Con Rể Quyền Quý
Chương 216
“Cái gì cũng được, bọn họ không chê.
” Trương Thác cười nói.
Lâm Ngữ Lam nhìn kỹ thực đơn, gọi món cũng là một loại kiến thức, đúng lúc này bên ngoài ghế lô một giọng nữ bắt mãn vang lên.
“Là ai ngồi ở ghế ngũ điều cửu? Không biết tôi là ai sao?”
Giọng nói này vừa truyền tới, cửa ghế lô liền bị đẩy ra từ bên ngoài.
Lâm Ngữ Lam hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn về phía cửa ghế lô, liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Mà những người ở bên ngoài ghế lô cũng nhìn thấy Lâm Ngữ Lam, đây là một phụ nữ trẻ hơn hai mươi tuổi, ăn ặc lộng lẫy và đeo một chiếc vòng ngọc trai, tóc ngắn trên đầu được uốn xoăn trông rất xinh đẹp, nhưng so với Lâm Ngữ Lam thì vẫn còn kém hơn cô hai bậc.
“Này, tôi tưởng người ngồi trong ghé lô chín mươi lăm cao quý là ai chứ, hóa ra là chị Lâm của chúng ta, nghe nói trong trận hỏa hoạn hôm đó chị đã suýt chết?” Người phụ nữ nhìn Lâm Ngữ Lam vẻ mặt khó chịu.
Lâm Ngữ Lam khẽ mỉm cười: “Tôi làm cô Chu thất vọng rồi, cũng may mắn được sống sót, sao thế, cô Chu lại muốn ghế lô này à? Tôi có thể nhường cho cô đấy.
”
Trương Thác chỉ lần liếc mắt nhìn đã tháy giữa hai người này có gì đó không ổn.
Người phụ nữ xua tay với vẻ mặt khó chịu: “Không cần đâu, ghế lô mà chủ tịch Lâm đã đặt trước Chu Tử Du tôi sao dám ngồi, tôi nghe nói chủ tịch Lâm đây đã kết hôn rồi, đây là chồng của cô sao?”
Ánh mắt Chu Tử Du đánh giá Trương Thác: “Chậc chậc, bộ quần áo anh mặc bình thường vậy, tôi nghe Trịnh Sở nói anh ở rể nhà họ Lâm, xem ra địa vị của anh cũng không cao lắm, đẹp trai thì thế nào chứ, cậu nên cân nhắc việc ly hôn với họ Lâm đi, đến ở rể nhà họ Chu chúng tôi đây này, em gái tôi gần đây cũng đang chọn người chồng như ý, cách đối đãi chắc chắn tốt hơn anh ở nhà họ Lâm.
”
Trương Thác gãi gãi đầu, nhìn Chu Tử Du có chút ngượng ngùng: “Tôi xin lỗi, tùy tiện hỏi cô một câu, em gái cô là cọng lông chỉm nào vậy?”
*Hả?” Chu Tử Du bị câu hỏi của Trương Thác làm cho sững sờ, sau đó sắc mặt thay đổi: “Lâm Ngữ Lam, người nhà của cô mà cô cũng không biết quản sao?”
“Xin lỗi cô Chu.
” Lâm Ngữ Lam cười với Chu Tử Du: “Chuyện của nhà tôi vẫn luôn lo chồng tôi làm chủ.
”
Chu Tử Du vừa nghe thấy vậy, sắc mặt trở nên rất khó coi: “Được lắm, mấy người được lắm, sẽ có ngày máy người sẽ hồi hận thôi!”
Chu Tử Du nói một cách hung ác, sau đó vung cánh tay bỏ đi.
Sau khi Chu Tử Du rời đi, Lâm Ngữ Lam khó hiểu nói: “Thật kỳ lạ, sao lại gặp cô ta ở đây nhỉ?”
“Là ai thế?” Trương Thác tò mò hỏi, anh chưa bao giờ nghe thấy Lâm Ngữ Lam nhắc đến người phụ nữ họ Chu này, lần trước đến hội nghị ngoài trời cũng không thấy.
Lâm Ngữ Lam trả lời: “Chị họ của Trịnh Sở.
”
*ÒI” Trương Thác gật đầu ngạc nhiên, tên Trịnh Sở đó, anh vẫn còn có ấn tượng, ở nhà hàng Địch Thánh Đắc hồi trước, đúng là khiến mình không thẻ chịu ni.
Ngồi trong ghế lô một lúc, Trương Thác nhận được tin nhắn của Bạch Trì trong điện thoại.
“Bà xã, bọn họ đến rồi, anh xuống gọi họ.
”
*Hả?” Chu Tử Du bị câu hỏi của Trương Thác làm cho sững sờ, sau đó sắc mặt thay đổi: “Lâm Ngữ Lam, người nhà của cô mà cô cũng không biết quản sao?”
“Xin lỗi cô Chu.
” Lâm Ngữ Lam cười với Chu Tử Du: “Chuyện của nhà tôi vẫn luôn lo chồng tôi làm chủ.
”
Chu Tử Du vừa nghe thấy vậy, sắc mặt trở nên rất khó coi: “Được lắm, mấy người được lắm, sẽ có ngày máy người sẽ hồi hận thôi!”
Chu Tử Du nói một cách hung ác, sau đó vung cánh tay bỏ đi.
Sau khi Chu Tử Du rời đi, Lâm Ngữ Lam khó hiểu nói: “Thật kỳ lạ, sao lại gặp cô ta ở đây nhỉ?”
“Là ai thế?” Trương Thác tò mò hỏi, anh chưa bao giờ nghe thấy Lâm Ngữ Lam nhắc đến người phụ nữ họ Chu này, lần trước đến hội nghị ngoài trời cũng không thấy.
Lâm Ngữ Lam trả lời: “Chị họ của Trịnh Sở.
”
*ÒI” Trương Thác gật đầu ngạc nhiên, tên Trịnh Sở đó, anh vẫn còn có ấn tượng, ở nhà hàng Địch Thánh Đắc hồi trước, đúng là khiến mình không thẻ chịu nỗi.