Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo
Chương 64: Lại bị bắt làm tù binh
Edit: TiêuKhang"Anh.....Ưm....." Cái miệng nhỏ vừa định phản bác nhưng đã bị hôn tới tấp, cô chỉ có thể phát ra tiếng ú ớ dùng hai tay đẩy ngực anh ra thế nhưng bàn tay to lớn ngang tàng của anh lại kiềm chặt hai tay cô tạo thành tư thế đầu hàng kẹp sát vào hai bên gối nằm.Khoảng cách của hai người như keo dính sát vào nhau, bầu ngực mềm mại bị anh ép đến tới căng cứng vô cùng đau đớn.Anh đưa lưỡi tiến vào khoang miệng mút hết chất ngọt trong cô, điên cuồng khuấy đảo làm loạn truyền hơi thở nồng đậm của mình sang miệng cô. Cái cảm giác kỳ lạ kia lại tới khiến cả người cô dần dần mềm nhũn, cô cho rằng mình sắp nghẹt thở chết rồi thì anh mới nhả môi cô ra, bờ môi mỏng men lần xuống dưới luồn vào trong cổ áo."Này.... Lăng Bắc Hàn.....Anh không thể! Anh mau buông tôi ra….Nè..." Hai tay bị anh chế ngự làm cô không thể động đậy, cô cảm thấy nguy hiểm đang đến gần, ngốc đầu dậy thì thấy vạt áo mình đã bị anh cởi ra lại còn đang hôn lên ngực mình, miệng anh không khác gì loài dã thú, cũng dùng phương thức gặm cắn mà đẩy cho áo ngực cô trồi lên trên.Ý thức của Úc Tử Duyệt bị tấn công mãnh liệt, mặt cô ửng đỏ tim đập nhảy loạn xạ, trong đầu cô lại nghĩ tới những hình ảnh của truyện đam mĩ mà mình từng đọc qua, tiểu công cũng bá đạo cưỡng chế đối xử với tiểu thụ như thế, trống ngực đập thình thịch dồn dập….Hơi khẩn trương nhưng cũng rất mong đợi!Mong đợi? Trời đất! Úc Tử Duyệt, mày thật đúng là một đứa háo sắc không biết xấu hổ.....Sao mày có thể....."A....." Một cảm giác từ nhè nhẹ như mèo quàu rồi chuyển sang rần rần tê dại, cô không kiềm chế được bật lên tiếng rên rỉ, cúi đầu xuống thì thấy miệng của tên đàn ông như mảnh thủ nơi hoang dã đang gặm cắn quả hồng nhỏ của mình, cô còn thấy anh đang dùng lưỡi liếm vào nơi đó của mình, làm cho tim cô càng đập dữ dội hơn, cảm thấy ở chỗ nào đó trong thân thể đang co giật liên hồi..... "Tập trung vào đi!" Anh chợt phát hiện suy nghĩ của cô đang đi hoang, mang tính chất trừng phạt mà điên cuồng cạp cắn cô như thú hoang, trong đôi mắt giờ đây đã bị dục vọng khống chế nhìn cô trừng trừng lại còn ngang ngược ra lệnh."Anh......Anh.....Không được! Không được ép buộc tôi!" Lý trí thoáng quay trở lại cô liền kháng nghị nói."Cô bé, em đừng nói dối, cơ thể em đã tố cáo cái miệng nhỏ chanh chua của em rồi!" Nhếch môi cười tinh quái, Lăng Bắc Hàn gian ác nói, bàn tay to để ngoài lớp quần nhỏ của cô, hài lòng khi thấy nơi đó đã hơi ẩm ướt."Đừng......" Mặt cô đỏ rực như lửa thì thào kháng nghị.Anh, anh ta chạm vào nơi đó của mình....!Úc Tử Duyệt cảm thấy đầu như muốn nổ tung, đưa tay tính đẩy ngực anh ra, nhưng bàn tay nhỏ bé của cô không có chút hơi sức nào xụi xuống quàng lên cổ anh."Đừng mà....Lăng Bắc Hàn....Tôi, tôi vẫn chưa có tắm.....Dơ lắm, để tôi, tôi đi tắm cái đã!" Tia lý trí còn sót lại ngay lập tức giúp cô nghĩ tới biện pháp đào tẩu vì vậy vội vàng nói."Làm xong rồi đi tắm cũng không muộn!" Lăng Bắc Hàn ranh mãnh cười, làm gì có chuyên dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy, ngày mai sau khi cùng cô về nhà xong anh còn phải quay lai doanh trại. Nghĩ đến hai tháng tới không được nhìn thấy cô lòng lại có chút không đành, giờ phút này chỉ muốn tham lam tấn công vùi sâu vào nơi ấm áp kia của cô mà thôi."........" Tên khốn thúi tha này….. Úc Tử Duyệt âm thầm rủa xả, "Á....Lấy nó ra....Anh...." Trời ơi! Đó là gón tay mà? Sao lại để ở nơi đó.....Cô có thể cảm nhận được ngón tay thô ráp của anh.....Ngón tay nhích từng chút tiến vào rồi rút ra, cũng không biết đang ma sát cọ nhè nhẹ ở chỗ nào mà khiến cho khắp người cô tê dại, mềm nhũn nhẹ hẫng như bay, thực sự rất muốn cứ nằm im như thế nhưng ngược lại thì muốn anh vẫn tiếp tục....Mật dịch của cô chảy ra càng lúc càng nhiều, Lăng Bắc Hàn thấy thế vô cùng thỏa mãn xoay người ngồi dậy, đem hai chân cô gập thành chữ M để thuận tiện khi anh yêu cô.....Sự âu yếm uốt ve của anh càng làm cho chất mật dịch trong cô chảy ra nhiều hơn......"Ưm....." Khoảnh khắc này, Úc Tử Duyệt đã thực sự đầu hàng trước kỹ thuật cao siêu của anh, đắm chìm say mê, quên mất mình phải giãy dụa và phản kháng mà ngược lại còn rất vui sướng rên rỉ ra tiếng.....
Tác giả :
Ức Tích Nhan