Cực Phẩm Thiên Vương
Chương 363: Ngươi nghe không hiểu tiếng người?
Không biết tại sao, nghe được Trần Phàm nói ra những lời này, nhìn thấy Trần Phàm đột nhiên toát ra khí tức cô tịch thì trong lòng Điền Thảo đột nhiên chợt run lên.
Nàng không biết là nam nhân trước mắt từng vì một lời hứa, vì báo thù, bằng vào sức một mình dùng hai năm thời gian, diệt trừ tổ chức phạm tội Huyết Sắc Luyện Ngục kinh khủng nhất trên thế giới.
Hai năm, hơn bảy trăm ngày đêm, thời thời khắc khắc khiêu vũ trên lưỡi hái tử thần, cỗ chấp nhất phải báo thù, xa xa không phải Điền Thảo hiện giờ có thể so sánh.
- Đã biết.
Điền Thảo lại gật gật đầu, nói:
- Tôi đi vệ sinh một chút.
Nói xong. Điền Thảo đứng dậy, cầm khăn trên bàn lau nước mắt trên mặt, sau đó hít sâu một hơi, gương mặt dần dần khôi phục lại bình thường, giống như lại biến trở về cô gái có bím tóc đuôi ngựa luôn kiêu ngạo cố gắng.
Làm xong tất cả chuyện này, Điền Thảo đẩy cửa ghế lô đi ra ngoài.
Trong ghế lô, Trần Phàm thấy Điền Thảo rời đi, châm một điếu thuốc lá, lẳng lặng hút, tựa hồ suy nghĩ sau này nên làm sao đối phó Tiết gia thậm chí cả Thanh bang.
Hắn biết rõ, hắn và Tiết gia xung đột một ngày nào đó sẽ bùng nổ.
Khác với những tiệm karaoke khác, lầu ba của hội quán William thuộc loại hỗn hợp các ghế lô, trong đó phòng lớn cùng phòng trung đẳng có phòng vệ sinh, nhưng phòng nhỏ không có.
Ngay khi Điền Thảo đi phòng vệ sinh công cộng, trong một ghế lộ lớn đối diện.
Tám nữ tử trẻ tuổi mặc sườn xám đang làm bạn bên người bốn nam nhân, trong đó nam nhân ngồi giữa trái ôm phải ấp, hơn nữa còn đang ôm hai nữ nhân có tư sắc tốt nhất.
Dưới ánh đèn, hắn và ba gã nam nhân khác giống nhau, hai tay không thành thật tiến vào trong sườn xám các cô gái, hoặc là vuốt ve bộ ngực, hoặc là vuốt ve mông cùng đùi, trên gương mặt đầy thịt béo lộ ra dáng tươi cười dâm đãng, cảm giác như chỉ hận không thế lập tức tử hình mấy cô gái đang bồi rượu ngay tại chỗ.
Hai cô gái gặp phải hành vi sờ mó của gã nam nhân, chẳng những không bất mãn, ngược lại khuôn mặt còn tươi cười đón chào, chủ động vận vẹo thân hình phối hợp, trong đó có một cô gái vừa rót rượu cho hắn, vừa kiều mỵ cười nói:
- Đường chủ nhiệm, đừng nóng nảy nha, đêm nay chị em chúng toi nhất định sẽ hầu hạ cho ngài thật là thoải mái, chúng ta tiếp tục uống một ly.
- Tốt.
Nam nhân được xưng là Đường chủ nhiệm nghe được lời nói của cô gái bên cạnh, cười dâm dãng nhéo lên khuôn mặt cô gái một cái, nói:
- Nghe lời cô, uống một ly, buổi tối tôi muốn nhìn xem các cô làm sao mà hầu hạ.
Vừa nói xong. Đường chủ nhiệm cùng cô gái bên cạnh dùng tư thế như câu tay giao bôi, đem một ly rượu giá trị đắt tiền rót vào trong miệng.
Cùng lúc đó, cửa ghế lô bị người đẩy ra, một gã nam nhân mặc âu phục cầm hai chai rượu đi vào, lập tức đi tới trước người Đường chủ nhiệm, xoay người buông hai chai rượu xuống, cười a a nói:
- Đường chủ nhiệm, thật sự ngượng ngùng, đêm nay Khang ca có chuyện quan trọng, thật sự không thể phân thân, hắn muốn tôi giúp hắn xin lỗi với ngài.
- Xem như hắn còn biết điều.
Đối mặt vẻ chủ động lấy lòng của nam nhân. Đường chủ nhiệm cố ý điều chỉnh cảm xúc một chút, dừng lại nói:
- Rượu thì không cần, tôi xem ba người bọn hắn cũng đã uống nhiều rồi, nếu còn uống nữa tối nay chỉ sợ không làm nổi việc gì.
- Đường chủ nhiệm nói rất đúng.
Đường chủ nhiệm vừa thốt lên xong, bên cạnh hắn không xa có một tên đeo mắt kính có vẻ "nhã nhặn" lập tức nịnh nọt khen ngợi, hai người khác cũng không cam chịu yếu thế, sôi nổi đi theo phụ họa.
- Đường chủ nhiệm, ngài hài lòng hai cô gái này không? Nếu như không hài lòng, tôi đổi cho ngài.
Nam nhân mặc âu phục cung kính hỏi han.
Hai cô gái nghe được lời của hắn, sắc mặt đều biến đổi, có vẻ có chút khẩn trương, cảm giác giống như sợ hãi nam nhân bên cạnh các nàng sẽ không cần các nàng tiếp đãi.
Trên thực tế cũng quả thật như thế. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Từ sau khi biết được nam nhân mà các nàng cần phải hầu hạ chính là chủ nhiệm của một khu tại Đông Hải, hơn nữa còn có một người chú là khu trưởng, các nàng liền khẩn cấp nghĩ cách lên giường với hắn.
Chủ nhiệm ban di dời.
Chức quan này có lẽ không lớn, nhưng ở những khu vực phát triển hôm nay, chức vị này có quyền lực rất lớn, kiếm được rất nhiều tiền.
Huống chi còn có một người chú là khu trưởng *?
Phải biết rằng, tại Đông Hải chức khu trưởng một khu vực hành chính, có thân phận còn ngưu bài hơn chủ tịch của một địa cấp thị* nhiều, quyền lực càng lớn hơn một chút. (thành phố trực thuộc tỉnh.) ở dưới tình hình này, các nàng biết chỉ cần hầu hạ Đường chủ nhiệm thật hài lòng, chẳng phải sẽ có số tiền lớn đút vào trong túi?
- Một khi đã như vậy, tôi sẽ không quấy rầy nhã hứng của Đường chủ nhiệm.
Nghe Đường chủ nhiệm vừa nói, nam nhân mặc âu phục chuẩn bị cáo lui, trên thực tế hai cô gái bên cạnh Đường chủ nhiệm là tiểu thư hồng bài của hội quán, thuộc loại tiểu thư cũng rất ít đi chơi với khách, chỉ khi gặp được người có thân phận không bình thường mới có thể ra tiếp.
- Tốt.
Đường chủ nhiệm khoát tay, rất có khí thế như chỉ điểm giang sơn.
Theo sau, ngay khi nam nhân mặc âu phục rời đi thì di động của Đường Bình nằm trên bàn chợt chấn động lên.
Cầm lấy di động, nhìn thoáng qua dãy số, phát hiện là bà vợ ở nhà, sắc mặt Đường Bình có chút khó coi, thoáng do dự nhưng vẫn đứng dậy đi ra cửa ghế lô.
Bên ngoài, nam nhân mặc âu phục nhìn thấy Đường Bình đi ra theo, còn tưởng rằng Đường Bình có chuyện gì cần phân phó, vội vàng dừng bước lại.
Ngay sau đó, ngay khi nam nhân mặc âu phục chuẩn bị tiến tới nghênh đón, phát hiện Đường Bình đang nghe điện thoại, liền biết điều dừng bước, giống như một tên nô tài đợi chủ nhân phân phó, đứng ở một bên, khoảng cách không tính là quá xa, cũng không gần, không thể nghe được Đường Bình nói chuyện.
Nửa phút sau. Đường Bình có chút không kiên nhẫn cúp điện thoại, khóe mắt nhìn thấy nam nhân đang đứng một bên, đang muốn phất tay cho hắn rời đi, trước mắt đột nhiên sáng ngời, đồng tử trong nháy mắt phóng tới lớn nhất, ánh mắt nhìn thẳng tới một bóng hình xinh đẹp đang đi tới.
Đó là một cô gái.
Cô gái mặc áo khoác hồng nhạt, bên dưới là chiếc quần bò màu lam nhạt, quần bò bó sát người đem đôi đùi thẳng tắp của nàng bộc lộ thật tinh tế, tản ra hấp dẫn vô hình.
So ra mà nói, bím tóc đuôi ngựa độc đáo của cô gái càng mang theo lực hấp dẫn khó hiểu, làm Đường Bình không thể dời đi tầm mắt.
Cô đông!
Âm thầm nuốt nước bọt. Đường Bình nhìn nam nhân vẫy vẫy tay:
- Anh...anh lại đây.
Nam nhân đã nhận ra vẻ dị thường của Đường Bình, trong lòng tựa hồ đoán được điều gì, nghe được Đường Bình vừa gọi, nhíu mày, lại không dám lãnh đạm trước tiên tiến đến gần.
- Cô bé kia là người của nơi này sao?
Đường Bình vừa nói chuyện, ánh mắt lại không hề rời khỏi Điền Thảo đang đi tới. ánh mắt mê đắm như chỉ hận không thế đem Điền Thảo lột sạch xem kỹ mới đã ghiền.
- Không phải, là khách nhân tới chơi thôi.
Nam nhân rõ ràng nói.
- Khách nhân?
Đường Bình liếm liếm môi, vẻ mặt dâm đãng:
- Có biện pháp nào đêm nay đem nàng lên giường của tôi?
- Này...
Nam nhân có chút khó xử.
Đường Bình hào khí nói:
- Tôi mặc kệ anh dùng phương pháp gì, chỉ cần đêm nay anh đem nàng lên giường của tôi, nửa năm sau này, toàn bộ hạng mục di dời của vùng này đều giao cho các anh. Nói vậy ông chủ cũng sẽ không bạc đãi anh.
Trong lòng nam nhân vừa động, theo sau lắc đầu:
- Đường chủ nhiệm, cô bé kia đi cùng bạn trai tới, hẳn là khó khăn.
- Phế vật vô dụng.
Đường Bình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng một tiếng, sau đó nhìn thấy Điền Thảo đã đi tới, lập tức ngoắc tay cười nói:
- Mỹ nữ.
Điền Thảo còn đang đi về hướng này, liền nhìn thấy Đường Bình đầy vẻ xấu xa nhìn mình, ánh mắt kia làm cho nàng thực sự không thoải mái.
Lúc này nghe được câu nói của Đường Bình, đôi mày nàng nháy mắt can lại, lại không hề để ý tới, tiếp tục đi.
Mắt thấy Điền Thảo không để ý tới mình. Đường Bình lập tức nghênh tới, một tay chống lên vách tường, ngăn cản đường đi của Điền Thảo:
- Mỹ nữ, cô không có nghe tôi đang gọi cô sao?
- Ta không biết ngươi.
Điền Thảo đứng lại, sắc mặt tức giận nhìn Đường Bình, giọng nói lạnh lùng, khí thế nữ vương bồi dưỡng trong thời gian này lơ đãng biểu lộ đi ra.
- Đây không phải có một câu nói rất tốt sao? Trước lạ sau quen, người với người đều là từ không biết tới quen thuộc...
Điền Thảo đột nhiên toát ra khí thế làm Đường Bình hơi kinh hãi, nhưng càng khơi dậy ham muốn chiếm đoạt của hắn, chỉ thấy hắn mê đắm nhìn Điền Thảo, nói:
- Tôi xem mỹ nữ không mấy vui vẻ, nếu không để ý, theo tôi vào phòng ngồi một chút đi. ân, tuyệt đối sẽ làm cho cô tối nay không còn ưu thương tịch mịch.
Miệng phun đầy mùi rượu trêu chọc Điền Thảo đồng thời Đường Bình tựa hồ cảm thấy còn chưa đã ghiền, vươn tay muốn sờ vào khuôn mặt phấn nộn của Điền Thảo, dáng tươi cười dâm đãng trên gương mặt càng đậm hơn.
- Ngươi làm gì?
Điền Thảo lui ra phía sau một bước, sắc mặt hoàn toàn lạnh xuống:
- Tránh ra.
- Mỹ nữ, không nên tức giận.
Đường Bình vô liêm si nói:
- Nhưng mỹ nữ tức giận bộ dáng thực mê người.
Đường Bình nói xong, lại bước ra một bước, vươn ma trảo.
- Lỗ tai mày điếc, hay mày nghe không hiểu tiếng người?
Ngay sau đó, không đợi ma trảo của Đường Bình đụng tới Điền Thảo, một thân ảnh khôi ngô xuất hiện ngay trước người nàng, một phát bắt được cổ tay của Đường Bình!
Nàng không biết là nam nhân trước mắt từng vì một lời hứa, vì báo thù, bằng vào sức một mình dùng hai năm thời gian, diệt trừ tổ chức phạm tội Huyết Sắc Luyện Ngục kinh khủng nhất trên thế giới.
Hai năm, hơn bảy trăm ngày đêm, thời thời khắc khắc khiêu vũ trên lưỡi hái tử thần, cỗ chấp nhất phải báo thù, xa xa không phải Điền Thảo hiện giờ có thể so sánh.
- Đã biết.
Điền Thảo lại gật gật đầu, nói:
- Tôi đi vệ sinh một chút.
Nói xong. Điền Thảo đứng dậy, cầm khăn trên bàn lau nước mắt trên mặt, sau đó hít sâu một hơi, gương mặt dần dần khôi phục lại bình thường, giống như lại biến trở về cô gái có bím tóc đuôi ngựa luôn kiêu ngạo cố gắng.
Làm xong tất cả chuyện này, Điền Thảo đẩy cửa ghế lô đi ra ngoài.
Trong ghế lô, Trần Phàm thấy Điền Thảo rời đi, châm một điếu thuốc lá, lẳng lặng hút, tựa hồ suy nghĩ sau này nên làm sao đối phó Tiết gia thậm chí cả Thanh bang.
Hắn biết rõ, hắn và Tiết gia xung đột một ngày nào đó sẽ bùng nổ.
Khác với những tiệm karaoke khác, lầu ba của hội quán William thuộc loại hỗn hợp các ghế lô, trong đó phòng lớn cùng phòng trung đẳng có phòng vệ sinh, nhưng phòng nhỏ không có.
Ngay khi Điền Thảo đi phòng vệ sinh công cộng, trong một ghế lộ lớn đối diện.
Tám nữ tử trẻ tuổi mặc sườn xám đang làm bạn bên người bốn nam nhân, trong đó nam nhân ngồi giữa trái ôm phải ấp, hơn nữa còn đang ôm hai nữ nhân có tư sắc tốt nhất.
Dưới ánh đèn, hắn và ba gã nam nhân khác giống nhau, hai tay không thành thật tiến vào trong sườn xám các cô gái, hoặc là vuốt ve bộ ngực, hoặc là vuốt ve mông cùng đùi, trên gương mặt đầy thịt béo lộ ra dáng tươi cười dâm đãng, cảm giác như chỉ hận không thế lập tức tử hình mấy cô gái đang bồi rượu ngay tại chỗ.
Hai cô gái gặp phải hành vi sờ mó của gã nam nhân, chẳng những không bất mãn, ngược lại khuôn mặt còn tươi cười đón chào, chủ động vận vẹo thân hình phối hợp, trong đó có một cô gái vừa rót rượu cho hắn, vừa kiều mỵ cười nói:
- Đường chủ nhiệm, đừng nóng nảy nha, đêm nay chị em chúng toi nhất định sẽ hầu hạ cho ngài thật là thoải mái, chúng ta tiếp tục uống một ly.
- Tốt.
Nam nhân được xưng là Đường chủ nhiệm nghe được lời nói của cô gái bên cạnh, cười dâm dãng nhéo lên khuôn mặt cô gái một cái, nói:
- Nghe lời cô, uống một ly, buổi tối tôi muốn nhìn xem các cô làm sao mà hầu hạ.
Vừa nói xong. Đường chủ nhiệm cùng cô gái bên cạnh dùng tư thế như câu tay giao bôi, đem một ly rượu giá trị đắt tiền rót vào trong miệng.
Cùng lúc đó, cửa ghế lô bị người đẩy ra, một gã nam nhân mặc âu phục cầm hai chai rượu đi vào, lập tức đi tới trước người Đường chủ nhiệm, xoay người buông hai chai rượu xuống, cười a a nói:
- Đường chủ nhiệm, thật sự ngượng ngùng, đêm nay Khang ca có chuyện quan trọng, thật sự không thể phân thân, hắn muốn tôi giúp hắn xin lỗi với ngài.
- Xem như hắn còn biết điều.
Đối mặt vẻ chủ động lấy lòng của nam nhân. Đường chủ nhiệm cố ý điều chỉnh cảm xúc một chút, dừng lại nói:
- Rượu thì không cần, tôi xem ba người bọn hắn cũng đã uống nhiều rồi, nếu còn uống nữa tối nay chỉ sợ không làm nổi việc gì.
- Đường chủ nhiệm nói rất đúng.
Đường chủ nhiệm vừa thốt lên xong, bên cạnh hắn không xa có một tên đeo mắt kính có vẻ "nhã nhặn" lập tức nịnh nọt khen ngợi, hai người khác cũng không cam chịu yếu thế, sôi nổi đi theo phụ họa.
- Đường chủ nhiệm, ngài hài lòng hai cô gái này không? Nếu như không hài lòng, tôi đổi cho ngài.
Nam nhân mặc âu phục cung kính hỏi han.
Hai cô gái nghe được lời của hắn, sắc mặt đều biến đổi, có vẻ có chút khẩn trương, cảm giác giống như sợ hãi nam nhân bên cạnh các nàng sẽ không cần các nàng tiếp đãi.
Trên thực tế cũng quả thật như thế. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Từ sau khi biết được nam nhân mà các nàng cần phải hầu hạ chính là chủ nhiệm của một khu tại Đông Hải, hơn nữa còn có một người chú là khu trưởng, các nàng liền khẩn cấp nghĩ cách lên giường với hắn.
Chủ nhiệm ban di dời.
Chức quan này có lẽ không lớn, nhưng ở những khu vực phát triển hôm nay, chức vị này có quyền lực rất lớn, kiếm được rất nhiều tiền.
Huống chi còn có một người chú là khu trưởng *?
Phải biết rằng, tại Đông Hải chức khu trưởng một khu vực hành chính, có thân phận còn ngưu bài hơn chủ tịch của một địa cấp thị* nhiều, quyền lực càng lớn hơn một chút. (thành phố trực thuộc tỉnh.) ở dưới tình hình này, các nàng biết chỉ cần hầu hạ Đường chủ nhiệm thật hài lòng, chẳng phải sẽ có số tiền lớn đút vào trong túi?
- Một khi đã như vậy, tôi sẽ không quấy rầy nhã hứng của Đường chủ nhiệm.
Nghe Đường chủ nhiệm vừa nói, nam nhân mặc âu phục chuẩn bị cáo lui, trên thực tế hai cô gái bên cạnh Đường chủ nhiệm là tiểu thư hồng bài của hội quán, thuộc loại tiểu thư cũng rất ít đi chơi với khách, chỉ khi gặp được người có thân phận không bình thường mới có thể ra tiếp.
- Tốt.
Đường chủ nhiệm khoát tay, rất có khí thế như chỉ điểm giang sơn.
Theo sau, ngay khi nam nhân mặc âu phục rời đi thì di động của Đường Bình nằm trên bàn chợt chấn động lên.
Cầm lấy di động, nhìn thoáng qua dãy số, phát hiện là bà vợ ở nhà, sắc mặt Đường Bình có chút khó coi, thoáng do dự nhưng vẫn đứng dậy đi ra cửa ghế lô.
Bên ngoài, nam nhân mặc âu phục nhìn thấy Đường Bình đi ra theo, còn tưởng rằng Đường Bình có chuyện gì cần phân phó, vội vàng dừng bước lại.
Ngay sau đó, ngay khi nam nhân mặc âu phục chuẩn bị tiến tới nghênh đón, phát hiện Đường Bình đang nghe điện thoại, liền biết điều dừng bước, giống như một tên nô tài đợi chủ nhân phân phó, đứng ở một bên, khoảng cách không tính là quá xa, cũng không gần, không thể nghe được Đường Bình nói chuyện.
Nửa phút sau. Đường Bình có chút không kiên nhẫn cúp điện thoại, khóe mắt nhìn thấy nam nhân đang đứng một bên, đang muốn phất tay cho hắn rời đi, trước mắt đột nhiên sáng ngời, đồng tử trong nháy mắt phóng tới lớn nhất, ánh mắt nhìn thẳng tới một bóng hình xinh đẹp đang đi tới.
Đó là một cô gái.
Cô gái mặc áo khoác hồng nhạt, bên dưới là chiếc quần bò màu lam nhạt, quần bò bó sát người đem đôi đùi thẳng tắp của nàng bộc lộ thật tinh tế, tản ra hấp dẫn vô hình.
So ra mà nói, bím tóc đuôi ngựa độc đáo của cô gái càng mang theo lực hấp dẫn khó hiểu, làm Đường Bình không thể dời đi tầm mắt.
Cô đông!
Âm thầm nuốt nước bọt. Đường Bình nhìn nam nhân vẫy vẫy tay:
- Anh...anh lại đây.
Nam nhân đã nhận ra vẻ dị thường của Đường Bình, trong lòng tựa hồ đoán được điều gì, nghe được Đường Bình vừa gọi, nhíu mày, lại không dám lãnh đạm trước tiên tiến đến gần.
- Cô bé kia là người của nơi này sao?
Đường Bình vừa nói chuyện, ánh mắt lại không hề rời khỏi Điền Thảo đang đi tới. ánh mắt mê đắm như chỉ hận không thế đem Điền Thảo lột sạch xem kỹ mới đã ghiền.
- Không phải, là khách nhân tới chơi thôi.
Nam nhân rõ ràng nói.
- Khách nhân?
Đường Bình liếm liếm môi, vẻ mặt dâm đãng:
- Có biện pháp nào đêm nay đem nàng lên giường của tôi?
- Này...
Nam nhân có chút khó xử.
Đường Bình hào khí nói:
- Tôi mặc kệ anh dùng phương pháp gì, chỉ cần đêm nay anh đem nàng lên giường của tôi, nửa năm sau này, toàn bộ hạng mục di dời của vùng này đều giao cho các anh. Nói vậy ông chủ cũng sẽ không bạc đãi anh.
Trong lòng nam nhân vừa động, theo sau lắc đầu:
- Đường chủ nhiệm, cô bé kia đi cùng bạn trai tới, hẳn là khó khăn.
- Phế vật vô dụng.
Đường Bình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng một tiếng, sau đó nhìn thấy Điền Thảo đã đi tới, lập tức ngoắc tay cười nói:
- Mỹ nữ.
Điền Thảo còn đang đi về hướng này, liền nhìn thấy Đường Bình đầy vẻ xấu xa nhìn mình, ánh mắt kia làm cho nàng thực sự không thoải mái.
Lúc này nghe được câu nói của Đường Bình, đôi mày nàng nháy mắt can lại, lại không hề để ý tới, tiếp tục đi.
Mắt thấy Điền Thảo không để ý tới mình. Đường Bình lập tức nghênh tới, một tay chống lên vách tường, ngăn cản đường đi của Điền Thảo:
- Mỹ nữ, cô không có nghe tôi đang gọi cô sao?
- Ta không biết ngươi.
Điền Thảo đứng lại, sắc mặt tức giận nhìn Đường Bình, giọng nói lạnh lùng, khí thế nữ vương bồi dưỡng trong thời gian này lơ đãng biểu lộ đi ra.
- Đây không phải có một câu nói rất tốt sao? Trước lạ sau quen, người với người đều là từ không biết tới quen thuộc...
Điền Thảo đột nhiên toát ra khí thế làm Đường Bình hơi kinh hãi, nhưng càng khơi dậy ham muốn chiếm đoạt của hắn, chỉ thấy hắn mê đắm nhìn Điền Thảo, nói:
- Tôi xem mỹ nữ không mấy vui vẻ, nếu không để ý, theo tôi vào phòng ngồi một chút đi. ân, tuyệt đối sẽ làm cho cô tối nay không còn ưu thương tịch mịch.
Miệng phun đầy mùi rượu trêu chọc Điền Thảo đồng thời Đường Bình tựa hồ cảm thấy còn chưa đã ghiền, vươn tay muốn sờ vào khuôn mặt phấn nộn của Điền Thảo, dáng tươi cười dâm đãng trên gương mặt càng đậm hơn.
- Ngươi làm gì?
Điền Thảo lui ra phía sau một bước, sắc mặt hoàn toàn lạnh xuống:
- Tránh ra.
- Mỹ nữ, không nên tức giận.
Đường Bình vô liêm si nói:
- Nhưng mỹ nữ tức giận bộ dáng thực mê người.
Đường Bình nói xong, lại bước ra một bước, vươn ma trảo.
- Lỗ tai mày điếc, hay mày nghe không hiểu tiếng người?
Ngay sau đó, không đợi ma trảo của Đường Bình đụng tới Điền Thảo, một thân ảnh khôi ngô xuất hiện ngay trước người nàng, một phát bắt được cổ tay của Đường Bình!
Tác giả :
Phong Cuồng