Cực Phẩm Vú Em
Quyển 2 - Chương 239: Bố con phẫn nộ
Cao Lôi Hoa rất phẫn nộ. Hắn tốn cả một buổi chiều để chế tạo cái xe nôi này, không ngờ lại bị một tên vô danh chẳng biết từ đâu rơi xuống giẫm đạp. Tuy rằng còn cách màn bụi che khuất nhưng từ tiếng gỗ gãy là có thể thấy chiếc xe nôi này hỏng rồi.
Cao Lôi Hoa tức giận, phải biết rằng đây không chỉ là một chiếc xe nôi bình thường, chiếc xe này chính là do bàn tay của Tĩnh Tâm hoàn tất. Chiếc xe nôi đầu tiên của dị giới có thể nói là kết tinh tâm huyết của hắn và Tĩnh Tâm.
- AAAAA!
Sau tiếng hét của Cao Lôi Hoa, lại xuất hiện một tiếng hét còn to hơn. Đó là tiếng rống giận dữ của Rudolph. Vất vả lắm mới dùng nước mắt lừa được ba, sắp ngồi được lên chiếc xe nôi xinh đẹp đó rồi, ai ngờ đúng lúc quan trọng đó lại có một người rơi từ trên trời xuống đạp nát chiếc xe đó.
Rudolph thực sự nổi giận.
- Khốn khiếp, aaaaaa.
Cả hai bố con đều giận dữ gầm lên. Hai người ăn ý nhảy cao lên trông như hai con sói một lớn một nhỏ lao về phía bóng người phía sau làn khói.
Phía sau lớp bụi kia đó chính là Thái Dương thần – Apollo. Hắn rất buồn bực. Khi đại ca mở cánh cửa Thiên giới, hắn vì nôn nóng muốn đến Nhân giới, nên hắn bước vào đó trước 2 giây làm cho lúc truyền tống có hơi chút lệch lạc. Tuy nhiên nhìn Quang Minh thần điện ở phía xa kia tâm tình của hắn cũng dần bình tĩnh trở lại, thật may mắn sai lệch không lớn lắm. Hắn vẫn đang ở Quang Minh thành không cách xa Quang Minh thần điện lắm.
- Phù, cuối cùng cũng tới Nhân giới. Nhìn tượng Quang Minh thần ở bên trên Quang Minh thần điện. Lòng Apollo tràn đầy kích động, hắn liền đứng dậy chuẩn bị phóng đến đó.
Nhưng hắn nhận thấy không ngờ mình đang ngồi trên một chiếc xe kỳ quái, mông hắn chui tọt vào bên trong còn hai cái chân thì thòng lõng ở ngoài.
- Đây là vật gì vậy?
Thái Dương thần Apollo nghi hoặc đánh giá chiếc xe nhưng cũng không biết đó là vật gì.
- Quên đi, không biết thì thôi.
Apollo vịn thành xe muốn đứng dậy, nhưng chiếc xe này dành cho trẻ con mà hắn lại là người lớn, nên khi hắn đứng dậy, chiếc xe phát ra tiếng rắc rắc như muốn rời ra.
Apollo vất vả mãi mới nhấc mông ra khỏi cái xe rồi đứng lên.
- Mục tiêu, Quang Minh thần điện.
Apollo khẽ hô một tiếng rồi sử dụng Thái Dương thần lực, một ngọn lửa bùng lên vây quanh người hắn.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị phóng đi thì có hai tiếng gầm gừ tới chấn động linh hồn truyền tới tai hắn. Sau đó, một nắm tay nhỏ đang lao về phía hắn.
Tuy nắm tay này rất nhỏ, nhưng Thái Dương thần Apolloi cũng không dám xem thường, bởi hắn nhìn thấy nắm tay của tên kia mang theo một lực lượng rất lớn. Nếu bị trúng phát này chỉ sợ cũng chẳng dễ chịu gì.
Nhìn thấy nắm đấm này tới gần, Apollo cũng vội vàng phản ứng.
Apollo không hổ danh là cường giả bậc tám mà Sáng Thế Thần sáng tạo. Khi nắm đấm nhỏ bé đấy tới gần, hắn vặn vẹo thân thể như một con rắn, tránh thoát nắm đấm đó.
- Hô!
Apollo nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi nhìn về phía chủ nhân của nắm đấm đó.
Ầm!
Apollo kinh ngạc khi thấy uy lực của nắm đấm đó. Phía sau hắn có một cái lỗ có bán kính một thước.
Apollo nhíu máy há hốc mồm khi thấy chủ nhân của nắm đấm đó không ngờ chỉ là một đứa bé đáng yêu. Nhưng lúc này vẻ mặt của nó lại đang rất tức giận.
- Dám phá chiếc xe BB của ta, chết đi!
Trong khi Apollo còn đang ngơ ngác nhìn đứa trẻ, đằng sau hắn lại vang lên một thanh âm phẫn nộ. Apollo lập tức nhớ lại vừa rồi có hai tiếng rống. Vậy địch nhân không phải chỉ có đứa bé này.
Nghe thấy tiếng rít gào ở đằng sau, Apollo không hề nghĩ ngợi định nhảy sang bên trái. Thái Dương thần rất tự tin với tốc độ của mình. Ngoại trừ Chiến thần ra thì trên thế giới này số người có tốc độ hơn hắn không nổi mười người.
Nhưng ngay sau đó hắn lại phát hiện một sự thật đau khổ. Tốc độ của người xông tới đây tốc độ rất là nhanh. Nhanh đến nỗi hắn không kịp tránh né đã trúng một quyền rồi.
Phụt!
Apollo bị Cao Lôi Hoa phẫn nộ đánh một quyền bay ngược về sau đồng thời cũng không kìm được mà phun một ngụm máu tươi.
Kỳ thật, Apollo cũng rất mạnh mẽ. Sở dĩ, hắn bị Rudolph và Cao Lôi Hoa đánh không phải bởi vì hắn là tên rác rưởi. Mà tại vừa mới từ cánh cửa Thiên giới xuống hắn cũng không ngờ mình liền bị tập kích ngay cho nên không hề chuẩn bị gì cả. Vậy nên dễ dàng để bố con nhà Cao Lôi Hoa đánh.
- Gào! Chờ đã, các ngươi là ai mà dám đánh ta?
Apollo bật dậy rồi quát to. Hắn tưởng rằng tất cả mọi người ở Quang Minh thành đều là tín đồ trung thành của Quang Minh thần. Vậy nên hắn định dùng danh nghĩa Thái Dương thần để dọa hắn.
Bốp!
Trả lời hắn chính là nắm đấm của Rudolph.
Apollo vội vàng lùi ra sau một bước, một cái hố to lại xuất hiện trước mặt hắn.
- Các ngươi là ai, tại sao lại tập kích ta.
Apollo xoay một vòng tránh cú đấm của Rudolph rồi hét lên với Cao Lôi Hoa.
- Mẹ nó, tại sao phải tập kích ngươi ư? A, ngươi phá nát chiếc xe BB của ta còn hỏi ta làm sao phục kích ngươi à!
Cao Lôi Hoa rất ghét những người đã làm sai lại còn không chịu nhận lỗi. Vì vậy hắn lại càng phẫn nộ, tung một quyền tới Thái Dương thần Apollo.
- Khốn kiếp, xem đây. Thần kỹ, liệt diễm hộ thuẫn.
Apollo cũng phát hỏa, hắn nhanh chóng giơ tay phải lên cao. Một chiếc khiên lửa xuất hiện trên tay phải của hắn, nhưng hắn khó khăn lắm mới đỡ được cú đánh của Cao Lôi Hoa.
- Khốn kiếp ngươi nói cái gì là xe BB? Khi nào ta lại dẫm lên xe BB của ngươi.
Thái Dương thần quát lớn.
- Thần kỹ? Bậc tám?
Cao Lôi Hoa nhìn tấm khiên lửa trên tay Apollo liền thu lại thái độ vui đùa, tập trung tinh thần nhìn Thái Dương thần.
- Khốn kiếp,ta nói cho ngươi biết. Ta là… …
Thái Dương thần muốn nói ra tên mình một lần nữa.
- Cổ vũ kỹ, Phá Sơn Không!
Cao Lôi Hoa không hề để ý lời nói của Thái Dương thần. Hắn nắm chặt tay lại, ngón giữa hơi gồ lên đánh về phía Apollo.
- Thần kỹ, tử diễm hộ thuẫn.
Apollo lần nữa nâng tấm chắn lên chặn nắm đấm của Cao Lôi Hoa:
- Chặn!
- Hừ!
Khóe miệng Cao Lôi Hoa xuất hiện nụ cười quỷ quyệt, quyền kình vẫn đấm thẳng vào hộ thuẫn của Apollo. Lần này Apollo không thể chắn được quyền kình xuyên qua hộ thuẫn, hắn lại bị đánh bật ra ngoài.
- Bậc tám?
Cảm giác được lực lượng truyền từ tay của Cao Lôi Hoa, Apollo rất kinh ngạc. Nhưng đồng thời hắn cũng rất nghi hoặc, trên người nam tử tóc bạc này hắn không cảm nhận được một tia thần lực nào. Nhưng quyền của hắn lại hiện ra sức mạnh của bậc tám.
Chẳng lẽ số mình “may” như vậy sao, vừa đi xuống Nhân giới đã gặp ngay cao thủ bậc tám. Hay, hiện tại Nhân giới có rất nhiều cường nhân bậc tám, tùy tiện đi đâu cũng có chăng?
Apollo âm thầm nghĩ.
Apollo nghĩ đến tình cảnh của mình, hắn đang ở thế hạ phong nên hắn cũng không ham chiến nữa chuẩn bị chạy trốn.
Tuy rằng khi lâm trận mà bỏ chạy có điểm hơi xấu hổ, nhưng ít nhất hắn cũng phải gặp mặt Hỏa Thần đã.
Nghĩ vậy, Thái Dương thần Apollo liền xoay người phóng ra ngoài.
- Phá xe BB của ta mà còn dám trốn, hừ! Như thế nào ngươi cũng phải trả giá cho chuyện này.
Cao Lôi Hoa lại một lần nữa lao đến đấm Apollo.
Tuy nhiên, lần này Apollo rất tỉnh, hắn lui ra xa né cú đấm của Cao Lôi Hoa rồi quay người phóng đi.
- Gầm! Dám chạy à
Cao Lôi Hoa rống to một tiếng, chuẩn bị đuổi theo.
Nhưng lúc này một đôi tay mềm mại ôm lấy mặt hắn, khiến cơn giận của hắn nguôi ngoai một chút.
Cao Lôi Hoa quay đầu lại nhìn chủ nhân của bàn tay này, Tĩnh Tâm.
- Đừng đuổi theo nữa nữa.
Tĩnh Tâm dùng thủ ngữ nói với Cao Lôi Hoa. Rồi nàng chỉ đám bụi kia. Sau khi bụi tan đi, xe BB vẫn ở đó không tổn hao tí gì. Quả nhiên, dùng “lang nha bổng” chế tạo xe nôi thì thật không chê vào đâu được.
Nhìn chiếc xe không tổn thất tí gì, cơn tức của Cao Lôi Hoa và Rudolph cũng tan biến.
Thái Dương thần Apollo vừa chạy vừa nghĩ. Nam tử đầu bạc đó hình như hắn gặp ở đâu rồi, nhưng hắn không nhớ rõ. Hắn vừa bay về phía Quang Minh thần điện vừa nghĩ cách lấy lại thể diện…
Cao Lôi Hoa tức giận, phải biết rằng đây không chỉ là một chiếc xe nôi bình thường, chiếc xe này chính là do bàn tay của Tĩnh Tâm hoàn tất. Chiếc xe nôi đầu tiên của dị giới có thể nói là kết tinh tâm huyết của hắn và Tĩnh Tâm.
- AAAAA!
Sau tiếng hét của Cao Lôi Hoa, lại xuất hiện một tiếng hét còn to hơn. Đó là tiếng rống giận dữ của Rudolph. Vất vả lắm mới dùng nước mắt lừa được ba, sắp ngồi được lên chiếc xe nôi xinh đẹp đó rồi, ai ngờ đúng lúc quan trọng đó lại có một người rơi từ trên trời xuống đạp nát chiếc xe đó.
Rudolph thực sự nổi giận.
- Khốn khiếp, aaaaaa.
Cả hai bố con đều giận dữ gầm lên. Hai người ăn ý nhảy cao lên trông như hai con sói một lớn một nhỏ lao về phía bóng người phía sau làn khói.
Phía sau lớp bụi kia đó chính là Thái Dương thần – Apollo. Hắn rất buồn bực. Khi đại ca mở cánh cửa Thiên giới, hắn vì nôn nóng muốn đến Nhân giới, nên hắn bước vào đó trước 2 giây làm cho lúc truyền tống có hơi chút lệch lạc. Tuy nhiên nhìn Quang Minh thần điện ở phía xa kia tâm tình của hắn cũng dần bình tĩnh trở lại, thật may mắn sai lệch không lớn lắm. Hắn vẫn đang ở Quang Minh thành không cách xa Quang Minh thần điện lắm.
- Phù, cuối cùng cũng tới Nhân giới. Nhìn tượng Quang Minh thần ở bên trên Quang Minh thần điện. Lòng Apollo tràn đầy kích động, hắn liền đứng dậy chuẩn bị phóng đến đó.
Nhưng hắn nhận thấy không ngờ mình đang ngồi trên một chiếc xe kỳ quái, mông hắn chui tọt vào bên trong còn hai cái chân thì thòng lõng ở ngoài.
- Đây là vật gì vậy?
Thái Dương thần Apollo nghi hoặc đánh giá chiếc xe nhưng cũng không biết đó là vật gì.
- Quên đi, không biết thì thôi.
Apollo vịn thành xe muốn đứng dậy, nhưng chiếc xe này dành cho trẻ con mà hắn lại là người lớn, nên khi hắn đứng dậy, chiếc xe phát ra tiếng rắc rắc như muốn rời ra.
Apollo vất vả mãi mới nhấc mông ra khỏi cái xe rồi đứng lên.
- Mục tiêu, Quang Minh thần điện.
Apollo khẽ hô một tiếng rồi sử dụng Thái Dương thần lực, một ngọn lửa bùng lên vây quanh người hắn.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị phóng đi thì có hai tiếng gầm gừ tới chấn động linh hồn truyền tới tai hắn. Sau đó, một nắm tay nhỏ đang lao về phía hắn.
Tuy nắm tay này rất nhỏ, nhưng Thái Dương thần Apolloi cũng không dám xem thường, bởi hắn nhìn thấy nắm tay của tên kia mang theo một lực lượng rất lớn. Nếu bị trúng phát này chỉ sợ cũng chẳng dễ chịu gì.
Nhìn thấy nắm đấm này tới gần, Apollo cũng vội vàng phản ứng.
Apollo không hổ danh là cường giả bậc tám mà Sáng Thế Thần sáng tạo. Khi nắm đấm nhỏ bé đấy tới gần, hắn vặn vẹo thân thể như một con rắn, tránh thoát nắm đấm đó.
- Hô!
Apollo nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi nhìn về phía chủ nhân của nắm đấm đó.
Ầm!
Apollo kinh ngạc khi thấy uy lực của nắm đấm đó. Phía sau hắn có một cái lỗ có bán kính một thước.
Apollo nhíu máy há hốc mồm khi thấy chủ nhân của nắm đấm đó không ngờ chỉ là một đứa bé đáng yêu. Nhưng lúc này vẻ mặt của nó lại đang rất tức giận.
- Dám phá chiếc xe BB của ta, chết đi!
Trong khi Apollo còn đang ngơ ngác nhìn đứa trẻ, đằng sau hắn lại vang lên một thanh âm phẫn nộ. Apollo lập tức nhớ lại vừa rồi có hai tiếng rống. Vậy địch nhân không phải chỉ có đứa bé này.
Nghe thấy tiếng rít gào ở đằng sau, Apollo không hề nghĩ ngợi định nhảy sang bên trái. Thái Dương thần rất tự tin với tốc độ của mình. Ngoại trừ Chiến thần ra thì trên thế giới này số người có tốc độ hơn hắn không nổi mười người.
Nhưng ngay sau đó hắn lại phát hiện một sự thật đau khổ. Tốc độ của người xông tới đây tốc độ rất là nhanh. Nhanh đến nỗi hắn không kịp tránh né đã trúng một quyền rồi.
Phụt!
Apollo bị Cao Lôi Hoa phẫn nộ đánh một quyền bay ngược về sau đồng thời cũng không kìm được mà phun một ngụm máu tươi.
Kỳ thật, Apollo cũng rất mạnh mẽ. Sở dĩ, hắn bị Rudolph và Cao Lôi Hoa đánh không phải bởi vì hắn là tên rác rưởi. Mà tại vừa mới từ cánh cửa Thiên giới xuống hắn cũng không ngờ mình liền bị tập kích ngay cho nên không hề chuẩn bị gì cả. Vậy nên dễ dàng để bố con nhà Cao Lôi Hoa đánh.
- Gào! Chờ đã, các ngươi là ai mà dám đánh ta?
Apollo bật dậy rồi quát to. Hắn tưởng rằng tất cả mọi người ở Quang Minh thành đều là tín đồ trung thành của Quang Minh thần. Vậy nên hắn định dùng danh nghĩa Thái Dương thần để dọa hắn.
Bốp!
Trả lời hắn chính là nắm đấm của Rudolph.
Apollo vội vàng lùi ra sau một bước, một cái hố to lại xuất hiện trước mặt hắn.
- Các ngươi là ai, tại sao lại tập kích ta.
Apollo xoay một vòng tránh cú đấm của Rudolph rồi hét lên với Cao Lôi Hoa.
- Mẹ nó, tại sao phải tập kích ngươi ư? A, ngươi phá nát chiếc xe BB của ta còn hỏi ta làm sao phục kích ngươi à!
Cao Lôi Hoa rất ghét những người đã làm sai lại còn không chịu nhận lỗi. Vì vậy hắn lại càng phẫn nộ, tung một quyền tới Thái Dương thần Apollo.
- Khốn kiếp, xem đây. Thần kỹ, liệt diễm hộ thuẫn.
Apollo cũng phát hỏa, hắn nhanh chóng giơ tay phải lên cao. Một chiếc khiên lửa xuất hiện trên tay phải của hắn, nhưng hắn khó khăn lắm mới đỡ được cú đánh của Cao Lôi Hoa.
- Khốn kiếp ngươi nói cái gì là xe BB? Khi nào ta lại dẫm lên xe BB của ngươi.
Thái Dương thần quát lớn.
- Thần kỹ? Bậc tám?
Cao Lôi Hoa nhìn tấm khiên lửa trên tay Apollo liền thu lại thái độ vui đùa, tập trung tinh thần nhìn Thái Dương thần.
- Khốn kiếp,ta nói cho ngươi biết. Ta là… …
Thái Dương thần muốn nói ra tên mình một lần nữa.
- Cổ vũ kỹ, Phá Sơn Không!
Cao Lôi Hoa không hề để ý lời nói của Thái Dương thần. Hắn nắm chặt tay lại, ngón giữa hơi gồ lên đánh về phía Apollo.
- Thần kỹ, tử diễm hộ thuẫn.
Apollo lần nữa nâng tấm chắn lên chặn nắm đấm của Cao Lôi Hoa:
- Chặn!
- Hừ!
Khóe miệng Cao Lôi Hoa xuất hiện nụ cười quỷ quyệt, quyền kình vẫn đấm thẳng vào hộ thuẫn của Apollo. Lần này Apollo không thể chắn được quyền kình xuyên qua hộ thuẫn, hắn lại bị đánh bật ra ngoài.
- Bậc tám?
Cảm giác được lực lượng truyền từ tay của Cao Lôi Hoa, Apollo rất kinh ngạc. Nhưng đồng thời hắn cũng rất nghi hoặc, trên người nam tử tóc bạc này hắn không cảm nhận được một tia thần lực nào. Nhưng quyền của hắn lại hiện ra sức mạnh của bậc tám.
Chẳng lẽ số mình “may” như vậy sao, vừa đi xuống Nhân giới đã gặp ngay cao thủ bậc tám. Hay, hiện tại Nhân giới có rất nhiều cường nhân bậc tám, tùy tiện đi đâu cũng có chăng?
Apollo âm thầm nghĩ.
Apollo nghĩ đến tình cảnh của mình, hắn đang ở thế hạ phong nên hắn cũng không ham chiến nữa chuẩn bị chạy trốn.
Tuy rằng khi lâm trận mà bỏ chạy có điểm hơi xấu hổ, nhưng ít nhất hắn cũng phải gặp mặt Hỏa Thần đã.
Nghĩ vậy, Thái Dương thần Apollo liền xoay người phóng ra ngoài.
- Phá xe BB của ta mà còn dám trốn, hừ! Như thế nào ngươi cũng phải trả giá cho chuyện này.
Cao Lôi Hoa lại một lần nữa lao đến đấm Apollo.
Tuy nhiên, lần này Apollo rất tỉnh, hắn lui ra xa né cú đấm của Cao Lôi Hoa rồi quay người phóng đi.
- Gầm! Dám chạy à
Cao Lôi Hoa rống to một tiếng, chuẩn bị đuổi theo.
Nhưng lúc này một đôi tay mềm mại ôm lấy mặt hắn, khiến cơn giận của hắn nguôi ngoai một chút.
Cao Lôi Hoa quay đầu lại nhìn chủ nhân của bàn tay này, Tĩnh Tâm.
- Đừng đuổi theo nữa nữa.
Tĩnh Tâm dùng thủ ngữ nói với Cao Lôi Hoa. Rồi nàng chỉ đám bụi kia. Sau khi bụi tan đi, xe BB vẫn ở đó không tổn hao tí gì. Quả nhiên, dùng “lang nha bổng” chế tạo xe nôi thì thật không chê vào đâu được.
Nhìn chiếc xe không tổn thất tí gì, cơn tức của Cao Lôi Hoa và Rudolph cũng tan biến.
Thái Dương thần Apollo vừa chạy vừa nghĩ. Nam tử đầu bạc đó hình như hắn gặp ở đâu rồi, nhưng hắn không nhớ rõ. Hắn vừa bay về phía Quang Minh thần điện vừa nghĩ cách lấy lại thể diện…
Tác giả :
Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ