Cực Phẩm Vú Em
Quyển 2 - Chương 151: Dâm tặc, buông vợ của ta ra
Cao Lôi Hoa đem Ivan từ trong biển lửa ra, sau đó dẫn hắn ra một góc thì thầm vào tai hắn cái gì đó.
Đám người Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên bọn họ cũng không biết rốt cuộc Cao Lôi Hoa đã nói với Ivan cái gì. Bọn họ chỉ thấy một lúc sau, Cao Lôi vỗ vỗ vai Ivan.
Trên mặt Ivan lộ ra vẻ vui mừng, rồi cứ gật đầu tắp lự. Bộ dáng này, khiến đám nhỏ nhớ tới giống chó mà Cao Lôi Hoa đã từng nói.
Vẻ mặt Cao Lôi Hoa cũng khá vui vẻ, rồi lại tiếp tục vỗ mạnh vai của Ivan.
Ivan gật đầu, sau đó cúi đầu, chìa về phía Cao Lôi Hoa.
Cuối cùng, trước ánh mắt kinh ngạc của đám trẻ, Cao Lôi Hoa giơ tay nện mạnh xuống đầu Ivan.
Bịch! Ivan trúng một đạp của Cao Lôi Hoa làm cho hôn mê ngay lập tức.
- A.
Vương tử Ivan kêu lên, sau đó ngã ra phía sau. Trước khi ngã xuống, đám người Nguyệt Sư còn thấy khóe miệng Ivan lộ ra nụ cười hạnh phúc!
- Điên cha nó rồi, tự mình giơ đầu ra cho người ta đánh một quyền, vậy mà còn cười ngọt ngào như vậy.
Saga nhìn Ivan nói:
- Cái tên vương tử Ivan này chẳng lẽ có bệnh rồi! Hay là thích chịu ngược đãi?
Tra Lý và Nguyệt Sư ở bên cạnh cũng gật đầu lia lịa, tỏ vè tán đồng với những lời của Saga.
Xong xuôi mọi việc, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng vỗ tay, rồi tiện tay tìm một khối thi thể bị đốt cháy đến mức không thể nhận ra trên mặt đất ném về phía Ivan. Cuối cùng lại bày ra một tầng kết giới nhỏ bao quanh người Ivan, để phòng ngừa lửa làm hắn bị thương.
Mọi việc kết thúc, Cao Lôi Hoa hài lòng gật đầu. Sau đó đi về phía đám trẻ.
- Ba, ba dùng ma pháp gì với hắn vậy? Vì sao hắn không những giơ đầu cho ba đánh, mà bị đánh xong lại còn cười như vậy?
Saga chỉ Ivan hỏi.
- Không làm cái gì.
Cao Lôi Hoa cười ha hả nói:
- Ta chỉ nói với hắn, ta có thể giúp hắn giải quyết đại ca hắn, để hắn lên làm thái tử Quang Minh đế quốc. Chẳng qua, ta muốn hắn nghĩ ra một cái cớ hoàn mỹ về cái chết của đại ca hắn. Để tránh cho cái chết của đại ca hắn có quan hệ với chúng ta.
- Sau đó thế nào?
Saga hỏi.
- Sau đó? Sau đó hắn kêu ta đánh ngất hắn, rồi ném một khối thi thể đầy đủ bên cạnh hắn.
Cao Lôi Hoa cười ha hả:
- Chuyện tiếp theo là của hắn. Dù sao ta chỉ muốn hắn đừng để việc này liên lụy đến chúng ta mà thôi.
- Như vậy thôi sao?
Saga nghi hoặc hỏi.
- Chỉ như thế thôi.
Cao Lôi Hoa cười vui, nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời nói:
- Cũng không còn sớm lắm. Chúng ta về nhà thôi.
- Vâng.
Saga gật đầu. Từ hội đấu giá đến giờ đã hơn một canh giờ, cũng nên trở về đi ngủ thôi.
Nguyệt Sư ôm chặt hồ nữ kia vào trong lòng. Chỉ là theo lời của hồ nữ nói, thì sau khi nàng ngủ say, những cái đuôi phía sau của nàng sẽ chỉ còn một cái. Tám cái kia sẽ biến mất như chưa từng có. Mà bộ dạng của nàng cũng trở lại thuần khiết như trong hội đấu giá. Không phải là diện mạo của nàng có gì thay đổi, mà là khí chất, khí chất có sự thay đổi.
Quả thật Nguyệt Sư vô cùng thắc mắc, vì sao hồ nữ này mạnh mẽ như vậy lại bị người ta bắt đến hội đấu giá? Chẳng qua, hồ nữ hiện đang ngủ nên Nguyệt Sư cũng không hỏi được cái gì.
Nhiệm vụ hoàn thành. Hồ nữ cũng tìm được về. Tiền cũng không phải chi ra, thái tử cũng đã nghẻo. Kết quả này khiến đám người Cao Lôi Hoa vô cùng thoải mái trở về nhà.
- Ta đã trở về.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đẩy cổng ra. Theo thói quen, đáng lẽ hiện giờ Tĩnh Tâm đang ở cửa đợi bọn họ trở về. Nghĩ tới việc Tĩnh Tâm đứng ở cửa chờ mình trở về, trong lòng Cao Lôi Hoa liền cảm thấy ngọt ngào. Lòng người, kỳ thật rất dễ dàng thỏa mãn, chỉ một việc nhỏ cũng có thể làm thỏa mãn con người rất lâu.
Sau khi mở cửa, Cao Lôi Hoa liền đi vào trong nhà. Nhưng không có nhìn thấy bóng dáng Tĩnh Tâm.
- Ủa? Quái nhỉ?
Cao Lôi Hoa gãi đầu, vì sao Tĩnh Tâm lại không có ở đây? Chẳng qua Cao Lôi Hoa lại nghĩ Tĩnh Tâm có lẽ đang cho bọn trẻ bú sữa, Nghĩ đến đây, Cao Lôi Hoa cười cười, cùng đám người Saga đi lên lầu. Nguyệt Sư và Tra Lý đi phía sau đang cận thận che chở tiểu hồ nữ. Xem ra tối nay còn phải an bài cho tiểu hồ nữ này một chỗ ở.
Hoàn thành mọi việc, tâm tình Cao Lôi Hoa cũng nhẹ nhõm hơn. Vào đến nhà, Cao Lôi Hoa liền đi tới nhà ăn, sau đó hắn lập tức phát hiện ra mục tiêu!
Trong nhà ăn, Tĩnh Tâm đang ngồi trên bàn, ăn cái gì đó rất ngon lành. Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của nàng thì dường như nàng đang rất vui vẻ. Mái tóc dài màu lam xõa ngang vai. Thỉnh thoảng Tĩnh Tâm vén mái tóc của nàng ra đằng sau, để tránh cho tóc chạm vào đồ ăn.
Mỹ nhận đang ăn trông thật đẹp! Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn dáng vẻ của Tĩnh Tâm. Vẻ đẹp của Tĩnh Tâm được thể hiện qua từng cử động. Bất kỳ động tác nào của nàng, Cao Lôi Hoa đều cảm thấy xinh đẹp động lòng người.
- Tĩnh Tâm, vừa mới ăn bữa tối xong, giờ lại ăn tiếp sao?
Cao Lôi Hoa khẽ khàng đi tới bên cạnh Tĩnh Tâm, tay nhẹ nhàng vén mái tóc của nàng về phía sau, sau đó buộc tóc lại cho nàng. Tóc của Tĩnh Tâm rất dài, cho nên đến bữa cơm đều phải buộc ra sau, để tránh chúng chạm vào đồ ăn. Sau này, có những lúc vào bữa cơm Tĩnh Tâm còn phải ôm mấy đứa nhỏ, cho nên nhiệm vụ buộc tóc cho nàng đều do Cao Lôi Hoa làm.
Giúp Tĩnh Tâm buộc lại mái tóc dài, cũng thành một thói quen của Cao Lôi Hoa vào giờ ăn.
Tĩnh Tâm đang ăn cơm đột nhiên cứng đờ, sau đó nàng quay đầu lại nhìn về phía nam nhân đang buộc tóc cho nàng một cách thành thạo.
- Làm sao vậy? Tĩnh Tâm?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Tĩnh Tâm, rồi khẽ nhéo yêu khuôn mặt nàng. Nhìn ánh mắt Tĩnh Tâm thì Cao Lôi Hoa cảm thấy rất nghi hoặc. Kỳ lạ, hôm nay Tĩnh Tâm lạ ghê, đặc biệt là ánh mắt của nàng khi nhìn hắn, hoàn toàn không giống như dáng vẻ Tĩnh Tâm nhìn hắn trước kia. Ngày trước khi hắn buộc tóc cho Tĩnh Tâm, nàng đều dịu dàng liếc yêu với hắn.
- Ngươi, ngươi dám véo mặt ta sao?
Tĩnh Tâm đột nhiên phát ra một chuỗi thanh âm động lòng người! Giống như là đang ca hát, giọng nói của nàng như một khúc nhạc du dương nhất, những từ như êm tai, trong trẻo, dễ nghe đều không đủ để hình dung về giọng nói này.
Nhưng khi nghe được giọng nói vô cùng êm tai này, Cao Lôi Hoa lại run rẩy cả người. Ngay sau đó Cao Lôi Hoa kích động nhìn Tĩnh Tâm:
- Tĩnh Tâm, nàng, nàng vừa mới nói, nói, nói sao?
Cao Lôi Hoa kích động, ôm ghì lấy Tĩnh Tâm, sau đó nhấc nàng lên quay một vòng! Hố hố, mẹ nó, vui quá! Giọng nói của Tĩnh Tâm quả nhiên là giống như trong tưởng tượng của hắn. Chỉ có giọng nói êm tai như vậy thì mới xứng tới Tĩnh Tâm nhà ta mà thôi! Sự hưng phấn của Cao Lôi Hoa lúc này không thể diễn tả bằng lời được!
Chụt! Hưng phấn quá độ nên Cao Lôi Hoa kiss thật kêu lên khuôn mặt mềm mại của Tĩnh Tâm! Giống như đang nằm mơ vậy, không ngờ Tĩnh Tâm lại có thể nói chuyện.
Chỉ có điều, bị Cao Lôi Hoa hôn một cái, sắc mặt của Tĩnh Tâm đột nhiên trở nên trắng bệch!
- Aaaaa!!!
Tĩnh Tâm thét lên chói tai! Tiếng thét bén nhọn giống như trực tiếp xuyên thấu vào linh hồn con người! Cao Lôi Hoa đang ôm Tĩnh Tâm cũng bị tiếng thét chói tai này làm cho sắc mặt trắng bệch! Loại tiếng thét này, giống như trực tiếp công kích vào linh hồn con người vậy!
Thét xong, Tĩnh Tâm không ngừng giãy dụa ở trong lòng Cao Lôi Hoa.
- Tĩnh Tâm, có chuyện gì vậy! Vì sao nàng lại như vậy?
Cao Lôi Hoa vẫn ôm chặt Tĩnh Tâm, tự hỏi, rốt cuộc buổi tối đã có chuyện gì xảy ra với Tĩnh Tâm vậy?
- Tĩnh Âm, chuyện gì xảy ra thế?
Lúc này, từ trong phòng truyền ra một giọng nói như sấm động. Ngay sau đó một nam tử trông như cột sắt xuất hiện.
Khi hắn vừa ra tới nơi, vừa vặn nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang ôm Tĩnh Tâm, lập tức khuôn mặt của hán tử kia từ ngăm đen chuyển thành đỏ bừng bừng! Đích thị là tức giận!
- A! Dâm tặc, buông vợ ta ra. Chịu chết đi!
Người khổng lồ kia hét lớn, tay phải nắm lại thành quyền, đấm một quyền về phía Cao Lôi Hoa. Băng nguyên tố nhanh chóng ngưng tụ trên nắm tay của hắn! Chỉ trong nháy mắt trên nắm tay của hắn đã ngưng tụ thành một chuỗi băng! Quyền chưa tới, hàn khí đã tới trước! Là cao thủ!
- Hừ!
Cao Lôi Hoa khẽ hừ mũi, cao thủ thì sao! Cho dù là thần hắn cũng không ngán! Tay phải của Cao Lôi Hoa kéo lấy Tĩnh Tâm, cẩn thận che nàng ở phía sau mình. Đồng thời tay trái đưa ra trước, một tia lôi quang mầu vàng tím lóe trên tay.
- Bùng!
Tay trái của Cao Lôi Hoa chặn lại quyền của nam tử kia! Băng cứng trên tay nam tử kia va chạm với lôi quang trên tay Cao Lôi Hoa phát ra những tiếng nổ ầm ĩ.
Hai nguồn năng lượng cường đại va chạm với nhau sinh ra những làn sóng năng lượng bắn ra xung quanh.
- Bịch bịch bịch.
Cao Lôi Hoa liên tục lùi về phía sau, lực lượng cường đại từ quyền của nam tử kia khiến Cao Lôi Hoa buộc phải lui về phía sau ba bước! Vì xuất thủ trong lúc cấp bách, Cao Lôi Hoa cũng hơi thiệt đôi chút. Chẳng qua cho dù là như thế, thực lực bậc tám của Cao Lôi Hoa cũng không phải chỉ dùng để nhìn! Nam tử trông như cột sắt kia tuy rằng có ưu thế ra tay trước, nhưng cũng bị lui về phía sau tám bước, lại va mạnh vào vách tường! Nếu không có vách tường này chống đỡ, hắn có thể còn phải lùi xa hơn nữa!
Sau khi lui lại vài bước, Cao Lôi Hoa liền trụ vững thân hình. Rồi lập tức ôm Tĩnh Tâm vào trong lòng, dùng thân thể bản thân chặn làn sóng năng lượng kia.
Ở trong lòng Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn hắn, nàng thấy Cao Lôi Hoa dùng chính thân thể của hắn che làn sóng năng lượng này cho nàng, trong mắt nàng hiện lên vẻ hạnh phúc. Nam nhân này, đích thực có chút thú vị ……
Đám người Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên bọn họ cũng không biết rốt cuộc Cao Lôi Hoa đã nói với Ivan cái gì. Bọn họ chỉ thấy một lúc sau, Cao Lôi vỗ vỗ vai Ivan.
Trên mặt Ivan lộ ra vẻ vui mừng, rồi cứ gật đầu tắp lự. Bộ dáng này, khiến đám nhỏ nhớ tới giống chó mà Cao Lôi Hoa đã từng nói.
Vẻ mặt Cao Lôi Hoa cũng khá vui vẻ, rồi lại tiếp tục vỗ mạnh vai của Ivan.
Ivan gật đầu, sau đó cúi đầu, chìa về phía Cao Lôi Hoa.
Cuối cùng, trước ánh mắt kinh ngạc của đám trẻ, Cao Lôi Hoa giơ tay nện mạnh xuống đầu Ivan.
Bịch! Ivan trúng một đạp của Cao Lôi Hoa làm cho hôn mê ngay lập tức.
- A.
Vương tử Ivan kêu lên, sau đó ngã ra phía sau. Trước khi ngã xuống, đám người Nguyệt Sư còn thấy khóe miệng Ivan lộ ra nụ cười hạnh phúc!
- Điên cha nó rồi, tự mình giơ đầu ra cho người ta đánh một quyền, vậy mà còn cười ngọt ngào như vậy.
Saga nhìn Ivan nói:
- Cái tên vương tử Ivan này chẳng lẽ có bệnh rồi! Hay là thích chịu ngược đãi?
Tra Lý và Nguyệt Sư ở bên cạnh cũng gật đầu lia lịa, tỏ vè tán đồng với những lời của Saga.
Xong xuôi mọi việc, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng vỗ tay, rồi tiện tay tìm một khối thi thể bị đốt cháy đến mức không thể nhận ra trên mặt đất ném về phía Ivan. Cuối cùng lại bày ra một tầng kết giới nhỏ bao quanh người Ivan, để phòng ngừa lửa làm hắn bị thương.
Mọi việc kết thúc, Cao Lôi Hoa hài lòng gật đầu. Sau đó đi về phía đám trẻ.
- Ba, ba dùng ma pháp gì với hắn vậy? Vì sao hắn không những giơ đầu cho ba đánh, mà bị đánh xong lại còn cười như vậy?
Saga chỉ Ivan hỏi.
- Không làm cái gì.
Cao Lôi Hoa cười ha hả nói:
- Ta chỉ nói với hắn, ta có thể giúp hắn giải quyết đại ca hắn, để hắn lên làm thái tử Quang Minh đế quốc. Chẳng qua, ta muốn hắn nghĩ ra một cái cớ hoàn mỹ về cái chết của đại ca hắn. Để tránh cho cái chết của đại ca hắn có quan hệ với chúng ta.
- Sau đó thế nào?
Saga hỏi.
- Sau đó? Sau đó hắn kêu ta đánh ngất hắn, rồi ném một khối thi thể đầy đủ bên cạnh hắn.
Cao Lôi Hoa cười ha hả:
- Chuyện tiếp theo là của hắn. Dù sao ta chỉ muốn hắn đừng để việc này liên lụy đến chúng ta mà thôi.
- Như vậy thôi sao?
Saga nghi hoặc hỏi.
- Chỉ như thế thôi.
Cao Lôi Hoa cười vui, nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời nói:
- Cũng không còn sớm lắm. Chúng ta về nhà thôi.
- Vâng.
Saga gật đầu. Từ hội đấu giá đến giờ đã hơn một canh giờ, cũng nên trở về đi ngủ thôi.
Nguyệt Sư ôm chặt hồ nữ kia vào trong lòng. Chỉ là theo lời của hồ nữ nói, thì sau khi nàng ngủ say, những cái đuôi phía sau của nàng sẽ chỉ còn một cái. Tám cái kia sẽ biến mất như chưa từng có. Mà bộ dạng của nàng cũng trở lại thuần khiết như trong hội đấu giá. Không phải là diện mạo của nàng có gì thay đổi, mà là khí chất, khí chất có sự thay đổi.
Quả thật Nguyệt Sư vô cùng thắc mắc, vì sao hồ nữ này mạnh mẽ như vậy lại bị người ta bắt đến hội đấu giá? Chẳng qua, hồ nữ hiện đang ngủ nên Nguyệt Sư cũng không hỏi được cái gì.
Nhiệm vụ hoàn thành. Hồ nữ cũng tìm được về. Tiền cũng không phải chi ra, thái tử cũng đã nghẻo. Kết quả này khiến đám người Cao Lôi Hoa vô cùng thoải mái trở về nhà.
- Ta đã trở về.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đẩy cổng ra. Theo thói quen, đáng lẽ hiện giờ Tĩnh Tâm đang ở cửa đợi bọn họ trở về. Nghĩ tới việc Tĩnh Tâm đứng ở cửa chờ mình trở về, trong lòng Cao Lôi Hoa liền cảm thấy ngọt ngào. Lòng người, kỳ thật rất dễ dàng thỏa mãn, chỉ một việc nhỏ cũng có thể làm thỏa mãn con người rất lâu.
Sau khi mở cửa, Cao Lôi Hoa liền đi vào trong nhà. Nhưng không có nhìn thấy bóng dáng Tĩnh Tâm.
- Ủa? Quái nhỉ?
Cao Lôi Hoa gãi đầu, vì sao Tĩnh Tâm lại không có ở đây? Chẳng qua Cao Lôi Hoa lại nghĩ Tĩnh Tâm có lẽ đang cho bọn trẻ bú sữa, Nghĩ đến đây, Cao Lôi Hoa cười cười, cùng đám người Saga đi lên lầu. Nguyệt Sư và Tra Lý đi phía sau đang cận thận che chở tiểu hồ nữ. Xem ra tối nay còn phải an bài cho tiểu hồ nữ này một chỗ ở.
Hoàn thành mọi việc, tâm tình Cao Lôi Hoa cũng nhẹ nhõm hơn. Vào đến nhà, Cao Lôi Hoa liền đi tới nhà ăn, sau đó hắn lập tức phát hiện ra mục tiêu!
Trong nhà ăn, Tĩnh Tâm đang ngồi trên bàn, ăn cái gì đó rất ngon lành. Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của nàng thì dường như nàng đang rất vui vẻ. Mái tóc dài màu lam xõa ngang vai. Thỉnh thoảng Tĩnh Tâm vén mái tóc của nàng ra đằng sau, để tránh cho tóc chạm vào đồ ăn.
Mỹ nhận đang ăn trông thật đẹp! Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn dáng vẻ của Tĩnh Tâm. Vẻ đẹp của Tĩnh Tâm được thể hiện qua từng cử động. Bất kỳ động tác nào của nàng, Cao Lôi Hoa đều cảm thấy xinh đẹp động lòng người.
- Tĩnh Tâm, vừa mới ăn bữa tối xong, giờ lại ăn tiếp sao?
Cao Lôi Hoa khẽ khàng đi tới bên cạnh Tĩnh Tâm, tay nhẹ nhàng vén mái tóc của nàng về phía sau, sau đó buộc tóc lại cho nàng. Tóc của Tĩnh Tâm rất dài, cho nên đến bữa cơm đều phải buộc ra sau, để tránh chúng chạm vào đồ ăn. Sau này, có những lúc vào bữa cơm Tĩnh Tâm còn phải ôm mấy đứa nhỏ, cho nên nhiệm vụ buộc tóc cho nàng đều do Cao Lôi Hoa làm.
Giúp Tĩnh Tâm buộc lại mái tóc dài, cũng thành một thói quen của Cao Lôi Hoa vào giờ ăn.
Tĩnh Tâm đang ăn cơm đột nhiên cứng đờ, sau đó nàng quay đầu lại nhìn về phía nam nhân đang buộc tóc cho nàng một cách thành thạo.
- Làm sao vậy? Tĩnh Tâm?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Tĩnh Tâm, rồi khẽ nhéo yêu khuôn mặt nàng. Nhìn ánh mắt Tĩnh Tâm thì Cao Lôi Hoa cảm thấy rất nghi hoặc. Kỳ lạ, hôm nay Tĩnh Tâm lạ ghê, đặc biệt là ánh mắt của nàng khi nhìn hắn, hoàn toàn không giống như dáng vẻ Tĩnh Tâm nhìn hắn trước kia. Ngày trước khi hắn buộc tóc cho Tĩnh Tâm, nàng đều dịu dàng liếc yêu với hắn.
- Ngươi, ngươi dám véo mặt ta sao?
Tĩnh Tâm đột nhiên phát ra một chuỗi thanh âm động lòng người! Giống như là đang ca hát, giọng nói của nàng như một khúc nhạc du dương nhất, những từ như êm tai, trong trẻo, dễ nghe đều không đủ để hình dung về giọng nói này.
Nhưng khi nghe được giọng nói vô cùng êm tai này, Cao Lôi Hoa lại run rẩy cả người. Ngay sau đó Cao Lôi Hoa kích động nhìn Tĩnh Tâm:
- Tĩnh Tâm, nàng, nàng vừa mới nói, nói, nói sao?
Cao Lôi Hoa kích động, ôm ghì lấy Tĩnh Tâm, sau đó nhấc nàng lên quay một vòng! Hố hố, mẹ nó, vui quá! Giọng nói của Tĩnh Tâm quả nhiên là giống như trong tưởng tượng của hắn. Chỉ có giọng nói êm tai như vậy thì mới xứng tới Tĩnh Tâm nhà ta mà thôi! Sự hưng phấn của Cao Lôi Hoa lúc này không thể diễn tả bằng lời được!
Chụt! Hưng phấn quá độ nên Cao Lôi Hoa kiss thật kêu lên khuôn mặt mềm mại của Tĩnh Tâm! Giống như đang nằm mơ vậy, không ngờ Tĩnh Tâm lại có thể nói chuyện.
Chỉ có điều, bị Cao Lôi Hoa hôn một cái, sắc mặt của Tĩnh Tâm đột nhiên trở nên trắng bệch!
- Aaaaa!!!
Tĩnh Tâm thét lên chói tai! Tiếng thét bén nhọn giống như trực tiếp xuyên thấu vào linh hồn con người! Cao Lôi Hoa đang ôm Tĩnh Tâm cũng bị tiếng thét chói tai này làm cho sắc mặt trắng bệch! Loại tiếng thét này, giống như trực tiếp công kích vào linh hồn con người vậy!
Thét xong, Tĩnh Tâm không ngừng giãy dụa ở trong lòng Cao Lôi Hoa.
- Tĩnh Tâm, có chuyện gì vậy! Vì sao nàng lại như vậy?
Cao Lôi Hoa vẫn ôm chặt Tĩnh Tâm, tự hỏi, rốt cuộc buổi tối đã có chuyện gì xảy ra với Tĩnh Tâm vậy?
- Tĩnh Âm, chuyện gì xảy ra thế?
Lúc này, từ trong phòng truyền ra một giọng nói như sấm động. Ngay sau đó một nam tử trông như cột sắt xuất hiện.
Khi hắn vừa ra tới nơi, vừa vặn nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang ôm Tĩnh Tâm, lập tức khuôn mặt của hán tử kia từ ngăm đen chuyển thành đỏ bừng bừng! Đích thị là tức giận!
- A! Dâm tặc, buông vợ ta ra. Chịu chết đi!
Người khổng lồ kia hét lớn, tay phải nắm lại thành quyền, đấm một quyền về phía Cao Lôi Hoa. Băng nguyên tố nhanh chóng ngưng tụ trên nắm tay của hắn! Chỉ trong nháy mắt trên nắm tay của hắn đã ngưng tụ thành một chuỗi băng! Quyền chưa tới, hàn khí đã tới trước! Là cao thủ!
- Hừ!
Cao Lôi Hoa khẽ hừ mũi, cao thủ thì sao! Cho dù là thần hắn cũng không ngán! Tay phải của Cao Lôi Hoa kéo lấy Tĩnh Tâm, cẩn thận che nàng ở phía sau mình. Đồng thời tay trái đưa ra trước, một tia lôi quang mầu vàng tím lóe trên tay.
- Bùng!
Tay trái của Cao Lôi Hoa chặn lại quyền của nam tử kia! Băng cứng trên tay nam tử kia va chạm với lôi quang trên tay Cao Lôi Hoa phát ra những tiếng nổ ầm ĩ.
Hai nguồn năng lượng cường đại va chạm với nhau sinh ra những làn sóng năng lượng bắn ra xung quanh.
- Bịch bịch bịch.
Cao Lôi Hoa liên tục lùi về phía sau, lực lượng cường đại từ quyền của nam tử kia khiến Cao Lôi Hoa buộc phải lui về phía sau ba bước! Vì xuất thủ trong lúc cấp bách, Cao Lôi Hoa cũng hơi thiệt đôi chút. Chẳng qua cho dù là như thế, thực lực bậc tám của Cao Lôi Hoa cũng không phải chỉ dùng để nhìn! Nam tử trông như cột sắt kia tuy rằng có ưu thế ra tay trước, nhưng cũng bị lui về phía sau tám bước, lại va mạnh vào vách tường! Nếu không có vách tường này chống đỡ, hắn có thể còn phải lùi xa hơn nữa!
Sau khi lui lại vài bước, Cao Lôi Hoa liền trụ vững thân hình. Rồi lập tức ôm Tĩnh Tâm vào trong lòng, dùng thân thể bản thân chặn làn sóng năng lượng kia.
Ở trong lòng Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn hắn, nàng thấy Cao Lôi Hoa dùng chính thân thể của hắn che làn sóng năng lượng này cho nàng, trong mắt nàng hiện lên vẻ hạnh phúc. Nam nhân này, đích thực có chút thú vị ……
Tác giả :
Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ