Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 92
CHƯƠNG 92
“Chờ một chút.” Ngay khi Hứa Dinh Dinh dắt hai đứa nhỏ đi lướt qua anh ta, anh ta đột nhiên gọi cô ấy lại.
Tay chân và não của Hứa Dinh Dinh nhanh chóng phản ứng lại, nghe tiếng anh ta gọi, liền đứng ngay lại, chẳng qua không hề quay lại nhìn anh ta, chỉ là, hô hấp dường như hơi hỗn loạn, nhịp tim dường như cũng không thể khống chế.
“Có phải chúng ta từng gặp nhau ở đâu không?” Tịch Xuyên hơi nhíu mày, nghĩ nghĩ, sau đó hỏi lại lần nữa, không biết vì sao, khi cô ấy lướt qua mặt, anh ta đột nhiên cảm tháy trái tim mình dường như bị đâm một nhát, hơi đau, có một loại cảm giác cực kì kì lạ.
Hơn nữa, anh ta cảm thấy trên người cô ấy có một loại cảm giác rất quen thuộc, không phải là mặt cô quen, là là một loại cảm giác.
Nghe thấy lời anh ta, cả người Hứa Dinh Dinh cứng ngắc, khuôn miệng nở ra nụ cười tự giễu, anh ta hỏi cô, có phải bọn họ từng gặp qua ở đâu không?
Cô và anh ta từng…
Hứa Dinh Dinh biết, có vài chuyện qua rồi thì là qua rồi, hoặc trong cuộc đời anh ta, đến vị khách qua đường cô cũng không phải, vì thế, căn bản anh ta sẽ không nhớ đến cô.
“Không có, chúng ta chưa từng gặp nhau.” Hứa Dinh Dinh thầm thở dài một hơi, cố gắng để bản thân bình tĩnh trở lại, lúc nhìn anh ta lần nữa, trên mặt mang theo ý cười, cố ý nói: “Cái anh này, cách làm quen này của anh đã lỗi thời rồi.”
“À, chắc là tôi nhận nhầm người rồi.” Tịch Xuyên nở cụ cười hơi mất tự nhiên, vừa rồi anh ta thật sự cảm thấy cô rất quen thuộc, dường như từng gặp ở đâu đó.
Hứa Dinh Dinh không nói thêm gì nữa, trực tiếp dắt hai đứa nhỏ rời đi.
Mặc dù Đường Minh Hạo còn nhỏ, nhưng lực quan sát rất tốt, thằng nhóc thấy sự khác thường của Hứa Dinh Dinh, hơn nữa nó còn nhìn ra có lẽ là có quan hệ với cái chú vừa rồi.
Thấy dáng vẻ của mẹ Hứa, dường như quen chú kia, nhưng chú kia lại không quen mẹ Hứa, vì thế có lẽ mẹ Hứa hơi đau lòng.
Thằng nhóc lưu lại số điện thoại của chú kia, có cần giúp mẹ Hứa không?
Đường Minh Hạo quay đầu nhìn về phía sau, thấy Tịch Xuyên vẫn đứng im tại chỗ như cũ, không động đậy, không biết đang nghĩ cái gì.
Vốn Đường Minh Hạo đang muốn nói gì, chỉ thấy tay Hứa Dinh Dinh nắm lấy nó rõ ràng chặt hơn rất nhiều, tốc độ rõ ràng cũng nhanh hơn, dường như có một loại cảm giác đang trốn chạy.
Mắt Đường Minh Hạo chớp chớp, không nói gì nữa, chỉ là hơi lo lắng nhìn em gái, sợ là em mình không theo kịp tốc độ này, chẳng qua nhìn em gái vừa đi, còn hoàn toàn không bỏ lỡ việc ăn kem, rõ ràng lo lắng của nó là thừa thãi.
Ra khỏi sảnh đón, xe của Hứa Dinh Dinh đỗ bên ngoài, Hứa Dinh Dinh mang hành lý của hai đứa nhỏ lên xe trước, dù sao chỉ là hai đứa nhỏ, hành lý cũng không nhiều, tổng chỉ có một cái vali không quá lớn, chẳng qua lại khá nặng.
Cất hành lý xong, mắt Hứa Dinh Dinh khẽ động, đột nhiên thấy ở phía sau xe cô ấy không xa, một chiếc Lamborghini đỗ lại.
Hứa Dinh Dinh ngây người, chiếc xe này rất quen, Hứa Dinh Dinh còn đang nghĩ, đã thấy Nguyễn Hạo Thần xuống xe.
Đôi mắt Hứa Dinh Dinh trừng lớn, trên mặt rõ ràng mang theo vài phần hoảng hốt, sao lúc này Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện ở đây?
Lúc trước, Khiết Khiết nghi ngờ người đàn ông 5 năm trước có khả năng là Nguyễn Hạo Thần, vậy ba của hai đứa nhỏ có khả năng là Nguyễn Hạo Thần, lúc này Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện ở đây, lẽ nào là đã biết gì đó?