Cực Hạn
Chương 5: Tôi gọi là Diệp Hiểu Hạ
Một giọng nói ôn nhu truyền đến: "Người chơi thân mến, bây giờ là 13 giờ 58 phút 30 giây, cách thời gian mở cửa của 《 cực hạn OL》 còn 1 phút 30 giây, xin hỏi ngài có muốn tham quan trò chơi không?"
A? Có thể tham quan trò chơi? Lực chú ý của Diệp Hiểu Hạ lập tức chuyển tới việc này, cô không chút do dự lựa chọn muốn, trước mặt lập tức xuất hiện một cảnh non xanh nước biếc. Cây cối to lớn, hồ nước trong suốt, từng đóa hoa đào nở rộ chậm rãi xoay tròn trên mặt nước, tạo nên những gợn sóng lăn tăn. Một cái thác nước trắng xóa ở xa xa, âm thanh từ thác nước nhẹ nhàng truyền tới.
Diệp Hiểu Hạ đi tới bên hồ nước, cúi đầu nhìn, thì thấy hình ảnh của chính mình lại có thể hiện ra trên mặt nước. Cái này cũng chưa là gì, cái khiến cô giật mình là, hình ảnh trên mặt nước không phải là hình một nhân vật, mà là con người thật của cô. Cô cúi đầu nhìn chính mình, đây là tay của mình, đây là của chân mình, đây là thân thể của mình, cô ngẩng đầu nhìn lại bốn phía, một phong cảnh thật xinh đẹp, mà cô đang đứng trong phong cảnh xinh đẹp đó.
Cô muốn tìm cái máy chơi game, nhưng là mặc kệ cô xoay tròn hay quay đầu đều không tìm được.
"Hoan nghênh ngài đến với 《 cực hạn OL》." Một giọng nói dễ nghe bỗng nhiên vang lên, khiến Diệp Hiểu Hạ tìm kiếm mọi chỗ, cuối cùng tìm được một cô gái xinh như hoa ở trên mặt nước trong suốt. Cô ta vươn tay, Diệp Hiểu Hạ đã đứng ở trong tay cô ta.
"Oa!" Diệp Hiểu Hạ liền phát hoảng, sợ hãi chính mình sẽ rơi xuống nước, phải biết rằng cô là vịt lên cạn a.
Trái phải ngó nghiêng một chút, phát hiện mình sẽ không ngã xuống, cô mới an tâm. Ngẩng đầu nhìn mỹ nữ xinh đẹp trước mắt này, quần áo hoa lệ, khiến người ta chú ý nhất là bộ ngực trắng như tuyết kia, phảng phất muốn nhảy ra ngoài ngay lập tức.
Tuy rằng Diệp Hiểu Hạ không phải nam nhân, nhưng là cũng cảm thấy trong lỗ mũi nóng bừng, cô vội vã cúi đầu, ấp úng nói: "Cô, cô hảo."
Một bên nhịn không được nghĩ thầm trong lòng, trách không được tên đại tiện nhân Bạch Thiên Minh kia thích chơi trò chơi, hóa ra mỹ nữ trong trò chơi còn nóng bỏng hơn mỹ nữ ngoài hiện thực.
"Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ gật gật đầu, chậm rãi nói.
"A?" Diệp Hiểu Hạ sửng sốt một chút, tên là gì? Cô không phải kêu Diệp Hiểu Hạ sao? Còn đặt tên làm gì?
"Thực xin lỗi, căn cứ pháp luật tương quan quy định, 'A' không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ vẫn cười như trước.
"Nga." Diệp Hiểu Hạ gật gật đầu, tuy rằng cô không hiểu rõ pháp luật tương quan là cái pháp luật gì, nhưng là vẫn là tỏ vẻ đã hiểu .
" Thực xin lỗi, căn cứ pháp luật tương quan quy định, 'Nga' không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Khóe miệng mỹ nữ hơi hơi giật một chút.
"Ân?" Mỹ nữ này rốt cuộc đang nói cái gì? Diệp Hiểu Hạ ngẩng đầu nhìn vị mỹ nữ kia, vẻ mặt nghi hoặc.
" Thực xin lỗi, căn cứ pháp luật tương quan quy định, 'Ân' không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ cười đã có chút gượng, ngay cả khóe miệng giật giật cũng rõ ràng.
"Cái kia, tôi muốn hỏi một chút, đặt tên cho nhân vật là cái gì? Tôi có tên mà. Làm sao lại cần đặt tên?" Diệp Hiểu Hạ cảm thấy không thể tiếp tục không minh bạch như vậy , cô muốn hỏi rõ ràng.
"Thực xin lỗi, căn cứ trò chơi hạn chế, ‘Cái kia, tôi muốn hỏi một chút, đặt tên cho nhân vật là cái gì? Tôi có tên mà. Làm sao lại cần đặt tên?’ đã vượt qua số lượng từ quy định đặt tên nhân vật, không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ mỉm cười đã cứng lại, khóe miệng giật giật liên tục, tuy rằng vẫn mỉm cười, nhưng là, nụ cười kia nhìn kiểu gì cũng thấy không tự nhiên.
Diệp Hiểu Hạ nhìn mỹ nữ kia, sau khi đánh giá xong, tỏ vẻ hiểu biết gật gật đầu. Hóa ra đây là một người lớn lên xinh đẹp nhưng lại ngu ngốc, cô là người có chỉ số IQ cao, không thể so đo với người ngốc đi? Cho nên, cô quyết định không tiếp tục ông nói gà bà nói vịt cùng người xinh đẹp nhưng ngu ngốc này.
Không phải là cái tên thôi sao, cô cần gì phải hỏi như vậy rõ ràng.
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ tươi cười đã cứng ngắc, nhịn không được oán hận, người chơi ngu ngốc này chẳng lẽ không có xem qua giới thiệu trò chơi sao?
Tên thật không thể dùng, Diệp Hiểu Hạ, suy nghĩ một hồi: "Vậy thì kêu ‘Mùa Hè’ đi."
"Ngài xác nhận đặt tên cho nhân vật là ‘Vậy thì kêu mùa hè đi’ sao?"
Con tôm? Mình tùy tiện nói cái gì cô ta cũng cho là tên sao? Cô mới không cần cái tên ngu ngốc như vậy. Cô vội vã lắc đầu: "Không, không phải cái này."
Mỹ nữ kia nắm chặt bàn tay giấu ở trong tay áo, sau đó mới mỉm cười: "Hủy bỏ thành công. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình."
"Mùa Hè."
"Thực xin lỗi, tên này đã có người chơi khác dùng. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình."
Diệp Hiểu Hạ nhìn mỹ nữ, cảm thấy cô gái này tuy xinh đẹp, nhưng là lại không làm cho người thích, luôn cùng cô đối nghịch, cô có chút tức giận.
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ hơi hơi nhíu nhíu mày, người chơi này chẳng những ngu ngốc lại còn lãng tai, cô nhớ được cô vừa mới nói qua vấn đề này .
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ hơi hơi sửng sốt, sau đó cũng phẫn nộ rồi. Người chơi ngu ngốc chết tiệt này cư nhiên là cố ý.
Cô trăm phần trăm xác nhận người chơi ngu ngốc này là cố ý. Chẳng lẽ cô sẽ bởi vì cô ta cố ý mà sợ cô ta sao? Sẽ khuất phục sao? Không. Cô tuyệt đối sẽ không.
"Diệp Hiểu Hạ." Diệp Hiểu Hạ mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm mỹ nữ, giọng nói bình tĩnh.
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Trên mặt mỹ nữ không có tươi cười, cô lạnh lùng hừ cái mũi.
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình."
Cứ như vậy, hai nữ nhân ngây thơ vì việc nhỏ này bắt đầu không chịu nhường nhau…
Về phần cuối cùng như thế nào? SO... Chúng ta ở chương tiếp theo gặp lại đi.
A? Có thể tham quan trò chơi? Lực chú ý của Diệp Hiểu Hạ lập tức chuyển tới việc này, cô không chút do dự lựa chọn muốn, trước mặt lập tức xuất hiện một cảnh non xanh nước biếc. Cây cối to lớn, hồ nước trong suốt, từng đóa hoa đào nở rộ chậm rãi xoay tròn trên mặt nước, tạo nên những gợn sóng lăn tăn. Một cái thác nước trắng xóa ở xa xa, âm thanh từ thác nước nhẹ nhàng truyền tới.
Diệp Hiểu Hạ đi tới bên hồ nước, cúi đầu nhìn, thì thấy hình ảnh của chính mình lại có thể hiện ra trên mặt nước. Cái này cũng chưa là gì, cái khiến cô giật mình là, hình ảnh trên mặt nước không phải là hình một nhân vật, mà là con người thật của cô. Cô cúi đầu nhìn chính mình, đây là tay của mình, đây là của chân mình, đây là thân thể của mình, cô ngẩng đầu nhìn lại bốn phía, một phong cảnh thật xinh đẹp, mà cô đang đứng trong phong cảnh xinh đẹp đó.
Cô muốn tìm cái máy chơi game, nhưng là mặc kệ cô xoay tròn hay quay đầu đều không tìm được.
"Hoan nghênh ngài đến với 《 cực hạn OL》." Một giọng nói dễ nghe bỗng nhiên vang lên, khiến Diệp Hiểu Hạ tìm kiếm mọi chỗ, cuối cùng tìm được một cô gái xinh như hoa ở trên mặt nước trong suốt. Cô ta vươn tay, Diệp Hiểu Hạ đã đứng ở trong tay cô ta.
"Oa!" Diệp Hiểu Hạ liền phát hoảng, sợ hãi chính mình sẽ rơi xuống nước, phải biết rằng cô là vịt lên cạn a.
Trái phải ngó nghiêng một chút, phát hiện mình sẽ không ngã xuống, cô mới an tâm. Ngẩng đầu nhìn mỹ nữ xinh đẹp trước mắt này, quần áo hoa lệ, khiến người ta chú ý nhất là bộ ngực trắng như tuyết kia, phảng phất muốn nhảy ra ngoài ngay lập tức.
Tuy rằng Diệp Hiểu Hạ không phải nam nhân, nhưng là cũng cảm thấy trong lỗ mũi nóng bừng, cô vội vã cúi đầu, ấp úng nói: "Cô, cô hảo."
Một bên nhịn không được nghĩ thầm trong lòng, trách không được tên đại tiện nhân Bạch Thiên Minh kia thích chơi trò chơi, hóa ra mỹ nữ trong trò chơi còn nóng bỏng hơn mỹ nữ ngoài hiện thực.
"Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ gật gật đầu, chậm rãi nói.
"A?" Diệp Hiểu Hạ sửng sốt một chút, tên là gì? Cô không phải kêu Diệp Hiểu Hạ sao? Còn đặt tên làm gì?
"Thực xin lỗi, căn cứ pháp luật tương quan quy định, 'A' không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ vẫn cười như trước.
"Nga." Diệp Hiểu Hạ gật gật đầu, tuy rằng cô không hiểu rõ pháp luật tương quan là cái pháp luật gì, nhưng là vẫn là tỏ vẻ đã hiểu .
" Thực xin lỗi, căn cứ pháp luật tương quan quy định, 'Nga' không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Khóe miệng mỹ nữ hơi hơi giật một chút.
"Ân?" Mỹ nữ này rốt cuộc đang nói cái gì? Diệp Hiểu Hạ ngẩng đầu nhìn vị mỹ nữ kia, vẻ mặt nghi hoặc.
" Thực xin lỗi, căn cứ pháp luật tương quan quy định, 'Ân' không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ cười đã có chút gượng, ngay cả khóe miệng giật giật cũng rõ ràng.
"Cái kia, tôi muốn hỏi một chút, đặt tên cho nhân vật là cái gì? Tôi có tên mà. Làm sao lại cần đặt tên?" Diệp Hiểu Hạ cảm thấy không thể tiếp tục không minh bạch như vậy , cô muốn hỏi rõ ràng.
"Thực xin lỗi, căn cứ trò chơi hạn chế, ‘Cái kia, tôi muốn hỏi một chút, đặt tên cho nhân vật là cái gì? Tôi có tên mà. Làm sao lại cần đặt tên?’ đã vượt qua số lượng từ quy định đặt tên nhân vật, không thể làm tên nhân vật. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ mỉm cười đã cứng lại, khóe miệng giật giật liên tục, tuy rằng vẫn mỉm cười, nhưng là, nụ cười kia nhìn kiểu gì cũng thấy không tự nhiên.
Diệp Hiểu Hạ nhìn mỹ nữ kia, sau khi đánh giá xong, tỏ vẻ hiểu biết gật gật đầu. Hóa ra đây là một người lớn lên xinh đẹp nhưng lại ngu ngốc, cô là người có chỉ số IQ cao, không thể so đo với người ngốc đi? Cho nên, cô quyết định không tiếp tục ông nói gà bà nói vịt cùng người xinh đẹp nhưng ngu ngốc này.
Không phải là cái tên thôi sao, cô cần gì phải hỏi như vậy rõ ràng.
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ tươi cười đã cứng ngắc, nhịn không được oán hận, người chơi ngu ngốc này chẳng lẽ không có xem qua giới thiệu trò chơi sao?
Tên thật không thể dùng, Diệp Hiểu Hạ, suy nghĩ một hồi: "Vậy thì kêu ‘Mùa Hè’ đi."
"Ngài xác nhận đặt tên cho nhân vật là ‘Vậy thì kêu mùa hè đi’ sao?"
Con tôm? Mình tùy tiện nói cái gì cô ta cũng cho là tên sao? Cô mới không cần cái tên ngu ngốc như vậy. Cô vội vã lắc đầu: "Không, không phải cái này."
Mỹ nữ kia nắm chặt bàn tay giấu ở trong tay áo, sau đó mới mỉm cười: "Hủy bỏ thành công. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình."
"Mùa Hè."
"Thực xin lỗi, tên này đã có người chơi khác dùng. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình."
Diệp Hiểu Hạ nhìn mỹ nữ, cảm thấy cô gái này tuy xinh đẹp, nhưng là lại không làm cho người thích, luôn cùng cô đối nghịch, cô có chút tức giận.
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ hơi hơi nhíu nhíu mày, người chơi này chẳng những ngu ngốc lại còn lãng tai, cô nhớ được cô vừa mới nói qua vấn đề này .
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Mỹ nữ hơi hơi sửng sốt, sau đó cũng phẫn nộ rồi. Người chơi ngu ngốc chết tiệt này cư nhiên là cố ý.
Cô trăm phần trăm xác nhận người chơi ngu ngốc này là cố ý. Chẳng lẽ cô sẽ bởi vì cô ta cố ý mà sợ cô ta sao? Sẽ khuất phục sao? Không. Cô tuyệt đối sẽ không.
"Diệp Hiểu Hạ." Diệp Hiểu Hạ mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm mỹ nữ, giọng nói bình tĩnh.
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình." Trên mặt mỹ nữ không có tươi cười, cô lạnh lùng hừ cái mũi.
"Diệp Hiểu Hạ."
"Thực xin lỗi, vì bảo vệ tính riêng tư của người chơi, họ tên thật không thể làm tên nhân vật trong trò chơi. Mời ngài đặt tên cho nhân vật của mình."
Cứ như vậy, hai nữ nhân ngây thơ vì việc nhỏ này bắt đầu không chịu nhường nhau…
Về phần cuối cùng như thế nào? SO... Chúng ta ở chương tiếp theo gặp lại đi.
Tác giả :
Na Thì Yên Hoa