Cô Ấy Xinh Đẹp Như Vậy
Chương 46: Công chúa say giấc
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Khi Cố Tinh Trầm biết Hứa Anh tham gia cuộc thi âm nhạc, đã là nửa tháng sau.
Nhìn thấy trên hot search Weibo.
#Hoa anh túc SOHOT #Nhiệt
#Công chúa Hứa Anh say giấc #Nhiệt
Buổi chiều thứ hai, hai tag trên chiếm hạng bốn cùng hạng bảy trên BXH hot search.
Trước mắt lượng tìm kiếm đã trên 213 vạn, hơn nữa vẫn liên tục tăng lên.
Toàn bộ lớp bảy đều sôi trào, cầm di động vuốt.
Lần này cuộc thi âm nhạc SOHOT, cùng với trận chiến nho nhỏ nửa năm trước kia không hề giống nhau, lần này là thi đấu cả nước, phân theo khu tuyển chọn, đoàn đội có thể tiến vào trận chung kết sẽ gặp được huấn luyện viên phi thường giỏi, mà huấn luyện viên đặc biệt thần bí có thể là tiểu thiên vương Aaron.
Thanh thế thật sự rất lớn.
Giao diện của video APP vẫn là chuyên mục này.
Từ Thiếu Khanh quay người lại, hai mắt tỏa sáng: “ Tinh Trầm, cậu xem hot search Weibo hôm nay chưa? Là Hứa Anh đấy!”
Dương Hiểu Lệ đang nghe bài hát của Hứa Anh << Công chúa say giấc>>, rút tai nghe: “ Còn tưởng rằng gần đây hoa hậu giảng đường đang trốn học, hóa ra là tham gia thi đấu. Thật lợi hại, xếp hạng nhất của phân khu! Hát cực kỳ dễ nghe nha!”
Càng nhiều nam sinh nữ sinh vây lại thảo luận.
“ Hôm nay cậu ấy không đi học, chắc vẫn đang bận thi đấu phải không.”
“ Chắc chắn rồi.”
“ Hình như các khu sẽ tuyển ra mười hạng cao nhất, đến trận chung kết mới là vở kịch lớn. Còn có cả đoàn huấn luyện viên gia nhập.”
“ Wow, Aeron sao?”
“ Thế lớp chúng ta không phải là sẽ xuất hiện minh tinh sao.”
“ Kim Vũ cũng ra album rồi, Hứa Anh còn có quan hệ tốt với cậu ấy như vậy, hẳn là sẽ đi con đường này.”
“ Khẳng định rồi!”
“ Xinh đẹp như vậy, hát lại hay, không vào giới giải trí thật sự quá lãng phí thiên phú.”
Cố Tinh Trầm nhàn nhạt nghe bọn họ mồm năm miệng mười nói trong chốc lát, sau đó đặt bút xuống, khép lại sách, kéo ghế đi ra phòng học.
Lúc này đang là thời gian giữa các tiết học, học sinh trên hành lang tốp năm tốp ba, Cố Tinh Trầm đi qua, nhận được rất nhiều ánh mắt.
Là học bá nổi tiếng nhất của Bát Trung, chủ tịch hội học sinh, cả trường không ai không biết cậu.
Cố Tinh Trầm đứng ở nơi an tĩnh cuối hành lang, mười hai giờ, bên ngoài màn trời hơi khói mù, tuyết an tĩnh rơi xuống.
Cậu cúi đầu mở di động, click mở Weibo.
# Hoa anh túc SOHOT # Lượng tìm kiếm đã sắp tới 270 vạn.
Tìm ra được bài post thứ nhất là bên chương trình đăng << Công chúa say giấc>> của Hứa Anh video sân khấu, bình luận đã vài vạn.
Âm thanh dương cầm vang lên, bối cảnh đen tối bỗng có ánh hòa quang rơi xuống, thiếu nữ đứng giữa sân, áo thun lộ vai cùng quần đùi, từ lúc bắt đầu tịch mịch ngâm hát, sau đó ca khúc dần dần cao trào, tới khi bùng nổ.
Hiện trường từ an tĩnh, bắt đầu nhiệt liệt, theo tiếng ca thiếu nữ cất lên bắt đầu giống như sóng triều mênh mông. Trong đó còn có fan khàn cả giọng kêu tên Hứa Anh.
Không khí đặc biệt nóng bỏng.
Hứa Anh vẫn là bộ dạng của Hứa Anh, nhưng nhìn lại giống như không phải --- Ánh mắt ngắm nhìn vẻ lóa mắt phóng đại của cô, cùng với thiếu nữ bất lương tùy hứng hằng ngày như hai người khác nhau.
Cô đứng giữa sân khấu, không có trang điểm đậm, nhưng trời sinh lông mi dày, mắt to, môi đỏ, loại xinh đẹp tới lóa mắt.
Cô phất mạnh tóc đuôi ngựa quay đầu lại, ánh mắt đối diện với màn ảnh, giống như có một dòng điện nhỏ xuyên qua màn hình chạm vào người.
Giật mình một cái, không rời được mắt.
Cố Tinh Trầm nghĩ, đại khái đây chính là cảm giác “ Chấn động”.
Hứa Anh trên sân khấu, là thật sự xinh đẹp.
Đeo lên tai nghe, Cố Tinh Trầm nhìn phụ đề ca từ, một câu lại một câu mà nghe.
……….
Vai chính ngủ say vẫn luôn sợ tịch mịch.
Công chúa trong đồng thoại say giấc một trăm năm.
……….
Cho nên ý của cô là, ngủ đủ rồi muốn làm cả thế giới hò hét sao.
Cố Tinh Trầm phỏng đoán ý của Hứa Anh, ngón tay click mở bình luận Weibo.
Luôn là ăn không đủ no: Trời ơi chị gái này, lớn lên cũng không có mấy ai đẹp bằng.
Con nhện người bay lượn: “ Quá đẹp! Cần sửa tới một bản tốt hơn << Công chúa say giấc>> ~~~
Con cá bé bỏng: Giá trị nhan sắc của chồng yêu anh túc thật sự làm phát nổ cả khu!
Người nghiện Doãn Ngạnh: Chị gái nhỏ hát âm cao không tồi, tôi ở hiện trường đây, thật sự bùng nổ!
Khắc có thể đạt tới: Yêu tinh có độc 666. ( mỉm cười)
Cố Tinh Trầm trên dưới trượt mấy cái, trong lòng lại có chút tức giận, nhưng lại thay Hứa Anh vui vẻ.
Cô mà lại dám gạt cậu làm ra chuyện lớn như vậy!
Hoàn toàn chính là tác phong Hứa Anh.
Từ nhỏ tới lớn, cô không mang cho cậu kinh ngạc thì chính là kinh hãi, Cố Tinh Trầm đều nhớ tới không rõ. Không thể chịu nổi tịch mịch, thích những thứ kích thích, không tâm không phổi, không thể nhiệt tình với ai lâu.
Hứa Anh.
Chính là vô cùng dám!
Yêu đương cùng với cô, luôn đột nhiên không kịp phòng ngừa tim đập mạnh.
“ Aizz.”
Cố Tinh Trầm thở dài một hơi, cậu một mặt vì cô như vậy mà đắm đuối, một mặt lại vì cô mà muốn điên rồi!!!
Phía dưới là một video, thi đấu nửa năm trước được đào ra, đề mục:
[ Một video ngắn gọn nói cho mọi người, anh túc đi thi giải nhỏ @ Thân hình của anh túc rốt cuộc có bao nhiêu đẹp! [ trái tim] @ Trong vòng bắc hỉ: Đã xác nhận, chính là mỹ nữ quốc dân không sai @ Cuộc thi âm nhạc SOHOT @ Ca sĩ trường học]
Là một video hậu trường của cuộc thi âm nhạc nửa năm trước, các tuyển thủ đang bình luận lẫn nhau.
Hình ảnh xuất hiện đầu tiên là một người phụ nữ ánh mắt ngạo mạn có chút khốc: “ Ấn tượng đầu tiên về Hứa Anh? Oh, chính là xinh đẹp. Ấn tượng đầu tiên chính là nhìn cô gái này tuổi không lớn, sau đó là rất xinh đẹp.”
Hình ảnh chuyển tới một nam sinh có cái đầu xù, anh ta hướng màn ảnh hỏi: “ Rất xinh đẹp đó! Khí chất của minh tinh!”
Người thứ ba là một cậu mặc đồ nữ sinh nhỏ đi giày dây hồng tóc ngắn, là nam sinh: Đương nhiên là đẹp rồi! Mắt rất lớn, làn da trắng.” Cậu ta để sát vào màn ảnh. “ Thời điểm đầu thai chắc chắn đã giao phí hội viên!”
Sau đó còn có vài người, Cố Tinh Trầm tiếp tục xem.
- -- Bạn gái cậu có đẹp hay không, cậu không cần phải nghe những lời vô nghĩa từ người khác.
Gió tuyết từ cửa sổ rót vào, có chút lạnh.
Cố Tinh Trầm dựa vào bên máy sưởi, giản lược nhìn chút bình luận, đủ loại kiểu, nội dung đại khái cũng không khác lắm, đến khi vuốt tới mười bình luận top, nhảy vào mi mắt, ngón tay Cố Tinh Trầm dừng lại.
Hogwarts thiên hoàng: “ Chân quá đẹp! ( chảy nước miếng) Có vị huynh đệ nào cho tại hạ xin khăn giấy, quá kinh ngạc rồi.
Sau đó còn có người @ người này: Cho cậu mấy tờ ( cười xấu xa) ( cười xấu xa)
Mày Cố Tinh Trầm ngày càng nhăn chặt, cơ ngón tay nắm chặt bên nhau, chỉ sợ di động cùng với ngón tay, thể nào cũng có một cái phải vỡ vụn.
Hồi lâu, Cố Tinh Trầm mới tắt màn hình, cậu buồn rầu trở về phòng học.
Trên đường gặp phải hội kiểm tra kỷ luật cùng với tổ học sinh, chào hỏi Cố Tinh Trầm, Cố Tinh Trầm cũng không để ý.
Hai học sinh kia giao nhau ánh mắt.
“ Hội trưởng vậy mà biết tức giận.”
“ Người tốt tính như vậy rốt cuộc là ai chọc phải?”
“ Quá lạnh rồi, sợ quá.”
- --
Ngày thứ hai sau khi lên hot search Weibo, đến tận thứ tư, Hứa Anh cũng chưa tới trường học.
Sau khi chuông báo tiết tự học buổi tối vang lên, bên ngoài tuyết lớn dần nhỏ lại. Cửa pha lê trên phòng học lớp bảy tất cả đều là hơi nước, phản chiếu bộ phận học sinh lục tục đi lại.
Hiện tại vì thuận tiện cho học sinh học tập, thời gian tắt đèn của năm ba chuyển tới 11 giờ, hơn nữa cuối tháng sẽ có một cuộc thi thử, trong phòng học học sinh ở lại vẫn rất nhiều như trước.
Còn lại hai bài, Cố Tinh Trầm rũ mắt làm lại tổng bài thi. Bên cạnh có một cốc nước đã lạnh toát, phía dưới còn có thuốc chưa kịp hòa tan.
Chờ làm xong tất cả, cậu nhìn đồng hồ trên tay, mới 10:17.
Cố Tinh Trầm từ trong ngăn kéo lấy ra cặp sách, lại sắp xếp xong xuôi chương trình trọng diểm bài tập, uống thuốc, từ cửa sau rời đi.
Từ giữa tháng mười một khu dạy học liền bắt đầu bật máy sưởi, cửa lớn treo một mảnh rèm dày nặng.
Cố Tinh Trầm một mình đi ra ngoài, không khí lạnh cùng với hoa tuyết mịn nhắm thẳng trên mặt cậu rơi xuống.
Da đầu trong nháy mắt tê rần, lạnh tới mức làm cậu hít sâu một chút.
Phía Nam là lạnh từ từ thẩm thấu, phương Bắc lại là lạnh đột ngột đến, làm cho con người còn chưa kịp tinh tế cảm nhận, cả người đã bị đông lạnh rồi.
Giày vải bạt đạp trên nền tuyết, cái lạnh từ mặt giày nhanh chóng chui vào bên trong.
Cậu tới phương Bắc chín tháng, vẫn chưa quen đươc với thời tiết khí hậu khô ráo rét lạnh, cùng với ẩm thực chua cay hoặc thanh đạm nơi đây.
Tất cả mọi thứ sở hữu ở nơi này, đều không hợp với cậu, thứ duy nhất để cậu quen thuộc quyến luyến…… Chỉ có Hứa Anh.
Nhưng đối với Hứa Anh mà nói, cậu lại không phải là toàn bộ của cô.
Cho nên.
Cậu chỉ có thể làm bộ chính mình cũng không phải.
Lá cây hương chương sớm đã rụng xuống, chỉ còn lại một cây tuyết.
Hứa Anh dựa vào thân cây thô chờ người, bên người còn có một rương hành lý.
Vừa thi đấu xong cô liền trực tiếp chạy tới đây.
Từ trong xương cốt đều toát ra mệt mỏi, nhưng Hứa Anh vẫn kiên cường khởi động tinh thần. May mắn trời sinh sức sống của cô đã bắn ra bốn phía, so với người bình thường đều lăn lộn tốt hơn.
Rốt cuộc, mục tiêu chờ đợi đã xuất hiện --- Trong gió tuyết, Cố Tinh Trầm chậm rãi đi tới. Vóc dáng cao cao, an tĩnh đoan chính, giống như tuyết vừa thuần khiết vừa lãnh đạm.
Hứa Anh cắn miệng cười tủm tỉm, nổi lên tâm tư trêu cợt.
Cố Tinh Trầm vừa đi tới giao lộ, đột nhiên có một bóng dáng chạy lại, trong nháy mắt đôi mắt cậu bị che lại.
Còn có một thanh âm từ một người lùn hơn cậu hung dữ nói: “ Mau đoán xem ta là ai!”
Cố Tinh Trầm dừng một giây: “ Không đoán được.”
Hứa Anh nghiêng đầu liếc xéo thiếu niên: “ Vậy được, cho cậu một cái gợi ý!”
Mũi chân nữ sinh hơi nhón, lộ ra dấu chân ấn xuống nền tuyết.
Hứa Anh nghiêng đầu ở trên môi thiếu niên hôn một chút, trong nháy mắt thiếu niên ngừng lại hô hấp, cô cảm thấy tinh thần cậu hẳn đang rất hồi hộp, liền có chút đắc ý vì thực hiện được ý đồ.
Môi Cố Tinh Trầm lạnh lạnh mềm mềm, giống như bạc hà. Hứa Anh hôn rất vui vẻ.
“ Đoán được không?”
Cố Tinh Trầm: “ ……… Không.”
Vì thế Hứa Anh lại nhón chân hôn: “ Vậy hiện tại?”
Hô hấp thiếu niên hơi nặng một chút.
“ ………. Đoán không được.”
Hứa Anh tính toán định hôn tiếp, nhưng nửa đường dừng lại, ngưng mày buông tay: “ Cố Tinh Trầm cậu chơi xấu phải không! Cậu khẳng định biết là tớ!”
Cô lùn hơi cậu quá nhiều, Cố Tinh Trầm nửa rũ mắt, nhạt nhẽo nhìn Hứa Anh.
“ Biết là tớ đã biết rồi còn muốn làm trò. Trách ai.”
Hứa Anh:…….
Sau đó Cố Tinh Trầm lạnh lẽo, đi phía trước.
Chân cậu dài, Hứa Anh ngay lập tức liền bị bỏ lại, cô chạy nhanh kéo theo rương hành lý, theo sau.
“ Vậy là cậu thừa nhận cậu vừa rồi lừa gạt tớ để tớ hôn cậu phải không?”
“ Cố Tinh Trầm, tâm cơ cậu có cần phải sâu đến mức vậy không!”
“ Ngụy quân tử.”
Cố Tinh Trầm không để ý tới.
“ Này!”
“ Từ từ đợi tớ được không!”
Hứa Anh vẫn đang mặc quần áo biểu diễn, có chút lạnh, ôm cánh tay đuổi theo, treo trên người thiếu niên ầm ĩ nói chuyện.
“ Hai ngày này tớ gửi tin nhắn cho cậu sao lại không để ý tới?”
“ Cậu tức giận sao?”
Cô đuổi theo cậu hỏi đã lâu, Cố Tinh Trầm mới dừng bước nhìn cô, ánh mắt rất nghiêm túc: “ Cậu tham gia thi đấu vì sao không nói với tớ? Hứa Anh, cậu còn coi tớ là bạn trai cậu không!”
“…….. Tớ, không phải là tớ chỉ muốn cho cậu kinh hỉ sao?”
“ Hứa Anh, cậu cảm thấy tớ kinh hỉ không?”
“……. Không có sao?” Hứa Anh chớp chớp mắt.
“ Tớ đứng hạng nhất của thi khu đấy.”
“ Tớ biết.”
“ Tớ đứng hạng nhất, cậu không vui thay tớ sao?” Lông mày Hứa Anh nhăn lại, trong lòng có chút tức giận cùng thất vọng.
Cố Tinh Trầm nhìn chằm chằm cô trong chốc lát.
“ Cậu ở trên sân khấu mặc cái gì! Cũng quá ít……..”
Hứa Anh chớp chớp mắt: “ Chỗ nào ít, tớ chỉ mặc cái quần đùi mà thôi, cũng không lộ ra cái gì…….” Cô nghiêng mắt trừng cậu: “ Cố Tinh Trầm tớ cảnh cáo cậu, sự chiếm hữu quá mạnh tớ không thích! Một vừa hai phải thôi.”
Sau đó Hứa Anh nhìn Cố Tinh Trầm đoan trang nghiêm túc, cùng với bộ dạng ngoan ngoãn sạch sẽ chỉnh tề cả người, lại cười, ôm mặt cậu: “ Bé ngoan Tinh Trầm cậu cũng quá bảo thủ rồi, những quần áo đó đâu có gì, cậu đừng dùng ánh mắt học sinh nhìn những thứ đó được không?”
Cố Tinh Trầm quá thuần khiết, nhất thời có thể không tiếp thu được rằng trong giới giải trí những bộ quần áo kia quá bình thường.
Cố Tinh Trầm nhấp nhấp môi mỏng, cũng không biết nói gì cho tốt. Vừa nhớ tới những bình luận xấu xa đó, cậu liền tức giận, hận không thể bọc Hứa Anh lại kín mít, đem những người có tư tưởng xấu xa đó nghiền thành bột!
“ Bé ngoan, đừng nóng giận được không.”
Cô kéo kéo tay cậu, mắt to nhìn chằm chằm cậu, đèn đường xa xa chiếu rọi, lấp lánh, giống như một đôi ngôi sao.
Ánh mắt Cố Tinh Trầm rơi xuống, thấy cô ôm chặt cánh tay mình, một bên lôi kéo rương hành lý, ngón tay đã lạnh đến đỏ lên……
Nháy mắt, tâm liền mềm xuống.
Cố Tinh Trầm gỡ xuống khăn quàng cổ quàng cho Hứa Anh, kéo khóa kéo áo khoác mình, duỗi tay ôm lấy thiếu nữ vào trong lồng ngực.
Cố Tinh Trầm: “ Bảo cậu mặc nhiều hơn rồi, cậu đúng là không nghe lời.”
Cố Tinh Trầm: “ Hứa Anh, cậu kỳ thật chính là thiếu đòn phải không!”
Mỏi mệt cùng bất mãn bị cái ôm hóa giải, Hứa Anh ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên, đầy cõi lòng đều là ôn nhu ấm áp của cậu.
Tính tình kiêu căng của thiếu nữ cũng mềm mại xuống, lẩm bẩm: “ Bé ngoan nỡ đánh tớ sao?”
Hứa Anh lừa cậu làm việc lớn như vậy, Cố Tinh Trầm tức muốn chết, nhưng lửa có lớn tới đâu, cũng không thắng nổi tình yêu tràn lan trong lòng.
Cậu cúi đầu hôn Hứa Anh một cái, tiếng nói có hơi nghẹn.
“ Nỡ. Không nghe lời sẽ đánh! Đánh tới chết.”
Vốn dĩ Hứa Anh muốn nghịch ngợm một chút, hỏi cậu muốn đánh ở đâu, nhưng thật sự có chút mệt, bất động, chỉ chôn trong lòng Cố Tinh Trầm mệt mỏi, nỉ non: “ Tinh Trầm, tớ nhớ cậu……”
Cố Tinh Trầm đem quần áo gói kỹ lưỡng lại, che kín mít cô trong ngực: “ Còn lạnh không?”
Hứa Anh chống lấy ngực thiếu niên, lắc lắc: “ Không lạnh, có chút khó thở…….”
Cho dù có tức giận, cũng không chịu nổi đau lòng. Nhìn cô mệt mỏi như vậy, lúc này Cố Tinh Trầm không đành lòng lại trách móc nặng nề gì.
Cô bất động thanh sắc mà tham gia chương trình lớn, còn lấy được thành tích tốt như vậy, thật đúng là trâu bò! Trong đó tất nhiên có không ít vất vả, áp lực cạnh tranh lớn như vậy, cũng may tâm lý cô khá ổn định, nếu đổi thành một nữ sinh khác khẳng định không thể chịu nổi.
Cố Tinh Trầm càng nghĩ càng đau lòng bạn gái, đem Hứa Anh khóa lại trong lồng ngực thật tốt, một tay kéo rương hành lý, hướng cổng trường đi tới.
Kết quả Hứa Anh lại từ trong áo cậu ngửa đầu cười tủm tỉm một tiếng: “ Cố papa.”
Cố Tinh Trầm lập tức nhíu mày: “ Lại gọi bừa cái gì!”
Hai tay Hứa Anh nhẹ nhàng bắt được ngực áo của cậu: “ Từ nhỏ cậu đã chăm sóc tớ lớn lên, cậu chính là papa thứ hai của tớ. Hoặc là cậu thích gọi là Cố mommy cũng được, dù sao cậu cũng có chút nữ tính.”
“ …….. Đừng kêu linh tinh, Hứa Anh.” Cố Tinh Trầm nghe được nghĩ muốn đánh người. “ Còn có, tớ nữ tính ở chỗ nào!”
Hứa Anh bĩu môi, cười tới có chút hư: “ Được rồi, cậu không nữ tính, cậu là sói đội lốt cừu, xé da dê ra mạnh cực kỳ. Luôn muốn cắn chết tớ…….. Quái thú!”
Mặt Cố Tinh Trầm đỏ lên, quả thực không muốn quan tâm cô, một hồi lâu mới hỏi: “ Chú Đàm tới chưa?”
Hứa Anh lắc đầu.
“ Vậy tớ đưa cậu về nhà.”
“ Không cần!” Cô ngửa đầu, đôi mắt đen như mực có ý cười ngượng ngùng: “ Đêm nay tớ đi theo cậu được không……”
“ Gần đây cậu đi theo tớ quá thường xuyên, hai bác………”
“ Mặc kệ bọn họ!” Hứa Anh nghe được bố mẹ mình liền không kiên nhẫn ngắt câu, oán hận chất chứa: “ Nghe thấy cậu muốn thi Bắc Đại tài chính, bọn họ càng mặc kệ…… Thôi kệ, miễn bàn tới bọn họ, phiền lắm.”
“ Thái độ cậu đối với bố mẹ quá kém, Hứa Anh. Cậu cần phải thấu hiểu cho họ.”
“ Tớ cũng không muốn náo loạn đâu…… Chỉ là ở bên bọn họ một thời gian không thể yên được. Cái gì cũng có thể ầm ĩ lên, dù sao bọn họ nhìn tớ chỗ nào cũng không vừa mắt, cảm thấy trên thế giới này tớ là người vô dụng nhất, tớ sẽ không về nhà.”
Hứa Anh nắm thật chặt eo Cố Tinh Trầm: “ Cố papa, đau lòng tớ hay không? Cậu đối với tớ tốt nhất.”
Cố Tinh Trầm: “………”
Thiếu nữ trong thời kỳ phản nghịch, thật là đáng giận!
Papa?
Tâm tư cậu đối với cô, không đơn thuần như vậy……
Beta #Kumoe
Khi Cố Tinh Trầm biết Hứa Anh tham gia cuộc thi âm nhạc, đã là nửa tháng sau.
Nhìn thấy trên hot search Weibo.
#Hoa anh túc SOHOT #Nhiệt
#Công chúa Hứa Anh say giấc #Nhiệt
Buổi chiều thứ hai, hai tag trên chiếm hạng bốn cùng hạng bảy trên BXH hot search.
Trước mắt lượng tìm kiếm đã trên 213 vạn, hơn nữa vẫn liên tục tăng lên.
Toàn bộ lớp bảy đều sôi trào, cầm di động vuốt.
Lần này cuộc thi âm nhạc SOHOT, cùng với trận chiến nho nhỏ nửa năm trước kia không hề giống nhau, lần này là thi đấu cả nước, phân theo khu tuyển chọn, đoàn đội có thể tiến vào trận chung kết sẽ gặp được huấn luyện viên phi thường giỏi, mà huấn luyện viên đặc biệt thần bí có thể là tiểu thiên vương Aaron.
Thanh thế thật sự rất lớn.
Giao diện của video APP vẫn là chuyên mục này.
Từ Thiếu Khanh quay người lại, hai mắt tỏa sáng: “ Tinh Trầm, cậu xem hot search Weibo hôm nay chưa? Là Hứa Anh đấy!”
Dương Hiểu Lệ đang nghe bài hát của Hứa Anh << Công chúa say giấc>>, rút tai nghe: “ Còn tưởng rằng gần đây hoa hậu giảng đường đang trốn học, hóa ra là tham gia thi đấu. Thật lợi hại, xếp hạng nhất của phân khu! Hát cực kỳ dễ nghe nha!”
Càng nhiều nam sinh nữ sinh vây lại thảo luận.
“ Hôm nay cậu ấy không đi học, chắc vẫn đang bận thi đấu phải không.”
“ Chắc chắn rồi.”
“ Hình như các khu sẽ tuyển ra mười hạng cao nhất, đến trận chung kết mới là vở kịch lớn. Còn có cả đoàn huấn luyện viên gia nhập.”
“ Wow, Aeron sao?”
“ Thế lớp chúng ta không phải là sẽ xuất hiện minh tinh sao.”
“ Kim Vũ cũng ra album rồi, Hứa Anh còn có quan hệ tốt với cậu ấy như vậy, hẳn là sẽ đi con đường này.”
“ Khẳng định rồi!”
“ Xinh đẹp như vậy, hát lại hay, không vào giới giải trí thật sự quá lãng phí thiên phú.”
Cố Tinh Trầm nhàn nhạt nghe bọn họ mồm năm miệng mười nói trong chốc lát, sau đó đặt bút xuống, khép lại sách, kéo ghế đi ra phòng học.
Lúc này đang là thời gian giữa các tiết học, học sinh trên hành lang tốp năm tốp ba, Cố Tinh Trầm đi qua, nhận được rất nhiều ánh mắt.
Là học bá nổi tiếng nhất của Bát Trung, chủ tịch hội học sinh, cả trường không ai không biết cậu.
Cố Tinh Trầm đứng ở nơi an tĩnh cuối hành lang, mười hai giờ, bên ngoài màn trời hơi khói mù, tuyết an tĩnh rơi xuống.
Cậu cúi đầu mở di động, click mở Weibo.
# Hoa anh túc SOHOT # Lượng tìm kiếm đã sắp tới 270 vạn.
Tìm ra được bài post thứ nhất là bên chương trình đăng << Công chúa say giấc>> của Hứa Anh video sân khấu, bình luận đã vài vạn.
Âm thanh dương cầm vang lên, bối cảnh đen tối bỗng có ánh hòa quang rơi xuống, thiếu nữ đứng giữa sân, áo thun lộ vai cùng quần đùi, từ lúc bắt đầu tịch mịch ngâm hát, sau đó ca khúc dần dần cao trào, tới khi bùng nổ.
Hiện trường từ an tĩnh, bắt đầu nhiệt liệt, theo tiếng ca thiếu nữ cất lên bắt đầu giống như sóng triều mênh mông. Trong đó còn có fan khàn cả giọng kêu tên Hứa Anh.
Không khí đặc biệt nóng bỏng.
Hứa Anh vẫn là bộ dạng của Hứa Anh, nhưng nhìn lại giống như không phải --- Ánh mắt ngắm nhìn vẻ lóa mắt phóng đại của cô, cùng với thiếu nữ bất lương tùy hứng hằng ngày như hai người khác nhau.
Cô đứng giữa sân khấu, không có trang điểm đậm, nhưng trời sinh lông mi dày, mắt to, môi đỏ, loại xinh đẹp tới lóa mắt.
Cô phất mạnh tóc đuôi ngựa quay đầu lại, ánh mắt đối diện với màn ảnh, giống như có một dòng điện nhỏ xuyên qua màn hình chạm vào người.
Giật mình một cái, không rời được mắt.
Cố Tinh Trầm nghĩ, đại khái đây chính là cảm giác “ Chấn động”.
Hứa Anh trên sân khấu, là thật sự xinh đẹp.
Đeo lên tai nghe, Cố Tinh Trầm nhìn phụ đề ca từ, một câu lại một câu mà nghe.
……….
Vai chính ngủ say vẫn luôn sợ tịch mịch.
Công chúa trong đồng thoại say giấc một trăm năm.
……….
Cho nên ý của cô là, ngủ đủ rồi muốn làm cả thế giới hò hét sao.
Cố Tinh Trầm phỏng đoán ý của Hứa Anh, ngón tay click mở bình luận Weibo.
Luôn là ăn không đủ no: Trời ơi chị gái này, lớn lên cũng không có mấy ai đẹp bằng.
Con nhện người bay lượn: “ Quá đẹp! Cần sửa tới một bản tốt hơn << Công chúa say giấc>> ~~~
Con cá bé bỏng: Giá trị nhan sắc của chồng yêu anh túc thật sự làm phát nổ cả khu!
Người nghiện Doãn Ngạnh: Chị gái nhỏ hát âm cao không tồi, tôi ở hiện trường đây, thật sự bùng nổ!
Khắc có thể đạt tới: Yêu tinh có độc 666. ( mỉm cười)
Cố Tinh Trầm trên dưới trượt mấy cái, trong lòng lại có chút tức giận, nhưng lại thay Hứa Anh vui vẻ.
Cô mà lại dám gạt cậu làm ra chuyện lớn như vậy!
Hoàn toàn chính là tác phong Hứa Anh.
Từ nhỏ tới lớn, cô không mang cho cậu kinh ngạc thì chính là kinh hãi, Cố Tinh Trầm đều nhớ tới không rõ. Không thể chịu nổi tịch mịch, thích những thứ kích thích, không tâm không phổi, không thể nhiệt tình với ai lâu.
Hứa Anh.
Chính là vô cùng dám!
Yêu đương cùng với cô, luôn đột nhiên không kịp phòng ngừa tim đập mạnh.
“ Aizz.”
Cố Tinh Trầm thở dài một hơi, cậu một mặt vì cô như vậy mà đắm đuối, một mặt lại vì cô mà muốn điên rồi!!!
Phía dưới là một video, thi đấu nửa năm trước được đào ra, đề mục:
[ Một video ngắn gọn nói cho mọi người, anh túc đi thi giải nhỏ @ Thân hình của anh túc rốt cuộc có bao nhiêu đẹp! [ trái tim] @ Trong vòng bắc hỉ: Đã xác nhận, chính là mỹ nữ quốc dân không sai @ Cuộc thi âm nhạc SOHOT @ Ca sĩ trường học]
Là một video hậu trường của cuộc thi âm nhạc nửa năm trước, các tuyển thủ đang bình luận lẫn nhau.
Hình ảnh xuất hiện đầu tiên là một người phụ nữ ánh mắt ngạo mạn có chút khốc: “ Ấn tượng đầu tiên về Hứa Anh? Oh, chính là xinh đẹp. Ấn tượng đầu tiên chính là nhìn cô gái này tuổi không lớn, sau đó là rất xinh đẹp.”
Hình ảnh chuyển tới một nam sinh có cái đầu xù, anh ta hướng màn ảnh hỏi: “ Rất xinh đẹp đó! Khí chất của minh tinh!”
Người thứ ba là một cậu mặc đồ nữ sinh nhỏ đi giày dây hồng tóc ngắn, là nam sinh: Đương nhiên là đẹp rồi! Mắt rất lớn, làn da trắng.” Cậu ta để sát vào màn ảnh. “ Thời điểm đầu thai chắc chắn đã giao phí hội viên!”
Sau đó còn có vài người, Cố Tinh Trầm tiếp tục xem.
- -- Bạn gái cậu có đẹp hay không, cậu không cần phải nghe những lời vô nghĩa từ người khác.
Gió tuyết từ cửa sổ rót vào, có chút lạnh.
Cố Tinh Trầm dựa vào bên máy sưởi, giản lược nhìn chút bình luận, đủ loại kiểu, nội dung đại khái cũng không khác lắm, đến khi vuốt tới mười bình luận top, nhảy vào mi mắt, ngón tay Cố Tinh Trầm dừng lại.
Hogwarts thiên hoàng: “ Chân quá đẹp! ( chảy nước miếng) Có vị huynh đệ nào cho tại hạ xin khăn giấy, quá kinh ngạc rồi.
Sau đó còn có người @ người này: Cho cậu mấy tờ ( cười xấu xa) ( cười xấu xa)
Mày Cố Tinh Trầm ngày càng nhăn chặt, cơ ngón tay nắm chặt bên nhau, chỉ sợ di động cùng với ngón tay, thể nào cũng có một cái phải vỡ vụn.
Hồi lâu, Cố Tinh Trầm mới tắt màn hình, cậu buồn rầu trở về phòng học.
Trên đường gặp phải hội kiểm tra kỷ luật cùng với tổ học sinh, chào hỏi Cố Tinh Trầm, Cố Tinh Trầm cũng không để ý.
Hai học sinh kia giao nhau ánh mắt.
“ Hội trưởng vậy mà biết tức giận.”
“ Người tốt tính như vậy rốt cuộc là ai chọc phải?”
“ Quá lạnh rồi, sợ quá.”
- --
Ngày thứ hai sau khi lên hot search Weibo, đến tận thứ tư, Hứa Anh cũng chưa tới trường học.
Sau khi chuông báo tiết tự học buổi tối vang lên, bên ngoài tuyết lớn dần nhỏ lại. Cửa pha lê trên phòng học lớp bảy tất cả đều là hơi nước, phản chiếu bộ phận học sinh lục tục đi lại.
Hiện tại vì thuận tiện cho học sinh học tập, thời gian tắt đèn của năm ba chuyển tới 11 giờ, hơn nữa cuối tháng sẽ có một cuộc thi thử, trong phòng học học sinh ở lại vẫn rất nhiều như trước.
Còn lại hai bài, Cố Tinh Trầm rũ mắt làm lại tổng bài thi. Bên cạnh có một cốc nước đã lạnh toát, phía dưới còn có thuốc chưa kịp hòa tan.
Chờ làm xong tất cả, cậu nhìn đồng hồ trên tay, mới 10:17.
Cố Tinh Trầm từ trong ngăn kéo lấy ra cặp sách, lại sắp xếp xong xuôi chương trình trọng diểm bài tập, uống thuốc, từ cửa sau rời đi.
Từ giữa tháng mười một khu dạy học liền bắt đầu bật máy sưởi, cửa lớn treo một mảnh rèm dày nặng.
Cố Tinh Trầm một mình đi ra ngoài, không khí lạnh cùng với hoa tuyết mịn nhắm thẳng trên mặt cậu rơi xuống.
Da đầu trong nháy mắt tê rần, lạnh tới mức làm cậu hít sâu một chút.
Phía Nam là lạnh từ từ thẩm thấu, phương Bắc lại là lạnh đột ngột đến, làm cho con người còn chưa kịp tinh tế cảm nhận, cả người đã bị đông lạnh rồi.
Giày vải bạt đạp trên nền tuyết, cái lạnh từ mặt giày nhanh chóng chui vào bên trong.
Cậu tới phương Bắc chín tháng, vẫn chưa quen đươc với thời tiết khí hậu khô ráo rét lạnh, cùng với ẩm thực chua cay hoặc thanh đạm nơi đây.
Tất cả mọi thứ sở hữu ở nơi này, đều không hợp với cậu, thứ duy nhất để cậu quen thuộc quyến luyến…… Chỉ có Hứa Anh.
Nhưng đối với Hứa Anh mà nói, cậu lại không phải là toàn bộ của cô.
Cho nên.
Cậu chỉ có thể làm bộ chính mình cũng không phải.
Lá cây hương chương sớm đã rụng xuống, chỉ còn lại một cây tuyết.
Hứa Anh dựa vào thân cây thô chờ người, bên người còn có một rương hành lý.
Vừa thi đấu xong cô liền trực tiếp chạy tới đây.
Từ trong xương cốt đều toát ra mệt mỏi, nhưng Hứa Anh vẫn kiên cường khởi động tinh thần. May mắn trời sinh sức sống của cô đã bắn ra bốn phía, so với người bình thường đều lăn lộn tốt hơn.
Rốt cuộc, mục tiêu chờ đợi đã xuất hiện --- Trong gió tuyết, Cố Tinh Trầm chậm rãi đi tới. Vóc dáng cao cao, an tĩnh đoan chính, giống như tuyết vừa thuần khiết vừa lãnh đạm.
Hứa Anh cắn miệng cười tủm tỉm, nổi lên tâm tư trêu cợt.
Cố Tinh Trầm vừa đi tới giao lộ, đột nhiên có một bóng dáng chạy lại, trong nháy mắt đôi mắt cậu bị che lại.
Còn có một thanh âm từ một người lùn hơn cậu hung dữ nói: “ Mau đoán xem ta là ai!”
Cố Tinh Trầm dừng một giây: “ Không đoán được.”
Hứa Anh nghiêng đầu liếc xéo thiếu niên: “ Vậy được, cho cậu một cái gợi ý!”
Mũi chân nữ sinh hơi nhón, lộ ra dấu chân ấn xuống nền tuyết.
Hứa Anh nghiêng đầu ở trên môi thiếu niên hôn một chút, trong nháy mắt thiếu niên ngừng lại hô hấp, cô cảm thấy tinh thần cậu hẳn đang rất hồi hộp, liền có chút đắc ý vì thực hiện được ý đồ.
Môi Cố Tinh Trầm lạnh lạnh mềm mềm, giống như bạc hà. Hứa Anh hôn rất vui vẻ.
“ Đoán được không?”
Cố Tinh Trầm: “ ……… Không.”
Vì thế Hứa Anh lại nhón chân hôn: “ Vậy hiện tại?”
Hô hấp thiếu niên hơi nặng một chút.
“ ………. Đoán không được.”
Hứa Anh tính toán định hôn tiếp, nhưng nửa đường dừng lại, ngưng mày buông tay: “ Cố Tinh Trầm cậu chơi xấu phải không! Cậu khẳng định biết là tớ!”
Cô lùn hơi cậu quá nhiều, Cố Tinh Trầm nửa rũ mắt, nhạt nhẽo nhìn Hứa Anh.
“ Biết là tớ đã biết rồi còn muốn làm trò. Trách ai.”
Hứa Anh:…….
Sau đó Cố Tinh Trầm lạnh lẽo, đi phía trước.
Chân cậu dài, Hứa Anh ngay lập tức liền bị bỏ lại, cô chạy nhanh kéo theo rương hành lý, theo sau.
“ Vậy là cậu thừa nhận cậu vừa rồi lừa gạt tớ để tớ hôn cậu phải không?”
“ Cố Tinh Trầm, tâm cơ cậu có cần phải sâu đến mức vậy không!”
“ Ngụy quân tử.”
Cố Tinh Trầm không để ý tới.
“ Này!”
“ Từ từ đợi tớ được không!”
Hứa Anh vẫn đang mặc quần áo biểu diễn, có chút lạnh, ôm cánh tay đuổi theo, treo trên người thiếu niên ầm ĩ nói chuyện.
“ Hai ngày này tớ gửi tin nhắn cho cậu sao lại không để ý tới?”
“ Cậu tức giận sao?”
Cô đuổi theo cậu hỏi đã lâu, Cố Tinh Trầm mới dừng bước nhìn cô, ánh mắt rất nghiêm túc: “ Cậu tham gia thi đấu vì sao không nói với tớ? Hứa Anh, cậu còn coi tớ là bạn trai cậu không!”
“…….. Tớ, không phải là tớ chỉ muốn cho cậu kinh hỉ sao?”
“ Hứa Anh, cậu cảm thấy tớ kinh hỉ không?”
“……. Không có sao?” Hứa Anh chớp chớp mắt.
“ Tớ đứng hạng nhất của thi khu đấy.”
“ Tớ biết.”
“ Tớ đứng hạng nhất, cậu không vui thay tớ sao?” Lông mày Hứa Anh nhăn lại, trong lòng có chút tức giận cùng thất vọng.
Cố Tinh Trầm nhìn chằm chằm cô trong chốc lát.
“ Cậu ở trên sân khấu mặc cái gì! Cũng quá ít……..”
Hứa Anh chớp chớp mắt: “ Chỗ nào ít, tớ chỉ mặc cái quần đùi mà thôi, cũng không lộ ra cái gì…….” Cô nghiêng mắt trừng cậu: “ Cố Tinh Trầm tớ cảnh cáo cậu, sự chiếm hữu quá mạnh tớ không thích! Một vừa hai phải thôi.”
Sau đó Hứa Anh nhìn Cố Tinh Trầm đoan trang nghiêm túc, cùng với bộ dạng ngoan ngoãn sạch sẽ chỉnh tề cả người, lại cười, ôm mặt cậu: “ Bé ngoan Tinh Trầm cậu cũng quá bảo thủ rồi, những quần áo đó đâu có gì, cậu đừng dùng ánh mắt học sinh nhìn những thứ đó được không?”
Cố Tinh Trầm quá thuần khiết, nhất thời có thể không tiếp thu được rằng trong giới giải trí những bộ quần áo kia quá bình thường.
Cố Tinh Trầm nhấp nhấp môi mỏng, cũng không biết nói gì cho tốt. Vừa nhớ tới những bình luận xấu xa đó, cậu liền tức giận, hận không thể bọc Hứa Anh lại kín mít, đem những người có tư tưởng xấu xa đó nghiền thành bột!
“ Bé ngoan, đừng nóng giận được không.”
Cô kéo kéo tay cậu, mắt to nhìn chằm chằm cậu, đèn đường xa xa chiếu rọi, lấp lánh, giống như một đôi ngôi sao.
Ánh mắt Cố Tinh Trầm rơi xuống, thấy cô ôm chặt cánh tay mình, một bên lôi kéo rương hành lý, ngón tay đã lạnh đến đỏ lên……
Nháy mắt, tâm liền mềm xuống.
Cố Tinh Trầm gỡ xuống khăn quàng cổ quàng cho Hứa Anh, kéo khóa kéo áo khoác mình, duỗi tay ôm lấy thiếu nữ vào trong lồng ngực.
Cố Tinh Trầm: “ Bảo cậu mặc nhiều hơn rồi, cậu đúng là không nghe lời.”
Cố Tinh Trầm: “ Hứa Anh, cậu kỳ thật chính là thiếu đòn phải không!”
Mỏi mệt cùng bất mãn bị cái ôm hóa giải, Hứa Anh ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên, đầy cõi lòng đều là ôn nhu ấm áp của cậu.
Tính tình kiêu căng của thiếu nữ cũng mềm mại xuống, lẩm bẩm: “ Bé ngoan nỡ đánh tớ sao?”
Hứa Anh lừa cậu làm việc lớn như vậy, Cố Tinh Trầm tức muốn chết, nhưng lửa có lớn tới đâu, cũng không thắng nổi tình yêu tràn lan trong lòng.
Cậu cúi đầu hôn Hứa Anh một cái, tiếng nói có hơi nghẹn.
“ Nỡ. Không nghe lời sẽ đánh! Đánh tới chết.”
Vốn dĩ Hứa Anh muốn nghịch ngợm một chút, hỏi cậu muốn đánh ở đâu, nhưng thật sự có chút mệt, bất động, chỉ chôn trong lòng Cố Tinh Trầm mệt mỏi, nỉ non: “ Tinh Trầm, tớ nhớ cậu……”
Cố Tinh Trầm đem quần áo gói kỹ lưỡng lại, che kín mít cô trong ngực: “ Còn lạnh không?”
Hứa Anh chống lấy ngực thiếu niên, lắc lắc: “ Không lạnh, có chút khó thở…….”
Cho dù có tức giận, cũng không chịu nổi đau lòng. Nhìn cô mệt mỏi như vậy, lúc này Cố Tinh Trầm không đành lòng lại trách móc nặng nề gì.
Cô bất động thanh sắc mà tham gia chương trình lớn, còn lấy được thành tích tốt như vậy, thật đúng là trâu bò! Trong đó tất nhiên có không ít vất vả, áp lực cạnh tranh lớn như vậy, cũng may tâm lý cô khá ổn định, nếu đổi thành một nữ sinh khác khẳng định không thể chịu nổi.
Cố Tinh Trầm càng nghĩ càng đau lòng bạn gái, đem Hứa Anh khóa lại trong lồng ngực thật tốt, một tay kéo rương hành lý, hướng cổng trường đi tới.
Kết quả Hứa Anh lại từ trong áo cậu ngửa đầu cười tủm tỉm một tiếng: “ Cố papa.”
Cố Tinh Trầm lập tức nhíu mày: “ Lại gọi bừa cái gì!”
Hai tay Hứa Anh nhẹ nhàng bắt được ngực áo của cậu: “ Từ nhỏ cậu đã chăm sóc tớ lớn lên, cậu chính là papa thứ hai của tớ. Hoặc là cậu thích gọi là Cố mommy cũng được, dù sao cậu cũng có chút nữ tính.”
“ …….. Đừng kêu linh tinh, Hứa Anh.” Cố Tinh Trầm nghe được nghĩ muốn đánh người. “ Còn có, tớ nữ tính ở chỗ nào!”
Hứa Anh bĩu môi, cười tới có chút hư: “ Được rồi, cậu không nữ tính, cậu là sói đội lốt cừu, xé da dê ra mạnh cực kỳ. Luôn muốn cắn chết tớ…….. Quái thú!”
Mặt Cố Tinh Trầm đỏ lên, quả thực không muốn quan tâm cô, một hồi lâu mới hỏi: “ Chú Đàm tới chưa?”
Hứa Anh lắc đầu.
“ Vậy tớ đưa cậu về nhà.”
“ Không cần!” Cô ngửa đầu, đôi mắt đen như mực có ý cười ngượng ngùng: “ Đêm nay tớ đi theo cậu được không……”
“ Gần đây cậu đi theo tớ quá thường xuyên, hai bác………”
“ Mặc kệ bọn họ!” Hứa Anh nghe được bố mẹ mình liền không kiên nhẫn ngắt câu, oán hận chất chứa: “ Nghe thấy cậu muốn thi Bắc Đại tài chính, bọn họ càng mặc kệ…… Thôi kệ, miễn bàn tới bọn họ, phiền lắm.”
“ Thái độ cậu đối với bố mẹ quá kém, Hứa Anh. Cậu cần phải thấu hiểu cho họ.”
“ Tớ cũng không muốn náo loạn đâu…… Chỉ là ở bên bọn họ một thời gian không thể yên được. Cái gì cũng có thể ầm ĩ lên, dù sao bọn họ nhìn tớ chỗ nào cũng không vừa mắt, cảm thấy trên thế giới này tớ là người vô dụng nhất, tớ sẽ không về nhà.”
Hứa Anh nắm thật chặt eo Cố Tinh Trầm: “ Cố papa, đau lòng tớ hay không? Cậu đối với tớ tốt nhất.”
Cố Tinh Trầm: “………”
Thiếu nữ trong thời kỳ phản nghịch, thật là đáng giận!
Papa?
Tâm tư cậu đối với cô, không đơn thuần như vậy……
Tác giả :
Lan Chức