Có Chồng Là Thần Y
Chương 341: Coi Trời Bằng Vung
**********
Sở Quốc Thiên cũng không phải là trách cứ Lâm Thanh Di quát mình, mà là phẫn nộ nhà họ Sở lại thật sự dám xuống tay với người nhà của anh.
Trầm ngâm vài giây, anh mới chậm rãi nói: “Em tự mình cẩn thận một chút.” Nói xong lời này, cũng không quay đầu lại rời khỏi phòng vip.
Lâm Thanh Di sửng sốt, nhìn bóng dáng Sở Quốc Thiên rời đi, cô luôn cảm giác mình đã làm sai cái gì, mà Chu Trường Vĩ ở bên cạnh thấy thế, lại cười đến miệng đều không khép được.
“Tổng giám đốc Lâm, nếu Sở Quốc Thiên đi rồi, vậy thì chúng ta ăn cơm trước đi, vừa ăn vừa nói chuyện.” Chu Trường Vĩ chỉ về phía bữa ăn đã bày biện chỉnh tề cách đó không xa.
Lâm Thanh Di im lặng, nhưng cô vừa mới đi chưa được vài bước, thì phát hiện ánh mắt của Chu Trường Vĩ lại không kiêng nể gì đặt ở trên người mình, nhìn thấy ông ta sắp ôm lấy eo mình, sắc mặt cô thay đổi, nổi giận nói: “Chu Trường Vĩ, ông muốn làm gì?”
“Xin lỗi xin lỗi, tổng giám đốc Lâm đừng hiểu lầm, chẳng phải là tôi thấy cô đi lại không tiện muốn đỡ cô sao.” Chu Trường Vĩ thu hồi tay, ngượng ngùng cười nói.
Lâm Thanh Di hừ lạnh, nhưng cũng kiên trì ngồi ở bên bàn ăn, Chu Trường Vĩ thấy thế, cũng ngồi xuống, vừa gắp đồ ăn cho cô, vừa cười nói: “Tổng giám đốc Lâm dùng bữa, hương vị món phật khiêu tường của nhà hàng này thật sự rất ngon!”
Lâm Thanh Di mới vừa ăn một miếng, thì thấy Chu Trường Vĩ đưa cho mình một chén rượu, không khỏi nhíu mày nói: “Giám đốc Chu, rốt cuộc ông muốn làm gì, chúng ta tới nói chuyện làm ăn, ông có chuyện gì thì nói đi.”
“Không vội bàn chuyện làm ăn, uống rượu trước.”
“Trên người tôi có vết thương, bác sĩ dặn dò không thể uống rượu” Lâm Thanh Di lạnh nhạt nói.
“Một chút vết thương nhỏ thôi, không khoa trương như vậy, uống rượu đúng cách cũng có thể thúc đẩy tuần hoàn máu, tổng giám đốc Lâm cô thấy sao?” Chu Trường Vĩ cười nói.
“Không cần, ngày thường tôi cũng không uống rượu, không có tửu lượng” Lâm Thanh Di cự tuyệt nói.
Thấy Lâm Thanh Di cự tuyệt mình lặp đi lặp lại nhiều lần, tuy là Chu Trường Vĩ đã chuẩn bị tốt tâm lý, cũng không khỏi bực bội trong lòng, ông ta đặt chén rượu thật mạnh trên bàn, hừ lạnh nói: “Tổng giám đốc Lâm, nếu như thái độ cô vẫn luôn như này, vậy nghiệp vụ của bố cô tôi không nói nữa!”
“Giám đốc Chu, ngoại trừ thân phận tổng giám đốc của tôi ở Y Dược Thanh Di không nói, ông không cảm thấy loại thái độ làm việc của ông rất không đúng sao?” Lâm Thanh Di cũng buông chiếc đũa xuống, ánh mắt lạnh lùng nói.
Cô không thể ngờ rằng Chu Trường Vĩ lại nói chuyện hợp tác như thế này, cô vẫn là cấp trên của ông ta, vậy mà ông ta trắng trợn táo bạo muốn ức hiếp cô, chuyện này sao có thể nhịn?
“Tôi hỏi một lần cuối cùng, rốt cuộc cô uống hay không uống?” Thấy sự việc đã rối đến bước này, Chu Trường Vĩ đơn giản cũng không đếm xỉa đến.
“Không uống! Nếu giám đốc Chu ngang ngược như vậy, chuyện nghiệp vụ này tôi thay bố tôi từ bỏ, tạm biệt!” Lâm Thanh Di lạnh lùng mỉm cười, nói rồi đứng dậy.
“Đứng lại!”
Nào biết cô vừa mới đứng dậy, Chu Trường Vĩ liền ngăn cản cô.
“Chu Trường Vĩ, ông quá đáng rồi.” Lâm Thanh Di lạnh nhạt nói.
“Ha ha, tổng giám đốc Lâm là một quan chức quyền lực như vậy, cô cho rằng tôi thật sự muốn nói chuyện làm ăn với bố cô sao? Không ngại nói thật cho cô biết, bảo cô tới dự tiệc, cũng là tôi bảo bố cô làm, nếu như cô đã tới, sao có thể ra ngoài dễ dàng như vậy?”
Câu nói vừa dứt, đảm đàn ông mặc vest kia liền đi đến, chặn đường đi của Lâm Thanh Di.
“Ông....!rốt cuộc ông muốn làm gì?” Lâm Thanh Di thấy thế, vẻ mặt lập tức trắng bệch, giờ này khắc này, sao cô còn không hiểu mình đã trách lầm Sở Quốc Thiên.
“Muốn làm gì? Đương nhiên là ăn thịt cô rồi!” Chu Trường Vĩ cười dữ tợn một tiếng, tiếp theo cởi quần áo xuống.
Không chỉ ông ta, thậm chí đến cả đám đàn ông mặc vest khác cũng đều đồng thời cởi vest ra, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Di tràn đầy dục vọng.
“Ngươi......!Các người, cứu mạng!” Lâm Thanh Di sợ hãi, lập tức hoảng sợ hô lên.
Cô nào nghĩ vậy nhóm người này lại có thể có chủ ý này, hơn nữa căn bản không hề có bất kỳ hư tình giả ý nào, một lời không hợp liền trực tiếp muốn ra tay.
Chỉ tiếc, nơi này là phòng vip Thiên tự hào tốt nhất của Vịnh Đồng La, phòng vip có thể trang hoàng xa hoa như vậy, hiệu quả cách âm cũng không phải loại tốt bình thường, cho dù cô kêu gào khản cổ, bên ngoài cũng không thể nào có người nghe thấy.
Nhìn thấy một đám đàn ông không ngừng tới gần mình, Lâm Thanh Di sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cô run giọng nói: “Ngươi...!Các người đừng qua đây, nếu qua đây tôi sẽ báo cảnh sát!”
Lâm Thanh Di nói rồi móc di động ra, nào biết Chu Trường Vĩ liền hất văng di động, tiếp theo ôm cô vào trong lòng ngực.
“Con đàn bà thổi tha, chỉ là một con đàn bà dâm đãng mà thôi, mày và chồng mày giả vờ thanh cao cái gì chứ?” Chu Trường Vĩ hít hà thật sâu mùi thơm trong người Lâm Thanh Di, dâm tà nói: “Từ lâu đã nghe nói cô đã rất nhiều năm không ở cùng phòng với kẻ bỏ đi kia, hôm nay ông đây mang theo nhiều mãnh nam như vậy, nhất định có thể khiến cô mê thích, cho cô biết làm con gái vui sướng nhất chính là cái gì?”
Nói rồi liền quay đầu, hô: “Nhanh lên, đừng khách khí, chúng ta cùng nhau lên!”
“Được thôi!”
Một đám đàn ông cởi vest ra liếm liếm đôi môi khô cằn, nói rồi liền dò tay ra.
"A!"
Lâm Thanh Di sợ tới mức hét lên sợ hãi không ngừng, cô liều mạng giấy giụa nói: “Không được lại đây, các người tránh ra..."
Chỉ tiếc, chung quy lại cô chỉ là một cô gái yếu đuối, sao có thể là đối thủ của đám đàn ông này, rất nhanh, áo ngoài trên người cô đã bị lột xuống dưới, lộ ra bên trong…....