Con Mèo Cuối Cùng Trong Vũ Trụ
Chương 47-1: “Nằm sấp đi.” (Thượng)
Ban đầu Nguyên soái Kevin chỉ định dẫn Việt An đến Quân bộ cảm thụ không khí, thuận tiện chơi cơ giáp một lát.
Nhưng sau khi gặp được Quý Tu Quân, vậy thì không thể giống như ban đầu nữa.
Trình độ của Quý Tu Quân tới mức nào, Nguyên soái Kevin biết rất rõ.
Nói thật ông đã đánh không lại người học trò này của ông, bản thân tố chất thân thể đã kém như trời với đất, lại thêm thực lực của ông đang trong trạng thái tuột dốc, không có cách nào đánh ngang tay với Quý Tu Quân là chuyện đương nhiên.
Ngày thường bí mật giúp đỡ, hỗ trợ luyện tay để hoạt động gân cốt một chút thì không có vấn đề. Nhưng bị dạy dỗ ở trước mặt nhiều người thì không tốt đẹp gì cho cam.
—— Mà hai Nguyên soái dạy một người mới, nghĩ thế nào cũng cảm thấy hình ảnh này tốt đẹp quá mức.
Quý Tu Quân cũng biết, làm mất mặt người thầy mình kính trọng nhất ở trước mặt mọi người, đối với ai mà nói chuyện này cũng không đúng.
Nhưng nếu đã hứa với Việt An dẫn cậu chơi cơ giáp, cũng không thể nuốt lời.
Mà cái thứ cơ giáp này, trong hoàn cảnh giả lập cùng với cơ giáp chân chính trong hiện thực có khác biệt không nhỏ.
Cho nên hai vị Nguyên soái ra tay ngoan độc cùng tính toán, sau khi quay đầu hỏi ý kiến của Việt An, lập tức mạnh mẽ xoa tay khí thế ngút trời rời khỏi sân huấn luyện cơ giáp của Quân bộ, chạy tới một câu lạc bộ huấn luyện cơ giáp cao cấp cỡ lớn ở Đế đô, chuẩn bị thừa cơ xem có thể câu một con cá lớn lên hay không.
Mà con cá lớn này tất nhiên là Thân vương Kells mà bọn họ tâm tâm niệm niệm muốn nắm chặt bím tóc của gã.
(*) Nắm bím tóc = nắm sơ hở, điểm yếu.
Từ khi chợ đêm bị nổ tung, tất cả manh mối liên quan đến vị này đã bị xử lý sạch sẽ trong vòng một đêm, bao gồm cả một số giao dịch tiền tài không sạch sẽ ở sau lưng, đều bị gã gọn gàng chặt đứt, không để lại một cái đuôi nào.
Lúc Nguyên soái Kevin đưa Tiểu Hoàng Đế và thư ký của y về hoàng cung, ông đã dặn đi dặn lại bọn họ cứ để mọi thứ như thường là được. Hiện tại đã qua một tuần mà bên chính trị không có biểu hiện phản ứng kịch liệt gì, xem ra Tiểu Hoàng Đế giả bộ không tệ.
Tuy nói hai vị Nguyên soái cùng xuất mã có chút xa xỉ, nhưng “không bỏ trẻ con thì không bắt được sói”(*), hai Nguyên soái xuất hiện cùng lúc thường mang ý nghĩa đối phương phải bày ra một thái độ thích hợp.
(*) Tương tự câu “không vào hang hổ thì sao bắt được hổ”.
Ví dụ như thân là ông chủ của câu lạc bộ, Thân vương Kells khẳng định phải tự mình ra mặt.
Trong phòng huấn luyện bí mật, Nguyên soái Kevin đang hướng dẫn Việt An chọn cơ giáp thích hợp cho người mới.
Trước đó Quý Tu Quân đã cố ý nhấn mạnh đừng dùng hình thức cộng hưởng cảm giác, mà dùng loại cơ giáp tương đối đơn giản dành cho tuyển thủ tập luyện.
Dù sao đẳng cấp gene và đẳng cấp tinh thần lực của Việt An đều bị bọn họ làm giả, điền đại một trị số vượt trội hơn người thường nhưng được xem là tầm trung trong quân đội, chỉ khi nào dùng hình thức cộng hưởng cảm giác, tinh thần lực cấp SS hay cao hơn coi như bị lộ rõ.
Nhóm cao tầng nhìn mãi thành quen việc dựng một cái vỏ bọc để bảo hộ mầm non chưa trưởng thành đi làm việc.
Quả thật con nhà mình ưu tú làm mình kiêu ngạo là một chuyện khiến người ta rất vui vẻ, nhưng so với tự hào do sự ưu tú của con trẻ mang đến, đề phòng nó bị kẻ thù chính trị hay bị người khác trộm ngáng chân làm ngã một cái không gượng dậy nổi càng quan trọng hơn. Cho nên không bằng tạm thời ngụy trang để người khác không biết.
Bọn họ cũng không cần con nhà bình dân thiên phú cao tiền đồ rộng mở, quá lộ liễu không có chỗ tốt.
Quý Tu Quân nhìn Nguyên soái Kevin và Việt An đang chọn cơ giáp, anh điều chỉnh vẻ mặt của mình một chút, dùng khuôn mặt lạnh lùng nhìn một già một trẻ.
Thân vương Kells vô cùng kinh ngạc đối với chuyện hai Nguyên soái cùng đến đây.
Gã nhìn trợ thủ đưa báo cáo tình huống cho gã, khuôn mặt mập ú nhăn thành một cục.
“Hai người bọn họ tới làm gì? Có chuyện gì mà không thể giải quyết ở sân huấn luyện quân bộ được sao?”
Trợ thủ dừng một chút, nhắc nhở: “Nguyên soái Kevin dẫn theo người con nuôi kia tới.”
Thân vương hơi mập mạp sững sờ, sau đó gã giật mình.
Cơ giáp của quân bộ đều là những chiếc có thể đường đường chính chính kéo lên chiến trường trực tiếp sử dụng, quả thật không quá thích hợp với một người mới học thuần khiết như một tờ giấy trắng.
Cơ giáp do quân đội chế tạo, coi như đổi thành đạn giả dùng để diễn tập nhưng vẫn gây thương tích cho nhân viên, nên nó không phù hợp với người mới học cho lắm.
Nghĩ tới quan hệ giữa Quý Tu Quân và Nguyên soái Kevin, Thân vương Kells suy nghĩ một lát, đại khái cũng đoán được lý do hai người đi chung.
Khẳng định là do Nguyên soái Kevin muốn dạy con nuôi của mình sử dụng cơ giáp, còn Quý Tu Quân muốn thừa dịp quan sát, đánh giá và phán đoán người sẽ đối đầu với anh trong tương lai là dạng gì.
“Mới nhận nuôi ngày đầu tiên đã trực tiếp dẫn đi chơi cơ giáp, hơi gấp rồi.”
Thân vương Kells nói như vậy nhưng vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
“Tư liệu của đứa con nuôi kia đâu?”
Trợ thủ trả lời: “Gene đẳng cấp A, tinh thần lực đẳng cấp B.”
“Giả.” Thân vương Kells mắt cũng không chớp một cái trực tiếp phản bác, “Lão già Kevin kia tuyệt đối không thể tùy tiện nhặt một đứa nhỏ về nuôi, ông ta già rồi.”
Người đã già, sẽ vội vã muốn truyền thừa tài học của mình, đây là một trong những bản năng sinh tồn tự nhiên của loài người.
Tuân theo cơ chế tiến hóa, con non có thể chất ưu tú sẽ có cơ hội sống sót cao hơn so với con non nhỏ yếu, lựa chọn đứa nhỏ ưu tú rồi coi trọng và tiến hành dạy bảo, cũng là một trong những bản năng sinh tồn tự nhiên của loài người.
Nhất là những người bản thân cực kỳ ưu tú như Kevin, tất nhiên sẽ càng tỉ mỉ lựa chọn một đứa trẻ ưu tú.
“Năm đó ông ta nhặt được Quý Tu Quân, kết quả là Quý Tu Quân rèn luyện dưới tay ông ta hơn hai mươi năm, lúc gần bảy mươi tuổi trở thành Nguyên soái. Mặc dù Quý Tu Quân biến thành bạch nhãn lang(*) nhưng không thể phủ nhận rằng Kevin rất lợi hại và chuyên nghiệp trong việc giáo dục rèn luyện hàng ngày.”
(*) Bạch nhãn lang = kẻ phản bội.
Thân vương Kells đứng dậy, trợ thủ phối hợp phủ thêm áo khoác cho gã, gã tiếp tục nói: “Hiện tại ông ta kiếm về một bạn nhỏ ghi vào sổ hộ khẩu của chính mình, sao có thể kém hơn Quý Tu Quân được chứ.”
Nhưng mà không sao.
Năm đó hai người Quý Tu Quân và Kevin ăn ý hợp nhau như vậy, vẫn bị gã ngầm đâm chọc chặn ngang một gậy trực tiếp cãi nhau trở mặt, một bạn nhỏ mới hai – ba mươi tuổi, chỉ cần dùng một chút thủ đoạn nhỏ là được rồi.
Đầu tiên không cho cậu thân cận với Nguyên soái Kevin, chờ sau khi cậu trưởng thành, lại phản bội Quý Tu Quân.
Đối phó với trẻ nhỏ, như Tiểu Hoàng Đế ấy, Thân vương Kells có thể thành thạo đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nhưng đùa giỡn Thân vương Kells, Quý Tu Quân và Nguyên soái Kevin cũng thành thạo lắm đó.
Nguyên soái Kevin ở trong khoang cơ giáp dạy Việt An các động tác cơ bản nhất, khoang thao tác trong cơ giáp dành cho người mới học có hai chỗ ngồi, thích hợp để dạy một đối một.
Mà Quý Tu Quân vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng không có bao nhiêu hảo cảm, mắt cũng không nháy một cái nhìn chằm chằm cơ giáp kia.
Lúc Thân vương kéo lê thân thể mập mạp của gã tới chính là thấy tình cảnh như vậy.
Gã cười đến mức mặt nhăn thành một cục, đi đến bên người Quý Tu Quân, cảm khái nói: “Thật đúng là Kevin thích lên mặt dạy đời mà.”
Nguyên soái Quý nhìn cũng chưa từng nhìn gã.
Mà Thân vương Kells đã sớm quen anh chỉ có thái độ mềm hóa với Hoàng Đế.
Gã không ngại.
Dù sao ý của gã là ý của Hoàng đế, mà Quý Tu Quân nghe lời Hoàng đế, tức là nghe lời gã, nên gã cũng không thèm để ý có làm công phu mặt ngoài hay không.
Thân vương Kells tiếp tục nói: “Rõ ràng là Nguyên soái Quý ưu tú hơn ông ta nhiều, có hạt giống tốt thì cậu nên tự dạy dỗ mới đúng.”
Gã vừa dứt lời, chiếc cơ giáp vẫn luôn không động đậy trên sân đột ngột nhanh nhẹn giơ cánh tay lên, “đoàng” một tiếng hướng về chỗ bọn họ đang đứng, trở tay chính là một viên đạn giả đang bay tới.
Quý Tu Quân bất động như núi, mà viên đạn giả mang theo làn khói kia “bùm” một phát bắn vào tường, chỉ cách mặt Thân vương Kells khoảng một mét, khói bụi bay tán loạn phủ khắp mặt mũi vị Thân vương này.
Mà thể tích của vị Thân vương khá lớn nên hoàn mỹ chặn làn bụi kia giúp Quý Tu Quân, chỉ có một ít rơi trên vai Nguyên soái Quý mà thôi.
Trong khoang cơ giáp, Nguyên soái Kevin cười lớn vỗ vỗ vai Việt An, “Độ chính xác không tệ, nếu đây là đạn thật thì người này đã biến thành tro.”
Để Việt An nhắm vào Kells là ý của Nguyên soái Kevin, nhưng mà ngay cả ông cũng không nghĩ tới Việt An vậy mà có thể trực tiếp sử dụng kỹ xảo thao tác tay dù chỉ mới nghe qua lý thuyết.
Quá thông minh.
Nếu thả vào trường Quân đội lại có thêm một thiên tài cấp bậc truyền thuyết.
Nhưng mà loại người có thiên phú này, thật sự ném vào trường quân đội lại phí thời gian.
Cuối cùng vẫn nên mang lên chiến trường để quan sát chiến cuộc thay đổi trong nháy mắt, từ đó trực tiếp tiếp thu kinh nghiệm thực chiến thì sẽ tốt hơn.
Nguyên soái Kevin vừa nghĩ vừa mở khoang cơ giáp, nhảy xuống bên dưới, nói với Thân vương Kells: “Lão già tôi đây không ưu tú nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với loại người trốn cũng không kịp như ngài.”
Thân vương Kells vuốt mặt một cái, trong mắt bốc lửa.
Phắc! Lão già Kevin!
Nguyên soái Kevin nhìn Thân vương Kells, cười hì hì.
Phắc! Lão tặc Kells!
Rốt cục Quý Tu Quân cũng dời ánh mắt ra khỏi cơ giáp, cũng chọn một cơ giáp dành cho người mới học, mở cơ giáp ra đi vào rồi đi tới chỗ Việt An.
Có vẻ như Nguyên soái Kevin không vui vẻ lắm, ông hơi nhíu lông mày.
Giả bộ.
Mà Thân vương Kells thấy dáng vẻ này của ông, nhếch môi cười.
Kevin không vui, gã rất đắc ý.
“Thực lực của Nguyên soái Quý không thể nghi ngờ, có thể được anh ta dạy dỗ, là chuyện tốt với con của ông.” Kells nói.
Nói nhảm, cái này còn cần lão nói ra hả?
Nguyên soái Kevin ngồi xuống bên cạnh sân đấu, nhìn hai cơ giáp đang đấu nhau trên sân không chuyển mắt, phảng phất như tùy thời đề phòng Quý Tu Quân ra tay ngoan độc với con của ông.
“Tôi nói ông nghe, ông dạy con quá tiến hành theo chất lượng.” Thân vương Kells tiếp tục nói, “Năm đó Nguyên soái Quý đi theo ông, thế nhưng trực tiếp đi lên chiến trường.”
Lông mày Nguyên soái Kevin nhảy một cái.
Lời này hơi khó nghe à nha?
Lão già muốn kêu ông đây đào góc tường của học trò nhà ông hả?
Nhưng sau khi gặp được Quý Tu Quân, vậy thì không thể giống như ban đầu nữa.
Trình độ của Quý Tu Quân tới mức nào, Nguyên soái Kevin biết rất rõ.
Nói thật ông đã đánh không lại người học trò này của ông, bản thân tố chất thân thể đã kém như trời với đất, lại thêm thực lực của ông đang trong trạng thái tuột dốc, không có cách nào đánh ngang tay với Quý Tu Quân là chuyện đương nhiên.
Ngày thường bí mật giúp đỡ, hỗ trợ luyện tay để hoạt động gân cốt một chút thì không có vấn đề. Nhưng bị dạy dỗ ở trước mặt nhiều người thì không tốt đẹp gì cho cam.
—— Mà hai Nguyên soái dạy một người mới, nghĩ thế nào cũng cảm thấy hình ảnh này tốt đẹp quá mức.
Quý Tu Quân cũng biết, làm mất mặt người thầy mình kính trọng nhất ở trước mặt mọi người, đối với ai mà nói chuyện này cũng không đúng.
Nhưng nếu đã hứa với Việt An dẫn cậu chơi cơ giáp, cũng không thể nuốt lời.
Mà cái thứ cơ giáp này, trong hoàn cảnh giả lập cùng với cơ giáp chân chính trong hiện thực có khác biệt không nhỏ.
Cho nên hai vị Nguyên soái ra tay ngoan độc cùng tính toán, sau khi quay đầu hỏi ý kiến của Việt An, lập tức mạnh mẽ xoa tay khí thế ngút trời rời khỏi sân huấn luyện cơ giáp của Quân bộ, chạy tới một câu lạc bộ huấn luyện cơ giáp cao cấp cỡ lớn ở Đế đô, chuẩn bị thừa cơ xem có thể câu một con cá lớn lên hay không.
Mà con cá lớn này tất nhiên là Thân vương Kells mà bọn họ tâm tâm niệm niệm muốn nắm chặt bím tóc của gã.
(*) Nắm bím tóc = nắm sơ hở, điểm yếu.
Từ khi chợ đêm bị nổ tung, tất cả manh mối liên quan đến vị này đã bị xử lý sạch sẽ trong vòng một đêm, bao gồm cả một số giao dịch tiền tài không sạch sẽ ở sau lưng, đều bị gã gọn gàng chặt đứt, không để lại một cái đuôi nào.
Lúc Nguyên soái Kevin đưa Tiểu Hoàng Đế và thư ký của y về hoàng cung, ông đã dặn đi dặn lại bọn họ cứ để mọi thứ như thường là được. Hiện tại đã qua một tuần mà bên chính trị không có biểu hiện phản ứng kịch liệt gì, xem ra Tiểu Hoàng Đế giả bộ không tệ.
Tuy nói hai vị Nguyên soái cùng xuất mã có chút xa xỉ, nhưng “không bỏ trẻ con thì không bắt được sói”(*), hai Nguyên soái xuất hiện cùng lúc thường mang ý nghĩa đối phương phải bày ra một thái độ thích hợp.
(*) Tương tự câu “không vào hang hổ thì sao bắt được hổ”.
Ví dụ như thân là ông chủ của câu lạc bộ, Thân vương Kells khẳng định phải tự mình ra mặt.
Trong phòng huấn luyện bí mật, Nguyên soái Kevin đang hướng dẫn Việt An chọn cơ giáp thích hợp cho người mới.
Trước đó Quý Tu Quân đã cố ý nhấn mạnh đừng dùng hình thức cộng hưởng cảm giác, mà dùng loại cơ giáp tương đối đơn giản dành cho tuyển thủ tập luyện.
Dù sao đẳng cấp gene và đẳng cấp tinh thần lực của Việt An đều bị bọn họ làm giả, điền đại một trị số vượt trội hơn người thường nhưng được xem là tầm trung trong quân đội, chỉ khi nào dùng hình thức cộng hưởng cảm giác, tinh thần lực cấp SS hay cao hơn coi như bị lộ rõ.
Nhóm cao tầng nhìn mãi thành quen việc dựng một cái vỏ bọc để bảo hộ mầm non chưa trưởng thành đi làm việc.
Quả thật con nhà mình ưu tú làm mình kiêu ngạo là một chuyện khiến người ta rất vui vẻ, nhưng so với tự hào do sự ưu tú của con trẻ mang đến, đề phòng nó bị kẻ thù chính trị hay bị người khác trộm ngáng chân làm ngã một cái không gượng dậy nổi càng quan trọng hơn. Cho nên không bằng tạm thời ngụy trang để người khác không biết.
Bọn họ cũng không cần con nhà bình dân thiên phú cao tiền đồ rộng mở, quá lộ liễu không có chỗ tốt.
Quý Tu Quân nhìn Nguyên soái Kevin và Việt An đang chọn cơ giáp, anh điều chỉnh vẻ mặt của mình một chút, dùng khuôn mặt lạnh lùng nhìn một già một trẻ.
Thân vương Kells vô cùng kinh ngạc đối với chuyện hai Nguyên soái cùng đến đây.
Gã nhìn trợ thủ đưa báo cáo tình huống cho gã, khuôn mặt mập ú nhăn thành một cục.
“Hai người bọn họ tới làm gì? Có chuyện gì mà không thể giải quyết ở sân huấn luyện quân bộ được sao?”
Trợ thủ dừng một chút, nhắc nhở: “Nguyên soái Kevin dẫn theo người con nuôi kia tới.”
Thân vương hơi mập mạp sững sờ, sau đó gã giật mình.
Cơ giáp của quân bộ đều là những chiếc có thể đường đường chính chính kéo lên chiến trường trực tiếp sử dụng, quả thật không quá thích hợp với một người mới học thuần khiết như một tờ giấy trắng.
Cơ giáp do quân đội chế tạo, coi như đổi thành đạn giả dùng để diễn tập nhưng vẫn gây thương tích cho nhân viên, nên nó không phù hợp với người mới học cho lắm.
Nghĩ tới quan hệ giữa Quý Tu Quân và Nguyên soái Kevin, Thân vương Kells suy nghĩ một lát, đại khái cũng đoán được lý do hai người đi chung.
Khẳng định là do Nguyên soái Kevin muốn dạy con nuôi của mình sử dụng cơ giáp, còn Quý Tu Quân muốn thừa dịp quan sát, đánh giá và phán đoán người sẽ đối đầu với anh trong tương lai là dạng gì.
“Mới nhận nuôi ngày đầu tiên đã trực tiếp dẫn đi chơi cơ giáp, hơi gấp rồi.”
Thân vương Kells nói như vậy nhưng vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
“Tư liệu của đứa con nuôi kia đâu?”
Trợ thủ trả lời: “Gene đẳng cấp A, tinh thần lực đẳng cấp B.”
“Giả.” Thân vương Kells mắt cũng không chớp một cái trực tiếp phản bác, “Lão già Kevin kia tuyệt đối không thể tùy tiện nhặt một đứa nhỏ về nuôi, ông ta già rồi.”
Người đã già, sẽ vội vã muốn truyền thừa tài học của mình, đây là một trong những bản năng sinh tồn tự nhiên của loài người.
Tuân theo cơ chế tiến hóa, con non có thể chất ưu tú sẽ có cơ hội sống sót cao hơn so với con non nhỏ yếu, lựa chọn đứa nhỏ ưu tú rồi coi trọng và tiến hành dạy bảo, cũng là một trong những bản năng sinh tồn tự nhiên của loài người.
Nhất là những người bản thân cực kỳ ưu tú như Kevin, tất nhiên sẽ càng tỉ mỉ lựa chọn một đứa trẻ ưu tú.
“Năm đó ông ta nhặt được Quý Tu Quân, kết quả là Quý Tu Quân rèn luyện dưới tay ông ta hơn hai mươi năm, lúc gần bảy mươi tuổi trở thành Nguyên soái. Mặc dù Quý Tu Quân biến thành bạch nhãn lang(*) nhưng không thể phủ nhận rằng Kevin rất lợi hại và chuyên nghiệp trong việc giáo dục rèn luyện hàng ngày.”
(*) Bạch nhãn lang = kẻ phản bội.
Thân vương Kells đứng dậy, trợ thủ phối hợp phủ thêm áo khoác cho gã, gã tiếp tục nói: “Hiện tại ông ta kiếm về một bạn nhỏ ghi vào sổ hộ khẩu của chính mình, sao có thể kém hơn Quý Tu Quân được chứ.”
Nhưng mà không sao.
Năm đó hai người Quý Tu Quân và Kevin ăn ý hợp nhau như vậy, vẫn bị gã ngầm đâm chọc chặn ngang một gậy trực tiếp cãi nhau trở mặt, một bạn nhỏ mới hai – ba mươi tuổi, chỉ cần dùng một chút thủ đoạn nhỏ là được rồi.
Đầu tiên không cho cậu thân cận với Nguyên soái Kevin, chờ sau khi cậu trưởng thành, lại phản bội Quý Tu Quân.
Đối phó với trẻ nhỏ, như Tiểu Hoàng Đế ấy, Thân vương Kells có thể thành thạo đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nhưng đùa giỡn Thân vương Kells, Quý Tu Quân và Nguyên soái Kevin cũng thành thạo lắm đó.
Nguyên soái Kevin ở trong khoang cơ giáp dạy Việt An các động tác cơ bản nhất, khoang thao tác trong cơ giáp dành cho người mới học có hai chỗ ngồi, thích hợp để dạy một đối một.
Mà Quý Tu Quân vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng không có bao nhiêu hảo cảm, mắt cũng không nháy một cái nhìn chằm chằm cơ giáp kia.
Lúc Thân vương kéo lê thân thể mập mạp của gã tới chính là thấy tình cảnh như vậy.
Gã cười đến mức mặt nhăn thành một cục, đi đến bên người Quý Tu Quân, cảm khái nói: “Thật đúng là Kevin thích lên mặt dạy đời mà.”
Nguyên soái Quý nhìn cũng chưa từng nhìn gã.
Mà Thân vương Kells đã sớm quen anh chỉ có thái độ mềm hóa với Hoàng Đế.
Gã không ngại.
Dù sao ý của gã là ý của Hoàng đế, mà Quý Tu Quân nghe lời Hoàng đế, tức là nghe lời gã, nên gã cũng không thèm để ý có làm công phu mặt ngoài hay không.
Thân vương Kells tiếp tục nói: “Rõ ràng là Nguyên soái Quý ưu tú hơn ông ta nhiều, có hạt giống tốt thì cậu nên tự dạy dỗ mới đúng.”
Gã vừa dứt lời, chiếc cơ giáp vẫn luôn không động đậy trên sân đột ngột nhanh nhẹn giơ cánh tay lên, “đoàng” một tiếng hướng về chỗ bọn họ đang đứng, trở tay chính là một viên đạn giả đang bay tới.
Quý Tu Quân bất động như núi, mà viên đạn giả mang theo làn khói kia “bùm” một phát bắn vào tường, chỉ cách mặt Thân vương Kells khoảng một mét, khói bụi bay tán loạn phủ khắp mặt mũi vị Thân vương này.
Mà thể tích của vị Thân vương khá lớn nên hoàn mỹ chặn làn bụi kia giúp Quý Tu Quân, chỉ có một ít rơi trên vai Nguyên soái Quý mà thôi.
Trong khoang cơ giáp, Nguyên soái Kevin cười lớn vỗ vỗ vai Việt An, “Độ chính xác không tệ, nếu đây là đạn thật thì người này đã biến thành tro.”
Để Việt An nhắm vào Kells là ý của Nguyên soái Kevin, nhưng mà ngay cả ông cũng không nghĩ tới Việt An vậy mà có thể trực tiếp sử dụng kỹ xảo thao tác tay dù chỉ mới nghe qua lý thuyết.
Quá thông minh.
Nếu thả vào trường Quân đội lại có thêm một thiên tài cấp bậc truyền thuyết.
Nhưng mà loại người có thiên phú này, thật sự ném vào trường quân đội lại phí thời gian.
Cuối cùng vẫn nên mang lên chiến trường để quan sát chiến cuộc thay đổi trong nháy mắt, từ đó trực tiếp tiếp thu kinh nghiệm thực chiến thì sẽ tốt hơn.
Nguyên soái Kevin vừa nghĩ vừa mở khoang cơ giáp, nhảy xuống bên dưới, nói với Thân vương Kells: “Lão già tôi đây không ưu tú nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với loại người trốn cũng không kịp như ngài.”
Thân vương Kells vuốt mặt một cái, trong mắt bốc lửa.
Phắc! Lão già Kevin!
Nguyên soái Kevin nhìn Thân vương Kells, cười hì hì.
Phắc! Lão tặc Kells!
Rốt cục Quý Tu Quân cũng dời ánh mắt ra khỏi cơ giáp, cũng chọn một cơ giáp dành cho người mới học, mở cơ giáp ra đi vào rồi đi tới chỗ Việt An.
Có vẻ như Nguyên soái Kevin không vui vẻ lắm, ông hơi nhíu lông mày.
Giả bộ.
Mà Thân vương Kells thấy dáng vẻ này của ông, nhếch môi cười.
Kevin không vui, gã rất đắc ý.
“Thực lực của Nguyên soái Quý không thể nghi ngờ, có thể được anh ta dạy dỗ, là chuyện tốt với con của ông.” Kells nói.
Nói nhảm, cái này còn cần lão nói ra hả?
Nguyên soái Kevin ngồi xuống bên cạnh sân đấu, nhìn hai cơ giáp đang đấu nhau trên sân không chuyển mắt, phảng phất như tùy thời đề phòng Quý Tu Quân ra tay ngoan độc với con của ông.
“Tôi nói ông nghe, ông dạy con quá tiến hành theo chất lượng.” Thân vương Kells tiếp tục nói, “Năm đó Nguyên soái Quý đi theo ông, thế nhưng trực tiếp đi lên chiến trường.”
Lông mày Nguyên soái Kevin nhảy một cái.
Lời này hơi khó nghe à nha?
Lão già muốn kêu ông đây đào góc tường của học trò nhà ông hả?
Tác giả :
Tuý Ẩm Trường Ca