Cô Nhiên Tùy Phong
Chương 33: Cữu cữu
Hoa!” một tiếng, một chậu nước hất thẳng lên mặt người đang nằm hôn mê trên mặt đất. Một lát sau, người trên đất dần tỉnh lại.
” Tỉnh? Thời gian ngươi hôn mê cũng quá dài a, sợ không phải là ngày thường Phong Khiếu Nhiên hành mệt chết ngươi, cho nên thân mình ngươi mới quá mỏi mệt như vậy đi?” Thanh âm lãnh trào quen thuộc làm Cô Nhiên mới vừa tỉnh tới rõ ràng hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Từ trên đất đứng lên, Cô Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía người đang đứng ở trước mặt nhìn mình. Bị người này mang đi đã bảy ngày, ngày hôm qua người này đánh mình ngất xỉu, chờ khi hắn tỉnh lại mới phát hiện bị người này nhốt ở trong đây, chính là tối ngày hôm qua vết thương cũ của hắn tái phát, cho nên hắn mới lại hôn mê bất tỉnh, người này lại nghĩ rằng hắn một mực ngất xỉu, chẳng qua Cô Nhiên cũng không muốn nói nhiều làm gì, người này vẫn luôn miệng nhục mạ cha, hắn không muốn để ý tới người này.
” Kỳ thật ta và ngươi không có thâm cừu đại hận gì, nếu là ở hoàn cảnh khác ta còn có thể thích ngươi, nhưng là…ai bảo ngươi mệnh không tốt, lại là người của Phong Khiếu Nhiên ni?” Hắc y nhân lúc trước mang Cô Nhiên đi lúc này đã thay đổi một y bào màu lam bên cạnh bạch y, nửa ngồi trước mặt Cô Nhiên, người này giương tay sờ lên mặt Cô Nhiên, lại ngay một khắc bị Cô Nhiên né tránh.
” Thế nào?! Ngươi nguyện ý làm người dưới thân Phong Khiếu Nhiên, cũng không chịu để người khác chạm vào?!” Nam tử đem mặt Cô Nhiên niết chặt ở trên tay, lực độ của ngón tay thoáng chốc tăng lớn, không cho hắn chạm?! Hắn liền muốn chạm xem.
Không để ý đau nhức trên cằm truyền đến, Cô Nhiên chấp ý muốn từ trên tay người nọ tránh thoát, hắn hiện tại mới phát hiện trừ cha ra hắn không muốn cho bất luận kẻ nào chạm vào mình. (bé ý đã giác ngộ chân lý làm thụ)
” Ngô…” Trong lúc không đề phòng liền bị người dùng lực ấn ngã xuống đất, Cô Nhiên kêu rên ra tiếng, đầu bị dập trên mặt đất làm trong đầu hắn xuất hiện một trận choáng váng ngắn ngủi, tiếp đó là kịch liệt đau đớn.
” Ngươi đừng trông cậy vào Phong Khiếu Nhiên có thể tới cứu ngươi, hắn tuy biết ngươi ở đâu, nhưng là…hắn căn bản vào không được. Chẳng qua.. này cũng nhìn ra hắn thực để ý ngươi, bằng không cũng sẽ không trong thời gian ngắn ngủn vài ngày liền hủy hết toàn bộ ám trang ta bố trí bên ngoài. Chẳng qua, cũng không sao cả, chỉ cần có thể hủy hắn, người này cũng sẽ chết.” Nam tử âm lãnh nhìn Cô Nhiên sắc mặt đã tái nhợt, cũng không lên tiếng nói chuyện, người này cư nhiên còn gắng gượng quật cường, từ lúc đem hắn mang đi, người này cũng chưa nói qua một câu, nhìn không ra luyến đồng này còn có chút cốt khí. (khí khái)
” Hừ! Thực đáng tiếc cho khuôn mặt này cùa ngươi…” Nam tử đem hai tay Cô Nhiên cố định tại đỉnh đầu, tiếp theo một tay lại sờ lên mặt Cô Nhiên,” Ngươi nói, nếu ta đem mặt của ngươi hủy đi..Phong Khiếu Nhiên còn có thể muốn ngươi không? Gương mặt xinh đẹp thế này, sinh trưởng ở trên người của ngươi thật sự là đáng tiếc.” Nam tử sờ soạng một hồi, đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra một thanh chủy thủ, dùng đao phong nhẹ nhàng di động qua lại trên mặt Cô Nhiên, chỉ cần hắn hơi chút dùng sức, thanh chủy thủ sắc bén sẽ vẽ lên vài vết thương trên mặt Cô Nhiên.
Trong mắt Cô Nhiên không có một chút sợ hãi, bất động nhìn người phía trên, tâm tư của Cô Nhiên vốn đã bay tới trên người cha từ lâu: Cha…Nhiên nhi lần này không nghe lời, tự tìm đến phiền toái…cha… ngươi không phải là đang sinh khí với Nhiên nhi đi.
” A..” Đột nhiên đau đớn làm ý thức của Cô Nhiên quay trở về, mùi máu trên cổ truyền đến cho hắn biết đã xảy ra cái gì.
” Không nghĩ tới ngươi thật đúng là không sợ.” Liếm liếm vết máu trên chủy thủ, nam tử bỏ qua chủy thủ, một ngụm cắn lên miệng vết thương xuất huyết trên cổ Cô Nhiên.
” Ngô…” Cô Nhiên cắn răng nhẫn nhịn cơn đau trên cổ truyền đến, hắn là người đã chết qua hai lần, sao còn có thể sợ hãi gì.
“Tư vị của máu này thật đúng là cũng được.” Hút vài khẩu huyết, trên chỗ gần miệng vết thương kia lại tăng thêm một ít tiểu thương, nam tử vừa lòng ly khai cổ Cô Nhiên,” Ngươi xem ra là đổng y (thầy thuốc) a, hủy dung mạo của ngươi, nói không chừng ngươi còn có thể tự mình chữa được, như vậy Phong Khiếu Nhiên cũng sẽ không có tổn thất gì…làm ta nghĩ muốn làm thế nào mới có thể khiến Phong Khiếu Nhiên thống khổ…” Nam tử lầm bầm lầu bầu nói, tiếp đó trong mắt lẫn khóe miệng treo lên một mạt nụ cười âm ngoan,” Ngươi nói…nếu Phong Khiếu Nhiên biết ngươi bị người chà đạp…sẽ như thế nào?” Tên nam nhân kia sẽ không thể chịu được thứ của mình bị người khác chạm đi.
” Ha ha…Phong Khiếu Nhiên…ta đã không kịp đợi nhìn vẻ mặt phát cuồng của ngươi rồi a.” Nam tử đột nhiên ngửa đầu cười ha hả, tiếp đó dưới ánh mắt có chút tức giận của Cô Nhiên, một đường vạch ra quần áo của Cô Nhiên ,”để ta nếm thử xem thân mình của ngươi có chỗ nào đặc thù, cư nhiên có thể làm Phong Khiếu Nhiên yêu thương như thế.”
” Không cần!” Cô Nhiên cuối cùng cũng hiểu được kêu to bắt đầu giãy dụa, thân thể của hắn chỉ có thể cho cha xem, chỉ có thể cho cha chạm tới! Chân khí trong cơ thể bắt đầu bùng nổ, Cô Nhiên ra sức đem nam tử từ trên người mình đẩy ra, hướng cửa chạy tới, dù cho có chết hắn cũng sẽ không để cho người khác chạm đến mình.
Không nghĩ tới Cô Nhiên lại có thể tránh thoát mình, nam tử sửng sốt một chút, lập tức phi thân hướng tới Cô Nhiên đang chạy đi,” Tê…” Cô Nhiên muốn trốn tránh liền bị nam tử nắm lấy xả hết quần áo trên người xuống, Cô Nhiên vẫn không để ý chạy về phía trước, thời điểm bàn tay đụng được tới cửa, hắn liền bị người phía sau kiềm chặt đặt trên cửa.
” Không được chạm ta!” Cô Nhiên xoay người muốn đem nam tử đẩy ra, chỉ trách mỏi mệt cùng đau đớn nhiều ngày, hơn nữa vừa rồi bị một kích kia, trên người hắn đã là khí lực yếu ớt,mỏng manh. Cô Nhiên trong cơn giãy dụa không có phát hiện nam tử đột nhiên ngừng lại, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc, miệng trương lớn giống như trông thấy yêu quái nhìn hắn.
” Ngô…” Sau ót truyền đến một trận đau đớn, Cô Nhiên kêu một tiếng choáng váng ngất trong lồng ngực nam tử, nước mắt tích tụ trong mắt biểu hiện ra hắn đang vô cùng thương tâm cùng vô thố.
” Diệp…nhi?” Ôm lấy Cô Nhiên đã hôn mê, nam tử kinh hô ra tiếng, tiếp đó lập tức mở cửa xông ra ngoài.
” Ân…” đau đớn trên bụng làm Cô Nhiên dần dần có ý thức, theo thói quen hướng về bên cạnh tìm đến một cái ôm, hư không bất đồng với dĩ vãng làm Cô Nhiên mở to mắt, cha sao lại không có ở đây…..
” Diệp nhi? Mau tỉnh tỉnh, thức dậy uống dược rồi lại ngủ tiếp.” thanh âm lạ lẫm lại có chút quen thuộc làm Cô Nhiên lập tức thanh tỉnh, giương mắt nhìn về phía người ở bên giường, Cô Nhiên mạnh mẽ đứng dậy, tiếp theo thuận thế lại bị người bên giường ấn trở về,” Trên người ngươi có thương tích, không được kích động.”
Cô Nhiên lui lui về góc giường, phòng bị nhìn người bên giường, người này… sao lại đột nhiên gọi hắn là Diệp nhi.
Nam tử thở dài một tiếng, hướng Cô Nhiên lộ ra mạt nụ cười thật có lỗi: “Diệp nhi…ta biết ngươi chán ghét ta, cũng sợ ta…khả.. ta vốn không biết ngươi là ai, nếu ta biết ngươi là Diệp nhi, ta sẽ không đối với ngươi như thế. Ai.. ta là thân cữu cữu của ngươi, Quý Lâm.”
Cô Nhiên kinh ngạc nhìn chăm chú nam tử, người này…là cữu cữu của hắn? Hắn không tin…cữu cữu sao lại đối đãi với người khác như vậy.
” Diệp nhi, ta biết ngươi không tin, nhưng ta thực chính là cữu cữu ngươi. Mọi người bên ngoại đều nghĩ rằng ta là sư đệ của mẹ ngươi, kỳ thật ta là thân đệ đệ đồng phụ dị mẫu (cùng cha khác mẹ) của nàng. Diệp nhi, ta tuy chưa thấy qua ngươi, nhưng ta biết tỷ tỷ có sinh một đứa nhỏ gọi là Phong Diệp, cũng biết trên vai ngươi có khối thai kí hình lá phong.” Đem Cô Nhiên cẩn thận kéo qua, làm cho người nằm hảo, trong mắt Quý Lâm hiện ra thần sắc đau đớn,” Lúc nương sinh ra ta liền qua đời, tỷ tỷ hơn ta mười tuổi, từ nhỏ ta được tỷ tỷ một tay nuôi lớn. Năm ấy tỷ tỷ xuất cốc thì ta mới sáu tuổi, khả không nghĩ tới, ba năm sau liền truyền ra tỷ tỷ tử tấn (quyên sinh) . Diệp nhi, nương của ngươi… không chỉ là tỷ tỷ của ta….mà còn là mẫu thân của ta, ngươi hiểu được không? Nàng chết như vậy, ta ngay cả lần gặp mặt cuối cùng đều không có nhìn thấy!”
Cô Nhiên không nghĩ tới người này lại là đệ đệ của thân mẫu, là cữu cữu của hắn, nhưng là, nghĩ đến người này hận ý với cha như vậy, hắn không biết chính mình nên làm sao.
” Diệp nhi.. nương ngươi trước khi lâm chung từng phái người gửi cho ta một phong thư, nàng nói nàng biết một ngày nào đó bản thân nàng sẽ chết, bảo ta không cần vì nàng báo thù, điều duy nhất làm nàng không yên lòng chính là ngươi. Ta biết…tỷ tỷ phản bội Phong Khiếu Nhiên, ta cũng biết, nếu thực sự phải nói đến thì người của Vong Ưu bảo mới là người đáng chết nhất, nhưng là…nhưng là Phong Khiếu Nhiên lại đối với ngươi như vậy, tỷ tỷ khi còn sống duy nhất không yên lòng nhất chính là ngươi, khả nàng có chết cũng không nghĩ tới, Phong Khiếu Nhiên kia lại ngoan tâm đem ngươi đơn độc để tại hậu sơn. Sau đó ta từng đến Thích Nhiên lâu nhìn ngươi, mới biết được ngươi bị hắn để tại hậu sơn, hơn nữa đã sớm mất tích, hắn thậm chí không có phái người đi ra ngoài tìm ngươi. Đã nhiều năm nay, ta nghĩ rằng ngươi đã chết, cho nên…ta thề, nhất định sẽ không buông tha cho Phong Khiếu Nhiên, ta có thể nghe lời tỷ tỷ, không tìm hắn vì tỷ tỷ báo thù, nhưng ta không thể không vì ngươi báo thù, ngươi là người vô tội nhất.” Quý Lâm kích động ôm lấy Cô Nhiên, lập tức đau thương kêu lên,” Diệp nhi…ngươi đã quá chịu khổ…Phong Khiếu Nhiên kia nhất định biết thân thế của ngươi, hắn lại…hắn lại đối với ngươi làm ra chuyện cầm thú còn không bằng! Diệp nhi…ngươi không phải Cô Nhiên, ngươi là Phong Diệp, ngươi là đứa con thân sinh của Phong Khiếu Nhiên…hắn có thể nào, hắn có thể nào đem ngươi trở thành luyến đồng! Trở thành nam sủng! Ta nhất định phải giết hắn!”
” Cha biết ta là ai.” Cô Nhiên đột nhiên mở miệng nói, hắn không biết cái gì là luyến đồng, nam sủng, nhưng hắn biết cữu cữu nhất định là hiểu lầm.
” Ngươi nói cái gì?!” Quý Lâm nghe được lời Cô Nhiên lập tức thất kinh hét lên,” Ngươi…ngươi biết hắn là cha ngươi?”
Cô Nhiên gật gật đầu: “Ta và cha hai năm trước liền tương nhận, chính là.. ta không muốn làm Thiếu chủ, cho nên, không cho cha nói ra.”
” Hắn biết ngươi là con của hắn, hắn cư nhiên còn đối với ngươi…” ánh mắt của Quý Lâm mị lên, hắn chỉ cảm thấy trong lồng ngực có một cổ tức giận đang trực chỉ dồn lên não,” Diệp nhi! Ngươi có thể nào cho phép hắn đối với ngươi làm…làm cái loại chuyện này! Ngươi có biết hắn đối với ngươi làm cái gì không?” Bởi vì biết bên người Phong Khiếu Nhiên có một gã tiểu tư cùng hắn ăn cùng hắn ngủ, hơn nữa còn có người thấy hắn đối với gã tiểu tư kia cực kỳ yêu thương, hắn mới quyết định tìm Cô Nhiên xuống tay, lại không nghĩ rằng Cô Nhiên chính là Diệp nhi, điều này làm cho hắn như thế nào có thể chấp nhận.
” Cữu cữu…” Nghĩ nghĩ, Cô Nhiên quyết định gọi ra,” Ta không muốn biết cha đến tột cùng làm cái gì, ta chỉ thầm nghĩ cùng cha ở một chỗ, bồi ở bên người cha”
” Diệp nhi!” Quý Lâm lập tức khí điên, rống lớn lên.
” Cô Nhiên…ta gọi là Cô Nhiên…cữu cữu, ta chính là Cô Nhiên, không phải Phong Diệp.” Nhớ tới lão cha, Cô Nhiên đối mặt cữu cữu nói,” Cữu cữu…chuyện quá khứ đã là quá khứ, ta hiện tại cùng cha ở một chỗ thực hạnh phúc, cha…thực yêu ta, ta không biết là có cái gì khổ.”
” Diệp..Nhiên nhi…ngươi là thực không hiểu hay là giả vờ không hiểu! Các ngươi là phụ tử, phụ tử! Có thể nào làm cái loại chuyện hoang đường này, đó là nghịch luân, là chuyện thiên lí nan dung (trời đất khó chứa) , ngươi hiểu được không? Phong Khiếu Nhiên làm như vậy sẽ hủy đi ngươi! Hắn căn bản là không đem ngươi đối đãi như con hắn, nếu hắn thực thương ngươi, như thế nào đối với ngươi làm ra loại chuyện này?! Như thế nào trong lúc nguy hiểm để ngươi bị thế nhân nhạo báng! Hắn là lâu chủ Thích Nhiên lâu, đương nhiên có thể không để ý tới chỉ trích của thế nhân, nhưng, Nhiên nhi, ngươi thì sao? Chờ ngươi về sau hiểu được thì đã muộn. Nhiên nhi… ngươi tỉnh tỉnh, ngươi bị hắn lừa! Ngẫm lại nương ngươi, ngẫm lại hắn năm đó là như thế nào ngoan tâm đem ngươi bỏ trên núi!” Quý Lâm lúc này hận không thể đem Phong Khiếu Nhiên bầm thây vạn đoạn, hắn có thể khẳng định, hai người kia trong lúc đó khẳng định là Phong Khiếu Nhiên dùng thủ đoạn đê tiện đem Diệp nhi lừa tới tay.
Nghe được lời cữu cữu, mặt Cô Nhiên vốn là không có huyết sắc giờ trở nên càng thêm xanh trắng, hắn bắt đầu đúng là không thực sự hiểu được, nhưng sau đó mới lý giải tới, quan hệ của hắn và cha… là thiên lí nan dung sao?
” Nhiên nhi, cữu cữu biết nhất định là Phong Khiếu Nhiên dùng thủ đoạn đối với ngươi. Cữu cữu không rõ ràng lắm ngươi là làm sao lớn lên, nhưng cữu cữu hiểu được việc này ngươi khẳng định không hiểu, Phong Khiếu Nhiên kia cũng nhất định là nhìn ra điểm ấy, cho nên mới dụ dỗ lừa ngươi. Nhiên nhi, ngươi yên tâm, cữu cữu ở trong này rất an toàn, ngươi cứ ở trong này, cữu cữu tuyệt đối sẽ không cho ngươi trở về bên hỏa khanh (bọn chuyên hãm hại người=]) kia nữa. Hắn một khi đã dám đối với ngươi như thế, liền thuyết minh hắn một chút cũng không cần ngươi, ngươi không cần tái kiến hắn, cữu cữu cũng sẽ không cho ngươi tái kiến hắn. Cữu cữu không thể nhìn tương lai của ngươi bị hủy hoại.” Nhìn thấy Diệp nhi thay đổi sắc mặt, Quý Lâm biết lời nói của mình đã gây tác dụng, ngẫm lại cũng phải, ai lại cùng chính phụ thân mình phát sinh cái loại quan hệ này.
Lúc này, cửa bị nhẹ nhàng đẩy ra, một thị nữ đi đến, trên tay bưng theo một bát thang dược:” Cốc chủ, dược đã sắc xong”
Tiếp nhận dược, Quý Lâm đem bát đưa đến bên miệng Cô Nhiên:” Nhiên nhi…thực xin lỗi, cữu cữu làm bị thương ngươi, ngươi hiện tại thân mình thực suy yếu, đem dược uống hết, cái gì cũng không cần nghĩ, trước tiên phải đem thân mình dưỡng tốt. Đợi qua khoảng thời gian này, cữu cữu liền mang ngươi rời đi.”
Cô Nhiên mờ mịt tiếp nhận dược uống xuống, rồi mới nằm về giường nhắm mắt lại, nghe được tiếng bước chân cữu cữu rời đi , Cô Nhiên đem chính mình gắt gao bao bọc trong chăn….. Tiêu….
” Tỉnh? Thời gian ngươi hôn mê cũng quá dài a, sợ không phải là ngày thường Phong Khiếu Nhiên hành mệt chết ngươi, cho nên thân mình ngươi mới quá mỏi mệt như vậy đi?” Thanh âm lãnh trào quen thuộc làm Cô Nhiên mới vừa tỉnh tới rõ ràng hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Từ trên đất đứng lên, Cô Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía người đang đứng ở trước mặt nhìn mình. Bị người này mang đi đã bảy ngày, ngày hôm qua người này đánh mình ngất xỉu, chờ khi hắn tỉnh lại mới phát hiện bị người này nhốt ở trong đây, chính là tối ngày hôm qua vết thương cũ của hắn tái phát, cho nên hắn mới lại hôn mê bất tỉnh, người này lại nghĩ rằng hắn một mực ngất xỉu, chẳng qua Cô Nhiên cũng không muốn nói nhiều làm gì, người này vẫn luôn miệng nhục mạ cha, hắn không muốn để ý tới người này.
” Kỳ thật ta và ngươi không có thâm cừu đại hận gì, nếu là ở hoàn cảnh khác ta còn có thể thích ngươi, nhưng là…ai bảo ngươi mệnh không tốt, lại là người của Phong Khiếu Nhiên ni?” Hắc y nhân lúc trước mang Cô Nhiên đi lúc này đã thay đổi một y bào màu lam bên cạnh bạch y, nửa ngồi trước mặt Cô Nhiên, người này giương tay sờ lên mặt Cô Nhiên, lại ngay một khắc bị Cô Nhiên né tránh.
” Thế nào?! Ngươi nguyện ý làm người dưới thân Phong Khiếu Nhiên, cũng không chịu để người khác chạm vào?!” Nam tử đem mặt Cô Nhiên niết chặt ở trên tay, lực độ của ngón tay thoáng chốc tăng lớn, không cho hắn chạm?! Hắn liền muốn chạm xem.
Không để ý đau nhức trên cằm truyền đến, Cô Nhiên chấp ý muốn từ trên tay người nọ tránh thoát, hắn hiện tại mới phát hiện trừ cha ra hắn không muốn cho bất luận kẻ nào chạm vào mình. (bé ý đã giác ngộ chân lý làm thụ)
” Ngô…” Trong lúc không đề phòng liền bị người dùng lực ấn ngã xuống đất, Cô Nhiên kêu rên ra tiếng, đầu bị dập trên mặt đất làm trong đầu hắn xuất hiện một trận choáng váng ngắn ngủi, tiếp đó là kịch liệt đau đớn.
” Ngươi đừng trông cậy vào Phong Khiếu Nhiên có thể tới cứu ngươi, hắn tuy biết ngươi ở đâu, nhưng là…hắn căn bản vào không được. Chẳng qua.. này cũng nhìn ra hắn thực để ý ngươi, bằng không cũng sẽ không trong thời gian ngắn ngủn vài ngày liền hủy hết toàn bộ ám trang ta bố trí bên ngoài. Chẳng qua, cũng không sao cả, chỉ cần có thể hủy hắn, người này cũng sẽ chết.” Nam tử âm lãnh nhìn Cô Nhiên sắc mặt đã tái nhợt, cũng không lên tiếng nói chuyện, người này cư nhiên còn gắng gượng quật cường, từ lúc đem hắn mang đi, người này cũng chưa nói qua một câu, nhìn không ra luyến đồng này còn có chút cốt khí. (khí khái)
” Hừ! Thực đáng tiếc cho khuôn mặt này cùa ngươi…” Nam tử đem hai tay Cô Nhiên cố định tại đỉnh đầu, tiếp theo một tay lại sờ lên mặt Cô Nhiên,” Ngươi nói, nếu ta đem mặt của ngươi hủy đi..Phong Khiếu Nhiên còn có thể muốn ngươi không? Gương mặt xinh đẹp thế này, sinh trưởng ở trên người của ngươi thật sự là đáng tiếc.” Nam tử sờ soạng một hồi, đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra một thanh chủy thủ, dùng đao phong nhẹ nhàng di động qua lại trên mặt Cô Nhiên, chỉ cần hắn hơi chút dùng sức, thanh chủy thủ sắc bén sẽ vẽ lên vài vết thương trên mặt Cô Nhiên.
Trong mắt Cô Nhiên không có một chút sợ hãi, bất động nhìn người phía trên, tâm tư của Cô Nhiên vốn đã bay tới trên người cha từ lâu: Cha…Nhiên nhi lần này không nghe lời, tự tìm đến phiền toái…cha… ngươi không phải là đang sinh khí với Nhiên nhi đi.
” A..” Đột nhiên đau đớn làm ý thức của Cô Nhiên quay trở về, mùi máu trên cổ truyền đến cho hắn biết đã xảy ra cái gì.
” Không nghĩ tới ngươi thật đúng là không sợ.” Liếm liếm vết máu trên chủy thủ, nam tử bỏ qua chủy thủ, một ngụm cắn lên miệng vết thương xuất huyết trên cổ Cô Nhiên.
” Ngô…” Cô Nhiên cắn răng nhẫn nhịn cơn đau trên cổ truyền đến, hắn là người đã chết qua hai lần, sao còn có thể sợ hãi gì.
“Tư vị của máu này thật đúng là cũng được.” Hút vài khẩu huyết, trên chỗ gần miệng vết thương kia lại tăng thêm một ít tiểu thương, nam tử vừa lòng ly khai cổ Cô Nhiên,” Ngươi xem ra là đổng y (thầy thuốc) a, hủy dung mạo của ngươi, nói không chừng ngươi còn có thể tự mình chữa được, như vậy Phong Khiếu Nhiên cũng sẽ không có tổn thất gì…làm ta nghĩ muốn làm thế nào mới có thể khiến Phong Khiếu Nhiên thống khổ…” Nam tử lầm bầm lầu bầu nói, tiếp đó trong mắt lẫn khóe miệng treo lên một mạt nụ cười âm ngoan,” Ngươi nói…nếu Phong Khiếu Nhiên biết ngươi bị người chà đạp…sẽ như thế nào?” Tên nam nhân kia sẽ không thể chịu được thứ của mình bị người khác chạm đi.
” Ha ha…Phong Khiếu Nhiên…ta đã không kịp đợi nhìn vẻ mặt phát cuồng của ngươi rồi a.” Nam tử đột nhiên ngửa đầu cười ha hả, tiếp đó dưới ánh mắt có chút tức giận của Cô Nhiên, một đường vạch ra quần áo của Cô Nhiên ,”để ta nếm thử xem thân mình của ngươi có chỗ nào đặc thù, cư nhiên có thể làm Phong Khiếu Nhiên yêu thương như thế.”
” Không cần!” Cô Nhiên cuối cùng cũng hiểu được kêu to bắt đầu giãy dụa, thân thể của hắn chỉ có thể cho cha xem, chỉ có thể cho cha chạm tới! Chân khí trong cơ thể bắt đầu bùng nổ, Cô Nhiên ra sức đem nam tử từ trên người mình đẩy ra, hướng cửa chạy tới, dù cho có chết hắn cũng sẽ không để cho người khác chạm đến mình.
Không nghĩ tới Cô Nhiên lại có thể tránh thoát mình, nam tử sửng sốt một chút, lập tức phi thân hướng tới Cô Nhiên đang chạy đi,” Tê…” Cô Nhiên muốn trốn tránh liền bị nam tử nắm lấy xả hết quần áo trên người xuống, Cô Nhiên vẫn không để ý chạy về phía trước, thời điểm bàn tay đụng được tới cửa, hắn liền bị người phía sau kiềm chặt đặt trên cửa.
” Không được chạm ta!” Cô Nhiên xoay người muốn đem nam tử đẩy ra, chỉ trách mỏi mệt cùng đau đớn nhiều ngày, hơn nữa vừa rồi bị một kích kia, trên người hắn đã là khí lực yếu ớt,mỏng manh. Cô Nhiên trong cơn giãy dụa không có phát hiện nam tử đột nhiên ngừng lại, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc, miệng trương lớn giống như trông thấy yêu quái nhìn hắn.
” Ngô…” Sau ót truyền đến một trận đau đớn, Cô Nhiên kêu một tiếng choáng váng ngất trong lồng ngực nam tử, nước mắt tích tụ trong mắt biểu hiện ra hắn đang vô cùng thương tâm cùng vô thố.
” Diệp…nhi?” Ôm lấy Cô Nhiên đã hôn mê, nam tử kinh hô ra tiếng, tiếp đó lập tức mở cửa xông ra ngoài.
” Ân…” đau đớn trên bụng làm Cô Nhiên dần dần có ý thức, theo thói quen hướng về bên cạnh tìm đến một cái ôm, hư không bất đồng với dĩ vãng làm Cô Nhiên mở to mắt, cha sao lại không có ở đây…..
” Diệp nhi? Mau tỉnh tỉnh, thức dậy uống dược rồi lại ngủ tiếp.” thanh âm lạ lẫm lại có chút quen thuộc làm Cô Nhiên lập tức thanh tỉnh, giương mắt nhìn về phía người ở bên giường, Cô Nhiên mạnh mẽ đứng dậy, tiếp theo thuận thế lại bị người bên giường ấn trở về,” Trên người ngươi có thương tích, không được kích động.”
Cô Nhiên lui lui về góc giường, phòng bị nhìn người bên giường, người này… sao lại đột nhiên gọi hắn là Diệp nhi.
Nam tử thở dài một tiếng, hướng Cô Nhiên lộ ra mạt nụ cười thật có lỗi: “Diệp nhi…ta biết ngươi chán ghét ta, cũng sợ ta…khả.. ta vốn không biết ngươi là ai, nếu ta biết ngươi là Diệp nhi, ta sẽ không đối với ngươi như thế. Ai.. ta là thân cữu cữu của ngươi, Quý Lâm.”
Cô Nhiên kinh ngạc nhìn chăm chú nam tử, người này…là cữu cữu của hắn? Hắn không tin…cữu cữu sao lại đối đãi với người khác như vậy.
” Diệp nhi, ta biết ngươi không tin, nhưng ta thực chính là cữu cữu ngươi. Mọi người bên ngoại đều nghĩ rằng ta là sư đệ của mẹ ngươi, kỳ thật ta là thân đệ đệ đồng phụ dị mẫu (cùng cha khác mẹ) của nàng. Diệp nhi, ta tuy chưa thấy qua ngươi, nhưng ta biết tỷ tỷ có sinh một đứa nhỏ gọi là Phong Diệp, cũng biết trên vai ngươi có khối thai kí hình lá phong.” Đem Cô Nhiên cẩn thận kéo qua, làm cho người nằm hảo, trong mắt Quý Lâm hiện ra thần sắc đau đớn,” Lúc nương sinh ra ta liền qua đời, tỷ tỷ hơn ta mười tuổi, từ nhỏ ta được tỷ tỷ một tay nuôi lớn. Năm ấy tỷ tỷ xuất cốc thì ta mới sáu tuổi, khả không nghĩ tới, ba năm sau liền truyền ra tỷ tỷ tử tấn (quyên sinh) . Diệp nhi, nương của ngươi… không chỉ là tỷ tỷ của ta….mà còn là mẫu thân của ta, ngươi hiểu được không? Nàng chết như vậy, ta ngay cả lần gặp mặt cuối cùng đều không có nhìn thấy!”
Cô Nhiên không nghĩ tới người này lại là đệ đệ của thân mẫu, là cữu cữu của hắn, nhưng là, nghĩ đến người này hận ý với cha như vậy, hắn không biết chính mình nên làm sao.
” Diệp nhi.. nương ngươi trước khi lâm chung từng phái người gửi cho ta một phong thư, nàng nói nàng biết một ngày nào đó bản thân nàng sẽ chết, bảo ta không cần vì nàng báo thù, điều duy nhất làm nàng không yên lòng chính là ngươi. Ta biết…tỷ tỷ phản bội Phong Khiếu Nhiên, ta cũng biết, nếu thực sự phải nói đến thì người của Vong Ưu bảo mới là người đáng chết nhất, nhưng là…nhưng là Phong Khiếu Nhiên lại đối với ngươi như vậy, tỷ tỷ khi còn sống duy nhất không yên lòng nhất chính là ngươi, khả nàng có chết cũng không nghĩ tới, Phong Khiếu Nhiên kia lại ngoan tâm đem ngươi đơn độc để tại hậu sơn. Sau đó ta từng đến Thích Nhiên lâu nhìn ngươi, mới biết được ngươi bị hắn để tại hậu sơn, hơn nữa đã sớm mất tích, hắn thậm chí không có phái người đi ra ngoài tìm ngươi. Đã nhiều năm nay, ta nghĩ rằng ngươi đã chết, cho nên…ta thề, nhất định sẽ không buông tha cho Phong Khiếu Nhiên, ta có thể nghe lời tỷ tỷ, không tìm hắn vì tỷ tỷ báo thù, nhưng ta không thể không vì ngươi báo thù, ngươi là người vô tội nhất.” Quý Lâm kích động ôm lấy Cô Nhiên, lập tức đau thương kêu lên,” Diệp nhi…ngươi đã quá chịu khổ…Phong Khiếu Nhiên kia nhất định biết thân thế của ngươi, hắn lại…hắn lại đối với ngươi làm ra chuyện cầm thú còn không bằng! Diệp nhi…ngươi không phải Cô Nhiên, ngươi là Phong Diệp, ngươi là đứa con thân sinh của Phong Khiếu Nhiên…hắn có thể nào, hắn có thể nào đem ngươi trở thành luyến đồng! Trở thành nam sủng! Ta nhất định phải giết hắn!”
” Cha biết ta là ai.” Cô Nhiên đột nhiên mở miệng nói, hắn không biết cái gì là luyến đồng, nam sủng, nhưng hắn biết cữu cữu nhất định là hiểu lầm.
” Ngươi nói cái gì?!” Quý Lâm nghe được lời Cô Nhiên lập tức thất kinh hét lên,” Ngươi…ngươi biết hắn là cha ngươi?”
Cô Nhiên gật gật đầu: “Ta và cha hai năm trước liền tương nhận, chính là.. ta không muốn làm Thiếu chủ, cho nên, không cho cha nói ra.”
” Hắn biết ngươi là con của hắn, hắn cư nhiên còn đối với ngươi…” ánh mắt của Quý Lâm mị lên, hắn chỉ cảm thấy trong lồng ngực có một cổ tức giận đang trực chỉ dồn lên não,” Diệp nhi! Ngươi có thể nào cho phép hắn đối với ngươi làm…làm cái loại chuyện này! Ngươi có biết hắn đối với ngươi làm cái gì không?” Bởi vì biết bên người Phong Khiếu Nhiên có một gã tiểu tư cùng hắn ăn cùng hắn ngủ, hơn nữa còn có người thấy hắn đối với gã tiểu tư kia cực kỳ yêu thương, hắn mới quyết định tìm Cô Nhiên xuống tay, lại không nghĩ rằng Cô Nhiên chính là Diệp nhi, điều này làm cho hắn như thế nào có thể chấp nhận.
” Cữu cữu…” Nghĩ nghĩ, Cô Nhiên quyết định gọi ra,” Ta không muốn biết cha đến tột cùng làm cái gì, ta chỉ thầm nghĩ cùng cha ở một chỗ, bồi ở bên người cha”
” Diệp nhi!” Quý Lâm lập tức khí điên, rống lớn lên.
” Cô Nhiên…ta gọi là Cô Nhiên…cữu cữu, ta chính là Cô Nhiên, không phải Phong Diệp.” Nhớ tới lão cha, Cô Nhiên đối mặt cữu cữu nói,” Cữu cữu…chuyện quá khứ đã là quá khứ, ta hiện tại cùng cha ở một chỗ thực hạnh phúc, cha…thực yêu ta, ta không biết là có cái gì khổ.”
” Diệp..Nhiên nhi…ngươi là thực không hiểu hay là giả vờ không hiểu! Các ngươi là phụ tử, phụ tử! Có thể nào làm cái loại chuyện hoang đường này, đó là nghịch luân, là chuyện thiên lí nan dung (trời đất khó chứa) , ngươi hiểu được không? Phong Khiếu Nhiên làm như vậy sẽ hủy đi ngươi! Hắn căn bản là không đem ngươi đối đãi như con hắn, nếu hắn thực thương ngươi, như thế nào đối với ngươi làm ra loại chuyện này?! Như thế nào trong lúc nguy hiểm để ngươi bị thế nhân nhạo báng! Hắn là lâu chủ Thích Nhiên lâu, đương nhiên có thể không để ý tới chỉ trích của thế nhân, nhưng, Nhiên nhi, ngươi thì sao? Chờ ngươi về sau hiểu được thì đã muộn. Nhiên nhi… ngươi tỉnh tỉnh, ngươi bị hắn lừa! Ngẫm lại nương ngươi, ngẫm lại hắn năm đó là như thế nào ngoan tâm đem ngươi bỏ trên núi!” Quý Lâm lúc này hận không thể đem Phong Khiếu Nhiên bầm thây vạn đoạn, hắn có thể khẳng định, hai người kia trong lúc đó khẳng định là Phong Khiếu Nhiên dùng thủ đoạn đê tiện đem Diệp nhi lừa tới tay.
Nghe được lời cữu cữu, mặt Cô Nhiên vốn là không có huyết sắc giờ trở nên càng thêm xanh trắng, hắn bắt đầu đúng là không thực sự hiểu được, nhưng sau đó mới lý giải tới, quan hệ của hắn và cha… là thiên lí nan dung sao?
” Nhiên nhi, cữu cữu biết nhất định là Phong Khiếu Nhiên dùng thủ đoạn đối với ngươi. Cữu cữu không rõ ràng lắm ngươi là làm sao lớn lên, nhưng cữu cữu hiểu được việc này ngươi khẳng định không hiểu, Phong Khiếu Nhiên kia cũng nhất định là nhìn ra điểm ấy, cho nên mới dụ dỗ lừa ngươi. Nhiên nhi, ngươi yên tâm, cữu cữu ở trong này rất an toàn, ngươi cứ ở trong này, cữu cữu tuyệt đối sẽ không cho ngươi trở về bên hỏa khanh (bọn chuyên hãm hại người=]) kia nữa. Hắn một khi đã dám đối với ngươi như thế, liền thuyết minh hắn một chút cũng không cần ngươi, ngươi không cần tái kiến hắn, cữu cữu cũng sẽ không cho ngươi tái kiến hắn. Cữu cữu không thể nhìn tương lai của ngươi bị hủy hoại.” Nhìn thấy Diệp nhi thay đổi sắc mặt, Quý Lâm biết lời nói của mình đã gây tác dụng, ngẫm lại cũng phải, ai lại cùng chính phụ thân mình phát sinh cái loại quan hệ này.
Lúc này, cửa bị nhẹ nhàng đẩy ra, một thị nữ đi đến, trên tay bưng theo một bát thang dược:” Cốc chủ, dược đã sắc xong”
Tiếp nhận dược, Quý Lâm đem bát đưa đến bên miệng Cô Nhiên:” Nhiên nhi…thực xin lỗi, cữu cữu làm bị thương ngươi, ngươi hiện tại thân mình thực suy yếu, đem dược uống hết, cái gì cũng không cần nghĩ, trước tiên phải đem thân mình dưỡng tốt. Đợi qua khoảng thời gian này, cữu cữu liền mang ngươi rời đi.”
Cô Nhiên mờ mịt tiếp nhận dược uống xuống, rồi mới nằm về giường nhắm mắt lại, nghe được tiếng bước chân cữu cữu rời đi , Cô Nhiên đem chính mình gắt gao bao bọc trong chăn….. Tiêu….
Tác giả :
Neleta