Công Lược Tra Công
Chương 3-1
Tạ Hà còn chưa đi đến trước mặt Chu Diệc Triết, thoáng cái liền đụng trúng người khác, ly rượu không cẩn thận lại rơi trên người của đối phương, hắn vội vàng nói xin lỗi, “Xin lỗi xin lỗi…”
Người đụng phải hắn là một thanh niên có dáng người lỗ mãng, ánh mắt nhìn về phía Tạ Hà lộ ra tia dâm tà, cùng lúc đó thêm một thanh niên đi đến chặn đường đường lui của hắn, dùng thân thể chống ở bả vai, cười khẩy: “Cậu biết quần áo của Đinh ca có bao nhiêu quý giá không? Một tiếng xin lỗi thì coi như xong?”
Trong lòng Tạ Hà cảm thấy buồn cười, ánh mắt của hai người mới đi đến nhìn chằm chằm Tạ Hà trắng trợn, dục vọng hiện rõ trên mặt, loại người ăn chơi kiểu này Tạ Hà đã thấy rất nhiều, nhất là loại chuyện ngang ngược vô pháp vô thiên, cái gì cũng làm được, hắn ở chỗ này vòng vo lâu như thế, đã sớm chờ bọn đến trêu chọc chính mình, đúng lúc, vừa có cơ hội họ liền vác xác đến…
Trong lòng của Tạ Hà đã tính trước hết mọi việc, nhưng trên mặt lại lộ ra biểu tình lo lắng và sợ hãi, thấp giọng nói: "Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý…”
Con ngươi màu đen của Tạ Hà thoáng lên khẩn trương và luống cuống, hai người chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, hận không thể lập tức đè người ra làm ngay tại chỗ. Bọ họ cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện cường thủ hào đoạt này, rất có kinh nghiệm. Hai người liếc mắt nhau, người thanh niên làm bộ khoan dung nói: "Quên đi, cậu cũng không phải cố ý… A Kiện đừng làm khó xử hắn.”
A Kiện nở nụ cười: “Đinh ca anh chính là tốt bụng như vậy…” Gã ôm vai Tạ Hà, đem ly rượu cầm trên tay đưa đến môi Tạ Hà: “Chúng tôi hiện tại cũng không muốn khi dễ cậu, nếu muốn nói xin lỗi, thì phải có lòng thành mới được đúng không? Cậu uống ly rượu này, chúng tôi coi như bỏ qua, thế nào?”
Tạ Hà lộ ra biểu tình khổ sở, ly rượu kia vừa nhìn cũng biết nồng độ rất cao.
Đinh ca thấy thế sắc mặt liền lạnh xuống, âm trầm nói: “Thế nào, một ly rượu cũng không chịu uống? Vậy cậu bồi thường quần áo là được, cũng không quá đắt, chỉ hơn hai vạn.”
Thần sắc Tạ Hà lộ ra điểm giãy dụa, như một con thú nhỏ bị bắt nạt. Đinh ca và A Kiện nhìn thấy tâm liền ngứa, nếu ở đây không có nhiều người có thân phận phức tạp, gã đã trực tiếp lấy ly rượu đổ vào miệng Tạ Hà.
Người đụng phải hắn là một thanh niên có dáng người lỗ mãng, ánh mắt nhìn về phía Tạ Hà lộ ra tia dâm tà, cùng lúc đó thêm một thanh niên đi đến chặn đường đường lui của hắn, dùng thân thể chống ở bả vai, cười khẩy: “Cậu biết quần áo của Đinh ca có bao nhiêu quý giá không? Một tiếng xin lỗi thì coi như xong?”
Trong lòng Tạ Hà cảm thấy buồn cười, ánh mắt của hai người mới đi đến nhìn chằm chằm Tạ Hà trắng trợn, dục vọng hiện rõ trên mặt, loại người ăn chơi kiểu này Tạ Hà đã thấy rất nhiều, nhất là loại chuyện ngang ngược vô pháp vô thiên, cái gì cũng làm được, hắn ở chỗ này vòng vo lâu như thế, đã sớm chờ bọn đến trêu chọc chính mình, đúng lúc, vừa có cơ hội họ liền vác xác đến…
Trong lòng của Tạ Hà đã tính trước hết mọi việc, nhưng trên mặt lại lộ ra biểu tình lo lắng và sợ hãi, thấp giọng nói: "Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý…”
Con ngươi màu đen của Tạ Hà thoáng lên khẩn trương và luống cuống, hai người chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, hận không thể lập tức đè người ra làm ngay tại chỗ. Bọ họ cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện cường thủ hào đoạt này, rất có kinh nghiệm. Hai người liếc mắt nhau, người thanh niên làm bộ khoan dung nói: "Quên đi, cậu cũng không phải cố ý… A Kiện đừng làm khó xử hắn.”
A Kiện nở nụ cười: “Đinh ca anh chính là tốt bụng như vậy…” Gã ôm vai Tạ Hà, đem ly rượu cầm trên tay đưa đến môi Tạ Hà: “Chúng tôi hiện tại cũng không muốn khi dễ cậu, nếu muốn nói xin lỗi, thì phải có lòng thành mới được đúng không? Cậu uống ly rượu này, chúng tôi coi như bỏ qua, thế nào?”
Tạ Hà lộ ra biểu tình khổ sở, ly rượu kia vừa nhìn cũng biết nồng độ rất cao.
Đinh ca thấy thế sắc mặt liền lạnh xuống, âm trầm nói: “Thế nào, một ly rượu cũng không chịu uống? Vậy cậu bồi thường quần áo là được, cũng không quá đắt, chỉ hơn hai vạn.”
Thần sắc Tạ Hà lộ ra điểm giãy dụa, như một con thú nhỏ bị bắt nạt. Đinh ca và A Kiện nhìn thấy tâm liền ngứa, nếu ở đây không có nhiều người có thân phận phức tạp, gã đã trực tiếp lấy ly rượu đổ vào miệng Tạ Hà.
Tác giả :
Tức Mặc Dao