Còn Nhớ Tên Nhau
Chương 26 Cưỡng ép (18+)
Bạch Ngân Hy tỉnh lại trên một chiếc giường lớn, tay chân bị trói, cô cố gắng ngồi dậy dùng hết những giác quan còn lại cảm nhận nơi này, không có âm thanh, không có tiếng xe, tiếng chim hót, tiếng gió thổi cũng không có; không có mùi ẩm mốc mà chỉ có mùi thơm hương hoa hồng cao cấp phát ra từ cái chăn tơ và ga gối; Nệm cũng rất mềm mại dây vải trói tay cũng mềm mịn vô cùng dù có lăn lộn cự quậy thì cũng ko bị thương. Cô là bị bắt đến một ngôi nhà còn là một ngôi nhà rất đắt tiền. Người bắt cô là ai? Có mục đích gì?
- Có ai không?
- Là ai?
- Bắt tôi để làm gì?
- .........
Bạch Ngân Hy rất thức thời, cô không náo loạn, không đứng dậy. Hiện tại chân cô bị trói nếu đứng dậy khả năng bị ngã là rất cao, xung quanh tĩnh lặng như vậy thì dù có hét khàn giọng thì cũng vô dụng.
Là tiếng thủy tinh chạm vào nhau. Hẳn là một cái ly đc đặt trên bàn thủy tinh đi. Sau đó là tiếng thở trầm nặng của đàn ông. Tiếng bước chân dần rõ ràng, anh ta đang bước đến chỗ cô.
- Anh là ai? Tại sao lại bắt cóc tôi đến đây?
- Bị bắt cóc mà cũng rất bình tĩnh.
Giọng nói lạnh lùng, trầm thấp còn hơn cả Lưu Trạch Nguyên và Phó Chính Đình. Mùi hương xa lạ khí tức toả ra làm cho Bạch Ngân Hy không rét mà run.
- Anh muốn trả thù tôi? Anh là người của Lâm Thanh, Lý gia hay là người của Lưu gia?
- Đoán xem.
- Anh muốn gì từ tôi? Nếu muốn dùng tôi để uy hiếp bọn Lưu Trạch Uyên thì anh lầm to rồi. Tôi và họ đã rời nhau từ lâu, không cần phí công vô ít.
Người đàn ông cúi thấp hơn, phả hơi thở vào mặt cô, nắm chặt cằm xinh đẹp nâng lên cao rồi cưỡng bách hôn xuống. Bạch Ngân Hy giãy giụa cô cắn lên môi anh ta. Anh ta như biết trước dùng một tay bóp mạnh hai má cạy khớp hàm của mạnh mẽ hôn sâu. Nụ hôn chỉ có độc đoán và chiếm hữu không hề có chút nhẹ nhàng nào. Anh ta dùng lưỡi ranh mãnh càn quấy trong khuôn miệng cô, mưu đồ châm chọc khơi màu. Bạch Ngân Hy bắt đầu hoảng sợ. Dù cố gắng chống trả thể nào cũng không thoát được sự cường hãn của anh ta. Khí tức này áp bức cô đến từng hơi thở, trong đầu cô bây giờ chỉ có "Trạch Nguyên cứu em" . Nước mắt bắt đầu rơi xuống.
Bạch Ngân Hy sợ hãi lùi lại, cứ lùi cứ lùi tiếp tục lùi nhưng cô lùi mãi trên nệm mềm cũng không chạm bất kỳ cái gì. Giường này rất lớn. Lùi được một lúc anh ta nắm lấy cổ chân cô kéo lại gần sát
- Cô nghĩ cô chạy được sao.
- Anh muốn làm gì? Thà là gϊếŧ chết tôi đi.
- Cô không được chết. Biết đâu... đến khi tôi chơi cô chán rồi.... sẽ để cô đi.
- Không... không được. Đừng qua đây.
- Cô đừng có ý nghĩ sẽ chết với tôi. Thẩm Hoa Đào...nếu cô muốn nó sống thì cô phải sống.
- Không được làm hại nó. Anh gϊếŧ tôi cũng được nó chỉ mới 16 tuổi thôi anh thả nó đi đi
Anh ta dùng khí tức bức người để đè nén cô, dùng giọng nói trầm thấp để doạ nạt cô. Bạch Ngân Hy tuyệt vọng, cô không còn giãy giụa nữa. Cô hiện tại không còn là cô ngày xưa nữa, bây giờ trong tay cái gì cô cũng không có nhưng Thẩm Hoa Đào thì khác, nó chỉ mới 16 tuổi độ tuổi đẹp nhất của con gái, còn gia đình, còn cả tương lai phía trước cô có thể chết nhưng nó thì không .
Cô nghe tiếng sột soạt của quần áo, anh ta đang cởi đồ. Cô càng hoảng loạn hơn, tiếp tục lùi lại phía sau. Anh ta lấn tới, leo hẳn lên giường đè cô nằm xuống niệm bắt đầu cởi váy của cô. Bạch Ngân Hy càng giãy dụa anh ta càng mạnh bạo hai người giằng co một lát anh ta tức giận xé váy của cô thành từng mảnh rời rạc sau đó xé luôn nội y của cô.
- Anh muốn cái gì... Đừng... đừng mà
- Tôi muốn cái gì? Tôi muốn em.
Nam nhân kẹp thân người trần trụi của cô giữa hai chân. Chặn hai tay bị trói của cô trên đỉnh đầu. Tiếp tục hôn xuống, cô không nhúc nhích được chỉ biết khóc lên, cơ thể anh ta quá rắn chắc. Anh khuấy đảo môi cô đã hả hê, rê nụ hôn dài xuống cằm, cổ rồi đến ngực đầy đặn. Anh ta hôn mút trên da thịt trắng nõn tạo ra tiếng kêu dâm mỹ, ngậm một bên đầu nhũ của cô, ngậm vào lại nhả ra dùng lưỡi liếʍ ɭáρ rồi đột nhiên hút lấy. Bên còn lại cũng bị bàn tay của anh ta chế trụ, hết nắn bóp rồi lại dùng hai ngón tay gãy gãy chà xát đầu nhũ hồng hào để kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô. Bạch Ngân Hy sợ hãi khóc nấc lên.
- Đừng ... Không được... Mau buông tôi ra... Thả tôi ra... Đừng mà....
Dáng vẻ ủy khuất, viền mắt và đỉnh mũi đều hồng làm cho anh ta càng thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Anh ta nói lời trêu chọc.
- Sợ rồi? Đừng sợ... tôi sẽ làm em thoải mái nhanh thôi.
Nói rồi anh ta vuốt ve dọc thân thể Bạch Ngân Hy từ ngực đến eo qua vùng bụng phẳng lì qua mông căng tròn rồi lại chen tay vào đùi trong. Bàn tay to lớn nóng hổi có vết chai chạm lên da thịt lạnh lẽo của cô gái dưới thân làm cô không kìm được mà rùng mình rên lên một tiếng
- Ân.... Đừng...đừng làm như vậy.
- Như vậy là như thế này hay như thế này?
Lần đầu hỏi tay trái anh ta nắn bóρ ѵú cô, lần sau hỏi tay phải anh ta chạm vào nơi tư mật của cô. Bạch Ngân Hy sợ hãi liên tục cự quậy đạp chân lùi lại. Gào khóc lớn hơn
- Đừng mà... Tránh ra ... Đừng chạm vào tôi....
- Con người em không thành thật gì cả... Có điều...miệng nhỏ phía dưới lại rất thành thật nên tôi tha thứ cho e
Anh ta thật sự buông cô ra, anh ta bước xuống giường bước đến bàn phía xa cầm ly rượu vang lên thong thả nhấp môi rồi đi đến tủ đầu giường lấy từ trong ngăn kéo hai viên thuốc con nhộng tách ra đổ bột thuốc vào ly rượu đỏ tà mị lắc đều, lấy tiếp một lọ gel bôi trơn và 2 sợi vải. Đi đến gần cô gái, ngồi xuống nhấp một ngụm rượu đỏ kéo đầu cô lại áp môi lên rồi đút rượu qua cho cô, Bạch Ngân Hy bị bất ngờ không kịp phản ứng đã bị cường ngạnh ép nuốt rượu xuống làm cô sặc ho mấy tiếng. Vừa ngừng ho lại bị đút thêm một lượng lớn rượu nữa lần này rượu không trôi xuống cổ họng kịp lại chảy một ít ra khoé miệng chảy dọc cuống cần cổ trắng vô cùng gợϊ ȶìиɦ. Cho Bạch Ngân Hy uống hết lượng rượu trong ly anh ta bắt đầu mở dây trói tay chân cho cô nhưng lại trói một tay vào một góc giường. Thuốc bắt đầu có tác dụng cơ thể cô bắt đầu nóng dần lên, đầu óc dần trở nên trống rỗng, thở dốc, hơi thở dồn dập mang theo mùi rượu vang, hai hàng mi cong run run, môi đỏ mấp máy.
Anh ta gặm vành tay đang đỏ ửng lên của cô, thổi hơi thở nam tính vào rồi day cắn nhẹ. Kê một chiếc gối mền lên đầu một chiếc ngay eo xong xuôi anh ta đổ ra tay một ít chất gel bôi trơn bắt đầu công cuộc khám phá mật huyệt. Lúc thì gập ngón trỏ và ngón giữa nhéo nhéo viên tiểu hạch nhỏ xinh lúc thì mân mê hoa môi. Bạch Ngân Hy hoảng sợ vội vàng dùng 2 đầu gối kẹp tay anh ta lại. Nhưng anh ta khoẻ như vậy cô có cố gắng chống trả cũng như muối bỏ biển. Anh ta bắt đầu đâm một ngón tay vào trong hoa huyệt chật hẹp, ngón tay nam nhân thô dài mang theo gel mát lạnh làm cho cô một trận thoải mái mà nấc lên thành tiếng
- Ưmm... Ân...
Bạch Ngân Hy nghe tiếng rên dâm mị của bản thân mà hốt hoảng nước mắt ko ngừng rơi, cô cắn chặt môi dưới ngăn không cho tiếng rên thoát ra ngoài. Anh ta dùng ngón tay đâm vào rút ra ở trong động huyệt của cô càn quét không ngừng, bên ngoài lại dùng ngón cái day day viên ngọc đến đỏ ửng
- Không được cắn môi, thoải mái thì kêu ra, em kêu nghe rất êm tai .
- Ưmm...a...đừng nói nữa...ân... Không cần....huhu... không được...
Nam nhân rút ngón tay mật dịch trong suốt theo ngón tay anh chảy tràn ra ngoài đọng lên ga nệm màu đỏ mận. Anh ta lại đổ thêm một ít gel ra tay xoa đều rồi đâm ngón tay vào hoa huyệt, lần này anh ta dùng hai ngón tay đâm thật sâu đâm trúng tấm màn mỏng. Cô gái dưới thân đau đơn kêu lên.
- Aaaaa... Đau... Mau rút ra... Rút ra...
Anh ta không nhân nhượng mà nhẹ nhàng rút ra lại đâm vào đến khi cô gái không còn kêu đau thì bắt đầu mạnh bạo hơn, anh ra vào vừa nhanh vừa mạnh có lúc còn gập 2 ngón tay lại ở bên trong xoáy tròn chơi đùa thân thể cô. Hai tay cô gái bị trói vào đầu giường chỉ có thể nắm chặt ga nệm mà nức nở kêu lên thành tiếng