Cúc Trắng Trong Mưa
Quyển 1 - Chương 69
Akito dẫn cô đi qua các con đường, rẽ vào nơi này lại nơi khác. Meyami nhìn mà hoa mắt, tự trách mình không chịu tìm hiểu địa lý thêm. Hôm nay là có Akito, sau này lỡ bị lạc nữa.... Meyami nghĩ đến là rùn mình, nếu bị lạc nữa chắc chắng cô sẽ ngồi chết khô chỗ nào đó cho xem. Ngước mắt nhìn Akito, rồi lại chuyển hướng về phía bàn tay mình. Anh kéo cô đi, đúng là đang kéo cô đi, áo khoác thì trùm lên đầu cô, tay thì giữ chặt. Bước chân lại thả rất chậm đợi cô chạy theo. Akito trong truyện là con người rất quái gỡ, còn rất nhiều lần làm khó Tohru nhưng sao con người cô quen lại hoàn toàn khác. Cô sẽ không nghĩ rằng anh vì lời nói lúc nhỏ mà thay đổi cho đến bây giờ. Chỉ một lời nói thôi sao? Một lời nói của bé con mà thay đổi cả con người, chuyện này không phải cô là thần rồi. CHỉ cần một lời nói,một câu nói vô tình khiến tích cách của người ta thay đôi.
” Gì thế?”
Nhận thấy ánh mắt kì lạ của cô nhìn anh, Akito quay lại nheo mắt nhìn, bước chân cũng dừng lại ôm cô vào trong lòng. Đưa má cọ trán cô.
” Em không nóng, vậy mệt sao?!”
” À không có. Nhưng mà.... Akito, anh có thể... bỏ em ra được không?”
Nhận ra hành động kì lạ của anh, cô giật mình. Kéo xa khoảng cách, nhưng không kịp khi anh kéo tay cô giật lại. Meyami chỉ biết thay đổi bằng cách thương lượng, đối với ai nhưng Akito thì cô tin có thể thương lượng.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ, Akito lại siết cô chặt hơn trong vòng tay. Hơi thể ấm nóng phả ra vành tai. Lúc này cô biết cái gì đó, ướt ướt mới trượt qua vành tai cô. Không phải chứ, thoát được ông Ukyo bây giờ lại tới ông này sao?
” Không muốn thì làm sao?!”
” Này... đùa không vui đâu Akito!”
”.....Ha ha ha... được rồi.. chỉ đùa một chút em lại nổi đóa lên.Anh sợ rồi!”
Akito dừng một chút, đưa ánh mắt nhìn cô. Rồi thả ra, vờ vui vẻ xoa đầu cô. Meyami lắc đầu, cô không phải cún con, hay pet sao ngừoi ta thích xoa đầu cô thế nhỉ. Tránh đi cái bàn tay đang đặt trên đầu mình kia,nhưng ai ngờ người kia lại ác ý nhấn mạnh vào đầu hơn. Meyami khóc ròng, cô bị khi dễ,bị người ta khi dễ này!!
Anh vui vẻ nhìn cô phồng má, khó chịu. Cô gái này càng lớn lại càng biết cách quyến rũ người. Nhìn ánh mắt xanh thăm, lệ sắp chảy.Akito đành bỏ tay ra, chuyển đến cúi người bẹo má cô mỉm cười.
” Được rồi mèo hoang, qua hết nơi này sẽ có xe chúng ta cùng đi ăn nhé!”
Meyami lui ra chút rồi mới dám ngẩn mặt lên nhìn anh, cô có thể chạy không? ÁNh mắt vừa rồi của anh ta.... Cô có quyền chạy về trường không? Khi cô là kẻ mù đường?
” Được rồi vào xe ngồi đi, anh đi mua nước cho!”
AKito kéo cô đi, ra khỏi con hẻm đẩy cô vào chiếc xe ô tô màu đen dựng bên lề đường, rồi đóng cửa lại. Meyami không hiểu, chỉ nhìn anh. ĐƯợc rồi, xem như lúc nảy mắt cô nhìn lầm đi. Akito vẫn cười vẫn dịu dàng thế mà, nhưng mà nổi ám ảnh cái tình huống kia khiến Meyami lo sợ. Đúng là cô lo sợ, mọi câu truyện cô đều đi qua, và trong đó đều thay đổi hoàn toàn cốt truyện dù ít hay nhiều. Có thể Meyami là kẻ phá rối, cô chỉ muốn làm người ngoài để đi theo con đường mình thôi mà. Cô là kẻ rất ích kỉ mà. Nhưng tại sao, mọi chuyện lại muốn xoáy cô ngày một sâu thêm...
” Meyami!!”
Bên ngoài cửa kính, có tiếng gõ cửa, là Akito. Anh đã đem nước về nhưng nhìn thấy cô đang ngồi thần người ra đó thì lại dấy lên cảm giác lo sợ. Anh đã làm cô hoảng sợ đến thế sao?
Nhìn qua cửa kính, với tay mở cửa cho anh. Meyami nhích qua một bên để anh có thể vào, nhận lấy chai nước anh đưa. Ánh mắt nhìn qua cửa sổ không nhìn thấy Akito đã với tay ra đóng cửa lại.
” Mimi!”
” Dạ!”
Akito đưa cho cô bịp bánh, cô nhận lấy lại nhìn đồng hồ.
” Em phải về trường sao?!”
” Dạ...Em xin lỗi làm mất thời gian của anh, vì em mà...ừm...ừm..”
Meyami thật sự chưa nói hết câu thì.... Được rồi, cô biết cô đẹp nhưng mà đừng hôn cô bất ngờ như thế được không?
^^!!! Đùa thôi, AKito đột nhiên đến gần rồi hôn cô. Tránh hay la lên? Không được chỉ càng thêm xấu hổ thôi.
” Mimi nhắm mắt!”
Cô giật mình nhắm chặt lại, không ngờ
” Á”
Akito cắn mạnh vào môi cô, giật mình khẽ a thì lưỡi nhỏ bị quấn chặt lại bị kéo ra đưa qua cho anh. Cơ thê nóng lên,khó chịu muốn đẩy anh ra, lại bị tay Akito dè lại chế ngự trên cửa kính.
” Aki....buông...ừm...”
ANh như điên loạn, liếc mắt nhìn cô rồi, lại đưa tay kéo sát vào người. Tiếp tục công việc của mình, cho đến khi cảm giác ngừoi trong lòng nặng lên. Buông tha cô, đưa mắt nhìn xuống. Meyami đã ngất đi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên trông thấy. Akito nhẹ đem tay vén loạn tóc trên má cô, đỡ cô ngồi dậy, thắc dây an toàn cho cô, chỉnh lại thể nằm trên xe. Rồi rời khỏi ghế, rồi đến ghế lái rời đi.
Meyami không biết tiếp theo, cô chắc chắng không muốn gặp nhất!
” Gì thế?”
Nhận thấy ánh mắt kì lạ của cô nhìn anh, Akito quay lại nheo mắt nhìn, bước chân cũng dừng lại ôm cô vào trong lòng. Đưa má cọ trán cô.
” Em không nóng, vậy mệt sao?!”
” À không có. Nhưng mà.... Akito, anh có thể... bỏ em ra được không?”
Nhận ra hành động kì lạ của anh, cô giật mình. Kéo xa khoảng cách, nhưng không kịp khi anh kéo tay cô giật lại. Meyami chỉ biết thay đổi bằng cách thương lượng, đối với ai nhưng Akito thì cô tin có thể thương lượng.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ, Akito lại siết cô chặt hơn trong vòng tay. Hơi thể ấm nóng phả ra vành tai. Lúc này cô biết cái gì đó, ướt ướt mới trượt qua vành tai cô. Không phải chứ, thoát được ông Ukyo bây giờ lại tới ông này sao?
” Không muốn thì làm sao?!”
” Này... đùa không vui đâu Akito!”
”.....Ha ha ha... được rồi.. chỉ đùa một chút em lại nổi đóa lên.Anh sợ rồi!”
Akito dừng một chút, đưa ánh mắt nhìn cô. Rồi thả ra, vờ vui vẻ xoa đầu cô. Meyami lắc đầu, cô không phải cún con, hay pet sao ngừoi ta thích xoa đầu cô thế nhỉ. Tránh đi cái bàn tay đang đặt trên đầu mình kia,nhưng ai ngờ người kia lại ác ý nhấn mạnh vào đầu hơn. Meyami khóc ròng, cô bị khi dễ,bị người ta khi dễ này!!
Anh vui vẻ nhìn cô phồng má, khó chịu. Cô gái này càng lớn lại càng biết cách quyến rũ người. Nhìn ánh mắt xanh thăm, lệ sắp chảy.Akito đành bỏ tay ra, chuyển đến cúi người bẹo má cô mỉm cười.
” Được rồi mèo hoang, qua hết nơi này sẽ có xe chúng ta cùng đi ăn nhé!”
Meyami lui ra chút rồi mới dám ngẩn mặt lên nhìn anh, cô có thể chạy không? ÁNh mắt vừa rồi của anh ta.... Cô có quyền chạy về trường không? Khi cô là kẻ mù đường?
” Được rồi vào xe ngồi đi, anh đi mua nước cho!”
AKito kéo cô đi, ra khỏi con hẻm đẩy cô vào chiếc xe ô tô màu đen dựng bên lề đường, rồi đóng cửa lại. Meyami không hiểu, chỉ nhìn anh. ĐƯợc rồi, xem như lúc nảy mắt cô nhìn lầm đi. Akito vẫn cười vẫn dịu dàng thế mà, nhưng mà nổi ám ảnh cái tình huống kia khiến Meyami lo sợ. Đúng là cô lo sợ, mọi câu truyện cô đều đi qua, và trong đó đều thay đổi hoàn toàn cốt truyện dù ít hay nhiều. Có thể Meyami là kẻ phá rối, cô chỉ muốn làm người ngoài để đi theo con đường mình thôi mà. Cô là kẻ rất ích kỉ mà. Nhưng tại sao, mọi chuyện lại muốn xoáy cô ngày một sâu thêm...
” Meyami!!”
Bên ngoài cửa kính, có tiếng gõ cửa, là Akito. Anh đã đem nước về nhưng nhìn thấy cô đang ngồi thần người ra đó thì lại dấy lên cảm giác lo sợ. Anh đã làm cô hoảng sợ đến thế sao?
Nhìn qua cửa kính, với tay mở cửa cho anh. Meyami nhích qua một bên để anh có thể vào, nhận lấy chai nước anh đưa. Ánh mắt nhìn qua cửa sổ không nhìn thấy Akito đã với tay ra đóng cửa lại.
” Mimi!”
” Dạ!”
Akito đưa cho cô bịp bánh, cô nhận lấy lại nhìn đồng hồ.
” Em phải về trường sao?!”
” Dạ...Em xin lỗi làm mất thời gian của anh, vì em mà...ừm...ừm..”
Meyami thật sự chưa nói hết câu thì.... Được rồi, cô biết cô đẹp nhưng mà đừng hôn cô bất ngờ như thế được không?
^^!!! Đùa thôi, AKito đột nhiên đến gần rồi hôn cô. Tránh hay la lên? Không được chỉ càng thêm xấu hổ thôi.
” Mimi nhắm mắt!”
Cô giật mình nhắm chặt lại, không ngờ
” Á”
Akito cắn mạnh vào môi cô, giật mình khẽ a thì lưỡi nhỏ bị quấn chặt lại bị kéo ra đưa qua cho anh. Cơ thê nóng lên,khó chịu muốn đẩy anh ra, lại bị tay Akito dè lại chế ngự trên cửa kính.
” Aki....buông...ừm...”
ANh như điên loạn, liếc mắt nhìn cô rồi, lại đưa tay kéo sát vào người. Tiếp tục công việc của mình, cho đến khi cảm giác ngừoi trong lòng nặng lên. Buông tha cô, đưa mắt nhìn xuống. Meyami đã ngất đi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên trông thấy. Akito nhẹ đem tay vén loạn tóc trên má cô, đỡ cô ngồi dậy, thắc dây an toàn cho cô, chỉnh lại thể nằm trên xe. Rồi rời khỏi ghế, rồi đến ghế lái rời đi.
Meyami không biết tiếp theo, cô chắc chắng không muốn gặp nhất!
Tác giả :
Chạng Vạng