế giới này chiếm quá dễ dàng, chỉ cần ta có sức mạnh là có thể nắm nó trong tay bất cứ lúc nào nếu muốn. Vốn không cần phải ước như thế. Cái ta đang cần là tuổi xuân vĩnh viễn. Ngươi có cách gì để tìm đến Dragon Ball sao?”
“Chúng tôi có rada dò tìm trên toàn thế giới, chỉ cần Dragon Ball hoạt động thì chúng tôi có thể biết được vị trí của các viên Dragon Ball nằm rải rác khắp bề mặt Trái Đất.” Pilaf cũng không truy hỏi mà thành thật nói ra phương pháp để tìm Dragon Ball cho King Piccolo nghe.
“Tốt thôi, 3 ngươi có thể gia nhập vào quân đoàn của ta. Các ngươi có nhiệm vụ tìm kiếm vị trí chính xác của mấy viên ngọc đó. Việc còn lại không cần ngươi quan tâm.” King Piccolo hào phóng thu nhập bọn người Pilaf để lợi dụng sự hiểu biết của bọn này về Dragon Ball giúp hắn thực hiện điều ước hắn cần.
“Vâng!!!” Pilaf không vui vẻ gì khi được King Piccolo thu vào nhưng vẫn ngoan ngoãn chấp hành không dám phản đối. Hắn lấy ra 1 viên Capsule chứa 1 chiếc máy bay rất to rồi thả xuống đất để dùng làm phương tiện di chuyển.
King Piccolo tuy không hiểu viên Capsule này là gì. 300 năm trước chưa từng xuất hiện vật này. Nhưng máy bay thì King Piccolo có biết nên vui vẻ bước vào bên trong. Hắn vứt sạch những chiếc ghế hành khách ra ngoài cho rộng rãi rồi tạo ra 1 cái ngai ngồi lên đó nghỉ ngơi.
Sau đó King Piccolo lại nôn ra 2 quả trứng để tiện sai bảo. Hắn vẫn chưa tin bọn người Pilaf. Dùng người mình vẫn đáng tin hơn. 2 quả trứng nở ra 1 con Kềnh Kềnh và 1 con thằn lằn cánh dơi. Được Piccolo đặt tên là Piano và Tambourine.
Piano phụ trách hậu cần cùng khống chế bọn người Pilaf làm việc. Và Tambourine thì phụ trách tìm kiếm các võ sư trên toàn thế giới để tiêu diệt nhân tiện tìm luôn Dragon Ball. King Piccolo vẫn còn ám ảnh bởi chiêu thức Mafuba của Master Mutaito. Hắn sợ trong đám võ sư này còn có người biết chiêu thức ấy và hắn lại trở lại ngục tù đen tối trong nồi cơm điện.
King Piccolo được Pilaf cho hay thời gian này trên thế giới đang diễn ra Tenkaichi Budokai lần thứ 22. 1 đại hội tập trung 1 lượng lớn võ sư trên toàn thế giới để tham gia tranh tài giành quán quân. Và tại đó cũng có 1 viên Dragon Ball. Đúng là 1 công đôi việc King Piccolo truyền lệnh cho Tambourine bay nhanh đến Papaya Island để lấy bảng danh sách và hình ảnh của đấu sĩ tham gia Tenkaichi Budokai từ trước đến nay. Đồng thời tìm luôn viên Dragon Ball đó.
Tambourine nhận lệnh lập tức ra khỏi phi cơ rồi bay về hướng Papaya Island để thi hành nhiệm vụ. Khi hắn đến nơi thì trận chung kết Tenkaichi Budokai lần thứ 22 cũng đã kết thúc được 1 lúc. Hắn bay vào bên trong để lấy danh sách các giải lần trước. Sau khi lấy được danh sách hắn bay ra ngoài tìm kiếm trọng tài để lấy nốt danh sách tại giải lần này.
Tại đây hắn gặp được Krilin đang tìm cái gì đó. Tambourine cũng không quan tâm đến cậu mà tiếp tục bay ra ngoài võ đài rồi tấn công và cướp đi bảng danh sách trên tay trọng tài. Lúc gần bay đi hắn phát hiện vật Krilin tìm là 1 viên ngọc bên trong có 4 sao. Tambourine nghĩ đó là Dragon Ball mà King Piccolo giao nhiệm vụ cho hắn phải tìm và thu thập.
Không nói 1 lời nào Tambourine lập tức tấn công Krilin với tốc độ rất nhanh. Krilin giật mình khi có nguồn sức mạnh cũng khá cao sau lưng và đang tấn công cậu. Krilin quay sang đở kịp 1 đòn.
“Con quái vật gì thế này? Ngươi là ai? Tại sao tấn công ta?” Krilin bật lùi về sau.
“Ta là ai ngươi không cần biết. Chỉ cần ngươi giao viên ngọc đang nằm trên tay ngươi cho ta là được. Ta sẽ tha cho ngươi 1 mạng.” Tambourine bình thản mà trả lời, bộ dáng có vẻ rất tự tin thực lực của chính hắn.
“Còn lâu, đây là vật của Goku. Ngươi muốn lấy thì phải hạ ta trước.” Krilin chỉ mới hồi được 1 chút sức lực sau trận chiến với Goku. Cậu cũng không có đem theo senzu bên người. Krilin nghĩ rằng ở Tenkaichi không có gì nguy hiểm mà cần đến viên đậu cứu mạng đó. Tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
“Hạ ngươi sao, quá đơn giản rồi. Hahaha!!!”
Tambourine cũng không có kiên nhẫn đứng đây đấu võ mồm với Krilin nên hắn lập tức tấn công cậu. Lúc này hắn ra đòn tàn nhẫn hơn khi nãy. Tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều. Ở bình thường Krilin có thể dễ dàng hóa giải thế công của Tambourine. Nhưng hiện tại lại không thể được. Cậu liên tiếp trúng đòn của Tambourine. Và cuối cùng là 1 đòn bổ vào sau gáy Krilin bằng 2 tay của hắn, đòn đấy cũng làm cậu ngất đi.
Sau khi đánh bại Krilin, Tambourine nhặt lấy viên 4 sao cùng sắp danh sách mà bay đi. Trước khi đi, hắn còn lưu lại 1 mảnh giấy vẽ logo tròn bên trong có viết chữ “Ma”.
Goku đang trong nhà hàng đột nhiên cảm ứng được khí tức của Krilin đang yếu dần. Không biết chuyện gì xảy ra với cậu ấy, linh tính mách bảo với cậu là có chuyện không hay vừa xảy ra. Goku lập tức phóng xuống ghế, không chờ đợi thức ăn nữa mà chạy nhanh về nơi tổ chức Tenkaichi.
Goku men theo khí tức nhỏ yếu của Krilin và tìm đến đúng lúc thấy trọng tài ngồi kế bên đang bế cậu ấy lên. Cậu chạy đến hỏi chuyện gì xảy ra đồng thời lấy senzu trong người ra 1 viên bỏ vào miệng Krilin để trị liệu.
“Có 1 con quái vật tấn công tôi và cướp đi danh sách. Sau đó lại vào trong tấn công cậu Krilin. Không biết có phải cậu bé còn đang mệt do trận đánh với cậu không mà cậu bé bị con quái vật đó đánh cho không thể hoàn thủ. Cuối cùng do trúng đòn quá nặng nên cậu Krilin cũng ngất đi.” Trọng tài vừa đặt Krilin nằm xuống vừa thuật sơ lại tình huống lúc nãy.
Krilin sau khi nuốt được viên senzu của Goku đúc vào miệng thì đã hồi phục hoàn toàn. Cậu đứng dạy có chút không cam tâm. Con quái vật yếu xìu thế mà để cậu suýt phải mất mạng. Cũng may Goku đến kịp thời nếu không thì...
“Xin lỗi Goku, tớ không giữ được viên Dragon Ball của cậu. Con quái vật ấy yếu xìu. Mà tớ lại chưa phục hồi được bao nhiêu sức lực. Thua thật không cam tâm a.” Krilin đứng dậy xin lỗi Goku 1 tiếng đồng thời than thở 1 chút cho đở ấm ức trong lòng.
Bọn người Bulma nhìn Goku chạy đi. Vẻ mặt của nhóc rất nghiem túc nên đoán được đã có chuyện xảy ra nên vội theo phía sau. Mọi người về lại nơi này nhưng lại không thấy có chuyện gì xảy ra nhưng không khí lại có chút tĩnh lặng khác thường. Bulma liền đi lên hỏi:
“Goku này, làm gì mà cậu chạy đi gấp thế? Ở đây có chuyện gì xảy ra sao. Không khí có vẻ u ám nhỉ. Krilin nữa, làm gì mặt cậu bí xị thế? Cậu là người đoạt quán quân mà.” Bulma hết hỏi Goku chưa kịp chờ trả lời lại tiếp tục hiếu kỳ với vẻ mặt của Krilin.
“Ở đây có mảnh giấy nè. Chữ MA đại diện cho cái gì thế? Có ai biết cái này có ý nghĩa gì không?” OoLong nhặt lên mảnh giấy Tambourine bỏ lại đưa lên hỏi mọi người.
“Đâu đưa ta xem.” Cụ rùa Muten chợt nhớ đến cái gì giựt lấy mảnh giấy xem thật kỹ. “Không sai, chính là hắn. Vậy là hắn đã thoát khỏi phong ấn. Là ai gở lá bùa đó ra chứ?”
Cụ rùa Muten không thể nào quên danh tự này. Nó in sau vào bộ nhớ của lão rồi. Cùng với lời căn dặn của Master Mutaito trông chừng thật kỹ chiếc nồi cơm đó. Nên ông mới giấu dưới đáy biển cạnh đảo rùa để tiện trông coi. Nhưng hôm nay ông bỏ đi xem Tenkaichi Budokai. Lại có ai mò xuống dưới đấy mà giải phong ấn thả ra tên ác ma King Piccolo này.
Ushu: “Pilaf đại ca, trong này có cái gì mà bị giấu sâu dưới đáy biển thế nhỉ?
Pilaf: “Ta làm sao biết được, trên đó có dán 1 lá bùa niêm phong nắp nồi điện này. Chúng ta gở niêm phong rồi mở ra xem có thứ gì đáng giá không mà ngươi ta đem giấu dưới tận đây.”
Mai: “Có thể là kho báu nhỏ thì sao nhỉ? 1 gia tài nhỏ của 1 gia đình nào đó giấu dưới này cho con cháu sau này của họ. Như vậy chúng ta phát tài rồi. Không cần phải ngày đây mai đó nữa.”
Pilaf: “ Đồ ngốc, cái nồi nhỏ thế này có thể chứa bao nhiêu chứ? Nhưng còn đở hơn về tay không. Căn cứ của bọn hải tặc bị bọn Goku phá hủy rồi, kho báu dưới đó chắc khó tìm lắm. Chúng ta cứ đem cái này lên bờ trước và mở ra xem rồi hãy tính sau.”
Thế là cả 3 nhặt lấy cái nồi cơm mà Master Mutaito phong ấn King Piccolo, và được cụ rùa Muten giấu dưới đáy biển phía Đông gần đảo rùa để tiện trông coi. Bộ 3 sau khi lên bờ liền gở tấm bùa niêm phong ra. Đột nhiên nắp tự bật ra và 1 luồng năng lượng từ bên trong phóng ra.
“Hahaha!!! Rốt cuộc ta cũng đã thoát được cái nồi chết tiệt đó.” King Piccolo hiện ra giữa không trung cười thật lớn và rất sảng khoái.
“Các ngươi chắc là người tìm được và gở phong ấn trên cái nồi cơm đấy nhỉ?” King Piccolo bắt đầu nhìn ngắm cảnh vật xung quanh rồi nhìn xuống bộ 3 người Pilaf lên tiếng hỏi.
“Vâng ngài là ai thế. Chúng tôi nhặt được cái nồi cơm điện này, thấy có lá bùa niêm phong nên hiếu kỳ tưởng có cái gì trong đó nên đem lên và mở nó ra. Bên trong chỉ là 1 cái nồi rỗng toát chẳng có gì cả.” Pilaf đứng ra trả lời đồng thời hỏi rõ lai lịch của người này. Hắn trông người xanh xanh này cảm thấy quen quen. Hắn từng đọc trong cuốn sách cổ có nói về Dragon Ball cùng người này nhưng nhất thời không thể nhớ được người này gọi là gì.
“Các ngươi làm rất tốt, giải thoát ta ra khỏi cảnh tù tốn trong cái nồi chết tiệt đó. Ta là King Piccolo, các ngươi có từng nghe qua chưa? Cũng đã hơn 300 năm chắc loài người không còn ai nhớ đến ta nhỉ? Hahaha cơn ác mộng của nhân loại của các ngươi trở về rồi đây.” King Piccolo cũng không tiếc lời khen ngợi bọn người Pilaf.
“King Piccolo sao, nghe sao quen thế nhỉ?” Ushu và Mai nghe thấy cái tên này cũng quen quen và có cảm giác không lành về người này.
“Ah!!! Ta nhớ ra rồi, người này là người trong ma giới. Từng có ý đồ làm bá chủ thế giới nhưng được 1 người nào đó đánh bại ở hơn 300 năm trước. Trong cuốn sách kia có nói về người này. Hắn rất tàn bạo và độc ác, với quân đoàn quái vật hắn tạo ra liên tiếp tấn công vào thành phố và giết đi rất nhiều người chỉ làm tăng thêm thú vui cho hắn. Chúng ta nguy rồi. Làm sao thoát khỏi tên này đây.” Pilaf đột nhiên nhớ đến danh tự này nói nhỏ với 2 ngươi Ushu và Mai.
Nhưng King Piccolo là 1 người Namek, nên thính giác cực kỳ tốt. Cuộc đối thoại của 3 người hắn đã nghe được toàn bộ.
“Không ngờ qua hơn 300 năm vẫn còn có người biết đến sự tồn tại của ta. Hahaha!!”
“3 ngươi yên tâm, ta có giết các ngươi đâu mà sợ. Các ngươi có công giải cứu ta mà, ta cám ơn còn không kịp sao lại ra tay được với 3 người các ngươi chứ. Phải không?”
King Piccolo nói thế nhưng cả 3 người đều rét rung người. Cả 3 đều thấy không thể tin ác ma này dễ nói chuyện như vậy. Pilaf đột nhiên có 1 ý tưởng để có thể đảm bảo an toàn của cả 3 người trước mặt King Piccolo nên hắn lên tiếng.
“Ngài King Piccolo, không phải ngài muốn làm chủ cả thế giới này sao? Chúng ta có thể đi tìm 7 viên Dragon Ball để thực hiện điều này nha.”
Câu nói của Pilaf gợi lên sự hiếu kỳ của King Piccolo. Hắn lập tức hỏi rõ chi tiết về Dragon Ball. Pilaf cũng rất thành thật trả lời.
“Khi chúng ta thu thập đủ Dragon Ball rồi đọc câu thần chú gọi ra Shenron. Shenron có thể thực hiện mọi nguyện vọng, chúng ta có thể ước được cả thế giới này dễ như trở bàn tay đấy ngài King Piccolo.”
“Có thể thực hiện được mọi điều ước sao. Nếu ta ước có lại tuổi trẻ tràn đầy sức sống thì có thể chứ?” King Piccolo tiếp tục hỏi kỹ lại. Thế giới này hắn có thể chiếm bất cứ lúc nào. Những hiện tại tuổi tác của hắm đã quá cao rồi. Đã đến gần giới hạn rồi và hắn cũng không muốn chết vào lúc này.
“Chắc chắn có thể được. Shenron vô cùng thần kỳ mà. Nhưng sao lại ước tuổi trẻ thế?” Pilaf không hiểu ý định của King Piccolo nên làm liều hỏi dò thử.
“Thế giới này chiếm quá dễ dàng, chỉ cần ta có sức mạnh là có thể nắm nó trong tay bất cứ lúc nào nếu muốn. Vốn không cần phải ước như thế. Cái ta đang cần là tuổi xuân vĩnh viễn. Ngươi có cách gì để tìm đến Dragon Ball sao?”
“Chúng tôi có rada dò tìm trên toàn thế giới, chỉ cần Dragon Ball hoạt động thì chúng tôi có thể biết được vị trí của các viên Dragon Ball nằm rải rác khắp bề mặt Trái Đất.” Pilaf cũng không truy hỏi mà thành thật nói ra phương pháp để tìm Dragon Ball cho King Piccolo nghe.
“Tốt thôi, 3 ngươi có thể gia nhập vào quân đoàn của ta. Các ngươi có nhiệm vụ tìm kiếm vị trí chính xác của mấy viên ngọc đó. Việc còn lại không cần ngươi quan tâm.” King Piccolo hào phóng thu nhập bọn người Pilaf để lợi dụng sự hiểu biết của bọn này về Dragon Ball giúp hắn thực hiện điều ước hắn cần.
“Vâng!!!” Pilaf không vui vẻ gì khi được King Piccolo thu vào nhưng vẫn ngoan ngoãn chấp hành không dám phản đối. Hắn lấy ra 1 viên Capsule chứa 1 chiếc máy bay rất to rồi thả xuống đất để dùng làm phương tiện di chuyển.
King Piccolo tuy không hiểu viên Capsule này là gì. 300 năm trước chưa từng xuất hiện vật này. Nhưng máy bay thì King Piccolo có biết nên vui vẻ bước vào bên trong. Hắn vứt sạch những chiếc ghế hành khách ra ngoài cho rộng rãi rồi tạo ra 1 cái ngai ngồi lên đó nghỉ ngơi.
Sau đó King Piccolo lại nôn ra 2 quả trứng để tiện sai bảo. Hắn vẫn chưa tin bọn người Pilaf. Dùng người mình vẫn đáng tin hơn. 2 quả trứng nở ra 1 con Kềnh Kềnh và 1 con thằn lằn cánh dơi. Được Piccolo đặt tên là Piano và Tambourine.
Piano phụ trách hậu cần cùng khống chế bọn người Pilaf làm việc. Và Tambourine thì phụ trách tìm kiếm các võ sư trên toàn thế giới để tiêu diệt nhân tiện tìm luôn Dragon Ball. King Piccolo vẫn còn ám ảnh bởi chiêu thức Mafuba của Master Mutaito. Hắn sợ trong đám võ sư này còn có người biết chiêu thức ấy và hắn lại trở lại ngục tù đen tối trong nồi cơm điện.
King Piccolo được Pilaf cho hay thời gian này trên thế giới đang diễn ra Tenkaichi Budokai lần thứ 22. 1 đại hội tập trung 1 lượng lớn võ sư trên toàn thế giới để tham gia tranh tài giành quán quân. Và tại đó cũng có 1 viên Dragon Ball. Đúng là 1 công đôi việc King Piccolo truyền lệnh cho Tambourine bay nhanh đến Papaya Island để lấy bảng danh sách và hình ảnh của đấu sĩ tham gia Tenkaichi Budokai từ trước đến nay. Đồng thời tìm luôn viên Dragon Ball đó.
Tambourine nhận lệnh lập tức ra khỏi phi cơ rồi bay về hướng Papaya Island để thi hành nhiệm vụ. Khi hắn đến nơi thì trận chung kết Tenkaichi Budokai lần thứ 22 cũng đã kết thúc được 1 lúc. Hắn bay vào bên trong để lấy danh sách các giải lần trước. Sau khi lấy được danh sách hắn bay ra ngoài tìm kiếm trọng tài để lấy nốt danh sách tại giải lần này.
Tại đây hắn gặp được Krilin đang tìm cái gì đó. Tambourine cũng không quan tâm đến cậu mà tiếp tục bay ra ngoài võ đài rồi tấn công và cướp đi bảng danh sách trên tay trọng tài. Lúc gần bay đi hắn phát hiện vật Krilin tìm là 1 viên ngọc bên trong có 4 sao. Tambourine nghĩ đó là Dragon Ball mà King Piccolo giao nhiệm vụ cho hắn phải tìm và thu thập.
Không nói 1 lời nào Tambourine lập tức tấn công Krilin với tốc độ rất nhanh. Krilin giật mình khi có nguồn sức mạnh cũng khá cao sau lưng và đang tấn công cậu. Krilin quay sang đở kịp 1 đòn.
“Con quái vật gì thế này? Ngươi là ai? Tại sao tấn công ta?” Krilin bật lùi về sau.
“Ta là ai ngươi không cần biết. Chỉ cần ngươi giao viên ngọc đang nằm trên tay ngươi cho ta là được. Ta sẽ tha cho ngươi 1 mạng.” Tambourine bình thản mà trả lời, bộ dáng có vẻ rất tự tin thực lực của chính hắn.
“Còn lâu, đây là vật của Goku. Ngươi muốn lấy thì phải hạ ta trước.” Krilin chỉ mới hồi được 1 chút sức lực sau trận chiến với Goku. Cậu cũng không có đem theo senzu bên người. Krilin nghĩ rằng ở Tenkaichi không có gì nguy hiểm mà cần đến viên đậu cứu mạng đó. Tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
“Hạ ngươi sao, quá đơn giản rồi. Hahaha!!!”
Tambourine cũng không có kiên nhẫn đứng đây đấu võ mồm với Krilin nên hắn lập tức tấn công cậu. Lúc này hắn ra đòn tàn nhẫn hơn khi nãy. Tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều. Ở bình thường Krilin có thể dễ dàng hóa giải thế công của Tambourine. Nhưng hiện tại lại không thể được. Cậu liên tiếp trúng đòn của Tambourine. Và cuối cùng là 1 đòn bổ vào sau gáy Krilin bằng 2 tay của hắn, đòn đấy cũng làm cậu ngất đi.
Sau khi đánh bại Krilin, Tambourine nhặt lấy viên 4 sao cùng sắp danh sách mà bay đi. Trước khi đi, hắn còn lưu lại 1 mảnh giấy vẽ logo tròn bên trong có viết chữ “Ma”.
Goku đang trong nhà hàng đột nhiên cảm ứng được khí tức của Krilin đang yếu dần. Không biết chuyện gì xảy ra với cậu ấy, linh tính mách bảo với cậu là có chuyện không hay vừa xảy ra. Goku lập tức phóng xuống ghế, không chờ đợi thức ăn nữa mà chạy nhanh về nơi tổ chức Tenkaichi.
Goku men theo khí tức nhỏ yếu của Krilin và tìm đến đúng lúc thấy trọng tài ngồi kế bên đang bế cậu ấy lên. Cậu chạy đến hỏi chuyện gì xảy ra đồng thời lấy senzu trong người ra 1 viên bỏ vào miệng Krilin để trị liệu.
“Có 1 con quái vật tấn công tôi và cướp đi danh sách. Sau đó lại vào trong tấn công cậu Krilin. Không biết có phải cậu bé còn đang mệt do trận đánh với cậu không mà cậu bé bị con quái vật đó đánh cho không thể hoàn thủ. Cuối cùng do trúng đòn quá nặng nên cậu Krilin cũng ngất đi.” Trọng tài vừa đặt Krilin nằm xuống vừa thuật sơ lại tình huống lúc nãy.
Krilin sau khi nuốt được viên senzu của Goku đúc vào miệng thì đã hồi phục hoàn toàn. Cậu đứng dạy có chút không cam tâm. Con quái vật yếu xìu thế mà để cậu suýt phải mất mạng. Cũng may Goku đến kịp thời nếu không thì...
“Xin lỗi Goku, tớ không giữ được viên Dragon Ball của cậu. Con quái vật ấy yếu xìu. Mà tớ lại chưa phục hồi được bao nhiêu sức lực. Thua thật không cam tâm a.” Krilin đứng dậy xin lỗi Goku 1 tiếng đồng thời than thở 1 chút cho đở ấm ức trong lòng.
Bọn người Bulma nhìn Goku chạy đi. Vẻ mặt của nhóc rất nghiem túc nên đoán được đã có chuyện xảy ra nên vội theo phía sau. Mọi người về lại nơi này nhưng lại không thấy có chuyện gì xảy ra nhưng không khí lại có chút tĩnh lặng khác thường. Bulma liền đi lên hỏi:
“Goku này, làm gì mà cậu chạy đi gấp thế? Ở đây có chuyện gì xảy ra sao. Không khí có vẻ u ám nhỉ. Krilin nữa, làm gì mặt cậu bí xị thế? Cậu là người đoạt quán quân mà.” Bulma hết hỏi Goku chưa kịp chờ trả lời lại tiếp tục hiếu kỳ với vẻ mặt của Krilin.
“Ở đây có mảnh giấy nè. Chữ MA đại diện cho cái gì thế? Có ai biết cái này có ý nghĩa gì không?” OoLong nhặt lên mảnh giấy Tambourine bỏ lại đưa lên hỏi mọi người.
“Đâu đưa ta xem.” Cụ rùa Muten chợt nhớ đến cái gì giựt lấy mảnh giấy xem thật kỹ. “Không sai, chính là hắn. Vậy là hắn đã thoát khỏi phong ấn. Là ai gở lá bùa đó ra chứ?”
Cụ rùa Muten không thể nào quên danh tự này. Nó in sau vào bộ nhớ của lão rồi. Cùng với lời căn dặn của Master Mutaito trông chừng thật kỹ chiếc nồi cơm đó. Nên ông mới giấu dưới đáy biển cạnh đảo rùa để tiện trông coi. Nhưng hôm nay ông bỏ đi xem Tenkaichi Budokai. Lại có ai mò xuống dưới đấy mà giải phong ấn thả ra tên ác ma King Piccolo này.
Tác giả :
Saitoh Michio