Có Vợ Là Cả Gia Tài
Chương 124: Há hốc mồm
Giống như là có lực hiệu triệu, người ở bốn phương tám hướng đều chậm rãi tụ tập lại xung quanh sân khấu, Hiểu Nhi cũng xoay người, chỉ thấy người dẫn chương trình cầm một miếng vải màu đơn lên.
"Trò chơi của chúng ta rất đơn giản, tấm vải to nhỏ như nhau, có trơn, có hoa văn, năm người mẫu, người dự thi cần dùng vải làm quần áo ở hiện trường, chú ý là, chỉ có vải, kéo và ba cái kim băng, không có kim cũng không có chỉ, thời gian chuẩn bị năm phút đồng hồ, thời gian trận đấu ba phút! Nói cách khác, chỉ trong ba phút, người dự thi phải dùng trí tuệ và linh cảm của mình, để cho người mẫu đang mặc Bikini của chúng tôi mặc một bộ quần áo hoàn mỹ nhất! Đương nhiên, giám khảo chính là tất cả đàn ông ở trong hội trường của chúng ta hôm nay! Không phải chúng tôi kỳ thị giới tính, phụ nữ mặc quần áo, ngoại trừ thỏa mãn chính mình, chính là vì hấp dẫn ánh mắt của người khác phái, đúng không? Tin tưởng ánh mắt và phẩm vị của phần đông đàn ông, có thể đủ phán đoán được sự thắng bại hôm nay!"
Người dẫn chương trình đưa tay lên, năm cô bé cao ngồng chiều cao cân nặng không quá khác biệt đi lên sân khấu, dưới sân khấu, lập tức có một tràng vỗ tay nhiệt liệt và tiếng hoan hô chói tai.
Hiểu Nhi nhịn không được liếc mắt: Đàn ông, thật đúng là--
Bên cạnh, Quách Tiếu Nhu trực tiếp nói xấu: "Thấp kém! Đúng là chó đội lốt người, thật giống như mấy đời chưa từng gặp phụ nữ! Dáng người kiểu này, cũng thét lên được?"
Quay đầu, ánh mắt tà ác của Hiểu Nhi quét qua người cô ấy: "Ừ, hẳn là mời cô Quách của chúng ta lên, mới có thể cho bọn họ mở mang kiến thức cái gì gọi là "Phụ nữ"!"
"Trêu tớ, đúng không?"
Quay lại, Quách Tiếu Nhu duỗi tay chọc lét, trong góc, một đen một trắng, hai người cười đùa náo loạn lên.
"Đẩy người đẹp Hiểu của chúng ta lên, bảo đảm mỗi người bọn họ đều tự ti!"
Ôm lấy chính mình, Hiểu Nhi giơ ngón tay lên chỉ trên sân khấu, nhận thua: "Ha ha, hư! Hư--Nghe xem người dẫn chương trình nói cái gì?""Giải nhất ngày hôm nay, là một bộ sổ tay thiết kế do nhà thiết kế thời trang trứ danh đại sư Cniva tự tay làm ra, hội tụ tâm huyết, kinh nghiệm cả đời, vô cùng có giá trị sưu tầm, khoảng chừng có ba bản! Tất cả những người dự thi khác còn có thể nhận được một phần thưởng tham dự 24 triệu do nhà tài trợ lần này cung cấp, còn có một phần thưởng thần bí khác, tạm thời phải giữ bí mật, cuối cùng mới công bố! Hoan nghênh mọi người nhiệt tình tham gia, chỉ có năm người thôi! Tới trước được trước!"
"Đại sư Cniva đó! Hiểu Nhi, không phải cậu rất thích nhà thiết kế áo cưới lớn đó sao? Nghe nói bây giờ ông ta hàng năm cho ra một sản phẩm thôi, hơn nữa có tiền nhưng không có thân phận cũng không mặc được, rất nhiều ngôi sao tai to mặc lớn xếp hàng đều khó cầu đó! Nhưng mà, dù sao cũng là áo cưới, không thông dụng, một bộ hơn mười lăm tỷ, làm tớ cũng cảm thấy xa xỉ, kỳ thật tớ cũng không cảm thấy có bao nhiêu điểm sáng!"
Quách Tiếu Nhu nói thầm, Hiểu Nhi vẫn đang suy nghĩ có nên đi lên hay không, không nói đến có tiền cầm về, bản thiết kế này, cô cũng rất thích, chuyên ngành của cô, đã hoang phế hơn nửa, nhưng mà bản thiết kế, vẫn là yêu thích của cô.
"Bên trong xem cách thức, bên ngoài xem náo nhiệt, uổng cho cậu là nhà thiết kế chuyên nghiệp, như thế nào lại giống người thường như thế? Tác phẩm của đại sư Cniva đều là thuần thủ công, hơn nữa thiết kế của ông ấy như nước chảy mây trôi, vô cùng tự nhiên. Hình dáng đẹp, mặc thoải mái, cậu biết rất nhiều lễ phục vì hiệu quả đều dùng khung váy, nhưng thiết kế của ông ấy, vừa tinh xảo vừa nhẹ nhàng, không dùng khung váy cũng có thể tạo nên hiệu quả! Đây là cái tớ thưởng thức nhất."
Nói đến chuyên ngành, trong con mắt Hiểu Nhi nhàn nhàn tỏa ra thần thái sáng chói.
"Tớ nghe người ta nói, trước kia ông ấy đã từng học nhuộm, cho nên đặc biệt nghiên cứu với sợi tổng hợp, hơn nữa còn tự mình nghiên cứu phương pháp xử lý đặc biệt, cho nên, tác phẩm của ông ấy, có phong cách riêng! Có thể cũng là vì nguyên nhân này! Tác phẩm của ông ấy rất ít, nhưng đều là tự tay hoàn thành, giá trị này, đương nhiên khác biệt! Hơn nữa, cậu xem, thiết kế của ông ấy, dùng nguyên liệu nhẹ để thành hình, rất nổi bật dáng người, hoàn toàn không làm người ta có cảm giác rẻ tiền, sụp đổ, hơn nữa tớ cảm thấy ông ấy vô cùng hiểu cơ thể người phụ nữ, không thấu không lộ nhưng luôn có thể nổi lên hai điểm, tớ nghĩ đây mới thật sự là cao cấp!"
"Ai u, cậu sắp trở thành người đại diện của đại sư Cniva rồi!" Khen ngợi kêu lên một tiếng, Quách Tiếu Nhu ôm Hiểu Nhi, lắc đầu:
"Cậu không làm nhà thiết kế, quả thực là quá phung phí của trời!"
"Lại nữa rồi! Cậu nhất định không tổn thương tớ thì không thoải mái có phải không? Cẩn thận tớ cướp đi bát cơm của cậu!"
Ngạo kiều trừng mắt nhìn cô ấy, Hiểu Nhi cười híp mắt.
"Tớ cầu còn không được! Cậu biết, tớ làm cái này, chỉ là vì yêu thích, tớ không có khát vọng lớn như vậy, chỉ cần có thể lấp đầy cái bụng, có chút thành tựu, tớ đã cảm thấy mỹ mãn. Súng bắn chim đầu đàn, đã nghe qua chưa? Tớ sợ nhất là cảm giác đứng ở chỗ cao bị người ta chỉ chỉ chỏ chỏ!"
Gật đầu, Hiểu Nhi cũng tỏ vẻ đồng ý.
"Đúng thế! Có đôi khi, bình bình thản thản càng thích! Tiếu Nhu, hai người chúng ta có phải quá không có ý chí rồi không?"
"Cái gì? Đây gọi là "Ai có chí nấy"! Lên trên đó có ý chí lắm, thử một chút đi! Cậu thưởng thức đại sư Cniva như vậy, không đi lên, mới là khinh nhờn! Nhanh! Nhanh--"Đang lúc nói chuyện, Hiểu Nhi đã bị đẩy sang một bên,
"Ai, sao cậu không đi lên?" Nhìn trên sân khấu ánh đèn lấp lánh, Hiểu Nhi vẫn có chút rối rắm.
"Tớ cổ vũ cho cậu mà!" Làm một tư thế "Cố gắng lên" Quách Tiếu Nhu đến gần bên tai cô, thấp giọng nói: "Nếu mà tớ đi lên, thất bại, vậy rất mất mặt! Nhiều con mắt nhìn chằm chằm vào như vậy!"
Quay đầu, Hiểu Nhi liếc mắt: Có ý gì? Cô thì da mặt dày, không sợ mất thể diện?
Cười ha ha hai tiếng, Quách Tiếu Nhu nói: "Trong mắt người ngoài, cậu chính là nghiệp dư! Thắng, đó là thiên phú bẩm sinh, thất bại đó là đương nhiên! Cho nên---"
Gật nhẹ đầu, Quách Tiếu Nhu có ý "Cậu hiểu mà."
Nghe lời của cô ấy, ngược lại có lý, hơn nữa, cái này kỳ thật còn dựa vào phát huy ở hiện trường, Hiểu Nhi không phải sợ thua, chỉ là bị nhiều người nhìn chằm chằm vào như vậy, cũng có chút khiếp sợ.
"Đi thử môt chút đi! Khó có được cơ hội làm lại nghề cũ, không muốn nhân cơ hội này cảm thụ một chút?"
Lập tức bị thuyết phục rồi, Hiểu Nhi đi lên, cầm tấm thẻ cuối cùng.
Ngoái đầu nhìn lại Quách Tiếu Nhu gật đầu, lại cho cô một ánh mắt khích lệ và động tác "cố gắng lên". Mỉm cười, Hiểu Nhi đi ký tên.
Người dẫn chương trình lại nói quy tắc lại cho mỗi người. Đều tự rút thăm chọn người mẫu, rất nhanh, năm vách ngăn độc lập bị kéo lên.
Năm người đều nhìn không thấy nhau, nhưng mà người bên dưới có thể nhìn thấy tất cả.
"Tiếp theo mới các thí sinh dự thi, đầu tiên trải tấm vải mình đã chọn ra--"
Bởi vì căn cứ vào người mẫu trước mặt chọn vải mình thích, người mẫu ngẫu nhiên của Hiểu Nhi là một người mẫu thanh xuân hoạt bát, tươi cười ngọt ngào, nên cô chọn một tấm vải sợi tổng hợp hoa nhỏ màu xanh lá cây lộ ra vẻ hoạt bát.
Vừa mở ra, Hiểu Nhi có chút há hốc mồm, vải là ba tấm hình thức in hoa tổng hợp, một phần ba là màu trơn, một phần ba là hoa nhỏ cô nhìn thấy, một phần ba còn lại, là hình học!
Trương Việt Khánh vừa đi vào, đã bị cô ở trên sân khấu hút ánh mắt đi!
"Trò chơi của chúng ta rất đơn giản, tấm vải to nhỏ như nhau, có trơn, có hoa văn, năm người mẫu, người dự thi cần dùng vải làm quần áo ở hiện trường, chú ý là, chỉ có vải, kéo và ba cái kim băng, không có kim cũng không có chỉ, thời gian chuẩn bị năm phút đồng hồ, thời gian trận đấu ba phút! Nói cách khác, chỉ trong ba phút, người dự thi phải dùng trí tuệ và linh cảm của mình, để cho người mẫu đang mặc Bikini của chúng tôi mặc một bộ quần áo hoàn mỹ nhất! Đương nhiên, giám khảo chính là tất cả đàn ông ở trong hội trường của chúng ta hôm nay! Không phải chúng tôi kỳ thị giới tính, phụ nữ mặc quần áo, ngoại trừ thỏa mãn chính mình, chính là vì hấp dẫn ánh mắt của người khác phái, đúng không? Tin tưởng ánh mắt và phẩm vị của phần đông đàn ông, có thể đủ phán đoán được sự thắng bại hôm nay!"
Người dẫn chương trình đưa tay lên, năm cô bé cao ngồng chiều cao cân nặng không quá khác biệt đi lên sân khấu, dưới sân khấu, lập tức có một tràng vỗ tay nhiệt liệt và tiếng hoan hô chói tai.
Hiểu Nhi nhịn không được liếc mắt: Đàn ông, thật đúng là--
Bên cạnh, Quách Tiếu Nhu trực tiếp nói xấu: "Thấp kém! Đúng là chó đội lốt người, thật giống như mấy đời chưa từng gặp phụ nữ! Dáng người kiểu này, cũng thét lên được?"
Quay đầu, ánh mắt tà ác của Hiểu Nhi quét qua người cô ấy: "Ừ, hẳn là mời cô Quách của chúng ta lên, mới có thể cho bọn họ mở mang kiến thức cái gì gọi là "Phụ nữ"!"
"Trêu tớ, đúng không?"
Quay lại, Quách Tiếu Nhu duỗi tay chọc lét, trong góc, một đen một trắng, hai người cười đùa náo loạn lên.
"Đẩy người đẹp Hiểu của chúng ta lên, bảo đảm mỗi người bọn họ đều tự ti!"
Ôm lấy chính mình, Hiểu Nhi giơ ngón tay lên chỉ trên sân khấu, nhận thua: "Ha ha, hư! Hư--Nghe xem người dẫn chương trình nói cái gì?""Giải nhất ngày hôm nay, là một bộ sổ tay thiết kế do nhà thiết kế thời trang trứ danh đại sư Cniva tự tay làm ra, hội tụ tâm huyết, kinh nghiệm cả đời, vô cùng có giá trị sưu tầm, khoảng chừng có ba bản! Tất cả những người dự thi khác còn có thể nhận được một phần thưởng tham dự 24 triệu do nhà tài trợ lần này cung cấp, còn có một phần thưởng thần bí khác, tạm thời phải giữ bí mật, cuối cùng mới công bố! Hoan nghênh mọi người nhiệt tình tham gia, chỉ có năm người thôi! Tới trước được trước!"
"Đại sư Cniva đó! Hiểu Nhi, không phải cậu rất thích nhà thiết kế áo cưới lớn đó sao? Nghe nói bây giờ ông ta hàng năm cho ra một sản phẩm thôi, hơn nữa có tiền nhưng không có thân phận cũng không mặc được, rất nhiều ngôi sao tai to mặc lớn xếp hàng đều khó cầu đó! Nhưng mà, dù sao cũng là áo cưới, không thông dụng, một bộ hơn mười lăm tỷ, làm tớ cũng cảm thấy xa xỉ, kỳ thật tớ cũng không cảm thấy có bao nhiêu điểm sáng!"
Quách Tiếu Nhu nói thầm, Hiểu Nhi vẫn đang suy nghĩ có nên đi lên hay không, không nói đến có tiền cầm về, bản thiết kế này, cô cũng rất thích, chuyên ngành của cô, đã hoang phế hơn nửa, nhưng mà bản thiết kế, vẫn là yêu thích của cô.
"Bên trong xem cách thức, bên ngoài xem náo nhiệt, uổng cho cậu là nhà thiết kế chuyên nghiệp, như thế nào lại giống người thường như thế? Tác phẩm của đại sư Cniva đều là thuần thủ công, hơn nữa thiết kế của ông ấy như nước chảy mây trôi, vô cùng tự nhiên. Hình dáng đẹp, mặc thoải mái, cậu biết rất nhiều lễ phục vì hiệu quả đều dùng khung váy, nhưng thiết kế của ông ấy, vừa tinh xảo vừa nhẹ nhàng, không dùng khung váy cũng có thể tạo nên hiệu quả! Đây là cái tớ thưởng thức nhất."
Nói đến chuyên ngành, trong con mắt Hiểu Nhi nhàn nhàn tỏa ra thần thái sáng chói.
"Tớ nghe người ta nói, trước kia ông ấy đã từng học nhuộm, cho nên đặc biệt nghiên cứu với sợi tổng hợp, hơn nữa còn tự mình nghiên cứu phương pháp xử lý đặc biệt, cho nên, tác phẩm của ông ấy, có phong cách riêng! Có thể cũng là vì nguyên nhân này! Tác phẩm của ông ấy rất ít, nhưng đều là tự tay hoàn thành, giá trị này, đương nhiên khác biệt! Hơn nữa, cậu xem, thiết kế của ông ấy, dùng nguyên liệu nhẹ để thành hình, rất nổi bật dáng người, hoàn toàn không làm người ta có cảm giác rẻ tiền, sụp đổ, hơn nữa tớ cảm thấy ông ấy vô cùng hiểu cơ thể người phụ nữ, không thấu không lộ nhưng luôn có thể nổi lên hai điểm, tớ nghĩ đây mới thật sự là cao cấp!"
"Ai u, cậu sắp trở thành người đại diện của đại sư Cniva rồi!" Khen ngợi kêu lên một tiếng, Quách Tiếu Nhu ôm Hiểu Nhi, lắc đầu:
"Cậu không làm nhà thiết kế, quả thực là quá phung phí của trời!"
"Lại nữa rồi! Cậu nhất định không tổn thương tớ thì không thoải mái có phải không? Cẩn thận tớ cướp đi bát cơm của cậu!"
Ngạo kiều trừng mắt nhìn cô ấy, Hiểu Nhi cười híp mắt.
"Tớ cầu còn không được! Cậu biết, tớ làm cái này, chỉ là vì yêu thích, tớ không có khát vọng lớn như vậy, chỉ cần có thể lấp đầy cái bụng, có chút thành tựu, tớ đã cảm thấy mỹ mãn. Súng bắn chim đầu đàn, đã nghe qua chưa? Tớ sợ nhất là cảm giác đứng ở chỗ cao bị người ta chỉ chỉ chỏ chỏ!"
Gật đầu, Hiểu Nhi cũng tỏ vẻ đồng ý.
"Đúng thế! Có đôi khi, bình bình thản thản càng thích! Tiếu Nhu, hai người chúng ta có phải quá không có ý chí rồi không?"
"Cái gì? Đây gọi là "Ai có chí nấy"! Lên trên đó có ý chí lắm, thử một chút đi! Cậu thưởng thức đại sư Cniva như vậy, không đi lên, mới là khinh nhờn! Nhanh! Nhanh--"Đang lúc nói chuyện, Hiểu Nhi đã bị đẩy sang một bên,
"Ai, sao cậu không đi lên?" Nhìn trên sân khấu ánh đèn lấp lánh, Hiểu Nhi vẫn có chút rối rắm.
"Tớ cổ vũ cho cậu mà!" Làm một tư thế "Cố gắng lên" Quách Tiếu Nhu đến gần bên tai cô, thấp giọng nói: "Nếu mà tớ đi lên, thất bại, vậy rất mất mặt! Nhiều con mắt nhìn chằm chằm vào như vậy!"
Quay đầu, Hiểu Nhi liếc mắt: Có ý gì? Cô thì da mặt dày, không sợ mất thể diện?
Cười ha ha hai tiếng, Quách Tiếu Nhu nói: "Trong mắt người ngoài, cậu chính là nghiệp dư! Thắng, đó là thiên phú bẩm sinh, thất bại đó là đương nhiên! Cho nên---"
Gật nhẹ đầu, Quách Tiếu Nhu có ý "Cậu hiểu mà."
Nghe lời của cô ấy, ngược lại có lý, hơn nữa, cái này kỳ thật còn dựa vào phát huy ở hiện trường, Hiểu Nhi không phải sợ thua, chỉ là bị nhiều người nhìn chằm chằm vào như vậy, cũng có chút khiếp sợ.
"Đi thử môt chút đi! Khó có được cơ hội làm lại nghề cũ, không muốn nhân cơ hội này cảm thụ một chút?"
Lập tức bị thuyết phục rồi, Hiểu Nhi đi lên, cầm tấm thẻ cuối cùng.
Ngoái đầu nhìn lại Quách Tiếu Nhu gật đầu, lại cho cô một ánh mắt khích lệ và động tác "cố gắng lên". Mỉm cười, Hiểu Nhi đi ký tên.
Người dẫn chương trình lại nói quy tắc lại cho mỗi người. Đều tự rút thăm chọn người mẫu, rất nhanh, năm vách ngăn độc lập bị kéo lên.
Năm người đều nhìn không thấy nhau, nhưng mà người bên dưới có thể nhìn thấy tất cả.
"Tiếp theo mới các thí sinh dự thi, đầu tiên trải tấm vải mình đã chọn ra--"
Bởi vì căn cứ vào người mẫu trước mặt chọn vải mình thích, người mẫu ngẫu nhiên của Hiểu Nhi là một người mẫu thanh xuân hoạt bát, tươi cười ngọt ngào, nên cô chọn một tấm vải sợi tổng hợp hoa nhỏ màu xanh lá cây lộ ra vẻ hoạt bát.
Vừa mở ra, Hiểu Nhi có chút há hốc mồm, vải là ba tấm hình thức in hoa tổng hợp, một phần ba là màu trơn, một phần ba là hoa nhỏ cô nhìn thấy, một phần ba còn lại, là hình học!
Trương Việt Khánh vừa đi vào, đã bị cô ở trên sân khấu hút ánh mắt đi!
Tác giả :
Hồng Loan Tâm Nhi