Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái
Chương 24 Tranh cãi
Đường Vũ Nhu chạy đến trước mặt Đường Tâm Nhan mà khóc nức nở, sau đó tức giận chất vấn cô, “Tâm Nhan em thật quá đáng!”
Đường Tâm Nhan nghe thấy tiếng giày cao gót đang đi tới bên ngoài nhà vệ sinh, cô liền hiểu được suy tính của Đường Vũ Nhu, đôi mày thanh tú khẽ nhướng lên, có chút buồn cười nói: “Đừng có bê đá rồi tự đập vào chân mình.”
Đường Vũ Nhu vừa lau nước mắt vừa giận dữ nói: “Chị biết chị không phải là con gái ruột của nhà họ Đường. Khi còn bé, em luôn coi thường chị, nhưng em không thể bắt nạt chị ở mọi nơi như vậy chứ?”
“Tại sao chị không thể thử vai phim của Đạo diễn Hầu? Em sợ thua chị, nên xé váy chị muốn làm chị xấu hổ, Đường Tâm Nhan, em cũng quá phận rồi? Cho dù chị là con gái nuôi của nhà họ Đường thì chị cũng là chị gái của em a!”
Vợ của Đạo diễn Hầu đã bước tới cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy cảnh tượng bên trong, bà ấy lạnh giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Đường Vũ Nhu nghe thấy giọng nói của bà ấy liền quay lại, nước mắt lã chã rơi xuống, “Hầu phu nhân, không, không có gì. Tôi và em gái tranh cãi chút chuyện thôi, để bà chê cười rồi.”
Theo những gì cô biết, Hầu phu nhân là một người phụ nữ mạnh mẽ, coi trọng chính nghĩa và yêu thích đấu tranh chống lại những bất công. Bà ấy ghét nhất những kẻ chuyên bắt nạt người yếu thế. Đường Vũ Nhu biết rõ chỉ cần mình tỏ ra yếu đuối, chắc chắn có thể có được sự thông cảm và thương hại từ bà ấy.
Đường Vũ Nhu cố tình không đề cập đến lý do, điều đó càng có thể khơi dậy sự quan tâm và tinh thần chính nghĩa của vợ Đạo diễn Hầu.
Bà ấy cau mày nhìn Đường Tâm Nhan người từ nãy giờ vẫn trầm mặc không lên tiếng. Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tâm Nhan nở một nụ cười thản nhiên có một chút giễu cợt.
Đặt kịch bản và bút mực đen trên tay xuống, cô ấy bước đến chỗ Hầu phu nhân và nói với giọng nhẹ nhàng và mềm mại, “Hầu phu nhân, Đường Vũ Nhu vừa nói rằng tôi đã xé váy của cô ta vì muốn làm cô ta xấu hổ. Bà vừa lúc tới đây vậy mời bà phân xử công bằng giúp tôi. Bà phải hiểu rõ về khả năng diễn xuất của tôi với cô ta. Nếu cô ta không xấu hổ thì tôi sẽ bị ảnh hưởng gì?”
“Hơn nữa, tuy trên danh nghĩa cô ta là chị gái tôi, nhưng cô ta đã làm ra những chuyện không xứng là chị gái tôi? Trước khi tôi rời khỏi giới giải trí, cô ta đã cướp đi vị trí của tôi, lấy đi quảng cáo đại diện của tôi, còn tiếp tục bôi nhọ tôi trong giới giải trí. Tôi đã làm gì với cô ta chưa?”
Đường Tâm Nhan không phải là người thích tranh giành, nếu không phải Đường Vũ Nhu liên tục chạm tới giới hạn của cô, cô thật sự sẽ không thèm quan tâm đến cô ta làm gì.
Khi Đường Tâm Nhan đang nói chuyện, cô ta không thể chen vào được, chỉ có thể đứng đó mà rơi nước mắt.
Về khí chất trên người, một Đường Tâm Nhan kiều diễm và quyến rũ đương nhiên hơn hẳn Đường Vũ Nhu một bậc.
Vợ Đạo diễn Hầu không biết nhiều về chị em nhà họ Đường, nhưng bà cũng nghe nói một chút. Một năm trước, nhân vật chính trong một bộ phim điện ảnh dân quốc vốn là của Đường Tâm Nhan sau đó lại đổi thành Đường Vũ Nhu, hơn nữa có hai quảng cáo đại diện, cũng được đổi từ Đường Tâm Nhan thành Đường Vũ Nhu.
Chỉ là sau này một người thì giải nghệ, người còn lại cũng ra nước ngoài, khó để tìm thấy bóng dáng trong giới giải trí trong nửa năm này.
Nghe hai người nói vậy chắc là đều muốn mượn bộ phim này để quay lại!
“Tâm Nhan, em đổ oan cho chị. Mấy bộ phim và quảng cáo đại diện hồi đó đổi thành chị còn không phải là do em đi quyến rũ đạo diễn, và giám đốc của công ty đại diện, vợ của người ta mới thay em sao?”
Mấy lời Đường Vũ Nhu nói đều có ý ám chỉ rất cao. Hầu phu nhân tuy có chí khí, trọng nghĩa nhưng cũng là phụ nữ, ai lại không sợ một tiểu tam xinh đẹp muốn quyến rũ chồng mình?
Sắc mặt của vợ Đạo diễn Hầu hơi đổi, ánh mắt nhìn Đường Tâm Nhan càng dò xét và phức tạp hơn.
Trong lòng Đường Tâm Nhan hừ một tiếng, hai tay xuôi bên hông đã nắm chặt thành đấm. Sau vài giây, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, “Hầu phu nhân, một người có thể tùy ý vu khống người khác, bà cảm thấy lời cô ta nói có thể tin được không? Cô ta không phải nói tôi xé váy cô ta sao? Tôi có thể chứng minh rằng tôi không xé nó!”
Đường Tâm Nhan nghe thấy tiếng giày cao gót đang đi tới bên ngoài nhà vệ sinh, cô liền hiểu được suy tính của Đường Vũ Nhu, đôi mày thanh tú khẽ nhướng lên, có chút buồn cười nói: “Đừng có bê đá rồi tự đập vào chân mình.”
Đường Vũ Nhu vừa lau nước mắt vừa giận dữ nói: “Chị biết chị không phải là con gái ruột của nhà họ Đường. Khi còn bé, em luôn coi thường chị, nhưng em không thể bắt nạt chị ở mọi nơi như vậy chứ?”
“Tại sao chị không thể thử vai phim của Đạo diễn Hầu? Em sợ thua chị, nên xé váy chị muốn làm chị xấu hổ, Đường Tâm Nhan, em cũng quá phận rồi? Cho dù chị là con gái nuôi của nhà họ Đường thì chị cũng là chị gái của em a!”
Vợ của Đạo diễn Hầu đã bước tới cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy cảnh tượng bên trong, bà ấy lạnh giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Đường Vũ Nhu nghe thấy giọng nói của bà ấy liền quay lại, nước mắt lã chã rơi xuống, “Hầu phu nhân, không, không có gì. Tôi và em gái tranh cãi chút chuyện thôi, để bà chê cười rồi.”
Theo những gì cô biết, Hầu phu nhân là một người phụ nữ mạnh mẽ, coi trọng chính nghĩa và yêu thích đấu tranh chống lại những bất công. Bà ấy ghét nhất những kẻ chuyên bắt nạt người yếu thế. Đường Vũ Nhu biết rõ chỉ cần mình tỏ ra yếu đuối, chắc chắn có thể có được sự thông cảm và thương hại từ bà ấy.
Đường Vũ Nhu cố tình không đề cập đến lý do, điều đó càng có thể khơi dậy sự quan tâm và tinh thần chính nghĩa của vợ Đạo diễn Hầu.
Bà ấy cau mày nhìn Đường Tâm Nhan người từ nãy giờ vẫn trầm mặc không lên tiếng. Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tâm Nhan nở một nụ cười thản nhiên có một chút giễu cợt.
Đặt kịch bản và bút mực đen trên tay xuống, cô ấy bước đến chỗ Hầu phu nhân và nói với giọng nhẹ nhàng và mềm mại, “Hầu phu nhân, Đường Vũ Nhu vừa nói rằng tôi đã xé váy của cô ta vì muốn làm cô ta xấu hổ. Bà vừa lúc tới đây vậy mời bà phân xử công bằng giúp tôi. Bà phải hiểu rõ về khả năng diễn xuất của tôi với cô ta. Nếu cô ta không xấu hổ thì tôi sẽ bị ảnh hưởng gì?”
“Hơn nữa, tuy trên danh nghĩa cô ta là chị gái tôi, nhưng cô ta đã làm ra những chuyện không xứng là chị gái tôi? Trước khi tôi rời khỏi giới giải trí, cô ta đã cướp đi vị trí của tôi, lấy đi quảng cáo đại diện của tôi, còn tiếp tục bôi nhọ tôi trong giới giải trí. Tôi đã làm gì với cô ta chưa?”
Đường Tâm Nhan không phải là người thích tranh giành, nếu không phải Đường Vũ Nhu liên tục chạm tới giới hạn của cô, cô thật sự sẽ không thèm quan tâm đến cô ta làm gì.
Khi Đường Tâm Nhan đang nói chuyện, cô ta không thể chen vào được, chỉ có thể đứng đó mà rơi nước mắt.
Về khí chất trên người, một Đường Tâm Nhan kiều diễm và quyến rũ đương nhiên hơn hẳn Đường Vũ Nhu một bậc.
Vợ Đạo diễn Hầu không biết nhiều về chị em nhà họ Đường, nhưng bà cũng nghe nói một chút. Một năm trước, nhân vật chính trong một bộ phim điện ảnh dân quốc vốn là của Đường Tâm Nhan sau đó lại đổi thành Đường Vũ Nhu, hơn nữa có hai quảng cáo đại diện, cũng được đổi từ Đường Tâm Nhan thành Đường Vũ Nhu.
Chỉ là sau này một người thì giải nghệ, người còn lại cũng ra nước ngoài, khó để tìm thấy bóng dáng trong giới giải trí trong nửa năm này.
Nghe hai người nói vậy chắc là đều muốn mượn bộ phim này để quay lại!
“Tâm Nhan, em đổ oan cho chị. Mấy bộ phim và quảng cáo đại diện hồi đó đổi thành chị còn không phải là do em đi quyến rũ đạo diễn, và giám đốc của công ty đại diện, vợ của người ta mới thay em sao?”
Mấy lời Đường Vũ Nhu nói đều có ý ám chỉ rất cao. Hầu phu nhân tuy có chí khí, trọng nghĩa nhưng cũng là phụ nữ, ai lại không sợ một tiểu tam xinh đẹp muốn quyến rũ chồng mình?
Sắc mặt của vợ Đạo diễn Hầu hơi đổi, ánh mắt nhìn Đường Tâm Nhan càng dò xét và phức tạp hơn.
Trong lòng Đường Tâm Nhan hừ một tiếng, hai tay xuôi bên hông đã nắm chặt thành đấm. Sau vài giây, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, “Hầu phu nhân, một người có thể tùy ý vu khống người khác, bà cảm thấy lời cô ta nói có thể tin được không? Cô ta không phải nói tôi xé váy cô ta sao? Tôi có thể chứng minh rằng tôi không xé nó!”
Tác giả :
Khuyết Danh