Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 2 - Chương 8: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: windy
Từng giọt mưa tí tách rơi, Văn Tư Tư cứng nhắc trở về nhà, trên người ướt đẫm, mà bao bọc trên người chính là mảnh vải rách nát, mơ hồ có thể nhìn ra vài vết đỏ đỏ trên người.
“Két.”
Cửa lớn Văn gia mở ra, phòng khách tối om, cô ta thong thả đi lên lầu, đi qua phòng của Văn Xương, thấp thoáng nghe thấy tiếng nói, cười trào phúng.
Bước vào phòng, cô ta mở vòi nước ra, mặc cho nước lạnh từ đỉnh đầu chảy xuống người.
“Kì kì...”
Cô ta rửa một lần lại một lần, làn da đã đỏ lên dưới bàn tay cọ xát không thương tiếc, cô ta lại không hề kêu đau một chút nào, dùng lực như vậy, chắc phải dùng cả đêm để rửa sạch toàn bộ.
Tắt vòi nước đi, cô trần truồng đứng trước gương, trên làn da vốn là non mịn trắng trẻo, đầy dấu vết, không chỉ có vết hôn, còn có cả vết cào, còn có vết rạch khi tắm cơ nãy.
Văn Tư Tư xiết chặt quả đấm, cầm hộp hóa trang trên bàn trực tiếp ném vào gương.
“Bốp.”
Gương kính vỡ nát chiếu lên vẻ mặt hung dữ khủng bố của Văn Tư Tư.
“Các người đều đáng chết, tất cả các người đều đáng chết, đi chết hết đi! Ha ha ha.”
Tiếng cười điên cuồng đánh thức tất cả người ở Văn gia đã đi vào giấc ngủ.
Văn Xương gầm thét: “Văn Tư Tư, con buổi tối còn hét cái gì vậy, còn không mau đi ngủ đi!”
Đổng Trân nói: “A Xương, chắc là Tư Tư xem phim hài, chúng ta lên xem con bé đi.”
Văn Xương ôm lấy bà ta, “Tư Tư này càng ngày càng kỳ cục, quả nhiên giống với Lưu Tinh, làm cho người ta yêu thích không nổi.”
Đổng Trân cười nói: “Trước không phải là ông rất thích Tư Tư sao, không nên nói lung tung, đến lúc đó Tư Tư nghe được sẽ đau lòng đó.”
“Hừ, con bé sao lại đau lòng được? Lưu Tinh rời đi cũng không thấy nó có phản ứng gì, lại còn trễ như vậy mới trở về, hiện tại lại gây ra động tĩnh như vậy, rõ ràng là không coi nơi này là nhà.”
“A Xương, Tư Tư mới về Văn gia chưa được mấy ngày, hiện giờ chị Lưu cũng đã nếu mà ông còn đối với nó như vậy, con bé còn có lý do nào để ở lại nơi này?”
“Bà nói cái gì vậy, tất cả mọi người ở đây đều là người nhà của nó, lúc trước nó sinh ra nên trực tiếp mang đến bên cạnh bà, như vậy cũng sẽ không sinh ra nhiều chuyện nữa.”
Đổng Trân lẳng lặng ghé vào trước ngực ông ta, “Ông nói ở trước mặt tôi thì không sao, đừng có nói trước mặt các con.”
“Vì sao, tôi yêu bà cũng không phải giả, bọn nó biết được khẳng định sẽ vui vẻ.”
“Đúng là nói ngọt.”
...
Văn Tư Tư bên này nghe được tiếng rống giận dữ của Văn Xương, cũng không để ý đến, cô ta bây giờ, cái gì cũng không có, còn có thể để ý đến sao.
Giơ tay lên, như là hoàn toàn không sợ đứt tay, che ở trên mặt gương, từ từ di động tới, sau cùng ngừng lại.
Mặt gương do máu tươi tạo ra biến thành chữ “Chết”, tươi đẹp mà quỷ dị.
Trên mặt Văn Tư Tư mang theo vẻ tươi cười, trên người lại không thấy như vậy, bước ra từ phòng tắm, cầm lấy di dộng trên giường, bấm gọi.
“Alo.” Giọng vừa giống nam vừa giống nữ từ trong điện thoại truyền ra.
“Tôi đáp ứng anh.”
“Sao đột nhiên nghĩ thông suốt rồi hả?” Giống như nghi vấn, lại mang theo chút nằm trong dự kiến.
“Tôi muốn giết hết tất cả những người nhục mạ tôi, tôi muốn anh giúp tôi đoạt được Văn gia.”
“Ha ha ha, thế nào, đêm nay ba người kia giống như làm cho cô giác ngộ ra hả?”
Văn Tư Tư nghe nói như thế, giọng điệu trầm xuống, “Anh vậy mà lại biết?”
“Tôi và cô đã nói qua, chuyện của cô, tôi đều biết rõ hết.”
“Vậy vì sao anh không cứu tôi!” Văn Tư Tư chất vấn.
Đối phương cũng không thèm để ý lời của cô ta, “Văn Tư Tư, tôi với cô không thân cũng chẳng quen, muốn tôi cứu cô? Tôi lại càng thích nhìn cô khổ sở vùng vẫy.”
Văn Tư Tư không nghĩ tới đối phương là một người như vậy, hỏi: “Anh không sợ nói ra, tôi sẽ đổi ý sao?”
“Ha ha ha, Văn Tư Tư, cô đừng quá coi trọng bản thân như vậy, cô trong kế hoạch của tôi, chỉ là một con tốt, nếu cô từ chối, tôi có thể tìm người khác thay thế cô, chỉ là cho đến lúc đó cô còn sống hay đã chết, liền không ở trong phạm vi suy xét của tôi.”
Văn Tư Tư nói thẳng: “Anh yên tâm, tôi sẽ không đổi ý.”
“Không hối hận thì tốt.”
“Vậy lúc nào anh mới giúp tôi?”
Văn Tư Tư một giây cũng không muốn đợi tiếp, chuyện đêm nay, cô ta tuyệt đối không để cho người khác biết!
“Cô gấp cái gì, yên tâm, chỉ cần cô làm tốt việc của tôi, chuyện đêm này, không ai biết.”
Văn Tư Tư nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh tốt nhất nói được thì làm được!”
Cúp điện thoại, Văn Tư Tư trực tiếp đem tất cả gì đó đêm nay thiêu hủy hết.
Đốt đi, đốt đi! Đốt rụi toàn bộ, tốt nhất là có thể đem những người đó thiêu rụi hết đi!
Sáng sớm hôm sau.
Văn Xương đang dùng điểm tâm ở trên bàn, nhìn thấy Văn Tư Tư vừa xuống lầu, sắc mặt có chút cổ quái.
Văn Xương khiển trách: “Tư Tư, con mặc cái gì vậy!”
Quần áo của Văn Tư Tư đại đa số là màu sáng, hôm nay lại mặc một chiếc váy đen cao cổ, trên mặt tuy trang điểm rất đẹp, nhưng lại không hề thay đổi, tổng cảm giác là cô ta muốn tham gia tang lễ.
Đổng Trân nói: “Tư Tư, trời rất nóng con lại mặc như vậy, có muốn đổi một bộ khác không?”
Văn Tư Tư có chút mờ mịt, sau đó lấy lại tinh thần nói: “Không cần, con chỉ hơi bị sốt thôi.”
Đổng Trân vừa nghe, vội vàng đứng dậy đi lên phía trước, nghĩ muốn đưa tay sờ trán của cô ta, lại bị Văn Tư Tư tránh khỏi.
“Dì còn phải lo cho Hoài Hoài, không thể để bệnh truyền sang đâu.”
Đổng Trân nghe vậy, cũng không cưỡng cầu nữa.
“Tư Tư, để dì bảo bảo mẫu nấu canh gà cho con, con uống xong nhớ nghỉ ngơi thật tốt.”
Văn Tư Tư cự tuyệt nói: “Không cần, tôi có chút chuyện phải ra ngoài một chuyến.”
Văn Xương nhìn người mình yêu mặt nóng dán mông lạnh, tức giận nói: “Văn Tư Tư, dì của con quan tâm con như vậy, con không thể có thái độ tốt một chút sao!”
Đổng Trân ngăn đón, khuyên nhủ: “A Xương, ông đừng như vậy, Tư Tư bị bệnh, tính tình nhất định không được tốt.”
Văn Xương vừa nghe xong, trực tiếp đem đôi đũa đặt mạnh lên mặt bàn, nhìn về phía Văn Tư Tư không hề có chút phản ứng nào, trong cơn giận dữ.
“Văn Tư Tư, Lưu Tinh có cái gì tốt, khiến cho con nhớ nhung như vậy, con xem con đi! Có còn giống nữ sinh nữa không, ra ngoài không xin phép, trở về nhà lại làm ầm làm ĩ trong nhà, cái nhà này chỉ có một mình con hay sao!”
Trong mắt Văn Tư Tư hiện lên vẻ châm chọc, nhà? Trong ngoài căn biệt thự tràn ngập vui vẻ của bọn họ, còn bản thân thì sao?
Cô ta thu lại cảm xúc, trên mặt lộ ra vẻ ấm ức, “Cha, con không có nghĩ như vậy, chỉ là ngày hôm qua mẹ rời đi, con lo lắng cho mẹ, liền ở cạnh mẹ cho tới khuya, thật xin lỗi, con không biết đã quấy rầy đến mọi người.”
Đổng Trân kinh ngạc một giây, vậy mà cô ta không nổi giận!
Sau đó làm bộ như hiểu rõ nói: “Tư Tư, dì biết con đau lòng, đây là thói thường của con người, cũng tại dì, tay chân vụng về, nếu không chị Lưu cũng sẽ không đi.”
Giả vờ tiếp đi, bà xem ai hơn ai!
Ai ngờ một giây tiếp theo Văn Tư Tư trực tiếp kéo tay bà ta, xúc động nói: “Dì, thể chất người yếu, cũng do mẹ con không tốt, đã vậy còn không cẩn thận, nhưng mà bà ấy rời đi cũng tốt, dù thế nào bọn con cũng không phải là người của Văn gia.”
Văn Xương nghe được lời này của Văn Tư Tư, khóe miệng nhếch lên, “Tư Tư, sao con lại nghĩ như vậy, sau này một nhà chúng ta sẽ sống bên nhau thật tốt.”
Đổng Trân không hiểu làm sao Văn Tư Tư có thể đột nhiên thay đổi như vậy, nhưng vẫn nói: “Đúng vậy, Tư Tư, dì sẽ như mẹ ruột của con, đối với con thật tốt.”
Văn Tư Tư vừa nghe xong, cảm động nói: “Cảm ơn dì.”
***
Tòa Phong Thụy hôm nay, có một chút bất đồng, bình thường chỉ có người đi làm tới đây, hôm nay lại có rất nhiều minh tinh đến đây.
“A, mọi người cũng đến phỏng vấn phim mới nhất của đạo diễn Từ sao?” Một diễn viên có chút danh tiếng hỏi.
“Đúng vậy, lần đầu tiên đạo diễn Từ làm tiên hiệp, nghe nói nữ chính vẫn là Thôi Nghi Giai.”
“Vẫn là cô ấy? Vậy mọi người nói xem, nam chính có phải là Mặc Khuynh Thành hay không?”
Không biết từ lúc nào, theo bản năng của bọn họ đều đem Mặc Khuynh Thành cùng Thôi Nghi Giai ghép thành đôi, hoàn toàn không ngờ rằng Mặc Khuynh Thành là nữ.
“Nam chính hình như còn chưa chọn, chúng ta có nên tranh thủ không?”
Một người bên cạnh vừa nghe thấy, trực tiếp chụp một cái tát tới.
“Tranh thủ cái gì, cậu muốn tranh đoạt với công tử hả?”
Minh tinh kia sửng sốt, nhìn về phía người bạn bên cạnh, không nói gì nói: “Quý Đồng, sao cậu xuống tay ngoan độc vậy.”
Quý Đồng lưng đeo một ba lô rất lớn, khảng khái nói: “Đây là chức trách của một nô tỳ.”
Đới Khê bất đắc dĩ nhìn cô ta, chính người bạn thân này của cô từ sau khi thấy Mặc Khuynh Thành diễn vai Ngọc Diện công tử, liền không thể vãn hồi.
Ai, sao cô ta lại không sùng bái mình cơ chứ?
Bọn họ không dễ dàng gì đi vào thang máy lên tầng mười sáu.
Quý Đồng cầm điện thoại ra không ngừng chụp ảnh, miệng không ngừng nhắc tới: “Công ty của công tử tên là Mặc Ẩn, tuyệt quá, không hổ là do công tử mở, Đới Khê, cậu xem cậu xem, nơi này thật đẹp, còn có thảm đỏ, ai, cậu xem mấy người kia đi, là bạn bè của công tử đó, công tử thật là tốt, đều đem bọn họ vào công ty, thật hâm mộ, làm sao bây giờ, sau khi chúng ta gặp công tử có thể tự đề cử bản thân một phen không? Đới Khê, cậu nói...”
Đới Khê nhìn cô ta giống như một người lạc vào thế giới khoa học viễn tưởng, đối với bất cứ cái gì cũng tò mò.
“Quý Đồng, có muốn đi theo tôi phỏng vấn hay không?”
Quý Đồng vừa nghe xong, vội vàng bày ra bộ dạng nghiêm túc, “Đới Khê tiểu thư, thân là người đại diện của cậu, tôi đương nhiên là muốn đi theo cậu rồi, nhanh, không thì đợi đến lúc nào.”
Nơi phỏng vấn ban đầu là phòng tập luyện, gương toàn thân che kín cả căn phòng, giám khảo ngồi ở đối diện trước mặt kính, như vậy không chỉ có thể nhìn thấy biểu cảm của người diễn, mà còn có thể nhìn thấy từ góc độ khác.
Đợi cho Đới Khê cùng Quý Đồng đi tới khu chờ, những người đó cũng đã ngồi sẵn ở trên ghế chờ đợi.
Năm phút đồng hồ, mười phút, hai mươi phút...
Khu chờ vốn im ắng trở nên ồn ào, bọn họ không biết vì sao thời gian đã lâu như vậy rồi mà vẫn không có ai đi ra nói chuyện, chẳng lẽ muốn để cho bọn họ chờ đến tối?
“Công ty này làm sao vậy, sao lại không có một nhân viên công tác nào đến tiếp đãi?”
“Mọi người nói xem, đạo diễn Từ vì sao lại phỏng vấn ở đây, nhiều công ty như vậy, lại chọn một công ty nhỏ như này, bây giờ còn chưa bắt đầu, kéo đến bây giờ, lãng phí bao nhiêu thời gian của chúng ta.”
“Mọi người không biết sao? Đây chính là công ty Mặc Khuynh Thành mở ra, đạo diễn Từ đương nhiên muốn cổ vũ rồi.”
“Hóa ra là như vậy, đạo diễn Từ đối với Mặc Khuynh Thành cũng quá tốt đi.”
“Chắc có lợi ích gì, các người xem, công ty này không có quản lý, còn không biết có thể trụ được bao lâu.”
Quý Đồng muốn đứng dậy nói lại, lại bị Đới Khê ngăn lại.
“Đới Khê, cậu ngăn tôi làm gì, bọn họ làm sao có thể nói công tử như vậy, bọn họ chính là ghen tị!”
Đới Khê bình tĩnh nói: “Cậu cũng biết là bọn họ ghen tị, mà cậu xem, đến bây giờ còn không có ai xuất hiện, khẳng định có vấn đề, chúng ta chỉ cần yên lặng xem xét là được.”
Quý Đồng theo tầm mắt của cô ấy nhìn về phía người chung quanh, có người lại lớn tiếng nói chuyện, mà có người thì lại thờ ơ nhìn toàn bộ, cô ta hiểu rõ, nghe theo Đới Khê yên lặng ngồi tiếp.
Hừ, dám nói xấu công tử, các người trực tiếp cút đi!
Lại sau 10 phút nữa, một nhân viên công tác xuất hiện.
Hứa Tịnh cầm danh sách, xuất hiện ở trước mắt mọi người, “Điền Song, Kiều Kiều, Chu Tinh... Người được đọc tên, mời rời khỏi hiện trường.”
“Xì xào.”
“Vì sao, dựa vào cái gì để cho chúng tôi đi!”
“Cô không cho chúng tôi lý do, chúng tôi sẽ không đi!”
“Chúng tôi không phục! Gọi Mặc Khuynh Thành đến đây!”
...
Tiếng ồn ào liên tục, người nào cũng không muốn rời đi.
Sắc mặt Hứa Tịnh không đổi, “Thời điểm mọi người đến đây, khảo thí cũng đã bắt đầu.”
“Cái gì khảo thí, sao chúng tôi không biết?”
“Đúng vậy, cô là đang nói dối! Căn bản là không có khảo thí nào!”
“Không sai, cô có bản lĩnh nói ra khảo thí cái gì, nếu không thì chúng tôi khiến cho Mặc Khuynh Thành không xong đâu!”
Tràng diện càng thêm không thể khống chế được, Hứa Tịnh lại chỉ lạnh lùng nhìn toàn bộ.
Trải qua thời gian làm việc dài như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên đối mặt với tràng diện này, nói không sợ là giả, nhưng mà cô nhớ rõ tại trước lúc đi tới, Mặc Khuynh Thành nói câu kia, yếu đuối của cậu, chỉ có thể cổ vũ kiêu ngạo của bọn họ.
“Người đâu, trực tiếp kéo ra ngoài.” Cô không có nhiều lời, trực tiếp để cho bảo vệ kéo những người này đi.
“Buông ra, tôi muốn tố cáo các người!”
“Dựa vào cái gì muốn loại chúng tôi, chúng tôi đâu có thua kém những người này!”
“Bên trong này có tầm màn đen! Khẳng định có tấm màn đen, tôi tuyệt đối không để cho Mặc Khuynh Thành một tay che trời! Các người chờ đó...”
Những người còn lại trào phúng nhìn những người bị kéo đi.
Nực cười, bọn họ đến bây giờ cũng không biết lý do vì sao bị loại, chỉ là bọn họ cũng sẽ không nói, bớt đi một người cạnh tranh, bọn họ sẽ có cơ hội lớn hơn nữa.
Hứa Tịnh nhìn những người còn lại, nói: “Các người đã thông qua vòng thứ nhất, phía dưới có phân tổ nhân vật, muốn phỏng vấn làm nam chính, đi phía này, nữ chính ở bên trái, giáo chủ ma giáo ở bên cùng, nhân vật khác ở đây...”
Nói đến một nhân vật, liền có người xuất hiện tiếp nhận người đi theo, trật tự nghiêm nghị, không hề xuất hiện một chút hỗn loạn nào.
Từ Lập ngồi ở trong phòng phỏng vấn nhìn tràng diện như vậy, có chút cảm thán, cũng không biết Mặc Khuynh Thành có thể bồi dưỡng ra những người như vậy, xem tuổi tác của bọn họ, cũng gần tuổi cô ấy, nhưng mà hiện tại lại có thể đảm đương một mình được.
Sau đó ông nghĩ tới trước một minh tinh nói công ty này sẽ không tồn tại lâu, ông không khỏi cười nhạo, ông không biết công ty này có thể tồn tại bao lâu, nhưng ông rất rõ ràng, người kia chắc chắn không thể ở lại làng giải trí rồi.
“Cốc cốc cốc...”
“Mời vào.”
Mặc Khuynh Thành bước vào gian phòng, cười hỏi: “Đạo diễn Từ, cách này không tồi chứ?”
Từ Lập bày ra vẻ mặt buồn bực, “Trong đầu nha đầu cháu tới cùng có cái gì, sao có thể có cách này, lập tức liền giảm bớt không ít thời gian, chỉ là,” đang nói với cô liền chuyển sang, “Mặc Dận đâu?”
“...” Rất cứng rắn nói sang chuyện khác.
Trong lòng Mặc Khuynh Thành hiểu rõ, nói: “Anh ấy hả, ở bên dưới, đúng rồi, đạo diễn Từ, ông chưa quên lời trước đó của chúng ta chứ?”
Xong đời!
Trong lòng Từ Lập run lên, ông đã trực tiếp tung Mặc Dận rồi, vì sao cô ấy không có dời tầm mắt đi, cái này không khoa học!
“Đương nhiên không quên, cháu yên tâm, kết thúc phỏng vấn, ta liền đi dạo với Mặc Dận.”
Phật Tổ Như Lai, Quan Thế Âm Bồ Tát, Ngọc Hoàng thượng đế, Từ Lập ông bình thường chưa từng làm việc xấu, công ích cũng làm không ít,
Edit: windy
Từng giọt mưa tí tách rơi, Văn Tư Tư cứng nhắc trở về nhà, trên người ướt đẫm, mà bao bọc trên người chính là mảnh vải rách nát, mơ hồ có thể nhìn ra vài vết đỏ đỏ trên người.
“Két.”
Cửa lớn Văn gia mở ra, phòng khách tối om, cô ta thong thả đi lên lầu, đi qua phòng của Văn Xương, thấp thoáng nghe thấy tiếng nói, cười trào phúng.
Bước vào phòng, cô ta mở vòi nước ra, mặc cho nước lạnh từ đỉnh đầu chảy xuống người.
“Kì kì...”
Cô ta rửa một lần lại một lần, làn da đã đỏ lên dưới bàn tay cọ xát không thương tiếc, cô ta lại không hề kêu đau một chút nào, dùng lực như vậy, chắc phải dùng cả đêm để rửa sạch toàn bộ.
Tắt vòi nước đi, cô trần truồng đứng trước gương, trên làn da vốn là non mịn trắng trẻo, đầy dấu vết, không chỉ có vết hôn, còn có cả vết cào, còn có vết rạch khi tắm cơ nãy.
Văn Tư Tư xiết chặt quả đấm, cầm hộp hóa trang trên bàn trực tiếp ném vào gương.
“Bốp.”
Gương kính vỡ nát chiếu lên vẻ mặt hung dữ khủng bố của Văn Tư Tư.
“Các người đều đáng chết, tất cả các người đều đáng chết, đi chết hết đi! Ha ha ha.”
Tiếng cười điên cuồng đánh thức tất cả người ở Văn gia đã đi vào giấc ngủ.
Văn Xương gầm thét: “Văn Tư Tư, con buổi tối còn hét cái gì vậy, còn không mau đi ngủ đi!”
Đổng Trân nói: “A Xương, chắc là Tư Tư xem phim hài, chúng ta lên xem con bé đi.”
Văn Xương ôm lấy bà ta, “Tư Tư này càng ngày càng kỳ cục, quả nhiên giống với Lưu Tinh, làm cho người ta yêu thích không nổi.”
Đổng Trân cười nói: “Trước không phải là ông rất thích Tư Tư sao, không nên nói lung tung, đến lúc đó Tư Tư nghe được sẽ đau lòng đó.”
“Hừ, con bé sao lại đau lòng được? Lưu Tinh rời đi cũng không thấy nó có phản ứng gì, lại còn trễ như vậy mới trở về, hiện tại lại gây ra động tĩnh như vậy, rõ ràng là không coi nơi này là nhà.”
“A Xương, Tư Tư mới về Văn gia chưa được mấy ngày, hiện giờ chị Lưu cũng đã nếu mà ông còn đối với nó như vậy, con bé còn có lý do nào để ở lại nơi này?”
“Bà nói cái gì vậy, tất cả mọi người ở đây đều là người nhà của nó, lúc trước nó sinh ra nên trực tiếp mang đến bên cạnh bà, như vậy cũng sẽ không sinh ra nhiều chuyện nữa.”
Đổng Trân lẳng lặng ghé vào trước ngực ông ta, “Ông nói ở trước mặt tôi thì không sao, đừng có nói trước mặt các con.”
“Vì sao, tôi yêu bà cũng không phải giả, bọn nó biết được khẳng định sẽ vui vẻ.”
“Đúng là nói ngọt.”
...
Văn Tư Tư bên này nghe được tiếng rống giận dữ của Văn Xương, cũng không để ý đến, cô ta bây giờ, cái gì cũng không có, còn có thể để ý đến sao.
Giơ tay lên, như là hoàn toàn không sợ đứt tay, che ở trên mặt gương, từ từ di động tới, sau cùng ngừng lại.
Mặt gương do máu tươi tạo ra biến thành chữ “Chết”, tươi đẹp mà quỷ dị.
Trên mặt Văn Tư Tư mang theo vẻ tươi cười, trên người lại không thấy như vậy, bước ra từ phòng tắm, cầm lấy di dộng trên giường, bấm gọi.
“Alo.” Giọng vừa giống nam vừa giống nữ từ trong điện thoại truyền ra.
“Tôi đáp ứng anh.”
“Sao đột nhiên nghĩ thông suốt rồi hả?” Giống như nghi vấn, lại mang theo chút nằm trong dự kiến.
“Tôi muốn giết hết tất cả những người nhục mạ tôi, tôi muốn anh giúp tôi đoạt được Văn gia.”
“Ha ha ha, thế nào, đêm nay ba người kia giống như làm cho cô giác ngộ ra hả?”
Văn Tư Tư nghe nói như thế, giọng điệu trầm xuống, “Anh vậy mà lại biết?”
“Tôi và cô đã nói qua, chuyện của cô, tôi đều biết rõ hết.”
“Vậy vì sao anh không cứu tôi!” Văn Tư Tư chất vấn.
Đối phương cũng không thèm để ý lời của cô ta, “Văn Tư Tư, tôi với cô không thân cũng chẳng quen, muốn tôi cứu cô? Tôi lại càng thích nhìn cô khổ sở vùng vẫy.”
Văn Tư Tư không nghĩ tới đối phương là một người như vậy, hỏi: “Anh không sợ nói ra, tôi sẽ đổi ý sao?”
“Ha ha ha, Văn Tư Tư, cô đừng quá coi trọng bản thân như vậy, cô trong kế hoạch của tôi, chỉ là một con tốt, nếu cô từ chối, tôi có thể tìm người khác thay thế cô, chỉ là cho đến lúc đó cô còn sống hay đã chết, liền không ở trong phạm vi suy xét của tôi.”
Văn Tư Tư nói thẳng: “Anh yên tâm, tôi sẽ không đổi ý.”
“Không hối hận thì tốt.”
“Vậy lúc nào anh mới giúp tôi?”
Văn Tư Tư một giây cũng không muốn đợi tiếp, chuyện đêm nay, cô ta tuyệt đối không để cho người khác biết!
“Cô gấp cái gì, yên tâm, chỉ cần cô làm tốt việc của tôi, chuyện đêm này, không ai biết.”
Văn Tư Tư nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh tốt nhất nói được thì làm được!”
Cúp điện thoại, Văn Tư Tư trực tiếp đem tất cả gì đó đêm nay thiêu hủy hết.
Đốt đi, đốt đi! Đốt rụi toàn bộ, tốt nhất là có thể đem những người đó thiêu rụi hết đi!
Sáng sớm hôm sau.
Văn Xương đang dùng điểm tâm ở trên bàn, nhìn thấy Văn Tư Tư vừa xuống lầu, sắc mặt có chút cổ quái.
Văn Xương khiển trách: “Tư Tư, con mặc cái gì vậy!”
Quần áo của Văn Tư Tư đại đa số là màu sáng, hôm nay lại mặc một chiếc váy đen cao cổ, trên mặt tuy trang điểm rất đẹp, nhưng lại không hề thay đổi, tổng cảm giác là cô ta muốn tham gia tang lễ.
Đổng Trân nói: “Tư Tư, trời rất nóng con lại mặc như vậy, có muốn đổi một bộ khác không?”
Văn Tư Tư có chút mờ mịt, sau đó lấy lại tinh thần nói: “Không cần, con chỉ hơi bị sốt thôi.”
Đổng Trân vừa nghe, vội vàng đứng dậy đi lên phía trước, nghĩ muốn đưa tay sờ trán của cô ta, lại bị Văn Tư Tư tránh khỏi.
“Dì còn phải lo cho Hoài Hoài, không thể để bệnh truyền sang đâu.”
Đổng Trân nghe vậy, cũng không cưỡng cầu nữa.
“Tư Tư, để dì bảo bảo mẫu nấu canh gà cho con, con uống xong nhớ nghỉ ngơi thật tốt.”
Văn Tư Tư cự tuyệt nói: “Không cần, tôi có chút chuyện phải ra ngoài một chuyến.”
Văn Xương nhìn người mình yêu mặt nóng dán mông lạnh, tức giận nói: “Văn Tư Tư, dì của con quan tâm con như vậy, con không thể có thái độ tốt một chút sao!”
Đổng Trân ngăn đón, khuyên nhủ: “A Xương, ông đừng như vậy, Tư Tư bị bệnh, tính tình nhất định không được tốt.”
Văn Xương vừa nghe xong, trực tiếp đem đôi đũa đặt mạnh lên mặt bàn, nhìn về phía Văn Tư Tư không hề có chút phản ứng nào, trong cơn giận dữ.
“Văn Tư Tư, Lưu Tinh có cái gì tốt, khiến cho con nhớ nhung như vậy, con xem con đi! Có còn giống nữ sinh nữa không, ra ngoài không xin phép, trở về nhà lại làm ầm làm ĩ trong nhà, cái nhà này chỉ có một mình con hay sao!”
Trong mắt Văn Tư Tư hiện lên vẻ châm chọc, nhà? Trong ngoài căn biệt thự tràn ngập vui vẻ của bọn họ, còn bản thân thì sao?
Cô ta thu lại cảm xúc, trên mặt lộ ra vẻ ấm ức, “Cha, con không có nghĩ như vậy, chỉ là ngày hôm qua mẹ rời đi, con lo lắng cho mẹ, liền ở cạnh mẹ cho tới khuya, thật xin lỗi, con không biết đã quấy rầy đến mọi người.”
Đổng Trân kinh ngạc một giây, vậy mà cô ta không nổi giận!
Sau đó làm bộ như hiểu rõ nói: “Tư Tư, dì biết con đau lòng, đây là thói thường của con người, cũng tại dì, tay chân vụng về, nếu không chị Lưu cũng sẽ không đi.”
Giả vờ tiếp đi, bà xem ai hơn ai!
Ai ngờ một giây tiếp theo Văn Tư Tư trực tiếp kéo tay bà ta, xúc động nói: “Dì, thể chất người yếu, cũng do mẹ con không tốt, đã vậy còn không cẩn thận, nhưng mà bà ấy rời đi cũng tốt, dù thế nào bọn con cũng không phải là người của Văn gia.”
Văn Xương nghe được lời này của Văn Tư Tư, khóe miệng nhếch lên, “Tư Tư, sao con lại nghĩ như vậy, sau này một nhà chúng ta sẽ sống bên nhau thật tốt.”
Đổng Trân không hiểu làm sao Văn Tư Tư có thể đột nhiên thay đổi như vậy, nhưng vẫn nói: “Đúng vậy, Tư Tư, dì sẽ như mẹ ruột của con, đối với con thật tốt.”
Văn Tư Tư vừa nghe xong, cảm động nói: “Cảm ơn dì.”
***
Tòa Phong Thụy hôm nay, có một chút bất đồng, bình thường chỉ có người đi làm tới đây, hôm nay lại có rất nhiều minh tinh đến đây.
“A, mọi người cũng đến phỏng vấn phim mới nhất của đạo diễn Từ sao?” Một diễn viên có chút danh tiếng hỏi.
“Đúng vậy, lần đầu tiên đạo diễn Từ làm tiên hiệp, nghe nói nữ chính vẫn là Thôi Nghi Giai.”
“Vẫn là cô ấy? Vậy mọi người nói xem, nam chính có phải là Mặc Khuynh Thành hay không?”
Không biết từ lúc nào, theo bản năng của bọn họ đều đem Mặc Khuynh Thành cùng Thôi Nghi Giai ghép thành đôi, hoàn toàn không ngờ rằng Mặc Khuynh Thành là nữ.
“Nam chính hình như còn chưa chọn, chúng ta có nên tranh thủ không?”
Một người bên cạnh vừa nghe thấy, trực tiếp chụp một cái tát tới.
“Tranh thủ cái gì, cậu muốn tranh đoạt với công tử hả?”
Minh tinh kia sửng sốt, nhìn về phía người bạn bên cạnh, không nói gì nói: “Quý Đồng, sao cậu xuống tay ngoan độc vậy.”
Quý Đồng lưng đeo một ba lô rất lớn, khảng khái nói: “Đây là chức trách của một nô tỳ.”
Đới Khê bất đắc dĩ nhìn cô ta, chính người bạn thân này của cô từ sau khi thấy Mặc Khuynh Thành diễn vai Ngọc Diện công tử, liền không thể vãn hồi.
Ai, sao cô ta lại không sùng bái mình cơ chứ?
Bọn họ không dễ dàng gì đi vào thang máy lên tầng mười sáu.
Quý Đồng cầm điện thoại ra không ngừng chụp ảnh, miệng không ngừng nhắc tới: “Công ty của công tử tên là Mặc Ẩn, tuyệt quá, không hổ là do công tử mở, Đới Khê, cậu xem cậu xem, nơi này thật đẹp, còn có thảm đỏ, ai, cậu xem mấy người kia đi, là bạn bè của công tử đó, công tử thật là tốt, đều đem bọn họ vào công ty, thật hâm mộ, làm sao bây giờ, sau khi chúng ta gặp công tử có thể tự đề cử bản thân một phen không? Đới Khê, cậu nói...”
Đới Khê nhìn cô ta giống như một người lạc vào thế giới khoa học viễn tưởng, đối với bất cứ cái gì cũng tò mò.
“Quý Đồng, có muốn đi theo tôi phỏng vấn hay không?”
Quý Đồng vừa nghe xong, vội vàng bày ra bộ dạng nghiêm túc, “Đới Khê tiểu thư, thân là người đại diện của cậu, tôi đương nhiên là muốn đi theo cậu rồi, nhanh, không thì đợi đến lúc nào.”
Nơi phỏng vấn ban đầu là phòng tập luyện, gương toàn thân che kín cả căn phòng, giám khảo ngồi ở đối diện trước mặt kính, như vậy không chỉ có thể nhìn thấy biểu cảm của người diễn, mà còn có thể nhìn thấy từ góc độ khác.
Đợi cho Đới Khê cùng Quý Đồng đi tới khu chờ, những người đó cũng đã ngồi sẵn ở trên ghế chờ đợi.
Năm phút đồng hồ, mười phút, hai mươi phút...
Khu chờ vốn im ắng trở nên ồn ào, bọn họ không biết vì sao thời gian đã lâu như vậy rồi mà vẫn không có ai đi ra nói chuyện, chẳng lẽ muốn để cho bọn họ chờ đến tối?
“Công ty này làm sao vậy, sao lại không có một nhân viên công tác nào đến tiếp đãi?”
“Mọi người nói xem, đạo diễn Từ vì sao lại phỏng vấn ở đây, nhiều công ty như vậy, lại chọn một công ty nhỏ như này, bây giờ còn chưa bắt đầu, kéo đến bây giờ, lãng phí bao nhiêu thời gian của chúng ta.”
“Mọi người không biết sao? Đây chính là công ty Mặc Khuynh Thành mở ra, đạo diễn Từ đương nhiên muốn cổ vũ rồi.”
“Hóa ra là như vậy, đạo diễn Từ đối với Mặc Khuynh Thành cũng quá tốt đi.”
“Chắc có lợi ích gì, các người xem, công ty này không có quản lý, còn không biết có thể trụ được bao lâu.”
Quý Đồng muốn đứng dậy nói lại, lại bị Đới Khê ngăn lại.
“Đới Khê, cậu ngăn tôi làm gì, bọn họ làm sao có thể nói công tử như vậy, bọn họ chính là ghen tị!”
Đới Khê bình tĩnh nói: “Cậu cũng biết là bọn họ ghen tị, mà cậu xem, đến bây giờ còn không có ai xuất hiện, khẳng định có vấn đề, chúng ta chỉ cần yên lặng xem xét là được.”
Quý Đồng theo tầm mắt của cô ấy nhìn về phía người chung quanh, có người lại lớn tiếng nói chuyện, mà có người thì lại thờ ơ nhìn toàn bộ, cô ta hiểu rõ, nghe theo Đới Khê yên lặng ngồi tiếp.
Hừ, dám nói xấu công tử, các người trực tiếp cút đi!
Lại sau 10 phút nữa, một nhân viên công tác xuất hiện.
Hứa Tịnh cầm danh sách, xuất hiện ở trước mắt mọi người, “Điền Song, Kiều Kiều, Chu Tinh... Người được đọc tên, mời rời khỏi hiện trường.”
“Xì xào.”
“Vì sao, dựa vào cái gì để cho chúng tôi đi!”
“Cô không cho chúng tôi lý do, chúng tôi sẽ không đi!”
“Chúng tôi không phục! Gọi Mặc Khuynh Thành đến đây!”
...
Tiếng ồn ào liên tục, người nào cũng không muốn rời đi.
Sắc mặt Hứa Tịnh không đổi, “Thời điểm mọi người đến đây, khảo thí cũng đã bắt đầu.”
“Cái gì khảo thí, sao chúng tôi không biết?”
“Đúng vậy, cô là đang nói dối! Căn bản là không có khảo thí nào!”
“Không sai, cô có bản lĩnh nói ra khảo thí cái gì, nếu không thì chúng tôi khiến cho Mặc Khuynh Thành không xong đâu!”
Tràng diện càng thêm không thể khống chế được, Hứa Tịnh lại chỉ lạnh lùng nhìn toàn bộ.
Trải qua thời gian làm việc dài như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên đối mặt với tràng diện này, nói không sợ là giả, nhưng mà cô nhớ rõ tại trước lúc đi tới, Mặc Khuynh Thành nói câu kia, yếu đuối của cậu, chỉ có thể cổ vũ kiêu ngạo của bọn họ.
“Người đâu, trực tiếp kéo ra ngoài.” Cô không có nhiều lời, trực tiếp để cho bảo vệ kéo những người này đi.
“Buông ra, tôi muốn tố cáo các người!”
“Dựa vào cái gì muốn loại chúng tôi, chúng tôi đâu có thua kém những người này!”
“Bên trong này có tầm màn đen! Khẳng định có tấm màn đen, tôi tuyệt đối không để cho Mặc Khuynh Thành một tay che trời! Các người chờ đó...”
Những người còn lại trào phúng nhìn những người bị kéo đi.
Nực cười, bọn họ đến bây giờ cũng không biết lý do vì sao bị loại, chỉ là bọn họ cũng sẽ không nói, bớt đi một người cạnh tranh, bọn họ sẽ có cơ hội lớn hơn nữa.
Hứa Tịnh nhìn những người còn lại, nói: “Các người đã thông qua vòng thứ nhất, phía dưới có phân tổ nhân vật, muốn phỏng vấn làm nam chính, đi phía này, nữ chính ở bên trái, giáo chủ ma giáo ở bên cùng, nhân vật khác ở đây...”
Nói đến một nhân vật, liền có người xuất hiện tiếp nhận người đi theo, trật tự nghiêm nghị, không hề xuất hiện một chút hỗn loạn nào.
Từ Lập ngồi ở trong phòng phỏng vấn nhìn tràng diện như vậy, có chút cảm thán, cũng không biết Mặc Khuynh Thành có thể bồi dưỡng ra những người như vậy, xem tuổi tác của bọn họ, cũng gần tuổi cô ấy, nhưng mà hiện tại lại có thể đảm đương một mình được.
Sau đó ông nghĩ tới trước một minh tinh nói công ty này sẽ không tồn tại lâu, ông không khỏi cười nhạo, ông không biết công ty này có thể tồn tại bao lâu, nhưng ông rất rõ ràng, người kia chắc chắn không thể ở lại làng giải trí rồi.
“Cốc cốc cốc...”
“Mời vào.”
Mặc Khuynh Thành bước vào gian phòng, cười hỏi: “Đạo diễn Từ, cách này không tồi chứ?”
Từ Lập bày ra vẻ mặt buồn bực, “Trong đầu nha đầu cháu tới cùng có cái gì, sao có thể có cách này, lập tức liền giảm bớt không ít thời gian, chỉ là,” đang nói với cô liền chuyển sang, “Mặc Dận đâu?”
“...” Rất cứng rắn nói sang chuyện khác.
Trong lòng Mặc Khuynh Thành hiểu rõ, nói: “Anh ấy hả, ở bên dưới, đúng rồi, đạo diễn Từ, ông chưa quên lời trước đó của chúng ta chứ?”
Xong đời!
Trong lòng Từ Lập run lên, ông đã trực tiếp tung Mặc Dận rồi, vì sao cô ấy không có dời tầm mắt đi, cái này không khoa học!
“Đương nhiên không quên, cháu yên tâm, kết thúc phỏng vấn, ta liền đi dạo với Mặc Dận.”
Phật Tổ Như Lai, Quan Thế Âm Bồ Tát, Ngọc Hoàng thượng đế, Từ Lập ông bình thường chưa từng làm việc xấu, công ích cũng làm không ít,
Tác giả :
Tiên Nhược An Nhiên