Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá
Chương 18: Luống cuống
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5��Thế nào? Hôm nay mẹ đến công ty đã gặp được cha chưa? Có nói với cha người ta rất tin tưởng cha không?” Chuyện gặp mặt hôm nay, đương nhiên cũng là một tay La Tiểu Bảo lên kế hoạch, là cậu cố tình bày mưu Hạ Vân Cẩm, để cô ta đến công ty đón Lạc Thần Hi tan làm.
“Cút, bà đây không có tâm trạng nói đùa với mày.” Hạ Vân Cẩm giáng một cái tát không chút nương tay vào mặt Tiểu Bảo, bỗng chốc đánh đến nỗi La Tiểu Bảo mắt nổ ngôi sao, như muốn trả thù sự đe dọa vô ý của La Thiên Nhã - mẹ ruột cậu bé hôm nay. La Tiểu Bảo lớn chừng này, chưa từng chịu sự ngược đãi như thế, trước đây ở bên Thiên Nhã, cùng lắm chỉ là đánh vào mông, cái tát2này đánh văng toàn bộ mong manh của cậu bé ra ngoài, sau một tiếng “oa” thì bật khóc. Hạ Vân Cảm thấy cậu bé khóc, càng nổi giận hơn, khoảng thời gian này bị La Tiểu Bảo chọc giận không ít, cô ta bắt được cậu thì dùng tay đánh bừa một trận.
La Tiểu Bảo chịu ấm ức, cha Lạc Thần Hi lại bận công việc không có thời gian để quan tâm cậu, chỉ có thể kể khổ với Lạc Lăng. Lạc Lăng ở cạnh La Thiên Nhã đã tận hưởng được tình mẹ mà trước nay chưa từng có, nghe lời kể khổ của La Tiểu Bảo, thù cũ thù mới gặp lại với nhau, càng hận đến nghiến răng nghiến lợi kẻ gây họa Hạ Vân Cẩm đã khiến cậu phải xa mẹ từ nhỏ, trong lòng suy tính phải giáo huấn người mẹ8nuôi này của cậu ra trò.
Ở một nơi khác. “Ma mi Thiên Nhã, mẹ giúp người ta tắm đi, người ta không muốn tự mình tắm.” Cậu bé phút chốc đã cởi sạch quần áo, chạy đến trước mặt Thiên Nhã làm nũng. Thiên Nhã vừa tan làm, bị công việc bộn bề giày vò đến vô cùng mệt mỏi, nhìn thấy con trai làm nũng, chỉ đành cười nói: “Không phải con bảo trẻ ranh mới cần ma mi tắm cho sao, con trở mặt còn nhanh hơn lật sách đấy.” Nói xong cô véo nhẹ chiếc mũi của cậu bé.
“Đâu có đâu, hôm nay người ta rất muốn tắm cùng ma mi Thiên Nhã, nào nào, cùng nhau tắm.”
Điều này càng làm La Thiên Nhã mơ hồ không hiểu, nhóc con này tối hôm qua còn mang dáng vẻ ngại ngùng như con gái, nói to6không cho phép ma mi vào phòng tắm lúc mình đang tắm rửa, đột nhiên lại cởi mở như này rồi.
“Con đó, tâm tình kỳ quái.” Cô chỉ xem như con trai nghịch ngợm trêu mình.
Một lúc sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng trách mắng đau lòng đến đỏ cả mắt của Thiên Nhã: “La Tiểu Bảo! Ở trường con đánh nhau với bạn đúng không! Sao lưng con lại tím đỏ một mảng to thế này!” “Hi hi, sáng nay người ta ra ngoài bị một bà thần kinh đánh.”
“Có thật không? Lý do nhảm gì đây! Con mau thành thật khai báo.” “Thật ạ, sau đó con báo cảnh bắt bà ta rồi.”
5��Thế nào? Hôm nay mẹ đến công ty đã gặp được cha chưa? Có nói với cha người ta rất tin tưởng cha không?” Chuyện gặp mặt hôm nay, đương nhiên cũng là một tay La Tiểu Bảo lên kế hoạch, là cậu cố tình bày mưu Hạ Vân Cẩm, để cô ta đến công ty đón Lạc Thần Hi tan làm.
“Cút, bà đây không có tâm trạng nói đùa với mày.” Hạ Vân Cẩm giáng một cái tát không chút nương tay vào mặt Tiểu Bảo, bỗng chốc đánh đến nỗi La Tiểu Bảo mắt nổ ngôi sao, như muốn trả thù sự đe dọa vô ý của La Thiên Nhã - mẹ ruột cậu bé hôm nay. La Tiểu Bảo lớn chừng này, chưa từng chịu sự ngược đãi như thế, trước đây ở bên Thiên Nhã, cùng lắm chỉ là đánh vào mông, cái tát2này đánh văng toàn bộ mong manh của cậu bé ra ngoài, sau một tiếng “oa” thì bật khóc. Hạ Vân Cảm thấy cậu bé khóc, càng nổi giận hơn, khoảng thời gian này bị La Tiểu Bảo chọc giận không ít, cô ta bắt được cậu thì dùng tay đánh bừa một trận.
La Tiểu Bảo chịu ấm ức, cha Lạc Thần Hi lại bận công việc không có thời gian để quan tâm cậu, chỉ có thể kể khổ với Lạc Lăng. Lạc Lăng ở cạnh La Thiên Nhã đã tận hưởng được tình mẹ mà trước nay chưa từng có, nghe lời kể khổ của La Tiểu Bảo, thù cũ thù mới gặp lại với nhau, càng hận đến nghiến răng nghiến lợi kẻ gây họa Hạ Vân Cẩm đã khiến cậu phải xa mẹ từ nhỏ, trong lòng suy tính phải giáo huấn người mẹ8nuôi này của cậu ra trò.
Ở một nơi khác. “Ma mi Thiên Nhã, mẹ giúp người ta tắm đi, người ta không muốn tự mình tắm.” Cậu bé phút chốc đã cởi sạch quần áo, chạy đến trước mặt Thiên Nhã làm nũng. Thiên Nhã vừa tan làm, bị công việc bộn bề giày vò đến vô cùng mệt mỏi, nhìn thấy con trai làm nũng, chỉ đành cười nói: “Không phải con bảo trẻ ranh mới cần ma mi tắm cho sao, con trở mặt còn nhanh hơn lật sách đấy.” Nói xong cô véo nhẹ chiếc mũi của cậu bé.
“Đâu có đâu, hôm nay người ta rất muốn tắm cùng ma mi Thiên Nhã, nào nào, cùng nhau tắm.”
Điều này càng làm La Thiên Nhã mơ hồ không hiểu, nhóc con này tối hôm qua còn mang dáng vẻ ngại ngùng như con gái, nói to6không cho phép ma mi vào phòng tắm lúc mình đang tắm rửa, đột nhiên lại cởi mở như này rồi.
“Con đó, tâm tình kỳ quái.” Cô chỉ xem như con trai nghịch ngợm trêu mình.
Một lúc sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng trách mắng đau lòng đến đỏ cả mắt của Thiên Nhã: “La Tiểu Bảo! Ở trường con đánh nhau với bạn đúng không! Sao lưng con lại tím đỏ một mảng to thế này!” “Hi hi, sáng nay người ta ra ngoài bị một bà thần kinh đánh.”
“Có thật không? Lý do nhảm gì đây! Con mau thành thật khai báo.” “Thật ạ, sau đó con báo cảnh bắt bà ta rồi.”
Tác giả :
Tôi Là Mộc Mộc