Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng
Chương 7
Nó xuống gara lấy ra một chiếc xe màu đen vs đỏ tươi, chạy vs tốc độ ánh sáng đến sân bay, trên đường đi nó không ngừng cầu mong là 2 con bạn không gây rắc rối ở đó. Vừa đến nơi, Thảo Trang đã chạy đến chỗ nó bỗng cưng khưng lại khi thấy nó bước ra từ xe, Thảo Trang nói:
- Ủa! Anh Khánh anh làm gì ở đây vậy?
- Ủa! sao anh Khánh lùn và nhỏ con dữ vậy ta?- Trúc nghi ngờ hỏi
- Tao nè!- nó trả lời
- Sao….sao…sao….sao….kì vậy nè, mày giả anh Khánh làm gì? Mà mày là umm..um..u…um..ả..ao..a ( thả tao ra)- nó bịt miệng Thảo Trang lại làm nhỏ cứ ú rồi ớ chứ không nói được lời nào được, nó lôi con Trang vào xe rồi kêu Trúc vào, sao khi 2 con bạn đã an toạ trong xe, nó mới thở phào nhẹ nhõm rồi nói:
- Tụi bây muốn mọi người biết tao giả trai hay sao mà ăn to nói lớn thế hả?
- Ừ! Xin lỗi là lỗi của tao nhưng mày giả anh Khánh chi dạ?- Trang tò mò hỏi nhìn nó dò xét
- Đúng rồi! mày giả anh Khánh chi?- Trúc hỏi rồi nhìn nó
- Về nhà rồi tao nói!
- Nói liền! – 2 con bạn nhảy lên ôm cổ nó bắt nó nói ngay, nó liền giở giọng lạnh băng:
- Về! tao nói
- Không! Nói ngay bây giờ không thì đừng coi tụi này là bạn – Trang nói
- Về rồi tao nói tụi bây đúng là mấy con bạn phiền phức- nó giọng lạnh hơn pha một ít giận hờn
- Đừng giở giọng đó vs tụi này, nói không thì đừng mong tụi này cho về nhé!- Trúc bắt lấy chìa khoá xe của nó nhét vào cặp mắt cười giang tay đưa hình nắm đấm, Trang thì bẻ tay róp róp, nó thấy tình hình tệ rồi nên đành nói thật vs mấy con bạn:
- Chuyện là thế này, anh tao…..- hơi ngập ngừng, giọng nghẹn ngào nó nói tiếp- bị ám sát nhưng may mắn là chỉ hôn mê ngắn hạn, bác sĩ chuẩn đón sẽ thức tĩnh trong một năm, mẹ tao nói vs mọi người trong hội đồng quản trị là anh tao mất tích, từ khi biết tin anh tao mất tích mọi người bắt đầu không con tính nhiệm mẹ nữa nên…..- nó đang nói giữa chừng thì bị 2 con bạn thân yếu ngắt lời
- Mày giả anh trai để khôi phục lại công ty – Thảo Trang
- Và tìm người đã âm mưu ám sát anh mày – Trúc suy đoán nói
- Tụi bây nói không sai
- Đã điều tra được gì chưa?- 2 con bạn đồng thanh hỏi
- Tao đã kêu Jin điều tra và có một ít manh mối, đó là trong tổ chức đã hại anh tao có một thành viên tên lão là Nguyễn Tùng Hải. và một điều nữa con gái ông ta Nguyễn Thanh Hoa học ở trường Blue Star, tao nghĩ sẽ dễ để tìm thông tin từ cô gái tên Thanh Hoa này!
- Thanh Hoa, Nguyễn Thanh Hoa, hahha, hahahahahahah……hahahah…oan gia ngõ hẹp.- Trang bỗng nhiên cười to rồi nói oan gia ngõ hẹp làm 2 con bạn khá là ngu ngơ trước hành động đó của Trang, Trang thấy 2 con bạn mình trong đầu đang có dấu chấm hỏi to ơi là to nên mới nói:
- Thanh Hoa là người mà copy bản thiết kế đá quý của tao.
- HẢ?- 2 đứa há hóc mồm luôn vì sao lại như vậy? Vì bạn có thấy người nào biết được người copy bản thiết kế của mình là ai, ở dâu, học trường nào, mà không lo đi tìm cách trả thù mà lại cười như điên chưa, chắc bạn đã thấy rồi đó là chị Thảo Trang nhà ta, nhưng đừng có cho là chị ấy bị vấn đề thần kinh hay gì gì đó nhé, chị ấy cười là vì sắp có một trò mèo vờn chuột cực kì hoành tráng đang đợi Thảo Trang.
- Tụi bây làm gì mà há hóc mồm dữ dạ?
- Mày điên à?- Trúc lấy một tay sờ trán Trang, một tay sờ trán mình rồi nói tiếp – Bình thường mà ta?
- Bỏ tay mày ra coi, Thư mày hãy để tao tìm thông tin con Hoa cho – Trang cười gian ác nói
- Nhưng tụi bây muốn giúp tao thật à? Tao không muốn liên luỵ tụi bây vào chuyện này- nó hỏi 2 con bạn
- Mày nói gì kì vậy? tụi mình là bạn bè, không lẽ mày gặp chuyện tụi tao coi như không thấy à? Hay mày không coi tụi này là bạn.- Trang hỏi nó, nó đưa tay phủ nhận
- Không phải thế tao thấy tụi bây không nên dính vào mấy….
- Không nhưng nhị gì hết á! Bạn bè như tụi mình mà mày còn lo ngại gì nữa- Trúc lên tiếng
- Cảm ơn tụi bây- nó cảm động muốn rớt nước mắt
- Bạn bè mà khách sáo cài gì?- 2 con bạn nói
- Ừ bạn bè mà.
Nó bắt đầu lái xe đưa 2 con bạn về nhà bỗng nó nhớ ra gì đó rồi nói:
- Tụi bây giúp tao vs hình dạng này á?
- Á ! quên mày tấp vào tiêm hớt tóc rồi vào TTTM mua vài bộ con trai để mặc ấy chứ.- Trúc nói.
Tụi nó vào một tiệm hớt tóc rồi hớt kiểu nam nhìn 2 con bạn của nó sau khi hớt tóc và mặc đồ nam thì “ men” dễ sợ luôn, tụi nó về nhà rồi lên phòng ngủ một giấc rồi mai tính tiếp, 2 con bạn vẫn chưa nhận ra trên khuôn mặt nó có một vết thương nếu ngày mai biết nó bị thương vì một tên con trai đánh không biết sẽ như thế nào đây ta? Ngày mai rồi biết
- Ủa! Anh Khánh anh làm gì ở đây vậy?
- Ủa! sao anh Khánh lùn và nhỏ con dữ vậy ta?- Trúc nghi ngờ hỏi
- Tao nè!- nó trả lời
- Sao….sao…sao….sao….kì vậy nè, mày giả anh Khánh làm gì? Mà mày là umm..um..u…um..ả..ao..a ( thả tao ra)- nó bịt miệng Thảo Trang lại làm nhỏ cứ ú rồi ớ chứ không nói được lời nào được, nó lôi con Trang vào xe rồi kêu Trúc vào, sao khi 2 con bạn đã an toạ trong xe, nó mới thở phào nhẹ nhõm rồi nói:
- Tụi bây muốn mọi người biết tao giả trai hay sao mà ăn to nói lớn thế hả?
- Ừ! Xin lỗi là lỗi của tao nhưng mày giả anh Khánh chi dạ?- Trang tò mò hỏi nhìn nó dò xét
- Đúng rồi! mày giả anh Khánh chi?- Trúc hỏi rồi nhìn nó
- Về nhà rồi tao nói!
- Nói liền! – 2 con bạn nhảy lên ôm cổ nó bắt nó nói ngay, nó liền giở giọng lạnh băng:
- Về! tao nói
- Không! Nói ngay bây giờ không thì đừng coi tụi này là bạn – Trang nói
- Về rồi tao nói tụi bây đúng là mấy con bạn phiền phức- nó giọng lạnh hơn pha một ít giận hờn
- Đừng giở giọng đó vs tụi này, nói không thì đừng mong tụi này cho về nhé!- Trúc bắt lấy chìa khoá xe của nó nhét vào cặp mắt cười giang tay đưa hình nắm đấm, Trang thì bẻ tay róp róp, nó thấy tình hình tệ rồi nên đành nói thật vs mấy con bạn:
- Chuyện là thế này, anh tao…..- hơi ngập ngừng, giọng nghẹn ngào nó nói tiếp- bị ám sát nhưng may mắn là chỉ hôn mê ngắn hạn, bác sĩ chuẩn đón sẽ thức tĩnh trong một năm, mẹ tao nói vs mọi người trong hội đồng quản trị là anh tao mất tích, từ khi biết tin anh tao mất tích mọi người bắt đầu không con tính nhiệm mẹ nữa nên…..- nó đang nói giữa chừng thì bị 2 con bạn thân yếu ngắt lời
- Mày giả anh trai để khôi phục lại công ty – Thảo Trang
- Và tìm người đã âm mưu ám sát anh mày – Trúc suy đoán nói
- Tụi bây nói không sai
- Đã điều tra được gì chưa?- 2 con bạn đồng thanh hỏi
- Tao đã kêu Jin điều tra và có một ít manh mối, đó là trong tổ chức đã hại anh tao có một thành viên tên lão là Nguyễn Tùng Hải. và một điều nữa con gái ông ta Nguyễn Thanh Hoa học ở trường Blue Star, tao nghĩ sẽ dễ để tìm thông tin từ cô gái tên Thanh Hoa này!
- Thanh Hoa, Nguyễn Thanh Hoa, hahha, hahahahahahah……hahahah…oan gia ngõ hẹp.- Trang bỗng nhiên cười to rồi nói oan gia ngõ hẹp làm 2 con bạn khá là ngu ngơ trước hành động đó của Trang, Trang thấy 2 con bạn mình trong đầu đang có dấu chấm hỏi to ơi là to nên mới nói:
- Thanh Hoa là người mà copy bản thiết kế đá quý của tao.
- HẢ?- 2 đứa há hóc mồm luôn vì sao lại như vậy? Vì bạn có thấy người nào biết được người copy bản thiết kế của mình là ai, ở dâu, học trường nào, mà không lo đi tìm cách trả thù mà lại cười như điên chưa, chắc bạn đã thấy rồi đó là chị Thảo Trang nhà ta, nhưng đừng có cho là chị ấy bị vấn đề thần kinh hay gì gì đó nhé, chị ấy cười là vì sắp có một trò mèo vờn chuột cực kì hoành tráng đang đợi Thảo Trang.
- Tụi bây làm gì mà há hóc mồm dữ dạ?
- Mày điên à?- Trúc lấy một tay sờ trán Trang, một tay sờ trán mình rồi nói tiếp – Bình thường mà ta?
- Bỏ tay mày ra coi, Thư mày hãy để tao tìm thông tin con Hoa cho – Trang cười gian ác nói
- Nhưng tụi bây muốn giúp tao thật à? Tao không muốn liên luỵ tụi bây vào chuyện này- nó hỏi 2 con bạn
- Mày nói gì kì vậy? tụi mình là bạn bè, không lẽ mày gặp chuyện tụi tao coi như không thấy à? Hay mày không coi tụi này là bạn.- Trang hỏi nó, nó đưa tay phủ nhận
- Không phải thế tao thấy tụi bây không nên dính vào mấy….
- Không nhưng nhị gì hết á! Bạn bè như tụi mình mà mày còn lo ngại gì nữa- Trúc lên tiếng
- Cảm ơn tụi bây- nó cảm động muốn rớt nước mắt
- Bạn bè mà khách sáo cài gì?- 2 con bạn nói
- Ừ bạn bè mà.
Nó bắt đầu lái xe đưa 2 con bạn về nhà bỗng nó nhớ ra gì đó rồi nói:
- Tụi bây giúp tao vs hình dạng này á?
- Á ! quên mày tấp vào tiêm hớt tóc rồi vào TTTM mua vài bộ con trai để mặc ấy chứ.- Trúc nói.
Tụi nó vào một tiệm hớt tóc rồi hớt kiểu nam nhìn 2 con bạn của nó sau khi hớt tóc và mặc đồ nam thì “ men” dễ sợ luôn, tụi nó về nhà rồi lên phòng ngủ một giấc rồi mai tính tiếp, 2 con bạn vẫn chưa nhận ra trên khuôn mặt nó có một vết thương nếu ngày mai biết nó bị thương vì một tên con trai đánh không biết sẽ như thế nào đây ta? Ngày mai rồi biết
Tác giả :
Zen li lom