Cực Phẩm Thiên Vương
Chương 418: Thế giới ngầm bởi vì sự tái xuất của anh mà rực rỡ!
Vừa cười khổ, Dai Fu cũng rất nhanh liền bình thường trở lại.
Theo nàng xem, một nam nhân chỉ dùng hai năm có thể tiêu diệt Huyết Sắc Luyện Ngục đến chó gà không tha, còn có chuyện gì không dám làm đây?
Âm thầm điều chỉnh một chút cảm xúc, Dai Fu ngẩng đầu nhìn thoáng qua thánh nữ, phát hiện thánh nữ vẫn nhắm mắt lại, tựa hồ đang hoàn toàn lâm vào trong hồi ức, khóe miệng nổi lên ý cười hạnh phúc không thể che giấu.
Nhìn thấy một màn như vậy, Dai Fu rất rõ ràng, tuy rằng thân phận thánh nữ sang quý, cao cao tại thượng, nhưng bởi nguyên nhân hàng năm sống khép kín, tâm tư cực kỳ đơn thuần, nếu không cũng sẽ không trực tiếp thổ lộ chân tình ngay trước mặt nàng.
Dù sao vô luận đối với Trần Phàm mà nói, hay là chính bản thân thánh nữ, chuyện này đều quá mức kinh thế hãi tục, nếu truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ khiến đại chấn trong phạm vi toàn cầu.
Có trời mới biết sẽ có bao nhiêu tín đồ sùng đạo sẽ vì điều này điên cuồng đến mức tự sát.
Đương nhiên có thể khẳng định chính là số người đuổi giết Trần Phàm tuyệt đối nhiều hơn số người tự sát...
- Hắn cứu cô lúc cô bị Hắc Ám U Linh bắt cóc sao?
Nếu chân tướng đã muốn rõ ràng, Dai Fu quyết định hỏi thật kỹ càng gốc rễ.
Đúng như Dai Fu suy đoán, tuy rằng thân phận thánh nữ cực kỳ cao quý, nhưng tâm tư cũng cực kỳ đơn thuần.
Dù sao ở ngày thường, xuất hiện bên người nàng chỉ có đội cận vệ kỵ sĩ trong hoàng cung, hoặc là người hầu, những người đó luôn ôm ấp lòng kính sợ đối với nàng, làm sao dám cùng nàng trò chuyện tâm sự?
- Ân.
Vì thế đối mặt câu hỏi của Dai Fu, thánh nữ không hề có chút cảnh giác, ngược lại thật rõ ràng gật đầu, nói:
- Lần đó tôi bị U Linh Ma Nữ đê tiện bắt đi, là hắn đã cứu tôi.
U Linh Ma Nữ?
Trong lòng Dai Fu kinh hoàng!
Thân là thành viên trực hệ của gia tộc Kerner Er, nàng đối với bốn chữ này cũng không hề xa lạ.
Ở Châu Âu, có hai nữ nhân cao cao tại thượng, làm cho người ta nhìn lên mà khiếp sợ.
Một là vị thánh nữ trước mắt, mà một là u Linh thánh nữ địa vị cao cả của tổ chức Hắc Ám U Linh, thậm chí còn có lời đồn đãi U Linh thánh nữ chính là thủ lĩnh hiện tại của Hắc Ám U Linh!
- Honey, ra vẻ anh còn có thật nhiều bí mật đã che giấu với em đây a.
Trong lòng Dai Fu âm thầm oán giận một câu, theo sau nghĩ nghĩ, hỏi:
- Cô muốn tìm Đồ Tể làm gì?
- Tôi...Gương mặt thánh nữ biến đổi, sau đó ánh sáng trong con ngươi dần dần ảm đạm.
Thấy một màn này, trong lòng Dai Fu chợt sáng như gương.
Theo nàng xem, ngay cả quan hệ giữa Trần Phàm cùng thánh nữ không hề bình thường, nhưng dù sao thân phận nàng đặc thù, giữa hai người rất khó sinh ra giao tập.
- Tôi nghĩ muốn gặp hắn một lần.
Thánh nữ khẽ cắn cắn môi nói, trong giọng nói tràn ngập tưởng niệm.
Lời vừa nói ra, ánh mắt thánh nữ bỗng nhiên sắc bén lên, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Dai Fu, khí thế cả người đột nhiên biến đổi, sắc bén vô cùng:
- Nam nhân đông phương mà tôi nói chính là Đồ Tể, đúng không?
Đối mặt khí thế kinh người đột nhiên bùng nổ của thánh nữ, trong lòng Dai Fu cả kinh, nghĩ nghĩ, không tiếp tục giấu diếm, mà gật gật đầu.
Hiển nhiên đến lúc này Dai Fu cũng không sợ bại lộ thân phận của Trần Phàm, dù sao thánh nữ đối với Trần Phàm cũng không có ác ý.
- Ca ngợi Thượng Đế, rốt cục tôi đã tìm được anh ấy!
Nhìn thấy Dai Fu gật đầu, thánh nữ vô cùng kích động, khí thế khủng bố trên người đột nhiên tiêu tán.
- Cô sẽ không đến nỗi chạy tới Trung Quốc tìm hắn đi?
Nhìn bộ dáng hưng phấn của thánh nữ, Dai Fu nhịn không được hỏi.
Thánh nữ ngẩn ra, không trả lời, chỉ nhíu mày trầm tư, tựa hồ đang suy nghĩ khả năng này.
Thấy cảnh này, Dai Fu rất rõ ràng, nữ nhân này đã hoàn toàn hết thuốc chữa...
Ân. ít nhất lúc đối mặt với Trần Phàm, đúng là như thế!
- Cô không thể đi.
Dai Fu thở dài, giọng nói phức tạp:
- Thân phận của cô đặc thù, nếu chủ động chạy đi gặp hắn, sẽ mang đến phiền phức vô cùng cho hắn, chính cô cũng như vậy.
Thánh nữ trâm mặc không nói, gương mặt có vẻ đau khổ
- Nhưng cô có thể gặp hắn tại Anh quốc.
Dai Fu một lời kinh người.
- Cái gì?
Thánh nữ ngừng thở, thần tình kích động nhìn Dai Fu, run rẩy hỏi:
- Cô nói tôi có thể gặp hắn tại Anh quốc?
- Ân.
Dai Fu thật khẳng định gật đầu.
- Thật sự?
Thánh nữ nháy đôi mắt to, tựa hồ có chút không dám tin.
Cô đúng là ngốc nghếch!
Trong lòng Dai Fu thầm mắng một câu, gương mặt nghiêm túc nói:
- Vài ngày sau hắn sẽ đến Anh quốc. Chỉ cần cô ở lại trong cổ thành gia tộc Kerner Er, cô sẽ gặp được hắn.
Nghe Dai Fu nói như thế, cuối cùng thánh nữ cũng đã tiếp nhận sự thật Trần Phàm sẽ tới Anh quốc, đồng thời nàng tựa hồ vừa nhớ ra điều gì đó, ánh mắt nhìn về phía Dai Fu mang theo vẻ quỷ dị.
Nhận thấy được trong ánh mắt thánh nữ toát ra vẻ đề phòng cùng kháng cự, trong lòng Dai Fu rất rõ ràng, đây là biểu hiện ghen tuông của nữ nhân...
Vì thế nàng cũng không tiếp tục lãng phí lời nói, mà học theo động tác thói quen của Trần Phàm, hơi nheo mắt lại, trong lòng thầm nghĩ:
- Honey, em kéo thêm một thế lực cho anh, lại phải tăng thêm một tình địch cho mình, một tình địch mạnh mẽ, anh nói, anh đến đây rồi em nên làm sao trừng phạt anh đây?
Trong lòng thầm nghĩ, khóe miệng Dai Fu không khỏi nổi lên dáng tươi cười quyến rũ.
Theo sau Dai Fu lấy lại tinh thần, nhìn thấy thánh nữ đang nhíu mày nhìn mình chằm chằm, nhịn không được hỏi:
- Nếu Đồ Tể gặp phải phiền toái, cô có ra tay giúp hắn không?
- Sẽ.
Thánh nữ nhẹ nhàng phun ra một chữ, thanh âm không lớn, giọng nói lại dị thường kiên định, cùng lúc đó, cỗ khí thế kinh khủng trên người nàng cũng đột nhiên phóng thích, độ ấm trong gian phòng tựa hồ cũng hạ xuống, thanh âm của nàng mang theo vẻ áp bách:
- Tôi sẽ đem những kẻ dám xúc phạm tới Đồ Tể từng bước từng bước trói lên giá hỏa hình, làm cho bọn hắn sống không bằng chết!
Nhận thấy được cỗ khí thế kinh khủng trên người thánh nữ, bên tai vang lên lời nói của nàng, Dai Fu nở nụ cười, cười rất vui vẻ.
Trong lòng nàng không khỏi thầm hỏi chính mình: Honey ơi, nếu để cho địch nhân của anh biết tòa thánh thành người giúp đỡ của anh, vẻ mặt nhất định rất đặc sắc đi?
Trần Kiến Quốc, ta thật sự vô cùng chờ mong nhìn thấy bộ dáng hối hận của ngươi.
Trong lòng trào ra ý nghĩ này, trong con ngươi Dai Fu toát ra vẻ chờ mong thật sâu, cùng hận ý nồng đậm!
Đối với hết thảy những việc này, ngoài xa vạn lý Trần Phàm cũng không biết rõ tình hình.
Vào hai giờ sáng, cuối cùng Trần Phàm từ chối được sự lưu giữ của Hoàng Phủ Hồng Trúc, rời khỏi tòa biệt thự trung ương quận Golf.
Cũng không phải hắn là chính nhân quân tử Liễu Hạ Huệ, có thể ôm mỹ nhân trong lòng mà không loạn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trên thực tế, khi Hoàng Phủ Hồng Trúc mị nhãn như tơ thốt ra câu nói:
- Nếu không anh lưu lại ngủ đi.
Thì Trần Phàm quả thật đã động tâm.
Bất quá cuối cùng hắn vẫn cự tuyệt lời đề nghị của Hoàng Phủ Hồng Trúc.
Dùng lời nói trước đó của hắn, hắn cũng không muốn cả đêm làm cho tiểu huynh đệ của mình bị giày vò, hơn nữa hắn nhìn ra được Hoàng Phủ Hồng Trúc cũng là một nữ nhân có sinh lý mạnh mẽ, nếu hắn thật sự lưu lại, hai người thật khó thể khống chế chính mình.
Một khi không thể khống chế, thì sẽ như củi khô gặp lửa nóng, lăn ra giường sẽ là lẽ tất nhiên.
Có lẽ lúc ấy sẽ lăn rất thích thú, nhưng sau đó trong lòng Hoàng Phủ Hồng Trúc hơn phân nửa sẽ không thoải mái.
Ngồi trong chiếc Bentley, Trần Phàm nhẹ nhu nhu huyệt thái dương.
- Trần tiên sinh, hay là ngài ngủ một chút đi, tôi chạy chậm một chút.
A Ngốc nhìn vào kính chiếu hậu thấy động tác của Trần Phàm, nhịn không được nói.
Trần Phàm dừng tay lại, cười lắc lắc đầu, nói:
- Không cần, tôi không sao.
Nghe Trần Phàm nói như thế, a Ngốc không nói gì thêm nữa.
Cũng giống toàn bộ thành viên Ám Đường, A Ngốc cũng từng là cô nhi, sau khi gia nhập Ám Đường, trải qua đủ loại huấn luyện, tính tình lạnh lùng, bình thường rất ít chủ động mở miệng nói chuyện, càng đừng nói tới việc xã giao với người khác.
Trần Phàm tựa hồ cũng hiểu biết tính cách của a Ngốc, cũng không tiếp tục nói chuyện phiếm với hắn, mà châm một điếu thuốc lá, lẳng lặng suy nghĩ hành trình Anh quốc hai ngày sau.
Hắn biết rõ, mình xảy ra một loạt sự tình trong quốc nội, ngoại trừ khiến cho phản ứng dây chuyền nhất định trong quốc nội, bên trong gia tộc Kerner Er cũng sẽ khiến cho dao động nhất định.
Dù sao gia tộc Kerner Er nguyện ý đem tập đoàn Cao Tường trở thành đồng bạn hợp tác lớn nhất tại Trung Quốc, ngoại trừ lòng riêng của Dai Fu ra, trình độ rất lớn chính là vì sau lưng hắn có chỗ dựa vững chắc là Trần gia.
Dù là hiện tại vô luận là Dai Fu hay Roman đều không nhắc tới chuyện bên trong nội bộ gia tộc Kerner Er, nhưng trong lòng Trần Phàm hiểu rất rõ ràng - hiện giờ mình đã bị đuổi ra khỏi Trần gia, thanh âm nghi ngờ phản đối bên trong gia tộc Kerner Er chắc chắn sẽ không ít.
Đồng dạng, Dai Fu khẳng định phải sánh vác áp lực rất lớn!
Hiểu được điểm này, Trần Phàm âm thầm làm ra quyết định, lần này đi Anh quốc, nhất định phải đi một chuyến đến gia tộc Kerner Er, làm chuyện gì đó cho Dai Fu.
Dù sao, Dai Fu vì hắn đã làm rất nhiều chuyện...rất nhiều...
Sau khi làm ra quyết định, bên tai Trần Phàm lại vang lên lời dặn dò của Hoàng Phủ Hồng Trúc cùng lời Dai Fu nói Grimm đã tỉnh táo lại từ trong cơn điên cuồng.
Bên tai vọng lại những lời này, Trần Phàm rất rõ ràng, biết hành trình đến Anh quốc lần này, thế lực các phe sẽ không buông tha cơ hội trả thù tuyệt hảo sắp tới.
Nghĩ nghĩ. Trần Phàm lấy ra điện thoại di động, bấm dãy số đã được hắn ghi tạc thật sâu trong trí nhớ.
Moscow.
Bên trong hội quán tư nhân có cánh cửa bước vào thật cao.
Thân là ông trùm buôn vũ khí nước Nga, Kroff đang ngậm xì gà, bắt chéo hai chân, ôm hai nữ nhân dáng người nhất lưu, vừa dùng sức xoa nắn vừa liếc mắt nhìn người phụ trách buôn vũ khí của Sơn Khẩu Tổ là Tá Đằng Mục Dã.
Đối mặt ánh mắt xem thường của Kroff, Tá Đằng Mục Dã vốn có địa vị cao cả trong nước lại không có chút vẻ bất mãn, ngược lại vẻ mặt ân cần tươi cười:
- Kroff tiên sinh tôn quý, lần này tôi nhận lời ủy thác của Tá Đằng Nhất Lang tiên sinh, đến Moscow tìm ngài, là muốn hói ngài vì sao ngài lại gián đoạn việc hợp tác cùng Sơn Khẩu Tổ?
- Hô...
Nghe được lời của Tá Đằng Mục Dã, Kroff dừng việc xoa nắn bộ ngực của hai nữ nhân, thân mình nghiêng tới trước, phun ra một ngụm khói thuốc, trực tiếp phun thẳng lên mặt Tá Đằng Mục Dã, xem thường cười nói:
- Kroff đại gia có cần giải thích với ngươi sao?
- Không...đương nhiên không cần!
Tá Đằng Mục Dã cố nén nội tâm bất mãn, tiếp tục cười nói:
- Ý của Tá Đằng Nhất Lang tiên sinh, nếu Kroff tiên sinh có điều kiện gì, cứ việc nói thẳng ra, hoặc là Sơn Khẩu Tổ có chỗ nào làm được không tốt, ngài cũng có thể nói ra, chúng tôi nhất định cải thiện!
Tá Đằng Mục Dã vừa dứt lời, trong phòng đột nhiên vang lên thanh âm tiếng nhạc kinh điển "Poker Face" của công chúa Britney.
Nghe được thanh âm di động cất lên, Kroff không kiên nhẫn lấy điện thoại ra xem, vừa nhìn thấy dãy số trên màn hình, đồng tử đột nhiên phóng tới lớn nhất!
Theo sau, hắn phun điếu xì gà Cuba chính tông ra khỏi miệng, nhảy dựng lên, dùng chân giẫm lên bàn, thần tình dữ tợn nhìn Tá Đằng Mục Dã nói:
- Tạp chủng, trở về nói cho Tá Đằng Nhất Lang, ta muốn bà nội của hắn!
- Bá!
Vừa nói ra, trong biểu tình hoảng sợ của hai nữ nhân, một gã da đen dáng người khôi ngô một tay nhấc Tá Đằng Mục Dã lên, vài bước đi ra cửa, mở cửa, giống như vứt rác rưởi, trực tiếp ném hắn ra ngoài!
Nhìn thấy một màn như vậy, Kroff huýt sáo thật to, hung thần ác sát nhìn hai nữ nhân, nói:
- Tôi luôn luôn thương hương tiếc ngọc đấy, cho nên các cô biết...
Gặp phải Kroff có tính cách cổ quái, hai nữ nhân hoảng sợ đứng lên, giống như chạy trốn chạy nhanh ra khỏi phòng.
- Đồ Tể tôn kính vĩ đại, người hầu Kroff của ngài nguyện ý vì ngài cống hiến sức lực.
Nhìn thấy hai nữ nhân đã rời phòng, Kroff bấm điện thoại, thần tình tươi cười sáng lạn.
- Kroff, tôi muốn đến Châu Âu một chuyến.
Trong chiếc Bentley, Trần Phàm nghe được thanh âm quen thuộc thân thiết của Kroff, cũng nhịn không được nở nụ cười:
- Sau vài ngày, tôi cần anh cung cấp cho tôi một ít đồ vật, ngoài ra tôi còn cần anh làm cho tôi một chuyện...
- Có thể phục vụ cho Đồ Tể vĩ đại, thân là người hầu như Kroff cảm giác vinh quang và may mắn sâu sắc.
Nghe xong lời Trần Phàm, Kroff lại quái dị trả lời, sau đó đôi mắt xoay chuyển vài vòng, cười hắc hắc nói:
- Đồ Tể thân ái, cuối cùng anh cũng đã không chịu nổi tịch mịch lại muốn xuất thế a. Tôi tin tưởng, thế giới ngầm tuyệt đối sẽ vì sự tái xuất của anh mà trở nên rực rỡ muôn màu.
Theo nàng xem, một nam nhân chỉ dùng hai năm có thể tiêu diệt Huyết Sắc Luyện Ngục đến chó gà không tha, còn có chuyện gì không dám làm đây?
Âm thầm điều chỉnh một chút cảm xúc, Dai Fu ngẩng đầu nhìn thoáng qua thánh nữ, phát hiện thánh nữ vẫn nhắm mắt lại, tựa hồ đang hoàn toàn lâm vào trong hồi ức, khóe miệng nổi lên ý cười hạnh phúc không thể che giấu.
Nhìn thấy một màn như vậy, Dai Fu rất rõ ràng, tuy rằng thân phận thánh nữ sang quý, cao cao tại thượng, nhưng bởi nguyên nhân hàng năm sống khép kín, tâm tư cực kỳ đơn thuần, nếu không cũng sẽ không trực tiếp thổ lộ chân tình ngay trước mặt nàng.
Dù sao vô luận đối với Trần Phàm mà nói, hay là chính bản thân thánh nữ, chuyện này đều quá mức kinh thế hãi tục, nếu truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ khiến đại chấn trong phạm vi toàn cầu.
Có trời mới biết sẽ có bao nhiêu tín đồ sùng đạo sẽ vì điều này điên cuồng đến mức tự sát.
Đương nhiên có thể khẳng định chính là số người đuổi giết Trần Phàm tuyệt đối nhiều hơn số người tự sát...
- Hắn cứu cô lúc cô bị Hắc Ám U Linh bắt cóc sao?
Nếu chân tướng đã muốn rõ ràng, Dai Fu quyết định hỏi thật kỹ càng gốc rễ.
Đúng như Dai Fu suy đoán, tuy rằng thân phận thánh nữ cực kỳ cao quý, nhưng tâm tư cũng cực kỳ đơn thuần.
Dù sao ở ngày thường, xuất hiện bên người nàng chỉ có đội cận vệ kỵ sĩ trong hoàng cung, hoặc là người hầu, những người đó luôn ôm ấp lòng kính sợ đối với nàng, làm sao dám cùng nàng trò chuyện tâm sự?
- Ân.
Vì thế đối mặt câu hỏi của Dai Fu, thánh nữ không hề có chút cảnh giác, ngược lại thật rõ ràng gật đầu, nói:
- Lần đó tôi bị U Linh Ma Nữ đê tiện bắt đi, là hắn đã cứu tôi.
U Linh Ma Nữ?
Trong lòng Dai Fu kinh hoàng!
Thân là thành viên trực hệ của gia tộc Kerner Er, nàng đối với bốn chữ này cũng không hề xa lạ.
Ở Châu Âu, có hai nữ nhân cao cao tại thượng, làm cho người ta nhìn lên mà khiếp sợ.
Một là vị thánh nữ trước mắt, mà một là u Linh thánh nữ địa vị cao cả của tổ chức Hắc Ám U Linh, thậm chí còn có lời đồn đãi U Linh thánh nữ chính là thủ lĩnh hiện tại của Hắc Ám U Linh!
- Honey, ra vẻ anh còn có thật nhiều bí mật đã che giấu với em đây a.
Trong lòng Dai Fu âm thầm oán giận một câu, theo sau nghĩ nghĩ, hỏi:
- Cô muốn tìm Đồ Tể làm gì?
- Tôi...Gương mặt thánh nữ biến đổi, sau đó ánh sáng trong con ngươi dần dần ảm đạm.
Thấy một màn này, trong lòng Dai Fu chợt sáng như gương.
Theo nàng xem, ngay cả quan hệ giữa Trần Phàm cùng thánh nữ không hề bình thường, nhưng dù sao thân phận nàng đặc thù, giữa hai người rất khó sinh ra giao tập.
- Tôi nghĩ muốn gặp hắn một lần.
Thánh nữ khẽ cắn cắn môi nói, trong giọng nói tràn ngập tưởng niệm.
Lời vừa nói ra, ánh mắt thánh nữ bỗng nhiên sắc bén lên, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Dai Fu, khí thế cả người đột nhiên biến đổi, sắc bén vô cùng:
- Nam nhân đông phương mà tôi nói chính là Đồ Tể, đúng không?
Đối mặt khí thế kinh người đột nhiên bùng nổ của thánh nữ, trong lòng Dai Fu cả kinh, nghĩ nghĩ, không tiếp tục giấu diếm, mà gật gật đầu.
Hiển nhiên đến lúc này Dai Fu cũng không sợ bại lộ thân phận của Trần Phàm, dù sao thánh nữ đối với Trần Phàm cũng không có ác ý.
- Ca ngợi Thượng Đế, rốt cục tôi đã tìm được anh ấy!
Nhìn thấy Dai Fu gật đầu, thánh nữ vô cùng kích động, khí thế khủng bố trên người đột nhiên tiêu tán.
- Cô sẽ không đến nỗi chạy tới Trung Quốc tìm hắn đi?
Nhìn bộ dáng hưng phấn của thánh nữ, Dai Fu nhịn không được hỏi.
Thánh nữ ngẩn ra, không trả lời, chỉ nhíu mày trầm tư, tựa hồ đang suy nghĩ khả năng này.
Thấy cảnh này, Dai Fu rất rõ ràng, nữ nhân này đã hoàn toàn hết thuốc chữa...
Ân. ít nhất lúc đối mặt với Trần Phàm, đúng là như thế!
- Cô không thể đi.
Dai Fu thở dài, giọng nói phức tạp:
- Thân phận của cô đặc thù, nếu chủ động chạy đi gặp hắn, sẽ mang đến phiền phức vô cùng cho hắn, chính cô cũng như vậy.
Thánh nữ trâm mặc không nói, gương mặt có vẻ đau khổ
- Nhưng cô có thể gặp hắn tại Anh quốc.
Dai Fu một lời kinh người.
- Cái gì?
Thánh nữ ngừng thở, thần tình kích động nhìn Dai Fu, run rẩy hỏi:
- Cô nói tôi có thể gặp hắn tại Anh quốc?
- Ân.
Dai Fu thật khẳng định gật đầu.
- Thật sự?
Thánh nữ nháy đôi mắt to, tựa hồ có chút không dám tin.
Cô đúng là ngốc nghếch!
Trong lòng Dai Fu thầm mắng một câu, gương mặt nghiêm túc nói:
- Vài ngày sau hắn sẽ đến Anh quốc. Chỉ cần cô ở lại trong cổ thành gia tộc Kerner Er, cô sẽ gặp được hắn.
Nghe Dai Fu nói như thế, cuối cùng thánh nữ cũng đã tiếp nhận sự thật Trần Phàm sẽ tới Anh quốc, đồng thời nàng tựa hồ vừa nhớ ra điều gì đó, ánh mắt nhìn về phía Dai Fu mang theo vẻ quỷ dị.
Nhận thấy được trong ánh mắt thánh nữ toát ra vẻ đề phòng cùng kháng cự, trong lòng Dai Fu rất rõ ràng, đây là biểu hiện ghen tuông của nữ nhân...
Vì thế nàng cũng không tiếp tục lãng phí lời nói, mà học theo động tác thói quen của Trần Phàm, hơi nheo mắt lại, trong lòng thầm nghĩ:
- Honey, em kéo thêm một thế lực cho anh, lại phải tăng thêm một tình địch cho mình, một tình địch mạnh mẽ, anh nói, anh đến đây rồi em nên làm sao trừng phạt anh đây?
Trong lòng thầm nghĩ, khóe miệng Dai Fu không khỏi nổi lên dáng tươi cười quyến rũ.
Theo sau Dai Fu lấy lại tinh thần, nhìn thấy thánh nữ đang nhíu mày nhìn mình chằm chằm, nhịn không được hỏi:
- Nếu Đồ Tể gặp phải phiền toái, cô có ra tay giúp hắn không?
- Sẽ.
Thánh nữ nhẹ nhàng phun ra một chữ, thanh âm không lớn, giọng nói lại dị thường kiên định, cùng lúc đó, cỗ khí thế kinh khủng trên người nàng cũng đột nhiên phóng thích, độ ấm trong gian phòng tựa hồ cũng hạ xuống, thanh âm của nàng mang theo vẻ áp bách:
- Tôi sẽ đem những kẻ dám xúc phạm tới Đồ Tể từng bước từng bước trói lên giá hỏa hình, làm cho bọn hắn sống không bằng chết!
Nhận thấy được cỗ khí thế kinh khủng trên người thánh nữ, bên tai vang lên lời nói của nàng, Dai Fu nở nụ cười, cười rất vui vẻ.
Trong lòng nàng không khỏi thầm hỏi chính mình: Honey ơi, nếu để cho địch nhân của anh biết tòa thánh thành người giúp đỡ của anh, vẻ mặt nhất định rất đặc sắc đi?
Trần Kiến Quốc, ta thật sự vô cùng chờ mong nhìn thấy bộ dáng hối hận của ngươi.
Trong lòng trào ra ý nghĩ này, trong con ngươi Dai Fu toát ra vẻ chờ mong thật sâu, cùng hận ý nồng đậm!
Đối với hết thảy những việc này, ngoài xa vạn lý Trần Phàm cũng không biết rõ tình hình.
Vào hai giờ sáng, cuối cùng Trần Phàm từ chối được sự lưu giữ của Hoàng Phủ Hồng Trúc, rời khỏi tòa biệt thự trung ương quận Golf.
Cũng không phải hắn là chính nhân quân tử Liễu Hạ Huệ, có thể ôm mỹ nhân trong lòng mà không loạn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trên thực tế, khi Hoàng Phủ Hồng Trúc mị nhãn như tơ thốt ra câu nói:
- Nếu không anh lưu lại ngủ đi.
Thì Trần Phàm quả thật đã động tâm.
Bất quá cuối cùng hắn vẫn cự tuyệt lời đề nghị của Hoàng Phủ Hồng Trúc.
Dùng lời nói trước đó của hắn, hắn cũng không muốn cả đêm làm cho tiểu huynh đệ của mình bị giày vò, hơn nữa hắn nhìn ra được Hoàng Phủ Hồng Trúc cũng là một nữ nhân có sinh lý mạnh mẽ, nếu hắn thật sự lưu lại, hai người thật khó thể khống chế chính mình.
Một khi không thể khống chế, thì sẽ như củi khô gặp lửa nóng, lăn ra giường sẽ là lẽ tất nhiên.
Có lẽ lúc ấy sẽ lăn rất thích thú, nhưng sau đó trong lòng Hoàng Phủ Hồng Trúc hơn phân nửa sẽ không thoải mái.
Ngồi trong chiếc Bentley, Trần Phàm nhẹ nhu nhu huyệt thái dương.
- Trần tiên sinh, hay là ngài ngủ một chút đi, tôi chạy chậm một chút.
A Ngốc nhìn vào kính chiếu hậu thấy động tác của Trần Phàm, nhịn không được nói.
Trần Phàm dừng tay lại, cười lắc lắc đầu, nói:
- Không cần, tôi không sao.
Nghe Trần Phàm nói như thế, a Ngốc không nói gì thêm nữa.
Cũng giống toàn bộ thành viên Ám Đường, A Ngốc cũng từng là cô nhi, sau khi gia nhập Ám Đường, trải qua đủ loại huấn luyện, tính tình lạnh lùng, bình thường rất ít chủ động mở miệng nói chuyện, càng đừng nói tới việc xã giao với người khác.
Trần Phàm tựa hồ cũng hiểu biết tính cách của a Ngốc, cũng không tiếp tục nói chuyện phiếm với hắn, mà châm một điếu thuốc lá, lẳng lặng suy nghĩ hành trình Anh quốc hai ngày sau.
Hắn biết rõ, mình xảy ra một loạt sự tình trong quốc nội, ngoại trừ khiến cho phản ứng dây chuyền nhất định trong quốc nội, bên trong gia tộc Kerner Er cũng sẽ khiến cho dao động nhất định.
Dù sao gia tộc Kerner Er nguyện ý đem tập đoàn Cao Tường trở thành đồng bạn hợp tác lớn nhất tại Trung Quốc, ngoại trừ lòng riêng của Dai Fu ra, trình độ rất lớn chính là vì sau lưng hắn có chỗ dựa vững chắc là Trần gia.
Dù là hiện tại vô luận là Dai Fu hay Roman đều không nhắc tới chuyện bên trong nội bộ gia tộc Kerner Er, nhưng trong lòng Trần Phàm hiểu rất rõ ràng - hiện giờ mình đã bị đuổi ra khỏi Trần gia, thanh âm nghi ngờ phản đối bên trong gia tộc Kerner Er chắc chắn sẽ không ít.
Đồng dạng, Dai Fu khẳng định phải sánh vác áp lực rất lớn!
Hiểu được điểm này, Trần Phàm âm thầm làm ra quyết định, lần này đi Anh quốc, nhất định phải đi một chuyến đến gia tộc Kerner Er, làm chuyện gì đó cho Dai Fu.
Dù sao, Dai Fu vì hắn đã làm rất nhiều chuyện...rất nhiều...
Sau khi làm ra quyết định, bên tai Trần Phàm lại vang lên lời dặn dò của Hoàng Phủ Hồng Trúc cùng lời Dai Fu nói Grimm đã tỉnh táo lại từ trong cơn điên cuồng.
Bên tai vọng lại những lời này, Trần Phàm rất rõ ràng, biết hành trình đến Anh quốc lần này, thế lực các phe sẽ không buông tha cơ hội trả thù tuyệt hảo sắp tới.
Nghĩ nghĩ. Trần Phàm lấy ra điện thoại di động, bấm dãy số đã được hắn ghi tạc thật sâu trong trí nhớ.
Moscow.
Bên trong hội quán tư nhân có cánh cửa bước vào thật cao.
Thân là ông trùm buôn vũ khí nước Nga, Kroff đang ngậm xì gà, bắt chéo hai chân, ôm hai nữ nhân dáng người nhất lưu, vừa dùng sức xoa nắn vừa liếc mắt nhìn người phụ trách buôn vũ khí của Sơn Khẩu Tổ là Tá Đằng Mục Dã.
Đối mặt ánh mắt xem thường của Kroff, Tá Đằng Mục Dã vốn có địa vị cao cả trong nước lại không có chút vẻ bất mãn, ngược lại vẻ mặt ân cần tươi cười:
- Kroff tiên sinh tôn quý, lần này tôi nhận lời ủy thác của Tá Đằng Nhất Lang tiên sinh, đến Moscow tìm ngài, là muốn hói ngài vì sao ngài lại gián đoạn việc hợp tác cùng Sơn Khẩu Tổ?
- Hô...
Nghe được lời của Tá Đằng Mục Dã, Kroff dừng việc xoa nắn bộ ngực của hai nữ nhân, thân mình nghiêng tới trước, phun ra một ngụm khói thuốc, trực tiếp phun thẳng lên mặt Tá Đằng Mục Dã, xem thường cười nói:
- Kroff đại gia có cần giải thích với ngươi sao?
- Không...đương nhiên không cần!
Tá Đằng Mục Dã cố nén nội tâm bất mãn, tiếp tục cười nói:
- Ý của Tá Đằng Nhất Lang tiên sinh, nếu Kroff tiên sinh có điều kiện gì, cứ việc nói thẳng ra, hoặc là Sơn Khẩu Tổ có chỗ nào làm được không tốt, ngài cũng có thể nói ra, chúng tôi nhất định cải thiện!
Tá Đằng Mục Dã vừa dứt lời, trong phòng đột nhiên vang lên thanh âm tiếng nhạc kinh điển "Poker Face" của công chúa Britney.
Nghe được thanh âm di động cất lên, Kroff không kiên nhẫn lấy điện thoại ra xem, vừa nhìn thấy dãy số trên màn hình, đồng tử đột nhiên phóng tới lớn nhất!
Theo sau, hắn phun điếu xì gà Cuba chính tông ra khỏi miệng, nhảy dựng lên, dùng chân giẫm lên bàn, thần tình dữ tợn nhìn Tá Đằng Mục Dã nói:
- Tạp chủng, trở về nói cho Tá Đằng Nhất Lang, ta muốn bà nội của hắn!
- Bá!
Vừa nói ra, trong biểu tình hoảng sợ của hai nữ nhân, một gã da đen dáng người khôi ngô một tay nhấc Tá Đằng Mục Dã lên, vài bước đi ra cửa, mở cửa, giống như vứt rác rưởi, trực tiếp ném hắn ra ngoài!
Nhìn thấy một màn như vậy, Kroff huýt sáo thật to, hung thần ác sát nhìn hai nữ nhân, nói:
- Tôi luôn luôn thương hương tiếc ngọc đấy, cho nên các cô biết...
Gặp phải Kroff có tính cách cổ quái, hai nữ nhân hoảng sợ đứng lên, giống như chạy trốn chạy nhanh ra khỏi phòng.
- Đồ Tể tôn kính vĩ đại, người hầu Kroff của ngài nguyện ý vì ngài cống hiến sức lực.
Nhìn thấy hai nữ nhân đã rời phòng, Kroff bấm điện thoại, thần tình tươi cười sáng lạn.
- Kroff, tôi muốn đến Châu Âu một chuyến.
Trong chiếc Bentley, Trần Phàm nghe được thanh âm quen thuộc thân thiết của Kroff, cũng nhịn không được nở nụ cười:
- Sau vài ngày, tôi cần anh cung cấp cho tôi một ít đồ vật, ngoài ra tôi còn cần anh làm cho tôi một chuyện...
- Có thể phục vụ cho Đồ Tể vĩ đại, thân là người hầu như Kroff cảm giác vinh quang và may mắn sâu sắc.
Nghe xong lời Trần Phàm, Kroff lại quái dị trả lời, sau đó đôi mắt xoay chuyển vài vòng, cười hắc hắc nói:
- Đồ Tể thân ái, cuối cùng anh cũng đã không chịu nổi tịch mịch lại muốn xuất thế a. Tôi tin tưởng, thế giới ngầm tuyệt đối sẽ vì sự tái xuất của anh mà trở nên rực rỡ muôn màu.
Tác giả :
Phong Cuồng