Cô Gái Năm Đó Đã Chết Rồi
Chương 49: (H nhé) Nồng cháy
Bàn tay to lớn mò xuống dưới, đầu tiên dừng trên cặp bông đào đầy đặn, xoa bóp đủ hình dạng, còn mân mê khiến nhũ hoa thẳng đứng, hơi cứng lại, vừa kích thích bàn tay vừa làm toàn thân người phụ nữ run nhẹ.
Ánh đèn vàng mờ mờ như góp phần cho cơ thể xinh đẹp thêm yêu mị, mái tóc đen đậm chất phương Đông kết hợp làn da trắng vừa phải, quả là tuyệt phẩm.
Không dừng lại ở đó, bàn tay hư hỏng của vị nam nhân mò xuống khu rừng thần bí, ngón tay tách hai cánh hoa mềm ra rồi ấn nhẹ xuống hết đợt này đến đợt khác. Hạch nhỏ bị trêu đùa không ngừng, dâm thuỷ bắt đầu chảy ra ngày càng nhiều. Trớ trêu thay, anh ta cứ như vậy còn bóp mông cô, thật là khó chịu.
"Em xem. Anh còn chưa hề cho vào bên trong. Hẳn là em CẦN anh cho ăn mỗi ngày đi."
"Hừ.."
Tiếp tục trêu đùa, nhưng lần này, anh đưa miệng xuống dưới, dùng lưỡi liếm nhẹ, không quên ấn ấn vào cái hạt đậu nhỏ nhạy cảm kia.
"A..Đừngg"
Nhạc Hy muốn khép chân lại, lại bị anh lấy hai tay tách ra. Cái lưỡi dễ gợi dục hơn cả ngón tay, biết làm sao giờ, nó mềm mại hơn cái tay hay vật thô bạo kia.
"Hy, thử một chút tư vị của bản thân không?"
Anh đưa cái miệng chứa dịch hôn cô, chiếc lưỡi cậy mở hàm răng, quấn quít, càn quét khuôn miệng của đối phương.
Nhạc Hy mới đầu còn kinh tởm, sau lại thấy có vị hơi mặn mặn, nhưng mà cái quái gì, cô đang nếm thứ đó đấy.
Quân Hàm vỗ mông cô một cái, a~ anh ta cuồng hai ngọn núi ở cả phía trước lẫn phía sau.
Ngón tay từ từ xâm nhập vào bên trong hoa huyệt, thấy vướng víu nên bản thân dừng lại mấy giây để cởi áo, thân hình màu đồng rắn chắc cũng từ từ lộ ra, Nhạc Hy còn thoáng nhìn thấy quần trong ẩn hiện sau cái quần bò, gương mặt đỏ ửng lên vì ngại.
Ngón tay ấy đùa cợt trong cơ thể cô, thỉnh thoảng còn từ đằng sau móc ngược lên, thật biến thái.
Nhưng người Nhạc Hy hiện tại tê rân rân, khoái cảm cao trào.
"Ngồi dậy!"
Quân Hàm cố tình, anh rút tay ra, rồi xê ra xa hơn. Anh để cô dựa vào thành giường, sau đó dạng chân cô ra, giọng như ra lệnh.
"Tự làm đi!"
"Anh.."
Mặc dù không bằng lòng nhưng cô không thể chối cãi, bản thân quả thực đang thèm khát, bỗng sinh ra loại dục vọng đối với người đối diện.
Cô đưa một ngón vào, còn không cần nhìn xuống cũng cảm nhận nó đang ra nhiều chất nhầy.
"Đưa thêm một ngón nữa."
Nhạc Hy nghe lời, hai ngón tay luận động ở cửa hoa huyệt suốt một thời gian.
"Nhớ kỹ, sau này muốn mà không có anh thì tự làm, cấm em đi tìm nam nhân."
Nhạc Hy mơ hồ gật đầu, nhưng lại thấy anh không hề ra giúp, cuối cùng cô liền tiến tới kéo khoá quần người bên cạnh xuống.
"Tiểu Hy, dâm đãng như vậy, còn bày ra bộ mặt như bị ức hiếp."
Quần bò rơi dưới đất, quần lót bên trong cũng bị đẩy xuống. Giữa còn có vết căng vải do vật nam tính nhô lên.
Cô chủ động đưa miệng tới mút thứ ấy, khiến Quân Hàm bất ngờ.
Anh đương nhiên chưa thoả mãn, đỡ lấy ót cô rồi đẩy gần vào hơn, trong lúc vô tình, bàn tay bé nhỏ có chạm nhẹ vào cái túi treo lủng lẳng trước dương vật khiến Quân Hàm toát mồ hôi nhẫn nhịn.
Nhạc Hy bất cần cái gọi là mặt mũi, từ sau đêm đầu tiên, cô chẳng kiêng dè gì nữa. Lực mút cũng nhanh hơn lúc đầu, thân thể của người phụ nữ trần trụi hiện ra trước mắt, anh cũng khó điều chế cảm xúc.
Có lẽ, bản thân là người học hỏi nhanh nên mới qua mấy lần, Nhạc Hy liền biết hầu hạ nam nhân trước mắt thế nào cho đúng. Đầu lưỡi liếm nhẹ rồi đảo quanh dương vật một hồi, đương nhiên cảm thấy nó càng ngày càng trướng to, còn cứng nữa. Sắc đỏ tím bắt đầu hoà trộn lẫn nhau, phải khó khăn lắm Quân Hàm mới không lên đỉnh trước. Anh đè cô xuống giường, sau đó mút một cái thật kêu ở xương quai xanh, khiến nơi địa phương ấy đỏ ửng lên.
Nam căn đặt trước cửa hoa huyệt nhưng không vào vội, điều này làm cô rên rỉ bất mãn.
"Nếu chỉ đơn thuần là thích thì chưa đến mức này được. Chúng ta dừng lại..."
"Không! E.m...ưmm..y-yêu..anhh..a~ "
Quân Hàm cười một cái, sau đó đưa cự vật tiến vào nhẹ nhàng, sau hai cái đâm thọc ra vào liền tăng tốc độ, cuối cùng nhanh đến mức Nhạc Hy muốn khóc thét:
"Anh...a...đau chết em..ưm..a"
Móng tay nữ nhân với màu sơn nhám ghi quyến rũ nổi bật trên tấm lưng trần của người đàn ông, cô cào anh đến mấy vệt liền, nhưng lạ thay, việc này chỉ làm tăng khoái cảm cho nạn nhân.
"Thả lỏng..chút. Em bóp anh chặt quá."
Tiếng Quân Hàm khàn đặc, ánh mắt đầy dục vọng và mê muội.
Nhạc Hy nghe lời hơi buông lỏng cơ thể, kết quả, cự vật liền tiến một bước vào điểm sâu nhất của cô. Anh ta thật tàn nhẫn, rõ ràng cô kêu chậm lại cơ mà.
Mật dịch ồ ạt chảy ra ngoài, vương vấn từ ga giường đến sũng vùng nhạy cảm người phụ nữ, tham lam bao bọc cả dương vật.
"A~ Nhẹ thôi được không?"
"Nói nhiều như vậy, sao không để dành sức?"
"Anh.."
Tuy nói thế, nhưng Quân Hàm là người khẩu xà tâm phật, anh dường như hãm lại tốc độ gấp rút kia, sau đó dùng hai tay lấy chân nữ nhân đặt lên vai mình.
Còn xấu xa nắn bóp bộ ngực đầy đặn của cô.
Màn kịch tính kéo dài hơn mười lăm phút nữa, cô mới cảm nhận được tiếng gầm nhẹ và dòng ấm nóng tràn vào trong người.
Ngỡ như vậy là xong nhưng không, anh tiếp tục lật người cô lại. Nam căn từ đằng sau tiếp tục công việc. Hắn ta... căn bản không phải là người.
Triền miên từ giường rồi đến sopha, trên quầy bar trong phòng, thậm chí là cả dưới mặt sàn.
Quân Hàm bỗng rút ra, hắn đứng dậy đến chỗ tủ kính, cứ ngỡ xong rồi nê cô định đứng dậy, ai biết đầu chưa được 1/3 công đoạn liền bị Quân Hàm đè xuống. Anh ta tà mị hỏi:
"Nhạc Hy em khát không?"
"Có chút...Á!"
Lời chưa dứt, cả chai rượu đắt tiền đổ lên người cô, chảy từ cổ đến tận đùi.
Quân Hàm liếm hết số rượu đó, màu đỏ khiến cơ thể cô quyến rũ lạ thường, hắn vui thích tận hưởng. Ngược lại, cô cảm thấy mình như nô lệ tình dục không hơn không kém.
Quân Hàm hôn cô, trực tiếp đưa chút rượu còn sót lại đẩy về phía cô bằng lưỡi.
"Em mệt..."
"Vậy ngủ đi, để anh tự mình làm được rồi."
"Anh cứ như vậy, em làm sao ngủ?"
Cười trừ một cái, Quân Hàm mới đó liền trông thấy Nhạc Hy ngủ thật. Hiện tại cũng gần 2 giờ sáng. Chả trách lại bắt đầu say giấc rồi.
Tuy vậy, Quân Hàm vẫn tiếp tục, cứ như thể bù lại cho cả tuần qua chưa động chạm nữ nhân.
Mãi cho đến khi rạng sáng, anh mới ôm cô đi tẩy rửa.
________________________
#Sue
Tên này biến thái vler~ ầy nhưng mà ta thích.