Cô Bạn Gái Nhỏ
Chương 30
Không biết tại sao, buổi tối khi Nhạn Đường gọi điện thoại cho Dịch Nhàn, từ giọng nói có thể đoán được em ấy chắc chỉ còn lại nửa mạng sống thôi.
Dịch Nhàn nằm bẹp như con cún trên giường, nằm sấp một hồi thì lại thấy tức ngực, "Ây da ây da" lật người lại, nằm ngửa lại như con cá chết.
"Đội trưởng hôm nay không biết có uống lộn thuốc không nữa, cô ấy điên rồi....." cô cằn nhằn một hồi, đột nhiên hỏi: "Chị với bé moe tiếp xúc sao rồi?"
"Cũng tốt." Nhạn Đường trả lời.
"Chị đừng có làm người ta sợ đó, cô ấy ngây thơ như vậy, chắc có lẽ là thẳng đó."
"Ngây thơ với thẳng có liên quan với nhau hả?" Nhạn Đường cười phá lên.
Dịch Nhàn lẩm bẩm: "Không có liên quan, nhưng em thấy bé moe chắc cong không nổi, thẳng tắp luôn đó."
Người ở đầu dây bên kia cười: "Hôm qua không phải còn nói không cho chị tiếp cận bé moe, bây giờ lại muốn kêu chị không nên làm cô ấy sợ?"
"Chuyện này em nghĩ thông suốt rồi, dù sao chị cũng nhát gan như vậy, có để ý bé moe của em chắc cũng không dám hành động đâu, cùng lắm là chỉ giúp Ngải Tiếu mở ra cánh cửa của thế giới mới thôi." Dịch Nhàn vui vẻ nói, "Đợi khi hai người đến nhà em học, em sẽ làm chút món tráng miệng, rồi sẽ triển khai sức hấp dẫn của riêng mình, nếu là bé moe chủ động để ý em....... thì chuyện này lại khác rồi đó."
"Thôi bỏ đi, chuẩn bị thi đấu cho tốt đi."Nhạn Đường cảm thấy mình cần phải nhắc nhở Dịch Nhàn một số chuyện, "Tính khí của đội trưởng em chắc không được tốt, em đừng nhắc bé moe trước mặt cô ấy."
"Tại sao!"
Nhạn Đường cười mà không nói, hối em ấy đi ngủ: "Hôm nay em mệt vậy rồi thì đừng chơi game nữa, mau đi ngủ đi."
Dịch Nhàn trả lời một tiếng, sau khi cúp máy thì miễn cưỡng đi tắm, còn Nhạn Đường nhìn điện thoại thất thần.
Từ sự thăm dò của hai ngày nay, cô đã hoàn toàn có thể xác định Ngải Tiếu với Khổ Trú là cùng một người rồi. Nhưng chỉ xác nhận chuyện này thôi thì vẫn không đủ, điều quan trọng hơn là...... cô cần phải biết Khổ Trú rốt cuộc có phải là cong hay không.
Thở một hơi dài, cô đeo tai nghe lên, bắt đầu nghe bài hát tiếng Nhật hôm qua Ngải Tiếu giới thiệu cho. Giọng hát trong trẻo phối hợp với giai điệu dịu dàng, tiết tấu riêng có của nhạc Nhật làm cô đột nhiên nhớ tới cảnh tượng chiều hôm nay....... Ngải Tiếu quay người dưới ánh nắng, mái tóc ngắn bồng bềnh bay trong gió.
Nhạn Đường cong môi lên, chuyển qua bài hát khác "Bài hát viết cho người con gái đầu tiên tôi thích".
Uhm, là bài này nè.1
*
Buổi tối, Ngải Tiếu đang đọc cuốn sách mới mà hôm nay mình mua, đọc đến một chỗ thì thấy có linh cảm, cô đặt sách xuống, đeo tai nghe lên nghe phần soạn nhạc của Thanh Ngọc Chiết, rồi viết viết sửa sửa ca từ trên giấy.
Buổi chiều hôm nay thời gian ở bên ngoài dài hơn dự định, nhưng không biết có phải do giọng nói của Yến Đàm giống Nhạn nữ thần không, cô hoàn toàn không cảm thấy mệt, khi về phòng thì tinh thần vô cùng hưng phấn viết liên tục hai chương luôn. Viết xong thì cô tháo bao sách ra, đọc trang đầu tiên, đột nhiên nhớ lại cảnh tượng Yến Đàm lấy dùm cô sách trên kệ.
Cự ly của hai người lúc đó rất gần, gần đến nỗi cô nghi ngờ là đối phương cố ý nữa. Nhưng nghĩ lại, trong đời thực làm gì có nhiều cô gái bị cong đâu, càng không thể nào có người để ý đến mình.
Dù sao đây cũng là hiện thực, không phải trên mạng, con người thường hay có xu hướng che giấu những bí mật của riêng mình.
Nghĩ đến đây, linh cảm sáng tác của Ngải Tiếu lại đứt nữa rồi, cô gạch bỏ câu đầu của điệp khúc, đặt viết xuống, cầm ly nước thở dài.
Giai điệu trong tai nghe vẫn tiếp tục, cô uống một ngụm nước nhỏ, quay đầu lại nhìn thì phát hiện trong phòng chỉ có một mình mình thôi. Nhớ đến Đoàn Tử lúc trước có nói qua người sáng tác phải hát thử, tằng hắng giọng một cái, rồi cho bài nhạc quay lại khúc đầu, bắt đầu hát thử hai đoạn ca từ mình đã viết xong.
Hình như...... có hơi lạc giọng?
Cô lại reset lần nữa, bắt đầu hát.
Lần này thì đỡ hơn nhiều rồi, nhưng có một chỗ phần vần hình như hơi kỳ quặc, cô liền lấy viết sửa lại, rồi tiếp tục hát thử.
Hát hết lần này tới lần khác, Ngải Tiếu cuối cùng cũng có chút hài lòng. Cô không hy vọng khi hát thử sẽ làm cho nữ thần thất vọng, do đó hạ quyết tâm, sau này nhân lúc trong phòng không có ai nhất định phải luyện tập cho đàng hoàng.
9h hơn, 3 người bạn cùng phòng lần lượt quay về, cô mau mau thu dọn đồ, trốn trong rèm tiếp tục viết ca từ.
Đợi linh cảm không còn nữa, Ngải Tiếu đặt viết xuống, nằm dài trên bàn vươn vai, sau đó đặt cằm lên tờ giấy viết đầy ca từ, bắt đầu suy nghĩ xem mai mấy giờ dạy Yến Đàm học.
Ngải Tiếu không muốn thay đổi thời gian hoài, sợ sẽ làm loạn kế hoạch của đối phương trong cuộc sống. Trên bàn rị mọ một hồi, cô ngồi dậy viết thời gian biểu.
Phần thời gian biểu này phải dựa vào thời gian tập luyện của Dịch Nhàn, lại phải tránh các giờ mình lên lớp, sau khi loại bỏ hết thì một ngày cũng chả còn bao nhiêu thời gian dạy học. Ngải Tiếu khó khăn lắm mới làm xong thời gian biểu, muốn gửi cho Yến Đàm thì mới phát hiện mình chỉ có số điện thoại của cô ấy thôi.
Ưm, có cần thêm wechat của cô ấy không?
Wechat của Ngải Tiếu thường chỉ dùng để xử lý những chuyện của thế giới 3D, friendzone ngoại trừ share hoạt động của hội ngoại ngữ thì là share bài hát mới của Nhạn nữ thần. Cô không rõ wechat Yến Đàm ra sao, do dự một hồi, cũng gửi tin nhắn cho cô ấy: "Thời gian biểu viết xong rồi, em có thể chụp hình gửi wechat cho chị không?"
Đối phương trả lời hơi chậm: "Wechat của chị là số điện thoại luôn, em add vào đi."
Ngải Tiếu đợi một lát, thấy được tin nhắn thì mới yên tâm add cô ấy. Avatar wechat của cô là con mèo Nyanko sensei của trong bộ Natsume Yuujinchou, còn avatar của đối phương là một con mèo màu cam nổi tiếng...... là cùng một con mèo với avatar QQ của cô. Hai avatar một con trong anime một con ngoài đời thực, nhìn rất xứng đôi.+
Không ngờ cô ấy cũng thích con mèo này, cô cười, rồi gửi hình cho đối phương, sau đó quăng điện thoại đi tắm rửa.
Dịch Nhàn nằm bẹp như con cún trên giường, nằm sấp một hồi thì lại thấy tức ngực, "Ây da ây da" lật người lại, nằm ngửa lại như con cá chết.
"Đội trưởng hôm nay không biết có uống lộn thuốc không nữa, cô ấy điên rồi....." cô cằn nhằn một hồi, đột nhiên hỏi: "Chị với bé moe tiếp xúc sao rồi?"
"Cũng tốt." Nhạn Đường trả lời.
"Chị đừng có làm người ta sợ đó, cô ấy ngây thơ như vậy, chắc có lẽ là thẳng đó."
"Ngây thơ với thẳng có liên quan với nhau hả?" Nhạn Đường cười phá lên.
Dịch Nhàn lẩm bẩm: "Không có liên quan, nhưng em thấy bé moe chắc cong không nổi, thẳng tắp luôn đó."
Người ở đầu dây bên kia cười: "Hôm qua không phải còn nói không cho chị tiếp cận bé moe, bây giờ lại muốn kêu chị không nên làm cô ấy sợ?"
"Chuyện này em nghĩ thông suốt rồi, dù sao chị cũng nhát gan như vậy, có để ý bé moe của em chắc cũng không dám hành động đâu, cùng lắm là chỉ giúp Ngải Tiếu mở ra cánh cửa của thế giới mới thôi." Dịch Nhàn vui vẻ nói, "Đợi khi hai người đến nhà em học, em sẽ làm chút món tráng miệng, rồi sẽ triển khai sức hấp dẫn của riêng mình, nếu là bé moe chủ động để ý em....... thì chuyện này lại khác rồi đó."
"Thôi bỏ đi, chuẩn bị thi đấu cho tốt đi."Nhạn Đường cảm thấy mình cần phải nhắc nhở Dịch Nhàn một số chuyện, "Tính khí của đội trưởng em chắc không được tốt, em đừng nhắc bé moe trước mặt cô ấy."
"Tại sao!"
Nhạn Đường cười mà không nói, hối em ấy đi ngủ: "Hôm nay em mệt vậy rồi thì đừng chơi game nữa, mau đi ngủ đi."
Dịch Nhàn trả lời một tiếng, sau khi cúp máy thì miễn cưỡng đi tắm, còn Nhạn Đường nhìn điện thoại thất thần.
Từ sự thăm dò của hai ngày nay, cô đã hoàn toàn có thể xác định Ngải Tiếu với Khổ Trú là cùng một người rồi. Nhưng chỉ xác nhận chuyện này thôi thì vẫn không đủ, điều quan trọng hơn là...... cô cần phải biết Khổ Trú rốt cuộc có phải là cong hay không.
Thở một hơi dài, cô đeo tai nghe lên, bắt đầu nghe bài hát tiếng Nhật hôm qua Ngải Tiếu giới thiệu cho. Giọng hát trong trẻo phối hợp với giai điệu dịu dàng, tiết tấu riêng có của nhạc Nhật làm cô đột nhiên nhớ tới cảnh tượng chiều hôm nay....... Ngải Tiếu quay người dưới ánh nắng, mái tóc ngắn bồng bềnh bay trong gió.
Nhạn Đường cong môi lên, chuyển qua bài hát khác "Bài hát viết cho người con gái đầu tiên tôi thích".
Uhm, là bài này nè.1
*
Buổi tối, Ngải Tiếu đang đọc cuốn sách mới mà hôm nay mình mua, đọc đến một chỗ thì thấy có linh cảm, cô đặt sách xuống, đeo tai nghe lên nghe phần soạn nhạc của Thanh Ngọc Chiết, rồi viết viết sửa sửa ca từ trên giấy.
Buổi chiều hôm nay thời gian ở bên ngoài dài hơn dự định, nhưng không biết có phải do giọng nói của Yến Đàm giống Nhạn nữ thần không, cô hoàn toàn không cảm thấy mệt, khi về phòng thì tinh thần vô cùng hưng phấn viết liên tục hai chương luôn. Viết xong thì cô tháo bao sách ra, đọc trang đầu tiên, đột nhiên nhớ lại cảnh tượng Yến Đàm lấy dùm cô sách trên kệ.
Cự ly của hai người lúc đó rất gần, gần đến nỗi cô nghi ngờ là đối phương cố ý nữa. Nhưng nghĩ lại, trong đời thực làm gì có nhiều cô gái bị cong đâu, càng không thể nào có người để ý đến mình.
Dù sao đây cũng là hiện thực, không phải trên mạng, con người thường hay có xu hướng che giấu những bí mật của riêng mình.
Nghĩ đến đây, linh cảm sáng tác của Ngải Tiếu lại đứt nữa rồi, cô gạch bỏ câu đầu của điệp khúc, đặt viết xuống, cầm ly nước thở dài.
Giai điệu trong tai nghe vẫn tiếp tục, cô uống một ngụm nước nhỏ, quay đầu lại nhìn thì phát hiện trong phòng chỉ có một mình mình thôi. Nhớ đến Đoàn Tử lúc trước có nói qua người sáng tác phải hát thử, tằng hắng giọng một cái, rồi cho bài nhạc quay lại khúc đầu, bắt đầu hát thử hai đoạn ca từ mình đã viết xong.
Hình như...... có hơi lạc giọng?
Cô lại reset lần nữa, bắt đầu hát.
Lần này thì đỡ hơn nhiều rồi, nhưng có một chỗ phần vần hình như hơi kỳ quặc, cô liền lấy viết sửa lại, rồi tiếp tục hát thử.
Hát hết lần này tới lần khác, Ngải Tiếu cuối cùng cũng có chút hài lòng. Cô không hy vọng khi hát thử sẽ làm cho nữ thần thất vọng, do đó hạ quyết tâm, sau này nhân lúc trong phòng không có ai nhất định phải luyện tập cho đàng hoàng.
9h hơn, 3 người bạn cùng phòng lần lượt quay về, cô mau mau thu dọn đồ, trốn trong rèm tiếp tục viết ca từ.
Đợi linh cảm không còn nữa, Ngải Tiếu đặt viết xuống, nằm dài trên bàn vươn vai, sau đó đặt cằm lên tờ giấy viết đầy ca từ, bắt đầu suy nghĩ xem mai mấy giờ dạy Yến Đàm học.
Ngải Tiếu không muốn thay đổi thời gian hoài, sợ sẽ làm loạn kế hoạch của đối phương trong cuộc sống. Trên bàn rị mọ một hồi, cô ngồi dậy viết thời gian biểu.
Phần thời gian biểu này phải dựa vào thời gian tập luyện của Dịch Nhàn, lại phải tránh các giờ mình lên lớp, sau khi loại bỏ hết thì một ngày cũng chả còn bao nhiêu thời gian dạy học. Ngải Tiếu khó khăn lắm mới làm xong thời gian biểu, muốn gửi cho Yến Đàm thì mới phát hiện mình chỉ có số điện thoại của cô ấy thôi.
Ưm, có cần thêm wechat của cô ấy không?
Wechat của Ngải Tiếu thường chỉ dùng để xử lý những chuyện của thế giới 3D, friendzone ngoại trừ share hoạt động của hội ngoại ngữ thì là share bài hát mới của Nhạn nữ thần. Cô không rõ wechat Yến Đàm ra sao, do dự một hồi, cũng gửi tin nhắn cho cô ấy: "Thời gian biểu viết xong rồi, em có thể chụp hình gửi wechat cho chị không?"
Đối phương trả lời hơi chậm: "Wechat của chị là số điện thoại luôn, em add vào đi."
Ngải Tiếu đợi một lát, thấy được tin nhắn thì mới yên tâm add cô ấy. Avatar wechat của cô là con mèo Nyanko sensei của trong bộ Natsume Yuujinchou, còn avatar của đối phương là một con mèo màu cam nổi tiếng...... là cùng một con mèo với avatar QQ của cô. Hai avatar một con trong anime một con ngoài đời thực, nhìn rất xứng đôi.+
Không ngờ cô ấy cũng thích con mèo này, cô cười, rồi gửi hình cho đối phương, sau đó quăng điện thoại đi tắm rửa.
Tác giả :
Đông Sư