Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 142 Dễ Chịu Không
Tiếng quát tháo lớn của tên trụ trì giả, không ngoài dự đoán đã kinh động đến những người khác trong chùa.
Không lâu sau, Hạ An Nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng động.
Đám người này đến cửa cũng không gõ, liền đạp tung cura.
Hạ An Nhiên nhìn thấy 5 người đứng chắn ở cửa, mặt mày nanh ác, nhìn là biết không phải hạng tốt đẹp gì.
Trong đó kẻ dẫn đầu là một người đàn ông có một vết sẹo trên mặt.
Người đàn ông mặt sẹo vốn dĩ muốn tiến vào, nhưng tên trụ trì giả năm trước cửa đã chắn bước đi của hắn.
Người đàn ông mặt sẹo nhổ một cái, “ thật vô dụng, đến một đứa con gái cũng không đối phó nổi.” Lúc ánh mắt hắn rơi trên người Hạ An Nhiên, trong mắt lập tức lóe lên tia thèm khát.
“ Tôi còn hoang mang, không biết sao tên hòa thượng giả lại ra tay với khách qua đường, hóa ra là gặp được hàng cực phẩm!”
Diện mạo này bán ra ngoài ít nhất cũng phải được 6 hoặc 7 chữ số.
Người đàn ông mặt seo liếm liếm miệng, “ Có điều, hằng cực phẩm này vẫn là để các anh đẩy hưởng thụ trước, sau đó bán đi, cả đời này chúng ta đoán chừng cũng không gặp được hàng tốt như này nữa.”
Mấy tên khỏe mạnh đi theo sau cũng nhao nhao đồng ý.
* Vẫn là anh mặt sẹo cho bọn em phúc lợi.
“Đúng vậy đó, người con gái này mà không giữ lại
CHƠI vài ngày thi thật là đáng tiếc.
“Đưa đến chợ đen thì làm gì còn phần của chúng ta nữa.
Hạ An Nhiên nghe thấy những lời này, nhíu mày lại.
Những tên này rõ ràng là khó đối phó hơn 4 tên hòa thường giả đang nằm trên đất.
Mà tên một mắt đi cùng đến sau khi nhìn Hạ An Nhiên vài lần, giọng nói lạnh lẽo nói, “ anh mặt seo, đứa con gái này chắc là không đơn giản đâu, nếu không bọn hòa thượng giả cũng không bị hạ liên tục như này, chúng ta cần thận chút vẫn hơn"
Người đàn ông mặt sẹo nhìn mấy tên hòa thượng giả dưới đất, không để tâm, “ giả làm hòa thượng ở trong núi, đóng giả thành gối thếu hoa ( ví những người chỉ có hình dáng bên ngoài không có học thức tài năng), chúng ta với bọn họ giống nhau sao?”
Những người khác cũng nhao nhao đồng ý.
Chỉ là một con đàn bà, thế nào, còn có ba đầu sáu tay sao?”
Mày sợ thì đúng qua một bên đi, đừng làm phiền bọn tao hưởng thụ
Người đàn ông một mắt nhìn mọi người có thái độ như vậy cũng không nói gì nữa.
Tên đàn ông mặt sẹo đã không thể khống chế được dục vong trong lòng nữa, liếm môi, khuôn mặt thêm khát nhìn Hạ An Nhiên.
Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, phục vụ tốt mấy anh đây, đến lúc đó bọn anh sẽ để em thoải mái một chút
Lúc nói chuyện, trực tiếp lấy ra cây súng etpigon* tự chế đeo ở sau lưng ra chĩa vào người Hạ An Nhiên.
(*) Súng etpigon một loại súng hỏa mai nhưng ngắn và có năng lớn “Đừng nghĩ giở trò với bọn anh, nếu không, cây súng etpigon của anh không có mắt đầu! Sắc mặt Hạ An Nhiên hoảng sợ bất an, vẻ mặt hoảng hốt lùi lại.
Tên mặt sẹo nhìn thấy, môi lộ ra nụ cười đắc ý, cùng với mấy người nữa bước qua người trụ trì giả, từng bước ép tới gần Hạ An Nhiền.
Còn tên một mắt nhìn thấy tình huống này, chần chừ một lúc cũng bước qua người trụ trì giả.
Sau khi cả đám bước qua người tên trụ trì giả, Hạ An Nhiên vốn còn đang run rẩy, khóe miệng từ từ cong lên.
Quý Phong đi vào trong chùa.
Tiền viện một bóng người cũng không có, động tĩnh chủ yếu là ở hậu viện.
Đúng vào lúc Quý Phong đuổi đến hậu viện thì nghe thấy tiếng súng.
Sắc mặt Quý Phong khó coi, tăng nhanh bước chân xông vào hậu viện, nhanh chóng chạy đến căn phòng phát ra tiếng súng
Nhưng lúc đi đến cửa, nhìn thấy một màn trước mắt thì ngạc nhiên.
Chỗ cửa ra vào phòng có mấy người đàn ông đang lăn lộn trên đất, thảm thiết đau đớn đang không ngừng cào gãi da trên người, trên mặt và cổ của họ đã là một mảnh máu thịt lẫn lộn.
Còn có mấy tên hòa thượng giả, giống như thi thể chất đống ở một bên.
Còn trong phòng, vị Thiếu phu nhân xinh đẹp dịu dàng nhà mình đang cầm cây súng etpigon tự chế, bắn một phát lên cánh tay tên mặt sẹo đang lăn lộn trên mặt đất.
Chốc lát cánh tay của tên mặt sẹo đã máu thịt lẫn lộn.
Tiếp đó nghe thấy giọng nói mềm mại của Thiếu phụ nhân xinh đẹp dịu dàng nhà mình hỏi, “ Bây giờ, có dễ chịu không?"
Quý Phong:
Woa, anh nhất định là nhìn nhầm cảnh rồi!!!.