Cuộc Chiến Tranh Đoạt Nam Chủ Của Nữ Phụ: Nữ Chính Mau Tránh Ra!
Chương 58
" Tiết tổng muốn tôi đưa cô về, không cần thiết phải ở lại bữa tiệc nữa!"
Lâm Quân Thần dẫn Tiết Lạc ra ngoài bằng cửa hông, lành lạnh nói với cô. Ngữ khí bá đạo không cho phép người khác từ chối.
Tiết Lạc chỉ cười nhạt một tiếng, rất có phối hợp bước vào trong xe, tự động cài dây an toàn. Sau mới chuyển mắt nhìn người nào đó vẫn đứng ở ngoài đang nhìn chằm chằm cô, thản nhiên hỏi.
" Không phải anh nói đưa tôi về sao? Còn đứng ngoài đó làm gì?"
Lâm Quân Thần nhíu mày, từ từ thu lại ánh mắt, hắn cũng mở cửa bước vào bên trong, hời hợt nói một câu.
" Cô chưa bao giờ ngoan ngoãn như vậy!"
" Ồ!"
Tiết Lạc hô nhỏ một tiếng, giống như nghe thấy một điều gì đó rất đáng ngạc nhiên. Khóe môi xinh đẹp thoáng cong lên một độ cong hoàn mỹ, ngón tay nghịch ngợm lọn tóc dài uốn cong giả vờ như không nghe thấy Lâm Quân Thần nói gì. Cô biết, người này vốn cũng không cần cô đáp lại.
Lâm Quân Thần quả nhiên cái gì cũng không nói, tay lái vừa chuyển liền đưa xe ra khỏi gara. Rất nhanh chiếc siêu xa đen bóng đã thẳng hướng ra đường, chìm vào màn đêm bao la bất tận.
--- ------ ------ ------ ------ ------ -----
Tiết Lạc được Lâm Quân Thần đưa trở về không bao lâu thì ba Tiết cùng mẹ Tiết cũng trở về. Theo sau còn có nữ Bạch Liên Hoa Đông Phương Linh đang cực độ e dè xoắn xuýt bàn tay bước vào. Vẻ mặt lấm lét của cô ta lúc này làm cô thật sự rất muốn nở nụ cười.
Tại sao lúc cô ta gây chuyện lại không hề nghĩ đến hậu quả? Chuyện xảy ra rồi mới lo sợ không phải quá trễ hay sao? Thật không tài nào hiểu nổi con người có loại đức hạnh này trong nguyên tác làm sao có thể làm nữ chính nữa. Chẳng lẽ, mắt các nam chính đều đồng loạt bị mù cả hay sao?
Tiết Lạc nhướng nhẹ chân mày, bình thản đặt tài liệu Lâm Quân Thần đưa tới buổi chiê xuống bàn. Lúc này mới ưu nhã bước ra ngoài đón ba cùng mẹ Tiết, tiện thể tặng cho Đông Phương Linh một ánh mắt hàm chứa một tia thâm thúy khiến cơ thể cô ta thoáng chốc đã co rúm lại.
Người làm chuyện xấu xa luôn có cảm giác chim sợ cành cong. Đông Phương Linh, cô sống thật là thất bại!
" Lạc Lạc, hôm nay có xảy ra chuyện gì hay không hả? Tại sao ba mẹ không ở bên một chút liền có chuyện rồi!"
Mẹ Tiết vừa nhìn thấy Tiết Lạc thì lập tức tiến lên. Vội vàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô xoay một vòng lại một vòng, rất sợ bỏ sót một thương tích nào trên người cô.
Bà hôm nay vốn là đang cùng ba Tiết tiếp khách ở một địa phương khác, tận đến khi loáng thoáng nghe nói sảnh chính xảy ra chuyện. Trong lòng lập tức liền lo lắng vội vàng cùng chồng chạy tới. Đến nơi thì Tiết Lạc đã đi cùng Đông Phương lão gia rời đi. Quả thật là cuống quýt không biết dùng từ nào diễn tả. Lúc đó cũng không kịp hỏi cớ sự lại ngại tị hiềm nên liền nhờ Lâm Quân Thâ đưa Tiết Lạc ra trước, còn bà thì cũng lập tức cùng ba Tiết trở về.
Tiết Lạc nhìn mẹ Tiết rối rắm như vậy trong lòng liền cảm thấy ấm áp rất nhiều. Vội vàng giữ lấy tay bà, ôn nhu vỗ vỗ một chút an ủi.
" Con không hề có chuyện gì!"
Đúng! Cô không hề có chuyện gì. Nếu thật có ai đó chịu thiệt thòi, ngươi đó cũng không phải là cô!
" Thật không có chuyện?"
Mẹ Tiết vẫn là có chút không tin tưởng, vẫn xoay Tiết Lạc hai vòng để xác nhận rồi mới tạm hài lòng buông tay ra. Cái này cũng không thể trách bà lo lắng. Tiết Lạc từ trước đến nay đến dự tiệc tại Đông Phương gia đều phải xảy ra chuyện. Mà tình hình là không đi không được. Hôm nay vốn đã phó thác cho trợ lí Lâm, mà không nghĩ đến vẫn có người chui lỗ hổng. Thật là dám khinh Tiết gia không có người mà!
" Từ nay con không cần đến đó nữa..."
Mẹ Tiết lúc này rất có uy thế trảm đinh tiệt thiết nói. So với mọi thứ thì chỉ có con gái là quan trọng nhất. Bà mới không có tình nguyện để con gái cưng chịu phải một phân ủy khuất.
Con nhà người ta là châu là báu, chẳng lẽ con gái nhà bà là rác sao. Ai muốn khi dễ liền khi dễ. Xin lỗi, không có cửa đâu!
Tiết Lạc nghe mẹ Tiết nói lại nhìn ba Tiết ở bên phối hợp gật đầu, khóe môi lập tức liền cong lên. Cô cũng không hề phản bác, ngoan ngoãn gật gật đầu. Đối với việc cha mẹ nuông chiều, cô nhất định là không bao giờ từ chối a! Không thể không nói tới, gặp những người giả dối như vậy làm cho cô có chút thấy ô nhiễm tầm mắt rồi.
" Được! Lần sau không cần đi nữa. Nhưng mà ba, con muốn bàn với ba một chuyện..."
Tiết Lạc nâng tay cầm lên số tài liệu trên bàn, đưa đến trước mặt ba Tiết, vẻ mặt nhu hòa thoáng chốc hóa thành nịnh nọt. Hung hăng dỗ ngọt ông đến quên trời quên đất.
" Ba à, ba định cho Đông Phương Linh đến công ty thực tập sao?"
Tiết Lạc không nói đến thì thôi, vừa nói đến sắc mặt ba Tiết liền tái. Nhìn tình cảnh này dùng đầu ngón chân cũng hiểu đây không phải việc ông tình nguyện làm. Chỉ là cuối cùng vẫn phải nặng nề gật đầu một cái.
Tiết Lạc nhìn vẻ mặt của ba Tiết lập tức đoán được bên trong chuyện này có nhiều ẩn tình. Đôi mắt xinh đẹp khẽ híp lại nhìn Đông Phương Linh. Song còn quay sang nhìn ba Tiết, ngọt ngọt mật mật nói.
" Ba ba, ba cũng cho con đến công ty có được không? Năm sau con muốn thi chính là quản trị kinh doanh. Muốn biết nhiều hơn một chút!"
" Con nít đến công ty làm gì chứ? Con không phải muốn nháo gà bay chó sủa sao?"
" Ách... Không phải Đông Phương Linh cũng đi đó sao? Ba ba, cho con đi nha!"
Tiết Lạc rất biết cách lợi dụng sơ hở. Trong lòng của ba Tiết, việc để Đông Phương Linh đến công ty làm ông cảm thấy thiệt thòi cho cô. Vậy nên vừa nghe thấy liền không nói hai lời liền phải đồng ý.
Tiết Lạc nhận được đáp án cảm thấy hết sức mĩ mãn, ngay lập tức liền nhảy lên hôn lên má ba Tiết và mẹ Tiết một cái. Xong mới nhảy tót lên phòng. Dĩ nhiên cô cũng không thể nào bỏ qua vẻ mặt vặn vẹo của Đông Phương Linh, tốt bụng ném cho cô ta một cái nhìn đầy khiêu khích.
Tiết Lạc trở về phòng, sau khi đóng cửa cẩn thận cô mới có cơ hội thở ra một hơi nhẹ nhõm. Vốn là cô cũng chưa muốn quan tâm đến chuyện công ty sớm như vậy. Nhưng sau khi nhìn thấy tài liệu Đông Phương Linh nhờ Lâm Quân Thần tìm thì lạu bắt đầu lo lắng.
Tuy rằng đó chỉ là những tài liệu bình thường về nhân sự và cơ cấu chứ hoàn toàn không phải cơ mật gì. Chỉ là nó đã gợi cho cô nhớ đến một chi tiết trong truyện nguyên tác.
Mọi chuyện cũng bắt đầu sau khi Đông Phương Linh vào Tiết thị đi làm. Đầu tiên cũng là từng bước đi lên, làm một mạch đến chức quản lí vô cùng thuận lợi. Tài năng của cô ta trong công ty được đánh giá rất cao. Có điều không lâu sau, khi Tiết thị chuẩn bị lên sàn, thì tin tức cơ mật về mẫu thiết kế mới nhất chuẩn bị đưa đi tham gia cuộc thi quốc tế do chính bậc thầy đá quý Tomson Current lại bị lộ ra.
Đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng nhất dẫn đến việc cổ phiếu Tiết thị xuống giá, hàng loạt nhà đầu tư bắt đầu quay lưng sau khi biết bản thiết kế đó lọt vào tay công ty đối thủ.
Trong truyện dẫu là chưa bao giờ chính thức nói ai là hung thủ, nhưng Tiết Lạc thấy Đông Phương Linh rất đáng ngờ vì cô ta chính là người trụ lại sau cùng với Lâm Quân Thần.
Nếu đã biết chuyện xảy ra như vậy, mặc dù thời điểm so với trong truyê có vẻ hơi sớm cô cũng không quan tâm. Chỉ cần bảo vệ được Tiết gia, không để công sức của ba Tiết dành gây dựng công ty rơi vào tay giặc. Cô phải tranh thỉ đem mọi mối đe dọa nguy hiểm có thể xảy đến tiêu diệt ngay khi còn trong trứng nước.
Cô cũng muốn xem, giữa nữ chính bàn tay vàng và nữ phụ biết trước nguyên tác có một trái tim cường thế ai mới là người chiến thắng sau cùng...
Lâm Quân Thần dẫn Tiết Lạc ra ngoài bằng cửa hông, lành lạnh nói với cô. Ngữ khí bá đạo không cho phép người khác từ chối.
Tiết Lạc chỉ cười nhạt một tiếng, rất có phối hợp bước vào trong xe, tự động cài dây an toàn. Sau mới chuyển mắt nhìn người nào đó vẫn đứng ở ngoài đang nhìn chằm chằm cô, thản nhiên hỏi.
" Không phải anh nói đưa tôi về sao? Còn đứng ngoài đó làm gì?"
Lâm Quân Thần nhíu mày, từ từ thu lại ánh mắt, hắn cũng mở cửa bước vào bên trong, hời hợt nói một câu.
" Cô chưa bao giờ ngoan ngoãn như vậy!"
" Ồ!"
Tiết Lạc hô nhỏ một tiếng, giống như nghe thấy một điều gì đó rất đáng ngạc nhiên. Khóe môi xinh đẹp thoáng cong lên một độ cong hoàn mỹ, ngón tay nghịch ngợm lọn tóc dài uốn cong giả vờ như không nghe thấy Lâm Quân Thần nói gì. Cô biết, người này vốn cũng không cần cô đáp lại.
Lâm Quân Thần quả nhiên cái gì cũng không nói, tay lái vừa chuyển liền đưa xe ra khỏi gara. Rất nhanh chiếc siêu xa đen bóng đã thẳng hướng ra đường, chìm vào màn đêm bao la bất tận.
--- ------ ------ ------ ------ ------ -----
Tiết Lạc được Lâm Quân Thần đưa trở về không bao lâu thì ba Tiết cùng mẹ Tiết cũng trở về. Theo sau còn có nữ Bạch Liên Hoa Đông Phương Linh đang cực độ e dè xoắn xuýt bàn tay bước vào. Vẻ mặt lấm lét của cô ta lúc này làm cô thật sự rất muốn nở nụ cười.
Tại sao lúc cô ta gây chuyện lại không hề nghĩ đến hậu quả? Chuyện xảy ra rồi mới lo sợ không phải quá trễ hay sao? Thật không tài nào hiểu nổi con người có loại đức hạnh này trong nguyên tác làm sao có thể làm nữ chính nữa. Chẳng lẽ, mắt các nam chính đều đồng loạt bị mù cả hay sao?
Tiết Lạc nhướng nhẹ chân mày, bình thản đặt tài liệu Lâm Quân Thần đưa tới buổi chiê xuống bàn. Lúc này mới ưu nhã bước ra ngoài đón ba cùng mẹ Tiết, tiện thể tặng cho Đông Phương Linh một ánh mắt hàm chứa một tia thâm thúy khiến cơ thể cô ta thoáng chốc đã co rúm lại.
Người làm chuyện xấu xa luôn có cảm giác chim sợ cành cong. Đông Phương Linh, cô sống thật là thất bại!
" Lạc Lạc, hôm nay có xảy ra chuyện gì hay không hả? Tại sao ba mẹ không ở bên một chút liền có chuyện rồi!"
Mẹ Tiết vừa nhìn thấy Tiết Lạc thì lập tức tiến lên. Vội vàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô xoay một vòng lại một vòng, rất sợ bỏ sót một thương tích nào trên người cô.
Bà hôm nay vốn là đang cùng ba Tiết tiếp khách ở một địa phương khác, tận đến khi loáng thoáng nghe nói sảnh chính xảy ra chuyện. Trong lòng lập tức liền lo lắng vội vàng cùng chồng chạy tới. Đến nơi thì Tiết Lạc đã đi cùng Đông Phương lão gia rời đi. Quả thật là cuống quýt không biết dùng từ nào diễn tả. Lúc đó cũng không kịp hỏi cớ sự lại ngại tị hiềm nên liền nhờ Lâm Quân Thâ đưa Tiết Lạc ra trước, còn bà thì cũng lập tức cùng ba Tiết trở về.
Tiết Lạc nhìn mẹ Tiết rối rắm như vậy trong lòng liền cảm thấy ấm áp rất nhiều. Vội vàng giữ lấy tay bà, ôn nhu vỗ vỗ một chút an ủi.
" Con không hề có chuyện gì!"
Đúng! Cô không hề có chuyện gì. Nếu thật có ai đó chịu thiệt thòi, ngươi đó cũng không phải là cô!
" Thật không có chuyện?"
Mẹ Tiết vẫn là có chút không tin tưởng, vẫn xoay Tiết Lạc hai vòng để xác nhận rồi mới tạm hài lòng buông tay ra. Cái này cũng không thể trách bà lo lắng. Tiết Lạc từ trước đến nay đến dự tiệc tại Đông Phương gia đều phải xảy ra chuyện. Mà tình hình là không đi không được. Hôm nay vốn đã phó thác cho trợ lí Lâm, mà không nghĩ đến vẫn có người chui lỗ hổng. Thật là dám khinh Tiết gia không có người mà!
" Từ nay con không cần đến đó nữa..."
Mẹ Tiết lúc này rất có uy thế trảm đinh tiệt thiết nói. So với mọi thứ thì chỉ có con gái là quan trọng nhất. Bà mới không có tình nguyện để con gái cưng chịu phải một phân ủy khuất.
Con nhà người ta là châu là báu, chẳng lẽ con gái nhà bà là rác sao. Ai muốn khi dễ liền khi dễ. Xin lỗi, không có cửa đâu!
Tiết Lạc nghe mẹ Tiết nói lại nhìn ba Tiết ở bên phối hợp gật đầu, khóe môi lập tức liền cong lên. Cô cũng không hề phản bác, ngoan ngoãn gật gật đầu. Đối với việc cha mẹ nuông chiều, cô nhất định là không bao giờ từ chối a! Không thể không nói tới, gặp những người giả dối như vậy làm cho cô có chút thấy ô nhiễm tầm mắt rồi.
" Được! Lần sau không cần đi nữa. Nhưng mà ba, con muốn bàn với ba một chuyện..."
Tiết Lạc nâng tay cầm lên số tài liệu trên bàn, đưa đến trước mặt ba Tiết, vẻ mặt nhu hòa thoáng chốc hóa thành nịnh nọt. Hung hăng dỗ ngọt ông đến quên trời quên đất.
" Ba à, ba định cho Đông Phương Linh đến công ty thực tập sao?"
Tiết Lạc không nói đến thì thôi, vừa nói đến sắc mặt ba Tiết liền tái. Nhìn tình cảnh này dùng đầu ngón chân cũng hiểu đây không phải việc ông tình nguyện làm. Chỉ là cuối cùng vẫn phải nặng nề gật đầu một cái.
Tiết Lạc nhìn vẻ mặt của ba Tiết lập tức đoán được bên trong chuyện này có nhiều ẩn tình. Đôi mắt xinh đẹp khẽ híp lại nhìn Đông Phương Linh. Song còn quay sang nhìn ba Tiết, ngọt ngọt mật mật nói.
" Ba ba, ba cũng cho con đến công ty có được không? Năm sau con muốn thi chính là quản trị kinh doanh. Muốn biết nhiều hơn một chút!"
" Con nít đến công ty làm gì chứ? Con không phải muốn nháo gà bay chó sủa sao?"
" Ách... Không phải Đông Phương Linh cũng đi đó sao? Ba ba, cho con đi nha!"
Tiết Lạc rất biết cách lợi dụng sơ hở. Trong lòng của ba Tiết, việc để Đông Phương Linh đến công ty làm ông cảm thấy thiệt thòi cho cô. Vậy nên vừa nghe thấy liền không nói hai lời liền phải đồng ý.
Tiết Lạc nhận được đáp án cảm thấy hết sức mĩ mãn, ngay lập tức liền nhảy lên hôn lên má ba Tiết và mẹ Tiết một cái. Xong mới nhảy tót lên phòng. Dĩ nhiên cô cũng không thể nào bỏ qua vẻ mặt vặn vẹo của Đông Phương Linh, tốt bụng ném cho cô ta một cái nhìn đầy khiêu khích.
Tiết Lạc trở về phòng, sau khi đóng cửa cẩn thận cô mới có cơ hội thở ra một hơi nhẹ nhõm. Vốn là cô cũng chưa muốn quan tâm đến chuyện công ty sớm như vậy. Nhưng sau khi nhìn thấy tài liệu Đông Phương Linh nhờ Lâm Quân Thần tìm thì lạu bắt đầu lo lắng.
Tuy rằng đó chỉ là những tài liệu bình thường về nhân sự và cơ cấu chứ hoàn toàn không phải cơ mật gì. Chỉ là nó đã gợi cho cô nhớ đến một chi tiết trong truyện nguyên tác.
Mọi chuyện cũng bắt đầu sau khi Đông Phương Linh vào Tiết thị đi làm. Đầu tiên cũng là từng bước đi lên, làm một mạch đến chức quản lí vô cùng thuận lợi. Tài năng của cô ta trong công ty được đánh giá rất cao. Có điều không lâu sau, khi Tiết thị chuẩn bị lên sàn, thì tin tức cơ mật về mẫu thiết kế mới nhất chuẩn bị đưa đi tham gia cuộc thi quốc tế do chính bậc thầy đá quý Tomson Current lại bị lộ ra.
Đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng nhất dẫn đến việc cổ phiếu Tiết thị xuống giá, hàng loạt nhà đầu tư bắt đầu quay lưng sau khi biết bản thiết kế đó lọt vào tay công ty đối thủ.
Trong truyện dẫu là chưa bao giờ chính thức nói ai là hung thủ, nhưng Tiết Lạc thấy Đông Phương Linh rất đáng ngờ vì cô ta chính là người trụ lại sau cùng với Lâm Quân Thần.
Nếu đã biết chuyện xảy ra như vậy, mặc dù thời điểm so với trong truyê có vẻ hơi sớm cô cũng không quan tâm. Chỉ cần bảo vệ được Tiết gia, không để công sức của ba Tiết dành gây dựng công ty rơi vào tay giặc. Cô phải tranh thỉ đem mọi mối đe dọa nguy hiểm có thể xảy đến tiêu diệt ngay khi còn trong trứng nước.
Cô cũng muốn xem, giữa nữ chính bàn tay vàng và nữ phụ biết trước nguyên tác có một trái tim cường thế ai mới là người chiến thắng sau cùng...
Tác giả :
Lạc Y Thần