Công Chúa Thế Giới Đêm
Chương 83: Giải cứu (part 4)
"Rào...." - một gáo nước lạnh tạt lên người là Kull tỉnh hẳn
- Có chuyện gì? - nhỏ đưa đôi mắt căm phẫn nhìn lên người con gái đang đứng trước mặt
- Mày ngon quá ha! Mày giỏi quá ha! Dám giành anh Quân với tao! - Oanh cười khinh khỉnh
- Tao với Anh Quân không quen biết nhau, không có chuyện gì cả! - nhỏ nhếch mép
- Mày có biết là vì mày mà tao mới bị anh ấy đá hay không hả?
- Sao? Tại sao lại liên quan đến tao?
- Anh ấy.......
- Anh Quân (là tên riêng chứ không phải là anh - em nhé!) yêu tao ư? Chuyện đấy là do anh ấy chứ không phải do tôi. Hiểu chứ?
- Anh ấy vì mày mới bỏ tao! Nếu mày biến mất khỏi cuộc đời của tao và anh ấy thì anh ấy sẽ quay lại với tao. - Hằng vung con dao lên cao. - TAO HẬN MÀY! TAO GHÉT MÀY! TAO SẼ GIẾT MÀY!!!!!!!!!
- Ô nô nô! - nhỏ đá đôi giày cao gót của mình lên tay nhỏ. Con dao theo đà bật mạn ra xa, cắm phập vào bức tường sau lưng. - Không biết vỏ thì dùng dao là không tốt đâu!
- Mày..... Mày......
- Thứ con gái mưu mô, thực dụng như cô thì Quân sẽ không bao giờ yêu đâu.
- Mày là ai?
- Nghe danh bang phó bang A&D chưa? - nhỏ nhếch mép
- Không lẽ...... Mày là.......
- Ừ, tao đấy. Thì sao!!!!!
- Hừ..... Nhưng mày đang bị trói, lại bị thương. Xem thử mày có trị nổi lũ này không?
Nhỏ Uyên vừa bước ra ngoài, khoảng 30 tên con trai liền bước vào.
- Sao? Lên hết đi! - nhỏ hất hàm
.........
- CHẾT HẾT ĐI! - Ken và Cin chạy vào, chỉ với vài cú đá, lũ kia đã ngủm hết.
- Không sao chứ? - Cin chạy đến bên Kull
- Em không sao. - nhỏ gặng cười
- Cậu bị thương nhiều lắm........ Đi bệnh viện đi! - Ken nâng tay nhỏ
- KHÔNG. ĐỒ PHIỀN PHỨC. CẬU BIẾT VÌ CẬU MÀ TÔI MỚI BỊ VẬY KHÔNG? CẬU LÀM GÌ CON OANH MÀ NÓ TRÚT GIẬN LÊN TÔI. TÔI GHÉT CẬU! CẬU HIỂU CHƯA HẢ? CẬU THẤY TÔI NHƯ VẬY VỪA LÒNG CHƯA HẢ????? - nhỏ hét lên rồi ngất đi trong tay Cin
- DIỄM OANH! CÔ RA ĐÂY! CÔ VỪA LÒNG CHƯA????? TÔI THỀ TÔI SẼ GIẾT CHẾT CÔ, CHO DÙ ĐÓ LÀ ĐIỀU CUỐI CÙNG TÔI PHẢI LÀM!- Ken hét
- Thôi đi. Đưa Kull vào bệnh viện trước đi rồi tính. - Cin bế thốc Kull lên rồi chạy đi. Sau bức tường, Oanh đang gục xuống khóc. Những giọt nước mắt hối hận.
- Có chuyện gì? - nhỏ đưa đôi mắt căm phẫn nhìn lên người con gái đang đứng trước mặt
- Mày ngon quá ha! Mày giỏi quá ha! Dám giành anh Quân với tao! - Oanh cười khinh khỉnh
- Tao với Anh Quân không quen biết nhau, không có chuyện gì cả! - nhỏ nhếch mép
- Mày có biết là vì mày mà tao mới bị anh ấy đá hay không hả?
- Sao? Tại sao lại liên quan đến tao?
- Anh ấy.......
- Anh Quân (là tên riêng chứ không phải là anh - em nhé!) yêu tao ư? Chuyện đấy là do anh ấy chứ không phải do tôi. Hiểu chứ?
- Anh ấy vì mày mới bỏ tao! Nếu mày biến mất khỏi cuộc đời của tao và anh ấy thì anh ấy sẽ quay lại với tao. - Hằng vung con dao lên cao. - TAO HẬN MÀY! TAO GHÉT MÀY! TAO SẼ GIẾT MÀY!!!!!!!!!
- Ô nô nô! - nhỏ đá đôi giày cao gót của mình lên tay nhỏ. Con dao theo đà bật mạn ra xa, cắm phập vào bức tường sau lưng. - Không biết vỏ thì dùng dao là không tốt đâu!
- Mày..... Mày......
- Thứ con gái mưu mô, thực dụng như cô thì Quân sẽ không bao giờ yêu đâu.
- Mày là ai?
- Nghe danh bang phó bang A&D chưa? - nhỏ nhếch mép
- Không lẽ...... Mày là.......
- Ừ, tao đấy. Thì sao!!!!!
- Hừ..... Nhưng mày đang bị trói, lại bị thương. Xem thử mày có trị nổi lũ này không?
Nhỏ Uyên vừa bước ra ngoài, khoảng 30 tên con trai liền bước vào.
- Sao? Lên hết đi! - nhỏ hất hàm
.........
- CHẾT HẾT ĐI! - Ken và Cin chạy vào, chỉ với vài cú đá, lũ kia đã ngủm hết.
- Không sao chứ? - Cin chạy đến bên Kull
- Em không sao. - nhỏ gặng cười
- Cậu bị thương nhiều lắm........ Đi bệnh viện đi! - Ken nâng tay nhỏ
- KHÔNG. ĐỒ PHIỀN PHỨC. CẬU BIẾT VÌ CẬU MÀ TÔI MỚI BỊ VẬY KHÔNG? CẬU LÀM GÌ CON OANH MÀ NÓ TRÚT GIẬN LÊN TÔI. TÔI GHÉT CẬU! CẬU HIỂU CHƯA HẢ? CẬU THẤY TÔI NHƯ VẬY VỪA LÒNG CHƯA HẢ????? - nhỏ hét lên rồi ngất đi trong tay Cin
- DIỄM OANH! CÔ RA ĐÂY! CÔ VỪA LÒNG CHƯA????? TÔI THỀ TÔI SẼ GIẾT CHẾT CÔ, CHO DÙ ĐÓ LÀ ĐIỀU CUỐI CÙNG TÔI PHẢI LÀM!- Ken hét
- Thôi đi. Đưa Kull vào bệnh viện trước đi rồi tính. - Cin bế thốc Kull lên rồi chạy đi. Sau bức tường, Oanh đang gục xuống khóc. Những giọt nước mắt hối hận.
Tác giả :
Kanade Minamino