Công Giá
Chương 53: Đối kháng
“Đã trở lại a.”
Cung Trác Tường khép tạp chí lại để lên bàn, sau đó ngồi dậy nhìn thẳng Cung Trác Lương, tươi cười ôn nhu lại thân thiết.
“Đường ca.”
Cung Trác Lương dừng bước trước gian nhà, nét mặt ngoan ngoãn gật đầu gọi người, kì thật nhịn không được âm thầm oán giận, thầm nghĩ nơi này là nhà của Cung Trác Lương ta chứ không phải của Cung Trác Tường ngươi, đừng có không xem mình là người ngoài như vậy được không!
“Thiếu gia, nước ấm đã chuẩn bị tốt, thiếu gia có muốn tắm rửa trước?”
Cùng theo Cung Trác Lương đi vào Nhược Lam thấy hai người trong lúc nhất thời ‘nhìn nhau không nói gì’, cắn cắn môi đứng ra làm dịu không khí giữa hai người, cúi đầu xin chỉ thị một tiếng.
“Ân, ngươi cũng mệt mỏi một ngày rồi, trước đi tắm rửa đi.”
Thu được ánh mắt thăm dò của Cung Trác Lương, Cung Trác Tường gật gật đầu, sau khi thiếu niên không quay đầu lại quẹo vào phòng tắm, hắn ngồi khoanh chân lại hơi hơi nheo lại ánh mắt, thầm nghĩ ba năm không thấy, đứa nhỏ này thật sự là biến hóa rất lớn, lúc trước thiếu niên luôn lưu luyến đi theo sau mình, hiện tại lại giống như đối với mình e sợ tránh không kịp….. Hoặc nên nói là cố kỵ cái gì?
“Thiếu gia, Cung đại nhân không cho trải giường chiếu bên ngoài.”
Nhược Lam hầu hạ Cung Trác Lương vào bồn tắm, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói, vì phòng tắm cách phòng nhỏ một vách ngăn, cho nên cũng không sợ Cung Trác Tường có thể nghe được.
“Ân….”
Cung Trác Lương nhắm mắt lại dựa vào bồn tắm, trong lòng suy tư nên ứng đối tình huống trước mắt như thế nào.
Kỳ thật Cung Trác Lương hiện tại mà nói, người nằm bên cạnh chỉ cần không phải Kiều Ứng Trạch, thì cũng giống như vật chết dùng để trang trí, nhưng hắn phải nghĩ đến lập trường của Kiều Ứng Trạch, suy bụng ta ra bụng người, có một số ranh giới là không thể vượt qua.
“Bằng không, để cho nô tỳ trực đêm bên ngoài đi, cũng không thể để thanh danh mất trong sạch như vậy….”
Dùng lực đạo vừa phải bóp vai cho Cung Trác Lương, Nhược Lam nhẹ giọng ghé vào lỗ tai hắn đề nghị, tuy rằng trong lòng tin tưởng vị đại nhân kia thực là quân tử, nhưng thiếu gia nhà mình dù sao cũng là có phu quân, cô gia cho dù nhân ái ôn hòa, cũng không thể nhẫn được chuyện như vậy đi?
“Nhược Lam tỷ…… Ta cũng là nam nhân a.”
Cung Trác Lương bị Nhược Lam nói một câu làm cho 囧, bất quá nghĩ lại, thật đúng là không tìm ra từ ngữ để phản bác, hắn chỉ nhớ ở cổ đại nam nữ phải phân phòng, lại đã quên tại đây cũng là thời đại thịnh hành nam phong, cô nam quả nam ngủ trên một chiếc giường cũng là không ‘trong sạch’, hơn nữa theo như hắn cùng Cung Trác Tường giai cấp chênh lệch —— Con trai thương nhân thấp kép cùng mệnh quan triều đình cao quý, cho dù Cung Trác Lương hiện tại cũng coi như là nửa người đọc sách, nhưng là rất khó bị xem thành ‘huynh đệ tình thâm’ hoặc là quân tử chi giao cùng chung chí hướng.
“Thiếu gia, chúng ta là con nhà đứng đắn như vậy, thái độ làm người xử thế trong ngày thường đều là để người ta không tìm thấy điểm sai, cho nên loại chuyện này ngược lại rất dễ bị người ta bàn tán khua môi múa mép, chung quy là cẩn thận chút vẫn tốt hơn……”
Nhược Lam biết kế hoạch của phu phu Cung Trác Lương, cho nên hiện tại càng thêm coi trọng thanh danh của Cung Trác Lương, Bạc thành lớn như vậy, nếu là truyền ra ngoài thiếu gia cùng nam nhân khác cấu kết, như vậy về sau muốn lấy danh nghĩa làm vợ kế tiến vào gia môn của cô gia, sợ là sẽ không dễ dàng như vậy, miệng người đáng sợ a.
Nhược Lam tỷ, ta hiểu được, chỉ là chúng ta cũng không thuận theo hắn như vậy, nơi này là nhà của ta, đem chủ phòng tặng cho hắn là xuất phát từ lễ phép cùng tôn trọng đối với hắn, hắn lại có lập trường gì thay ta làm chủ chứ? Ta nói muốn ngủ ở gian ngoài, liền ngủ ở gian ngoài.”
Cung Trác Lương có điểm dở khóc dở cười đánh gãy lời của Nhược Lam, cảm giác lời này hắn càng nghe càng không được tự nhiên, hơn nữa Cung Trác Lương chính là ngại thân phận địa vị mới đối với Cung Trác Tường bảo trì thái độ khiêm tốn, cũng không cảm thấy được chính mình cái gì cũng đều phải nghe theo hắn.
Có lẽ thái độ của Cung Trác Tường là do tính đại thiếu gia làm chủ tử, nhưng Cung Trác Lương cũng không nguyện ý tự hạ thân phận của mình chiều theo.
“Thiếu gia, Cung đại nhân đối ngài cũng là xuất phát từ hảo ý, bằng không hắn làm sao chịu khổ tự mình chạy từ xa tới tìm ngài.”
Thấy sắc mặt của Cung Trác Lương lạnh xuống, Nhược Lam không muốn hắn cùng Cung Trác Tường thực sự sinh hiềm khích, liền ôn nhu trấn an vài câu, nàng biết vô luận là lúc trước ở Cung gia, hay là hiện tại đến nơi này, vị đại nhân kia đối Cung Trác Lương đều là thật tình quan tâm bảo hộ.
“Càng như vậy, càng không nên cùng hắn dây dưa nhiều, bằng không chỉ biết chịu đựng, trái phải cùng hắn đều là không có kết quả, tóm lại ta biết đúng mực, Nhược Lam tỷ cứ yên tâm.”
Cung Trác Lương nói xong liền không muốn nghĩ nhiều thêm, nhắm mắt lại tùy Nhược Lam gội tóc cho mình, cho nên cũng không chú ý tới, Nhược Lam sau khi nghe lời của hắn bộ dáng thất thần như có điều suy nghĩ.
Sau khi tắm rửa xong Cung Trác Lương quy củ mặc áo lót dài tay dài chân, bên ngoài lại khoác thêm áo ngủ, tóc cũng lau khô buộc một nửa ra sau đầu, lúc này mới đi ra phòng tắm, chỉ thấy Cung Trác Tường còn đang dựa trên trên tháp ở gian ngoài đọc sách.
“Còn tưởng rằng ngươi ngủ ở bên trong rồi, ngươi chạy cả ngày cũng mệt mỏi rồi, hôm nay đi ngủ sớm đi, có lời gì ngày mai chúng ta nói sau.”
Cung Trác Tường thấy Cung Trác Lương đi ra, liền cười đến ôn hòa đứng dậy, làm bộ phải đợi Cung Trác Lương cùng nhau đi vào buồng trong, lại thấy Cung Trác Lương đứng ở trong sảnh không hề động đậy, chỉ một đôi con ngươi linh động hữu thần đối diện cùng mình.
“Đường ca, đệ đệ hiện giờ cũng lớn, chính là ngượng ngùng lại cùng đường ca ngủ chung, để cho đại ca biết tật xấu nói bậy của đệ đệ, cũng không tốt cho thanh danh của đường ca.”
Bảy phần thật ba phần tức giận nói ra những lời này, Cung Trác Lương cố gắn làm cho mình biểu hiện như là ủy khuất, hắn là dùng lời nói mát nhắc nhở Cung Trác Tường ảnh hưởng đối với chính mình.
Phải biết rằng việc này nếu thực bị người ta lấy ra xuyên tạc, cũng là đem Cung Trác Lương hắn nói thành luyến đồng nam sủng bị thu nuôi, mà sẽ không có ảnh hưởng cái gì đối với Cung Trác Tường, dù sao thời đại này phương hướng dư luận bao giờ cũng nịnh trên bắt nạt kẻ dưới.
“Này….. Thật là đường ca lo lắng không chu toàn, thầm nghĩ ta và ngươi là huynh đệ không nên xa lạ như vậy, đường ca ở trong này hướng Lương nhi ngươi xin lỗi, chớ để sinh khí với đường ca mới tốt.”
Cung Trác Tường thật sự là không nghĩ tới phương diện này, hoặc là nên nói hắn không xem này là vấn đề, dù sao hắn kết giao qua vài bằng hữu thân phận đều là tương đương con dòng cháu giống, tình nhân cũng đều lấy việc hầu hạ hắn là vinh quang, cho nên Cung Trác Lương hiện tại nhắc tới như vậy, hắn mới ý thức được cử chỉ này của mình thật càn rở.
Cung Trác Tường không phải người chết vì sỉ diện, biết mình làm tổn thương lòng tự tôn của thiếu niên, liền cười thở dài giải thích với Cung Trác Lương, bộ dáng không có nửa điểm mất hứng.
“Đường ca muốn giết tiểu đệ a.”
Cung Trác Lương vội lắc mình né cái lễ của Cung Trác Tường, cúi đầu đứng đó có chút ngượng ngùng, kì thật là che dấu vẻ thoải mái ở dưới đáy mắt của mình.
“Đã như thế, vậy ủy khuất Lương nhi tạm thời nghỉ ngơi ở bên ngoài.”
Biết Cung Trác Lương sẽ không để mình ngủ ở bên ngoài, Cung Trác Tường đơn giản lại không làm khó hắn, phân phó nha hoàn thay Cung Trác Lương trải đệm chăn trên tháp, hai người lại nói chuyện phiếm vài câu, đợi Nhược Lam cùng Hàm Lộ thu thập thỏa đáng, Cung Trác Tường liền cùng hắn nói ngủ ngon, sau đó liền đi vào buồng trong nghỉ ngơi.
“Nhược Lam, các ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi, ngày mai bữa sáng ngày mai để đầu bếp tại đây, không cần đi quấy rầy tỷ tỷ, tỷ phu.”
Để cho Hàm Lộ lui xuống trước, Cung Trác Lương lúc này mới gợi lên một bên khóe miệng, dùng thanh âm có thể để buồng trong nghe được phân phó Nhược Lam, thầm nghĩ không uổng công hắn giả trang mềm mại đáng yêu như vậy, có thể đem cảnh báo giải trừ thật tốt.
“Vâng, thiếu gia, nô tỳ đã biết.”
Nhược Lam bị bộ dạng của Cung Trác Lương chọc cho thiếu chút nữa cười ra tiếng, vội lấy khăn ra che khóe môi, cung kính đáp lời rồi lui nhanh ra ngoài, cân nhắc ngày mai để cho nha hoàn bên Tây phủ thay phiên nhau sang đây hầu hạ, cũng muốn mượn lời các nàng chứng minh thiếu gia cùng Cung đại nhân trong lúc đó trong sạch không có gian díu gì.
Không nói đến Cung Trác Tường ở buồng trong như thế nào cảm thấy được tiểu đường đệ này chọc người yêu thương, chỉ nói Cung Trác Lương nằm ở gian ngoài như bánh nướng mà lăn qua lộn lại, chỉ cảm thấy quần áo trên người quấn chặt nằm như thế nào đều khó chịu, trong lòng ôm cái gối rất mềm không có độ dẻo dai, cưỡi nằm úp sấp cũng không thoải mái, vì thế Cung Trác Lương cư nhiên phá lệ mất ngủ, tràn đầy trong đầu óc đều là thân thể tiểu tướng công nhà hắn dẻo dai non mịn….. Nuốt nước miếng, Cung Trác Lương không tiếng động thở dài một hơi, ôm lấy gối cô linh linh (lẻ loi, trơ trọi) trong đêm khuya tiếp tục nướng bánh áp chảo…..
Cùng lúc đó, ở trong phòng ngủ của Tây phủ không một tia sáng, Kiều Ứng Trạch mặt hướng về vị trí Cung Trác Lương thường nằm, giống như đã ngủ thật sâu, chỉ là ở phía dưới chăn ngẫu nhiên có bàn tay vuốt ve vị trí của Cung Trác Lương có thể chứng minh, y kì thật vẫn tỉnh….
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Sáng sớm hôm sau, Cung Trác Lương mơ mơ màng màng không biết mình đã ngủ được bao lâu có chút đau đầu, nhẹ tay nhẹ chân ra khỏi phòng, chỉ thấy Hàm Lộ đã ở trong hậu viện, Cung Trác Lương bảo nàng đến phòng bếp gọi Nhược Lam, mà hắn mới thay đồ rửa mặt xong, Cung Trác Tường bên kia cũng đã thức dậy, nhìn thấy bộ dáng hắn ỉu xìu buồn bã hơi hơi nhíu mi, cuối cùng vẫn là không nói gì thêm.
Hai người đơn giản dùng qua điểm tâm, Chu quản sự liền tới tìm Cung Trác Lương nói chuyện của hiệu sách, Cung Trác Tường thấy thế liền để cho hắn đi trước, nói mình có chổ để đi, buổi tối thì đãi tiệc ở tửu lâu, lấy lập trường thân thích nhà mẹ đẻ mới Kiều gia huynh đệ cùng đến, cũng vì cảm tạ bọn họ han năm nay chiếu cố cho Cung Trác Lương.
“Ta biết vì quan hệ của đường thúc đường thẩm, tỷ đệ các ngươi hai năm nay chắc có nhiều bất tiện, nguyên bản muốn đón ngươi đến kinh thành ở, đường ca sẽ hết sức bảo hộ cho ngươi bình an như ý, hiện giờ ngươi vừa lại không nguyện ý đi, năng lực đường ca có thể làm vì ngươi, cũng chỉ là chống đỡ thể diện, làm cho bọn người nịnh bợ bỉ ổi kia có chút cố kỵ, biết ngươi có thân tộc che chở, không dám tùy tiện khi dễ ngươi.”
Ngôn ngữ hơi có vẻ cuồng vọng từ trong miệng Cung Trác Tường nói ra, lại là đương nhiên như vậy, sẽ chỉ làm người cảm thấy có thể tin cậy, mà sẽ không gây nên chút phản ứng gì.
Gốc gác của Cung gia trong kinh thành hiện giờ nương theo thế lực của mẫu tộc Cung Trác Tường, cũng quả thật được xem là danh môn vọng tộc, ngoại tổ phụ của Cung Trác Tường đứng hàng nhất phẩm tam sư thiếu phó* của thái tử, tuy nói đã không còn nhậm chức, nhưng mức độ ảnh hưởng và được hoàng đế coi trọng là sự thật, mà phụ thân Cung Trác Tường hiện giờ là quan hộ bộ tả thị lang chính tam phẩm, sắp tới được thăng làm nhất bộ thượng thư, mà Cung Trác Tường từng là thư đồng của thái tử, hiện giờ lại vào Hàn lâm viện, tiền đồ lại không giới hạn, hiện tại hắn bỏ qua lập trường như vậy để bảo vệ một người, chỉ sợ đổi thành người thường sớm đã cảm động đến không thể tự kìm chế, nhưng hiện tại Cung Trác Lương đứng ở đối diện chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu của chính mình có một con vịt lê rất lớn (?)……
*Tam sư thiếu phó: chức quan dạy học gì đó PH cũng không rõ.
“Cảm ơn đường ca.”
Miễn cưỡng khống chế xúc động chính mình hóa thân rít gào, Cung Trác Lương giả bộ hé ra nụ cười mang theo Chu quản sự ra cửa, không cưỡi ngựa mà để Kiều phủ mang kiệu đến đây, sau khi buông xuống màn kiệu liền lập tức lạnh mặt xuống, khí tràn quanh thân dâng lên từng đợt sấm chớp u ám.
Cung Trác Lương thật hận không thể đem cái quy mao (?) đường ca kia đánh thành ngôi sao băng đi thật xa, thầm nghĩ ngươi muốn đối tốt với người muốn chiếu cố người cũng mời nhìn xem đối phương có nguyện ý hay không a, còn muốn thay ta cảm ơn Kiều Ứng Trạch đã chiếu cố, đó là lão bà của ta, chiếu cố ta là việc thiên kinh địa nghĩa, ngươi nói ngươi này lấy cái gì mà đột nhiên chen vào a!
“Ok, người không biết không có tội, hắn là ý tốt, là ý tốt…..”
Sau khi cầm lấy tạp chí vắt thành bánh quai chèo, Cung Trác Lương cuối cùng cũng đem cơn tức sắp bạo phát đè ép xuống, sau đó khôi phục vẻ mặt thoải mái cười đi vào hiệu sách, tùy tiện tuần tra một chút liền ngồi kiệu trở về Kiều gia Tây phủ, dù sao vốn cũng không có chuyện gì, Chu quản sự trở lại tìm hắn cũng là ngày hôm qua an bài tốt.
Không nói trước Cung Trác Lương bên kia là nén giận như thế nào, chỉ nói Cung Trác Tường bên này sau khi hắn rời đi, ý cười ôn nhu trên mặt đại ca nhà bên rất nhanh ẩn đi, hắn một người cưỡi ngựa đi tới trước của khách điếm, không giận tự uy ngồi ở trong viện ngắm phong cảnh, liền có thuộc hạ lại đây thông bẩm với hắn.
“Cái kia Cung Trác Ngọc nói thế nào?”
Cung Trác Tường hạ mắt bưng chén rượu tự rót uống một mình, ngữ khí đạm mạc không thấy một tia ôn nhu lo lắng như khi ở cùng Cung Trác Lương.
“Khanh Thư Nhi nhân lúc hắn say rượu thật là có nói qua một chút, chỉ là bại….. Công tử chỉ than thở là có đại bí mật, nhưng Khanh Thư Nhi hỏi thế nào cũng đều câm miệng không nói, nghĩ đây nhất định là sự tình trọng đại.”
Hộ vệ khoanh tay mà đứng thiếu chút nữa đem ba chữ bại gia tử nói ra miệng, tưởng tượng người nọ cũng là thân thích của chủ tử nhà mình, liền nhanh chóng đổi xưng hô, chỉ là trong lòng lại nhịn không được cảm khái, đây vẫn là chưa xuất ra được năm phần đứng đắn của đường huynh đệ, một người là trạng nguyên lang văn võ song toàn, người lại là bùn loãng chỉ được cái quần áo lụa là bọc ngoài vẻ lưu manh…. Nhưng thật ra vị Cung tiểu thiếu gia kia, cũng là nhân vật tuấn tú khó có được, sinh ra trong cái nhà kia thật là đáng tiếc.
“Đại bí mật…… Cho người vào Cung gia thám thính chưa?”
Cung Trác Tường nhìn chén rượu trong tay tự hỏi, lấy cá tính khẩu vô cấm kỵ của Cung Trác Ngọc, cái dạng bí mật gì gì có thể khiến cho hắn say mèm nằm trong lòng mỹ nhân mà còn có thể im miệng….. Sợ là liên quan đến tính mạng đi?
“Phương diện này nhưng thật ra chưa nghe nói qua cái gì, chẳng qua có chút đồn đãi khua môi múa mép, nói vị tiểu thư Cung gia kia trước khi lấy chồng từng cùng nam phó (hầu nam:D) có mờ ám, sau đó nam nhân kia liền biến mất, lúc sau Lương thiếu gia vẫn bị giam ở trong phòng không có ra ngoài, còn có trước mấy ngày tiểu thư lấy chồng từng rớt xuống hồ nước, mà trong ngày đại tiểu thư về lại mặt*, Lương thiếu gia đã bị trục xuất khỏi nhà……”
*Lại mặt: vợ chồng về nhà ra mắt cha mẹ vợ sau ngày cưới. Ở chương 14 ấy
Hộ vệ lựa chọn tin tức từ thị nữ trà trộn vào Cung gia nói ra, đột nhiên nghe được thanh âm thanh thúy của đồ sứ bị vỡ, hắn vội vàng cúi người xuống không lên tiếng, ngay cả sắc mặt của Cung Trác Tường cũng không dám nhìn, chỉ là dùng dư quang quét mắt nhìn chén rượu bị Cung Trác Tường đập nát.
“Đi xuống đi, ba ngày sau mang Cung lão gia đến nơi này gặp ta, không được để người khác phát hiện.”
Dùng khăn tay lau sạch rượu dính trên tay, Cung Trác Tường dùng thanh âm không rõ hỷ nộ vẫy tay cho hắn đi, mặc khác người hầu lại một lần nữa đổi rượu, Cung Trác Tường hạ mắt chậm rãi uống rượu trong chén.
Có thể sao? Chuyện như vậy……..
Mà cùng lúc đó, Cung Trác Lương cũng ngồi kiệu về tới Kiều phủ, tâm tình buồn phiền sau khi thấy Kiều Ứng Trạch cuối cùng cũng thả lỏng được, nhưng vẫn là nắm tay người chậm rãi kéo vào thư phòng.
Cung Trác Tường khép tạp chí lại để lên bàn, sau đó ngồi dậy nhìn thẳng Cung Trác Lương, tươi cười ôn nhu lại thân thiết.
“Đường ca.”
Cung Trác Lương dừng bước trước gian nhà, nét mặt ngoan ngoãn gật đầu gọi người, kì thật nhịn không được âm thầm oán giận, thầm nghĩ nơi này là nhà của Cung Trác Lương ta chứ không phải của Cung Trác Tường ngươi, đừng có không xem mình là người ngoài như vậy được không!
“Thiếu gia, nước ấm đã chuẩn bị tốt, thiếu gia có muốn tắm rửa trước?”
Cùng theo Cung Trác Lương đi vào Nhược Lam thấy hai người trong lúc nhất thời ‘nhìn nhau không nói gì’, cắn cắn môi đứng ra làm dịu không khí giữa hai người, cúi đầu xin chỉ thị một tiếng.
“Ân, ngươi cũng mệt mỏi một ngày rồi, trước đi tắm rửa đi.”
Thu được ánh mắt thăm dò của Cung Trác Lương, Cung Trác Tường gật gật đầu, sau khi thiếu niên không quay đầu lại quẹo vào phòng tắm, hắn ngồi khoanh chân lại hơi hơi nheo lại ánh mắt, thầm nghĩ ba năm không thấy, đứa nhỏ này thật sự là biến hóa rất lớn, lúc trước thiếu niên luôn lưu luyến đi theo sau mình, hiện tại lại giống như đối với mình e sợ tránh không kịp….. Hoặc nên nói là cố kỵ cái gì?
“Thiếu gia, Cung đại nhân không cho trải giường chiếu bên ngoài.”
Nhược Lam hầu hạ Cung Trác Lương vào bồn tắm, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói, vì phòng tắm cách phòng nhỏ một vách ngăn, cho nên cũng không sợ Cung Trác Tường có thể nghe được.
“Ân….”
Cung Trác Lương nhắm mắt lại dựa vào bồn tắm, trong lòng suy tư nên ứng đối tình huống trước mắt như thế nào.
Kỳ thật Cung Trác Lương hiện tại mà nói, người nằm bên cạnh chỉ cần không phải Kiều Ứng Trạch, thì cũng giống như vật chết dùng để trang trí, nhưng hắn phải nghĩ đến lập trường của Kiều Ứng Trạch, suy bụng ta ra bụng người, có một số ranh giới là không thể vượt qua.
“Bằng không, để cho nô tỳ trực đêm bên ngoài đi, cũng không thể để thanh danh mất trong sạch như vậy….”
Dùng lực đạo vừa phải bóp vai cho Cung Trác Lương, Nhược Lam nhẹ giọng ghé vào lỗ tai hắn đề nghị, tuy rằng trong lòng tin tưởng vị đại nhân kia thực là quân tử, nhưng thiếu gia nhà mình dù sao cũng là có phu quân, cô gia cho dù nhân ái ôn hòa, cũng không thể nhẫn được chuyện như vậy đi?
“Nhược Lam tỷ…… Ta cũng là nam nhân a.”
Cung Trác Lương bị Nhược Lam nói một câu làm cho 囧, bất quá nghĩ lại, thật đúng là không tìm ra từ ngữ để phản bác, hắn chỉ nhớ ở cổ đại nam nữ phải phân phòng, lại đã quên tại đây cũng là thời đại thịnh hành nam phong, cô nam quả nam ngủ trên một chiếc giường cũng là không ‘trong sạch’, hơn nữa theo như hắn cùng Cung Trác Tường giai cấp chênh lệch —— Con trai thương nhân thấp kép cùng mệnh quan triều đình cao quý, cho dù Cung Trác Lương hiện tại cũng coi như là nửa người đọc sách, nhưng là rất khó bị xem thành ‘huynh đệ tình thâm’ hoặc là quân tử chi giao cùng chung chí hướng.
“Thiếu gia, chúng ta là con nhà đứng đắn như vậy, thái độ làm người xử thế trong ngày thường đều là để người ta không tìm thấy điểm sai, cho nên loại chuyện này ngược lại rất dễ bị người ta bàn tán khua môi múa mép, chung quy là cẩn thận chút vẫn tốt hơn……”
Nhược Lam biết kế hoạch của phu phu Cung Trác Lương, cho nên hiện tại càng thêm coi trọng thanh danh của Cung Trác Lương, Bạc thành lớn như vậy, nếu là truyền ra ngoài thiếu gia cùng nam nhân khác cấu kết, như vậy về sau muốn lấy danh nghĩa làm vợ kế tiến vào gia môn của cô gia, sợ là sẽ không dễ dàng như vậy, miệng người đáng sợ a.
Nhược Lam tỷ, ta hiểu được, chỉ là chúng ta cũng không thuận theo hắn như vậy, nơi này là nhà của ta, đem chủ phòng tặng cho hắn là xuất phát từ lễ phép cùng tôn trọng đối với hắn, hắn lại có lập trường gì thay ta làm chủ chứ? Ta nói muốn ngủ ở gian ngoài, liền ngủ ở gian ngoài.”
Cung Trác Lương có điểm dở khóc dở cười đánh gãy lời của Nhược Lam, cảm giác lời này hắn càng nghe càng không được tự nhiên, hơn nữa Cung Trác Lương chính là ngại thân phận địa vị mới đối với Cung Trác Tường bảo trì thái độ khiêm tốn, cũng không cảm thấy được chính mình cái gì cũng đều phải nghe theo hắn.
Có lẽ thái độ của Cung Trác Tường là do tính đại thiếu gia làm chủ tử, nhưng Cung Trác Lương cũng không nguyện ý tự hạ thân phận của mình chiều theo.
“Thiếu gia, Cung đại nhân đối ngài cũng là xuất phát từ hảo ý, bằng không hắn làm sao chịu khổ tự mình chạy từ xa tới tìm ngài.”
Thấy sắc mặt của Cung Trác Lương lạnh xuống, Nhược Lam không muốn hắn cùng Cung Trác Tường thực sự sinh hiềm khích, liền ôn nhu trấn an vài câu, nàng biết vô luận là lúc trước ở Cung gia, hay là hiện tại đến nơi này, vị đại nhân kia đối Cung Trác Lương đều là thật tình quan tâm bảo hộ.
“Càng như vậy, càng không nên cùng hắn dây dưa nhiều, bằng không chỉ biết chịu đựng, trái phải cùng hắn đều là không có kết quả, tóm lại ta biết đúng mực, Nhược Lam tỷ cứ yên tâm.”
Cung Trác Lương nói xong liền không muốn nghĩ nhiều thêm, nhắm mắt lại tùy Nhược Lam gội tóc cho mình, cho nên cũng không chú ý tới, Nhược Lam sau khi nghe lời của hắn bộ dáng thất thần như có điều suy nghĩ.
Sau khi tắm rửa xong Cung Trác Lương quy củ mặc áo lót dài tay dài chân, bên ngoài lại khoác thêm áo ngủ, tóc cũng lau khô buộc một nửa ra sau đầu, lúc này mới đi ra phòng tắm, chỉ thấy Cung Trác Tường còn đang dựa trên trên tháp ở gian ngoài đọc sách.
“Còn tưởng rằng ngươi ngủ ở bên trong rồi, ngươi chạy cả ngày cũng mệt mỏi rồi, hôm nay đi ngủ sớm đi, có lời gì ngày mai chúng ta nói sau.”
Cung Trác Tường thấy Cung Trác Lương đi ra, liền cười đến ôn hòa đứng dậy, làm bộ phải đợi Cung Trác Lương cùng nhau đi vào buồng trong, lại thấy Cung Trác Lương đứng ở trong sảnh không hề động đậy, chỉ một đôi con ngươi linh động hữu thần đối diện cùng mình.
“Đường ca, đệ đệ hiện giờ cũng lớn, chính là ngượng ngùng lại cùng đường ca ngủ chung, để cho đại ca biết tật xấu nói bậy của đệ đệ, cũng không tốt cho thanh danh của đường ca.”
Bảy phần thật ba phần tức giận nói ra những lời này, Cung Trác Lương cố gắn làm cho mình biểu hiện như là ủy khuất, hắn là dùng lời nói mát nhắc nhở Cung Trác Tường ảnh hưởng đối với chính mình.
Phải biết rằng việc này nếu thực bị người ta lấy ra xuyên tạc, cũng là đem Cung Trác Lương hắn nói thành luyến đồng nam sủng bị thu nuôi, mà sẽ không có ảnh hưởng cái gì đối với Cung Trác Tường, dù sao thời đại này phương hướng dư luận bao giờ cũng nịnh trên bắt nạt kẻ dưới.
“Này….. Thật là đường ca lo lắng không chu toàn, thầm nghĩ ta và ngươi là huynh đệ không nên xa lạ như vậy, đường ca ở trong này hướng Lương nhi ngươi xin lỗi, chớ để sinh khí với đường ca mới tốt.”
Cung Trác Tường thật sự là không nghĩ tới phương diện này, hoặc là nên nói hắn không xem này là vấn đề, dù sao hắn kết giao qua vài bằng hữu thân phận đều là tương đương con dòng cháu giống, tình nhân cũng đều lấy việc hầu hạ hắn là vinh quang, cho nên Cung Trác Lương hiện tại nhắc tới như vậy, hắn mới ý thức được cử chỉ này của mình thật càn rở.
Cung Trác Tường không phải người chết vì sỉ diện, biết mình làm tổn thương lòng tự tôn của thiếu niên, liền cười thở dài giải thích với Cung Trác Lương, bộ dáng không có nửa điểm mất hứng.
“Đường ca muốn giết tiểu đệ a.”
Cung Trác Lương vội lắc mình né cái lễ của Cung Trác Tường, cúi đầu đứng đó có chút ngượng ngùng, kì thật là che dấu vẻ thoải mái ở dưới đáy mắt của mình.
“Đã như thế, vậy ủy khuất Lương nhi tạm thời nghỉ ngơi ở bên ngoài.”
Biết Cung Trác Lương sẽ không để mình ngủ ở bên ngoài, Cung Trác Tường đơn giản lại không làm khó hắn, phân phó nha hoàn thay Cung Trác Lương trải đệm chăn trên tháp, hai người lại nói chuyện phiếm vài câu, đợi Nhược Lam cùng Hàm Lộ thu thập thỏa đáng, Cung Trác Tường liền cùng hắn nói ngủ ngon, sau đó liền đi vào buồng trong nghỉ ngơi.
“Nhược Lam, các ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi, ngày mai bữa sáng ngày mai để đầu bếp tại đây, không cần đi quấy rầy tỷ tỷ, tỷ phu.”
Để cho Hàm Lộ lui xuống trước, Cung Trác Lương lúc này mới gợi lên một bên khóe miệng, dùng thanh âm có thể để buồng trong nghe được phân phó Nhược Lam, thầm nghĩ không uổng công hắn giả trang mềm mại đáng yêu như vậy, có thể đem cảnh báo giải trừ thật tốt.
“Vâng, thiếu gia, nô tỳ đã biết.”
Nhược Lam bị bộ dạng của Cung Trác Lương chọc cho thiếu chút nữa cười ra tiếng, vội lấy khăn ra che khóe môi, cung kính đáp lời rồi lui nhanh ra ngoài, cân nhắc ngày mai để cho nha hoàn bên Tây phủ thay phiên nhau sang đây hầu hạ, cũng muốn mượn lời các nàng chứng minh thiếu gia cùng Cung đại nhân trong lúc đó trong sạch không có gian díu gì.
Không nói đến Cung Trác Tường ở buồng trong như thế nào cảm thấy được tiểu đường đệ này chọc người yêu thương, chỉ nói Cung Trác Lương nằm ở gian ngoài như bánh nướng mà lăn qua lộn lại, chỉ cảm thấy quần áo trên người quấn chặt nằm như thế nào đều khó chịu, trong lòng ôm cái gối rất mềm không có độ dẻo dai, cưỡi nằm úp sấp cũng không thoải mái, vì thế Cung Trác Lương cư nhiên phá lệ mất ngủ, tràn đầy trong đầu óc đều là thân thể tiểu tướng công nhà hắn dẻo dai non mịn….. Nuốt nước miếng, Cung Trác Lương không tiếng động thở dài một hơi, ôm lấy gối cô linh linh (lẻ loi, trơ trọi) trong đêm khuya tiếp tục nướng bánh áp chảo…..
Cùng lúc đó, ở trong phòng ngủ của Tây phủ không một tia sáng, Kiều Ứng Trạch mặt hướng về vị trí Cung Trác Lương thường nằm, giống như đã ngủ thật sâu, chỉ là ở phía dưới chăn ngẫu nhiên có bàn tay vuốt ve vị trí của Cung Trác Lương có thể chứng minh, y kì thật vẫn tỉnh….
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Sáng sớm hôm sau, Cung Trác Lương mơ mơ màng màng không biết mình đã ngủ được bao lâu có chút đau đầu, nhẹ tay nhẹ chân ra khỏi phòng, chỉ thấy Hàm Lộ đã ở trong hậu viện, Cung Trác Lương bảo nàng đến phòng bếp gọi Nhược Lam, mà hắn mới thay đồ rửa mặt xong, Cung Trác Tường bên kia cũng đã thức dậy, nhìn thấy bộ dáng hắn ỉu xìu buồn bã hơi hơi nhíu mi, cuối cùng vẫn là không nói gì thêm.
Hai người đơn giản dùng qua điểm tâm, Chu quản sự liền tới tìm Cung Trác Lương nói chuyện của hiệu sách, Cung Trác Tường thấy thế liền để cho hắn đi trước, nói mình có chổ để đi, buổi tối thì đãi tiệc ở tửu lâu, lấy lập trường thân thích nhà mẹ đẻ mới Kiều gia huynh đệ cùng đến, cũng vì cảm tạ bọn họ han năm nay chiếu cố cho Cung Trác Lương.
“Ta biết vì quan hệ của đường thúc đường thẩm, tỷ đệ các ngươi hai năm nay chắc có nhiều bất tiện, nguyên bản muốn đón ngươi đến kinh thành ở, đường ca sẽ hết sức bảo hộ cho ngươi bình an như ý, hiện giờ ngươi vừa lại không nguyện ý đi, năng lực đường ca có thể làm vì ngươi, cũng chỉ là chống đỡ thể diện, làm cho bọn người nịnh bợ bỉ ổi kia có chút cố kỵ, biết ngươi có thân tộc che chở, không dám tùy tiện khi dễ ngươi.”
Ngôn ngữ hơi có vẻ cuồng vọng từ trong miệng Cung Trác Tường nói ra, lại là đương nhiên như vậy, sẽ chỉ làm người cảm thấy có thể tin cậy, mà sẽ không gây nên chút phản ứng gì.
Gốc gác của Cung gia trong kinh thành hiện giờ nương theo thế lực của mẫu tộc Cung Trác Tường, cũng quả thật được xem là danh môn vọng tộc, ngoại tổ phụ của Cung Trác Tường đứng hàng nhất phẩm tam sư thiếu phó* của thái tử, tuy nói đã không còn nhậm chức, nhưng mức độ ảnh hưởng và được hoàng đế coi trọng là sự thật, mà phụ thân Cung Trác Tường hiện giờ là quan hộ bộ tả thị lang chính tam phẩm, sắp tới được thăng làm nhất bộ thượng thư, mà Cung Trác Tường từng là thư đồng của thái tử, hiện giờ lại vào Hàn lâm viện, tiền đồ lại không giới hạn, hiện tại hắn bỏ qua lập trường như vậy để bảo vệ một người, chỉ sợ đổi thành người thường sớm đã cảm động đến không thể tự kìm chế, nhưng hiện tại Cung Trác Lương đứng ở đối diện chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu của chính mình có một con vịt lê rất lớn (?)……
*Tam sư thiếu phó: chức quan dạy học gì đó PH cũng không rõ.
“Cảm ơn đường ca.”
Miễn cưỡng khống chế xúc động chính mình hóa thân rít gào, Cung Trác Lương giả bộ hé ra nụ cười mang theo Chu quản sự ra cửa, không cưỡi ngựa mà để Kiều phủ mang kiệu đến đây, sau khi buông xuống màn kiệu liền lập tức lạnh mặt xuống, khí tràn quanh thân dâng lên từng đợt sấm chớp u ám.
Cung Trác Lương thật hận không thể đem cái quy mao (?) đường ca kia đánh thành ngôi sao băng đi thật xa, thầm nghĩ ngươi muốn đối tốt với người muốn chiếu cố người cũng mời nhìn xem đối phương có nguyện ý hay không a, còn muốn thay ta cảm ơn Kiều Ứng Trạch đã chiếu cố, đó là lão bà của ta, chiếu cố ta là việc thiên kinh địa nghĩa, ngươi nói ngươi này lấy cái gì mà đột nhiên chen vào a!
“Ok, người không biết không có tội, hắn là ý tốt, là ý tốt…..”
Sau khi cầm lấy tạp chí vắt thành bánh quai chèo, Cung Trác Lương cuối cùng cũng đem cơn tức sắp bạo phát đè ép xuống, sau đó khôi phục vẻ mặt thoải mái cười đi vào hiệu sách, tùy tiện tuần tra một chút liền ngồi kiệu trở về Kiều gia Tây phủ, dù sao vốn cũng không có chuyện gì, Chu quản sự trở lại tìm hắn cũng là ngày hôm qua an bài tốt.
Không nói trước Cung Trác Lương bên kia là nén giận như thế nào, chỉ nói Cung Trác Tường bên này sau khi hắn rời đi, ý cười ôn nhu trên mặt đại ca nhà bên rất nhanh ẩn đi, hắn một người cưỡi ngựa đi tới trước của khách điếm, không giận tự uy ngồi ở trong viện ngắm phong cảnh, liền có thuộc hạ lại đây thông bẩm với hắn.
“Cái kia Cung Trác Ngọc nói thế nào?”
Cung Trác Tường hạ mắt bưng chén rượu tự rót uống một mình, ngữ khí đạm mạc không thấy một tia ôn nhu lo lắng như khi ở cùng Cung Trác Lương.
“Khanh Thư Nhi nhân lúc hắn say rượu thật là có nói qua một chút, chỉ là bại….. Công tử chỉ than thở là có đại bí mật, nhưng Khanh Thư Nhi hỏi thế nào cũng đều câm miệng không nói, nghĩ đây nhất định là sự tình trọng đại.”
Hộ vệ khoanh tay mà đứng thiếu chút nữa đem ba chữ bại gia tử nói ra miệng, tưởng tượng người nọ cũng là thân thích của chủ tử nhà mình, liền nhanh chóng đổi xưng hô, chỉ là trong lòng lại nhịn không được cảm khái, đây vẫn là chưa xuất ra được năm phần đứng đắn của đường huynh đệ, một người là trạng nguyên lang văn võ song toàn, người lại là bùn loãng chỉ được cái quần áo lụa là bọc ngoài vẻ lưu manh…. Nhưng thật ra vị Cung tiểu thiếu gia kia, cũng là nhân vật tuấn tú khó có được, sinh ra trong cái nhà kia thật là đáng tiếc.
“Đại bí mật…… Cho người vào Cung gia thám thính chưa?”
Cung Trác Tường nhìn chén rượu trong tay tự hỏi, lấy cá tính khẩu vô cấm kỵ của Cung Trác Ngọc, cái dạng bí mật gì gì có thể khiến cho hắn say mèm nằm trong lòng mỹ nhân mà còn có thể im miệng….. Sợ là liên quan đến tính mạng đi?
“Phương diện này nhưng thật ra chưa nghe nói qua cái gì, chẳng qua có chút đồn đãi khua môi múa mép, nói vị tiểu thư Cung gia kia trước khi lấy chồng từng cùng nam phó (hầu nam:D) có mờ ám, sau đó nam nhân kia liền biến mất, lúc sau Lương thiếu gia vẫn bị giam ở trong phòng không có ra ngoài, còn có trước mấy ngày tiểu thư lấy chồng từng rớt xuống hồ nước, mà trong ngày đại tiểu thư về lại mặt*, Lương thiếu gia đã bị trục xuất khỏi nhà……”
*Lại mặt: vợ chồng về nhà ra mắt cha mẹ vợ sau ngày cưới. Ở chương 14 ấy
Hộ vệ lựa chọn tin tức từ thị nữ trà trộn vào Cung gia nói ra, đột nhiên nghe được thanh âm thanh thúy của đồ sứ bị vỡ, hắn vội vàng cúi người xuống không lên tiếng, ngay cả sắc mặt của Cung Trác Tường cũng không dám nhìn, chỉ là dùng dư quang quét mắt nhìn chén rượu bị Cung Trác Tường đập nát.
“Đi xuống đi, ba ngày sau mang Cung lão gia đến nơi này gặp ta, không được để người khác phát hiện.”
Dùng khăn tay lau sạch rượu dính trên tay, Cung Trác Tường dùng thanh âm không rõ hỷ nộ vẫy tay cho hắn đi, mặc khác người hầu lại một lần nữa đổi rượu, Cung Trác Tường hạ mắt chậm rãi uống rượu trong chén.
Có thể sao? Chuyện như vậy……..
Mà cùng lúc đó, Cung Trác Lương cũng ngồi kiệu về tới Kiều phủ, tâm tình buồn phiền sau khi thấy Kiều Ứng Trạch cuối cùng cũng thả lỏng được, nhưng vẫn là nắm tay người chậm rãi kéo vào thư phòng.
Tác giả :
Lạc Băng Lăng