Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh
Chương 40
CHƯƠNG 40
Bóng đêm bao phủ, ngoài cửa sổ rực rỡ hoa cỏ.
Chuyện Lý Thiên Kỳ bị cảnh sát hỏi thăm giống như một quả bom nguyên tử, bùng nổ trong giới giải trí, vốn tưởng rằng chuyện gièm pha Lạc Khâu Bạch được phú thương bao dưỡng, kiêu ngạo ương ngạnh ức hiếp tiền bối đã là ván đã đóng thuyền, lúc trời đã tối đột nhiên đến biến chuyển một cái, điều này làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhịn không được cầm di động, máy tính, lên trên mạng đăngthêm chuyện mới, tất cả đều chờ mong tình tiết phát triển.
Tin tức của Lý Thiên Kỳ được đưa ra ánh sáng.
Đùa giỡn đại bài, ghen tị tâm cường, xa lánh tân nhân… Ngôn luận xôn xao, chẳng sợ “Fan của Kỳ” cắn không tha, phủ định hoàn toàn thần tượng của mình không phải là người như thế, cũng chống cự không nổi tan đàn xẻ nghé.
“Kỳ Kỳ nhất định là bị người hãm hại, anh ấy bình thường căn bản là không ra vào mấy quán bar, làm sao có thể giúp câu lạc bộ buôn bán thuốc cấm, anh ấy nhất định là vô tội, sẽ an toàn trở về!”
Cảnh sát tuyên bố sẽ mở cuộc điều tra, Fan của Kỳ như cũ giả vờ nhìn không thấy nghe không được, có người nhịn không được phỉ nhổ, “Cậu là cha Lý Thiên Kỳ hay mẹ anh ta, anh ta làm gìcậu cũng biết? Vẫn là nói, fan cuồng cho rằng cảnh sát cũng bị mua chuộc sao, không có bằng chứng tùy tiện bắt người sao, ngu ngốc a!”
Song phương cãi lộn, sự tình phát triển đến cục diện bế tắc.
Mặc dù là nhân phẩm của Lý Thiên Kỳ thật sự có vấn đề, còn bị cảnh sát bắt, nhiều nhất cũng chứng minh lời nói của anh ta có hơi nước, lại không thể hoàn toàn rửa sạch chuyện Lạc Khâu Bạch đánh người, dù sao cổ chân của Lý Thiên Kỳ bị thương cũng không phải là giả, hơn nữa nếu như không có núi dựa, hắn đột nhiên được vai “Nam chính”, cũng đích xác giải thích không thông.
Kỳ Phong đại khái lật lật bài đăngtrên mạng, nhìn thấy nghi ngờ như vậy, nhịn không được cười lạnh một tiếng, đồng tử thâm thúy đông lạnh, bấm một dãy số.
Điện thoại truyền đến, y mặt không đổi sắc mở miệng, “Vừa rồi những thứ chuẩn bị xong có thể truyền đi, gọi Trịnh Hoài Giang chuẩn bị, đây là lúc lên sân khấu.”
Cúp điện thoại, y đi vào phòng họp.
Lúc này Lạc Khâu Bạch đang nằm trên sô pha, cùng Phong Phong chơi đùa, bên cạnh TV vẫn luôn mở, kênh giải trí vẫn chiếu qua chiếu lại mấy tin tức cũ, mà hắn lại không có tâm tư xem, ngược lại cầm di động lăn qua lộn lại.
Ngón tay vẫn luôn đặt trên hai chữ”Kỳ Phong”, suy xét có nên gọi hay không.
Đại điểu quái đi từ trưa đến tối, cũng không thấy bóng người, hôm nay là ngày quan trọng, vụ việc hắn làm “Nam chính trong Scandal ” đột nhiên biến mất, làm Lạc Khâu Bạch nhịn không được hoài nghi, chuyện Lý Thiên Kỳ bị cảnh sát bắt kỳ thật chính là Kỳ Phong một tay khống chế.
Nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng của y, Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc, càng nghĩ càng có khả năng, nhịn không được đè xuống dãy số chuẩn bị gọi, trong TV lại đột nhiên truyền ra thanh âm quen thuộc.
Vừa ngẩng đầu, dĩ nhiên là Trịnh Hoài Giang.
Anh tađã lâu không xuất hiện trước công chúng, nhưng kim bài nổi danh vừa xuất hiện, hiện trường đã ồn ào náo nhiệt.
Anh ta mặt không đổi sắc bước lên, sau lưng là màn ảnh thật lớn, mặt trên có một chuỗi đốm nhỏ chói mắt, hai chữ TH chói lóa, đây đúng là ký hiệu của Tinh Huy.
“… Đối với sự kiện ồn ào huyên náo ‘Đánh người’mấy ngày gần đây, nhân vật chính Lạc Khâu Bạch và Lý Thiên Kỳ cùng ở trong Tinh Huy, phát sinh chuyện như vậy, ai cũng không nghĩ tới, tôi hôm nay đại diện cho công ty, có nghĩa vụ cũng như trách nhiệm, tổ chức rabuổi họp báo, cho các vị đồng nghiệp lời giải thích rõ ràng.”
Lạc Khâu Bạch nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, kinh ngạc.
Vị Diêm vương gia này quyết định mở họp báo, mình làm nghệ sĩ dưới tay anh ta, là đương sự, sao không biết chuyện này? Đứng ra phát biểu, anh ta rốt cuộc muốn nói cái gì?
Đúng lúc này, các phóng viên sôi nổi giơ microphone hỏi, “Trịnh tiên sinh, Lý Thiên Kỳ cùng Lạc Khâu Bạch đều ở trong công ty Tinh Huy, lần này xảy ra chuyện như vậy, ngài tin tưởng ai?”
“Tinh Huy lúc này mở họp báo, có phải quyết định hai vị nghệ sĩ ai đi ai ở hay không? Lý Thiên Kỳ bị tạm giam, công ty sẽ bảo vệ sao?”
“Lạc Khâu Bạch thật sự được người ta bao nuôi sao? Hắn cùng Kỳ phong của tập đoàn tài chính Côn Luân rốt cuộc là quan hệ như thế nào, ngài có thể trả lời một chút không?”
…
Một câu lại một câu, Trịnh Hoài Giang sắc mặt không thay đổi, khoát tay, chậm rãi mở miệng, “Thứ nhất, đối với việc tư của nghệ sĩ, công ty không có ý kiến. Thứ hai, công ty không có thiên vị ai, cũng không thích ai hơn ai, chỉ lựa chọn tôn trọng sự thật, mà hiện tại, tôiđại diện công ty, đem sự thật nói cho các vị.”
Nói xong anh ta phất phất tay, màn ảnh sau lưng sáng lên, hình ảnh lắc lư vài cái, chiếu ra một hình ảnh, là video trên mạng, Lý Thiên Kỳ bị Lạc Khâu Bạch đẩy xuống cầu thang.
Đang lúc các phóng viên cho rằng, Tinh Huy điều tra sự thật chính là nhận định Lạc Khâu Bạch đánh người, lại đột nhiên cảm thấy hình ảnh có chỗ nào không đúng.
“Phim《 Tà dương ca 》 hiện nay còn đang khẩn trương quay phim, dựa theo quy củ cũng không công bố trước, nhưng một cảnh này có liên quan đến thanh danh của hai người, công ty mất rất nhiều khí lực mới lấy được đoạn phim lúc đó, máy quay quay rất rõ ràng.”
Trong đoạn phim là Lạc Khâu Bạch mãnh liệt đẩy, dưới chân Lý Thiên Kỳ không vững, bị hụt chân… Đúng lúc này, Trịnh Hoài Giang đột nhiên tạm dừng, ngón tay điểm vài cái nói, “Đây chính là sự thật, bây giờ tôi tua chậm lại, quý vị nhìn kỹ sẽ phát hiện…”
Câu nói kế tiếp anh ta cũng không nói gì, ánh mắt của mọi người đều hướng lên màn hình, hình ảnh thong thả động, động tác chậm lại, khi Lạc Khâu Bạch lại một lần giơ tay lên chuẩn bị đẩy Lý Thiên Kỳ, có người đột nhiên kinh ngạc kêu một tiếng, “Tay hắn không đụng tới Lý Thiên Kỳ!”
Lời này vừa nói ra, toàn trường đều mở to hai mắt, Trịnh Hoài Giang âm thầm gợi lên khóe miệng, đem tốc độ chỉnh chậm hai mươi lần, một lần nữa tua lại.
Ánh mắt mọi người như dao, gắt gao nhìn chằm chằm lúc hai người đụng nhau, hình ảnh quá mức rõ ràng, mỗi một động tác đều in đậm, tốc độ chậm lại làm nhất cử nhất động của hai người đều phóng đại vô số lần, lúc này, Lạc Khâu Bạch lần thứ hai vươn tay, hình ảnh dừng, Trịnh Hoài Giang kéo gần màn ảnh.
Trên màn ảnh to như vậy, bàn tay của Lạc Khâu Bạch và quần áo của Lý Thiên Kỳ chỉ có một khoảng cách rất nhỏ thật sự không thể nhận ra!
Trong lúc nhất thời, các phóng viên đều ngây ngẩn cả người, thất thần ngắn ngủi qua đi, ánh sáng chói lên, trong lúc nhất thời toàn bộ phòng sáng như ban ngày.
Nguyên bản video trên võng du đều dùng di động để quay, hình ảnh mặc dù là rõ ràng nhưng không thể so sánh với máy quay, huống chi người phát tán video đều là fan hâm mộ của Lý Thiên Kỳ, bọn họ vốn đứng ở xa, hình ảnh lại càng không thuyết phục.
Không thể nghi ngờ, Trịnh Hoài Giangđưa ra video chính là sự thật, Lạc Khâu Bạch vô tội!
Tất cả phóng viên đều kích động sôi trào, hận không thể lập tức ghi lại giây phút độc nhất vô nhị này, Lạc Khâu Bạch ngồi ở trước TV nước đều phun ra, sợ tới mức Phong Phong “Ngao” một tiếng nhảy dựng lên, từ trên ghế sô pha rớt xuống, lăn vòng vòng.
Việc quay《 Tà dương ca 》là chuyện cơ mật, toàn bộ trường quayngay cả hắn là nam chính đều không có cách nào vào phòng kỹ thuật xem một chút, Tinh Huy cũng sẽ không tùy tiện vì một tiểu nghệ sĩ mà tốn nhiều tâm tư như vậy, huống chi Trịnh diêm vương lại cầm trên tay”Chứng cớ” lợi hại như vậy, lúc chuyện gièm pha mới vừa truyền ra thì không lấy ra, còn chờ đến hiện tại?
Cho nên, có thể khẳng định… Sau lưng Trịnh Hoài Giang khẳng định còn có một nhân vật lợi hại hơn giúp hắn tẩy thoát hiềm nghi, mà người này tám chín phần là…
Kỳ Phong.
Lạc Khâu Bạch đỏ mặt, trong lúc nhất thời ngồi không yên, cầm lấy quần áo chạy ra ngoài, chính là vừa nghĩ tới ở ngoài cửacó phóng viên, muốn nhìn thấy Kỳ Phong lại càng khó.
Nhịn không được lấy điện thoại di động ra, gọi cho Kỳ Phong, điện thoại vang lên vài tiếng trực tiếp tắt, tựa như Kỳ Phong bình thường thối mặt, mặt không đổi sắc cũng không biết có tâm tư kỳ quái gì.
Thời gian này, buổi họp báo vẫn còn tiếp tục, Trịnh Hoài Giang sau khi thông báo tin tức xong, lấy ra một bản tuyên bố.
“… Lý Thiên Kỳ là một thành viên trong Tinh Huy, chuyện phạm tội buôn bán thuốc cấm, chúng tôisẽ khiển trách và cũng lấy làm tiếc, đích thật là công ty giám thị không nghiêm, mới dẫn đến nghệ sĩ xuất hiện vấn đề này. Đối với việc cậu ta cố ý tạo ra tin tức giả, chèn ép người mới và còn làm cho công ty suýt nữa mất một số tiền lớn trong bộ phim tiếp theo mà chúng tôi chế tác để bồi dưỡng người mới, cạnh tranh ác liệt như vậy, chúng tôisẽ không nhân nhượng, kiên quyết thực hiện đóng băng công việc của cậu ta, đương nhiên công ty cũng sẽ hết sức phối hợp với công tác điều tra của cảnh sát, còn xin các vị đồng nghiệp cùng với dân chúng giám sát phê bình.”
Vài câu nói khách sáo cùng lí do thoái thác, cân nhắc cẩn thậnmang theo ý vị sâu sa.
Lý Thiên Kỳ một khi dính vào pháp luật, sự nghiệp diễn xuất cũng sẽ bị phá hủy, lúc này nếu Lạc Khâu Bạch thật sự ra tay đánh người, công ty giải trí cũng nhất định sẽ vứt bỏ, ném Lý Thiên Kỳ đi, lúc này mời dự họp báo, không thể nghi ngờ rũ bỏ trách nhiệm của công ty.
Quan trọng là, những lời này nghe như là bác bỏ Lý Thiên Kỳ, trên thực tế lại hướng mọi ngườitới “Tiếp theo sẽ bỏ ra một số tiền lớn vào một bộ phimđể bồi dưỡng cho người mới”.
Quả nhiên lời này vừa nói ra, phóng viên lập tức bắt lấy cơ hội hỏi, “Trịnh tiên sinh, mọi người đều biết, Tinh Huy hàng năm đều đầu tư chế tác một bộ phim lớnđược nhiều người khen ngợi, dựa theo lệ thường vẫn luôn chọn những diễn viên kiệt xuất nhất được diễn, vì cái gì lúc này lại phá lệ bắt đầu dùng người mới? Người mới này có phải là Lạc Khâu Bạch?”
Trịnh Hoài Giang hừ cười một tiếng, “Các anh chị cũng nói nguyên lai đều dựa theo lệ thường, lệ thường mà không phải điều lệ, có thể đánh vỡ, công ty chưa từng nói qua chế tác điện ảnh chỉ cho ảnh đế và diễn viên đóng, công ty yêu cầu mới mẻ, bồi dưỡng người mới có tiềm lực mới là chiều hướng phát triển, diễn viên là linh hồn điện ảnh, chúng tôi chỉ chọn đúng, không chọn người xa hoa.”
Nói tới đây anh ta dừng một chút, thần bí khó lường nở nụ cười, “Huống chi… Đối với Lạc Khâu Bạch, tôi chỉ có thể nói đã xem qua hắn biểu diễn, hắn trời sinh làm diễn viên, lần này công ty đầu tư phim mới, nhân vật rất thích hợp với hắn, thỉnh các vị mong chờ.”
Nghe xong lời này, toàn trường ồ lên, Trịnh Hoài Giang có thể đánh giá cao như vậy với nghệ sĩ nhỏ, quả thực là trước đó chưa từng có.
Trong lúc nhất thời, đã không còn quan tâm đến chuyện của Lý Thiên Kỳ, ánh mắt mọi người đều đặt ở trên người Lạc Khâu Bạch.
Bị nghệ sĩ đang nổi tiếng ghen tị, được người đại diện kim bài khen, chưa bao giờ diễn qua vai chính lần đầu tiên được đóng vai chínhtrong《 Tà dương ca 》đầu tư cả triệu, thậm chí Tinh Huy còn vì hắn mà chọn ra vai diễn phù hợp…
Được lão thiên chiếu cố vận khí tốt, lại có khuôn mặt bình phàm… Giờ khắc này, mọi người đều rất hứng thú, hận không thể sớm một chút nhìn xem Lạc Khâu Bạch rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.
Một đêm này, Lạc Khâu Bạch từ một nghệ sĩ mắt xám mày tro, biến hóa nhanh chóng, thành người thần bí được vạn người chờ mong, Lạc Khâu Bạch ngồi trước TV nửa ngày không kịp phản ứng, cầm điều khiển từ xa ngơ ngác mà nhìn màn hình, Ipad một bênđăng hàng loạt tin tức về hắn, mà hắn sờ sờ chóp mũi, cùng Phong Phong mắt to trừng đôi mắt nhỏ, tựa hồ vẫn không có cách nào lý giải, mình tại sao liền biến thành “Trời sinh làm diễn viên” từ miệng của Trịnh diêm vương, người này rốt cuộc là lấy bao nhiêu tiền của đại điểu quái, nói ra những lời buồn nôn như vậy?
Không khoa học chút nào…
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trên ghế sô pha, vẫn cứ không kịp phản ứng, lúc này di động đột nhiên vang lên, hắn ngơ ngác, lúc này vô tri vô giác tiếp điện thoại, đều không nhìn kỹ dãy số trên màn ảnh.
“… Uy, ai vậy?”
“…” Điện thoại đầu kia không trả lời.
Lạc Khâu Bạch lại uy vài tiếng, điện thoại đầu kia đột nhiên truyền đến thanh âm không vui, “Em không nhớ số điện thoại của anh.”
“… A?”
Thanh âm trong điện thoại càng thêm nóng nảy , “A cái gì a, nhanh lên.”
Lạc Khâu Bạch bị gọi về, nghe được thanh âm quen thuộc, ánh mắt sáng ngời, “Kỳ Phong?! Điện thoại của anh đã gọi được, em gọi cho anh, anh đều không nghe, đêm hôm khuya khoắt, chung quanh chúng ta đều là phóng viên, anh chạy đi đâu?”
Hắn nói một tràng, Kỳ Phong bên kia không đáp, nhưng có nghe hừ một tiếng, như không muốn trả lời.
Lạc Khâu Bạch đang muốn nói với y, cầm điện thoại không nín được nở nụ cười một tiếng, “Kỳ Phong… Anh nói thật đi, Trịnh Hoài Giang mở họp báo có phải anh bảo không? Anh đưa Tinh Huy bao nhiêu tiền? Anh sao có đoạn phim《 Tà dương ca 》trong tay Sâm Xuyên? Anh sao có thể phá của như vậy, phải tiết kiệm một chút, nếu không về sau cả mèo Phong Phong lương của anh đều nuôi không nổi.”
“Em sao nhiều lời như thế? Ai sẽ giúp em chứ, thật sự là ù ù cạc cạc.” Kỳ Phong khẩu khí cứng rắn, Lạc Khâu Bạch không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra y cau mày lỗ tai lại hồng toàn bộ.
Hắn đang chuẩn bị đùa y hai câu, tiếp kéo người về nhà, còn không đợi mở miệng, Kỳ Phong lại đột nhiên nói, “Em mở TV lên, kênh 78 của nhà chúng ta.”
Lạc Khâu Bạch tuy rằng đã thích ứng mạch não nhảy nhót của y, nhưng lúc này vẫn có chút bối rối, “Xem TV làm gì? Em xem TV cả đêm rồi…”
“Loạn thất bát tao làm gì! Nhanh mở TV đi!”
Kỳ Phong nóng nảy nói xong lời này, ngay lập tức cúp điện thoại, Lạc Khâu Bạch trước khi cúp điện thoại, giống như mơ mơ hồ hồ nghe được một câu “Kỳ tiên sinh, có thể bắt đầu”
Bóng đêm bao phủ, ngoài cửa sổ rực rỡ hoa cỏ.
Chuyện Lý Thiên Kỳ bị cảnh sát hỏi thăm giống như một quả bom nguyên tử, bùng nổ trong giới giải trí, vốn tưởng rằng chuyện gièm pha Lạc Khâu Bạch được phú thương bao dưỡng, kiêu ngạo ương ngạnh ức hiếp tiền bối đã là ván đã đóng thuyền, lúc trời đã tối đột nhiên đến biến chuyển một cái, điều này làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhịn không được cầm di động, máy tính, lên trên mạng đăngthêm chuyện mới, tất cả đều chờ mong tình tiết phát triển.
Tin tức của Lý Thiên Kỳ được đưa ra ánh sáng.
Đùa giỡn đại bài, ghen tị tâm cường, xa lánh tân nhân… Ngôn luận xôn xao, chẳng sợ “Fan của Kỳ” cắn không tha, phủ định hoàn toàn thần tượng của mình không phải là người như thế, cũng chống cự không nổi tan đàn xẻ nghé.
“Kỳ Kỳ nhất định là bị người hãm hại, anh ấy bình thường căn bản là không ra vào mấy quán bar, làm sao có thể giúp câu lạc bộ buôn bán thuốc cấm, anh ấy nhất định là vô tội, sẽ an toàn trở về!”
Cảnh sát tuyên bố sẽ mở cuộc điều tra, Fan của Kỳ như cũ giả vờ nhìn không thấy nghe không được, có người nhịn không được phỉ nhổ, “Cậu là cha Lý Thiên Kỳ hay mẹ anh ta, anh ta làm gìcậu cũng biết? Vẫn là nói, fan cuồng cho rằng cảnh sát cũng bị mua chuộc sao, không có bằng chứng tùy tiện bắt người sao, ngu ngốc a!”
Song phương cãi lộn, sự tình phát triển đến cục diện bế tắc.
Mặc dù là nhân phẩm của Lý Thiên Kỳ thật sự có vấn đề, còn bị cảnh sát bắt, nhiều nhất cũng chứng minh lời nói của anh ta có hơi nước, lại không thể hoàn toàn rửa sạch chuyện Lạc Khâu Bạch đánh người, dù sao cổ chân của Lý Thiên Kỳ bị thương cũng không phải là giả, hơn nữa nếu như không có núi dựa, hắn đột nhiên được vai “Nam chính”, cũng đích xác giải thích không thông.
Kỳ Phong đại khái lật lật bài đăngtrên mạng, nhìn thấy nghi ngờ như vậy, nhịn không được cười lạnh một tiếng, đồng tử thâm thúy đông lạnh, bấm một dãy số.
Điện thoại truyền đến, y mặt không đổi sắc mở miệng, “Vừa rồi những thứ chuẩn bị xong có thể truyền đi, gọi Trịnh Hoài Giang chuẩn bị, đây là lúc lên sân khấu.”
Cúp điện thoại, y đi vào phòng họp.
Lúc này Lạc Khâu Bạch đang nằm trên sô pha, cùng Phong Phong chơi đùa, bên cạnh TV vẫn luôn mở, kênh giải trí vẫn chiếu qua chiếu lại mấy tin tức cũ, mà hắn lại không có tâm tư xem, ngược lại cầm di động lăn qua lộn lại.
Ngón tay vẫn luôn đặt trên hai chữ”Kỳ Phong”, suy xét có nên gọi hay không.
Đại điểu quái đi từ trưa đến tối, cũng không thấy bóng người, hôm nay là ngày quan trọng, vụ việc hắn làm “Nam chính trong Scandal ” đột nhiên biến mất, làm Lạc Khâu Bạch nhịn không được hoài nghi, chuyện Lý Thiên Kỳ bị cảnh sát bắt kỳ thật chính là Kỳ Phong một tay khống chế.
Nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng của y, Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc, càng nghĩ càng có khả năng, nhịn không được đè xuống dãy số chuẩn bị gọi, trong TV lại đột nhiên truyền ra thanh âm quen thuộc.
Vừa ngẩng đầu, dĩ nhiên là Trịnh Hoài Giang.
Anh tađã lâu không xuất hiện trước công chúng, nhưng kim bài nổi danh vừa xuất hiện, hiện trường đã ồn ào náo nhiệt.
Anh ta mặt không đổi sắc bước lên, sau lưng là màn ảnh thật lớn, mặt trên có một chuỗi đốm nhỏ chói mắt, hai chữ TH chói lóa, đây đúng là ký hiệu của Tinh Huy.
“… Đối với sự kiện ồn ào huyên náo ‘Đánh người’mấy ngày gần đây, nhân vật chính Lạc Khâu Bạch và Lý Thiên Kỳ cùng ở trong Tinh Huy, phát sinh chuyện như vậy, ai cũng không nghĩ tới, tôi hôm nay đại diện cho công ty, có nghĩa vụ cũng như trách nhiệm, tổ chức rabuổi họp báo, cho các vị đồng nghiệp lời giải thích rõ ràng.”
Lạc Khâu Bạch nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, kinh ngạc.
Vị Diêm vương gia này quyết định mở họp báo, mình làm nghệ sĩ dưới tay anh ta, là đương sự, sao không biết chuyện này? Đứng ra phát biểu, anh ta rốt cuộc muốn nói cái gì?
Đúng lúc này, các phóng viên sôi nổi giơ microphone hỏi, “Trịnh tiên sinh, Lý Thiên Kỳ cùng Lạc Khâu Bạch đều ở trong công ty Tinh Huy, lần này xảy ra chuyện như vậy, ngài tin tưởng ai?”
“Tinh Huy lúc này mở họp báo, có phải quyết định hai vị nghệ sĩ ai đi ai ở hay không? Lý Thiên Kỳ bị tạm giam, công ty sẽ bảo vệ sao?”
“Lạc Khâu Bạch thật sự được người ta bao nuôi sao? Hắn cùng Kỳ phong của tập đoàn tài chính Côn Luân rốt cuộc là quan hệ như thế nào, ngài có thể trả lời một chút không?”
…
Một câu lại một câu, Trịnh Hoài Giang sắc mặt không thay đổi, khoát tay, chậm rãi mở miệng, “Thứ nhất, đối với việc tư của nghệ sĩ, công ty không có ý kiến. Thứ hai, công ty không có thiên vị ai, cũng không thích ai hơn ai, chỉ lựa chọn tôn trọng sự thật, mà hiện tại, tôiđại diện công ty, đem sự thật nói cho các vị.”
Nói xong anh ta phất phất tay, màn ảnh sau lưng sáng lên, hình ảnh lắc lư vài cái, chiếu ra một hình ảnh, là video trên mạng, Lý Thiên Kỳ bị Lạc Khâu Bạch đẩy xuống cầu thang.
Đang lúc các phóng viên cho rằng, Tinh Huy điều tra sự thật chính là nhận định Lạc Khâu Bạch đánh người, lại đột nhiên cảm thấy hình ảnh có chỗ nào không đúng.
“Phim《 Tà dương ca 》 hiện nay còn đang khẩn trương quay phim, dựa theo quy củ cũng không công bố trước, nhưng một cảnh này có liên quan đến thanh danh của hai người, công ty mất rất nhiều khí lực mới lấy được đoạn phim lúc đó, máy quay quay rất rõ ràng.”
Trong đoạn phim là Lạc Khâu Bạch mãnh liệt đẩy, dưới chân Lý Thiên Kỳ không vững, bị hụt chân… Đúng lúc này, Trịnh Hoài Giang đột nhiên tạm dừng, ngón tay điểm vài cái nói, “Đây chính là sự thật, bây giờ tôi tua chậm lại, quý vị nhìn kỹ sẽ phát hiện…”
Câu nói kế tiếp anh ta cũng không nói gì, ánh mắt của mọi người đều hướng lên màn hình, hình ảnh thong thả động, động tác chậm lại, khi Lạc Khâu Bạch lại một lần giơ tay lên chuẩn bị đẩy Lý Thiên Kỳ, có người đột nhiên kinh ngạc kêu một tiếng, “Tay hắn không đụng tới Lý Thiên Kỳ!”
Lời này vừa nói ra, toàn trường đều mở to hai mắt, Trịnh Hoài Giang âm thầm gợi lên khóe miệng, đem tốc độ chỉnh chậm hai mươi lần, một lần nữa tua lại.
Ánh mắt mọi người như dao, gắt gao nhìn chằm chằm lúc hai người đụng nhau, hình ảnh quá mức rõ ràng, mỗi một động tác đều in đậm, tốc độ chậm lại làm nhất cử nhất động của hai người đều phóng đại vô số lần, lúc này, Lạc Khâu Bạch lần thứ hai vươn tay, hình ảnh dừng, Trịnh Hoài Giang kéo gần màn ảnh.
Trên màn ảnh to như vậy, bàn tay của Lạc Khâu Bạch và quần áo của Lý Thiên Kỳ chỉ có một khoảng cách rất nhỏ thật sự không thể nhận ra!
Trong lúc nhất thời, các phóng viên đều ngây ngẩn cả người, thất thần ngắn ngủi qua đi, ánh sáng chói lên, trong lúc nhất thời toàn bộ phòng sáng như ban ngày.
Nguyên bản video trên võng du đều dùng di động để quay, hình ảnh mặc dù là rõ ràng nhưng không thể so sánh với máy quay, huống chi người phát tán video đều là fan hâm mộ của Lý Thiên Kỳ, bọn họ vốn đứng ở xa, hình ảnh lại càng không thuyết phục.
Không thể nghi ngờ, Trịnh Hoài Giangđưa ra video chính là sự thật, Lạc Khâu Bạch vô tội!
Tất cả phóng viên đều kích động sôi trào, hận không thể lập tức ghi lại giây phút độc nhất vô nhị này, Lạc Khâu Bạch ngồi ở trước TV nước đều phun ra, sợ tới mức Phong Phong “Ngao” một tiếng nhảy dựng lên, từ trên ghế sô pha rớt xuống, lăn vòng vòng.
Việc quay《 Tà dương ca 》là chuyện cơ mật, toàn bộ trường quayngay cả hắn là nam chính đều không có cách nào vào phòng kỹ thuật xem một chút, Tinh Huy cũng sẽ không tùy tiện vì một tiểu nghệ sĩ mà tốn nhiều tâm tư như vậy, huống chi Trịnh diêm vương lại cầm trên tay”Chứng cớ” lợi hại như vậy, lúc chuyện gièm pha mới vừa truyền ra thì không lấy ra, còn chờ đến hiện tại?
Cho nên, có thể khẳng định… Sau lưng Trịnh Hoài Giang khẳng định còn có một nhân vật lợi hại hơn giúp hắn tẩy thoát hiềm nghi, mà người này tám chín phần là…
Kỳ Phong.
Lạc Khâu Bạch đỏ mặt, trong lúc nhất thời ngồi không yên, cầm lấy quần áo chạy ra ngoài, chính là vừa nghĩ tới ở ngoài cửacó phóng viên, muốn nhìn thấy Kỳ Phong lại càng khó.
Nhịn không được lấy điện thoại di động ra, gọi cho Kỳ Phong, điện thoại vang lên vài tiếng trực tiếp tắt, tựa như Kỳ Phong bình thường thối mặt, mặt không đổi sắc cũng không biết có tâm tư kỳ quái gì.
Thời gian này, buổi họp báo vẫn còn tiếp tục, Trịnh Hoài Giang sau khi thông báo tin tức xong, lấy ra một bản tuyên bố.
“… Lý Thiên Kỳ là một thành viên trong Tinh Huy, chuyện phạm tội buôn bán thuốc cấm, chúng tôisẽ khiển trách và cũng lấy làm tiếc, đích thật là công ty giám thị không nghiêm, mới dẫn đến nghệ sĩ xuất hiện vấn đề này. Đối với việc cậu ta cố ý tạo ra tin tức giả, chèn ép người mới và còn làm cho công ty suýt nữa mất một số tiền lớn trong bộ phim tiếp theo mà chúng tôi chế tác để bồi dưỡng người mới, cạnh tranh ác liệt như vậy, chúng tôisẽ không nhân nhượng, kiên quyết thực hiện đóng băng công việc của cậu ta, đương nhiên công ty cũng sẽ hết sức phối hợp với công tác điều tra của cảnh sát, còn xin các vị đồng nghiệp cùng với dân chúng giám sát phê bình.”
Vài câu nói khách sáo cùng lí do thoái thác, cân nhắc cẩn thậnmang theo ý vị sâu sa.
Lý Thiên Kỳ một khi dính vào pháp luật, sự nghiệp diễn xuất cũng sẽ bị phá hủy, lúc này nếu Lạc Khâu Bạch thật sự ra tay đánh người, công ty giải trí cũng nhất định sẽ vứt bỏ, ném Lý Thiên Kỳ đi, lúc này mời dự họp báo, không thể nghi ngờ rũ bỏ trách nhiệm của công ty.
Quan trọng là, những lời này nghe như là bác bỏ Lý Thiên Kỳ, trên thực tế lại hướng mọi ngườitới “Tiếp theo sẽ bỏ ra một số tiền lớn vào một bộ phimđể bồi dưỡng cho người mới”.
Quả nhiên lời này vừa nói ra, phóng viên lập tức bắt lấy cơ hội hỏi, “Trịnh tiên sinh, mọi người đều biết, Tinh Huy hàng năm đều đầu tư chế tác một bộ phim lớnđược nhiều người khen ngợi, dựa theo lệ thường vẫn luôn chọn những diễn viên kiệt xuất nhất được diễn, vì cái gì lúc này lại phá lệ bắt đầu dùng người mới? Người mới này có phải là Lạc Khâu Bạch?”
Trịnh Hoài Giang hừ cười một tiếng, “Các anh chị cũng nói nguyên lai đều dựa theo lệ thường, lệ thường mà không phải điều lệ, có thể đánh vỡ, công ty chưa từng nói qua chế tác điện ảnh chỉ cho ảnh đế và diễn viên đóng, công ty yêu cầu mới mẻ, bồi dưỡng người mới có tiềm lực mới là chiều hướng phát triển, diễn viên là linh hồn điện ảnh, chúng tôi chỉ chọn đúng, không chọn người xa hoa.”
Nói tới đây anh ta dừng một chút, thần bí khó lường nở nụ cười, “Huống chi… Đối với Lạc Khâu Bạch, tôi chỉ có thể nói đã xem qua hắn biểu diễn, hắn trời sinh làm diễn viên, lần này công ty đầu tư phim mới, nhân vật rất thích hợp với hắn, thỉnh các vị mong chờ.”
Nghe xong lời này, toàn trường ồ lên, Trịnh Hoài Giang có thể đánh giá cao như vậy với nghệ sĩ nhỏ, quả thực là trước đó chưa từng có.
Trong lúc nhất thời, đã không còn quan tâm đến chuyện của Lý Thiên Kỳ, ánh mắt mọi người đều đặt ở trên người Lạc Khâu Bạch.
Bị nghệ sĩ đang nổi tiếng ghen tị, được người đại diện kim bài khen, chưa bao giờ diễn qua vai chính lần đầu tiên được đóng vai chínhtrong《 Tà dương ca 》đầu tư cả triệu, thậm chí Tinh Huy còn vì hắn mà chọn ra vai diễn phù hợp…
Được lão thiên chiếu cố vận khí tốt, lại có khuôn mặt bình phàm… Giờ khắc này, mọi người đều rất hứng thú, hận không thể sớm một chút nhìn xem Lạc Khâu Bạch rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.
Một đêm này, Lạc Khâu Bạch từ một nghệ sĩ mắt xám mày tro, biến hóa nhanh chóng, thành người thần bí được vạn người chờ mong, Lạc Khâu Bạch ngồi trước TV nửa ngày không kịp phản ứng, cầm điều khiển từ xa ngơ ngác mà nhìn màn hình, Ipad một bênđăng hàng loạt tin tức về hắn, mà hắn sờ sờ chóp mũi, cùng Phong Phong mắt to trừng đôi mắt nhỏ, tựa hồ vẫn không có cách nào lý giải, mình tại sao liền biến thành “Trời sinh làm diễn viên” từ miệng của Trịnh diêm vương, người này rốt cuộc là lấy bao nhiêu tiền của đại điểu quái, nói ra những lời buồn nôn như vậy?
Không khoa học chút nào…
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trên ghế sô pha, vẫn cứ không kịp phản ứng, lúc này di động đột nhiên vang lên, hắn ngơ ngác, lúc này vô tri vô giác tiếp điện thoại, đều không nhìn kỹ dãy số trên màn ảnh.
“… Uy, ai vậy?”
“…” Điện thoại đầu kia không trả lời.
Lạc Khâu Bạch lại uy vài tiếng, điện thoại đầu kia đột nhiên truyền đến thanh âm không vui, “Em không nhớ số điện thoại của anh.”
“… A?”
Thanh âm trong điện thoại càng thêm nóng nảy , “A cái gì a, nhanh lên.”
Lạc Khâu Bạch bị gọi về, nghe được thanh âm quen thuộc, ánh mắt sáng ngời, “Kỳ Phong?! Điện thoại của anh đã gọi được, em gọi cho anh, anh đều không nghe, đêm hôm khuya khoắt, chung quanh chúng ta đều là phóng viên, anh chạy đi đâu?”
Hắn nói một tràng, Kỳ Phong bên kia không đáp, nhưng có nghe hừ một tiếng, như không muốn trả lời.
Lạc Khâu Bạch đang muốn nói với y, cầm điện thoại không nín được nở nụ cười một tiếng, “Kỳ Phong… Anh nói thật đi, Trịnh Hoài Giang mở họp báo có phải anh bảo không? Anh đưa Tinh Huy bao nhiêu tiền? Anh sao có đoạn phim《 Tà dương ca 》trong tay Sâm Xuyên? Anh sao có thể phá của như vậy, phải tiết kiệm một chút, nếu không về sau cả mèo Phong Phong lương của anh đều nuôi không nổi.”
“Em sao nhiều lời như thế? Ai sẽ giúp em chứ, thật sự là ù ù cạc cạc.” Kỳ Phong khẩu khí cứng rắn, Lạc Khâu Bạch không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra y cau mày lỗ tai lại hồng toàn bộ.
Hắn đang chuẩn bị đùa y hai câu, tiếp kéo người về nhà, còn không đợi mở miệng, Kỳ Phong lại đột nhiên nói, “Em mở TV lên, kênh 78 của nhà chúng ta.”
Lạc Khâu Bạch tuy rằng đã thích ứng mạch não nhảy nhót của y, nhưng lúc này vẫn có chút bối rối, “Xem TV làm gì? Em xem TV cả đêm rồi…”
“Loạn thất bát tao làm gì! Nhanh mở TV đi!”
Kỳ Phong nóng nảy nói xong lời này, ngay lập tức cúp điện thoại, Lạc Khâu Bạch trước khi cúp điện thoại, giống như mơ mơ hồ hồ nghe được một câu “Kỳ tiên sinh, có thể bắt đầu”
Tác giả :
Doanh Triệt Thệ Tuyết