Của Ta Suất Lão Công
Chương 53
Hôô~~~ cái chương nài edit thật vất vả, ngày nghỉ, pà con cô bác nghe tin nữ hoàng bị trọng thương nên đến thăm hơi bị nhìu, ai cũng đảo qua vòng vòng trước cái máy thì mần răng mừ trẫm edit T_T
——————————-
Tại Trung cẩn thận mở cửa phòng ngủ, len lén nhìn vào bên trong, nhìn thấy Duẫn Hạo đang đứng đưa lưng về phía cậu trước cửa sổ, dù cho không nhìn thấy biểu tình của Duẫn Hạo, Tại Trung đã có thể cảm giác được cả người Duẫn Hạo tản ra lệ khí. Bây giờ mà cậu đi vào nhận sai có phải là đi tìm cái chết không a? Có nên trốn thoát đêm nay trước đã rồi nói sau không?
Nhưng ai biết, Tại Trung vừa nảy ra ý định chạy trốn, Duẫn Hạo liền xoay người. Duẫn Hạo nhìn Tại Trung, ánh mắt khí thế bức nhân, làm cho Tại Trung cảm thấy thật nguy hiểm.
Lảng tránh ánh mắt của Duẫn Hạo, Tại Trung thì thào nói: “Duẫn Hạo, em……”.
“Lại đây!” Hoàn toàn là mệnh lệnh.
Tại Trung cúi đầu đi đến chỗ Duẫn Hạo, giống như là đứa nhỏ làm sai chuyện gì.
“Nói xem, hôm nay em đã phạm lỗi gì?” Từ giọng nói của Duẫn Hạo, Tại Trung có thể cảm giác được Duẫn Hạo đang kềm nén tức giận.
“Em không nên đi mà không báo với anh, không nên để trễ đến vậy rồi mới phát hiện điện thoại không liên lạc được.” Tại Trung như cũ cúi đầu thành kính sám hối.
“Chỉ như vậy sao?” Hiển nhiên Duẫn Hạo không hài lòng với câu trả lời này.
“Còn có?” Còn có cái gì nữa? Tại Trung không nghĩ ra.
“Còn có chính là em không nên để cho anh lo lắng như vậy, em có biết trong một giờ không tìm được em anh cảm thấy ra sao không? Đủ loại suy nghĩ đáng sợ hiện ra trong đầu, anh sắp phát điên rồi. Nếu như em và Du Nhi vạn nhất xảy ra chuyện, anh nên làm gì bây giờ?” Duẫn Hạo cơ hồ rống lên những lời này. Hắn không thể khống chế được cảm xúc của mình.
Tại Trung ngây ngẩn cả người, nhất thời không có phản ứng, chính là đáng thương hề hề nhìn Duẫn Hạo.
Đột nhiên, Duẫn Hạo một tay lấy Tại Trung kéo vào trong lòng, dùng song chưởng chặt chẽ cố định Tại Trung.
“Duẫn……” Tại Trung bị động tác này làm cho hoảng sợ.
“Anh rất sợ em và Du Nhi xảy ra chuyện, anh rất sợ hai người sẽ rời khỏi anh.” Duẫn Hạo đem mặt chôn ở hõm vai Tại Trung, siết thật chặt cánh tay, dường như chỉ cần buông lỏng tay thì Tại Trung sẽ biến mất.
“Duẫn Hạo, em sẽ không rời xa anh. Anh, em còn có Du Nhi sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.” Tại Trung vuốt ve tấm lưng rộng lớn của Duẫn Hạo, cậu muốn dùng hơi ấm của mình để cho Duẫn Hạo cảm nhận được cậu thật sự đang tồn tại.
“Duẫn Hạo, anh đừng giận nữa nhé, được không?”.
Duẫn Hạo buông Tại Trung ra, sau đó nhếch mép : “Chỉ như vậy mà tha cho cưng, có phải quá tiện nghi cho cưng không nhỉ?”
“Á?”
“Vợ yêu, cưng có biết không, sau khi cưng sinh Du Nhi càng trở nên đẹp hơn, dáng người cũng càng ngày càng thon thả.” Duẫn Hạo dùng ánh mắt sắc lang quét sạch thân thể Tại Trung từ trên xuống dưới, giống như Tại Trung không có mặc quần áo.
“Xương Mân cũng nói vậy đó.” Tại Trung thốt ra.
“Cái gì?” Duẫn Hạo nheo lại ánh mắt lóe lên nguy hiểm.
Trong lòng Tại Trung hô to một tiếng xong đời rồi, sao cậu lại quên mất tên này chỉ dùng dấm chua làm thành, Trịnh Duẫn Hạo là một cái ao dấm chua bự khủng khiếp không hơn không kém nha!
“ Không…… em đâu có nói gì.”
“Phải không? Thiếu chút thì anh quên hỏi cưng, hôm nay cưng ở bên Thẩm Xương Mân kia mà không có chồng cưng đã làm gì hả?”
“Bọn em cùng nhau ăn cơm trưa, sau đó thì đi siêu thị, nga, đúng rồi, Xương Mân mua một cái ngọc bội tặng cho con chúng ta mà.” Tại Trung thành thật khai ra hành trình của mình từ giữa trưa, chỉ cầu có thể được xử lý nương tay.
“Xem ra cưng hôm nay phạm sai lầm không chỉ là những gì anh vừa nói a. Bởi vì cùng tên đàn ông khác hẹn hò mà hại chồng mình lo lắng, đây là tội nặng nhất nha?” Dù cho trên mặt Duẫn Hạo lúc này mang theo ý cười, nhưng Tại Trung biết cậu nguy đến nơi rồi.
“Chổng yêu, Xương Mân khó khăn lắm mới về Hàn Quốc, em với ảnh đi ăn một bữa cơm là chuyện nên làm mà?” Tại Trung thật cẩn thận nói.
“Đương nhiên là nên làm, cùng bạn cũ ôn chuyện là chuyện nên làm, vậy cùng chồng hảo hảo trao đổi một chút tình cảm cũng nên lắm chứ?” Nói xong, Duẫn Hạo liền nhấc bổng Tại Trung trên vai, “Vợ yêu, chúng ta lên giường hảo hảo trao đổi một chút đi.”.
“Á!” Thân thể đột nhiên bay lên không làm cho Tại Trung sợ hãi kêu lên một tiếng.
Tại Trung vẫn còn cảm thấy đầu óc choáng váng thì đã bị Duẫn Hạo ném lên trên giường, cậu định đứng dậy, nhưng Duẫn Hạo đã nhào vào đè lên trên người, giữ cậu nằm trên giường.
Hoàn toàn không có tiếng quần áo bị xé rách như trong tưởng tượng của Tại Trung, tương phản , ngay cả sức nặng trên người cũng đã biến mất. Tại Trung mở ra hai mắt, mờ mịt nhìn Duẫn Hạo.
Lấy một ngón tay nâng cằm Tại Trung, khóe miệng Duẫn Hạo nhếch lên, lộ ra nụ cười gian ta: “Vợ yêu, tự mình cởi quần áo ra.”
Cái gì? “Duẫn Hạo, em……”.
Duẫn Hạo đem mặt tới gần Tại Trung, ái muội nói: “Vợ yêu của anh đang thẹn thùng sao? Trên người cưng có chỗ nào mà anh chưa nhìn qua?”
“Nhưng mà…… nhưng mà……”.
“Không có nhưng mà gì hết, muốn anh nguôi giận thì nghe theo lời anh đi vợ yêu của anh.” Trên mặt Duẫn Hạo hiện lên một nụ cười đáng sợ.
Tại Trung biết mình không còn đường thối lui, cậu ngồi dậy, tuy vẫn cúi đầu, nhưng vẫn có thể thấy hai má đỏ ửng của Tại Trung. Tại Trung đỏ mặt bắt đầu cởi bỏ nút áo sơmi, dù cho cậu dùng tốc độ chậm chạp gấp đôi bình thường, nhưng nút áo chung quy cũng bị gỡ hết, thân thể trắng ngần như ngọc của Tại Trung cũng dần dần lộ ra.
Nhìn không sót chỗ nào trên thân thể hoàn mỹ của Tại Trung, Duẫn Hạo đã sớm là một thân khô nóng, đổi lại bình thường hắn đã sớm đem Tại Trung đặt ở dưới thân hảo hảo yêu thương, nhưng hôm nay Duẫn Hạo kiệt lực khống chế chính mình. Hắn muốn trừng phạt vật nhỏ này một chút.
Tại Trung bi ai nghĩ: So với ở trước mặt Duẫn Hạo biểu diễn vũ thoát y, cậu tình nguyện giống như trước bị Duẫn Hạo lột sạch.
“Vợ yêu, chỉ như vậy mà đã xong rồi sao? Còn có quần nga.”.
“Chồng yêu.” Tại Trung dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Duẫn Hạo, hy vọng có thể né khỏi nhiệm vụ bất khả thi này.
“Ngoan, mau làm đi.”
Tại Trung đành nhận mệnh, cậu cởi bỏ quần dài, ngay cả quần lót cũng cởi ra. Thân thể hoàn toàn trần trụi của Tại Trung hiện ra trước mặt Duẫn Hạo.
Ánh mắt nóng rực của Duẫn Hạo càn quét thân thể Tại Trung từ trên xuống dưới, bởi vì thẹn thùng cùng vô thố khiến cho thân thể của Tại Trung nhuộm một tầng hồng sắc, trông càng mê người.
“Vợ yêu, chỉ cần nhìn sơ qua thân thể tuyệt mỹ của cưng, anh liền biết có bao nhiêu mỹ vị rồi.” Duẫn Hạo rất nhanh cởi sạch tây trang cùng áo sơmi, sau đó lập tức đem Tại Trung áp đảo, vưu vật như vậy nằm ở dưới thân của mình, hắn còn có lý do nào để chần chờ sao?
Duẫn Hạo bắt đầu ở trên người Tại Trung khơi mào hỏa dục. Cổ, xương quai xanh, trước ngực, thắt lưng, sườn…… Duẫn Hạo không hề buông tha bất kỳ chỗ nào, hắn lúc mạnh lúc nhẹ cắn mút trên người Tại Trung, khiến cậu thở gấp liên tục.
“Vợ yêu, da của cưng so với trước kia càng mềm càng mịn, ngay cả nơi này cũng co dãn hơn.” Duẫn Hạo vừa nói vừa vuốt ve mông Tại Trung.
“Duẫn Hạo, nhẹ một chút.”
“Được, vợ yêu muốn anh làm nhẹ, anh đương nhiên sẽ nghe theo rồi.” Duẫn Hạo tách hai chân Tại Trung ra, xấu xa liếm nhẹ vào đùi trong.
“A! Ngứa quá!”
Duẫn Hạo đem hai chân Tại Trung đặt trên vai mình, sau đó đưa một ngón tay cắm vào mật huyệt hồng nhạt.
“A! Đau!” Đã lâu không làm tình khiến cho Tại Trung nhất thời không chịu được đau đớn bất thình lình này mà chau mày.
Duẫn Hạo hôn lên đôi môi của Tại Trung an ủi cậu: “Vợ yêu, thả lỏng đi.” Dù nói là muốn trừng phạt Tại Trung, nhưng Duẫn Hạo vẫn là luyến tiếc làm cho bảo bối vợ yêu nhà hắn bị thương.
Cảm giác được thân thể của Tại Trung không còn cứng ngắc như cũ, Duẫn Hạo rút ngón tay ra, đem dục vọng đã sớm căng trướng đưa vào sâu trong thân thể Tại Trung.
Duẫn Hạo lấy tay giữ chặt cái eo nhỏ của Tại Trung mà hung hăng đâm vào.
“A!” Tại Trung không thể thích ứng với động tác nhanh như vậy khiến cho cậu hét lên,“Duẫn Hạo, đau quá! Chậm…… Chậm……”.
Nghe Tại Trung kêu đau, Duẫn Hạo thoáng thả chậm động tác, nhưng chỉ một lúc lại cường thế như cũ, mỗi một lần đều đâm thẳng vào điểm mẫn cảm của cậu.
“Anh, anh khi dễ em.” Nửa làm nũng nửa ai oán.
“Vợ yêu, anh chỉ là hy vọng cưng có thể nhớ kỹ giáo huấn ngày hôm nay nga.”.
“Em biết em sai rồi mà, anh nhẹ chút đi.”
Duẫn Hạo tiếp tục động tác trừu sáp, rốt cục phóng thích ở trong cơ thể Tại Trung.
Cao trào qua đi, thân thể Tại Trung hư nhuyễn nằm bẹp trên giường, muốn động cũng không động nổi. Nhưng Duẫn Hạo lại đột nhiên đem Tại Trung lật sấp lại.
“Duẫn Hạo?” Tại Trung thất kinh quay đầu nhìn Duẫn Hạo.
“Vợ yêu à, đừng nói là cưng cho rằng chỉ mới có nhiêu đó là đã xong rồi đi? Khi cưng đang mang thai, anh đã phải tiết chế biết bao nhiêu, bây giờ đương nhiên là phải làm bù chứ đúng không?”
“Duẫn Hạo, hình như em nghe thấy tiếng Du Nhi đang khóc, anh để cho em đi coi con một chút, được không?” Tại Trung nghĩ thầm phải đào tẩu.
“Du Nhi có nhạc mẫu chiếu cố, cưng cứ yên tâm đi, cưng nên tự lo cho mình thì hơn a.” Duẫn Hạo nâng lên cái mông vểnh của Tại Trung, cánh mông trắng nõn ngay trước mắt, còn có thể nhìn thấy rõ ràng đóa hoa cúc hồng nhạt đang hé nở, Duẫn Hạo không thể khống chế nổi nữa, giữ chặt eo Tại Trung bắt đầu điên cuồng luật độngn.
“A! A!” Phía sau nam nhân không ngừng va chạm, Tại Trung chỉ có thể bất lực rên rỉ.
Không biết qua bao lâu, Tại Trung vẫn còn bị Duẫn Hạo giày vò.
‘Chẳng lẽ sẽ không bao giờ chấm dứt?’
“Duẫn Hạo, em không chịu nổi nữa rồi, ngày mai em còn phải đi học nha, không thể làm nữa, nếu không ngày mai em không xuống giường được.”
“Vợ yêu, anh phê chuẩn cho cưng ngày mai xin phép nghỉ một ngày, nghỉ một ngày có làm sao đâu, cùng lắm thì chồng cưng giúp cưng học bù. Bất quá bây giờ, chúng ta có chương trình học bổ túc quan trọng hơn nga.” Vừa dứt lời, trong phòng lại truyền ra thanh âm khiến cho người ta mặt đỏ tim đập.
“Vợ yêu, thể lực của chồng cưng tốt lắm đó, có thể cùng cưng học bổ túc suốt đêm nga.” Duẫn Hạo lại đem dục vọng vùi vào trong tiểu huyệt của Tại Trung, bắt đầu một vòng vận động mới.
Suốt đêm? Xem ra ngày mai nhất định là không xuống giường được.
——————————-
Tại Trung cẩn thận mở cửa phòng ngủ, len lén nhìn vào bên trong, nhìn thấy Duẫn Hạo đang đứng đưa lưng về phía cậu trước cửa sổ, dù cho không nhìn thấy biểu tình của Duẫn Hạo, Tại Trung đã có thể cảm giác được cả người Duẫn Hạo tản ra lệ khí. Bây giờ mà cậu đi vào nhận sai có phải là đi tìm cái chết không a? Có nên trốn thoát đêm nay trước đã rồi nói sau không?
Nhưng ai biết, Tại Trung vừa nảy ra ý định chạy trốn, Duẫn Hạo liền xoay người. Duẫn Hạo nhìn Tại Trung, ánh mắt khí thế bức nhân, làm cho Tại Trung cảm thấy thật nguy hiểm.
Lảng tránh ánh mắt của Duẫn Hạo, Tại Trung thì thào nói: “Duẫn Hạo, em……”.
“Lại đây!” Hoàn toàn là mệnh lệnh.
Tại Trung cúi đầu đi đến chỗ Duẫn Hạo, giống như là đứa nhỏ làm sai chuyện gì.
“Nói xem, hôm nay em đã phạm lỗi gì?” Từ giọng nói của Duẫn Hạo, Tại Trung có thể cảm giác được Duẫn Hạo đang kềm nén tức giận.
“Em không nên đi mà không báo với anh, không nên để trễ đến vậy rồi mới phát hiện điện thoại không liên lạc được.” Tại Trung như cũ cúi đầu thành kính sám hối.
“Chỉ như vậy sao?” Hiển nhiên Duẫn Hạo không hài lòng với câu trả lời này.
“Còn có?” Còn có cái gì nữa? Tại Trung không nghĩ ra.
“Còn có chính là em không nên để cho anh lo lắng như vậy, em có biết trong một giờ không tìm được em anh cảm thấy ra sao không? Đủ loại suy nghĩ đáng sợ hiện ra trong đầu, anh sắp phát điên rồi. Nếu như em và Du Nhi vạn nhất xảy ra chuyện, anh nên làm gì bây giờ?” Duẫn Hạo cơ hồ rống lên những lời này. Hắn không thể khống chế được cảm xúc của mình.
Tại Trung ngây ngẩn cả người, nhất thời không có phản ứng, chính là đáng thương hề hề nhìn Duẫn Hạo.
Đột nhiên, Duẫn Hạo một tay lấy Tại Trung kéo vào trong lòng, dùng song chưởng chặt chẽ cố định Tại Trung.
“Duẫn……” Tại Trung bị động tác này làm cho hoảng sợ.
“Anh rất sợ em và Du Nhi xảy ra chuyện, anh rất sợ hai người sẽ rời khỏi anh.” Duẫn Hạo đem mặt chôn ở hõm vai Tại Trung, siết thật chặt cánh tay, dường như chỉ cần buông lỏng tay thì Tại Trung sẽ biến mất.
“Duẫn Hạo, em sẽ không rời xa anh. Anh, em còn có Du Nhi sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.” Tại Trung vuốt ve tấm lưng rộng lớn của Duẫn Hạo, cậu muốn dùng hơi ấm của mình để cho Duẫn Hạo cảm nhận được cậu thật sự đang tồn tại.
“Duẫn Hạo, anh đừng giận nữa nhé, được không?”.
Duẫn Hạo buông Tại Trung ra, sau đó nhếch mép : “Chỉ như vậy mà tha cho cưng, có phải quá tiện nghi cho cưng không nhỉ?”
“Á?”
“Vợ yêu, cưng có biết không, sau khi cưng sinh Du Nhi càng trở nên đẹp hơn, dáng người cũng càng ngày càng thon thả.” Duẫn Hạo dùng ánh mắt sắc lang quét sạch thân thể Tại Trung từ trên xuống dưới, giống như Tại Trung không có mặc quần áo.
“Xương Mân cũng nói vậy đó.” Tại Trung thốt ra.
“Cái gì?” Duẫn Hạo nheo lại ánh mắt lóe lên nguy hiểm.
Trong lòng Tại Trung hô to một tiếng xong đời rồi, sao cậu lại quên mất tên này chỉ dùng dấm chua làm thành, Trịnh Duẫn Hạo là một cái ao dấm chua bự khủng khiếp không hơn không kém nha!
“ Không…… em đâu có nói gì.”
“Phải không? Thiếu chút thì anh quên hỏi cưng, hôm nay cưng ở bên Thẩm Xương Mân kia mà không có chồng cưng đã làm gì hả?”
“Bọn em cùng nhau ăn cơm trưa, sau đó thì đi siêu thị, nga, đúng rồi, Xương Mân mua một cái ngọc bội tặng cho con chúng ta mà.” Tại Trung thành thật khai ra hành trình của mình từ giữa trưa, chỉ cầu có thể được xử lý nương tay.
“Xem ra cưng hôm nay phạm sai lầm không chỉ là những gì anh vừa nói a. Bởi vì cùng tên đàn ông khác hẹn hò mà hại chồng mình lo lắng, đây là tội nặng nhất nha?” Dù cho trên mặt Duẫn Hạo lúc này mang theo ý cười, nhưng Tại Trung biết cậu nguy đến nơi rồi.
“Chổng yêu, Xương Mân khó khăn lắm mới về Hàn Quốc, em với ảnh đi ăn một bữa cơm là chuyện nên làm mà?” Tại Trung thật cẩn thận nói.
“Đương nhiên là nên làm, cùng bạn cũ ôn chuyện là chuyện nên làm, vậy cùng chồng hảo hảo trao đổi một chút tình cảm cũng nên lắm chứ?” Nói xong, Duẫn Hạo liền nhấc bổng Tại Trung trên vai, “Vợ yêu, chúng ta lên giường hảo hảo trao đổi một chút đi.”.
“Á!” Thân thể đột nhiên bay lên không làm cho Tại Trung sợ hãi kêu lên một tiếng.
Tại Trung vẫn còn cảm thấy đầu óc choáng váng thì đã bị Duẫn Hạo ném lên trên giường, cậu định đứng dậy, nhưng Duẫn Hạo đã nhào vào đè lên trên người, giữ cậu nằm trên giường.
Hoàn toàn không có tiếng quần áo bị xé rách như trong tưởng tượng của Tại Trung, tương phản , ngay cả sức nặng trên người cũng đã biến mất. Tại Trung mở ra hai mắt, mờ mịt nhìn Duẫn Hạo.
Lấy một ngón tay nâng cằm Tại Trung, khóe miệng Duẫn Hạo nhếch lên, lộ ra nụ cười gian ta: “Vợ yêu, tự mình cởi quần áo ra.”
Cái gì? “Duẫn Hạo, em……”.
Duẫn Hạo đem mặt tới gần Tại Trung, ái muội nói: “Vợ yêu của anh đang thẹn thùng sao? Trên người cưng có chỗ nào mà anh chưa nhìn qua?”
“Nhưng mà…… nhưng mà……”.
“Không có nhưng mà gì hết, muốn anh nguôi giận thì nghe theo lời anh đi vợ yêu của anh.” Trên mặt Duẫn Hạo hiện lên một nụ cười đáng sợ.
Tại Trung biết mình không còn đường thối lui, cậu ngồi dậy, tuy vẫn cúi đầu, nhưng vẫn có thể thấy hai má đỏ ửng của Tại Trung. Tại Trung đỏ mặt bắt đầu cởi bỏ nút áo sơmi, dù cho cậu dùng tốc độ chậm chạp gấp đôi bình thường, nhưng nút áo chung quy cũng bị gỡ hết, thân thể trắng ngần như ngọc của Tại Trung cũng dần dần lộ ra.
Nhìn không sót chỗ nào trên thân thể hoàn mỹ của Tại Trung, Duẫn Hạo đã sớm là một thân khô nóng, đổi lại bình thường hắn đã sớm đem Tại Trung đặt ở dưới thân hảo hảo yêu thương, nhưng hôm nay Duẫn Hạo kiệt lực khống chế chính mình. Hắn muốn trừng phạt vật nhỏ này một chút.
Tại Trung bi ai nghĩ: So với ở trước mặt Duẫn Hạo biểu diễn vũ thoát y, cậu tình nguyện giống như trước bị Duẫn Hạo lột sạch.
“Vợ yêu, chỉ như vậy mà đã xong rồi sao? Còn có quần nga.”.
“Chồng yêu.” Tại Trung dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Duẫn Hạo, hy vọng có thể né khỏi nhiệm vụ bất khả thi này.
“Ngoan, mau làm đi.”
Tại Trung đành nhận mệnh, cậu cởi bỏ quần dài, ngay cả quần lót cũng cởi ra. Thân thể hoàn toàn trần trụi của Tại Trung hiện ra trước mặt Duẫn Hạo.
Ánh mắt nóng rực của Duẫn Hạo càn quét thân thể Tại Trung từ trên xuống dưới, bởi vì thẹn thùng cùng vô thố khiến cho thân thể của Tại Trung nhuộm một tầng hồng sắc, trông càng mê người.
“Vợ yêu, chỉ cần nhìn sơ qua thân thể tuyệt mỹ của cưng, anh liền biết có bao nhiêu mỹ vị rồi.” Duẫn Hạo rất nhanh cởi sạch tây trang cùng áo sơmi, sau đó lập tức đem Tại Trung áp đảo, vưu vật như vậy nằm ở dưới thân của mình, hắn còn có lý do nào để chần chờ sao?
Duẫn Hạo bắt đầu ở trên người Tại Trung khơi mào hỏa dục. Cổ, xương quai xanh, trước ngực, thắt lưng, sườn…… Duẫn Hạo không hề buông tha bất kỳ chỗ nào, hắn lúc mạnh lúc nhẹ cắn mút trên người Tại Trung, khiến cậu thở gấp liên tục.
“Vợ yêu, da của cưng so với trước kia càng mềm càng mịn, ngay cả nơi này cũng co dãn hơn.” Duẫn Hạo vừa nói vừa vuốt ve mông Tại Trung.
“Duẫn Hạo, nhẹ một chút.”
“Được, vợ yêu muốn anh làm nhẹ, anh đương nhiên sẽ nghe theo rồi.” Duẫn Hạo tách hai chân Tại Trung ra, xấu xa liếm nhẹ vào đùi trong.
“A! Ngứa quá!”
Duẫn Hạo đem hai chân Tại Trung đặt trên vai mình, sau đó đưa một ngón tay cắm vào mật huyệt hồng nhạt.
“A! Đau!” Đã lâu không làm tình khiến cho Tại Trung nhất thời không chịu được đau đớn bất thình lình này mà chau mày.
Duẫn Hạo hôn lên đôi môi của Tại Trung an ủi cậu: “Vợ yêu, thả lỏng đi.” Dù nói là muốn trừng phạt Tại Trung, nhưng Duẫn Hạo vẫn là luyến tiếc làm cho bảo bối vợ yêu nhà hắn bị thương.
Cảm giác được thân thể của Tại Trung không còn cứng ngắc như cũ, Duẫn Hạo rút ngón tay ra, đem dục vọng đã sớm căng trướng đưa vào sâu trong thân thể Tại Trung.
Duẫn Hạo lấy tay giữ chặt cái eo nhỏ của Tại Trung mà hung hăng đâm vào.
“A!” Tại Trung không thể thích ứng với động tác nhanh như vậy khiến cho cậu hét lên,“Duẫn Hạo, đau quá! Chậm…… Chậm……”.
Nghe Tại Trung kêu đau, Duẫn Hạo thoáng thả chậm động tác, nhưng chỉ một lúc lại cường thế như cũ, mỗi một lần đều đâm thẳng vào điểm mẫn cảm của cậu.
“Anh, anh khi dễ em.” Nửa làm nũng nửa ai oán.
“Vợ yêu, anh chỉ là hy vọng cưng có thể nhớ kỹ giáo huấn ngày hôm nay nga.”.
“Em biết em sai rồi mà, anh nhẹ chút đi.”
Duẫn Hạo tiếp tục động tác trừu sáp, rốt cục phóng thích ở trong cơ thể Tại Trung.
Cao trào qua đi, thân thể Tại Trung hư nhuyễn nằm bẹp trên giường, muốn động cũng không động nổi. Nhưng Duẫn Hạo lại đột nhiên đem Tại Trung lật sấp lại.
“Duẫn Hạo?” Tại Trung thất kinh quay đầu nhìn Duẫn Hạo.
“Vợ yêu à, đừng nói là cưng cho rằng chỉ mới có nhiêu đó là đã xong rồi đi? Khi cưng đang mang thai, anh đã phải tiết chế biết bao nhiêu, bây giờ đương nhiên là phải làm bù chứ đúng không?”
“Duẫn Hạo, hình như em nghe thấy tiếng Du Nhi đang khóc, anh để cho em đi coi con một chút, được không?” Tại Trung nghĩ thầm phải đào tẩu.
“Du Nhi có nhạc mẫu chiếu cố, cưng cứ yên tâm đi, cưng nên tự lo cho mình thì hơn a.” Duẫn Hạo nâng lên cái mông vểnh của Tại Trung, cánh mông trắng nõn ngay trước mắt, còn có thể nhìn thấy rõ ràng đóa hoa cúc hồng nhạt đang hé nở, Duẫn Hạo không thể khống chế nổi nữa, giữ chặt eo Tại Trung bắt đầu điên cuồng luật độngn.
“A! A!” Phía sau nam nhân không ngừng va chạm, Tại Trung chỉ có thể bất lực rên rỉ.
Không biết qua bao lâu, Tại Trung vẫn còn bị Duẫn Hạo giày vò.
‘Chẳng lẽ sẽ không bao giờ chấm dứt?’
“Duẫn Hạo, em không chịu nổi nữa rồi, ngày mai em còn phải đi học nha, không thể làm nữa, nếu không ngày mai em không xuống giường được.”
“Vợ yêu, anh phê chuẩn cho cưng ngày mai xin phép nghỉ một ngày, nghỉ một ngày có làm sao đâu, cùng lắm thì chồng cưng giúp cưng học bù. Bất quá bây giờ, chúng ta có chương trình học bổ túc quan trọng hơn nga.” Vừa dứt lời, trong phòng lại truyền ra thanh âm khiến cho người ta mặt đỏ tim đập.
“Vợ yêu, thể lực của chồng cưng tốt lắm đó, có thể cùng cưng học bổ túc suốt đêm nga.” Duẫn Hạo lại đem dục vọng vùi vào trong tiểu huyệt của Tại Trung, bắt đầu một vòng vận động mới.
Suốt đêm? Xem ra ngày mai nhất định là không xuống giường được.
Tác giả :
Hàn Phục Oa Nhi