Cực Phẩm Vú Em
Quyển 2 - Chương 68: “Suy” này là cái nhân sinh ra phúc
Biết chữ “Suy” viết thế nào không? Cao Lôi Hoa bây giờ đã thật sự hiểu được ý nghĩa chân chính của từ “Suy” rồi! Đồng thời Cao Lôi Hoa không khỏi cảm thán sự vĩ đại của các tổ tông, các tổ tông phát minh ra chữ Hán vĩ đại!
Nửa trên chữ “Suy” (衰) trong chữ Hán chính là nửa phần trên của chữ “Cao” ( 高) trong “Cao hứng” (高兴) cộng thêm một nét ngang, ý nghĩ từ “Suy” này có thể hiểu là lúc mà ngươi “cao hứng” nhất tặng cho ngươi một đao. Tiếp nửa phần dưới của từ “Suy” ( 衰) là nửa chữ dưới từ “Y” (衣) trong “Y phục”( 衣服), ý nghĩa chính là không chỉ muốn chém ngươi một đao mà còn muốn lột hết y phục của ngươi!
Có thể thấy được tổ tiên hẳn là đã sớm gặp rồi mới phát minh đây! Chính nghĩa của từ “Suy” chính là vào lúc ngươi vui vẻ nhất chém ngươi một đao, lại nhân lúc cháy nhà hôi của lột hết quần áo của ngươi!
Cao Lôi Hoa hiện giờ chính là có cảm giác này! Thật vất vả hưng phấn xông ra khỏi cái khe, đang lúc vui sướng nhất, bỗng lại phát hiện một thứ gì đó đen kịt đang cuốn về phía hắn! Tới khi hắn kịp phản ứng lại thì đã quá trễ rồi, cái thứ màu đen kia đã tới trước mặt hắn!
- Mẹ kiếp, đây là cái gì!
Cao Lôi Hoa mở mắt thật to nhìn, cơn lốc màu đen này chính là ‘Vong Linh Âm Phong’ mà ai ai nhắc tới cũng biến sắc!
- Ba ba, là Vong Linh Âm Phong.
Thân thể Nhuyệt Nhị hơi run run, sống ở Quang Minh đế quốc, có ai mà không biết sự tồn tại của Vong Linh Âm Phong! Vong Linh Âm Phong, chỉ cần là đụng phải nó thì sẽ bị nó hút sạch sức sống, sau đó lại trở thành một thành viên vong linh của Vong Linh Cốc! Sự khủng bố của Vong Linh Âm Phong đã ăn sâu vào tận tâm khảm mỗi một người dân Quang Minh đế quốc.
Tiểu Tam được Cao Lôi Hoa ôm bên tay phải khuôn mặt cũng tái nhợt, sự khủng bố của Vong Linh Âm Phong đã khắc sâu vào xương cốt của tất cả mọi người! Ai mà không sợ?
Cao Lôi Hoa cắn chặt răng trơ mắt nhìn Vong Linh Âm Phong, đã không còn chạy kịp rồi!
- Ba ba, chúng ta sẽ chết sao?
Nguyệt Nhị ôm chặt lấy Cao Lôi Hoa, trong lời nói của nàng lộ ra sự sợ hãi. Tiểu Tam tuy không nói gì, nhưng cơ thể nàng ép sát vào người của Cao Lôi Hoa mà run rẩy.
- Đừng sợ, không phải chỉ là một cơn lốc thôi sao! Cao Lôi Hoa ta từ khi xuất đạo đã biết sợ cái gì đâu! Đạn hạt nhân ta cũng thử qua rồi, sợ gì một cơn lốc!
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng vỗ vỗ an ủi hai người trong lòng mình. Chẳng qua Cao Lôi Hoa nói thì dễ nghe, nhưng bản thân hắn cũng không chắc lắm.
Giữa không trung, hai tay Cao Lôi Hoa ôm chặt hai người, đôi cánh lớn sau lưng vỗ chầm chậm, lôi quang như dòng nước chuyển động theo nhịp cánh vỗ.
- Hây! Lôi!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, từng tia lôi quang đột ngột xuất hiện, chắn ngay trước mặt Cao Lôi Hoa. Vong Linh Âm Phong đang cuốn tới Cao Lôi Hoa tạm thời bị cản lại.
Thế nhưng Cao Lôi Hoa lại thở dài một tiếng, dị năng lôi hệ lấy tấn công làm chủ, nếu dùng để phòng ngự thực sự là rất miễn cưỡng.
Cao Lôi Hoa cúi đầu nhìn hai người trong vòng tay, ôm hai người hành động rất là bất tiện.
- Lôi, kén!
Cao Lôi Hoa lại hét vang một tiếng, hai tay khẽ động, lôi quang trên tay cấp tốc tạo thành hai cái kén bao phủ Nguyệt Nhị và Tiểu Tam. Hai tay Cao Lôi Hoa lần lượt vung lên, kén lôi chứa hai người được lôi quang bao phủ liền bay lơ lửng phía sau Cao Lôi Hoa.
- Phù!
Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi, đôi cánh lôi điện sau lưng lại tiếp tục vỗ nhẹ, từng tia lôi quang trong thiên nhiên bị đôi cánh lôi điện hút vào, sau đó lại bổ sung sự tiêu hao năng lượng của Cao Lôi Hoa. Đôi cánh nguyên tố ngoại trừ dùng để bay lượn thì tác dụng lớn nhất chính là bổ sung năng lượng hao tổn của chủ nhân.
Nhưng hiện giờ năng lượng mà đôi cánh lôi điện hút vào chỉ đủ cho Cao Lôi Hoa tiêu hao vào hai cái kén lôi phía sau.
Bây giờ Cao Lôi Hoa chỉ có thể nhờ vào năng lượng trong cơ thể mình để liều một phen thôi!
Sau khi Cao Lôi Hoa hoàn thành hai cái kén lôi, tấm chắn ngăn ở trước mặt cũng vừa khéo bị đánh vỡ, hoàn thành sứ mệnh của nó!
Nhìn vào Vong Linh Âm Phong trước mắt đang cuốn về phía hắn, Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, lôi quang toàn thân phình to!
Lôi quang phình to ra chính thức va chạm với Vong Linh Âm Phong!
Nhưng sau khi lôi quang và Vong Linh Âm Phong vừa chạm vào nhau, Cao Lôi Hoa tức thời liền cảm thấy không ổn! Vong Linh Âm Phong này không ngờ không phải va đập với lôi quang, mà là đang hút lấy lôi quang trên ngươi Cao Lôi Hoa!
Hiện giờ năng lượng trong cơ thể đang bị Vong Linh Âm Phong hút đi nhanh chóng, mà bản thân căn bản không cách nào ngăn chặn!
Nếu như nói dị năng trong cơ thể Cao Lôi Hoa ví như là nội công trong Trung Hoa vĩ đại, vậy Vong Linh Âm Phong chính là ‘Hấp Tinh Đại Pháp’, chuyên hút nội công!
- Mẹ nó, sao lại như vậy chứ?
Cao Lôi Hoa mắng to một tiếng, hắn chỉ cảm thấy năng lượng trong cơ thể mình nhanh chóng bị Vong Linh Âm Phong hút ra.
Tuy nhiên hai cái kén lôi phía sau vẫn còn tương đối an toàn, tất cả năng lượng đôi cánh lôi điện sau lưng Cao Lôi Hoa hấp thụ đều bị Cao Lôi Hoa chuyển sang hai cái kén lôi phía sau! Như vậy tạm thời kén lôi sẽ không xảy ra chuyện gì.
Bây giờ việc duy nhất Cao Lôi Hoa có thể làm chính là “giằng co”! Để xem rốt cuộc là Vong Linh Âm Phong từ bên người hắn vượt qua trước, hay là hắn bị Vong Linh Âm Phong hút sạch năng lượng trước!
Nhưng Cao Lôi Hoa không ngờ rằng, Vong Linh Âm Phong bỗng nhiên gia tăng sức hút, chỉ trong vài nhịp hít thở, dị năng lôi hệ trong cơ thể hắn bị Vong Linh Âm Phong hút một hơi sạch sẽ.
- Tiên sư nó, sao lại nhanh vậy chứ?
Cao Lôi Hoa không nhịn được, buột miệng mắng to.
Hút được dị năng của Cao Lôi Hoa, Vong Linh Âm Phong dường như càng trở nên mạnh mẽ! Cao Lôi Hoa đã bị hút sạch dị năng, nhưng Vong Linh Âm Phong vẫn chưa bỏ qua cho Cao Lôi Hoa! Mà lại chuyển sang tiếp tục hút lấy một cỗ năng lượng khác trên người Cao Lôi Hoa!
Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy sau khi dị năng lôi hệ bị hút sạch, một cỗ năng lượng kì diệu trên người cũng từ từ bị Vong Linh Âm Phong hút lấy!
- Đây là năng lượng gì vậy?
Cao Lôi Hoa có cảm giác nghi hoặc về nguồn năng lượng trên người bị hút đi, cỗ năng lượng này rất quen thuộc, nhưng dường như lại không phải là năng lượng lôi hệ! Chẳng lẽ là năng lượng sống? Cao Lôi Hoa nuốt nước bọt, bởi vì hắn nhớ Vong Linh Âm Phong còn biết hút lấy năng lượng sống của con người.
Vong Linh Âm Phong bắt đầu nổi lên trận cuồng phong, Cao Lôi Hoa thấy mái tóc dài của mình bị thổi bay loạn. Theo sự xói mòn của năng lượng sống trong cơ thể, mái tóc đen mượt của Cao Lôi Hoa không ngờ lại bắt đầu từ từ chuyển sang bạc trắng.
- Quả nhiên là đang hút đi năng lượng sống. Hic!
Cao Lôi Hoa buồn bực rên rỉ một tiếng, mấy hôm trước còn nghĩ làm sao để mình trở nên trưởng thành một tí, giờ đây nguyện vọng này dường như sắp thành hiện thực, đáng tiếc là thực hiện có vẻ muốn vượt chỉ tiêu!
Tốc độ hút năng lượng sống của Vong Linh Âm Phong cũng rất nhanh, sức sống của Cao Lôi Hoa dường như cũng không chịu được thời gian bao lâu nữa. Bởi vì cả mái đầu đen của Cao Lôi Hoa đã hoàn toàn biến thành màu trắng của tuyết.
- Năng lượng sống bị hút cạn rồi, người ta không phải sẽ trở nên già cỗi sao? Da dẻ không biết có trở nên nhăn nheo không nữa?
Vào lúc đứng giữa sống và chết thế mà Cao Hoa Lôi vẫn có thể nghĩ tới một số chuyện tào lao, hơn nữa không chỉ là nghĩ, mà còn hành động.
Cao Lôi Hoa giơ tay lên, sau đó cẩn thận quan sát da thịt trên tay mình một lát! Hắn phát hiện da dẻ của mình vẫn trắng như da em bé, mềm mại như da trẻ con. Uhm, dùng mềm mại như da trẻ con để hình dung hình như không mấy thích hợp. Nhưng đây lại là sự thật, sau khi ‘xuyên’ tới đây thì da thịt của Cao Lôi Hoa thật khiến người ta ghen tị, làn da trắng hồng không tì vết khiến nhiều mĩ nhân cũng phải tủi hờn.
- Lẽ nào Vong Linh Âm Phong không hút đi năng lượng sống của ta sao?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc ngẫm nghĩ, nhân vì hắn không cảm giác được Vong Linh Âm Phong hút đi là năng lượng gì! Dòng năng lượng ấm áp quen thuộc kia cũng không thoát ra ngoài nữa, mà quan trọng nhất đó là, hiện giờ Cao Lôi Hoa cảm thấy một loại năng lượng kì diệu trong Vong Linh Âm Phong lại đang chảy ngược trở lại…
Tại một nơi sâu trong Vong Linh Cốc.
- Ủa? Một kẻ không có sinh mệnh nhưng vẫn còn sống?
Tại một nơi sâu nhất trong Vong Linh Cốc, nơi bị một đám sương đen bao phủ vang lên một thanh âm êm tai dễ nghe:
- Lạ thật, đây là một người đã tử vong? Nhưng lại mâu thuẫn là người vẫn còn sống? Người này đã chết qua một lần rồi sao? Thật sự là một sự tồn tại kì diệu!
Trong đám sương đen này, một tia hắc quang trở nên lấp lánh, hắc quang hình thành một màn ảnh sống động, trên màn ảnh hiển thị chính là hình dáng của Cao Lôi Hoa giương đôi cánh điện trong Vong Linh Âm Phong!
Người đã chết nhưng vẫn còn sống trong lời âm thanh êm tai trong màn sương đen tất nhiên là Cao Lôi Hoa trên màn ảnh rồi.
- Có lẽ, hắn còn kiếm được không ít lợi ích đây.
Âm thanh êm tai kia thật trong trẻo dễ nghe, thanh âm tuyệt vời này mang đến cho nơi sâu nhất Vong Linh Cốc này một chút sinh cơ.
Nửa trên chữ “Suy” (衰) trong chữ Hán chính là nửa phần trên của chữ “Cao” ( 高) trong “Cao hứng” (高兴) cộng thêm một nét ngang, ý nghĩ từ “Suy” này có thể hiểu là lúc mà ngươi “cao hứng” nhất tặng cho ngươi một đao. Tiếp nửa phần dưới của từ “Suy” ( 衰) là nửa chữ dưới từ “Y” (衣) trong “Y phục”( 衣服), ý nghĩa chính là không chỉ muốn chém ngươi một đao mà còn muốn lột hết y phục của ngươi!
Có thể thấy được tổ tiên hẳn là đã sớm gặp rồi mới phát minh đây! Chính nghĩa của từ “Suy” chính là vào lúc ngươi vui vẻ nhất chém ngươi một đao, lại nhân lúc cháy nhà hôi của lột hết quần áo của ngươi!
Cao Lôi Hoa hiện giờ chính là có cảm giác này! Thật vất vả hưng phấn xông ra khỏi cái khe, đang lúc vui sướng nhất, bỗng lại phát hiện một thứ gì đó đen kịt đang cuốn về phía hắn! Tới khi hắn kịp phản ứng lại thì đã quá trễ rồi, cái thứ màu đen kia đã tới trước mặt hắn!
- Mẹ kiếp, đây là cái gì!
Cao Lôi Hoa mở mắt thật to nhìn, cơn lốc màu đen này chính là ‘Vong Linh Âm Phong’ mà ai ai nhắc tới cũng biến sắc!
- Ba ba, là Vong Linh Âm Phong.
Thân thể Nhuyệt Nhị hơi run run, sống ở Quang Minh đế quốc, có ai mà không biết sự tồn tại của Vong Linh Âm Phong! Vong Linh Âm Phong, chỉ cần là đụng phải nó thì sẽ bị nó hút sạch sức sống, sau đó lại trở thành một thành viên vong linh của Vong Linh Cốc! Sự khủng bố của Vong Linh Âm Phong đã ăn sâu vào tận tâm khảm mỗi một người dân Quang Minh đế quốc.
Tiểu Tam được Cao Lôi Hoa ôm bên tay phải khuôn mặt cũng tái nhợt, sự khủng bố của Vong Linh Âm Phong đã khắc sâu vào xương cốt của tất cả mọi người! Ai mà không sợ?
Cao Lôi Hoa cắn chặt răng trơ mắt nhìn Vong Linh Âm Phong, đã không còn chạy kịp rồi!
- Ba ba, chúng ta sẽ chết sao?
Nguyệt Nhị ôm chặt lấy Cao Lôi Hoa, trong lời nói của nàng lộ ra sự sợ hãi. Tiểu Tam tuy không nói gì, nhưng cơ thể nàng ép sát vào người của Cao Lôi Hoa mà run rẩy.
- Đừng sợ, không phải chỉ là một cơn lốc thôi sao! Cao Lôi Hoa ta từ khi xuất đạo đã biết sợ cái gì đâu! Đạn hạt nhân ta cũng thử qua rồi, sợ gì một cơn lốc!
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng vỗ vỗ an ủi hai người trong lòng mình. Chẳng qua Cao Lôi Hoa nói thì dễ nghe, nhưng bản thân hắn cũng không chắc lắm.
Giữa không trung, hai tay Cao Lôi Hoa ôm chặt hai người, đôi cánh lớn sau lưng vỗ chầm chậm, lôi quang như dòng nước chuyển động theo nhịp cánh vỗ.
- Hây! Lôi!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, từng tia lôi quang đột ngột xuất hiện, chắn ngay trước mặt Cao Lôi Hoa. Vong Linh Âm Phong đang cuốn tới Cao Lôi Hoa tạm thời bị cản lại.
Thế nhưng Cao Lôi Hoa lại thở dài một tiếng, dị năng lôi hệ lấy tấn công làm chủ, nếu dùng để phòng ngự thực sự là rất miễn cưỡng.
Cao Lôi Hoa cúi đầu nhìn hai người trong vòng tay, ôm hai người hành động rất là bất tiện.
- Lôi, kén!
Cao Lôi Hoa lại hét vang một tiếng, hai tay khẽ động, lôi quang trên tay cấp tốc tạo thành hai cái kén bao phủ Nguyệt Nhị và Tiểu Tam. Hai tay Cao Lôi Hoa lần lượt vung lên, kén lôi chứa hai người được lôi quang bao phủ liền bay lơ lửng phía sau Cao Lôi Hoa.
- Phù!
Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi, đôi cánh lôi điện sau lưng lại tiếp tục vỗ nhẹ, từng tia lôi quang trong thiên nhiên bị đôi cánh lôi điện hút vào, sau đó lại bổ sung sự tiêu hao năng lượng của Cao Lôi Hoa. Đôi cánh nguyên tố ngoại trừ dùng để bay lượn thì tác dụng lớn nhất chính là bổ sung năng lượng hao tổn của chủ nhân.
Nhưng hiện giờ năng lượng mà đôi cánh lôi điện hút vào chỉ đủ cho Cao Lôi Hoa tiêu hao vào hai cái kén lôi phía sau.
Bây giờ Cao Lôi Hoa chỉ có thể nhờ vào năng lượng trong cơ thể mình để liều một phen thôi!
Sau khi Cao Lôi Hoa hoàn thành hai cái kén lôi, tấm chắn ngăn ở trước mặt cũng vừa khéo bị đánh vỡ, hoàn thành sứ mệnh của nó!
Nhìn vào Vong Linh Âm Phong trước mắt đang cuốn về phía hắn, Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, lôi quang toàn thân phình to!
Lôi quang phình to ra chính thức va chạm với Vong Linh Âm Phong!
Nhưng sau khi lôi quang và Vong Linh Âm Phong vừa chạm vào nhau, Cao Lôi Hoa tức thời liền cảm thấy không ổn! Vong Linh Âm Phong này không ngờ không phải va đập với lôi quang, mà là đang hút lấy lôi quang trên ngươi Cao Lôi Hoa!
Hiện giờ năng lượng trong cơ thể đang bị Vong Linh Âm Phong hút đi nhanh chóng, mà bản thân căn bản không cách nào ngăn chặn!
Nếu như nói dị năng trong cơ thể Cao Lôi Hoa ví như là nội công trong Trung Hoa vĩ đại, vậy Vong Linh Âm Phong chính là ‘Hấp Tinh Đại Pháp’, chuyên hút nội công!
- Mẹ nó, sao lại như vậy chứ?
Cao Lôi Hoa mắng to một tiếng, hắn chỉ cảm thấy năng lượng trong cơ thể mình nhanh chóng bị Vong Linh Âm Phong hút ra.
Tuy nhiên hai cái kén lôi phía sau vẫn còn tương đối an toàn, tất cả năng lượng đôi cánh lôi điện sau lưng Cao Lôi Hoa hấp thụ đều bị Cao Lôi Hoa chuyển sang hai cái kén lôi phía sau! Như vậy tạm thời kén lôi sẽ không xảy ra chuyện gì.
Bây giờ việc duy nhất Cao Lôi Hoa có thể làm chính là “giằng co”! Để xem rốt cuộc là Vong Linh Âm Phong từ bên người hắn vượt qua trước, hay là hắn bị Vong Linh Âm Phong hút sạch năng lượng trước!
Nhưng Cao Lôi Hoa không ngờ rằng, Vong Linh Âm Phong bỗng nhiên gia tăng sức hút, chỉ trong vài nhịp hít thở, dị năng lôi hệ trong cơ thể hắn bị Vong Linh Âm Phong hút một hơi sạch sẽ.
- Tiên sư nó, sao lại nhanh vậy chứ?
Cao Lôi Hoa không nhịn được, buột miệng mắng to.
Hút được dị năng của Cao Lôi Hoa, Vong Linh Âm Phong dường như càng trở nên mạnh mẽ! Cao Lôi Hoa đã bị hút sạch dị năng, nhưng Vong Linh Âm Phong vẫn chưa bỏ qua cho Cao Lôi Hoa! Mà lại chuyển sang tiếp tục hút lấy một cỗ năng lượng khác trên người Cao Lôi Hoa!
Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy sau khi dị năng lôi hệ bị hút sạch, một cỗ năng lượng kì diệu trên người cũng từ từ bị Vong Linh Âm Phong hút lấy!
- Đây là năng lượng gì vậy?
Cao Lôi Hoa có cảm giác nghi hoặc về nguồn năng lượng trên người bị hút đi, cỗ năng lượng này rất quen thuộc, nhưng dường như lại không phải là năng lượng lôi hệ! Chẳng lẽ là năng lượng sống? Cao Lôi Hoa nuốt nước bọt, bởi vì hắn nhớ Vong Linh Âm Phong còn biết hút lấy năng lượng sống của con người.
Vong Linh Âm Phong bắt đầu nổi lên trận cuồng phong, Cao Lôi Hoa thấy mái tóc dài của mình bị thổi bay loạn. Theo sự xói mòn của năng lượng sống trong cơ thể, mái tóc đen mượt của Cao Lôi Hoa không ngờ lại bắt đầu từ từ chuyển sang bạc trắng.
- Quả nhiên là đang hút đi năng lượng sống. Hic!
Cao Lôi Hoa buồn bực rên rỉ một tiếng, mấy hôm trước còn nghĩ làm sao để mình trở nên trưởng thành một tí, giờ đây nguyện vọng này dường như sắp thành hiện thực, đáng tiếc là thực hiện có vẻ muốn vượt chỉ tiêu!
Tốc độ hút năng lượng sống của Vong Linh Âm Phong cũng rất nhanh, sức sống của Cao Lôi Hoa dường như cũng không chịu được thời gian bao lâu nữa. Bởi vì cả mái đầu đen của Cao Lôi Hoa đã hoàn toàn biến thành màu trắng của tuyết.
- Năng lượng sống bị hút cạn rồi, người ta không phải sẽ trở nên già cỗi sao? Da dẻ không biết có trở nên nhăn nheo không nữa?
Vào lúc đứng giữa sống và chết thế mà Cao Hoa Lôi vẫn có thể nghĩ tới một số chuyện tào lao, hơn nữa không chỉ là nghĩ, mà còn hành động.
Cao Lôi Hoa giơ tay lên, sau đó cẩn thận quan sát da thịt trên tay mình một lát! Hắn phát hiện da dẻ của mình vẫn trắng như da em bé, mềm mại như da trẻ con. Uhm, dùng mềm mại như da trẻ con để hình dung hình như không mấy thích hợp. Nhưng đây lại là sự thật, sau khi ‘xuyên’ tới đây thì da thịt của Cao Lôi Hoa thật khiến người ta ghen tị, làn da trắng hồng không tì vết khiến nhiều mĩ nhân cũng phải tủi hờn.
- Lẽ nào Vong Linh Âm Phong không hút đi năng lượng sống của ta sao?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc ngẫm nghĩ, nhân vì hắn không cảm giác được Vong Linh Âm Phong hút đi là năng lượng gì! Dòng năng lượng ấm áp quen thuộc kia cũng không thoát ra ngoài nữa, mà quan trọng nhất đó là, hiện giờ Cao Lôi Hoa cảm thấy một loại năng lượng kì diệu trong Vong Linh Âm Phong lại đang chảy ngược trở lại…
Tại một nơi sâu trong Vong Linh Cốc.
- Ủa? Một kẻ không có sinh mệnh nhưng vẫn còn sống?
Tại một nơi sâu nhất trong Vong Linh Cốc, nơi bị một đám sương đen bao phủ vang lên một thanh âm êm tai dễ nghe:
- Lạ thật, đây là một người đã tử vong? Nhưng lại mâu thuẫn là người vẫn còn sống? Người này đã chết qua một lần rồi sao? Thật sự là một sự tồn tại kì diệu!
Trong đám sương đen này, một tia hắc quang trở nên lấp lánh, hắc quang hình thành một màn ảnh sống động, trên màn ảnh hiển thị chính là hình dáng của Cao Lôi Hoa giương đôi cánh điện trong Vong Linh Âm Phong!
Người đã chết nhưng vẫn còn sống trong lời âm thanh êm tai trong màn sương đen tất nhiên là Cao Lôi Hoa trên màn ảnh rồi.
- Có lẽ, hắn còn kiếm được không ít lợi ích đây.
Âm thanh êm tai kia thật trong trẻo dễ nghe, thanh âm tuyệt vời này mang đến cho nơi sâu nhất Vong Linh Cốc này một chút sinh cơ.
Tác giả :
Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ