Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Dragon Ball
Chương 4: Bắt đầu tập luyện (2)
Đang lúc ngồi nghỉ thì đột nhiên Ayako cảm thấy trong cơ thể mình có 1 loại đồ vật gì đó rất ấm áp liền hỏi Hayashi.
“ tự nhiên trong người tớ có cái gì ấm ấm vậy? Trong người cậu có vật gì giống vậy không Hayashi?"
Hayashi không trả lởi ngay mà dùng Vị Thi Nhãn để nhìn xem sức mạnh hiện tại của Ayako
” 15 “
“ Oh Ayako này, sức chiến đấu bây giờ của cậu đã tăng lên đến 15 rồi, thảo nào có thể cảm giác được Ki.”
“ Hả, lúc sáng tớ mới có 8 bây giờ chỉ 1 buổi tập mà đã lên đến 15 rồi, sao nhanh thế?” Ayako cũng rất kinh ngạc về sức mạnh của mình. “ Mà Ki là vật gì? Nó có liên quan gì đến vật trong người tớ vậy?”
“ Vật đó gọi là Ki, Ki là 1 loại năng lượng tiềm ẩn hay còn được gọi là năng lượng sống. Trong tất cả các sinh vật sống đều có Ki, trọng tâm của nó nằm ở trung tâm cơ thể. Ki được sử dụng cho nhiều kỹ thuật khác nhau. Gia tăng Ki cũng có thể tăng sức mạnh cho các đòn tấn công vật lý cùng tăng nhanh tốc độ ra đòn. Cậu ra bên ngoài sân với tớ nào, tớ làm cho cậu xem.”
Hayashi đi ra ngoài bãi sân trống bên hông nhà. Ayako cũng theo sau Hayashi. Chờ Ayako ra đến nơi Hayashi bê lấy 1 tảng đá to hơn người cậu đặt ngay trước mặt Ayako rồi bảo.
“ Cậu thử lấy hết sức đấm mạnh vào tảng đá này xem “
Ayake đứng tại chỗ hét mạnh “A...” dùng hết sức mà vung tay thật nhanh đấm vào tảng đá “ Binh...... Ui, đau quá “ Ayako nhăn mặt xoa tay mình và nhìn Hayashi bằng cặp mắt u oán.” Cậu đùa tớ ah “
“ Tớ có đùa đâu, tớ để cậu thử trước rồi đến tớ thử không thôi cậu bảo tớ ăn gian sao “
Hayashi biết đá ở Bates tinh rất cứng, cậu có 49 sức chiến đấu dùng hết sức không dùng Ki đấm vào mà tảng đá vẫn không có 1 chút vết nứt. Đừng nói Ayako chỉ với 15 sức chiến đấu chắc chắn cũng không làm gì được tảng đá này.
“ Đến lượt tớ, cậu xem kỹ lần đầu tớ không dùng Ki, và đấm hết sức vào tảng đá này “
“ Binh...... “ Hayashi nhịn đau đưa nắm tay đang đỏ ửng lên. “ Cậu xem tớ cũng hết sức đấm nhưng vẫn không làm tảng đá xuất hiện 1 chút dấu vết gì “ Ayako nhìn rồi gật đầu
Xoa cho tay bớt đau cùng đỏ rồi Hayashi mới nói tiếp: “lần này tớ sẽ vận dụng Ki lên nắm tay và đấm vào tảng đá “ Tốc độ ra đòn nhanh hơn ban nãy 1 chút
“ Ầm........ “ tảng đá nứt ra và tan thành từng mãnh bởi nắm đấm đầy uy lực vừa rồi của Hayashi.
“ Cậu thấy chưa, Ki là rất hữu dụng cho đòn đánh vật lý. Bây giờ tớ sẽ biểu diễn tiếp vài chiêu đánh xa.”
Hayashi ngữa lòng ban tay ra tạo ra 1 quả cầu nhỏ “ Đây là quả cầu năng lượng bây giờ tớ ném đây “ Hayashi ném quả cầu xuống mặt đất ở phía xa cách 2 người 1 khoảng hơn 10 met.
“ Uỳnh........ “ 1 tiếng nổ nhỏ vang lên do quả cầu chạm xuống mặt đất và tạo ra 1 cái hố nhỏ.
Hayashi vung tay chưởng ra 1 dòng năng lượng màu xanh bay nhanh về phía một mãnh đất nhô lên khá cao “ Đây là sóng khí công, cũng là 1 dạng sử dụng Ki “
“ Uỳnh........ “ sóng năng lượng chạm vào mãnh đất phát ra 1 tiếng nổ, làm cho bụi cát bay mit mù cả lên, bụi dần tản đi mãnh đất nhỏ cũng bị sóng năng lượng san bằng.
Hayashi bay lên không trung và lượn vài vòng sau đó đáp xuống trước mặt Ayako “ bay lượn trên trời cũng là 1 dạng sử dụng Ki nữa “ Hayashi sau 1 loạt biểu diễn cho Ayako xem liền ngồi bệt xuống đất và thở dốc cảm giác như vừa cường độ cao tập luyện vậy. Lượng Ki bây giờ của Hayashi quá ít liên tiếp sử dụng làm cậu tiêu hao gần hết thể lực.
“ Cậu sao thế, làm gì mà mệt mỏi vậy? Buổi tập kết thúc cũng khá lâu rồi, sau bữa trưa cậu cũng đâu có hoạt động nhiều đâu.” Ayako nhìn bộ dáng mệt mỏi của Hayashi mà thắc mắc.
“ Sử dụng Ki cũng làm tiêu hao thể lực nhanh chóng mà, hiện tại Ki của tớ rất ít mà nãy giờ liên tiếp biểu diễn nên có chút mệt. Tớ ngồi nghỉ 1 lát là okje ngay.” Hayashi cũng kiên nhẫn giải thích
“ Uhm tớ biết rồi, xem ra Ki cũng thú vị đấy chứ. Để tớ thử xem.”
Ayako nâng thân thể nhỏ bé lên mặt đất khoảng 10 met rồi đáp xuống thở phì phò.” Công nhân mệt thật nhưng cũng vui. Hayashi làm sao để tăng lượng Ki của mình vậy?”
“ Cậu mới nhìn tớ bay 1 lần mà làm được rồi hở “ Hayashi cũng kinh ngạc khi nhìn Ayako lơ lửng trên không.
“ Tớ không biết tự nhiên mình làm được như vậy. Hì hì cậu mau trả lới tớ làm sao để tăng lượng Ki đi.”
“ Bó tay cậu luôn đấy Ayako. Ki cũng là 1 dạng sức mạnh. Luyện tập các bài tập buổi sáng có thể làm cậu tăng sức mạnh, thể lực, tốc độ. Lượng Ki của cậu cũng vì thế mà tăng theo.” Hayashi lắc đầu 1 cái rồi nói thế nào tập luyện để gia tăng lượng Ki.
“ Hôm nay đến đây thôi trễ rồi tớ đến công ty của bác Hyuga nhận hàng rồi đi giao đây “
“ Uhm tớ cũng đi tắm và thay đồ rồi đến quán ăn của cô Hiroko phụ giúp nhân tiện học chút nghề của mấy ông đầu bếp.” Ayako nói rồi cũng phóng vào nhà
Hayashi nhìn theo bóng lưng Ayako mà lắc đầu. Cậu cũng rất không ngờ ngộ tính của Ayako lại tốt đến vậy, vừa nhìn liền biết rồi. Hayashi cũng biết kỹ năng Flight không là gì đối với người Saiyan nhưng cũng không nhanh như Ayako đâu. “ Nghị lực tốt, thiên phú cũng không kém, Ayako nếu có thể duy trì, thành tựu tương lai cũng không kém gì Songoku đâu nha. Mình cũng phải cố lên mới được.”
Hayashi cũng không cần thay bộ đồ ướt mồ hôi này làm gì, công việc của cậu cũng liên quan đến vận động, dùng xe kéo và kéo những hàng hóa nhận từ công ty của bác Hyuga chạy đi giao cho 1 số gia đình trong thành phố lớn. Vừa làm việc vừa tập luyện 1 công đôi việc.
Trong tuần lễ đầu, Hayashi vừa phụ giúp việc xây nhà và cũng có làm quen với bác Hyuga cùng xin 1 công việc tạm thời. Hyuga thấy được thân hình nhỏ bé nhưng sức lực lại không thua gì 1 người trưởng thành nên đồng ý nhận cậu bé vào làm việc chuyển giao hàng. Nhưng còn có chút lo lắng hàng bị chậm trễ.
Hayashi tuy nhỏ con nhưng rất khỏe và chạy rất nhanh cũng không làm hư hỏng hàng hóa và đưa đến tận tay cho người dùng không 1 chút chậm trễ. Bác Hyuga liên tục nhận điện thoại đến từ các khách hàng chỉ để khen ngợi Hayashi mà thôi. Bác cũng đã yên tâm khi giao việc cho cậu. Hôm nay bác thấy Hayashi đến trễ quá, nên chuẩn bị lấy xe tự đi giao thì cậu chạy đến.
“ Bác Hyuga..... xin lỗi cháu đến trễ. Bác để hàng cho cháu đi giao là được rồi ạ.” Hayashi thấy bác Hyuga đang vận chuyển hàng lên xe thì hô to gọi rồi tăng hết tốc lực chạy vội đến.
“ nhóc từ từ thôi, thở 1 chút rồi đi rồi hãy làm, hàng hôm nay khách đặt cũng ít không nhiều lắm. Nhóc nghỉ ngơi 1 chút đi.” Bác Hyuga cũng rất yêu mến Hayashi, vừa ngoan lại vừa chăm chỉ. Bác nhìn Hayashi mồ hôi đổ đầy người liền để nhóc thở 1 chút, dù sao nhóc cũng chưa đến 1 tuổi mà.
“ Hì hì, không sao đâu bác, cháu còn khỏe lắm làm xong sớm thì cháu về nghĩ sớm luôn.”
Hayashi cũng không chờ bác trả lời đi vào bên trong lấy chiếc xe kéo khá lớn đi ra rồi chất hàng lên sau đó lấy đơn hàng cùng với địa chỉ nhà. Kéo xe chạy 1 mạch vào thành phố. Đến cuối ngày mới xong được đóng hàng của bác Hyuga. Vừa nhận tiền của đơn hàng cuối thì cậu liền kéo xe không chạy nhanh về công ty giao hết tiền cho bác rồi nhận 1 ngày lương đi về cũng được 10000 zen 1 ngày chứ ít gì. Nhưng với khẩu phần ăn của Hayashi thì chẳng thấm vào đâu cũng còn may có hệ thống thức ăn đổi quá rẽ nên không có lo bụng đói.
Trên đường về nhà Hayashi bỗng nhiên nhớ đến chiến y của Ayako liền đi đến nhà bác Maru để xin về 1 bộ chiến y giống như vậy. Đến nhà liền thấy bác Maru ngồi trước sân đang nhấm nháp li rượu.
“ cháu chào bác Maru.”
“ Àh Hayashi đó hả, cháu đến nhà bác có gì không?”
“ hì hì cháu thấy bộ chiến giáp của bác tặng cho Ayako rất uy phong nên cháu đến hỏi bác còn bộ nào giống thế không cho cháu xin ạ “
“ Uhm đúng là còn có 1 bộ giống vậy dành cho nam. Cháu chờ tí bác vào lấy cho.”
Bác đặt li rượu xuống bàn và đứng dậy đi vào nhà. Một lúc sau bác trở ra cùng với 1 bộ giáp màu đỏ rất giống với bộ của Ayako nhưng lại rất to. Bác đưa cả bộ cho Hayashi.
“ Bộ giáp đó đây, cho cháu đấy. Nhà ta chế tạo mấy loại giáp này mà nên không cần bận tâm gì đâu.”
“ Bác Maru ơi, cháu thân hình bé tẹo thế này làm sao mà mặc vừa bộ chiến giáp to đùng này chứ?” Hayashi cầm bộ chiên giáp mà đầu hiện lên hàng trăm dấu chẩm hỏi.
“ Hahaha cháu giống y bé Ayako vậy. Ban đầu cũng thắc mắc giống như cháu vây. Bên hông bộ chiến giáp này có 1 cái nút khá nhỏ. Cháu nhấn vào nút này, bộ chiến giáp sẽ nhận được thông tin và số đo của cháu sau đó sẽ tự biến đổi kích cở sao cho thật vừa vặn và thoải mái khi cháu mặc nó vào.”
“ Oh thần kỳ như vậy sao?” Hayashi liền để ý đến cái nút rất nhỏ nằm bên hông bộ chiến giáp. Lúc đầu Hayashi cũng có thấy nhưng chỉ nghĩ đó là 1 vật phẩm dùng để trang trí thôi. Hayashi bấm thử vào nút đấy thì bộ chiến giáp liền thu nhỏ lại. Hayashi mặc thử lên người. Chất liệu của bộ chiến giáp nhìn thì rất cứng rắn nhưng khi chạm vào thì lại mềm mại và co được giãn được. Hoạt động cũng rất thoải mái và dễ chịu. Rất giống với bộ giáp của người Saiyan và quân đoàn Frieza.
“ Hì hì cháu cám ơn bác nhé bác Maru. Cháu làm có tiền rồi sẽ gửi lại cho bác sau. Giờ cháu về đây. Bye bye... chúc bác bữa tối ngon miệng và ngủ ngon “
Ayako sau khi tắm xong liền diện 1 chiếc váy trắng lúc sáng đã mặc thử đi đến quán ăn của cô Hiroko phụ giúp. Hiroko cũng yêu chết Ayako luôn nhìn thấy là muốn nựng khuôn mặt bánh bao của Ayako. Quán của cô đông khách cũng nhờ có tiểu tinh linh Ayako hút khách. Bây giờ quán chưa đông lắm, Hiroko đang ngồi chơi liền thấy bóng dáng của Ayako đang chạy vội đến.
“ Chào cô, cháu đến hơi muộn nhỉ?” Ayako chạy đến trước cửa quán cũng nhìn thấy cô Hiroko lễ phép chào.
“ Không sao đâu bé con, bây giờ quán chưa đông lắm. Cháu qua đây ngồi nghỉ chút đi, đâu có vội gì mà cháu chạy đến gấp thế?” cô Hiroko rất quan tâm chăm sóc.
“ Buổi sáng cháu tập luyện với Hayashi đến tận giờ cơm trưa, cả người đầy mồ hôi nên cháu phải đi tắm cho sạch sẽ rồi ăn cơm mới đến đây. Bình thường thì giờ này quán rất đông khách và bận lắm nên cháu mới vội chạy đến.” Ayako cũng đi đến ngồi cạnh cô Hiroko và giải thích.
“ Quán đông là nhờ cháu đấy chứ. Không có cháu quán cũng không đông đến trở tay không kịp đâu.”
“ Hì hì “ Ayako không biết nói gì chỉ biết cười trừ thôi.
Một số khách nhân đi ngang quán nhìn thấy Ayako liền ghé vào ủng hộ. Bon họ cứ như bị Ayako bỏ bùa ấy, có người không đói nhưng cũng vào quán gọi vài món ăn nhẹ. Thấy khách vào Ayako đứng dậy chào đón. Các khách ăn từ từ kéo vào, bé cũng tất bật chạy tới chạy lui để phục vụ. Tuy thân hình bé xíu nhưng Ayako rất khỏe mạnh, bê món ăn cũng rất vững vàng và chuyên nghiệp. Do bàn ăn quá cao so với Ayako nên khi bé bê món đến luôn nhờ khách đặt mấy đĩa thức ăn lên bàn. Khách thì không cảm thấy phiền hà gì ngược lại càng cảm thấy Ayako đáng yêu hơn ấy chứ. Mãi đến khi quán đóng cửa kết thúc 1 ngày buôn bán khách nhân mới không kéo vào nữa. Ayako cũng nhận 1 ngày lương 10000 zen như Hayashi, lúc đầu bé không muốn nhận nhưng cô Hiroko cứ nhét phong bì vào tay Ayako làm bé muốn từ chối cũng không được.
Ayako nhận tiền lương, tạm biệt cô Hiroko rồi mới chạy về nhà. Khi Ayako đến nhà, đi vào phòng ăn bé đã thấy Hayashi bày sẵn nguyên liệu và ngồi trên ghế chờ đợi.
“ A, cuối cùng thì cậu cũng về đến nhà rồi. Mau nấu đồ ăn đi tớ gần chết đói rồi đây.” Hayashi nhìn Ayako bước vào liền rất vui mừng.
“ Cậu cũng biết làm đồ ăn mà, đói sao không tự làm đi chờ tớ làm gì?”
“ Ai bảo lúc sang cậu nói cơm tối cậu lo nên tớ mới chớ. Hơn nữa món cậu làm ăn ngon hơn tớ làm nhiều. Tớ chờ để ăn ngon hơn không tốt sao. Hì hì “
“ Được rồi tớ nấu là được chứ gì. Chớ xíu rồi cùng ăn “ Ayako cười 1 tiếng đeo chiếc tạp dề nhỏ xíu lên, bắt ghế đứng lên và bắt đầu chiến đấu với đóng nguyên liệu.
“ tự nhiên trong người tớ có cái gì ấm ấm vậy? Trong người cậu có vật gì giống vậy không Hayashi?"
Hayashi không trả lởi ngay mà dùng Vị Thi Nhãn để nhìn xem sức mạnh hiện tại của Ayako
” 15 “
“ Oh Ayako này, sức chiến đấu bây giờ của cậu đã tăng lên đến 15 rồi, thảo nào có thể cảm giác được Ki.”
“ Hả, lúc sáng tớ mới có 8 bây giờ chỉ 1 buổi tập mà đã lên đến 15 rồi, sao nhanh thế?” Ayako cũng rất kinh ngạc về sức mạnh của mình. “ Mà Ki là vật gì? Nó có liên quan gì đến vật trong người tớ vậy?”
“ Vật đó gọi là Ki, Ki là 1 loại năng lượng tiềm ẩn hay còn được gọi là năng lượng sống. Trong tất cả các sinh vật sống đều có Ki, trọng tâm của nó nằm ở trung tâm cơ thể. Ki được sử dụng cho nhiều kỹ thuật khác nhau. Gia tăng Ki cũng có thể tăng sức mạnh cho các đòn tấn công vật lý cùng tăng nhanh tốc độ ra đòn. Cậu ra bên ngoài sân với tớ nào, tớ làm cho cậu xem.”
Hayashi đi ra ngoài bãi sân trống bên hông nhà. Ayako cũng theo sau Hayashi. Chờ Ayako ra đến nơi Hayashi bê lấy 1 tảng đá to hơn người cậu đặt ngay trước mặt Ayako rồi bảo.
“ Cậu thử lấy hết sức đấm mạnh vào tảng đá này xem “
Ayake đứng tại chỗ hét mạnh “A...” dùng hết sức mà vung tay thật nhanh đấm vào tảng đá “ Binh...... Ui, đau quá “ Ayako nhăn mặt xoa tay mình và nhìn Hayashi bằng cặp mắt u oán.” Cậu đùa tớ ah “
“ Tớ có đùa đâu, tớ để cậu thử trước rồi đến tớ thử không thôi cậu bảo tớ ăn gian sao “
Hayashi biết đá ở Bates tinh rất cứng, cậu có 49 sức chiến đấu dùng hết sức không dùng Ki đấm vào mà tảng đá vẫn không có 1 chút vết nứt. Đừng nói Ayako chỉ với 15 sức chiến đấu chắc chắn cũng không làm gì được tảng đá này.
“ Đến lượt tớ, cậu xem kỹ lần đầu tớ không dùng Ki, và đấm hết sức vào tảng đá này “
“ Binh...... “ Hayashi nhịn đau đưa nắm tay đang đỏ ửng lên. “ Cậu xem tớ cũng hết sức đấm nhưng vẫn không làm tảng đá xuất hiện 1 chút dấu vết gì “ Ayako nhìn rồi gật đầu
Xoa cho tay bớt đau cùng đỏ rồi Hayashi mới nói tiếp: “lần này tớ sẽ vận dụng Ki lên nắm tay và đấm vào tảng đá “ Tốc độ ra đòn nhanh hơn ban nãy 1 chút
“ Ầm........ “ tảng đá nứt ra và tan thành từng mãnh bởi nắm đấm đầy uy lực vừa rồi của Hayashi.
“ Cậu thấy chưa, Ki là rất hữu dụng cho đòn đánh vật lý. Bây giờ tớ sẽ biểu diễn tiếp vài chiêu đánh xa.”
Hayashi ngữa lòng ban tay ra tạo ra 1 quả cầu nhỏ “ Đây là quả cầu năng lượng bây giờ tớ ném đây “ Hayashi ném quả cầu xuống mặt đất ở phía xa cách 2 người 1 khoảng hơn 10 met.
“ Uỳnh........ “ 1 tiếng nổ nhỏ vang lên do quả cầu chạm xuống mặt đất và tạo ra 1 cái hố nhỏ.
Hayashi vung tay chưởng ra 1 dòng năng lượng màu xanh bay nhanh về phía một mãnh đất nhô lên khá cao “ Đây là sóng khí công, cũng là 1 dạng sử dụng Ki “
“ Uỳnh........ “ sóng năng lượng chạm vào mãnh đất phát ra 1 tiếng nổ, làm cho bụi cát bay mit mù cả lên, bụi dần tản đi mãnh đất nhỏ cũng bị sóng năng lượng san bằng.
Hayashi bay lên không trung và lượn vài vòng sau đó đáp xuống trước mặt Ayako “ bay lượn trên trời cũng là 1 dạng sử dụng Ki nữa “ Hayashi sau 1 loạt biểu diễn cho Ayako xem liền ngồi bệt xuống đất và thở dốc cảm giác như vừa cường độ cao tập luyện vậy. Lượng Ki bây giờ của Hayashi quá ít liên tiếp sử dụng làm cậu tiêu hao gần hết thể lực.
“ Cậu sao thế, làm gì mà mệt mỏi vậy? Buổi tập kết thúc cũng khá lâu rồi, sau bữa trưa cậu cũng đâu có hoạt động nhiều đâu.” Ayako nhìn bộ dáng mệt mỏi của Hayashi mà thắc mắc.
“ Sử dụng Ki cũng làm tiêu hao thể lực nhanh chóng mà, hiện tại Ki của tớ rất ít mà nãy giờ liên tiếp biểu diễn nên có chút mệt. Tớ ngồi nghỉ 1 lát là okje ngay.” Hayashi cũng kiên nhẫn giải thích
“ Uhm tớ biết rồi, xem ra Ki cũng thú vị đấy chứ. Để tớ thử xem.”
Ayako nâng thân thể nhỏ bé lên mặt đất khoảng 10 met rồi đáp xuống thở phì phò.” Công nhân mệt thật nhưng cũng vui. Hayashi làm sao để tăng lượng Ki của mình vậy?”
“ Cậu mới nhìn tớ bay 1 lần mà làm được rồi hở “ Hayashi cũng kinh ngạc khi nhìn Ayako lơ lửng trên không.
“ Tớ không biết tự nhiên mình làm được như vậy. Hì hì cậu mau trả lới tớ làm sao để tăng lượng Ki đi.”
“ Bó tay cậu luôn đấy Ayako. Ki cũng là 1 dạng sức mạnh. Luyện tập các bài tập buổi sáng có thể làm cậu tăng sức mạnh, thể lực, tốc độ. Lượng Ki của cậu cũng vì thế mà tăng theo.” Hayashi lắc đầu 1 cái rồi nói thế nào tập luyện để gia tăng lượng Ki.
“ Hôm nay đến đây thôi trễ rồi tớ đến công ty của bác Hyuga nhận hàng rồi đi giao đây “
“ Uhm tớ cũng đi tắm và thay đồ rồi đến quán ăn của cô Hiroko phụ giúp nhân tiện học chút nghề của mấy ông đầu bếp.” Ayako nói rồi cũng phóng vào nhà
Hayashi nhìn theo bóng lưng Ayako mà lắc đầu. Cậu cũng rất không ngờ ngộ tính của Ayako lại tốt đến vậy, vừa nhìn liền biết rồi. Hayashi cũng biết kỹ năng Flight không là gì đối với người Saiyan nhưng cũng không nhanh như Ayako đâu. “ Nghị lực tốt, thiên phú cũng không kém, Ayako nếu có thể duy trì, thành tựu tương lai cũng không kém gì Songoku đâu nha. Mình cũng phải cố lên mới được.”
Hayashi cũng không cần thay bộ đồ ướt mồ hôi này làm gì, công việc của cậu cũng liên quan đến vận động, dùng xe kéo và kéo những hàng hóa nhận từ công ty của bác Hyuga chạy đi giao cho 1 số gia đình trong thành phố lớn. Vừa làm việc vừa tập luyện 1 công đôi việc.
Trong tuần lễ đầu, Hayashi vừa phụ giúp việc xây nhà và cũng có làm quen với bác Hyuga cùng xin 1 công việc tạm thời. Hyuga thấy được thân hình nhỏ bé nhưng sức lực lại không thua gì 1 người trưởng thành nên đồng ý nhận cậu bé vào làm việc chuyển giao hàng. Nhưng còn có chút lo lắng hàng bị chậm trễ.
Hayashi tuy nhỏ con nhưng rất khỏe và chạy rất nhanh cũng không làm hư hỏng hàng hóa và đưa đến tận tay cho người dùng không 1 chút chậm trễ. Bác Hyuga liên tục nhận điện thoại đến từ các khách hàng chỉ để khen ngợi Hayashi mà thôi. Bác cũng đã yên tâm khi giao việc cho cậu. Hôm nay bác thấy Hayashi đến trễ quá, nên chuẩn bị lấy xe tự đi giao thì cậu chạy đến.
“ Bác Hyuga..... xin lỗi cháu đến trễ. Bác để hàng cho cháu đi giao là được rồi ạ.” Hayashi thấy bác Hyuga đang vận chuyển hàng lên xe thì hô to gọi rồi tăng hết tốc lực chạy vội đến.
“ nhóc từ từ thôi, thở 1 chút rồi đi rồi hãy làm, hàng hôm nay khách đặt cũng ít không nhiều lắm. Nhóc nghỉ ngơi 1 chút đi.” Bác Hyuga cũng rất yêu mến Hayashi, vừa ngoan lại vừa chăm chỉ. Bác nhìn Hayashi mồ hôi đổ đầy người liền để nhóc thở 1 chút, dù sao nhóc cũng chưa đến 1 tuổi mà.
“ Hì hì, không sao đâu bác, cháu còn khỏe lắm làm xong sớm thì cháu về nghĩ sớm luôn.”
Hayashi cũng không chờ bác trả lời đi vào bên trong lấy chiếc xe kéo khá lớn đi ra rồi chất hàng lên sau đó lấy đơn hàng cùng với địa chỉ nhà. Kéo xe chạy 1 mạch vào thành phố. Đến cuối ngày mới xong được đóng hàng của bác Hyuga. Vừa nhận tiền của đơn hàng cuối thì cậu liền kéo xe không chạy nhanh về công ty giao hết tiền cho bác rồi nhận 1 ngày lương đi về cũng được 10000 zen 1 ngày chứ ít gì. Nhưng với khẩu phần ăn của Hayashi thì chẳng thấm vào đâu cũng còn may có hệ thống thức ăn đổi quá rẽ nên không có lo bụng đói.
Trên đường về nhà Hayashi bỗng nhiên nhớ đến chiến y của Ayako liền đi đến nhà bác Maru để xin về 1 bộ chiến y giống như vậy. Đến nhà liền thấy bác Maru ngồi trước sân đang nhấm nháp li rượu.
“ cháu chào bác Maru.”
“ Àh Hayashi đó hả, cháu đến nhà bác có gì không?”
“ hì hì cháu thấy bộ chiến giáp của bác tặng cho Ayako rất uy phong nên cháu đến hỏi bác còn bộ nào giống thế không cho cháu xin ạ “
“ Uhm đúng là còn có 1 bộ giống vậy dành cho nam. Cháu chờ tí bác vào lấy cho.”
Bác đặt li rượu xuống bàn và đứng dậy đi vào nhà. Một lúc sau bác trở ra cùng với 1 bộ giáp màu đỏ rất giống với bộ của Ayako nhưng lại rất to. Bác đưa cả bộ cho Hayashi.
“ Bộ giáp đó đây, cho cháu đấy. Nhà ta chế tạo mấy loại giáp này mà nên không cần bận tâm gì đâu.”
“ Bác Maru ơi, cháu thân hình bé tẹo thế này làm sao mà mặc vừa bộ chiến giáp to đùng này chứ?” Hayashi cầm bộ chiên giáp mà đầu hiện lên hàng trăm dấu chẩm hỏi.
“ Hahaha cháu giống y bé Ayako vậy. Ban đầu cũng thắc mắc giống như cháu vây. Bên hông bộ chiến giáp này có 1 cái nút khá nhỏ. Cháu nhấn vào nút này, bộ chiến giáp sẽ nhận được thông tin và số đo của cháu sau đó sẽ tự biến đổi kích cở sao cho thật vừa vặn và thoải mái khi cháu mặc nó vào.”
“ Oh thần kỳ như vậy sao?” Hayashi liền để ý đến cái nút rất nhỏ nằm bên hông bộ chiến giáp. Lúc đầu Hayashi cũng có thấy nhưng chỉ nghĩ đó là 1 vật phẩm dùng để trang trí thôi. Hayashi bấm thử vào nút đấy thì bộ chiến giáp liền thu nhỏ lại. Hayashi mặc thử lên người. Chất liệu của bộ chiến giáp nhìn thì rất cứng rắn nhưng khi chạm vào thì lại mềm mại và co được giãn được. Hoạt động cũng rất thoải mái và dễ chịu. Rất giống với bộ giáp của người Saiyan và quân đoàn Frieza.
“ Hì hì cháu cám ơn bác nhé bác Maru. Cháu làm có tiền rồi sẽ gửi lại cho bác sau. Giờ cháu về đây. Bye bye... chúc bác bữa tối ngon miệng và ngủ ngon “
Ayako sau khi tắm xong liền diện 1 chiếc váy trắng lúc sáng đã mặc thử đi đến quán ăn của cô Hiroko phụ giúp. Hiroko cũng yêu chết Ayako luôn nhìn thấy là muốn nựng khuôn mặt bánh bao của Ayako. Quán của cô đông khách cũng nhờ có tiểu tinh linh Ayako hút khách. Bây giờ quán chưa đông lắm, Hiroko đang ngồi chơi liền thấy bóng dáng của Ayako đang chạy vội đến.
“ Chào cô, cháu đến hơi muộn nhỉ?” Ayako chạy đến trước cửa quán cũng nhìn thấy cô Hiroko lễ phép chào.
“ Không sao đâu bé con, bây giờ quán chưa đông lắm. Cháu qua đây ngồi nghỉ chút đi, đâu có vội gì mà cháu chạy đến gấp thế?” cô Hiroko rất quan tâm chăm sóc.
“ Buổi sáng cháu tập luyện với Hayashi đến tận giờ cơm trưa, cả người đầy mồ hôi nên cháu phải đi tắm cho sạch sẽ rồi ăn cơm mới đến đây. Bình thường thì giờ này quán rất đông khách và bận lắm nên cháu mới vội chạy đến.” Ayako cũng đi đến ngồi cạnh cô Hiroko và giải thích.
“ Quán đông là nhờ cháu đấy chứ. Không có cháu quán cũng không đông đến trở tay không kịp đâu.”
“ Hì hì “ Ayako không biết nói gì chỉ biết cười trừ thôi.
Một số khách nhân đi ngang quán nhìn thấy Ayako liền ghé vào ủng hộ. Bon họ cứ như bị Ayako bỏ bùa ấy, có người không đói nhưng cũng vào quán gọi vài món ăn nhẹ. Thấy khách vào Ayako đứng dậy chào đón. Các khách ăn từ từ kéo vào, bé cũng tất bật chạy tới chạy lui để phục vụ. Tuy thân hình bé xíu nhưng Ayako rất khỏe mạnh, bê món ăn cũng rất vững vàng và chuyên nghiệp. Do bàn ăn quá cao so với Ayako nên khi bé bê món đến luôn nhờ khách đặt mấy đĩa thức ăn lên bàn. Khách thì không cảm thấy phiền hà gì ngược lại càng cảm thấy Ayako đáng yêu hơn ấy chứ. Mãi đến khi quán đóng cửa kết thúc 1 ngày buôn bán khách nhân mới không kéo vào nữa. Ayako cũng nhận 1 ngày lương 10000 zen như Hayashi, lúc đầu bé không muốn nhận nhưng cô Hiroko cứ nhét phong bì vào tay Ayako làm bé muốn từ chối cũng không được.
Ayako nhận tiền lương, tạm biệt cô Hiroko rồi mới chạy về nhà. Khi Ayako đến nhà, đi vào phòng ăn bé đã thấy Hayashi bày sẵn nguyên liệu và ngồi trên ghế chờ đợi.
“ A, cuối cùng thì cậu cũng về đến nhà rồi. Mau nấu đồ ăn đi tớ gần chết đói rồi đây.” Hayashi nhìn Ayako bước vào liền rất vui mừng.
“ Cậu cũng biết làm đồ ăn mà, đói sao không tự làm đi chờ tớ làm gì?”
“ Ai bảo lúc sang cậu nói cơm tối cậu lo nên tớ mới chớ. Hơn nữa món cậu làm ăn ngon hơn tớ làm nhiều. Tớ chờ để ăn ngon hơn không tốt sao. Hì hì “
“ Được rồi tớ nấu là được chứ gì. Chớ xíu rồi cùng ăn “ Ayako cười 1 tiếng đeo chiếc tạp dề nhỏ xíu lên, bắt ghế đứng lên và bắt đầu chiến đấu với đóng nguyên liệu.
Tác giả :
Saitoh Michio