Công Chiếm
Chương 1
Buổi chiều, trong phòng giáo vụ của trường Trung học Thánh Tuyết chỉ còn lại vài thầy cô, Hàn Viễn Hàng chính là một trong số đó. Mấy thầy cô khác nếu không lo soạn bài, thì chính là gom lại một chỗ tán gẫu. Có người kể về học sinh xuất sắc của mình tháng rồi thi đứng nhất lớp, có người nói về học sinh nghịch ngợm không chịu nghe lời của mình, rồi lại hâm mộ, khen ngợi những lớp có học sinh ngoan ngoãn, đáng yêu.
Lúc này, Hàn Viễn Hàng đang nhìn ra sân thể dục ngoài cửa sổ. Trước phòng trồng mấy cây ngô đồng cao lớn, mùa hạ lá xum xuê che đi ánh sáng bên cửa sổ, nhưng từ đó vẫn có thể nhìn thấy bóng các học sinh đang chơi bóng rổ trên sân. Một cậu học sinh có thân hình cao lớn đón lấy quả bóng rổ đồng đội mình chuyền tới, chạy thật nhanh, nhảy lên, ném bóng vào rổ, ăn ba điểm.
“Phong Húc Nghiêu — Phong Húc Nghiêu — Phong Húc Nghiêu —”
Nữ sinh điên cuồng hô tên cậu học sinh nọ, trên gương mặt trẻ tuổi ngây ngô đầy vẻ mến mộ, hiển hiện tuổi thanh xuân như hoa như ngọc.
“Aizz, mấy đứa này thật là! Xa như vậy cũng có thể nghe tiếng tụi nó gọi tên Phong Húc Nghiêu!” Một nữ giáo sư ngoài ba mươi pha xong tách cà phê nhìn ra ngoài cửa sổ, chợt nhớ lại ngày xưa: “Lại khiến tôi nhớ tới năm mình còn học trung học. Khi đó mình cũng đơn thuần như bọn nhỏ, thật sự muốn trẻ lại hai mươi tuổi quá đi mất!”
Phong Húc Nghiêu vỗ tay với đồng đội đang hân hoan một tiếng, rồi quay đầu nhìn về phía phòng giáo vụ. Rõ ràng là cách xa như vậy, nhưng Hàn Viễn Hàng lại có cảm giác là cậu ta nhìn thấy mình. Bởi vì khi đó Phong Húc Nghiêu nở nụ cười.
Hàn Viễn Hàng theo phản xạ run lên một chút. Y vội vàng quay mặt đi, nào ngờ lại làm xê dịch vị trí, khiến cả gương mặt đỏ hồng. Y cắn chặt răng, không muốn để đồng nghiệp phát hiện mình khác lạ, nhưng càng kìm nén, cái cảm giác bén nhọn, cực nhanh đó lại càng lan ra toàn thân, kém chút khiến y rên ra tiếng. Y cẩn thận tách ra xa mọi người, giả vờ mệt mỏi cúi đầu, còn chống khuỷu tay, xoa xoa ấn đường.
“Hàn Viễn Hàng, đừng nói là tối qua cậu lại soạn bài tới nửa đêm nha?”
Hàn Viễn Hàng miễn cưỡng nở nụ cười: “Đúng vậy!”
“Cậu phải chú ý sức khỏe một chút, đừng liều mạng như vậy!”
“Ừm, tôi biết rồi!”
Tùy tiện tán gẫu mấy chủ đề vô vị xong, Hàn Viễn Hàng lấy cớ thiếu ngủ nằm sấp trên bàn. Tuy nhiên, hai chân mang giày da của y đang cong lại. Hai chân kẹp chặt, y thật sự sắp chịu hết nổi rồi, lúc nào y cũng nghe thấy tiếng ong ong, càng có thể cảm nhận được nhịp rung nào đó.
Y muốn phóng túng chính mình, nhưng y không thể. Y chỉ có thể cắn chặt môi dưới, nhưng càng làm thế, y càng không thể khống chế nổi mình. Từng nhịp rung cơ hồ muốn phá nát lý trí của y, cơ thể mẫn cảm đang tham lam theo đuổi khoái cảm. Y có thể cảm nhận được cơn rung đó bởi vì ở tư thế ngồi, thứ đó lại chui sâu vào trong cơ thể y.
“Ư…” Cổ họng vẫn thoát ra tiếng rên rất nhỏ, may là không ai chú ý. Hàn Viễn Hàng hơi hở đùi ra, khó chịu điều chỉnh lại tư thế ngồi, nhưng nhịp rung lại càng chen sâu vào tràng đạo y. Nơi đó chỉ khi nào đút vào quá sâu mới có thể đụng vào, giờ lại đang bị một quả trứng rung không có sức sống mát xa.
Tính sao bây giờ? Hàn Viễn Hàng sợ hãi, nghĩ. Y muốn lấy trứng rung ra, nhưng y không chịu được hậu quả khi lấy nó ra. Còn nếu không lấy, vậy từ đây đến chiều y sẽ phải mang thứ này lên lớp.
Giờ y đang ở phòng giáo vụ, chỉ cần ngồi thế này sẽ không có ai phát hiện y khác lạ. Nhưng tiết kế tiếp là tiết chính của y, nếu không thể tập trung giảng bài sẽ bị học sinh phát hiện.
Không thể để bị phát hiện được!
Hàn Viễn Hàng nắm chặt nắm tay, bỗng nhiên trứng rung lại chui vào trong một ít, tiếng rung ong ong thật không để y có thể xem thường.
Tiếng chuông hết tiết vang lên, Hàn Viễn Hàng ngẩng đầu, chỉnh lại giáo án rồi nhìn ra cửa sổ. Trên lớp thủy tinh là vẻ mặt y, ngoài đôi má hồng hồng, y chỉnh lại chút diễn cảm, nở nụ cười, lúc này mới giống một người thầy.
Hàn Viễn Hàng đứng dậy, cầm lấy giáo án cho tiết sau, bước về phía lớp học. Mỗi một bước của y đều rất gian nan, còn phải kẹp chặt mông không cho trứng rung rớt ra ngoài, cẩn thận không tới gần bất cứ người nào.
Bình thường y đều vào lớp sớm năm phút, hôm nay phải chờ chuông vào học y mới tới nơi. Vừa mới bước lên bục giảng, trứng rung trong cơ thể y bỗng tăng tốc, hai chân y run lên, như sắp nhũn xuống. Hàn Viễn Hàng siết chặt giáo án, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, đến khi mở ra thì đã bình tĩnh lại. Y đặt giáo án xuống, nhưng lại có người không muốn tha cho y, trứng rung lại mạnh hơn. Hai chân nấp sau chiếc bàn giáo viên hơi run lên, mông co rút khó chịu.
Tràng đạo co rút từng cơn, bọc chặt trứng rung. Trứng rung tiếp tục dùng tốc độ nhanh nhất ma sát vách tường thịt, mắt Hàn Viễn Hàng như mờ đi, nhìn không rõ học sinh bên dưới. Y cười khổ, đột nhiên y nghĩ nếu như y thất thố trước mặt các học sinh, vậy có phải là y đã có thể giải thoát rồi không? Nhưng kẻ yếu đuối như y chỉ dám suy nghĩ, hoàn toàn không dám làm thật.
Dù biết các học sinh bên dưới không phát hiện sự khác lạ của mình, nhưng Hàn Viễn Hàng cảm thấy như cả người mình đang phô bày trước mặt tụi nhỏ, khiến y nhục nhã không thôi, y không dám để lộ vẻ khó chịu của mình.
Tràng đạo chảy ra dâm dịch ướt át, trước lúc đưa trứng rung vào nó đã được bôi trơn, giờ nơi đó đang cố khép lại không để chất bôi trơn chảy ra ngoài. Thân thể từng hưởng mùi đàn ông ngày càng đói khát, Hàn Viễn Hàng cố nén xuống ham muốn đang dâng lên cuồn cuộn.
Y không thể mất mặt trước học sinh của mình, y cố dùng giọng điệu chậm rãi hơn cả bình thường để giảng bài. Giọng nói khàn khàn và gương mặt tuấn tú đang đỏ ửng đó bị một học sinh nam chú ý, cậu ta lấy móc khóa trên chìa khóa ra. Chiếc móc khóa ấy có hình chú thỏ trong phim hoạt hình ‘Chú thỏ lưu manh’, phía sau có mấy cái nút.
Ấn một cái nút trên đó, Hàn Viễn Hàng đang viết chữ lập tức làm gãy phấn, tay cứng đờ, chữ viết ra không còn là ‘viết’ nữa mà là ‘kéo’. Trứng rung đang rung lên điên cuồng trong tràng đạo, vách tường thịt tê dại đang chủ động ép trứng rung lại khiến trứng rung trượt với biên độ nhỏ, lên xuống như giao hợp, khiến vách tường thịt bắt đầu tiết ra chất lỏng.
Hàn Viễn Hàng sắp ứa ra nước bọt, tầm mắt mơ hồ viết ra chữ nhưng trong đầu y chỉ có khoái cảm do trứng rung mang tới. Y cảm giác mình như bị ai đó đè lên bảng đen, nâng mông lên, từ phía sau đâm xuyên qua y. Tính khí cực đại đang điên cuồng rút ra đâm vào, thao tiểu huyệt y chảy ra dịch ruột non.
A a _ Không được! Không thể vặn mông!
Lý trí nói cho y biết không thể lắc mông theo tưởng tượng, nhưng thân thể y lại bị khoái cảm khống chế tới đỉnh điểm.
Sẽ bắn! Sẽ bắn mất!
Trong nháy mắt, Hàn Viễn Hàng sợ hãi, trừng to mắt, tinh dịch bắn ra từng luồng.
Y đã ướt triệt để, bất kể là tính khí phía trước, hay là tiểu huyệt phía sau.
Hàn Viễn Hàng miễn cưỡng đứng thẳng, không dám quay đầu lại nhìn học sinh của mình mà nói: “Phần này tự học!”
Không biết qua bao lâu, Hàn Viễn Hàng mới dùng sách giáo khoa lẳng lặng che khuất phía trước, đồng thời cũng đi tới trước bàn che nửa người dưới.
Tiết học hôm đó, tinh thần Hàn Viễn Hàng luôn trong trạng thái hoảng hốt. Chuông tan học vừa vang lên, y lập tức nhận được một tin nhắn: “Thầy à, thầy ướt rồi sao? Hôm nay em trực nhật, tan học em chờ thầy nha!”
… …
Sau giờ tan học, phòng học im ắng, ánh vàng lẳng lặng rơi xuống vườn trường vắng hoe, ngay cả bàn giáo viên và bàn học sinh đều nhuộm ráng chiều nhàn nhạt. Hàn Viễn Hàng vừa đẩy cửa ra lập tức nhìn thấy thiếu niên gác hai chân trên bàn học bị ánh chiều chiếu vào. Cậu ta nhìn y, nở nụ cười xấu xa.
Thiếu niên ấy không mảnh mai như mấy bạn học cùng lứa, cậu ta rất thích vận động. Cậu ta chẳng những có diện mạo anh tuấn, mà còn có cơ thể tập luyện hoàn mỹ, cơ bắp màu ong mật, hai cúc áo đồng phục để trống, lộ ra xương quai xanh khiêu gợi.
“Thầy à, thầy tới muộn!” Giọng của thiếu niên đã có nét điềm tĩnh của đàn ông, ánh mắt màu nâu nhạt nhìn Hàn Viễn Hàng còn chưa chịu bước vào phòng, ánh mắt lộ ra chút khờ dại, chút tàn nhẫn và đang nhắc nhở rằng Hàn Viễn Hàng tới trễ.
Vừa nhìn thấy cậu ta, Hàn Viễn Hàng cứng người, cả bước cũng bước không nổi.
Nụ cười của thiếu niên bỗng trở nên sâu sắc hơn: “Sao thầy còn chưa bước vào? Chẳng lẽ là thích được em ôm vào hay sao?” Cậu ta vừa nói vừa ấn vào cái nút trên móc khóa. T Trứng rung vốn đã ngừng lập tức rung lên, khiến Hàn Viễn Hàng bị tra tấn cả buổi trưa ‘ưm’ một tiếng, chân mềm nhũn, đứng vịn khung cửa run lên.
Thiếu niên đi tới trước mặt Hàn Viễn Hàng, nâng đôi gò má hồng hồng lên, vờ như phiền não lắm: “Quả nhiên là thầy thích trứng rung hơn em, cả buổi chiều đều rất vui vẻ!”
Tiếng ong ong mãnh liệt đang rung lên trong tràng đạo, Hàn Viễn Hàng không còn sức phản kháng, chỉ có thể để thân thể mình trượt dần xuống. Thiếu niên ôm Hàn Viễn Hàng lên, Hàn Viễn Hàng như bấu vào cành cây cứu mạng, mặt vùi vào lồng ngực thiếu niên, hai tay không tự chủ được mà nắm quần áo người nọ, trông rất yếu ớt.
Thiếu niên rất hài lòng với biểu hiện của y, khóe môi câu lên, ôm y đi nhanh về phía bàn giáo viên, đặt y lên bục giảng thần thánh.
Ngồi trên bàn, Hàn Viễn Hàng không cần ngẩng đầu lên nhìn cũng có thể thấy rõ mặt thiếu niên. Ánh mắt dò xét của cậu ta đang nhìn vào giữa hai chân y, nụ cười mang nét hồn nhiên nhưng cũng không kém phần tàn nhẫn: “Thầy cần học trò của mình dạy thầy phải làm sao à?”
Môi Hàn Viễn Hàng run lên, ngón tay run rẩy chìa về phần dưới của mình, cởi bỏ dây lưng, quầy tây, giày da trước mặt học sinh mình. Chiếc quần lót hơi mỏng màu trắng đã sớm hút đầy nước, đó là phòng tuyến cuối cùng ở nửa thân dưới của y. Hai mắt thiếu niên nhìn chăm chăm vào chiếc quần lót ẩm ướt, chờ cởi ra.
Hàn Viễn Hàng xấu hổ cởi quần lót, cảnh sắc bên dưới lập tức lộ ra ngoài. Trên cặp đùi trắng nõn, thuôn dài chỉ còn lại đôi tất, nhưng lại khiến hai chân trần như nhộng ấy càng thêm tình sắc. Tinh dịch và dâm dịch dính vào bụi cỏ đen, trên tính khí bán cương còn dính một ít tinh dịch. Huyệt khẩu đỏ thẫm còn vì trứng rung mà hé mở, tất cả đều đang hé lộ ra ngoài. Không biết là Hàn Viễn Hàng thấy khẩn trương hay là nhục nhã, nhưng huyệt khẩu lại khép chặt mấy phần, ép ra chất lỏng dâm đãng, khiến nơi vốn đã ướt át ấy mấp máy như hấp dẫn ai đó.
“Thầy đúng là háo sắc, phía sau cũng có thể chảy ra nước!” Thiếu niên quệt chất lỏng chảy ra phía sau, bôi lên đỉnh tính khí của Hàn Viễn Hàng, ngón tay cạ vào linh khẩu, chảy ra thứ nước trong suốt: “Phía trước cũng rất háo sắc!”
Hàn Viễn Hàng muốn phản bác nhưng biểu hiện trên thân thể lại khiến y không thể nói được gì. Y mím môi, chống cự phản ứng trên người mình: “Thầy à, em cũng muốn xem coi có phải bên trong thầy cũng háo sắc như vậy không? Mau cho em xem chút đi!”
Giọng điệu của thiếu niên cứ như làm nũng, nhưng thực tế thì cậu ta đã mở hai chân y ra, thúc giục: “Mau mở ra cho em xem đi!”
“Không…” Hàn Viễn Hàng kháng cự, lắc đầu. Đây là bục giảng của y, y không thể làm bẩn nó được: “Đừng mà…”
“Nếu thầy không mở ra cho em xem, có lẽ ngày mai trên giảng đường này, đám học sinh của thầy sẽ biết thầy bị đàn ông cắm tới xuất tinh!” Thiếu niên cười, buông lời uy hiếp.
Thoáng chốc Hàn Viễn Hàng biến sắc, mặt tái mét, ẩn nhẫn. Hai chân y đặt trên vai thiếu niên, nâng mông, ngón tay dễ dàng cắm vào tiểu huyệt đã mềm mại. Nhờ ánh mặt trời chiếu vào, có thể thấy tiểu huyệt đỏ tươi giữa cặp mông tuyết trắng bị kéo ra hai bên, để lộ nội bích phấn hồng. Không có huyệt khẩu và nước bôi trơn cản lại, trứng rung và dây điện màu hồng từ từ lộ ra ngoài.
Cho dù có nghe lời thiếu niên, mở nơi riêng tư ra cho cậu ta xem, nhưng trứng rung trong tràng đạo vẫn không giảm tốc độ. Tiếng ong ong chạm vào vách tường thịt yếu ớt khiến Hàn Viễn Hàng không ngừng nuốt nướt bọt, từng đợt khoái cảm mãnh liệt đập vào xương cốt tứ chi y, xé nát lý trí sắp vỡ vụn.
Thiếu niên nở nụ cười tà ác, cầm chặt dây điện từ từ lôi trứng rung ra. Trứng rung bị kéo dần dần từ trong ra, cả người Hàn Viễn Hàng run lên, ánh mắt là vẻ sợ hãi khi đối mặt với khoái cảm: “A… Đừng kéo… A ư…A…”
Thiếu niên liếm quanh phía ngoài huyệt khẩu Hàn Viễn Hàng, đầu lưỡi mềm mại khẽ chạm vào huyệt khẩu, rồi lại liếm vào bên trong. Vách tường thịt mẫn cảm vốn không chịu nổi sự khiêu khích từ đầu lưỡi kinh hoạt, đành kẹp chặt nó lại: “Thầy à, mở ra một chút đi. Liếm càng sâu, thầy sẽ càng thoải mái!”
“Không…ưm…a…” Lý trí không thể khống chế thân thể dâm đãng, ngón tay y thế nhưng mở cửa động hơi lớn hơn một chút, đầu lưỡi thiếu niên theo đó mà dễ dàng liếm vào tiểu huyệt Hàn Viễn Hàng, liếm láp tràng thịt mềm mại. Hàn Viễn Hàng ngửa cổ, cổ họng phát ra tiếng rên khó lòng kìm chế: “Ư…a…đừng…đừng mà…”
Tính khí cương lên, dâm dịch trong suốt nhuộm đầy bụng Hàn Viễn Hàng, tiểu huyệt phía dưới bị liếm động tình không thôi. Y đang cố giữ lại trứng rung ở một chỗ nào đó, y thấy mình sắp điên rồi. Đột nhiên đầu lưỡi lại đẩy mạnh một cái, Hàn Viễn Hàng theo bản năng rút tiểu huyệt lại, chất lỏng trơn trượt lại hút trứng rung trở vào bên trong.
“Thầy đúng là tham lam nha!” Thiếu niên đứng dậy, vội vàng kéo quần xuống. Đang đặt hai chân lên vai thiếu niên, Hàn Viễn Hàng có thể cảm giác được côn thịt đang để trên tiểu huyệt của mình: “Nếu thầy đã tham ăn như vậy, chi bằng ăn dương vật của em đi!”
Nói xong, quy đầu đã chạm vào tiểu huyệt ướt sũng của Hàn Viễn Hàng. Hàn Viễn Hàng không dám tưởng tượng một khi côn thịt cắm vào sẽ có hậu quả gì. Côn thịt sẽ đẩy trứng rung vào sâu hơn, y hoảng sợ nhích ra sau nhưng lại trốn không khỏi đôi tay mạnh mẽ của thiếu niên: “Đừng…sâu lắm…tôi không được…”
“Thầy tự ép trứng rung ra ngoài đi!” Thiếu niên cố ý đâm trúng trứng rung một cái khiến Hàn Viễn Hàng hoảng sợ, không dám nhúc nhích.
Hàn Viễn Hàng không ngờ thiếu niên lại bắt y ép trứng rung ra ngoài. Y không muốn cậu ta lại dùng côn thịt đẩy trứng rung vào sâu hơn. trứng rung còn đang hoạt động, quy đầu cực đại, tràng đạo mấp máy rõ ràng cảm nhận được sức ép, đã kích thích thần kinh yếu ớt của y.
“Thầy à, nếu thầy không ép ra, vậy em sẽ cứ thế đâm mạnh vào đấy! Nói không chừng thầy sẽ mất khống chế, em còn chưa thấy cảnh thầy mất khống chế nha, thật muốn nhìn thấy cảnh thầy mất hết lý trí trên bục giảng!” Thiếu niên nói khẽ giống như một người tình dịu dàng, nhưng mỗi một từ lại tà ác, côn thịt cũng rút ra rồi đẩy vào. Vách tường thịt đói khát giữ quy đầu lại, huyệt khẩu cũng đang co rút, kẹp chặt đối phương.
Ba chữ ‘mất khống chế’ đó kịp giữ lại chút lý trí của Hàn Viễn Hàng, y cắn môi đồng ý ép trứng rung ra ngoài. Thiếu niên rút côn thịt ra, bảo y ngồi xổm trên bàn: “Thầy à, phải đối mặt với các học sinh chứ!”
Kiểu phía trên áo sống chỉnh tề, phía dưới trống trơn, còn quay mặt về phía các dãy bàn khiến cảm giác nhục nhã của Hàn Viễn Hàng tăng lên. Y nhắm mắt lại như không muốn thấy tư thế dâm đãng của mình.
Thiếu niên rất hiểu y, cậu ta tách hai chân đang kẹp chặt ra, để tính khí ngẩng cao dính tinh dịch quay xuống dưới, cả dây điện cũng nhìn rõ. Không cần đoán cũng biết trong tiểu huyệt của y đang chứa một quả trứng rung, huống hồ còn cả đống chất lỏng bên gốc đùi.
“Thầy à, thầy xem thầy dâm bao nhiêu kìa. Ngồi xổm trên bàn giáo viên để học sinh mình nhìn lại có thể dâm tới vậy, mông còn ướt, tiểu huyệt khép khép mở mở như muốn ăn côn thịt đàn ông!” Thiếu niên vỗ lên mông y một cái, thổi hơi nóng vào tai y: “Thầy ép ra ngoài đi, em sẽ cho thầy ăn!”
Rõ ràng là không muốn trở thành như vậy, nhưng thân thể lại theo lời thiếu niên mà chảy ra dâm dịch. Chỉ trong chốc lát một giọt dâm dịch đã dính trên linh khẩu tạo thành một sợi mỏng như sợi chỉ. Tiểu huyệt đỏ tươi giật giật, giống như muốn ngăn lại cao triều nhưng không ngăn được hưng phấn, như lần xuất tinh ban chiều của y. Tuy là không có ai phát hiện nhưng cảm giác nhục nhã sợ người khác phát hiện đó mang lại cảm giác cực khoái cho y, để y suốt đời khó quên.
“A a…” Hàn Viễn Hàng theo bản nặng tựa vào lồng ngực ấm áp phía sau, hai chân dang ra thật rộng, cảnh sắc hai bên đùi lộ rõ mồn một, tiểu huyệt ướt át đang mấp máy ép trứng rung ra ngoài.
Tuy là thiếu niên đã giảm bớt tốc độ của trứng rung, nhưng lúc ép nó ra lại mang tới khoái cảm tê dại đến kỳ lạ. Hàn Viễn Hàng vặn vẹo mông, chỉ muốn thoát khỏi cái cảm giác ngứa ngáy như lông chim khảy vào đó: “Ép ra không được…”
Chẳng những không ép ra được, Hàn Viễn Hàng còn bị kích thích tới cương lên. Y quay xuống dưới, linh khẩu chảy ra ngày càng nhiều dâm dịch, làm dơ bục giảng. Tiểu huyệt phía dưới không ngừng mấp máp cố đẩy trứng rung ra, nhưng chỉ ép được chất bôi trương trộn chung với dịch trong tiểu huyệt.
“Tách mông ra, để có thể nhìn rõ bên trong, vậy thì thầy có thể ép nó ra ngoài!” Thiếu niên nâng lọn tóc bị mồ hôi làm ướt bên thái dương, khẽ đề nghị.
“Ư…” Hàn Viễn Hàng bán mở mắt ra, mơ mơ hồ hồ nhìn bàn học phía dưới.
“Giống như tiết học ban chiều vậy, toàn bộ học sinh đang nhìn thầy bị trứng rung làm tới cao triều, phun tinh dịch xong còn bị em đâm thật mạnh!” Thiếu niên chạm vào tiểu huyệt Hàn Viễn Hàng một cái, đồng thời cũng đưa tay nâng côn thịt cọ vào giữa đùi y.
Nhớ lại chuyện ban chiều, cộng với giọng nói khàn khàn của thiếu niên, trước mắt Hàn Viễn Hàng như thật sự xuất hiện các học sinh. Bọn họ đang mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn tiểu huyệt y bị trứng rung làm thế nào, lại còn thích tới nổi bắn ra tinh dịch.
Hàn Viễn Hàng mê muội tách mông ra, huyệt khẩu khẽ co rút bắt đầu ép trứng rung ra ngoài. Y khẽ nhếch khóe miệng, nước bọt chảy xuống, cảm giác tê dại lại bắt đầu mát xa vách tường thịt đã mềm nhũn từ lâu.
“Thật thoải mái…ưm…a…” Không biết trứng rung đi tới đâu rồi, Hàn Viễn Hàng nâng cao mông lên, làm ra tư thế nghênh đón. Rõ ràng là trứng rung đã chạm vào điểm mẫn cảm, thích đến không biết nói gì: “A…”
Thiếu niên câu khóe môi tà ác, ấn lên cái nút trên móc khóa, trứng rung lại tăng tốc mãnh liệt. Mông Hàn Viễn Hàng ngã phịch xuống bàn, trứng rung điên cuồng chạm vào điểm mẫn cảm. Khoái cảm kéo tới như thủy triều cắn nuốt y, khiến y chịu không nổi, đùi run lên, hai tay bắt lấy cánh tay thiếu niên, nhưng thiếu niên không phải ngọn cỏ cứu mạng mà là ác ma kéo y xuống Địa Ngục. Cậu ta giữ chặt hai tay cầu cứu của y, côn thịt cũng đang tìm nơi tiến vào.
“A — Không được rồi! A —” Hàn Viễn Hàn đạp một cái, tính khí cương cứng chảy xuống từng giọt dâm dịch. Những giọt dâm dịch ấy chẳng những rơi lên đùi y, mà còn rơi xuống bàn, tiểu huyệt co rút mãnh liệt. Bất chợt, tính khí phun ra từng luồng tinh dịch màu trắng ngà, phun lên đùi trắng tinh, phun lên mặt bàn giáo viên, thậm chí rơi xuống bàn học đầu tiên.
Tiểu huyệt ép mạnh trứng rung ra ngoài cơ thể, nó vẫn còn đang phát ra tiếng ong ong, bên trên dính đầy dâm dịch. Không thể kìm nén được, Hàn Viễn Hàng rơi nước mắt, trượt tới cằm, rơi xuống bàn.
Ngay sau đó, thiếu niên kéo mạnh một cái lật Hàn Viễn Hàng qua, mông y chạm vào đũng quần cậu ta. Côn thịt thô dài lập tức tiến vào tiểu huyệt đang cao triều, hung mãnh, nhanh chóng đảo quanh. Tiểu huyệt đang cao triều mẫn cảm vô cùng, vách tường thịt co rút ép chặt côn thịt đang đâm vào, từ quy đầu đến toàn thân không chừa một khe hở nào. Thiếu niên rút côn thịt ra một nửa lại cuồng bạo đâm trở vào vách tường khít chặt, quy đầu không ngừng đâm vào điểm mẫn cảm bên trong.
Nước văng đầy nửa thân dưới hai người, nếp uốn ngoài huyệt khẩu bị kéo ra hết cỡ, biến thành màu hồng nhạt, tựa như đang kí sinh vào côn thịt. Dâm dịch phóng đãng bị côn thịt đâm vào, trào ra ngoài mép.
Thiếu niên sảng khoái tựa đầu lên vai Hàn Viễn Hàng, hơi thở nặng nề cùng nhịp điệu tiến lui thật nhanh đã cho Hàn Viễn Hàng biết cậu ta cũng đang cực thích.
“Thầy à, bên trong thầy vừa khít vừa ẩm ướt, nong nóng, ưm!” Thiếu niên nói xong lại đẩy mạnh về trước.
Mông Hàn Viễn Hàng bị kéo ra khỏi bàn, bị kìm ở háng thiếu niên, côn thịt cứng rắn như thiết đang ra sức thao tiểu huyệt. Nửa mông lơ lửng trên không trung chỉ có thể nhờ côn thịt cường tráng đó giữ chặt lại để không bị ngã xuống đất.
Mỗi lần va chạm, thiếu niên đều đẩy thật mạnh khiến Hàn Viễn Hàng chúi về trước, mông thịt lắc lư. Hàn Viễn Hàng nắm chặt đồng phục thiếu niên, hai chân mở ra để cậu ta thao mình, tính khí cũng bị côn thịt cuồng thao trào ra vài giọt tinh dịch.
Dù tính khí đang bán cương, nhưng lại không thể bắn ra liền. Côn thịt ra vào mông khiến Hàn Viễn Hàng mơ mơ màng màng, một bàn tay vỗ về tính khí trong vô thức. Thiếu niên lập tức cảnh cáo: “Sờ cương lên rồi thì buông ra, em không cho phép thầy bắn ra đâu đó!”
“Ưm…” Hàn Viễn Hàng không nghe rõ cậu ta nói gì, y chỉ biết sờ đầu dương vật thật thích, thích tới muốn bắn ra.
Hàn Viễn Hàng vừa tự an ủi, vừa bị thiếu niên thao điên cuồng. Y mất hết lý trí, vặn vẹo mông mình, phóng đãng rên rỉ: “Đâm mạnh vào… A… Thao thầy mạnh nữa đi!”
Thiếu niên hờn dỗi, không nghe lời Hàn Viễn Hàng. Cậu ta buông tay ra, y lập tức ngã xuống đất rồi ngẩng đầu nhìn gương mặt anh tuấn nhưng vẫn còn nét trẻ con bằng ánh mắt khó hiểu.
“Em nói rồi, sờ cương lên rồi thì buông ra!”
Gương mặt lạnh như băng của thiếu niên khiến Hàn Viễn Hàng tỉnh táo lại đôi chút, y vội vàng lấy tay ra, lúc này thiếu niên mới vừa lòng: “Xoay người, quỳ gối xuống!”
Hàn Viễn Hàng ngoan ngoãn quỳ xuống đất, mông nhếch lên cao cao, vạt áo tuột xuống để lộ vòng eo mảnh mai và cả những dấu hôn hồng hồng. Thiếu niên nhìn mấy dấu hôn đó, quỳ xuống ôm đùi Hàn Viễn Hàn, cúi người hôn lên eo y. Đó là điểm mẫn cảm của Hàn Viễn Hàng, chỉ cần hôn mấy cái thôi cũng đủ để toàn thân y mềm nhũn, mê muội.
“Thầy à, có thích không?” Thiếu niên liếm xương eo mẫn cảm, ngón tay xoa xoa gốc tính khí của y.
Cho dù không thích cũng bị liếm đến thích, Hàn Viễn Hàng chỉ có thể đưa ra một đáp án: “Thích!”
Thấy Hàn Viễn Hàng nằm sấp xuống đất, thiếu niên vuốt ve da thịt y, ngón tay trượt từ eo tới giữa đùi rồi đến tiểu huyệt khép kín, ấm áp, ướt át khiến người ta lưu luyến.
“Ư…”
Lưỡi đao bằng thịt thật to xỏ xuyên qua người Hàn Viễn Hàng, vùi sâu vào cơ thể y, biểu lộ nhịp đập và độ nóng ghê người của mình. Hàn Viễn Hàng chưa thỏa mãn, y đong đưa mông, khẩn cầu thiếu niên.
Thiếu niên – đến hiện tại vẫn chưa phát tiết – không hề lãng phí thêm thời gian, cưỡi trên mông Hàng Viễn Hàng, eo di chuyển cực nhanh. Thiếu niên thích vận động đó có tinh lực vô hạn, côn thịt nhanh chóng rút ra chỉ chừa lại quy đầu rồi lại nhanh chóng cắm vào tốc độ ra vào thao Hàn Viễn Hàng, kích thích tràng đạo y tiết ra càng nhiều nước bôi trơn.
Thiếu niên va chạm mạnh mẽ, mồ hôi chảy xuống hai má, cổ áo đồng phục. Trên đồi ngực lấm tấm mồ hôi, nhưng cậu ta cũng không thèm cởi bỏ. Giờ việc cậu ta thấy quan trọng nhất chính là phải cố gắng yêu thương thầy của mình.
“A—-”
Bị bắt nâng mông lên để lộ tiểu huyệt sưng đỏ là nơi côn thịt yêu thích nhất, tiểu huyệt bị thao đến run rẩy, cao triều khiến người thầy nào đó phóng đãng kêu khóc là chuyện mà thiếu niên thích làm nhất. Cho nên thiếu niên không muốn rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt, cậu ta xâm chiếm, cắm rút, dùng quy đầu thụt vào điểm mẫn cảm của thầy, còn dùng cả thanh côn thịt mát xa vách tường thịt của đối phương.
Bị va chạm mãnh liệt, nước bọt người thầy giàn giụa. Y theo tần suất ra vào của học sinh mà truy đuổi khoái cảm, thích đến tiểu huyệt liên tục cắn chặt côn thịt, túi tinh hoàn dính đầy nước do côn thịt đâm vào tiểu huyệt văng ra, lay động điên cuồng.
Dâm dịch rỉ ra khỏi linh khẩu, trên gương mặt tuấn mỹ của Hàn Viễn Hàng không còn cảm giác nhục nhã, còn tùy ý để học sinh thao mông mình. Mỗi lần đẩy vào lại mạnh hơn, sâu hơn.
“Thầy thấy thế nào? Em thao thầy thoải mái không?” Liên tục công kích vào điểm mẫn cảm của thầy mình, học sinh gian trá hỏi.
“Thật thoải mái… Ưm a…thao thầy nữa đi…” Bị học sinh cưỡi trên người, Hàn Viễn Hàng đã sớm bị thao thành dâm loạn. Nhịp đập mạnh mẽ, thô bạo phía sau khiến y chủ động nâng mông lên cao, để học sinh dễ cắm vào tiểu huyệt của mình. Giờ toàn thân y chỉ còn cái cảm giác bị học sinh thao tiểu huyệt mình, còn cả việc không cần sờ tính khí cũng cương lên, rỉ ra dâm dịch làm ướt mặt đất. Giữa hai chân hai người dính đầy nước, tiếng phành phạch dâm đãng khi côn thịt đâm vào tiểu huyệt cũng vang vọng khắp phòng.
Lúc này, Hàn Viễn Hàng đang nhìn ra sân thể dục ngoài cửa sổ. Trước phòng trồng mấy cây ngô đồng cao lớn, mùa hạ lá xum xuê che đi ánh sáng bên cửa sổ, nhưng từ đó vẫn có thể nhìn thấy bóng các học sinh đang chơi bóng rổ trên sân. Một cậu học sinh có thân hình cao lớn đón lấy quả bóng rổ đồng đội mình chuyền tới, chạy thật nhanh, nhảy lên, ném bóng vào rổ, ăn ba điểm.
“Phong Húc Nghiêu — Phong Húc Nghiêu — Phong Húc Nghiêu —”
Nữ sinh điên cuồng hô tên cậu học sinh nọ, trên gương mặt trẻ tuổi ngây ngô đầy vẻ mến mộ, hiển hiện tuổi thanh xuân như hoa như ngọc.
“Aizz, mấy đứa này thật là! Xa như vậy cũng có thể nghe tiếng tụi nó gọi tên Phong Húc Nghiêu!” Một nữ giáo sư ngoài ba mươi pha xong tách cà phê nhìn ra ngoài cửa sổ, chợt nhớ lại ngày xưa: “Lại khiến tôi nhớ tới năm mình còn học trung học. Khi đó mình cũng đơn thuần như bọn nhỏ, thật sự muốn trẻ lại hai mươi tuổi quá đi mất!”
Phong Húc Nghiêu vỗ tay với đồng đội đang hân hoan một tiếng, rồi quay đầu nhìn về phía phòng giáo vụ. Rõ ràng là cách xa như vậy, nhưng Hàn Viễn Hàng lại có cảm giác là cậu ta nhìn thấy mình. Bởi vì khi đó Phong Húc Nghiêu nở nụ cười.
Hàn Viễn Hàng theo phản xạ run lên một chút. Y vội vàng quay mặt đi, nào ngờ lại làm xê dịch vị trí, khiến cả gương mặt đỏ hồng. Y cắn chặt răng, không muốn để đồng nghiệp phát hiện mình khác lạ, nhưng càng kìm nén, cái cảm giác bén nhọn, cực nhanh đó lại càng lan ra toàn thân, kém chút khiến y rên ra tiếng. Y cẩn thận tách ra xa mọi người, giả vờ mệt mỏi cúi đầu, còn chống khuỷu tay, xoa xoa ấn đường.
“Hàn Viễn Hàng, đừng nói là tối qua cậu lại soạn bài tới nửa đêm nha?”
Hàn Viễn Hàng miễn cưỡng nở nụ cười: “Đúng vậy!”
“Cậu phải chú ý sức khỏe một chút, đừng liều mạng như vậy!”
“Ừm, tôi biết rồi!”
Tùy tiện tán gẫu mấy chủ đề vô vị xong, Hàn Viễn Hàng lấy cớ thiếu ngủ nằm sấp trên bàn. Tuy nhiên, hai chân mang giày da của y đang cong lại. Hai chân kẹp chặt, y thật sự sắp chịu hết nổi rồi, lúc nào y cũng nghe thấy tiếng ong ong, càng có thể cảm nhận được nhịp rung nào đó.
Y muốn phóng túng chính mình, nhưng y không thể. Y chỉ có thể cắn chặt môi dưới, nhưng càng làm thế, y càng không thể khống chế nổi mình. Từng nhịp rung cơ hồ muốn phá nát lý trí của y, cơ thể mẫn cảm đang tham lam theo đuổi khoái cảm. Y có thể cảm nhận được cơn rung đó bởi vì ở tư thế ngồi, thứ đó lại chui sâu vào trong cơ thể y.
“Ư…” Cổ họng vẫn thoát ra tiếng rên rất nhỏ, may là không ai chú ý. Hàn Viễn Hàng hơi hở đùi ra, khó chịu điều chỉnh lại tư thế ngồi, nhưng nhịp rung lại càng chen sâu vào tràng đạo y. Nơi đó chỉ khi nào đút vào quá sâu mới có thể đụng vào, giờ lại đang bị một quả trứng rung không có sức sống mát xa.
Tính sao bây giờ? Hàn Viễn Hàng sợ hãi, nghĩ. Y muốn lấy trứng rung ra, nhưng y không chịu được hậu quả khi lấy nó ra. Còn nếu không lấy, vậy từ đây đến chiều y sẽ phải mang thứ này lên lớp.
Giờ y đang ở phòng giáo vụ, chỉ cần ngồi thế này sẽ không có ai phát hiện y khác lạ. Nhưng tiết kế tiếp là tiết chính của y, nếu không thể tập trung giảng bài sẽ bị học sinh phát hiện.
Không thể để bị phát hiện được!
Hàn Viễn Hàng nắm chặt nắm tay, bỗng nhiên trứng rung lại chui vào trong một ít, tiếng rung ong ong thật không để y có thể xem thường.
Tiếng chuông hết tiết vang lên, Hàn Viễn Hàng ngẩng đầu, chỉnh lại giáo án rồi nhìn ra cửa sổ. Trên lớp thủy tinh là vẻ mặt y, ngoài đôi má hồng hồng, y chỉnh lại chút diễn cảm, nở nụ cười, lúc này mới giống một người thầy.
Hàn Viễn Hàng đứng dậy, cầm lấy giáo án cho tiết sau, bước về phía lớp học. Mỗi một bước của y đều rất gian nan, còn phải kẹp chặt mông không cho trứng rung rớt ra ngoài, cẩn thận không tới gần bất cứ người nào.
Bình thường y đều vào lớp sớm năm phút, hôm nay phải chờ chuông vào học y mới tới nơi. Vừa mới bước lên bục giảng, trứng rung trong cơ thể y bỗng tăng tốc, hai chân y run lên, như sắp nhũn xuống. Hàn Viễn Hàng siết chặt giáo án, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, đến khi mở ra thì đã bình tĩnh lại. Y đặt giáo án xuống, nhưng lại có người không muốn tha cho y, trứng rung lại mạnh hơn. Hai chân nấp sau chiếc bàn giáo viên hơi run lên, mông co rút khó chịu.
Tràng đạo co rút từng cơn, bọc chặt trứng rung. Trứng rung tiếp tục dùng tốc độ nhanh nhất ma sát vách tường thịt, mắt Hàn Viễn Hàng như mờ đi, nhìn không rõ học sinh bên dưới. Y cười khổ, đột nhiên y nghĩ nếu như y thất thố trước mặt các học sinh, vậy có phải là y đã có thể giải thoát rồi không? Nhưng kẻ yếu đuối như y chỉ dám suy nghĩ, hoàn toàn không dám làm thật.
Dù biết các học sinh bên dưới không phát hiện sự khác lạ của mình, nhưng Hàn Viễn Hàng cảm thấy như cả người mình đang phô bày trước mặt tụi nhỏ, khiến y nhục nhã không thôi, y không dám để lộ vẻ khó chịu của mình.
Tràng đạo chảy ra dâm dịch ướt át, trước lúc đưa trứng rung vào nó đã được bôi trơn, giờ nơi đó đang cố khép lại không để chất bôi trơn chảy ra ngoài. Thân thể từng hưởng mùi đàn ông ngày càng đói khát, Hàn Viễn Hàng cố nén xuống ham muốn đang dâng lên cuồn cuộn.
Y không thể mất mặt trước học sinh của mình, y cố dùng giọng điệu chậm rãi hơn cả bình thường để giảng bài. Giọng nói khàn khàn và gương mặt tuấn tú đang đỏ ửng đó bị một học sinh nam chú ý, cậu ta lấy móc khóa trên chìa khóa ra. Chiếc móc khóa ấy có hình chú thỏ trong phim hoạt hình ‘Chú thỏ lưu manh’, phía sau có mấy cái nút.
Ấn một cái nút trên đó, Hàn Viễn Hàng đang viết chữ lập tức làm gãy phấn, tay cứng đờ, chữ viết ra không còn là ‘viết’ nữa mà là ‘kéo’. Trứng rung đang rung lên điên cuồng trong tràng đạo, vách tường thịt tê dại đang chủ động ép trứng rung lại khiến trứng rung trượt với biên độ nhỏ, lên xuống như giao hợp, khiến vách tường thịt bắt đầu tiết ra chất lỏng.
Hàn Viễn Hàng sắp ứa ra nước bọt, tầm mắt mơ hồ viết ra chữ nhưng trong đầu y chỉ có khoái cảm do trứng rung mang tới. Y cảm giác mình như bị ai đó đè lên bảng đen, nâng mông lên, từ phía sau đâm xuyên qua y. Tính khí cực đại đang điên cuồng rút ra đâm vào, thao tiểu huyệt y chảy ra dịch ruột non.
A a _ Không được! Không thể vặn mông!
Lý trí nói cho y biết không thể lắc mông theo tưởng tượng, nhưng thân thể y lại bị khoái cảm khống chế tới đỉnh điểm.
Sẽ bắn! Sẽ bắn mất!
Trong nháy mắt, Hàn Viễn Hàng sợ hãi, trừng to mắt, tinh dịch bắn ra từng luồng.
Y đã ướt triệt để, bất kể là tính khí phía trước, hay là tiểu huyệt phía sau.
Hàn Viễn Hàng miễn cưỡng đứng thẳng, không dám quay đầu lại nhìn học sinh của mình mà nói: “Phần này tự học!”
Không biết qua bao lâu, Hàn Viễn Hàng mới dùng sách giáo khoa lẳng lặng che khuất phía trước, đồng thời cũng đi tới trước bàn che nửa người dưới.
Tiết học hôm đó, tinh thần Hàn Viễn Hàng luôn trong trạng thái hoảng hốt. Chuông tan học vừa vang lên, y lập tức nhận được một tin nhắn: “Thầy à, thầy ướt rồi sao? Hôm nay em trực nhật, tan học em chờ thầy nha!”
… …
Sau giờ tan học, phòng học im ắng, ánh vàng lẳng lặng rơi xuống vườn trường vắng hoe, ngay cả bàn giáo viên và bàn học sinh đều nhuộm ráng chiều nhàn nhạt. Hàn Viễn Hàng vừa đẩy cửa ra lập tức nhìn thấy thiếu niên gác hai chân trên bàn học bị ánh chiều chiếu vào. Cậu ta nhìn y, nở nụ cười xấu xa.
Thiếu niên ấy không mảnh mai như mấy bạn học cùng lứa, cậu ta rất thích vận động. Cậu ta chẳng những có diện mạo anh tuấn, mà còn có cơ thể tập luyện hoàn mỹ, cơ bắp màu ong mật, hai cúc áo đồng phục để trống, lộ ra xương quai xanh khiêu gợi.
“Thầy à, thầy tới muộn!” Giọng của thiếu niên đã có nét điềm tĩnh của đàn ông, ánh mắt màu nâu nhạt nhìn Hàn Viễn Hàng còn chưa chịu bước vào phòng, ánh mắt lộ ra chút khờ dại, chút tàn nhẫn và đang nhắc nhở rằng Hàn Viễn Hàng tới trễ.
Vừa nhìn thấy cậu ta, Hàn Viễn Hàng cứng người, cả bước cũng bước không nổi.
Nụ cười của thiếu niên bỗng trở nên sâu sắc hơn: “Sao thầy còn chưa bước vào? Chẳng lẽ là thích được em ôm vào hay sao?” Cậu ta vừa nói vừa ấn vào cái nút trên móc khóa. T Trứng rung vốn đã ngừng lập tức rung lên, khiến Hàn Viễn Hàng bị tra tấn cả buổi trưa ‘ưm’ một tiếng, chân mềm nhũn, đứng vịn khung cửa run lên.
Thiếu niên đi tới trước mặt Hàn Viễn Hàng, nâng đôi gò má hồng hồng lên, vờ như phiền não lắm: “Quả nhiên là thầy thích trứng rung hơn em, cả buổi chiều đều rất vui vẻ!”
Tiếng ong ong mãnh liệt đang rung lên trong tràng đạo, Hàn Viễn Hàng không còn sức phản kháng, chỉ có thể để thân thể mình trượt dần xuống. Thiếu niên ôm Hàn Viễn Hàng lên, Hàn Viễn Hàng như bấu vào cành cây cứu mạng, mặt vùi vào lồng ngực thiếu niên, hai tay không tự chủ được mà nắm quần áo người nọ, trông rất yếu ớt.
Thiếu niên rất hài lòng với biểu hiện của y, khóe môi câu lên, ôm y đi nhanh về phía bàn giáo viên, đặt y lên bục giảng thần thánh.
Ngồi trên bàn, Hàn Viễn Hàng không cần ngẩng đầu lên nhìn cũng có thể thấy rõ mặt thiếu niên. Ánh mắt dò xét của cậu ta đang nhìn vào giữa hai chân y, nụ cười mang nét hồn nhiên nhưng cũng không kém phần tàn nhẫn: “Thầy cần học trò của mình dạy thầy phải làm sao à?”
Môi Hàn Viễn Hàng run lên, ngón tay run rẩy chìa về phần dưới của mình, cởi bỏ dây lưng, quầy tây, giày da trước mặt học sinh mình. Chiếc quần lót hơi mỏng màu trắng đã sớm hút đầy nước, đó là phòng tuyến cuối cùng ở nửa thân dưới của y. Hai mắt thiếu niên nhìn chăm chăm vào chiếc quần lót ẩm ướt, chờ cởi ra.
Hàn Viễn Hàng xấu hổ cởi quần lót, cảnh sắc bên dưới lập tức lộ ra ngoài. Trên cặp đùi trắng nõn, thuôn dài chỉ còn lại đôi tất, nhưng lại khiến hai chân trần như nhộng ấy càng thêm tình sắc. Tinh dịch và dâm dịch dính vào bụi cỏ đen, trên tính khí bán cương còn dính một ít tinh dịch. Huyệt khẩu đỏ thẫm còn vì trứng rung mà hé mở, tất cả đều đang hé lộ ra ngoài. Không biết là Hàn Viễn Hàng thấy khẩn trương hay là nhục nhã, nhưng huyệt khẩu lại khép chặt mấy phần, ép ra chất lỏng dâm đãng, khiến nơi vốn đã ướt át ấy mấp máy như hấp dẫn ai đó.
“Thầy đúng là háo sắc, phía sau cũng có thể chảy ra nước!” Thiếu niên quệt chất lỏng chảy ra phía sau, bôi lên đỉnh tính khí của Hàn Viễn Hàng, ngón tay cạ vào linh khẩu, chảy ra thứ nước trong suốt: “Phía trước cũng rất háo sắc!”
Hàn Viễn Hàng muốn phản bác nhưng biểu hiện trên thân thể lại khiến y không thể nói được gì. Y mím môi, chống cự phản ứng trên người mình: “Thầy à, em cũng muốn xem coi có phải bên trong thầy cũng háo sắc như vậy không? Mau cho em xem chút đi!”
Giọng điệu của thiếu niên cứ như làm nũng, nhưng thực tế thì cậu ta đã mở hai chân y ra, thúc giục: “Mau mở ra cho em xem đi!”
“Không…” Hàn Viễn Hàng kháng cự, lắc đầu. Đây là bục giảng của y, y không thể làm bẩn nó được: “Đừng mà…”
“Nếu thầy không mở ra cho em xem, có lẽ ngày mai trên giảng đường này, đám học sinh của thầy sẽ biết thầy bị đàn ông cắm tới xuất tinh!” Thiếu niên cười, buông lời uy hiếp.
Thoáng chốc Hàn Viễn Hàng biến sắc, mặt tái mét, ẩn nhẫn. Hai chân y đặt trên vai thiếu niên, nâng mông, ngón tay dễ dàng cắm vào tiểu huyệt đã mềm mại. Nhờ ánh mặt trời chiếu vào, có thể thấy tiểu huyệt đỏ tươi giữa cặp mông tuyết trắng bị kéo ra hai bên, để lộ nội bích phấn hồng. Không có huyệt khẩu và nước bôi trơn cản lại, trứng rung và dây điện màu hồng từ từ lộ ra ngoài.
Cho dù có nghe lời thiếu niên, mở nơi riêng tư ra cho cậu ta xem, nhưng trứng rung trong tràng đạo vẫn không giảm tốc độ. Tiếng ong ong chạm vào vách tường thịt yếu ớt khiến Hàn Viễn Hàng không ngừng nuốt nướt bọt, từng đợt khoái cảm mãnh liệt đập vào xương cốt tứ chi y, xé nát lý trí sắp vỡ vụn.
Thiếu niên nở nụ cười tà ác, cầm chặt dây điện từ từ lôi trứng rung ra. Trứng rung bị kéo dần dần từ trong ra, cả người Hàn Viễn Hàng run lên, ánh mắt là vẻ sợ hãi khi đối mặt với khoái cảm: “A… Đừng kéo… A ư…A…”
Thiếu niên liếm quanh phía ngoài huyệt khẩu Hàn Viễn Hàng, đầu lưỡi mềm mại khẽ chạm vào huyệt khẩu, rồi lại liếm vào bên trong. Vách tường thịt mẫn cảm vốn không chịu nổi sự khiêu khích từ đầu lưỡi kinh hoạt, đành kẹp chặt nó lại: “Thầy à, mở ra một chút đi. Liếm càng sâu, thầy sẽ càng thoải mái!”
“Không…ưm…a…” Lý trí không thể khống chế thân thể dâm đãng, ngón tay y thế nhưng mở cửa động hơi lớn hơn một chút, đầu lưỡi thiếu niên theo đó mà dễ dàng liếm vào tiểu huyệt Hàn Viễn Hàng, liếm láp tràng thịt mềm mại. Hàn Viễn Hàng ngửa cổ, cổ họng phát ra tiếng rên khó lòng kìm chế: “Ư…a…đừng…đừng mà…”
Tính khí cương lên, dâm dịch trong suốt nhuộm đầy bụng Hàn Viễn Hàng, tiểu huyệt phía dưới bị liếm động tình không thôi. Y đang cố giữ lại trứng rung ở một chỗ nào đó, y thấy mình sắp điên rồi. Đột nhiên đầu lưỡi lại đẩy mạnh một cái, Hàn Viễn Hàng theo bản năng rút tiểu huyệt lại, chất lỏng trơn trượt lại hút trứng rung trở vào bên trong.
“Thầy đúng là tham lam nha!” Thiếu niên đứng dậy, vội vàng kéo quần xuống. Đang đặt hai chân lên vai thiếu niên, Hàn Viễn Hàng có thể cảm giác được côn thịt đang để trên tiểu huyệt của mình: “Nếu thầy đã tham ăn như vậy, chi bằng ăn dương vật của em đi!”
Nói xong, quy đầu đã chạm vào tiểu huyệt ướt sũng của Hàn Viễn Hàng. Hàn Viễn Hàng không dám tưởng tượng một khi côn thịt cắm vào sẽ có hậu quả gì. Côn thịt sẽ đẩy trứng rung vào sâu hơn, y hoảng sợ nhích ra sau nhưng lại trốn không khỏi đôi tay mạnh mẽ của thiếu niên: “Đừng…sâu lắm…tôi không được…”
“Thầy tự ép trứng rung ra ngoài đi!” Thiếu niên cố ý đâm trúng trứng rung một cái khiến Hàn Viễn Hàng hoảng sợ, không dám nhúc nhích.
Hàn Viễn Hàng không ngờ thiếu niên lại bắt y ép trứng rung ra ngoài. Y không muốn cậu ta lại dùng côn thịt đẩy trứng rung vào sâu hơn. trứng rung còn đang hoạt động, quy đầu cực đại, tràng đạo mấp máy rõ ràng cảm nhận được sức ép, đã kích thích thần kinh yếu ớt của y.
“Thầy à, nếu thầy không ép ra, vậy em sẽ cứ thế đâm mạnh vào đấy! Nói không chừng thầy sẽ mất khống chế, em còn chưa thấy cảnh thầy mất khống chế nha, thật muốn nhìn thấy cảnh thầy mất hết lý trí trên bục giảng!” Thiếu niên nói khẽ giống như một người tình dịu dàng, nhưng mỗi một từ lại tà ác, côn thịt cũng rút ra rồi đẩy vào. Vách tường thịt đói khát giữ quy đầu lại, huyệt khẩu cũng đang co rút, kẹp chặt đối phương.
Ba chữ ‘mất khống chế’ đó kịp giữ lại chút lý trí của Hàn Viễn Hàng, y cắn môi đồng ý ép trứng rung ra ngoài. Thiếu niên rút côn thịt ra, bảo y ngồi xổm trên bàn: “Thầy à, phải đối mặt với các học sinh chứ!”
Kiểu phía trên áo sống chỉnh tề, phía dưới trống trơn, còn quay mặt về phía các dãy bàn khiến cảm giác nhục nhã của Hàn Viễn Hàng tăng lên. Y nhắm mắt lại như không muốn thấy tư thế dâm đãng của mình.
Thiếu niên rất hiểu y, cậu ta tách hai chân đang kẹp chặt ra, để tính khí ngẩng cao dính tinh dịch quay xuống dưới, cả dây điện cũng nhìn rõ. Không cần đoán cũng biết trong tiểu huyệt của y đang chứa một quả trứng rung, huống hồ còn cả đống chất lỏng bên gốc đùi.
“Thầy à, thầy xem thầy dâm bao nhiêu kìa. Ngồi xổm trên bàn giáo viên để học sinh mình nhìn lại có thể dâm tới vậy, mông còn ướt, tiểu huyệt khép khép mở mở như muốn ăn côn thịt đàn ông!” Thiếu niên vỗ lên mông y một cái, thổi hơi nóng vào tai y: “Thầy ép ra ngoài đi, em sẽ cho thầy ăn!”
Rõ ràng là không muốn trở thành như vậy, nhưng thân thể lại theo lời thiếu niên mà chảy ra dâm dịch. Chỉ trong chốc lát một giọt dâm dịch đã dính trên linh khẩu tạo thành một sợi mỏng như sợi chỉ. Tiểu huyệt đỏ tươi giật giật, giống như muốn ngăn lại cao triều nhưng không ngăn được hưng phấn, như lần xuất tinh ban chiều của y. Tuy là không có ai phát hiện nhưng cảm giác nhục nhã sợ người khác phát hiện đó mang lại cảm giác cực khoái cho y, để y suốt đời khó quên.
“A a…” Hàn Viễn Hàng theo bản nặng tựa vào lồng ngực ấm áp phía sau, hai chân dang ra thật rộng, cảnh sắc hai bên đùi lộ rõ mồn một, tiểu huyệt ướt át đang mấp máy ép trứng rung ra ngoài.
Tuy là thiếu niên đã giảm bớt tốc độ của trứng rung, nhưng lúc ép nó ra lại mang tới khoái cảm tê dại đến kỳ lạ. Hàn Viễn Hàng vặn vẹo mông, chỉ muốn thoát khỏi cái cảm giác ngứa ngáy như lông chim khảy vào đó: “Ép ra không được…”
Chẳng những không ép ra được, Hàn Viễn Hàng còn bị kích thích tới cương lên. Y quay xuống dưới, linh khẩu chảy ra ngày càng nhiều dâm dịch, làm dơ bục giảng. Tiểu huyệt phía dưới không ngừng mấp máp cố đẩy trứng rung ra, nhưng chỉ ép được chất bôi trương trộn chung với dịch trong tiểu huyệt.
“Tách mông ra, để có thể nhìn rõ bên trong, vậy thì thầy có thể ép nó ra ngoài!” Thiếu niên nâng lọn tóc bị mồ hôi làm ướt bên thái dương, khẽ đề nghị.
“Ư…” Hàn Viễn Hàng bán mở mắt ra, mơ mơ hồ hồ nhìn bàn học phía dưới.
“Giống như tiết học ban chiều vậy, toàn bộ học sinh đang nhìn thầy bị trứng rung làm tới cao triều, phun tinh dịch xong còn bị em đâm thật mạnh!” Thiếu niên chạm vào tiểu huyệt Hàn Viễn Hàng một cái, đồng thời cũng đưa tay nâng côn thịt cọ vào giữa đùi y.
Nhớ lại chuyện ban chiều, cộng với giọng nói khàn khàn của thiếu niên, trước mắt Hàn Viễn Hàng như thật sự xuất hiện các học sinh. Bọn họ đang mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn tiểu huyệt y bị trứng rung làm thế nào, lại còn thích tới nổi bắn ra tinh dịch.
Hàn Viễn Hàng mê muội tách mông ra, huyệt khẩu khẽ co rút bắt đầu ép trứng rung ra ngoài. Y khẽ nhếch khóe miệng, nước bọt chảy xuống, cảm giác tê dại lại bắt đầu mát xa vách tường thịt đã mềm nhũn từ lâu.
“Thật thoải mái…ưm…a…” Không biết trứng rung đi tới đâu rồi, Hàn Viễn Hàng nâng cao mông lên, làm ra tư thế nghênh đón. Rõ ràng là trứng rung đã chạm vào điểm mẫn cảm, thích đến không biết nói gì: “A…”
Thiếu niên câu khóe môi tà ác, ấn lên cái nút trên móc khóa, trứng rung lại tăng tốc mãnh liệt. Mông Hàn Viễn Hàng ngã phịch xuống bàn, trứng rung điên cuồng chạm vào điểm mẫn cảm. Khoái cảm kéo tới như thủy triều cắn nuốt y, khiến y chịu không nổi, đùi run lên, hai tay bắt lấy cánh tay thiếu niên, nhưng thiếu niên không phải ngọn cỏ cứu mạng mà là ác ma kéo y xuống Địa Ngục. Cậu ta giữ chặt hai tay cầu cứu của y, côn thịt cũng đang tìm nơi tiến vào.
“A — Không được rồi! A —” Hàn Viễn Hàn đạp một cái, tính khí cương cứng chảy xuống từng giọt dâm dịch. Những giọt dâm dịch ấy chẳng những rơi lên đùi y, mà còn rơi xuống bàn, tiểu huyệt co rút mãnh liệt. Bất chợt, tính khí phun ra từng luồng tinh dịch màu trắng ngà, phun lên đùi trắng tinh, phun lên mặt bàn giáo viên, thậm chí rơi xuống bàn học đầu tiên.
Tiểu huyệt ép mạnh trứng rung ra ngoài cơ thể, nó vẫn còn đang phát ra tiếng ong ong, bên trên dính đầy dâm dịch. Không thể kìm nén được, Hàn Viễn Hàng rơi nước mắt, trượt tới cằm, rơi xuống bàn.
Ngay sau đó, thiếu niên kéo mạnh một cái lật Hàn Viễn Hàng qua, mông y chạm vào đũng quần cậu ta. Côn thịt thô dài lập tức tiến vào tiểu huyệt đang cao triều, hung mãnh, nhanh chóng đảo quanh. Tiểu huyệt đang cao triều mẫn cảm vô cùng, vách tường thịt co rút ép chặt côn thịt đang đâm vào, từ quy đầu đến toàn thân không chừa một khe hở nào. Thiếu niên rút côn thịt ra một nửa lại cuồng bạo đâm trở vào vách tường khít chặt, quy đầu không ngừng đâm vào điểm mẫn cảm bên trong.
Nước văng đầy nửa thân dưới hai người, nếp uốn ngoài huyệt khẩu bị kéo ra hết cỡ, biến thành màu hồng nhạt, tựa như đang kí sinh vào côn thịt. Dâm dịch phóng đãng bị côn thịt đâm vào, trào ra ngoài mép.
Thiếu niên sảng khoái tựa đầu lên vai Hàn Viễn Hàng, hơi thở nặng nề cùng nhịp điệu tiến lui thật nhanh đã cho Hàn Viễn Hàng biết cậu ta cũng đang cực thích.
“Thầy à, bên trong thầy vừa khít vừa ẩm ướt, nong nóng, ưm!” Thiếu niên nói xong lại đẩy mạnh về trước.
Mông Hàn Viễn Hàng bị kéo ra khỏi bàn, bị kìm ở háng thiếu niên, côn thịt cứng rắn như thiết đang ra sức thao tiểu huyệt. Nửa mông lơ lửng trên không trung chỉ có thể nhờ côn thịt cường tráng đó giữ chặt lại để không bị ngã xuống đất.
Mỗi lần va chạm, thiếu niên đều đẩy thật mạnh khiến Hàn Viễn Hàng chúi về trước, mông thịt lắc lư. Hàn Viễn Hàng nắm chặt đồng phục thiếu niên, hai chân mở ra để cậu ta thao mình, tính khí cũng bị côn thịt cuồng thao trào ra vài giọt tinh dịch.
Dù tính khí đang bán cương, nhưng lại không thể bắn ra liền. Côn thịt ra vào mông khiến Hàn Viễn Hàng mơ mơ màng màng, một bàn tay vỗ về tính khí trong vô thức. Thiếu niên lập tức cảnh cáo: “Sờ cương lên rồi thì buông ra, em không cho phép thầy bắn ra đâu đó!”
“Ưm…” Hàn Viễn Hàng không nghe rõ cậu ta nói gì, y chỉ biết sờ đầu dương vật thật thích, thích tới muốn bắn ra.
Hàn Viễn Hàng vừa tự an ủi, vừa bị thiếu niên thao điên cuồng. Y mất hết lý trí, vặn vẹo mông mình, phóng đãng rên rỉ: “Đâm mạnh vào… A… Thao thầy mạnh nữa đi!”
Thiếu niên hờn dỗi, không nghe lời Hàn Viễn Hàng. Cậu ta buông tay ra, y lập tức ngã xuống đất rồi ngẩng đầu nhìn gương mặt anh tuấn nhưng vẫn còn nét trẻ con bằng ánh mắt khó hiểu.
“Em nói rồi, sờ cương lên rồi thì buông ra!”
Gương mặt lạnh như băng của thiếu niên khiến Hàn Viễn Hàng tỉnh táo lại đôi chút, y vội vàng lấy tay ra, lúc này thiếu niên mới vừa lòng: “Xoay người, quỳ gối xuống!”
Hàn Viễn Hàng ngoan ngoãn quỳ xuống đất, mông nhếch lên cao cao, vạt áo tuột xuống để lộ vòng eo mảnh mai và cả những dấu hôn hồng hồng. Thiếu niên nhìn mấy dấu hôn đó, quỳ xuống ôm đùi Hàn Viễn Hàn, cúi người hôn lên eo y. Đó là điểm mẫn cảm của Hàn Viễn Hàng, chỉ cần hôn mấy cái thôi cũng đủ để toàn thân y mềm nhũn, mê muội.
“Thầy à, có thích không?” Thiếu niên liếm xương eo mẫn cảm, ngón tay xoa xoa gốc tính khí của y.
Cho dù không thích cũng bị liếm đến thích, Hàn Viễn Hàng chỉ có thể đưa ra một đáp án: “Thích!”
Thấy Hàn Viễn Hàng nằm sấp xuống đất, thiếu niên vuốt ve da thịt y, ngón tay trượt từ eo tới giữa đùi rồi đến tiểu huyệt khép kín, ấm áp, ướt át khiến người ta lưu luyến.
“Ư…”
Lưỡi đao bằng thịt thật to xỏ xuyên qua người Hàn Viễn Hàng, vùi sâu vào cơ thể y, biểu lộ nhịp đập và độ nóng ghê người của mình. Hàn Viễn Hàng chưa thỏa mãn, y đong đưa mông, khẩn cầu thiếu niên.
Thiếu niên – đến hiện tại vẫn chưa phát tiết – không hề lãng phí thêm thời gian, cưỡi trên mông Hàng Viễn Hàng, eo di chuyển cực nhanh. Thiếu niên thích vận động đó có tinh lực vô hạn, côn thịt nhanh chóng rút ra chỉ chừa lại quy đầu rồi lại nhanh chóng cắm vào tốc độ ra vào thao Hàn Viễn Hàng, kích thích tràng đạo y tiết ra càng nhiều nước bôi trơn.
Thiếu niên va chạm mạnh mẽ, mồ hôi chảy xuống hai má, cổ áo đồng phục. Trên đồi ngực lấm tấm mồ hôi, nhưng cậu ta cũng không thèm cởi bỏ. Giờ việc cậu ta thấy quan trọng nhất chính là phải cố gắng yêu thương thầy của mình.
“A—-”
Bị bắt nâng mông lên để lộ tiểu huyệt sưng đỏ là nơi côn thịt yêu thích nhất, tiểu huyệt bị thao đến run rẩy, cao triều khiến người thầy nào đó phóng đãng kêu khóc là chuyện mà thiếu niên thích làm nhất. Cho nên thiếu niên không muốn rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt, cậu ta xâm chiếm, cắm rút, dùng quy đầu thụt vào điểm mẫn cảm của thầy, còn dùng cả thanh côn thịt mát xa vách tường thịt của đối phương.
Bị va chạm mãnh liệt, nước bọt người thầy giàn giụa. Y theo tần suất ra vào của học sinh mà truy đuổi khoái cảm, thích đến tiểu huyệt liên tục cắn chặt côn thịt, túi tinh hoàn dính đầy nước do côn thịt đâm vào tiểu huyệt văng ra, lay động điên cuồng.
Dâm dịch rỉ ra khỏi linh khẩu, trên gương mặt tuấn mỹ của Hàn Viễn Hàng không còn cảm giác nhục nhã, còn tùy ý để học sinh thao mông mình. Mỗi lần đẩy vào lại mạnh hơn, sâu hơn.
“Thầy thấy thế nào? Em thao thầy thoải mái không?” Liên tục công kích vào điểm mẫn cảm của thầy mình, học sinh gian trá hỏi.
“Thật thoải mái… Ưm a…thao thầy nữa đi…” Bị học sinh cưỡi trên người, Hàn Viễn Hàng đã sớm bị thao thành dâm loạn. Nhịp đập mạnh mẽ, thô bạo phía sau khiến y chủ động nâng mông lên cao, để học sinh dễ cắm vào tiểu huyệt của mình. Giờ toàn thân y chỉ còn cái cảm giác bị học sinh thao tiểu huyệt mình, còn cả việc không cần sờ tính khí cũng cương lên, rỉ ra dâm dịch làm ướt mặt đất. Giữa hai chân hai người dính đầy nước, tiếng phành phạch dâm đãng khi côn thịt đâm vào tiểu huyệt cũng vang vọng khắp phòng.
Tác giả :
Thiên Nhất