Cơ Giáp Chiến Thần
Chương 15: Trận chiến cơ giáp đầu tiên
Ngồi trong buông máy của ca giáp, cảm nhận sự lạnh lẽo từ máy móc truyền đến, xúc động của Trần Lạc tăng lên, cảm xúc đang chi phối toàn thân.
Tít, tít, tít “ cảm xúc tăng đến 70%, yêu cầu điều chỉnh trạng thái cảm xúc để bắt đầu chiến đấu “.
Đậu Đậu người không hiểu đâu, con người ai cũng có cảm xúc, khi bắt đầu một cái mới phải có cảm xúc mới là con người, thế nên người mới là trí năng nhân tạo “.
Tít, tít “ cảnh báo cảm xúc tăng đến 80%, yêu cầu điều chỉnh trạng thái cảm xúc để bắt đầu chiến đấu “. chỉ có âm thanh lãnh lẽo của máy móc vang bên tai Trần Lạc.
Hít một hơi dài, Trần Lạc nói:” được rồi nghe theo người, chiến đấu nào “.
Đèn điện chiếu sáng lôi đài trên đó đứng đợi sẵn một chiếc cơ giáp mầu đên, đứng ngạo nghễ đợi đối thủ.
Trần Lạc điều khiến cơ giáp tiến về lôi đào, nhờ vào tri thức cơ giáp của Đậu Đậu mà khả năng am hiểu cơ giáp của Trần Lạc về mặt lí thuyết đã đến cấp bậc tông sư, giờ chỉ cần vận dụng vào chiến đấu để có thể phát huy sức chiến đấu hoàn mĩ.
Vừa mới lên lôi đài hai cơ giáp bắt đầu nhập cuộc. Trần Lạc khống chế cơ giáp di động tốc độ cao, hôm nay lần đầu điều khiển hắn có cảm giác rất lạ, hắn điều khiển cơ giáp rất thuận buồn xuôi gió, phản phất như không có một chút cảm giác khó khăn của người mới.
Oanh… rầm rầm rầm, liên tục tiếng kim loại va vào nhau, hai cơ giáp cũng lấy cứng chọi cứng. Cơ giáp mầu đen nhìn nhỏ gọn và thao tác nhanh nhẹn hơn cơ giáp của hắn rất nhiều, hai tay con robot mầu đen cầm hai thanh đao titan quay tít, nhờ di động nhanh nhẹn chiếc robot mầu đen đang đi vòng vòng cơ giáp của hắn để tìm cơ hội xuất thủ, một kích trí mạng.
Trần Lạc thấy vậy đứng điều khiên ĐC01 đứng yên không di động, một tay cầm đao titan, một tay thủ thể, bất chợt con robot mầu đen lao đến, đao titan của robot mầu đen đâm về phía cổ của robot hắn, định nhất kích tất sát, điểm yếu của robot Trần Lạc là nặng nề, di động chậm, robot mầu đen ra đòn rất hiểm, nhằm ngay điểm yếu nhất là khe rãnh vùng cổ để đâm, đây là nơi có lớp giáp mỏng nhất, khó che chắn. Trần Lạc hai mắt trợn tròn, “ cơ giáp trí năng mà cũng học vô sỉ như con người, toàn nhằm chỗ hiểm nắm “, mặc dù hắn không sợ thua nhưng hắn không muốn vừa mới trận đầu đã bị một kích cho nốc ao, hắn liền bạo nộ xung thiên, hai cảnh tay cao đẩy nhanh tốc độ di động, nếu nhìn kì có thể thấy cánh tay di động quá nhanh sinh ra tàn ảnh, chỉ có Trần Lạc đang chuyên tâm vào trận chiến nên không để ý đến tốc độ di động hai cánh tay của mình.
Khi đao titan sắp đến gần phần cổ robot, đúng lúc này Trần Lạc điều khiển robot làm ra phản ứng, đột nhiên tay trai cầm đao titan nhấc lên cao gạt lưỡi đao sắp đến nơi, đồng thời thân hình cồng kệnh xoay một vòng 180 độ về phía trước, thanh đao vừa sử dụng để gạt đao của đối thủ được ném sang tay còn lại, xoẹt một tiếng lưỡi đao đâm thẳng vào eo robot mầu đen đang bay đến, không dừng lại đó tay trái của hắn nắm lấy tay cầm đao của robot mầu đen, một tiếng rắc, robot mầu đen bị đoạn một tay, lưỡi đao đang cắm ở eo robot mầu đen được rút ra đấm tiếp vào cổ robot đó.
Sự việc chỉ xẩy ra trong giây lát, đến Trần Lạc khi hoàn thành hắn cũng ngỡ ngàng, hắn cảm thấy lúc robot mầu đen lao đến đột nhiên tốc độ rất chậm, hắn chỉ việc thực hiện động tác còn robot mầu đen chỉ đứng chịu đòn, chỉ trong chưa đầy hai giây làm ra một loạt phản ứng. robot mầu đen chỉ kịp lao lên đâm một nhát sau hai giây đã trực tiếp nằm trên sàn, tay trái robot Trần Lạc vẫn còn cầm tay gẫy của robot mầu đen, còn tay phải cầm thanh đao titan, ở đầu thanh đao còn lưu lại đầu của con robot kia.
Kìm nén lại cảm xúc sung sướng, Trần Lạc hồi tưởng lại trận chiến, để tổng kết ưu điểm, khuyết điểm của mình, từ sau lần trong rừng bì tập kích bất ngời hắn có thói quen sau mỗi trận chiến điều suy nghĩ lại, để lần sau không tái phạm lỗi lầm cũ.
“ Không được mình vẫn quá chủ quan, lúc vừa vào trận đã để đối thủ nhìn ra điểm yếu, làm cho đổi thủ tấn công trước, may mà đối thủ quá yêu nếu không lần sau chết chắc không nghi ngời, từ giờ mỗi khi vào chiến đấu phải khống chế cảm xúc để tránh tình huống xấu nhất xẩy ra “.
Đang hồi tưởng kinh nghiệm chiến đấu, giọng nói lạnh lẽo của Đậu Đậu lại vang lên:” chúc mừng chủ nhân hoàn thành trận chiến đấu tiên, đây là mẫu robot yêu nhất, từ giờ mỗi trận chiến sẽ có robot đã dạng hơn, mạnh hơn, mong chủ nhân cố gắng “.
Nghĩ đến lời Đậu Đậu hắn lại thở dài, “ hóa ra mình mới đánh bại bọn tạp nham, con đường phía trước còn xa xôi quá, bắt đầu tiếp đi Đậu Đậu. “
Trần Lạc bắt đầu một tuần chỉ có chiến đấu bằng cơ giáp, con đường thành chiến thần của Trần Lạc đang từng bước từng bước đi tới.
Tít, tít, tít “ cảm xúc tăng đến 70%, yêu cầu điều chỉnh trạng thái cảm xúc để bắt đầu chiến đấu “.
Đậu Đậu người không hiểu đâu, con người ai cũng có cảm xúc, khi bắt đầu một cái mới phải có cảm xúc mới là con người, thế nên người mới là trí năng nhân tạo “.
Tít, tít “ cảnh báo cảm xúc tăng đến 80%, yêu cầu điều chỉnh trạng thái cảm xúc để bắt đầu chiến đấu “. chỉ có âm thanh lãnh lẽo của máy móc vang bên tai Trần Lạc.
Hít một hơi dài, Trần Lạc nói:” được rồi nghe theo người, chiến đấu nào “.
Đèn điện chiếu sáng lôi đài trên đó đứng đợi sẵn một chiếc cơ giáp mầu đên, đứng ngạo nghễ đợi đối thủ.
Trần Lạc điều khiến cơ giáp tiến về lôi đào, nhờ vào tri thức cơ giáp của Đậu Đậu mà khả năng am hiểu cơ giáp của Trần Lạc về mặt lí thuyết đã đến cấp bậc tông sư, giờ chỉ cần vận dụng vào chiến đấu để có thể phát huy sức chiến đấu hoàn mĩ.
Vừa mới lên lôi đài hai cơ giáp bắt đầu nhập cuộc. Trần Lạc khống chế cơ giáp di động tốc độ cao, hôm nay lần đầu điều khiển hắn có cảm giác rất lạ, hắn điều khiển cơ giáp rất thuận buồn xuôi gió, phản phất như không có một chút cảm giác khó khăn của người mới.
Oanh… rầm rầm rầm, liên tục tiếng kim loại va vào nhau, hai cơ giáp cũng lấy cứng chọi cứng. Cơ giáp mầu đen nhìn nhỏ gọn và thao tác nhanh nhẹn hơn cơ giáp của hắn rất nhiều, hai tay con robot mầu đen cầm hai thanh đao titan quay tít, nhờ di động nhanh nhẹn chiếc robot mầu đen đang đi vòng vòng cơ giáp của hắn để tìm cơ hội xuất thủ, một kích trí mạng.
Trần Lạc thấy vậy đứng điều khiên ĐC01 đứng yên không di động, một tay cầm đao titan, một tay thủ thể, bất chợt con robot mầu đen lao đến, đao titan của robot mầu đen đâm về phía cổ của robot hắn, định nhất kích tất sát, điểm yếu của robot Trần Lạc là nặng nề, di động chậm, robot mầu đen ra đòn rất hiểm, nhằm ngay điểm yếu nhất là khe rãnh vùng cổ để đâm, đây là nơi có lớp giáp mỏng nhất, khó che chắn. Trần Lạc hai mắt trợn tròn, “ cơ giáp trí năng mà cũng học vô sỉ như con người, toàn nhằm chỗ hiểm nắm “, mặc dù hắn không sợ thua nhưng hắn không muốn vừa mới trận đầu đã bị một kích cho nốc ao, hắn liền bạo nộ xung thiên, hai cảnh tay cao đẩy nhanh tốc độ di động, nếu nhìn kì có thể thấy cánh tay di động quá nhanh sinh ra tàn ảnh, chỉ có Trần Lạc đang chuyên tâm vào trận chiến nên không để ý đến tốc độ di động hai cánh tay của mình.
Khi đao titan sắp đến gần phần cổ robot, đúng lúc này Trần Lạc điều khiển robot làm ra phản ứng, đột nhiên tay trai cầm đao titan nhấc lên cao gạt lưỡi đao sắp đến nơi, đồng thời thân hình cồng kệnh xoay một vòng 180 độ về phía trước, thanh đao vừa sử dụng để gạt đao của đối thủ được ném sang tay còn lại, xoẹt một tiếng lưỡi đao đâm thẳng vào eo robot mầu đen đang bay đến, không dừng lại đó tay trái của hắn nắm lấy tay cầm đao của robot mầu đen, một tiếng rắc, robot mầu đen bị đoạn một tay, lưỡi đao đang cắm ở eo robot mầu đen được rút ra đấm tiếp vào cổ robot đó.
Sự việc chỉ xẩy ra trong giây lát, đến Trần Lạc khi hoàn thành hắn cũng ngỡ ngàng, hắn cảm thấy lúc robot mầu đen lao đến đột nhiên tốc độ rất chậm, hắn chỉ việc thực hiện động tác còn robot mầu đen chỉ đứng chịu đòn, chỉ trong chưa đầy hai giây làm ra một loạt phản ứng. robot mầu đen chỉ kịp lao lên đâm một nhát sau hai giây đã trực tiếp nằm trên sàn, tay trái robot Trần Lạc vẫn còn cầm tay gẫy của robot mầu đen, còn tay phải cầm thanh đao titan, ở đầu thanh đao còn lưu lại đầu của con robot kia.
Kìm nén lại cảm xúc sung sướng, Trần Lạc hồi tưởng lại trận chiến, để tổng kết ưu điểm, khuyết điểm của mình, từ sau lần trong rừng bì tập kích bất ngời hắn có thói quen sau mỗi trận chiến điều suy nghĩ lại, để lần sau không tái phạm lỗi lầm cũ.
“ Không được mình vẫn quá chủ quan, lúc vừa vào trận đã để đối thủ nhìn ra điểm yếu, làm cho đổi thủ tấn công trước, may mà đối thủ quá yêu nếu không lần sau chết chắc không nghi ngời, từ giờ mỗi khi vào chiến đấu phải khống chế cảm xúc để tránh tình huống xấu nhất xẩy ra “.
Đang hồi tưởng kinh nghiệm chiến đấu, giọng nói lạnh lẽo của Đậu Đậu lại vang lên:” chúc mừng chủ nhân hoàn thành trận chiến đấu tiên, đây là mẫu robot yêu nhất, từ giờ mỗi trận chiến sẽ có robot đã dạng hơn, mạnh hơn, mong chủ nhân cố gắng “.
Nghĩ đến lời Đậu Đậu hắn lại thở dài, “ hóa ra mình mới đánh bại bọn tạp nham, con đường phía trước còn xa xôi quá, bắt đầu tiếp đi Đậu Đậu. “
Trần Lạc bắt đầu một tuần chỉ có chiến đấu bằng cơ giáp, con đường thành chiến thần của Trần Lạc đang từng bước từng bước đi tới.
Tác giả :
๖ۣۜQuỷ ๖ۣۜVương