Con Dâu Của Nhà Giàu
Chương 178: Đừng để bị bọn họ tính kế
Mẹ Lục nghe nói như vậy thì tức giận đến không chịu được, nhưng mà cũng biết một khi Lục Kim Yến xác định chuyện gì đó thì có cho mười con trâu kéo cũng không trở lại được, không khỏi giận chó đánh mèo lên người của ba Lục.
“Nhìn đứa con gái của ông đi kìa, giống y như là ông vậy đó.”
Cha Lục bị nói như vậy rất là bất đắc dĩ, nhưng mà vẫn ủng hộ Lục Kim Yến.
Dù sao thì gia sản của nhà họ Phong, không có một gia tộc nào ở Kinh Đô có thể so sánh được.
Đặc biệt là ông cụ nhà họ Phong, nghe nói tuổi còn trẻ đã từng nhận chức thượng tá, còn âm thầm nuôi dưỡng một nhóm ám vệ ở nước ngoài.
Những ám vệ này nghe nói đều được tập hợp từ thiên tài của các lĩnh vực, thủ đoạn cao minh, hơn nữa nghe nói chỉ tuân theo mệnh lệnh của người nắm giữ đồ vật.
Phong Diệp Chương là thế hệ hiện tại của nhà họ Phong, là người thừa kế ưu tú nhất, sẽ được thừa hưởng hết tất cả của ông cụ Phong.
Nếu như Kim Yến được gả cho Phong Diệp Chương, một ngày nào đó nhà họ Lục cũng có thể được sử dụng tới thế lực này.
Đến lúc đó, có những con người tinh anh đó phụ trợ, nhà họ Lục của bọn họ sẽ trở thành gia tộc đỉnh cao trong tầm tay.
Ba Lục nghĩ đến chuyện này, càng hiểu rõ ràng cho dù làm như thế nào cũng không thể từ bỏ nhà họ Phong được.
“Kim Yến, đừng nghe lời của mẹ con, con muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó, ba ủng hộ con.”
Ông ta từ ái nhìn Lục Kim Yến, trong mắt tràn đầy tính toán.
Lục Kim Yến cũng không nhìn thấy, ngược lại cảm động hết sức đối với lời nói này của ông ta.
Mẹ Lục lạnh lùng, nhịn không được mà dội một gáo nước lạnh.
“Tôi thấy ông cũng hồ đồ rồi đó, con bé muốn gả vào nhà họ Phong, tại sao ông lại ủng hộ, đừng quên bây giờ Phong Diệp Chương đã cưới Cố Tuyết Trâm rồi.”
Cha Lục cũng không thèm để ý, giọng nói lạnh lùng: “Không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao, tôi sẽ diệt trừ thay cho Kim Yến.”
Mẹ Lục lập tức không nói nữa.
Lục Kim Yến không thèm để ý tới bà ta, mừng rỡ nhìn ba Lục.
“Vậy chuyện này giao cho ba đó nha.”
Ba Lục gật đầu.
…
Cùng lúc đó, tập đoàn Cố thị.
Trợ lý vội vàng gõ cửa đi vào.
“Chủ tịch, chuyện lúc trước ông kêu tôi điều tra đã có manh mối rồi.”
Cố Hải Sâm nghe thấy nói như thế thì lập tức dừng lại công việc trong tay, nhìn về phía anh ta.
“Đã tra được là ai tính kế chúng ta chưa?”
Trợ lý gật đầu.
“Đã điều tra được rồi, là nhà họ Lục.”
Cố Hải Sâm nghe thấy như thế, cau mày, nhất thời không kịp phản ứng.
“Nhà họ Lục nào?”
Trợ lý thấy thế, giải thích nói: “Chính là nhà họ Lục của cô Lục Kim Yến vẫn luôn không hợp nhau với cô cả của chúng ta.”
Cố Hải Sâm nghe xong thì lập tức trầm mặc.
Bởi vì gần như lúc trợ lý nói ra tên của Lục Kim Yến, trong lòng của ông liền phân tích ra nguyên nhân xảy ra chuyện lần này.
Hiển nhiên đây là nhằm vào Cố Tuyết Trâm!
Mặc dù là bây giờ đã bị Cố Tuyết Trinh thay thế, nhưng mà ông ta biết rõ ràng nhà họ Lục làm như vậy là muốn lợi dụng thời điểm khó khăn của nhà họ Cố để kết hợp với bà chủ nhà họ Phong, để đuổi con gái của ông ra khỏi nhà họ Phong, để dành vị trí cho cô con gái nhà họ Lục.
Khá khen cho một kế hoạch rất hay, hủy đi cơ nghiệp của nhà họ Cố, lại để cho con gái của ông trở thành một người không có chồng, thật sự cho rằng nhà họ Cố của ông là quả hồng mềm mà bóp hay sao?
Hừ, muốn cướp đồ của con gái ông cũng phải nhìn xem ông có đồng ý hay không.
Đúng lúc thừa dịp Tuyết Trâm vẫn còn chưa trở lại, trước tiên ông phải dọn dẹp những chướng ngại trước mắt này, tránh đến lúc Tuyết Trâm trở lại còn bị xem thường.
Nghĩ như vậy, ông lạnh lùng dặn dò trợ lý: “Cậu đi tìm một số người quan sát nhất cử nhất động của nhà họ Lục cho tôi, nếu như bọn họ có bất kỳ động tĩnh khác thường nào thì lập tức đến báo cáo với tôi.
“Vâng ạ.”
Trợ lý nhận mệnh rời đi.
Cố Hải Sâm nhìn bóng lưng rời đi của anh ta, hai mắt nguy hiểm nheo lại.
Dường như là ông ta nghĩ đến cái gì đó, lại lấy điện thoại ra bấm số điện thoại.
Không qua một lát sau liền nghe thấy trong điện thoại vang lên âm thanh trong trẻo của Cố Tuyết Trinh.
“Chuyện gì vậy?”
Cố Hải Sâm cũng không nói lòng vòng, nói ngay vào chuyện chính: “Chuyện trước đó đã tra rõ ràng rồi, là nhà họ Lục ra tay ở sau lưng, là nhằm vào cô đó.”
Cố Tuyết Trinh nghe thấy thì hơi kinh ngạc, nhưng mà rất nhanh cũng hiểu được.
Chỉ sợ đây là ý của Lục Kim Yến.
Dù sao thì nhà họ Cố xảy ra chuyện, đối với cô cũng có ảnh hưởng.
Có điều khi cô nghe thấy được lời nói sau cùng của Cố Hải Sâm, vẫn nhịn không được mà trợn trắng mắt.
Cái gì gọi là nhằm vào cô? Rõ ràng là nhằm vào vị trí mợ chủ của nhà họ Phong mà.
Cố Hải Sâm không biết được suy nghĩ ở trong lòng của cô, thấy cô không nói lời nào, tiếp tục nói: “Khoảng thời gian này cô ở nhà họ Phong cũng chú ý đến động tĩnh ở bên phía nhà họ Lục nhiều một chút đi, đừng bị bọn họ tính kế.”
Cố Tuyết Trinh gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Sau đó Cố Hải Sâm lại dặn dò thêm vài câu, lúc này mới cúp điện thoại.
Cố Tuyết Trinh hơi mệt mỏi để điện thoại di động xuống, cảm giác mỗi một ngày còn mệt mỏi hơn so với cung đấu.
Trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung, điện thoại lại vang lên lần nữa.
Cô ghé mắt nhìn sang, là Mộ Kình gọi tới.
“Anh Mộ, có chuyện gì vậy?”
“Không có việc gì, chỉ là thông báo cho cô một tiếng, ngày mai những nhà thiết kế mà công ty của chúng tôi đã sắp xếp sẽ đến Kinh Đô.”
Cố Tuyết Trinh nghe nói như thế, sắc mặt liền điều chỉnh ngay ngắn, hiểu rõ nói: “Tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp người đi đón máy bay.”
Mộ Kình lên tiếng đồng ý, lại nói vài câu liên quan đến việc hợp tác rồi sau đó cũng cúp điện thoại.
Sau khi cúp máy, Cố Tuyết Trinh đã thay đổi vẻ nhàn nhã trước đó, đi đến bàn làm việc bắt đầu chỉnh lý tài liệu.
Dù sao thì ngày mai cũng phải dùng đến những thứ này.
…
Hôm nay Cố Tuyết Trinh đến công ty rất sớm.
“Cô Cố.”
Thích Tiểu Bát nhìn thấy cô thì chủ động chào hỏi: “À… hình như là em nên đổi xưng hô, nên gọi là tổng giám rồi.”
Cố Tuyết Trinh khoát tay: “Không có việc gì đâu, vốn dĩ cô cũng đi theo tôi để học tập mà, gọi như thế nào cũng được cả.”
Cô nói xong thì muốn đi vào trong phòng làm việc.
Có điều là mới đi được hai bước, cô lại nghĩ đến chuyện gì đó không khỏi dừng lại.
“À đúng rồi, Tiểu Bát, một lát nữa em đi đến sân bay đón nhà thiết kế của RC đi.”
“Vâng ạ cô Cố.”
Cố Hải Sâm mỉm cười đồng ý
Cố Tuyết Trinh gật đầu rồi đi vào trong phòng làm việc
Một lát nữa cô còn có cuộc họp chủ yếu là thiết kế các sản phẩm quần áo mới vào mùa thu năm sao và dự định hợp tác sắp tới với công ty RC
Đặc biệt là chuyện hợp tác, tđối phương đã đến rồi thì bên phía của cô nhất định phải nhanh chóng sắp xếp tốt các vị trí càng sớm càng tốt
Chỉ là đợi đến lúc cô họp xong trở lại bộ phận thiết kế lại phát hiện bầu không khí trong bộ phận thiết kế có chút ngưng trệ
Mà Thích Tiểu Bát đứng ở ngoài phòng làm việc một mặt tuổi thân lau nước mắt
Có chuyện gì vậy
Cố Tuyết Trinh đi đến hỏi thăm
Thích Tiểu Bát nhìn thấy cô thì vội vàng lau nước mắt trên mặt giải thích nói: ” cô Cố, người mà cô kêu em đi đón đã đón về rồi, chỉ là hình như bọn họ không hài lòng với em.”
Cố Tuyết Trinh nhíu mày dò hỏi xảy ra chuyện gì vậy
Tiểu Bát nghe như vậy liền kể tình huống trước đó cho cô nghe một lần.
“Nhà thiết kế mới đến cảm thấy cô không tự mình đi đón bọn họ là không tôn trọng với bọn họ nói không ít lời khó nghe, em giải thích cho bọn họ nhưng mà bọn họ lại không nghe còn nói lúc trước công ty hợp tác là do chúng ta đã cầu xin bọn họ hợp tác.”
Thích Tiểu Bát nói xong lời cuối cùng cũng không nhịn được mà tức giận: “những người này không hề có chút tố chất nào cả không biết sao có thể làm được nhà thiết kế nữa.”
Thấy thế Cố Tuyết Trinh miễn cười an ủi: “thôi được rồi đừng khóc nữa việc này là do tôi đã không suy nghĩ chu toàn đã để cô chịu ủy khuất.”
Thích Tiểu Bát lắc đầu: ” không có liên quan gì đến cô Cố cả là do bọn họ nói chuyện không có đạo lý.”
Cố Tuyết Trinh nghe vậy cũng không biết nên nói cái gì bèn hỏi: ” vậy hiện tại bọn họ đâu rồi.”
Thích Tiểu Bát chỉ vào trong phòng làm việc rồi nói: ” đều ở bên trong hết á.
“Nhìn đứa con gái của ông đi kìa, giống y như là ông vậy đó.”
Cha Lục bị nói như vậy rất là bất đắc dĩ, nhưng mà vẫn ủng hộ Lục Kim Yến.
Dù sao thì gia sản của nhà họ Phong, không có một gia tộc nào ở Kinh Đô có thể so sánh được.
Đặc biệt là ông cụ nhà họ Phong, nghe nói tuổi còn trẻ đã từng nhận chức thượng tá, còn âm thầm nuôi dưỡng một nhóm ám vệ ở nước ngoài.
Những ám vệ này nghe nói đều được tập hợp từ thiên tài của các lĩnh vực, thủ đoạn cao minh, hơn nữa nghe nói chỉ tuân theo mệnh lệnh của người nắm giữ đồ vật.
Phong Diệp Chương là thế hệ hiện tại của nhà họ Phong, là người thừa kế ưu tú nhất, sẽ được thừa hưởng hết tất cả của ông cụ Phong.
Nếu như Kim Yến được gả cho Phong Diệp Chương, một ngày nào đó nhà họ Lục cũng có thể được sử dụng tới thế lực này.
Đến lúc đó, có những con người tinh anh đó phụ trợ, nhà họ Lục của bọn họ sẽ trở thành gia tộc đỉnh cao trong tầm tay.
Ba Lục nghĩ đến chuyện này, càng hiểu rõ ràng cho dù làm như thế nào cũng không thể từ bỏ nhà họ Phong được.
“Kim Yến, đừng nghe lời của mẹ con, con muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó, ba ủng hộ con.”
Ông ta từ ái nhìn Lục Kim Yến, trong mắt tràn đầy tính toán.
Lục Kim Yến cũng không nhìn thấy, ngược lại cảm động hết sức đối với lời nói này của ông ta.
Mẹ Lục lạnh lùng, nhịn không được mà dội một gáo nước lạnh.
“Tôi thấy ông cũng hồ đồ rồi đó, con bé muốn gả vào nhà họ Phong, tại sao ông lại ủng hộ, đừng quên bây giờ Phong Diệp Chương đã cưới Cố Tuyết Trâm rồi.”
Cha Lục cũng không thèm để ý, giọng nói lạnh lùng: “Không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao, tôi sẽ diệt trừ thay cho Kim Yến.”
Mẹ Lục lập tức không nói nữa.
Lục Kim Yến không thèm để ý tới bà ta, mừng rỡ nhìn ba Lục.
“Vậy chuyện này giao cho ba đó nha.”
Ba Lục gật đầu.
…
Cùng lúc đó, tập đoàn Cố thị.
Trợ lý vội vàng gõ cửa đi vào.
“Chủ tịch, chuyện lúc trước ông kêu tôi điều tra đã có manh mối rồi.”
Cố Hải Sâm nghe thấy nói như thế thì lập tức dừng lại công việc trong tay, nhìn về phía anh ta.
“Đã tra được là ai tính kế chúng ta chưa?”
Trợ lý gật đầu.
“Đã điều tra được rồi, là nhà họ Lục.”
Cố Hải Sâm nghe thấy như thế, cau mày, nhất thời không kịp phản ứng.
“Nhà họ Lục nào?”
Trợ lý thấy thế, giải thích nói: “Chính là nhà họ Lục của cô Lục Kim Yến vẫn luôn không hợp nhau với cô cả của chúng ta.”
Cố Hải Sâm nghe xong thì lập tức trầm mặc.
Bởi vì gần như lúc trợ lý nói ra tên của Lục Kim Yến, trong lòng của ông liền phân tích ra nguyên nhân xảy ra chuyện lần này.
Hiển nhiên đây là nhằm vào Cố Tuyết Trâm!
Mặc dù là bây giờ đã bị Cố Tuyết Trinh thay thế, nhưng mà ông ta biết rõ ràng nhà họ Lục làm như vậy là muốn lợi dụng thời điểm khó khăn của nhà họ Cố để kết hợp với bà chủ nhà họ Phong, để đuổi con gái của ông ra khỏi nhà họ Phong, để dành vị trí cho cô con gái nhà họ Lục.
Khá khen cho một kế hoạch rất hay, hủy đi cơ nghiệp của nhà họ Cố, lại để cho con gái của ông trở thành một người không có chồng, thật sự cho rằng nhà họ Cố của ông là quả hồng mềm mà bóp hay sao?
Hừ, muốn cướp đồ của con gái ông cũng phải nhìn xem ông có đồng ý hay không.
Đúng lúc thừa dịp Tuyết Trâm vẫn còn chưa trở lại, trước tiên ông phải dọn dẹp những chướng ngại trước mắt này, tránh đến lúc Tuyết Trâm trở lại còn bị xem thường.
Nghĩ như vậy, ông lạnh lùng dặn dò trợ lý: “Cậu đi tìm một số người quan sát nhất cử nhất động của nhà họ Lục cho tôi, nếu như bọn họ có bất kỳ động tĩnh khác thường nào thì lập tức đến báo cáo với tôi.
“Vâng ạ.”
Trợ lý nhận mệnh rời đi.
Cố Hải Sâm nhìn bóng lưng rời đi của anh ta, hai mắt nguy hiểm nheo lại.
Dường như là ông ta nghĩ đến cái gì đó, lại lấy điện thoại ra bấm số điện thoại.
Không qua một lát sau liền nghe thấy trong điện thoại vang lên âm thanh trong trẻo của Cố Tuyết Trinh.
“Chuyện gì vậy?”
Cố Hải Sâm cũng không nói lòng vòng, nói ngay vào chuyện chính: “Chuyện trước đó đã tra rõ ràng rồi, là nhà họ Lục ra tay ở sau lưng, là nhằm vào cô đó.”
Cố Tuyết Trinh nghe thấy thì hơi kinh ngạc, nhưng mà rất nhanh cũng hiểu được.
Chỉ sợ đây là ý của Lục Kim Yến.
Dù sao thì nhà họ Cố xảy ra chuyện, đối với cô cũng có ảnh hưởng.
Có điều khi cô nghe thấy được lời nói sau cùng của Cố Hải Sâm, vẫn nhịn không được mà trợn trắng mắt.
Cái gì gọi là nhằm vào cô? Rõ ràng là nhằm vào vị trí mợ chủ của nhà họ Phong mà.
Cố Hải Sâm không biết được suy nghĩ ở trong lòng của cô, thấy cô không nói lời nào, tiếp tục nói: “Khoảng thời gian này cô ở nhà họ Phong cũng chú ý đến động tĩnh ở bên phía nhà họ Lục nhiều một chút đi, đừng bị bọn họ tính kế.”
Cố Tuyết Trinh gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Sau đó Cố Hải Sâm lại dặn dò thêm vài câu, lúc này mới cúp điện thoại.
Cố Tuyết Trinh hơi mệt mỏi để điện thoại di động xuống, cảm giác mỗi một ngày còn mệt mỏi hơn so với cung đấu.
Trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung, điện thoại lại vang lên lần nữa.
Cô ghé mắt nhìn sang, là Mộ Kình gọi tới.
“Anh Mộ, có chuyện gì vậy?”
“Không có việc gì, chỉ là thông báo cho cô một tiếng, ngày mai những nhà thiết kế mà công ty của chúng tôi đã sắp xếp sẽ đến Kinh Đô.”
Cố Tuyết Trinh nghe nói như thế, sắc mặt liền điều chỉnh ngay ngắn, hiểu rõ nói: “Tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp người đi đón máy bay.”
Mộ Kình lên tiếng đồng ý, lại nói vài câu liên quan đến việc hợp tác rồi sau đó cũng cúp điện thoại.
Sau khi cúp máy, Cố Tuyết Trinh đã thay đổi vẻ nhàn nhã trước đó, đi đến bàn làm việc bắt đầu chỉnh lý tài liệu.
Dù sao thì ngày mai cũng phải dùng đến những thứ này.
…
Hôm nay Cố Tuyết Trinh đến công ty rất sớm.
“Cô Cố.”
Thích Tiểu Bát nhìn thấy cô thì chủ động chào hỏi: “À… hình như là em nên đổi xưng hô, nên gọi là tổng giám rồi.”
Cố Tuyết Trinh khoát tay: “Không có việc gì đâu, vốn dĩ cô cũng đi theo tôi để học tập mà, gọi như thế nào cũng được cả.”
Cô nói xong thì muốn đi vào trong phòng làm việc.
Có điều là mới đi được hai bước, cô lại nghĩ đến chuyện gì đó không khỏi dừng lại.
“À đúng rồi, Tiểu Bát, một lát nữa em đi đến sân bay đón nhà thiết kế của RC đi.”
“Vâng ạ cô Cố.”
Cố Hải Sâm mỉm cười đồng ý
Cố Tuyết Trinh gật đầu rồi đi vào trong phòng làm việc
Một lát nữa cô còn có cuộc họp chủ yếu là thiết kế các sản phẩm quần áo mới vào mùa thu năm sao và dự định hợp tác sắp tới với công ty RC
Đặc biệt là chuyện hợp tác, tđối phương đã đến rồi thì bên phía của cô nhất định phải nhanh chóng sắp xếp tốt các vị trí càng sớm càng tốt
Chỉ là đợi đến lúc cô họp xong trở lại bộ phận thiết kế lại phát hiện bầu không khí trong bộ phận thiết kế có chút ngưng trệ
Mà Thích Tiểu Bát đứng ở ngoài phòng làm việc một mặt tuổi thân lau nước mắt
Có chuyện gì vậy
Cố Tuyết Trinh đi đến hỏi thăm
Thích Tiểu Bát nhìn thấy cô thì vội vàng lau nước mắt trên mặt giải thích nói: ” cô Cố, người mà cô kêu em đi đón đã đón về rồi, chỉ là hình như bọn họ không hài lòng với em.”
Cố Tuyết Trinh nhíu mày dò hỏi xảy ra chuyện gì vậy
Tiểu Bát nghe như vậy liền kể tình huống trước đó cho cô nghe một lần.
“Nhà thiết kế mới đến cảm thấy cô không tự mình đi đón bọn họ là không tôn trọng với bọn họ nói không ít lời khó nghe, em giải thích cho bọn họ nhưng mà bọn họ lại không nghe còn nói lúc trước công ty hợp tác là do chúng ta đã cầu xin bọn họ hợp tác.”
Thích Tiểu Bát nói xong lời cuối cùng cũng không nhịn được mà tức giận: “những người này không hề có chút tố chất nào cả không biết sao có thể làm được nhà thiết kế nữa.”
Thấy thế Cố Tuyết Trinh miễn cười an ủi: “thôi được rồi đừng khóc nữa việc này là do tôi đã không suy nghĩ chu toàn đã để cô chịu ủy khuất.”
Thích Tiểu Bát lắc đầu: ” không có liên quan gì đến cô Cố cả là do bọn họ nói chuyện không có đạo lý.”
Cố Tuyết Trinh nghe vậy cũng không biết nên nói cái gì bèn hỏi: ” vậy hiện tại bọn họ đâu rồi.”
Thích Tiểu Bát chỉ vào trong phòng làm việc rồi nói: ” đều ở bên trong hết á.
Tác giả :
Mango Mousse