Của Ta Suất Lão Công
Chương 14
Duẫn Hạo lấy tay nâng lên khuôn mặt đang cúi gằm của Tại Trung, một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước hạ xuống. Tại Trung khép hờ mắt, cảm nhận ôn nhub của hắn.
“Anh muốn cưng, có được không?” Thanh âm trầm thấp hơi khàn khàn, Duẫn Hạo hy vọng Tại Trung đồng ý, ít nhất không thể ép buộc cậu như lúc trước, hắn muốn đối phương cam tâm tình nguyện chấp nhận hắn.
Mới đầu Tại Trung còn không hiểu được là ý tứ gì, đến khi nhận ra, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn xoát một chút liền đỏ bừng. Vẻ thẹn thùng kia lại càng khiến Duẫn Hạo tâm ngứa, hận không thể lập tức áp đảo bảo bối mà hảo hảo yêu thương một phen.
Thấy Tại Trung chậm chạp không đáp lại, Duẫn Hạo bắt đầu nóng vội, từ khi Tại Trung dọn đến ở, mỗi ngày Duẫn Hạo đối với vợ yêu bảo bối như hoa như ngọc, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, thiếu chút nữa khiến cho hắn nghẹn đến nội thương.
“Có thể chứ? Tại Trung.” Trong lòng Duẫn Hạo đã muốn hết hy vọng, thầm nghĩ chuẩn bị đi tắm nước lạnh.
Tại Trung nhìn nam nhân khi thì bá đạo khi thì ôn nhu này, cậu hiểu Duẫn Hạo muốn cậu, mà cậu cũng muốn hắn. Nghĩ vậy, Tại Trung thẹn thùng gật đầu, sau đó liền chui vào trong lòng Duẫn Hạo. Chỉ một động tác đơn giản liền khiến cho Duẫn Hạo nháy mắt thoát ly khổ hải, không chút chần chờ, Duẫn Hạo ôm lấy Tại Trung, dùng vận tốc ánh sáng hướng lầu hai thẳng tiến.
Duẫn Hạo dịu dàng đặt Tại Trung lên trên giường, nhất nhất tháo bỏ nút áo trên người cậu, cởi áo ra, làn da trắng nõn bóng loáng lộ ra trong không khí. Duẫn Hạo tận lực dùng động tác nhẹ nhàng trên làn da mềm mại của Tại Trung lưu lại từng cái từng cái ấn ký yêu thương. Tại Trung run rẩy cong người, toàn bộ đường cong hiện ra, thân thể cũng càng thêm gần sát hắn.
“Duẫn Hạo, Duẫn, ừ ân…” Dưới sự ôn nhu âu yếm của Duẫn Hạo, nhiệt độ cơ thể Tại Trung không ngừng tăng cao.
Đôi môi của Duẫn Hạo ở trước ngực Tại Trung lưu luyến thật lâu, mới chuyển mục tiêu, đi xuống cái bụng bằng phẳng của cậu, một bàn tay bắt đầu cởi quần, không mất bao nhiêu khí lực, Duẫn Hạo đã thoát hết quần áo trên người Tại Trung, thân thể hoàn mỹ của cậu hoàn toàn hiện ra ở trước mặt hắn.
Khuôn mặt Tại Trung thẹn thùng phiếm đỏ, trên người lại lộ ra màu phấn hồng mê người.
Duẫn Hạo cầm lấy bộ vị yếu ớt của Tại Trung, một bên dùng tiếng nói dụ hoặc thì thầm bên tai cậu: “Bảo bối, thoải mái không?”
Tại Trung đã muốn ý loạn tình mê, chỉ bằng cảm giác trả lời: “Thoải mái, thật thoải mái.”
Động tác trên tay Duẫn Hạo không khỏi mạnh thêm, “A! A! Duẫn Hạo, buông tay, em…”.
“Vợ yêu, muốn anh buông tay không phải không được, gọi anh một tiếng chồng yêu đi, anh sẽ khiến cho cưng thật sảng khoái.”
Tại Trung không nói lời nào, ai oán trừng mắt nhìn hắn.
“Vợ yêu, anh lúc nào cũng gọi cưng là vợ yêu hết, vậy mà cưng cho tới bây giờ cũng không đáp lại anh một tiếng, như vậy thực không công bình nga. Nghe lời, gọi chồng yêu.” Duẫn Hạo dụ dỗ.
“Chồng… chồng…”.
“Bảo bối, khó đến vậy a?” Duẫn Hạo tiếp tục đùa bỡn chỗ yếu ớt của Tại Trung, nhưng nhất định không cho cậu phóng thích.
“Chồng yêu, em gọi rồi.” Tại Trung nhỏ giọng nói ra hai chữ.
“Cái gì? Anh không có nghe được nha.”
“Chồng yêu! Chồng yêu!” Tại Trung hét lớn.
“Vợ ngoan của anh.” Duẫn Hạo cắn nhẹ lên cái miệng nhỏ nhắn đang hé mở của Tại Trung một chút, sau đó để cho Tại Trung phóng ra.
Tại Trung đã sớm cảm thấy một cái gì đó cứng rắn để ở bên dưới của mình, rất rõ ràng kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, thân thể của cậu cứng ngắc lên, nhìn thấy Duẫn Hạo đưa tay xuống nơi tư mật, Tại Trung theo bản năng muốn lùi lại: “Đau, em sợ đau.”
Chuyện lần trước ít nhiều đã để lại ám ảnh trong lòng cậu, cái loại thống khổ như bị xé rách khiến cho cả người Tại Trung run rẩy.
“Bảo bối, đừng sợ! Tin tưởng anh, anh sẽ không bao giờ làm cho cưng đau nữa, đem chính mình hoàn toàn giao cho anh, được không?” Duẫn Hạo như an ủi lại như khẩn cầu thì thầm.
“Em tin anh.” Tại Trung cố gắng thả lỏng thân thể của mình.
Duẫn Hạo xem chuẩn thời cơ, nâng lên cái mông nho nhỏ, đưa ngón tay thâm nhập vào tiểu huyệt hồng nhạt của Tại Trung.
“A!” Tại Trung vẫn là không thể thích ứng loại đau đớn này.
Lại một ngón tay xuyên vào, Duẫn Hạo bắt đầu thêm dụng tâm khai thác thân thể của Tại Trung. Sau một lúc khai phá, Duẫn Hạo cảm giác được tiểu huyệt của Tại Trung đã có thể chứa được kích thước của mình, hắn chậm rãi rút ngón tay ra, cúi xuống nỉ non bên tai Tại Trung: “Tại Trung, anh muốn đi vào.” Sau đó đem phân thân sớm đã đứng thẳng để ở huyệt khẩu, chậm rãi tiến vào thân thể của cậu.
“A a a!” Tuy rằng không giống như lần đầu tiên đau đến tận xương tủy, nhưng kích thước quá lớn của Duẫn Hạo vẫn làm cho Tại Trung hét lên thất thanh.
Duẫn Hạo đã tiến nhập toàn bộ vào trong thân thể của Tại Trung, cảm thụ nội bích mềm mại ấm áp, hắn không chuyển động ngay mà chờ đợi cậu thích ứng.
“Bảo bối, anh muốn động .”
“Ừm!”
Duẫn Hạo hữu lực tuyên bố quyền sở hữu với bảo bối thiên hạ dưới thân, tần suất trừu tống dần dần nhanh hơn, càng lúc càng xâm nhập ra vào làm cho Tại Trung không còn cảm thấy đau đớn như ban đầu nữa, tiếng rên rỉ không tự giác tràn ra: “Ừ ân… Duẫn Hạo, chậm một chút, anh chậm một chút!” Tiếng rên rỉ càng làm cho Duẫn Hạo không thể khống chế chính mình.
“Vợ yêu, sau này chúng ta ngủ chung một phòng, cùng chung một giường, được không?” Duẫn Hạo không hề ngừng động tác ở phía sau yêu cầu.
“A? Bại hoại! Luôn dưới tình huống như vậy mà bức người ta đáp ứng điều kiện của anh.”
“Hắc hắc, vậy vợ yêu có chịu đáp ứng anh không?” Vừa nói Duẫn Hạo vừa dùng sức đâm mạnh về phía trước, dẫn tới một tiếng thét chói tai.
“A! Đại phôi đản! Người ta đồng ý là được chứ gì, nhẹ chút, nhẹ chút đi.” Tại Trung vẫn là không thể không khuất phục dưới *** uy của Duẫn Hạo.
Không biết qua bao lâu, Tại Trung cảm giác được dục vọng trong cơ thể của mình đã muốn trướng lớn đến cực hạn, ngay sau đó một cỗ nhiệt lưu phóng thẳng vào bên trong.
Kích tình qua đi, Duẫn Hạo gắt gao ôm lấy Tại Trung: “Tại Trung, anh yêu em, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh em.”
Tựa vào khuôn ngực rắn chắc mà ấm áp, Tại Trung hạnh phúc đáp lại: “Ừm!”
Bên này thì ngọt ngào mật mật, hai người bên kia tất nhiên không được như vậy.
“Tú Tú, sao em không chịu để ý tới anh a? Người ta đặc biệt đến trường học đón em đi ăn bữa tối nha.” Đại luật sư họ Phác áp sát vào tuấn tú, nũng nịu nói.
“Tui bảo anh làm như vậy hả? Còn có đừng có gọi tui là Tú Tú, Tú Tú nữa, làm cho toàn thân người ta đều nổi da gà.” Tuấn Tú khoa trương ôm lấy thân thể.
“Nào có nổi da gà, anh sờ sờ.” Hữu Thiên vừa nói vừa xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của Tuấn Tú.
Tuấn Tú một chưởng liền đánh bay móng vuốt của Hữu Thiên, thở phì phì hô: “Anh đừng có chạm vào tui!”
“Tú Tú, anh rốt cuộc đã đắc tội với em như thế nào, lần trước ngẫu nhiên gặp lại em không phải em cao hứng lắm sao? Sao tự nhiên nháy mắt lại y như có thù với anh vậy?” Hữu Thiên ủy khuất nói.
“Anh nói coi? Đồ luật sư bất lương!”
“Tú Tú, người ta là hóa thân của chính nghĩa nha, anh bất lương hồi nào?” Hữu Thiên hoàn toàn không hiểu ra sao.
“Anh có biết cái đạo lý dù có phá mười tòa miếu cũng không phá một cuộc hôn nhân không, vậy mà còn giúp cho Trịnh Duẫn Hạo ly hôn với Tại Trung?”
Nguyên lai là chuyện này!
“Tú Tú, anh oan uổng a, là Trịnh Duẫn Hạo tìm tới anh mà, không liên quan đến anh nha! Anh cũng rất khinh thường hành vi của hắn, thật đó!”
“Hừ!”
“Tú Tú, en nghe anh nói nè, anh đoán chừng Trịnh Duẫn Hạo sẽ lập tức tìm đến anh làm thủ tục phục hôn với Kim Tại Trung nga.”
“Cái gì?” Tuấn Tú biết chuyện Tại Trung và Duẫn Hạo trở lại với nhau, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy đã định phục hôn.
“Em không biết à? Bọn họ đã sống chung rồi, nghe nói Duẫn Hạo rất muốn phục hôn với Tại Trung nhưng cậu ta không đồng ý. Cũng đúng, nếu anh là Tại Trung, anh cũng sẽ không chịu, cũng nên để cho tiểu tử Trịnh Duẫn Hạo chịu chút đau khổ.”
Tuấn Tú rốt cục cũng nhìn Hữu Thiên ,“Anh nói thật à?”
“Đương nhiên.” Hữu Thiên vỗ ngực cam đoan,“Vậy chúng ta có thể đi ăn bữa tối đi nha.”
“Tạm thời tin anh. Đi thôi đi thôi, đi ăn cơm đi, tui sắp đói chết rồi!” Bây giờ ngược lại là Tuấn Tú lôi kéo Hữu Thiên kích động muốn đi ăn bữa tối!
Tác giả :
Hàn Phục Oa Nhi