Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên
Chương 73: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
"Tiểu thư, " Tiểu Đào co ro đứng nghiêm một bên, nhẹ giọng hô.
Ngô Yên Nhiên giống như không nghe thấy, vẫn tỉ mỉ sửa chữa như cũ, cho đến khi mười đầu ngón tay kia đều sửa xong, để lên trước mắt nhìn một chút. Không nhanh không chậm hỏi, "Tình hình thế nào."
"Tiểu thư, cửa hàng Trần gia cùng cửa hàng Vu gia đều tìm Phượng Y Các, muốn…muốn dựa vào Phượng Y Các…" giọng nói càng ngày càng nhỏ.
Trên gương mặt âm trầm của Ngô Yên Nhiên hơi run lên, hàng mi che giấu đè ác độc nồng đậm xuống. Vốn đang dựa vào Cẩm Y Phường, hiện tại cả đám đều chạy đến Phượng Y Các, ha ha, Phượng Y Các có thể che chở cho các ngươi được không? Khuôn mặt có chút vặn vẹo treo một nụ cười âm hiểm, làm cho người ta không rét mà run.
Cửa hàng Trần gia và Vu gia đều ở phố Hoa Thanh, cách nhau không quá xa. Mặt tiền cửa hàng cũng gần giống Phượng Y Các, nghe nói trước kia vải vóc phối hợp đều là dựa vào Cẩm Y Phường. Nghĩ đến Ngô Yên Nhiên, Bảo Nhi lại nhất thời không tìm được một từ ngữ thích hợp để hình dung. Nữ nhân kia nhìn rất dịu dàng, nhưng trong mắt thỉnh thoảng hơi lộ ra tinh quang làm cho người ta khó có thể xem nhẹ. Bắt đầu từ lần gặp mặt thứ hai, Bảo Nhi cũng đã có mâu thuẫn với nàng ta, ở bên cạnh nàng ta, không hiểu sao có chút không thoải mái.
Nghĩ tới nàng ta vẫn kiên trì lâu như vậy, muốn thông qua mình đến gần Nhạc Mặc, không khỏi cảm thấy buồn cười. Nữ nhân nào sẽ ngu đến mức đưa trượng phu mình ra cùng hưởng với nữ nhân khác?
Tổng thể cửa hàng hai nhà Bảo Nhi rất là hài lòng, yêu cầu liên quan, Bảo Nhi cũng đã thảo luận xong với hai chủ cửa hàng. Nguồn vải vóc phải do Phượng Y Các toàn quyền xử lý, Phượng Y Các sẽ cung cấp cho mỗi cửa hàng một tóp kiểu quần áo, đơn đặt hàng cụ thể cần chính bọn họ tìm tú công hoàn thành. Khoản mục mỗi ngày nhất định phải đưa đến Phượng Y Các thẩm tra, Phượng Y Các từ trong thu vào lấy ra ba phần lợi nhuận.
Vì đạt được hiệu ứng mắc xích, cửa hàng hai nhà nhất định phải sửa chữa, bố trí bên trong phải giống như đúc Phượng Y Các, tránh cho trong lòng khách hàng sinh ra khác biệt.
Bảng tên cửa hàng cần là chiêu bài Phượng Y Các, phía dưới cho phép kèm theo tên phụ nhỏ, mang theo danh hiệu nhà mình. Phượng Y Các sẽ định kỳ cho người tới kiểm tra, bao gồm phương diện đào tạo nhân viên.
Như vậy xem ra, cửa hàng hai nhà này tương đương với công ty con của Phượng Y Các, mặc dù có quyền quản lý của mình, nhưng phải ở dưới sự khống chế của Phượng Y Các.
Tiểu Khang Tử thu về bản hiệp nghị đã ký của hai cửa hàng, chủ hai cửa hàng kia vui vẻ cười toe toét, mỗi người đều nói cảm tạ. Vì có thể để cho bước thứ hai kế hoạch tiến triển càng nhanh chóng hơn một chút, Bảo Nhi trực tiếp để cho Tiểu Khang Tử dẫn hai chủ cửa hàng kia đi đến chỗ cửa hàng mộc của Nhị Ngưu.
Nếu không phải chuyện Đào Sơn Thôn, có lẽ Bảo Nhi không đi bước này nhanh như vậy. Phượng Y Các mới vừa bước vào quỹ đạo, lại gióng trống khua chiêng bắt đầu tiến hành kinh doanh thương hiệu lớn như vậy, hơi có vẻ vượt sức. Thế nhưng, cũng không thể không đi. Khi thấy người dân lang thang áo rách quần manh ăn xin đầy đường, bụng ăn không no thì nàng làm sao còn có thể bình tĩnh.
Đời trước nàng không phải là người thiện lương bao nhiêu, thậm chí nhiều khi làm cho người ta có cảm giác rất là lãnh khốc, nói là động vật máu lạnh tuyệt đối không phải là quá. Nhưng đời này, nàng không muốn sống như vậy nữa, vách ngăn cứng rắn trong tim, không biết đã sụp đổ từ lúc nào rồi.
Nàng đã có năng lực làm được kia, tại sao không làm, có năng lực giúp đỡ bọn họ, tại sao nàng không giúp? Mặc dù nàng không phải Quan Thế Âm Bồ Tát, nhưng nàng là một người có tâm, không chỉ có thể thấy thói đời thê lương, còn có thể thấy sinh mạng cơ hàn nằm ở nơi xó xỉnh giá lạnh, bọn họ cần nàng ra tay trợ giúp.
"Cho xin ít tiền đi…", Bảo Nhi đang nghĩ nhập thần, liền bị lắc tỉnh, cúi đầu nhìn xuống, lập tức tinh thần tỉnh táo. Tên lừa đảo gương mặt tươi cười, mang theo má lúm đồng tiền kia lại xuất hiện!
Bảo Nhi rất muốn nổi giận,
Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
"Tiểu thư, " Tiểu Đào co ro đứng nghiêm một bên, nhẹ giọng hô.
Ngô Yên Nhiên giống như không nghe thấy, vẫn tỉ mỉ sửa chữa như cũ, cho đến khi mười đầu ngón tay kia đều sửa xong, để lên trước mắt nhìn một chút. Không nhanh không chậm hỏi, "Tình hình thế nào."
"Tiểu thư, cửa hàng Trần gia cùng cửa hàng Vu gia đều tìm Phượng Y Các, muốn…muốn dựa vào Phượng Y Các…" giọng nói càng ngày càng nhỏ.
Trên gương mặt âm trầm của Ngô Yên Nhiên hơi run lên, hàng mi che giấu đè ác độc nồng đậm xuống. Vốn đang dựa vào Cẩm Y Phường, hiện tại cả đám đều chạy đến Phượng Y Các, ha ha, Phượng Y Các có thể che chở cho các ngươi được không? Khuôn mặt có chút vặn vẹo treo một nụ cười âm hiểm, làm cho người ta không rét mà run.
Cửa hàng Trần gia và Vu gia đều ở phố Hoa Thanh, cách nhau không quá xa. Mặt tiền cửa hàng cũng gần giống Phượng Y Các, nghe nói trước kia vải vóc phối hợp đều là dựa vào Cẩm Y Phường. Nghĩ đến Ngô Yên Nhiên, Bảo Nhi lại nhất thời không tìm được một từ ngữ thích hợp để hình dung. Nữ nhân kia nhìn rất dịu dàng, nhưng trong mắt thỉnh thoảng hơi lộ ra tinh quang làm cho người ta khó có thể xem nhẹ. Bắt đầu từ lần gặp mặt thứ hai, Bảo Nhi cũng đã có mâu thuẫn với nàng ta, ở bên cạnh nàng ta, không hiểu sao có chút không thoải mái.
Nghĩ tới nàng ta vẫn kiên trì lâu như vậy, muốn thông qua mình đến gần Nhạc Mặc, không khỏi cảm thấy buồn cười. Nữ nhân nào sẽ ngu đến mức đưa trượng phu mình ra cùng hưởng với nữ nhân khác?
Tổng thể cửa hàng hai nhà Bảo Nhi rất là hài lòng, yêu cầu liên quan, Bảo Nhi cũng đã thảo luận xong với hai chủ cửa hàng. Nguồn vải vóc phải do Phượng Y Các toàn quyền xử lý, Phượng Y Các sẽ cung cấp cho mỗi cửa hàng một tóp kiểu quần áo, đơn đặt hàng cụ thể cần chính bọn họ tìm tú công hoàn thành. Khoản mục mỗi ngày nhất định phải đưa đến Phượng Y Các thẩm tra, Phượng Y Các từ trong thu vào lấy ra ba phần lợi nhuận.
Vì đạt được hiệu ứng mắc xích, cửa hàng hai nhà nhất định phải sửa chữa, bố trí bên trong phải giống như đúc Phượng Y Các, tránh cho trong lòng khách hàng sinh ra khác biệt.
Bảng tên cửa hàng cần là chiêu bài Phượng Y Các, phía dưới cho phép kèm theo tên phụ nhỏ, mang theo danh hiệu nhà mình. Phượng Y Các sẽ định kỳ cho người tới kiểm tra, bao gồm phương diện đào tạo nhân viên.
Như vậy xem ra, cửa hàng hai nhà này tương đương với công ty con của Phượng Y Các, mặc dù có quyền quản lý của mình, nhưng phải ở dưới sự khống chế của Phượng Y Các.
Tiểu Khang Tử thu về bản hiệp nghị đã ký của hai cửa hàng, chủ hai cửa hàng kia vui vẻ cười toe toét, mỗi người đều nói cảm tạ. Vì có thể để cho bước thứ hai kế hoạch tiến triển càng nhanh chóng hơn một chút, Bảo Nhi trực tiếp để cho Tiểu Khang Tử dẫn hai chủ cửa hàng kia đi đến chỗ cửa hàng mộc của Nhị Ngưu.
Nếu không phải chuyện Đào Sơn Thôn, có lẽ Bảo Nhi không đi bước này nhanh như vậy. Phượng Y Các mới vừa bước vào quỹ đạo, lại gióng trống khua chiêng bắt đầu tiến hành kinh doanh thương hiệu lớn như vậy, hơi có vẻ vượt sức. Thế nhưng, cũng không thể không đi. Khi thấy người dân lang thang áo rách quần manh ăn xin đầy đường, bụng ăn không no thì nàng làm sao còn có thể bình tĩnh.
Đời trước nàng không phải là người thiện lương bao nhiêu, thậm chí nhiều khi làm cho người ta có cảm giác rất là lãnh khốc, nói là động vật máu lạnh tuyệt đối không phải là quá. Nhưng đời này, nàng không muốn sống như vậy nữa, vách ngăn cứng rắn trong tim, không biết đã sụp đổ từ lúc nào rồi.
Nàng đã có năng lực làm được kia, tại sao không làm, có năng lực giúp đỡ bọn họ, tại sao nàng không giúp? Mặc dù nàng không phải Quan Thế Âm Bồ Tát, nhưng nàng là một người có tâm, không chỉ có thể thấy thói đời thê lương, còn có thể thấy sinh mạng cơ hàn nằm ở nơi xó xỉnh giá lạnh, bọn họ cần nàng ra tay trợ giúp.
"Cho xin ít tiền đi…", Bảo Nhi đang nghĩ nhập thần, liền bị lắc tỉnh, cúi đầu nhìn xuống, lập tức tinh thần tỉnh táo. Tên lừa đảo gương mặt tươi cười, mang theo má lúm đồng tiền kia lại xuất hiện!
Bảo Nhi rất muốn nổi giận,
Tác giả :
Mạch Hương Sắt