Cô Gái Thông Linh Sư
Chương 36: Tháp trấn hồn bắt cương thi
Edit: thienbao95
“Cậu mau trở về, nơi này nguy hiểm lắm!” Tô Vũ đẩy Lục Hoàn Vũ ra, lớn tiếng nói.
Thế nhưng, Lục Hoàn Vũ xuất hiện đã kích thích cương thi phát điên, dựa vào cảm ứng huyết thống mãnh liệt, cương thi nổi giận gầm lên một tiếng, liều mạng tấn công về phía Lục Hoàn Vũ.
“Quỷ đồng, trấn hồn!” Tô Vũ lại lần nữa mở ra quỷ đồng, ánh sáng đỏ như máu rơi vào trên người cương thi, lập tức trên người cương thi bốc lên từng trận khói trắng, thế nhưng cương thi vẫn không ngừng điên cuồng, không hề có một chút dáng vẻ muốn tránh xa, hai ba lần nhảy đến trước mặt Lục Hoàn Vũ, hai móng vuốt đen thui điên cuồng chụp vào người Lục Hoàn Vũ!
Lục Hoàn Vũ dường như bị dọa sợ, con mắt trợn trừng lên, đứng ngốc tại chỗ không nhúc nhích.
“Cẩn thận!” Tô Vũ hét lớn một tiếng, che ở trước người Lục Hoàn Vũ, nhanh chóng cắn vào ngón tay, vẽ một phù trấn thi, ngón tay búng một cái, phù trấn thi bỗng dưng bay về phía trán cương thi.
“Ầm!” Cương thi vốn đang nhe nanh múa vuốt, lập tức không còn nhúc nhích.
“Đi mau!” Tô Vũ biết phù trấn thi không thể khống chế cương thi trong thời gian quá lâu, cô lôi kéo Lục Hoàn Vũ nhanh chân trở lại cục cảnh sát.
Thị trưởng và những người khác vô cùng kinh hoàng khi thấy một màn này, nhìn từ trên xuống dưới thân thể Lục Hoàn Vũ, sốt ruột hỏi: “Hoàn Vũ, con trở về rồi, không bị thương ở đâu chứ!”
“Mẹ, con không có chuyện gì!” Lục Hoàn Vũ nói xong, hắn không tự chủ nhìn về phía Tô Vũ, vừa nãy, động tác của Tô Vũ hắn đã nhìn thấy rõ ràng, trong lòng hắn chấn động vô cùng, không nghĩ tới, Tô Vũ lại biết pháp thuật, không phải là người bình thường.
Tô Vũ không có thời gian để tâm đến tâm tình của hắn, lập tức nói: “Thị trưởng, phu nhân thị trưởng, đội trưởng Chu, ông mau dẫn ba người trốn vào trong đi, đừng lộ mặt ra ngoài, con cương thi này cứ giao cho tôi đối phó!”
Chỉ cần những người này không ở đây, Tô Vũ mới có thể xuất ra thủ đoạn chân chính, triệt để hàng phục cương thi.
Tô Vũ vừa nói dứt câu, bên ngoài lại truyền đến tiếng gầm gừ của cương thi, hiển nhiên phù trấn thi đã hết hiệu nghiệm, bộp một tiếng, cương thi mở ra cửa cục cảnh sát, vọt vào.
Mọi người bị dọa phát sợ, thét chói tai vài tiếng, dồn dập đi vào bên trong cục cảnh sát, trong chớp mắt đã giải tán xong.
Tô Vũ di chuyển, “Rầm” một tiếng, trong tay cô bỗng dưng hiện ra một tỏa hồn liên, vung tay lên, quất về phía cương thi!
Nhất thời, tỏa hồn liên chặt chẽ cuốn lấy cương thi, từng vòng ánh sáng đỏ như máu nổi lên từ tỏa hồn liên, bắt đầu chậm rãi nhấp nháy, vững vàng trói chặt cương thi.
“Tháp trấn hồn, thu!” Tô Vũ khẽ quát một tiếng, bên tay trái có thêm một tháp trấn hồn màu đỏ, tháp trấn hồn chậm rãi bay lên, trôi nổi trên đỉnh đầu cương thi, lối vào cửa tháp trấn hồn chiếu xuống một luồng ánh sáng mãnh liệt đỏ như máu, bao phủ cả người cương thi.
Cương thi kịch liệt giẫy giụa, không cam lòng phản kháng, nhưng vẫn như trước không làm được gì, chỉ thấy tháp trấn hồn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, gió cuốn lên, thậm chí, tháp trấn hồn còn bốc lên một vòng xoáy đỏ như máu, hút chặt cương thi vào trong đó.
Cuối cùng, cương thi không thể kiên trì được nữa, kêu thảm một tiếng, bị khống chế hút vào bên trong tháp trấn hồn.
Tất cả dị tượng biến mất trong nháy mắt, tâm Tô Vũ hơi động, tháp trấn hồn ngay lập tức bay trở về trong tay cô, con cương thi đã bị bắt vào bên trong tháp, chỉ cần Tô Vũ dành chút thời gian luyện hóa cương thi, năng lượng trong cơ thể cương thi có thể chuyển hóa thành linh khí, sau đó Tô Vũ có thể hấp thu để nâng cao tu vi của mình.
Tô Vũ hơi suy nghĩ, tháp trấn hồn liền biến mất, cô đi vào chỗ sâu của cục cảnh sát, rốt cuộc, ở một gian phòng thẩm vấn tìm thấy mọi người đang run lẩy bẩy, Tô Vũ nói: “Được rồi, hiện tại đã không sao, mọi người có thể đi ra!”
“Cảm ơn ngài, thật cám ơn ngài!” Phu nhân thị trưởng thở phào một hơi, những người khác cũng nhẹ nhõm không ít.
Thẳng thắn mà nói, Tô Vũ vốn không thích quản việc không đâu, nhưng cương thi này có liên quan đến công việc của Trương đại sư, Trương đại sư là người của cô, vì thế, cô mới không thể không quản, thuận tay giải quyết việc này.
Thị trưởng đi lên, chần chờ một chút hỏi: “Cương thi kia, cha của tôi đâu rồi?”
“Cương thi? Bị tôi dùng lửa thiêu rồi!” Tô Vũ nhàn nhạt nói xong, liền nhìn thấy sắc mặt thị trưởng vô cùng khó coi, Tô Vũ cười nhạo một tiếng, nói: “Thị trưởng, có phải ông vẫn muốn đem nó đi an táng? Nói thật cho ông biết, con cương thi này bất tử, nếu hiện tại không triệt để tiêu diệt, nói không chừng sẽ gieo vạ cho con cháu đời sau của ông, đến lúc đó ông có hối hận cũng đã muộn!”
Lục Hoàn Vũ cũng đứng dậy, nói: “Thôi ba, Tô Vũ nói đúng, ông nội đã hóa thành cương thi, không thể ở lại trên đời, nếu Tô Vũ không giúp chúng ta lần này, nói không chừng chúng ta đã chết rồi”
Thị trưởng thở dài, gật đầu: “Hoàn Vũ, Tô thiên sư, dù sao tôi cũng là người hiểu đạo nghĩa, tôi không phải trách ngài, bởi vì tôi có chút không cam lòng mà thôi!”
Nói chuyện được một lúc, Tô Vũ nhìn thời gian, gần như đã hơn mười giờ tối, cô nói: “Thị trưởng, Lục Hoàn Vũ, đội trưởng Chu, bây giờ đã không còn sớm, tôi phải đi về, các người cũng nên trở về nhà đi!”
“Tô Vũ, nhà tớ có xe, tớ đưa cậu về!” Lục Hoàn Vũ đứng dậy, nói.
Tô Vũ cũng không từ chối, dù sao, khoảng cách từ cục cảnh sát đến nhà có chút xa, nếu như có người đưa cô về, vậy thì không thể tốt hơn .
Không lâu lắm, hai người đã ngồi trên xe thị trưởng, được tài xế của thị trưởng lái xe, xe đi được một lúc, Lục Hoàn Vũ bỗng nói:”Tô Vũ, từ nhỏ cậu đã có pháp thuật sao, tại sao trước đây tớ không có phát hiện?”
Tô Vũ suy nghĩ một chút, tá thi hoàn hồn là chuyện không thể nói bừa, chỉ có thể nói: “Tớ cũng không biết chuyện gì xảy ra, từ mấy tháng trước, tớ bỗng nhiên thông suốt, nhưng vẫn không hiểu tại sao lại có phép thuật, tớ cũng không thể giải thích rõ ràng đến tột cùng là có chuyện gì.”
“Thảo nào, thảo nào cậu giống như biến thành người khác!” Lục Hoàn Vũ cảm khái một tiếng. Cũng không có hoài nghi lời nói của Tô Vũ.
Tô Vũ lại nói: “Lục Hoàn Vũ, cậu cũng đã rõ ràng, giữa chúng ta không thể có tình cảm, chỉ có thể làm bạn học hoặc bạn bè, cậu hiểu chứ?”
“Ừ, Tô Vũ, tớ đã rõ ràng!” Khuôn mặt Lục Hoàn Vũ ảm đảm, gật đầu, hắn tự biết lượng sức mình, Tô Vũ đối với hắn mà nói, quả thật là một việc quá xa vời.
Một lát sau, Tô Vũ trở lại tiệm bánh mì, đi lên lầu, liền nhìn thấy Tô Tuyết Dung đang ngồi ở trên bàn cơm chờ cô về ăn cùng.
Tô Vũ đi tới, ngồi xuống, nói: “Mẹ, con đã về!”
“Ừ, Tiểu Vũ, mau mau ăn cơm!” Tô Tuyết Dung mỉm cười rồi bắt đầu ăn cơm, rồi lại làm bộ lơ đãng hỏi: “Tiểu Vũ, mẹ nghĩ hay là như vậy, thành phố Tây Giang là thành phố lớn thứ hai cả nước, nếu như con có thể học trung học ở thành phố Tây Giang, tương lai sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn, có đúng hay không?”
Tô Vũ chấn động một chút, nếu như cô đoán không sai, người cha hờ của khối thân thể sống ở thành phố Tây Giang.
Tô Vũ giả vờ không biết, hỏi: “Ở thành phố Tây Giang, ngay cả một người thân chúng ta cũng không có, con có thể học tập ở đâu ? Với lại, nhất định sẽ tốn một số tiền lớn, hay là thôi đi!”
Tô Tuyết Dung lại nói: “Tiểu Vũ, những điều này con không cần lo lắng, trước đây mẹ ở thành phố Tây Giang có quen một người bạn, tên là Diệp Thiên Hạo, sau khi đến đấy, anh Hạo, hắn sẽ chăm sóc con thật tốt !”
“Cậu mau trở về, nơi này nguy hiểm lắm!” Tô Vũ đẩy Lục Hoàn Vũ ra, lớn tiếng nói.
Thế nhưng, Lục Hoàn Vũ xuất hiện đã kích thích cương thi phát điên, dựa vào cảm ứng huyết thống mãnh liệt, cương thi nổi giận gầm lên một tiếng, liều mạng tấn công về phía Lục Hoàn Vũ.
“Quỷ đồng, trấn hồn!” Tô Vũ lại lần nữa mở ra quỷ đồng, ánh sáng đỏ như máu rơi vào trên người cương thi, lập tức trên người cương thi bốc lên từng trận khói trắng, thế nhưng cương thi vẫn không ngừng điên cuồng, không hề có một chút dáng vẻ muốn tránh xa, hai ba lần nhảy đến trước mặt Lục Hoàn Vũ, hai móng vuốt đen thui điên cuồng chụp vào người Lục Hoàn Vũ!
Lục Hoàn Vũ dường như bị dọa sợ, con mắt trợn trừng lên, đứng ngốc tại chỗ không nhúc nhích.
“Cẩn thận!” Tô Vũ hét lớn một tiếng, che ở trước người Lục Hoàn Vũ, nhanh chóng cắn vào ngón tay, vẽ một phù trấn thi, ngón tay búng một cái, phù trấn thi bỗng dưng bay về phía trán cương thi.
“Ầm!” Cương thi vốn đang nhe nanh múa vuốt, lập tức không còn nhúc nhích.
“Đi mau!” Tô Vũ biết phù trấn thi không thể khống chế cương thi trong thời gian quá lâu, cô lôi kéo Lục Hoàn Vũ nhanh chân trở lại cục cảnh sát.
Thị trưởng và những người khác vô cùng kinh hoàng khi thấy một màn này, nhìn từ trên xuống dưới thân thể Lục Hoàn Vũ, sốt ruột hỏi: “Hoàn Vũ, con trở về rồi, không bị thương ở đâu chứ!”
“Mẹ, con không có chuyện gì!” Lục Hoàn Vũ nói xong, hắn không tự chủ nhìn về phía Tô Vũ, vừa nãy, động tác của Tô Vũ hắn đã nhìn thấy rõ ràng, trong lòng hắn chấn động vô cùng, không nghĩ tới, Tô Vũ lại biết pháp thuật, không phải là người bình thường.
Tô Vũ không có thời gian để tâm đến tâm tình của hắn, lập tức nói: “Thị trưởng, phu nhân thị trưởng, đội trưởng Chu, ông mau dẫn ba người trốn vào trong đi, đừng lộ mặt ra ngoài, con cương thi này cứ giao cho tôi đối phó!”
Chỉ cần những người này không ở đây, Tô Vũ mới có thể xuất ra thủ đoạn chân chính, triệt để hàng phục cương thi.
Tô Vũ vừa nói dứt câu, bên ngoài lại truyền đến tiếng gầm gừ của cương thi, hiển nhiên phù trấn thi đã hết hiệu nghiệm, bộp một tiếng, cương thi mở ra cửa cục cảnh sát, vọt vào.
Mọi người bị dọa phát sợ, thét chói tai vài tiếng, dồn dập đi vào bên trong cục cảnh sát, trong chớp mắt đã giải tán xong.
Tô Vũ di chuyển, “Rầm” một tiếng, trong tay cô bỗng dưng hiện ra một tỏa hồn liên, vung tay lên, quất về phía cương thi!
Nhất thời, tỏa hồn liên chặt chẽ cuốn lấy cương thi, từng vòng ánh sáng đỏ như máu nổi lên từ tỏa hồn liên, bắt đầu chậm rãi nhấp nháy, vững vàng trói chặt cương thi.
“Tháp trấn hồn, thu!” Tô Vũ khẽ quát một tiếng, bên tay trái có thêm một tháp trấn hồn màu đỏ, tháp trấn hồn chậm rãi bay lên, trôi nổi trên đỉnh đầu cương thi, lối vào cửa tháp trấn hồn chiếu xuống một luồng ánh sáng mãnh liệt đỏ như máu, bao phủ cả người cương thi.
Cương thi kịch liệt giẫy giụa, không cam lòng phản kháng, nhưng vẫn như trước không làm được gì, chỉ thấy tháp trấn hồn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, gió cuốn lên, thậm chí, tháp trấn hồn còn bốc lên một vòng xoáy đỏ như máu, hút chặt cương thi vào trong đó.
Cuối cùng, cương thi không thể kiên trì được nữa, kêu thảm một tiếng, bị khống chế hút vào bên trong tháp trấn hồn.
Tất cả dị tượng biến mất trong nháy mắt, tâm Tô Vũ hơi động, tháp trấn hồn ngay lập tức bay trở về trong tay cô, con cương thi đã bị bắt vào bên trong tháp, chỉ cần Tô Vũ dành chút thời gian luyện hóa cương thi, năng lượng trong cơ thể cương thi có thể chuyển hóa thành linh khí, sau đó Tô Vũ có thể hấp thu để nâng cao tu vi của mình.
Tô Vũ hơi suy nghĩ, tháp trấn hồn liền biến mất, cô đi vào chỗ sâu của cục cảnh sát, rốt cuộc, ở một gian phòng thẩm vấn tìm thấy mọi người đang run lẩy bẩy, Tô Vũ nói: “Được rồi, hiện tại đã không sao, mọi người có thể đi ra!”
“Cảm ơn ngài, thật cám ơn ngài!” Phu nhân thị trưởng thở phào một hơi, những người khác cũng nhẹ nhõm không ít.
Thẳng thắn mà nói, Tô Vũ vốn không thích quản việc không đâu, nhưng cương thi này có liên quan đến công việc của Trương đại sư, Trương đại sư là người của cô, vì thế, cô mới không thể không quản, thuận tay giải quyết việc này.
Thị trưởng đi lên, chần chờ một chút hỏi: “Cương thi kia, cha của tôi đâu rồi?”
“Cương thi? Bị tôi dùng lửa thiêu rồi!” Tô Vũ nhàn nhạt nói xong, liền nhìn thấy sắc mặt thị trưởng vô cùng khó coi, Tô Vũ cười nhạo một tiếng, nói: “Thị trưởng, có phải ông vẫn muốn đem nó đi an táng? Nói thật cho ông biết, con cương thi này bất tử, nếu hiện tại không triệt để tiêu diệt, nói không chừng sẽ gieo vạ cho con cháu đời sau của ông, đến lúc đó ông có hối hận cũng đã muộn!”
Lục Hoàn Vũ cũng đứng dậy, nói: “Thôi ba, Tô Vũ nói đúng, ông nội đã hóa thành cương thi, không thể ở lại trên đời, nếu Tô Vũ không giúp chúng ta lần này, nói không chừng chúng ta đã chết rồi”
Thị trưởng thở dài, gật đầu: “Hoàn Vũ, Tô thiên sư, dù sao tôi cũng là người hiểu đạo nghĩa, tôi không phải trách ngài, bởi vì tôi có chút không cam lòng mà thôi!”
Nói chuyện được một lúc, Tô Vũ nhìn thời gian, gần như đã hơn mười giờ tối, cô nói: “Thị trưởng, Lục Hoàn Vũ, đội trưởng Chu, bây giờ đã không còn sớm, tôi phải đi về, các người cũng nên trở về nhà đi!”
“Tô Vũ, nhà tớ có xe, tớ đưa cậu về!” Lục Hoàn Vũ đứng dậy, nói.
Tô Vũ cũng không từ chối, dù sao, khoảng cách từ cục cảnh sát đến nhà có chút xa, nếu như có người đưa cô về, vậy thì không thể tốt hơn .
Không lâu lắm, hai người đã ngồi trên xe thị trưởng, được tài xế của thị trưởng lái xe, xe đi được một lúc, Lục Hoàn Vũ bỗng nói:”Tô Vũ, từ nhỏ cậu đã có pháp thuật sao, tại sao trước đây tớ không có phát hiện?”
Tô Vũ suy nghĩ một chút, tá thi hoàn hồn là chuyện không thể nói bừa, chỉ có thể nói: “Tớ cũng không biết chuyện gì xảy ra, từ mấy tháng trước, tớ bỗng nhiên thông suốt, nhưng vẫn không hiểu tại sao lại có phép thuật, tớ cũng không thể giải thích rõ ràng đến tột cùng là có chuyện gì.”
“Thảo nào, thảo nào cậu giống như biến thành người khác!” Lục Hoàn Vũ cảm khái một tiếng. Cũng không có hoài nghi lời nói của Tô Vũ.
Tô Vũ lại nói: “Lục Hoàn Vũ, cậu cũng đã rõ ràng, giữa chúng ta không thể có tình cảm, chỉ có thể làm bạn học hoặc bạn bè, cậu hiểu chứ?”
“Ừ, Tô Vũ, tớ đã rõ ràng!” Khuôn mặt Lục Hoàn Vũ ảm đảm, gật đầu, hắn tự biết lượng sức mình, Tô Vũ đối với hắn mà nói, quả thật là một việc quá xa vời.
Một lát sau, Tô Vũ trở lại tiệm bánh mì, đi lên lầu, liền nhìn thấy Tô Tuyết Dung đang ngồi ở trên bàn cơm chờ cô về ăn cùng.
Tô Vũ đi tới, ngồi xuống, nói: “Mẹ, con đã về!”
“Ừ, Tiểu Vũ, mau mau ăn cơm!” Tô Tuyết Dung mỉm cười rồi bắt đầu ăn cơm, rồi lại làm bộ lơ đãng hỏi: “Tiểu Vũ, mẹ nghĩ hay là như vậy, thành phố Tây Giang là thành phố lớn thứ hai cả nước, nếu như con có thể học trung học ở thành phố Tây Giang, tương lai sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn, có đúng hay không?”
Tô Vũ chấn động một chút, nếu như cô đoán không sai, người cha hờ của khối thân thể sống ở thành phố Tây Giang.
Tô Vũ giả vờ không biết, hỏi: “Ở thành phố Tây Giang, ngay cả một người thân chúng ta cũng không có, con có thể học tập ở đâu ? Với lại, nhất định sẽ tốn một số tiền lớn, hay là thôi đi!”
Tô Tuyết Dung lại nói: “Tiểu Vũ, những điều này con không cần lo lắng, trước đây mẹ ở thành phố Tây Giang có quen một người bạn, tên là Diệp Thiên Hạo, sau khi đến đấy, anh Hạo, hắn sẽ chăm sóc con thật tốt !”
Tác giả :
Băng Linh Bảo Bảo