Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc
Chương 9: Chúng ta kết hôn đi!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cố Hề Hề cũng đã bình tĩnh trở lại, cô hiểu rất rõ ý tứ của nhà họ Doãn là gì. Nếu Doãn Tư Thần muốn đứa con này, thì mình phải sinh ra đứa bé này, nhà họ Doãn tuyệt đối sẽ không để cho đứa bé ở lại bên cạnh cô.
Nhưng đứa trẻ này là cốt nhục tương liên với cô, làm sao cô có thể chờ đến khi sinh ra thì bị cướp đi?
Nghĩ đến cảnh tượng đó, Cố Hề Hề không thể nào bình tĩnh trở lại.
Mặc dù Doãn Tư Thần chỉ liếc mắt nhìn Cố Hề Hề, nhưng anh cũng đã chắc chắn người phụ nữ này đã rơi vào trong bẫy của anh, cũng không hề có năng lực phản kháng. Lấy lui để tiến, vẫn luôn nằm một trong các thủ đoạn của anh.
“Vậy, rốt cuộc là cô muốn gì?” Doãn Tư Thần cũng không có cho Cố Hề Hề quá nhiều thời gian để suy nghĩ: “Thời gian của tôi rất bận!”
Cố Hề Hề cúi đầu suy nghĩ một lúc, dù sao thì mình và Triệu Trạch Cương cũng không thể quay lại như trước nữa.
Cô đã không còn đường lui nào nữa.
Chỉ một đêm duy nhất ở cùng với Doãn Tư Thần trong khách sạn, suýt nữa thì đã bị bà nội đuổi ra khỏi cửa.
Nếu việc mang thai đứa bé truyền về nhà, vậy thì mình và mẹ đã thật sự chấm hết rồi!
Đến khi đó, mình có nhà cũng không thể về, công ty cũng sẽ đuổi việc mình.
Vậy thì đã rớt xuống khe cốc mà tiến thoái lưỡng nan, cùng đường bí lối rồi!
Cố Hề Hề cắn răng nói: “Được, tôi chọn kết hôn! Tôi biết nhà họ Doãn của các người cần đứa bé này, chỉ cần kết hôn, tôi sẽ sinh đứa bé ra!”
“Nếu cô đồng ý, vậy thì làm cho tốt những việc chuẩn bị cho kết hôn đi!” Doãn Tư Thần cũng không đợi cho Cố Hề Hề nói xong, đã xoay người đi khỏi phòng: “Cô có thể đăng kí nghỉ dài hạn mà nghỉ ngơi!”
Cấp trên của Cố Hề Hề nhận được thông báo: Cố Hề Hề được tổng giám đốc chăm sóc vô cùng đặc biệt, cho phép nghỉ ngơi dài hạn, trong ngày nghỉ vẫn phát tiền lương, tiền thưởng vẫn tính.
Khi toàn bộ công ty nghe được tin tức này, thì đều thành bang Sparta!
Thường ngày vẫn ức hiếp Cố Hề Hề, hễ một chút là ném hết mọi việc của mình cho Cố Hề Hề, những nữ đồng nghiệp lập tức hoảng loạn, tại sao tổng giám đốc lại ban đặc quyền lớn như vậy cho một nhân viên ở cấp thấp nhất như thế?
Chẳng lẽ giữa bọn họ còn có bí mật gì mà không để cho người khác biết?
Lẽ nào, vì Cố Hề Hề chủ động đâm đầu vào, mà tổng giám đốc đã có cái nhìn khác đối với cô ấy?
Những nữ đồng nghiệp khác trong văn phòng bắt đầu có chút hối hận!
Nếu biết sớm là có kết quả như thế, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này!
Nhưng, những người này còn chưa kịp hành động, thì đã có người thay bọn họ dò đường.
Một nữ đồng nghiệp ở bộ phận khác nghe được chuyện này, đã ăn mặc trang điểm vô cùng lộng lẫy đứng chờ Doãn Tư Thần trên con đường mà anh đi qua, sau khi giả vờ không cẩn thận mà ngã vào lòng anh, lập tức bị đuổi việc.
Nghe được kết quả này, nhóm phụ nữ đang rục rịch tấn công, lập tức bị tạt một xô nước lạnh, ai cũng không dám làm những việc thiếu suy nghĩ như thế nữa.
Nhưng mọi người càng cảm thấy kì lạ, tại sao tổng giám đốc lại quan tâm đến một Cố Hề Hề nhỏ bé như vậy?
Trong bệnh viện, Cố Hề Hề nhận được sự chăm sóc tốt nhất.
Nhóm y tá cao cấp chỉ phục vụ một mình cô.
Cố Hề Hề dạo trong vườn hoa dưới lầu, mỗi ngày đều ở trong phòng bệnh ngột ngạt, cảm thấy cả người cũng sắp bị ngạt thở rồi!
Kết quả, cô vừa mới đi không bao lâu, thì đã bị nhóm y tá bao vây.
“Thiếu phu nhân, hôm nay gió lớn, cẩn thận đừng để cảm lạnh, hiện tại cô đang trong giai đoạn đầu của thai kỳ, vẫn không nên đi dạo trong gió lớn như thế thì tốt hơn.” Y tá trưởng nói như học thuộc: “Chủ tịch đã căn dặn, tuyệt đối không được để xảy ra bất kì một sai lầm nào đối với thiếu phu nhân!”
Cố Hề Hề nhìn nhóm người đang đi theo mình, đi dạo cũng không đi được, đành phải đứng lại: “Được rồi! Tôi biết rồi!”
Cố Hề Hề không thể đi lại ở bên ngoài, chỉ có thể đi loanh quanh ở trong phòng.
Vừa về tới dãy phòng bệnh, Cố Hề Hề đã nhìn thấy một nhóm đầu bếp đang đẩy chiếc xe đầy thức ăn đi về phía phòng bệnh của mình.
Cố Hề Hề kinh ngạc, muốn làm gì vậy?
Cố Hề Hề bước nhanh đi vào phòng bệnh, vừa đẩy cửa vào đã nhìn thấy mấy người đầu bếp đang bày mười mấy dĩa thức ăn tinh xảo lên trên bàn.
Mấy người đầu bếp nhìn thấy Cố Hề Hề, lập tức hành lễ: “Thiếu phu nhân, đây là bữa trưa chủ tịch dặn đem đến cho cô, nếu thiếu phu nhân không thích, chúng tôi có thể thay đổi những hương vị khác!”
Cố Hề Hề nhìn thấy mà không thể nói thành lời, chỉ là bữa trưa của một người, lại chuẩn bị bao nhiêu đây món sao?
“Không cần, một mình tôi ăn cũng không nhiều!” Cố Hề Hề vội vàng trả lời lại.
Mình chỉ là một cô gái nhà quê bình thường, trong nháy mắt lại được mọi người quan tâm như vậy, trong lòng vẫn có chút gì đó không thích ứng được.
“Tổng giám đốc sẽ đến dùng cơm chung với thiếu phu nhân, những món này đều là bữa trưa bình thường của tổng giám đốc!” một đầu bếp trả lời.
Cố Hề Hề cảm thấy có chút khó chịu, hình như mình hiểu sai ý rồi!
Đợi đã, ông ấy nói gì vậy? Doãn Tư Thần sẽ đến ăn trưa?
Cố Hề Hề còn chưa hỏi, đã nghe thấy những giọng nói nghiêm trang từ bên ngoài vọng vào: “Chào tổng giám đốc!”
Cả người của Cố Hề Hề lập tức bị kéo căng ra, không dám quay đầu lại.
Mặc dù cô đồng ý kết hôn với Doãn Tư Thần, nhưng từ trong tiềm thức, anh vẫn chỉ là một người xa lạ.
Doãn Tư Thần vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Cố Hề Hề đứng ở đó đưa lưng về phía mình, lập tức nói: “Còn ngơ ngác gì đó? Ăn cơm!”
Doãn Tư Thần vừa ngồi xuống, lập tức có người đưa khăn lau tay đến.
Sau khi Doãn Tư Thần dùng hết 3 chiếc khăn mới bắt đầu cầm dao nĩa lên, dáng ăn vô cùng tao nhã.
Cố Hề Hề cũng đã bình tĩnh trở lại, cô hiểu rất rõ ý tứ của nhà họ Doãn là gì. Nếu Doãn Tư Thần muốn đứa con này, thì mình phải sinh ra đứa bé này, nhà họ Doãn tuyệt đối sẽ không để cho đứa bé ở lại bên cạnh cô.
Nhưng đứa trẻ này là cốt nhục tương liên với cô, làm sao cô có thể chờ đến khi sinh ra thì bị cướp đi?
Nghĩ đến cảnh tượng đó, Cố Hề Hề không thể nào bình tĩnh trở lại.
Mặc dù Doãn Tư Thần chỉ liếc mắt nhìn Cố Hề Hề, nhưng anh cũng đã chắc chắn người phụ nữ này đã rơi vào trong bẫy của anh, cũng không hề có năng lực phản kháng. Lấy lui để tiến, vẫn luôn nằm một trong các thủ đoạn của anh.
“Vậy, rốt cuộc là cô muốn gì?” Doãn Tư Thần cũng không có cho Cố Hề Hề quá nhiều thời gian để suy nghĩ: “Thời gian của tôi rất bận!”
Cố Hề Hề cúi đầu suy nghĩ một lúc, dù sao thì mình và Triệu Trạch Cương cũng không thể quay lại như trước nữa.
Cô đã không còn đường lui nào nữa.
Chỉ một đêm duy nhất ở cùng với Doãn Tư Thần trong khách sạn, suýt nữa thì đã bị bà nội đuổi ra khỏi cửa.
Nếu việc mang thai đứa bé truyền về nhà, vậy thì mình và mẹ đã thật sự chấm hết rồi!
Đến khi đó, mình có nhà cũng không thể về, công ty cũng sẽ đuổi việc mình.
Vậy thì đã rớt xuống khe cốc mà tiến thoái lưỡng nan, cùng đường bí lối rồi!
Cố Hề Hề cắn răng nói: “Được, tôi chọn kết hôn! Tôi biết nhà họ Doãn của các người cần đứa bé này, chỉ cần kết hôn, tôi sẽ sinh đứa bé ra!”
“Nếu cô đồng ý, vậy thì làm cho tốt những việc chuẩn bị cho kết hôn đi!” Doãn Tư Thần cũng không đợi cho Cố Hề Hề nói xong, đã xoay người đi khỏi phòng: “Cô có thể đăng kí nghỉ dài hạn mà nghỉ ngơi!”
Cấp trên của Cố Hề Hề nhận được thông báo: Cố Hề Hề được tổng giám đốc chăm sóc vô cùng đặc biệt, cho phép nghỉ ngơi dài hạn, trong ngày nghỉ vẫn phát tiền lương, tiền thưởng vẫn tính.
Khi toàn bộ công ty nghe được tin tức này, thì đều thành bang Sparta!
Thường ngày vẫn ức hiếp Cố Hề Hề, hễ một chút là ném hết mọi việc của mình cho Cố Hề Hề, những nữ đồng nghiệp lập tức hoảng loạn, tại sao tổng giám đốc lại ban đặc quyền lớn như vậy cho một nhân viên ở cấp thấp nhất như thế?
Chẳng lẽ giữa bọn họ còn có bí mật gì mà không để cho người khác biết?
Lẽ nào, vì Cố Hề Hề chủ động đâm đầu vào, mà tổng giám đốc đã có cái nhìn khác đối với cô ấy?
Những nữ đồng nghiệp khác trong văn phòng bắt đầu có chút hối hận!
Nếu biết sớm là có kết quả như thế, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này!
Nhưng, những người này còn chưa kịp hành động, thì đã có người thay bọn họ dò đường.
Một nữ đồng nghiệp ở bộ phận khác nghe được chuyện này, đã ăn mặc trang điểm vô cùng lộng lẫy đứng chờ Doãn Tư Thần trên con đường mà anh đi qua, sau khi giả vờ không cẩn thận mà ngã vào lòng anh, lập tức bị đuổi việc.
Nghe được kết quả này, nhóm phụ nữ đang rục rịch tấn công, lập tức bị tạt một xô nước lạnh, ai cũng không dám làm những việc thiếu suy nghĩ như thế nữa.
Nhưng mọi người càng cảm thấy kì lạ, tại sao tổng giám đốc lại quan tâm đến một Cố Hề Hề nhỏ bé như vậy?
Trong bệnh viện, Cố Hề Hề nhận được sự chăm sóc tốt nhất.
Nhóm y tá cao cấp chỉ phục vụ một mình cô.
Cố Hề Hề dạo trong vườn hoa dưới lầu, mỗi ngày đều ở trong phòng bệnh ngột ngạt, cảm thấy cả người cũng sắp bị ngạt thở rồi!
Kết quả, cô vừa mới đi không bao lâu, thì đã bị nhóm y tá bao vây.
“Thiếu phu nhân, hôm nay gió lớn, cẩn thận đừng để cảm lạnh, hiện tại cô đang trong giai đoạn đầu của thai kỳ, vẫn không nên đi dạo trong gió lớn như thế thì tốt hơn.” Y tá trưởng nói như học thuộc: “Chủ tịch đã căn dặn, tuyệt đối không được để xảy ra bất kì một sai lầm nào đối với thiếu phu nhân!”
Cố Hề Hề nhìn nhóm người đang đi theo mình, đi dạo cũng không đi được, đành phải đứng lại: “Được rồi! Tôi biết rồi!”
Cố Hề Hề không thể đi lại ở bên ngoài, chỉ có thể đi loanh quanh ở trong phòng.
Vừa về tới dãy phòng bệnh, Cố Hề Hề đã nhìn thấy một nhóm đầu bếp đang đẩy chiếc xe đầy thức ăn đi về phía phòng bệnh của mình.
Cố Hề Hề kinh ngạc, muốn làm gì vậy?
Cố Hề Hề bước nhanh đi vào phòng bệnh, vừa đẩy cửa vào đã nhìn thấy mấy người đầu bếp đang bày mười mấy dĩa thức ăn tinh xảo lên trên bàn.
Mấy người đầu bếp nhìn thấy Cố Hề Hề, lập tức hành lễ: “Thiếu phu nhân, đây là bữa trưa chủ tịch dặn đem đến cho cô, nếu thiếu phu nhân không thích, chúng tôi có thể thay đổi những hương vị khác!”
Cố Hề Hề nhìn thấy mà không thể nói thành lời, chỉ là bữa trưa của một người, lại chuẩn bị bao nhiêu đây món sao?
“Không cần, một mình tôi ăn cũng không nhiều!” Cố Hề Hề vội vàng trả lời lại.
Mình chỉ là một cô gái nhà quê bình thường, trong nháy mắt lại được mọi người quan tâm như vậy, trong lòng vẫn có chút gì đó không thích ứng được.
“Tổng giám đốc sẽ đến dùng cơm chung với thiếu phu nhân, những món này đều là bữa trưa bình thường của tổng giám đốc!” một đầu bếp trả lời.
Cố Hề Hề cảm thấy có chút khó chịu, hình như mình hiểu sai ý rồi!
Đợi đã, ông ấy nói gì vậy? Doãn Tư Thần sẽ đến ăn trưa?
Cố Hề Hề còn chưa hỏi, đã nghe thấy những giọng nói nghiêm trang từ bên ngoài vọng vào: “Chào tổng giám đốc!”
Cả người của Cố Hề Hề lập tức bị kéo căng ra, không dám quay đầu lại.
Mặc dù cô đồng ý kết hôn với Doãn Tư Thần, nhưng từ trong tiềm thức, anh vẫn chỉ là một người xa lạ.
Doãn Tư Thần vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Cố Hề Hề đứng ở đó đưa lưng về phía mình, lập tức nói: “Còn ngơ ngác gì đó? Ăn cơm!”
Doãn Tư Thần vừa ngồi xuống, lập tức có người đưa khăn lau tay đến.
Sau khi Doãn Tư Thần dùng hết 3 chiếc khăn mới bắt đầu cầm dao nĩa lên, dáng ăn vô cùng tao nhã.
Tác giả :
Niêm Hoa Phất Liễu