Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê
Chương 19: Thỏa mãn
Đỗ Mộ Ngôn hô hấp nặng nề, hơi thở Tần Tuyên Tuyên dường như bao phủ cả căn phòng, hắn vô cùng quen thuộc với mùi hương này, từng chút từng chút đi vào mũi hắn, lấp đầy toàn bộ cơ thể hắn, cảm giác này quả thật vô cùng tuyệt vời.
Tựa như tâm tình hắn giờ phút này cũng tuyệt vời như thế.
Tên Tống Kì đó giờ đây hoàn toàn không còn cơ hội, tiếp theo chỉ cần gây thêm chút phiền toái, đem hắn ta đuổi khỏi thành phố N, là hắn không còn gì phải lo lắng. Đã không có Tống Kì, hắn có thể chậm rãi thay đổi thái độ, tiếp cận Tuyên Tuyên, ở thời điểm cô đau lòng ra sức an ủi cô, thừa dịp đó tranh thủ tình cảm.....Hắn biết, phải kiềm chế một khoảng thời gian dài như vậy, hắn đã có chút không nhịn được.
Hắn phân phó cấp dưới lấy danh nghĩa Minh Khải làm cho Mạc Tùng lấy được phiếu ưu đãi của khách sạn suối nước nóng này, chỉ vì tìm được cơ hội cùng cô ở một chỗ, không ngờ mọi việc lại có thể tiến triển thuận lợi đến vậy. Cô ở một mình một phòng, đây quả là cơ hội tuyệt vời dành cho hắn.
Đỗ Mộ Ngôn im lặng đi đến bên cạnh Tần Tuyên Tuyên, quỳ xuống giường. Bên trong ly sữa có thêm thuốc ngủ khiến cô ngủ thật sâu.
Hắn chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp yên bình của cô thật lâu, trên mặt hắn dần hiện lên một nụ cười. Lần đầu tiên hắn bị cô hấp dẫn, là bởi vì nụ cười của cô. Trong suốt sáng ngời, giống như một con bướm xinh đẹp, cả thế giới dường như sáng bừng lên. Hắn vĩnh viễn cũng không quên được, lần đầu tiên nhìn thấy cô cười, trong lòng hắn xẹt qua một loại cảm giác không thể khống chế, trong ngực xuất hiện thứ gọi là rung động.
Đến lúc này, càng không thể vãn hồi nữa rồi.
Biết rõ dáng vẻ tươi cười lúc đó chỉ dành cho chồng của cô, hắn lại cố tình rơi vào mê muội, cả ngày vụng trộm ngắm nhìn, ảo tưởng một ngày nào đó nụ cười kia sẽ vì mình mà nở rộ. Nhưng khi đó, cô cùng Tống Kì đã kết hôn, bọn họ yêu nhau như vậy, hắn căn bản là không có cơ hội chen chân vào. Ngay từ đầu, hắn thật ngu ngốc, mưu toan dùng tiền tài để có được cô, lại bị cô hung hăng nhục nhã. Càng ngày càng sai, hắn đã dùng rất nhiều cách, không nghĩ tới ngược lại lại làm cho tình cảm của bọn họ càng thêm sâu đậm. Không thể chia rẽ bọn họ, hắn cả đêm đều không thể đi vào giấc ngủ, sử dụng phương pháp cũng ngày càng cực đoan. Mãi sau này, hắn đem Tống Kì bức tử, lại khiến cho cha Tuyên Tuyên chết, hắn cũng không có một chút hối hận. Lúc đó mẹ cô ngã bệnh nằm viện, cần rất nhiều tiền thuốc, cô chỉ có thể đến cầu hắn, cuối cùng hắn cũng có được cô, khi đó hắn vô cùng vui vẻ! Chỉ còn một chút nữa thôi, hắn sẽ thực sự có được cô...... Ngày đó hắn đã có thể cùng cô yêu thương nhung nhớ, mẹ của cô lại nhảy lầu tự vẫn. Vì cái gì? Vì cái gì mẹ của cô phải nhảy lầu? Vì cái gì cố tình lại là ngày nào đó?
Đỗ Mộ Ngôn thở dài, hình ảnh một màu máu đỏ ngày đó lại càng tái hiện rõ ràng.
Hắn biết cô hận hắn, hận không thể để hắn chết, nhưng hắn cho rằng chính mình không quan tâm, chỉ cần có được cô thì tốt rồi, cô cứ hận hắn đi. Hắn vẫn luôn tin chắc vào điều đó. Cho đến lúc cô dùng ánh mắt lạnh lùng đầy oán hận nhìn hắn, đem dao đâm vào bụng hắn, hắn mới ý thức được, thật ra thứ hắn muốn, không phải là thù hận của cô. Chồng cùng người thân không còn, cô vô cùng kiên quyết cầm dao đâm vào ngực mình, một chút do dự đều không có. Khi đó hắn vô cùng hối hận, hắn không nên bức ép cô.... Hắn không nghĩ tới cho đến khi hắn tỉnh lại, lại quay trở lại hai năm về trước. Qua ống nhòm nhìn thấy nét mặt tươi cười hồn nhiên trong sáng của Tuyên Tuyên giống y như trong hồi ức, hắn giật mình tỉnh ngộ, ban đầu cũng là vì nụ cười đó, mà hắn muốn đoạt lấy cô, hắn hy vọng cho đến lúc có được cô, cô vẫn như cũ giữ nụ cười đó.
Cho nên kiếp này, hắn thấp thỏm lo sợ, sợ rằng một lần nữa lại giống như trong quá khứ. Ngoại trừ việc gây khó dễ cho Tống Kì, hắn căn bản không dám làm gì gây tổn thương đến Tuyên Tuyên.
Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi cúi người xuống, đem đầu tựa vào gáy cô, hốc mắt có chút ẩm ướt.
Tuyên Tuyên của hắn, nữ thần của hắn, tình cảm chân thành cả đời này hắn chỉ dành riêng cho cô.
____không cần hận anh, không cần không để ý tới anh, đừng rời xa anh.
Không biết qua bao lâu, Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi ngẩng đầu, khắc sâu dung nhan cô ngủ say vào lòng.
Hắn cúi người kề vào môi cô, nhẹ nhàng mà cọ xát, chỉ chốc lát sau liền không thỏa mãn, vươn đầu lưỡi, phác họa hình dáng đôi môi cô, thanh âm giữa môi răng tràn ra: ’’Tha thứ cho anh.....’’
Thỏa mãn đôi chút, Đỗ Mộ Ngôn xốc chăn lên, đem Tần Tuyên Tuyên ôm tới một chiếc giường khác. Thuốc ngủ phân lượng vừa đủ để cô đi sâu vào giấc ngủ, động tác như vậy cũng không làm cô tỉnh giấc.
Cô mới vừa tắm xong, vẫn còn mặc áo tắm, bởi vì di chuyển khiến cổ áo bị nới lỏng ra, lộ ra xương quai xanh trắng nõn.
Hô hấp Đỗ Mộ Ngôn gần như ngưng trệ, hắn chậm rãi vươn tay, cởi áo tắm của cô ra, nhưng đôi tay lại hơi run rẩy, thử vài lần cũng không cầm được dây lưng. Từ từ cởi ra dây buộc, hắn nín thở, đem vạt áo tắm mở rộng sang hai bên.
Trước mắt hắn hiện ra một thân thể nhỏ nhắn vô cùng xinh đẹp, da thịt trơn nhẵn trắng mịn như sữa ở dưới ngọn đèn phảng phất như đang tỏa sáng, gần như làm đau hai mắt hắn.
Một lần là ở trong xe, hắn không dám bật đèn, cho nên không có cơ hội cẩn thận thưởng thức dáng vẻ xinh đẹp của cô như lúc này.
Tầm mắt hắn đi xuống đảo qua mỗi tấc da thịt cô, hai tròng mắt bắn ra tia quang mang y như con sói tham lam tràn ngập dục vọng ham muốn. Hắn run rẩy vươn tay, từ trên xuống dưới, dọc theo đường cong thân thể, giống như là đang vuốt ve cô, mặc dù chưa hề chạm vào cô một chút nào, thế mà hắn đã thỏa mãn nheo mắt lại. Tay to đi xuống, lại từ dưới hướng lên trên, tập kích tại bộ ngực tròn trịa mềm mại của cô. Hắn thở dài một tiếng, năm ngón thay khẽ nhúc nhích, cảm thụ sự tốt đẹp ấy.
Sự tồn tại của cô với hắn mà nói là chất gây nghiện khó có thể bỏ được, dù cho ngày nào đó có dần dần gầy yếu, có chết oan uổng, hắn cũng không nghĩ sẽ từ bỏ.
Đỗ Mộ Ngôn dịu dàng nở nụ cười, hắn nâng nửa người trên của cô lên, đem áo tắm từng chút cởi ra, vứt tới một chỗ khác trên giường, sau đó, hắn nhìn cơ thể hoàn toàn trần trụi như trẻ con của cô, nhanh chóng cởi hết quần áo của mình bò lên giường.
Nam căn sớm đã oai phong mạnh mẽ thức tỉnh, hắn cưỡi lên hai bên hông cô, hạ thân hơi hơi trầm xuống, liền va chạm vào vùng đất tuyệt vời của cô. Hắn nhịn không được khẽ rên lên, suýt nữa thì tước vũ khí đầu hàng.
Hô hấp dồn dập, suýt chút nữa thì không kiểm soát được chính mình, hắn cúi người xuống thấp hơn, khoảng cách được rút ngắn càng làm hắn kích thích, da thịt càng dán sát vào cô hơn khiến cho hơi thở của hắn trở nên gấp gáp, hắn thâm tình nhìn người con gái dưới thân đang say giấc nồng, cúi đầu hôn môi cô dùng sức như muốn nghiền nát, thậm chí còn to gan cạy mở khớp hàm chơi đùa cùng chiếc lưỡi, dùng sức mà mút vào gây ra tiếng chậc chậc.
Chỉ như vậy sao có thể đủ? Hắn vô cùng yêu cô, yêu đến mức muốn chiếm đoạt cô hợp thành một với hắn, một ngụm cũng không thừa.
Đỗ Mộ Ngôn lưu luyến rời môi đi, một hai sợi chỉ bạc lúc hai người thân mật chảy ra, từ từ lưu lại trên cằm cùng cổ cô. Ánh mắt hắn chợt lóe, vươn đầu lưỡi liếm cằm cô, lại dọc theo cổ đi xuống, thẳng đến khi hắn dùng nước bọt đem sợi chỉ bạc kia không còn dấu vết cũng không muốn dừng lại. Hắn giống như là dùng chính nước bọt của mình phác họa toàn bộ nửa thân trên của cô, cuối cùng một ngụm dừng tại trước ngực cô mà ngậm vào, dùng đầu lưỡi ướt sũng nhẹ nhàng liếm xung quanh bầu ngực, thằng đến khi chỗ đó run rẩy cứng lên, hắn mới vừa lòng buông ra, quay sang chiếu cố bên kia.
Đùa bỡn hai bên ngực hồi lâu, Đỗ Mộ Ngôn mới tiếp tục trượt xuống phía dưới, đầu lưỡi dừng tại chỗ rốn một lúc, mới tiếp tục đi xuống, cuối cùng lưu lại nơi vùng đất thần bí kia.
Hắn cầm mắt cá chân cô, hơi dùng sức làm hai chân cô gập lại, giây tiếp theo hắn liền thấy được chất lỏng óng ánh trong suốt trong khu rừng rậm rạp ấy. Ngay lập tức, hắn mừng rỡ như điên, cô cũng động tình, hắn nhẹ nhàng vuốt ve trêu đùa nơi đó.
Hắn hít vào một hơi thật sâu, mùi hương ngọt ngào tràn ngập tình dục lập tức xông thẳng vào mũi hắn, làm cho dục vọng của hắn càng trở nên điên cuồng. Hắn vô cùng, vô cùng muốn liều lĩnh đâm sâu vào, xuyên thủng cô, dùng sức chiếm đoạt cô, làm cho cô rên rỉ nỉ non dưới thân hắn, để cho cô cùng hắn sa vào dục vọng thiên đường, trong mắt cô chỉ có hắn. Hắn nghĩ đến mà thân thể đều run rẩy, cuối cùng lại chỉ cúi người xuống, mở miệng ngậm lấy hai cánh hoa.
Hương vị quá mức tốt đẹp làm hắn không nhịn được vươn đầu lưỡi vào sâu hơn trong cơ thể cô đấu đá lung tung, dẫn đến dịch thể ngày càng nhiều, hắn tham lam mút vào, trên mặt mang theo vẻ thỏa mãn đồng thời biểu tình mâu thuẫn cũng biến đổi.
Đỗ Mộ Ngôn đem toàn thân Tần Tuyên Tuyên đều liếm hết một lượt, cuối cùng cầm bàn tay nhỏ bé của cô đặt tại nam căn nóng rực của hắn, dựa vào đó mà đạt tới cao triều, đem hết tinh hoa của hắn phun tại bụng cô.
Hắn nằm nghiêng bên cạnh cô, nhìn sườn mặt cô nhiễm một màu đỏ hồng, giống như chưa bao giờ được thỏa mãn như vậy
Nghỉ ngơi một lát, Đỗ Mộ Ngôn đứng dậy đi vào phòng vệ sinh lấy ra một cái khăn mặt sạch, tinh tế lau một lượt thân thể cô, lưu luyến đem hơi thở thuộc về hắn phân tán hết. Mà khi khăn măt đi vào đồi cỏ phía dưới, đôi mắt hắn trở nên sắc bén, nhịn không được thử thăm dò cắm vào một ngón tay, cảm giác ấm áp làm cho hắn thỏa mãn thở ra, sau đó hắn lại thử đi vào hai ngón tay.
Tần Tuyên Tuyên không thoải mái cử động, Đỗ Mộ Ngôn lập tức rút hai ngón tay ra, khẩn trương nhìn vẻ mặt cô, thấy cô còn chưa tỉnh, chỉ là thân thể không thoải mái làm cô sinh ra bản năng bài xích.
Đỗ Mộ Ngôn yên tâm, tiếp tục thay cô lau sạch cơ thể, thời điểm dùng đến khăn mặt thứ hai, dục vọng vừa mới biến mất lại bắt đầu thức tỉnh, hắn nhịn không được lại liếm thân thể cô thêm lần nữa, tiếp tục phóng thích lần hai. Cứ như thế qua ba lần, sợ tác dụng của thuốc săp hết, Đỗ Mộ Ngôn không dám lại làm gì thêm nữa, tinh tế tẩy rửa thân thể cô, xác định trên người cô không còn lưu lại dịch thể của hắn, hắn mới ôm cô trở lại giường, nhẹ tay nhẹ chân thay cô mặc áo tắm, rồi mới đặt cô vào lại ổ chăn.
Sau khi đem tất cả mọi thứ trong phòng khôi phục như cũ, Đỗ Mộ Ngôn đứng ở đầu giường nhìn Tần Tuyên Tuyên vẫn như cũ ngủ say, đáy lòng sinh ra một loại ham muốn khát vọng khác.
Hắn muốn được ôm cô cùng nhau đi vào giấc ngủ, sáng sớm tỉnh lại, trong mắt chính là vẻ mặt khi cô đang ngủ say.
Trái tim đập mỗi lúc một nhanh, Đỗ Mộ Ngôn nắm chặt tay, trên mặt lộ ra ý cười như có như không.
Đỗ Mộ Ngôn, đừng có vội. Rất nhanh thôi, mày có thể thực hiện nguyện vọng được rồi, tất cả mong muốn của mày đều sẽ đạt được......
Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, Tần Tuyên Tuyên chỉ cảm thấy cả người đau mỏi. Rõ ràng đi ngủ từ rất sớm, cũng không có nằm mơ, không biết vì sao lại mệt như vậy. Lắc lắc đầu, cô cũng chỉ cho là do ngồi xe một ngày lâu lắm, nên không quá để ý.
Hành trình sáng nay được sắp xếp là đi tham quan phong cảnh xung quanh khách sạn. Không thể không nói, kiến trúc khách sạn này quả thực độc đáo, xung quanh là cả một rừng trúc lớn, đặc biệt có không khí. Mà suối nước nóng bên kia, lại phân chia rải rác trong rừng trúc, nam nữ tách biệt, có bể tắm chung, cũng có cả hồ tắm lộ thiên, hay khu vực được che kín lại.
Tần Tuyên Tuyên vẫn là một cô gái vô cùng bảo thủ, giữa trưa ăn cơm xong để cho tiêu cơm, cô lựa chọn hồ tắm có mái che. Phương Phán Phán nghĩ muốn tắm cùng Tuyên Tuyên, nhưng cô nàng đồng nghiệp mới kia nhất định phải lôi kéo cô cùng đi hồ tắm lộ thiên có cả nam lẫn nữ, bên này rốt cuộc chỉ còn lại một mình Tần Tuyên Tuyên. Đối với việc này Tần Tuyên Tuyên cầu còn không được, hài lòng dựa lưng vào bể, cho dù là ngẩn người hay có vấn đề cần suy nghĩ, thì đều là một loại hưởng thụ.
Nhắm mắt lại hưởng thụ được một lúc, Tần Tuyên Tuyên bỗng nghe thấy tiếng xuống nước, không khỏi mở mắt nhìn, thấy người vừa mới xuống nước đúng là Tả An Lôi, cô vô cùng kinh ngạc. Với dáng vẻ của Tả An Lôi, cô ấy vốn nên ở hồ tắm nam nữ chung, vì cái gì lại sang bên này?
Nhưng Tả An Lôi lại biểu hiện không có việc gì, sau khi xuống nước dựa sát vào cạnh hồ, từ từ nhắm hai mắt lại, hoàn toàn là một bộ dáng thực hưởng thụ.
Tần Tuyên Tuyên cũng không tiếp tục để ý tới cô ta, chỉ đơn giản là nhắm hai mắt lại.
Thời điểm tâm trí Tần Tuyên Tuyên đang dạo chơi đâu đó, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh Tả An Lôi vang lên: ’’ Tôi nhìn thấy rồi.’’
Nhìn thấy? Nhìn thấy cái gì?
Tần Tuyên Tuyên mở mắt nhìn về phía cô ta. Nơi này chỉ có hai người bọn cô, Tả An Lôi không nói chuyện cùng cô, chẳng lẽ là tự nói một mình sao?
Giống như một câu vừa rồi thật sự chỉ là câu độc thoại, Tả An Lôi trước sau vẫn nhắm mắt. Tần Tuyên Tuyên nhìn cô ta một hồi, không rõ ý của cô ta, liền cũng không để ý tới nữa.
Không nghĩ tới mấy phút sau, Tả An Lôi lại mở miệng lần nữa: ‘’ Tần Tuyên Tuyên, thật không nhìn ra, cô còn có loại bản lĩnh đó. Người tối hôm qua, là người bao nuôi cô sao?’’
‘’Người nào? ‘’ Tần Tuyên Tuyên không rõ nguyên do.
Sớm đoán được Tần Tuyên Tuyên sẽ không thoải mái thừa nhận, Tả An Lôi cũng không tức giận, hừ một tiếng nói: ’’ Cơ thể phụ nữ là tiền vốn quan trọng nhất, yên tâm, tôi cũng hiểu cô sẽ không nói thật cho tôi biết.’’ Thời điểm rạng sáng hôm nay cô ta nghe thấy bên ngoài có tiếng động, nhất thời tò mò liền ló đầu nhìn thoáng qua, thấy trong phòng Tần Tuyên Tuyên xuất hiện một bóng dáng tối đen, theo thân hình mà đoán, chắc chắn đó là đàn ông, khi đó sợ bị phát hiện, cô ta lập tức trốn vào, chờ đến lúc nhìn lại, đã không thấy người đó đâu nữa. Bởi vậy cô ta cũng không rõ người kia là ai, chỉ có thể suy đoán. Nghĩ đến lần gần đây vị kia vô cùng chiếu cố cho Tần Tuyên Tuyên, cô ta cảm giác người đàn ông kia là người bao nuôi của cô. Phải biết rằng, người ở một mình một phòng, chỉ có mình Tần Tuyên Tuyên, nếu những người khác trốn khỏi phòng, khẳng định sẽ bị người cùng phòng phát hiện.
Tần Tuyên Tuyên mãi cho đến bây giờ mới hiểu được suy nghĩ trong lời nói của Tả An Lôi, sắc mặt bỗng dưng đỏ bừng.
‘’Tả trợ lý, xin cô không cần ngậm máu phun người.’’
Tả An Lôi hừ một tiếng: ‘’ Vậy cô nói thử xem, người từ phòng cô đi ra, trừ bỏ người bao dưỡng cô, còn có thể là ai?’’
‘’Tối hôm qua trong phòng tôi căn bản là không có người đàn ông khác!’’ Tần Tuyên Tuyên nhíu mày, đáy mắt có vài tia lửa giận. Cô luôn luôn giữ mình trong sạch, lại bị người ta nói là dựa vào thân thể để đạt được mục đích, bảo cô sao có thể không tức giận?
‘’Được rồi, cô cũng không cần giả vờ thanh cao, loại quy tắc ngầm này, ai cũng hiểu được. Cô yên tâm, tôi sẽ không nói cho người khác biết.’’ Tả An Lôi bỗng ào một cái từ trong nước đứng lên, quay đầu lạnh lùng cười: ‘’ Tôi cũng phải nhắc nhở cô một chút, nên hiểu rõ thân phận của mình, đừng cho rằng vì thế mà có thể thăng chức.’’
‘’Tả trợ lý, theo như cô nói, trong lời nói của cô có nhiều thứ tôi không hiểu rõ, tôi thực không rõ cô rốt cuộc hiểu lầm cái gì.’’ Tần Tuyên Tuyên nhíu mày nói: ’’ Tối hôm qua trong phòng tôi không hề có đàn ông!’’
‘’Ý của cô là, sáng nay là tôi nhìn nhầm?’’ Tả An Lôi đứng bên bờ suối, từ trên cao nhìn xuống Tần Tuyên Tuyên, về việc Tần Tuyên Tuyên giải thích, cô ta căn bản là không tin. Buổi sáng cô ta vô cùng tỉnh táo, có đàn ông trong phòng Tần Tuyên Tuyên hay không, cô ta sao có thể nhìn nhầm?
‘’Đúng vậy, nhất định là cô nhìn nhầm rồi.’’ Tần Tuyên Tuyên gật đầu: ‘’Xin cô không cần tùy tiện suy đoán nhân phẩm của tôi.’’ Đối với danh dự bản thân, cô vô cùng kiên trì.
‘’Ha hả’’ Tả An Lôi không giận ngược lại phá lên cười, ‘’Vừa muốn làm kĩ nữ lại muốn lập đền thờ, câu đó chính là chỉ người như thế.’’ Thấy biểu tình Tần Tuyên Tuyên đột nhiên thay đổi, Tả An Lôi cho rằng chọc đúng chỗ đau của cô, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng. ‘’Những gì nên nói tôi đều nói rồi, muốn làm gì là chuyện của cô. Loại trò chơi vụng trộm này, tự cô chơi đi, tôi không theo hầu được.’’
Nói xong, cũng không chờ Tần Tuyên Tuyên lại muốn giải thích, cô ta dùng khăn tắm bao lấy thân thể duyên dáng mặc bikini bước ra ngoài.
Tựa như tâm tình hắn giờ phút này cũng tuyệt vời như thế.
Tên Tống Kì đó giờ đây hoàn toàn không còn cơ hội, tiếp theo chỉ cần gây thêm chút phiền toái, đem hắn ta đuổi khỏi thành phố N, là hắn không còn gì phải lo lắng. Đã không có Tống Kì, hắn có thể chậm rãi thay đổi thái độ, tiếp cận Tuyên Tuyên, ở thời điểm cô đau lòng ra sức an ủi cô, thừa dịp đó tranh thủ tình cảm.....Hắn biết, phải kiềm chế một khoảng thời gian dài như vậy, hắn đã có chút không nhịn được.
Hắn phân phó cấp dưới lấy danh nghĩa Minh Khải làm cho Mạc Tùng lấy được phiếu ưu đãi của khách sạn suối nước nóng này, chỉ vì tìm được cơ hội cùng cô ở một chỗ, không ngờ mọi việc lại có thể tiến triển thuận lợi đến vậy. Cô ở một mình một phòng, đây quả là cơ hội tuyệt vời dành cho hắn.
Đỗ Mộ Ngôn im lặng đi đến bên cạnh Tần Tuyên Tuyên, quỳ xuống giường. Bên trong ly sữa có thêm thuốc ngủ khiến cô ngủ thật sâu.
Hắn chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp yên bình của cô thật lâu, trên mặt hắn dần hiện lên một nụ cười. Lần đầu tiên hắn bị cô hấp dẫn, là bởi vì nụ cười của cô. Trong suốt sáng ngời, giống như một con bướm xinh đẹp, cả thế giới dường như sáng bừng lên. Hắn vĩnh viễn cũng không quên được, lần đầu tiên nhìn thấy cô cười, trong lòng hắn xẹt qua một loại cảm giác không thể khống chế, trong ngực xuất hiện thứ gọi là rung động.
Đến lúc này, càng không thể vãn hồi nữa rồi.
Biết rõ dáng vẻ tươi cười lúc đó chỉ dành cho chồng của cô, hắn lại cố tình rơi vào mê muội, cả ngày vụng trộm ngắm nhìn, ảo tưởng một ngày nào đó nụ cười kia sẽ vì mình mà nở rộ. Nhưng khi đó, cô cùng Tống Kì đã kết hôn, bọn họ yêu nhau như vậy, hắn căn bản là không có cơ hội chen chân vào. Ngay từ đầu, hắn thật ngu ngốc, mưu toan dùng tiền tài để có được cô, lại bị cô hung hăng nhục nhã. Càng ngày càng sai, hắn đã dùng rất nhiều cách, không nghĩ tới ngược lại lại làm cho tình cảm của bọn họ càng thêm sâu đậm. Không thể chia rẽ bọn họ, hắn cả đêm đều không thể đi vào giấc ngủ, sử dụng phương pháp cũng ngày càng cực đoan. Mãi sau này, hắn đem Tống Kì bức tử, lại khiến cho cha Tuyên Tuyên chết, hắn cũng không có một chút hối hận. Lúc đó mẹ cô ngã bệnh nằm viện, cần rất nhiều tiền thuốc, cô chỉ có thể đến cầu hắn, cuối cùng hắn cũng có được cô, khi đó hắn vô cùng vui vẻ! Chỉ còn một chút nữa thôi, hắn sẽ thực sự có được cô...... Ngày đó hắn đã có thể cùng cô yêu thương nhung nhớ, mẹ của cô lại nhảy lầu tự vẫn. Vì cái gì? Vì cái gì mẹ của cô phải nhảy lầu? Vì cái gì cố tình lại là ngày nào đó?
Đỗ Mộ Ngôn thở dài, hình ảnh một màu máu đỏ ngày đó lại càng tái hiện rõ ràng.
Hắn biết cô hận hắn, hận không thể để hắn chết, nhưng hắn cho rằng chính mình không quan tâm, chỉ cần có được cô thì tốt rồi, cô cứ hận hắn đi. Hắn vẫn luôn tin chắc vào điều đó. Cho đến lúc cô dùng ánh mắt lạnh lùng đầy oán hận nhìn hắn, đem dao đâm vào bụng hắn, hắn mới ý thức được, thật ra thứ hắn muốn, không phải là thù hận của cô. Chồng cùng người thân không còn, cô vô cùng kiên quyết cầm dao đâm vào ngực mình, một chút do dự đều không có. Khi đó hắn vô cùng hối hận, hắn không nên bức ép cô.... Hắn không nghĩ tới cho đến khi hắn tỉnh lại, lại quay trở lại hai năm về trước. Qua ống nhòm nhìn thấy nét mặt tươi cười hồn nhiên trong sáng của Tuyên Tuyên giống y như trong hồi ức, hắn giật mình tỉnh ngộ, ban đầu cũng là vì nụ cười đó, mà hắn muốn đoạt lấy cô, hắn hy vọng cho đến lúc có được cô, cô vẫn như cũ giữ nụ cười đó.
Cho nên kiếp này, hắn thấp thỏm lo sợ, sợ rằng một lần nữa lại giống như trong quá khứ. Ngoại trừ việc gây khó dễ cho Tống Kì, hắn căn bản không dám làm gì gây tổn thương đến Tuyên Tuyên.
Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi cúi người xuống, đem đầu tựa vào gáy cô, hốc mắt có chút ẩm ướt.
Tuyên Tuyên của hắn, nữ thần của hắn, tình cảm chân thành cả đời này hắn chỉ dành riêng cho cô.
____không cần hận anh, không cần không để ý tới anh, đừng rời xa anh.
Không biết qua bao lâu, Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi ngẩng đầu, khắc sâu dung nhan cô ngủ say vào lòng.
Hắn cúi người kề vào môi cô, nhẹ nhàng mà cọ xát, chỉ chốc lát sau liền không thỏa mãn, vươn đầu lưỡi, phác họa hình dáng đôi môi cô, thanh âm giữa môi răng tràn ra: ’’Tha thứ cho anh.....’’
Thỏa mãn đôi chút, Đỗ Mộ Ngôn xốc chăn lên, đem Tần Tuyên Tuyên ôm tới một chiếc giường khác. Thuốc ngủ phân lượng vừa đủ để cô đi sâu vào giấc ngủ, động tác như vậy cũng không làm cô tỉnh giấc.
Cô mới vừa tắm xong, vẫn còn mặc áo tắm, bởi vì di chuyển khiến cổ áo bị nới lỏng ra, lộ ra xương quai xanh trắng nõn.
Hô hấp Đỗ Mộ Ngôn gần như ngưng trệ, hắn chậm rãi vươn tay, cởi áo tắm của cô ra, nhưng đôi tay lại hơi run rẩy, thử vài lần cũng không cầm được dây lưng. Từ từ cởi ra dây buộc, hắn nín thở, đem vạt áo tắm mở rộng sang hai bên.
Trước mắt hắn hiện ra một thân thể nhỏ nhắn vô cùng xinh đẹp, da thịt trơn nhẵn trắng mịn như sữa ở dưới ngọn đèn phảng phất như đang tỏa sáng, gần như làm đau hai mắt hắn.
Một lần là ở trong xe, hắn không dám bật đèn, cho nên không có cơ hội cẩn thận thưởng thức dáng vẻ xinh đẹp của cô như lúc này.
Tầm mắt hắn đi xuống đảo qua mỗi tấc da thịt cô, hai tròng mắt bắn ra tia quang mang y như con sói tham lam tràn ngập dục vọng ham muốn. Hắn run rẩy vươn tay, từ trên xuống dưới, dọc theo đường cong thân thể, giống như là đang vuốt ve cô, mặc dù chưa hề chạm vào cô một chút nào, thế mà hắn đã thỏa mãn nheo mắt lại. Tay to đi xuống, lại từ dưới hướng lên trên, tập kích tại bộ ngực tròn trịa mềm mại của cô. Hắn thở dài một tiếng, năm ngón thay khẽ nhúc nhích, cảm thụ sự tốt đẹp ấy.
Sự tồn tại của cô với hắn mà nói là chất gây nghiện khó có thể bỏ được, dù cho ngày nào đó có dần dần gầy yếu, có chết oan uổng, hắn cũng không nghĩ sẽ từ bỏ.
Đỗ Mộ Ngôn dịu dàng nở nụ cười, hắn nâng nửa người trên của cô lên, đem áo tắm từng chút cởi ra, vứt tới một chỗ khác trên giường, sau đó, hắn nhìn cơ thể hoàn toàn trần trụi như trẻ con của cô, nhanh chóng cởi hết quần áo của mình bò lên giường.
Nam căn sớm đã oai phong mạnh mẽ thức tỉnh, hắn cưỡi lên hai bên hông cô, hạ thân hơi hơi trầm xuống, liền va chạm vào vùng đất tuyệt vời của cô. Hắn nhịn không được khẽ rên lên, suýt nữa thì tước vũ khí đầu hàng.
Hô hấp dồn dập, suýt chút nữa thì không kiểm soát được chính mình, hắn cúi người xuống thấp hơn, khoảng cách được rút ngắn càng làm hắn kích thích, da thịt càng dán sát vào cô hơn khiến cho hơi thở của hắn trở nên gấp gáp, hắn thâm tình nhìn người con gái dưới thân đang say giấc nồng, cúi đầu hôn môi cô dùng sức như muốn nghiền nát, thậm chí còn to gan cạy mở khớp hàm chơi đùa cùng chiếc lưỡi, dùng sức mà mút vào gây ra tiếng chậc chậc.
Chỉ như vậy sao có thể đủ? Hắn vô cùng yêu cô, yêu đến mức muốn chiếm đoạt cô hợp thành một với hắn, một ngụm cũng không thừa.
Đỗ Mộ Ngôn lưu luyến rời môi đi, một hai sợi chỉ bạc lúc hai người thân mật chảy ra, từ từ lưu lại trên cằm cùng cổ cô. Ánh mắt hắn chợt lóe, vươn đầu lưỡi liếm cằm cô, lại dọc theo cổ đi xuống, thẳng đến khi hắn dùng nước bọt đem sợi chỉ bạc kia không còn dấu vết cũng không muốn dừng lại. Hắn giống như là dùng chính nước bọt của mình phác họa toàn bộ nửa thân trên của cô, cuối cùng một ngụm dừng tại trước ngực cô mà ngậm vào, dùng đầu lưỡi ướt sũng nhẹ nhàng liếm xung quanh bầu ngực, thằng đến khi chỗ đó run rẩy cứng lên, hắn mới vừa lòng buông ra, quay sang chiếu cố bên kia.
Đùa bỡn hai bên ngực hồi lâu, Đỗ Mộ Ngôn mới tiếp tục trượt xuống phía dưới, đầu lưỡi dừng tại chỗ rốn một lúc, mới tiếp tục đi xuống, cuối cùng lưu lại nơi vùng đất thần bí kia.
Hắn cầm mắt cá chân cô, hơi dùng sức làm hai chân cô gập lại, giây tiếp theo hắn liền thấy được chất lỏng óng ánh trong suốt trong khu rừng rậm rạp ấy. Ngay lập tức, hắn mừng rỡ như điên, cô cũng động tình, hắn nhẹ nhàng vuốt ve trêu đùa nơi đó.
Hắn hít vào một hơi thật sâu, mùi hương ngọt ngào tràn ngập tình dục lập tức xông thẳng vào mũi hắn, làm cho dục vọng của hắn càng trở nên điên cuồng. Hắn vô cùng, vô cùng muốn liều lĩnh đâm sâu vào, xuyên thủng cô, dùng sức chiếm đoạt cô, làm cho cô rên rỉ nỉ non dưới thân hắn, để cho cô cùng hắn sa vào dục vọng thiên đường, trong mắt cô chỉ có hắn. Hắn nghĩ đến mà thân thể đều run rẩy, cuối cùng lại chỉ cúi người xuống, mở miệng ngậm lấy hai cánh hoa.
Hương vị quá mức tốt đẹp làm hắn không nhịn được vươn đầu lưỡi vào sâu hơn trong cơ thể cô đấu đá lung tung, dẫn đến dịch thể ngày càng nhiều, hắn tham lam mút vào, trên mặt mang theo vẻ thỏa mãn đồng thời biểu tình mâu thuẫn cũng biến đổi.
Đỗ Mộ Ngôn đem toàn thân Tần Tuyên Tuyên đều liếm hết một lượt, cuối cùng cầm bàn tay nhỏ bé của cô đặt tại nam căn nóng rực của hắn, dựa vào đó mà đạt tới cao triều, đem hết tinh hoa của hắn phun tại bụng cô.
Hắn nằm nghiêng bên cạnh cô, nhìn sườn mặt cô nhiễm một màu đỏ hồng, giống như chưa bao giờ được thỏa mãn như vậy
Nghỉ ngơi một lát, Đỗ Mộ Ngôn đứng dậy đi vào phòng vệ sinh lấy ra một cái khăn mặt sạch, tinh tế lau một lượt thân thể cô, lưu luyến đem hơi thở thuộc về hắn phân tán hết. Mà khi khăn măt đi vào đồi cỏ phía dưới, đôi mắt hắn trở nên sắc bén, nhịn không được thử thăm dò cắm vào một ngón tay, cảm giác ấm áp làm cho hắn thỏa mãn thở ra, sau đó hắn lại thử đi vào hai ngón tay.
Tần Tuyên Tuyên không thoải mái cử động, Đỗ Mộ Ngôn lập tức rút hai ngón tay ra, khẩn trương nhìn vẻ mặt cô, thấy cô còn chưa tỉnh, chỉ là thân thể không thoải mái làm cô sinh ra bản năng bài xích.
Đỗ Mộ Ngôn yên tâm, tiếp tục thay cô lau sạch cơ thể, thời điểm dùng đến khăn mặt thứ hai, dục vọng vừa mới biến mất lại bắt đầu thức tỉnh, hắn nhịn không được lại liếm thân thể cô thêm lần nữa, tiếp tục phóng thích lần hai. Cứ như thế qua ba lần, sợ tác dụng của thuốc săp hết, Đỗ Mộ Ngôn không dám lại làm gì thêm nữa, tinh tế tẩy rửa thân thể cô, xác định trên người cô không còn lưu lại dịch thể của hắn, hắn mới ôm cô trở lại giường, nhẹ tay nhẹ chân thay cô mặc áo tắm, rồi mới đặt cô vào lại ổ chăn.
Sau khi đem tất cả mọi thứ trong phòng khôi phục như cũ, Đỗ Mộ Ngôn đứng ở đầu giường nhìn Tần Tuyên Tuyên vẫn như cũ ngủ say, đáy lòng sinh ra một loại ham muốn khát vọng khác.
Hắn muốn được ôm cô cùng nhau đi vào giấc ngủ, sáng sớm tỉnh lại, trong mắt chính là vẻ mặt khi cô đang ngủ say.
Trái tim đập mỗi lúc một nhanh, Đỗ Mộ Ngôn nắm chặt tay, trên mặt lộ ra ý cười như có như không.
Đỗ Mộ Ngôn, đừng có vội. Rất nhanh thôi, mày có thể thực hiện nguyện vọng được rồi, tất cả mong muốn của mày đều sẽ đạt được......
Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, Tần Tuyên Tuyên chỉ cảm thấy cả người đau mỏi. Rõ ràng đi ngủ từ rất sớm, cũng không có nằm mơ, không biết vì sao lại mệt như vậy. Lắc lắc đầu, cô cũng chỉ cho là do ngồi xe một ngày lâu lắm, nên không quá để ý.
Hành trình sáng nay được sắp xếp là đi tham quan phong cảnh xung quanh khách sạn. Không thể không nói, kiến trúc khách sạn này quả thực độc đáo, xung quanh là cả một rừng trúc lớn, đặc biệt có không khí. Mà suối nước nóng bên kia, lại phân chia rải rác trong rừng trúc, nam nữ tách biệt, có bể tắm chung, cũng có cả hồ tắm lộ thiên, hay khu vực được che kín lại.
Tần Tuyên Tuyên vẫn là một cô gái vô cùng bảo thủ, giữa trưa ăn cơm xong để cho tiêu cơm, cô lựa chọn hồ tắm có mái che. Phương Phán Phán nghĩ muốn tắm cùng Tuyên Tuyên, nhưng cô nàng đồng nghiệp mới kia nhất định phải lôi kéo cô cùng đi hồ tắm lộ thiên có cả nam lẫn nữ, bên này rốt cuộc chỉ còn lại một mình Tần Tuyên Tuyên. Đối với việc này Tần Tuyên Tuyên cầu còn không được, hài lòng dựa lưng vào bể, cho dù là ngẩn người hay có vấn đề cần suy nghĩ, thì đều là một loại hưởng thụ.
Nhắm mắt lại hưởng thụ được một lúc, Tần Tuyên Tuyên bỗng nghe thấy tiếng xuống nước, không khỏi mở mắt nhìn, thấy người vừa mới xuống nước đúng là Tả An Lôi, cô vô cùng kinh ngạc. Với dáng vẻ của Tả An Lôi, cô ấy vốn nên ở hồ tắm nam nữ chung, vì cái gì lại sang bên này?
Nhưng Tả An Lôi lại biểu hiện không có việc gì, sau khi xuống nước dựa sát vào cạnh hồ, từ từ nhắm hai mắt lại, hoàn toàn là một bộ dáng thực hưởng thụ.
Tần Tuyên Tuyên cũng không tiếp tục để ý tới cô ta, chỉ đơn giản là nhắm hai mắt lại.
Thời điểm tâm trí Tần Tuyên Tuyên đang dạo chơi đâu đó, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh Tả An Lôi vang lên: ’’ Tôi nhìn thấy rồi.’’
Nhìn thấy? Nhìn thấy cái gì?
Tần Tuyên Tuyên mở mắt nhìn về phía cô ta. Nơi này chỉ có hai người bọn cô, Tả An Lôi không nói chuyện cùng cô, chẳng lẽ là tự nói một mình sao?
Giống như một câu vừa rồi thật sự chỉ là câu độc thoại, Tả An Lôi trước sau vẫn nhắm mắt. Tần Tuyên Tuyên nhìn cô ta một hồi, không rõ ý của cô ta, liền cũng không để ý tới nữa.
Không nghĩ tới mấy phút sau, Tả An Lôi lại mở miệng lần nữa: ‘’ Tần Tuyên Tuyên, thật không nhìn ra, cô còn có loại bản lĩnh đó. Người tối hôm qua, là người bao nuôi cô sao?’’
‘’Người nào? ‘’ Tần Tuyên Tuyên không rõ nguyên do.
Sớm đoán được Tần Tuyên Tuyên sẽ không thoải mái thừa nhận, Tả An Lôi cũng không tức giận, hừ một tiếng nói: ’’ Cơ thể phụ nữ là tiền vốn quan trọng nhất, yên tâm, tôi cũng hiểu cô sẽ không nói thật cho tôi biết.’’ Thời điểm rạng sáng hôm nay cô ta nghe thấy bên ngoài có tiếng động, nhất thời tò mò liền ló đầu nhìn thoáng qua, thấy trong phòng Tần Tuyên Tuyên xuất hiện một bóng dáng tối đen, theo thân hình mà đoán, chắc chắn đó là đàn ông, khi đó sợ bị phát hiện, cô ta lập tức trốn vào, chờ đến lúc nhìn lại, đã không thấy người đó đâu nữa. Bởi vậy cô ta cũng không rõ người kia là ai, chỉ có thể suy đoán. Nghĩ đến lần gần đây vị kia vô cùng chiếu cố cho Tần Tuyên Tuyên, cô ta cảm giác người đàn ông kia là người bao nuôi của cô. Phải biết rằng, người ở một mình một phòng, chỉ có mình Tần Tuyên Tuyên, nếu những người khác trốn khỏi phòng, khẳng định sẽ bị người cùng phòng phát hiện.
Tần Tuyên Tuyên mãi cho đến bây giờ mới hiểu được suy nghĩ trong lời nói của Tả An Lôi, sắc mặt bỗng dưng đỏ bừng.
‘’Tả trợ lý, xin cô không cần ngậm máu phun người.’’
Tả An Lôi hừ một tiếng: ‘’ Vậy cô nói thử xem, người từ phòng cô đi ra, trừ bỏ người bao dưỡng cô, còn có thể là ai?’’
‘’Tối hôm qua trong phòng tôi căn bản là không có người đàn ông khác!’’ Tần Tuyên Tuyên nhíu mày, đáy mắt có vài tia lửa giận. Cô luôn luôn giữ mình trong sạch, lại bị người ta nói là dựa vào thân thể để đạt được mục đích, bảo cô sao có thể không tức giận?
‘’Được rồi, cô cũng không cần giả vờ thanh cao, loại quy tắc ngầm này, ai cũng hiểu được. Cô yên tâm, tôi sẽ không nói cho người khác biết.’’ Tả An Lôi bỗng ào một cái từ trong nước đứng lên, quay đầu lạnh lùng cười: ‘’ Tôi cũng phải nhắc nhở cô một chút, nên hiểu rõ thân phận của mình, đừng cho rằng vì thế mà có thể thăng chức.’’
‘’Tả trợ lý, theo như cô nói, trong lời nói của cô có nhiều thứ tôi không hiểu rõ, tôi thực không rõ cô rốt cuộc hiểu lầm cái gì.’’ Tần Tuyên Tuyên nhíu mày nói: ’’ Tối hôm qua trong phòng tôi không hề có đàn ông!’’
‘’Ý của cô là, sáng nay là tôi nhìn nhầm?’’ Tả An Lôi đứng bên bờ suối, từ trên cao nhìn xuống Tần Tuyên Tuyên, về việc Tần Tuyên Tuyên giải thích, cô ta căn bản là không tin. Buổi sáng cô ta vô cùng tỉnh táo, có đàn ông trong phòng Tần Tuyên Tuyên hay không, cô ta sao có thể nhìn nhầm?
‘’Đúng vậy, nhất định là cô nhìn nhầm rồi.’’ Tần Tuyên Tuyên gật đầu: ‘’Xin cô không cần tùy tiện suy đoán nhân phẩm của tôi.’’ Đối với danh dự bản thân, cô vô cùng kiên trì.
‘’Ha hả’’ Tả An Lôi không giận ngược lại phá lên cười, ‘’Vừa muốn làm kĩ nữ lại muốn lập đền thờ, câu đó chính là chỉ người như thế.’’ Thấy biểu tình Tần Tuyên Tuyên đột nhiên thay đổi, Tả An Lôi cho rằng chọc đúng chỗ đau của cô, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng. ‘’Những gì nên nói tôi đều nói rồi, muốn làm gì là chuyện của cô. Loại trò chơi vụng trộm này, tự cô chơi đi, tôi không theo hầu được.’’
Nói xong, cũng không chờ Tần Tuyên Tuyên lại muốn giải thích, cô ta dùng khăn tắm bao lấy thân thể duyên dáng mặc bikini bước ra ngoài.
Tác giả :
Linh Lạc Thành Nê