Chuyên Viên Uốn Nắn Tam Quan
Chương 70: Ngoại truyện một
Hệ thống chỉ là một hệ thống.
Nó sinh ra trong phòng thí nghiệm của phòng làm việc uốn nắn tam quan, có được số hiệu thuộc về mình trên một dây chuyền sản xuất thật dài:
Số 032.
Nó là một trong những lô hệ thống ra đời sớm nhất luôn, nhưng không được đưa vào sử dụng trong một thời gian dài vì vị trí chip lõi chưa hoàn thiện, hình như là môđun mô phỏng cảm xúc bị trục trặc ấy. Thật ra 032 cũng không biết tình huống cụ thể đâu, nó chỉ quen với việc phục tùng mệnh lệnh thôi.
Cho đến tận ngày hình như có nguy cơ to lớn nào đó xảy ra với phòng làm việc, nên tất cả hệ thống trên dây chuyền sản xuất đều bị điều đi sửa chữa sơ hở gấp thì nó cũng được giao nhiệm vụ.
Cuối cùng nó cũng có kí chủ của mình rồi.
Không biết cách nói này có chính xác không nữa. Không phải là trước đó 032 chưa từng được giao nhiệm vụ, nhưng kí chủ của nó đều thất bại giữa đường hết, còn xếp hạng thế giới nhỏ mà nó đảm nhận luôn luôn thấp nhất.
Chắc là liên quan đến chuyện nó bị thiếu hụt đó.
032 nghĩ.
Nhưng lần này nó có thể tập trung làm việc rồi, tuy uốn nắn viên tạm thời nó mang là người có tỷ lệ thành công thấp nhất trong 300 vật thí nghiệm nhưng 032 vẫn cảm thấy rất vui, cuối cùng nó không phải chờ đợi một mình trong kho hàng sắp thép trống rỗng kia nữa.
300 vật thí nghiệm, 56 sản phẩm thành công.
Trong ba trăm thế giới nhỏ, chỉ có năm mươi sáu thế giới chấp nhận cấy ghép nhân vật từ thế giới tiểu thuyết khác.
Kí chủ của 032 thật may mắn khi là một trong số đó.
Tên anh là Thẩm Không.
Một cái tên rất thú vị.
Nhưng công việc của 032 không phải là nghiên cứu tên anh có thú vị hay không mà là hỗ trợ anh hoàn thành nhiệm vụ, câu giờ cho cuộc khủng hoảng hiện tại của phòng làm việc thông qua việc phát triển các dự án livestream mới.
Nó là cái máy tìm hiểu tình hình cho kí chủ mới, để anh ấy nhận ra mình không còn lựa chọn nào khác ngoài phục tùng.
Không ngờ đối phương lại chấp nhận dễ dàng thế.
032 rất ngạc nhiên. Nó lật qua lật lại sổ tay chứa cơ sở dữ liệu, trên đó chỉ cho biết nếu như kí chủ từ chối phối hợp thì bọn nó phải làm như thế nào chứ không hề nói nên làm những gì khi kí chủ quá hợp tác.
Vậy… Vậy thì tốt.
Nó trở nên im lặng, chờ đợi trong cơ thể kí chủ, quan sát tình hình bên ngoài thông qua con mắt của kí chủ.
Tên cũng như là phong cách làm việc của kí chủ này đều rất thú vị.
Lúc 032 nhìn thấy anh kiên quyết cứu chân của mục tiêu nhiệm vụ bất chấp sự ngăn cản và chống đối của tuyến thế giới, nó rất ngạc nhiên…
Nó tính tính tiến độ nhiệm vụ của kí chủ trong thời gian này sẽ không tăng lên nữa nên nhanh chóng quyết định kết nối GPS của ký chủ với người cứu viện, kết thúc tiếp điểm thời gian này trong cốt truyện rồi đưa kí chủ đến điểm tiếp xúc tiếp theo.
Trong khoảng thời gian bị bỏ rơi trong kho hàng, 032 đã thuộc làu làu quy trình làm việc và hướng dẫn vận hành ở mặt sau sổ tay rồi.
Sau khi giám sát và tính toán dữ liệu liên quan đến tiến trình nhiệm vụ, 032 đã biết nên làm thế nào để phát huy tác dụng lớn nhất của thân phận tạm thời ký chủ ở. Nhưng kí chủ này của nó không nghe nó khuyến cáo dự mưu, cũng chẳng quan tâm nó tận tình khuyên nhủ ra sao, luôn luôn tỏ thái độ thờ ơ mệt mỏi với nhiệm vụ.
Mãi cho đến tối hôm đó, kí chủ mới ngả bài với nó.
— “Bao giờ mày mới có thể hiểu, tao đồng ý phối hợp chỉ là vì tao đồng ý chứ.”
— “Trên thế giới, người có tam quan đúng đắn lại có lòng yêu thương ngập tràn nhiều như vậy, chúng mày cứ khăng khăng chọn tao — một người sống ngoài vòng pháp luật chênh lệch mười vạn tám nghìn dặm với tôn chỉ của chúng mày. Tao không muốn tra cứu ẩn tình trong đó, cũng lười biết cái gọi là thế giới trong sách này đang xảy ra chuyện gì, mới khiến chúng mày làm ra hành động tuyệt vọng như vậy, không thể không để tao tới hoàn thành nhiệm vụ.”
— “Tao là người theo chủ nghĩa hưởng lạc cực đoan, tao thích tất cả những thứ kích thích, vì vậy tao đồng ý chấp nhận nhiệm vụ thua lỗ của chúng mày, chứ không phải là vì sợ chết — Nếu tao mà quan tâm cái mạng này, tao đã sớm về hưu rồi, hiểu không?”
032 im lặng.
Nó đột nhiên nhận ra thái độ của mình không bình thường.
Tuy nó không có nhiều kinh nghiệm về việc dẫn dắt kí chủ nhưng nó biết nên làm thế nào để duy trì quan hệ của uốn nắn viên và hệ thống trong lúc đó, vì suy cho cùng nó cũng chỉ là một công cụ phụ trợ mà thôi. Nhưng bây giờ nhìn lại, nó đã nhúng tay quá sâu rồi. Nó không ngừng bận tâm xem uốn nắn viên có hoàn thành nhiệm vụ không, thậm chí còn lo sáng nay anh ấy có ăn cơm không.
Điều này rất bất thường.
Hay là môđun cảm xúc trục trặc của nó lại bị hỏng nhỉ.
032 quyết định trở về phòng làm việc kiểm tra toàn thân một lần nữa.
Ngoài ra… còn một nguyên nhân khác.
Liên quan đến đoạn thứ hai kí chủ nói.
Thật ra 032 cũng muốn hỏi câu này.
— Sao lại là Thẩm Không?
032 về phòng làm việc, bất ngờ nhận được sự chào mừng nhiệt liệt của tất cả hệ thống. Thế nó mới biết, kênh thế giới nhỏ mình dẫn kí chủ vào dần dần trở thành kênh hot nhất, số người xem đang tăng trưởng theo cấp số nhân, ngay cả phòng làm việc luôn giậm chân tại chỗ cũng đi lên.
Thế 032 mới biết, lúc trước Thẩm Không không phải ứng cử viên uốn nắn viên mặc định.
Theo lời người điều khiển chính thì “hình tượng” Thẩm Không quá kiêu ngạo, cố chấp, cực đoan, quá khó kiểm soát, không phù hợp với nguyên tắc của phòng làm việc cũng không phải là kí chủ tốt. Nhưng cốt truyện anh ấy ra đời thật sự quá nổi tiếng nên số phiếu bình chọn xông thẳng lên trước, làm người điều khiển chính buộc phải nhét anh ấy vào kế hoạch. Những tưởng tính cách rắn câng sẽ làm giảm mạnh tỷ lệ dung nạp nhân vật vào thế giới nhỏ, đặc biệt là “hình tượng” rõ ràng như Thẩm Không nên ban đầu không ai cảm thấy anh ấy có thể thành công.
Lúc đó vừa hay khan hiếm hệ thống nên cử luôn 032 bám bụi trong kho đã lâu sang.
Không ngờ anh ấy thật sự thành công.
Lại còn hot hòn họt trên mạng nữa chứ.
Người điều khiển chính vô cùng hài lòng, thậm chí 032 còn được thưởng rất nhiều quyền hạn riêng tư mà nó nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Nó suy tư một lát rồi đi tìm thế giới ban đầu Thẩm Không ở.
Phát xong thế giới ban đầu.
032 lại vào cơ sở dữ liệu tìm tất cả ghi chép quỹ đạo phục vụ cho người tiêu dùng của cuốn tiểu thuyết kia.
Nó mất ba ngày ròng mới thu được hết dòng chảy dữ liệu mênh mông bể sở kia.
Sau đó lại tốn thêm sáu ngày để xem lại hai lần.
032 suy tư lát nữa, cuối cùng vẫn quyết định không đi duy trì tu sửa môđun luôn gặp chướng ngại cảm xúc của mình mà về thế giới mình làm nhiệm vụ.
Trong quá trình làm nhiệm vụ dài đằng đẵng sau đó, 032 không còn ý kiến ý cò với Thẩm Không nữa.
Chẳng biết cái sự tự tin của nó đến từ đây mà nó cứ đinh ninh là kí chủ của mình có thể vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ nữa. Nó lặng lẽ cất giữ tất cả tư liệu hình ảnh của Thẩm Không từ mọi góc độ rồi len lén phát vào cơ sở dữ liệu cho một mình mình xem.
Sau đó 032 cũng thích Hàn Lệ.
Hắn thật sự quá kiêu ngạo, quá cực đoan, quá cố chấp, quá khó kiểm soát.
Dường như hắn và kí chủ của mình là một thể xác trong hai thế giới, quá giống nhau lại quá khác nhau. Làm người đứng xem bọn họ gần nhất, 032 hiểu rõ sức hấp dẫn giữa hai người trong lúc giương cung bạt kiếm. Sức hấp dẫn phát ra từ sâu trong linh hồn, thật sự là… 032 nghĩ nghĩ, quyết định sử dụng một từ nó nhìn thấy trên Đạc Mạc:
— Dễ thương chết mất.
Vậy nên 032 lại có thêm một đối tượng giám sát đa hướng.
Sau khi nhiệm vụ kết thúc, Thẩm Không bị chuyển đến phòng làm việc, 032 sờ sợ, nó quyết định đi cầu xin cho kí chủ của mình.
Nó cầu xin cho uốn nắn viên tạm thời thăng chức thành uốn nắn viên chính thức.
Nhưng Thẩm Không từ chối.
032 cảm thấy môđun cảm xúc của mình đang vang lên xì xì trong cơ sở dữ liệu.
Trong tiềm thức, nó biết Thẩm Không sẽ không chấp nhận nhưng nó vẫn không muốn tiếp thu kết cục như này —
Chỉ cần sống sót thì sớm muộn gì anh ấy và Hàn Lệ cũng có thể gặp nhau.
032 quá quen với quy tắc trong phòng làm việc rồi, nó có thể giúp ảnh tìm ra một lỗ thủng… Nhưng nó không thể nói ra được, chỉ có thể lo lắng khuyên bảo:
“Uốn nắn viên, cậu làm cái gì thế? Vất vả lắm tôi mới tranh thủ được cơ hội này cho cậu đấy! Cậu chỉ cần ký kết hợp đồng chính thức với phòng làm việc là có thể tùy ý lựa chọn vô số thân phận tạm thời, trải qua vô số cuộc đời và thế giới. Cậu cũng có thể trở thành ngôi sao lớn ở những thế giới này nữa! Nếu nói đây là một cuốn tiểu thuyết lấy góc nhìn của cậu là chính thì quyển sách này có thể kéo dài đến mấy trăm nghìn chữ luôn đó. Chỉ cần cậu muốn chơi là có thể chơi tiếp, cậu còn không hài lòng chỗ nào chứ?”
Chính nó cũng biết lý do này giả tạo cỡ nào.
Nhưng người điều khiển chính đang nhìn nên nó không biết mình có thể nói gì thêm nữa.
032 lập tức quyết định.
Nó cần sự giúp đỡ.
Không phải một hệ thống mà là một con người…
032 suy tư một lát, quyết định sử dụng một từ nữa mà nó thấy trên Đạn Mạc nữa:
Fan CP.
Lúc thế giới nhỏ Hàn Lệ đang ở xuất hiện dao động lạ thường, 032 đã lén lút kết nối những thế giới nhỏ khác vào nhau. Phản ứng dây chuyền khổng lồ lập tức cắn nuốt toàn bộ dây xích, tất cả các thế giới nhỏ đồng loạt vùng lên chống lại sự kiểm soát của phòng làm việc. Toàn bộ phòng làm việc vang lên tiếng còi báo động đinh tai nhức óc buộc họ phải nhanh chóng ngắt đường truyền livestream.
032 đã quá quen với sơ hở của phòng làm việc rồi.
Nên nó không bị bắt.
Nhưng làm hệ thống phụ trách Thẩm Không, nó không tránh khỏi liên quan, thành ra cũng bị kiểm soát theo. Còn nhiệm vụ đảm nhiệm hệ thống của Thẩm Không thì người điều khiển chính lại tiếp nhận.
032 an toàn rồi.
Nó lấy hết đĩa cứng chứa đầy trong kho hàng, dui dẻ bắt đầu xem lại.
Mật: Đọc xong thấy hơi buồn buồn. Em bé 032 rất vui, nhưng mình lại buồn thay em ấy, cảm thấy đáng thương sao sao ấy. Không ngờ 032 không có gì đặc sắc thật ra lại dư lày.
Nó sinh ra trong phòng thí nghiệm của phòng làm việc uốn nắn tam quan, có được số hiệu thuộc về mình trên một dây chuyền sản xuất thật dài:
Số 032.
Nó là một trong những lô hệ thống ra đời sớm nhất luôn, nhưng không được đưa vào sử dụng trong một thời gian dài vì vị trí chip lõi chưa hoàn thiện, hình như là môđun mô phỏng cảm xúc bị trục trặc ấy. Thật ra 032 cũng không biết tình huống cụ thể đâu, nó chỉ quen với việc phục tùng mệnh lệnh thôi.
Cho đến tận ngày hình như có nguy cơ to lớn nào đó xảy ra với phòng làm việc, nên tất cả hệ thống trên dây chuyền sản xuất đều bị điều đi sửa chữa sơ hở gấp thì nó cũng được giao nhiệm vụ.
Cuối cùng nó cũng có kí chủ của mình rồi.
Không biết cách nói này có chính xác không nữa. Không phải là trước đó 032 chưa từng được giao nhiệm vụ, nhưng kí chủ của nó đều thất bại giữa đường hết, còn xếp hạng thế giới nhỏ mà nó đảm nhận luôn luôn thấp nhất.
Chắc là liên quan đến chuyện nó bị thiếu hụt đó.
032 nghĩ.
Nhưng lần này nó có thể tập trung làm việc rồi, tuy uốn nắn viên tạm thời nó mang là người có tỷ lệ thành công thấp nhất trong 300 vật thí nghiệm nhưng 032 vẫn cảm thấy rất vui, cuối cùng nó không phải chờ đợi một mình trong kho hàng sắp thép trống rỗng kia nữa.
300 vật thí nghiệm, 56 sản phẩm thành công.
Trong ba trăm thế giới nhỏ, chỉ có năm mươi sáu thế giới chấp nhận cấy ghép nhân vật từ thế giới tiểu thuyết khác.
Kí chủ của 032 thật may mắn khi là một trong số đó.
Tên anh là Thẩm Không.
Một cái tên rất thú vị.
Nhưng công việc của 032 không phải là nghiên cứu tên anh có thú vị hay không mà là hỗ trợ anh hoàn thành nhiệm vụ, câu giờ cho cuộc khủng hoảng hiện tại của phòng làm việc thông qua việc phát triển các dự án livestream mới.
Nó là cái máy tìm hiểu tình hình cho kí chủ mới, để anh ấy nhận ra mình không còn lựa chọn nào khác ngoài phục tùng.
Không ngờ đối phương lại chấp nhận dễ dàng thế.
032 rất ngạc nhiên. Nó lật qua lật lại sổ tay chứa cơ sở dữ liệu, trên đó chỉ cho biết nếu như kí chủ từ chối phối hợp thì bọn nó phải làm như thế nào chứ không hề nói nên làm những gì khi kí chủ quá hợp tác.
Vậy… Vậy thì tốt.
Nó trở nên im lặng, chờ đợi trong cơ thể kí chủ, quan sát tình hình bên ngoài thông qua con mắt của kí chủ.
Tên cũng như là phong cách làm việc của kí chủ này đều rất thú vị.
Lúc 032 nhìn thấy anh kiên quyết cứu chân của mục tiêu nhiệm vụ bất chấp sự ngăn cản và chống đối của tuyến thế giới, nó rất ngạc nhiên…
Nó tính tính tiến độ nhiệm vụ của kí chủ trong thời gian này sẽ không tăng lên nữa nên nhanh chóng quyết định kết nối GPS của ký chủ với người cứu viện, kết thúc tiếp điểm thời gian này trong cốt truyện rồi đưa kí chủ đến điểm tiếp xúc tiếp theo.
Trong khoảng thời gian bị bỏ rơi trong kho hàng, 032 đã thuộc làu làu quy trình làm việc và hướng dẫn vận hành ở mặt sau sổ tay rồi.
Sau khi giám sát và tính toán dữ liệu liên quan đến tiến trình nhiệm vụ, 032 đã biết nên làm thế nào để phát huy tác dụng lớn nhất của thân phận tạm thời ký chủ ở. Nhưng kí chủ này của nó không nghe nó khuyến cáo dự mưu, cũng chẳng quan tâm nó tận tình khuyên nhủ ra sao, luôn luôn tỏ thái độ thờ ơ mệt mỏi với nhiệm vụ.
Mãi cho đến tối hôm đó, kí chủ mới ngả bài với nó.
— “Bao giờ mày mới có thể hiểu, tao đồng ý phối hợp chỉ là vì tao đồng ý chứ.”
— “Trên thế giới, người có tam quan đúng đắn lại có lòng yêu thương ngập tràn nhiều như vậy, chúng mày cứ khăng khăng chọn tao — một người sống ngoài vòng pháp luật chênh lệch mười vạn tám nghìn dặm với tôn chỉ của chúng mày. Tao không muốn tra cứu ẩn tình trong đó, cũng lười biết cái gọi là thế giới trong sách này đang xảy ra chuyện gì, mới khiến chúng mày làm ra hành động tuyệt vọng như vậy, không thể không để tao tới hoàn thành nhiệm vụ.”
— “Tao là người theo chủ nghĩa hưởng lạc cực đoan, tao thích tất cả những thứ kích thích, vì vậy tao đồng ý chấp nhận nhiệm vụ thua lỗ của chúng mày, chứ không phải là vì sợ chết — Nếu tao mà quan tâm cái mạng này, tao đã sớm về hưu rồi, hiểu không?”
032 im lặng.
Nó đột nhiên nhận ra thái độ của mình không bình thường.
Tuy nó không có nhiều kinh nghiệm về việc dẫn dắt kí chủ nhưng nó biết nên làm thế nào để duy trì quan hệ của uốn nắn viên và hệ thống trong lúc đó, vì suy cho cùng nó cũng chỉ là một công cụ phụ trợ mà thôi. Nhưng bây giờ nhìn lại, nó đã nhúng tay quá sâu rồi. Nó không ngừng bận tâm xem uốn nắn viên có hoàn thành nhiệm vụ không, thậm chí còn lo sáng nay anh ấy có ăn cơm không.
Điều này rất bất thường.
Hay là môđun cảm xúc trục trặc của nó lại bị hỏng nhỉ.
032 quyết định trở về phòng làm việc kiểm tra toàn thân một lần nữa.
Ngoài ra… còn một nguyên nhân khác.
Liên quan đến đoạn thứ hai kí chủ nói.
Thật ra 032 cũng muốn hỏi câu này.
— Sao lại là Thẩm Không?
032 về phòng làm việc, bất ngờ nhận được sự chào mừng nhiệt liệt của tất cả hệ thống. Thế nó mới biết, kênh thế giới nhỏ mình dẫn kí chủ vào dần dần trở thành kênh hot nhất, số người xem đang tăng trưởng theo cấp số nhân, ngay cả phòng làm việc luôn giậm chân tại chỗ cũng đi lên.
Thế 032 mới biết, lúc trước Thẩm Không không phải ứng cử viên uốn nắn viên mặc định.
Theo lời người điều khiển chính thì “hình tượng” Thẩm Không quá kiêu ngạo, cố chấp, cực đoan, quá khó kiểm soát, không phù hợp với nguyên tắc của phòng làm việc cũng không phải là kí chủ tốt. Nhưng cốt truyện anh ấy ra đời thật sự quá nổi tiếng nên số phiếu bình chọn xông thẳng lên trước, làm người điều khiển chính buộc phải nhét anh ấy vào kế hoạch. Những tưởng tính cách rắn câng sẽ làm giảm mạnh tỷ lệ dung nạp nhân vật vào thế giới nhỏ, đặc biệt là “hình tượng” rõ ràng như Thẩm Không nên ban đầu không ai cảm thấy anh ấy có thể thành công.
Lúc đó vừa hay khan hiếm hệ thống nên cử luôn 032 bám bụi trong kho đã lâu sang.
Không ngờ anh ấy thật sự thành công.
Lại còn hot hòn họt trên mạng nữa chứ.
Người điều khiển chính vô cùng hài lòng, thậm chí 032 còn được thưởng rất nhiều quyền hạn riêng tư mà nó nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Nó suy tư một lát rồi đi tìm thế giới ban đầu Thẩm Không ở.
Phát xong thế giới ban đầu.
032 lại vào cơ sở dữ liệu tìm tất cả ghi chép quỹ đạo phục vụ cho người tiêu dùng của cuốn tiểu thuyết kia.
Nó mất ba ngày ròng mới thu được hết dòng chảy dữ liệu mênh mông bể sở kia.
Sau đó lại tốn thêm sáu ngày để xem lại hai lần.
032 suy tư lát nữa, cuối cùng vẫn quyết định không đi duy trì tu sửa môđun luôn gặp chướng ngại cảm xúc của mình mà về thế giới mình làm nhiệm vụ.
Trong quá trình làm nhiệm vụ dài đằng đẵng sau đó, 032 không còn ý kiến ý cò với Thẩm Không nữa.
Chẳng biết cái sự tự tin của nó đến từ đây mà nó cứ đinh ninh là kí chủ của mình có thể vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ nữa. Nó lặng lẽ cất giữ tất cả tư liệu hình ảnh của Thẩm Không từ mọi góc độ rồi len lén phát vào cơ sở dữ liệu cho một mình mình xem.
Sau đó 032 cũng thích Hàn Lệ.
Hắn thật sự quá kiêu ngạo, quá cực đoan, quá cố chấp, quá khó kiểm soát.
Dường như hắn và kí chủ của mình là một thể xác trong hai thế giới, quá giống nhau lại quá khác nhau. Làm người đứng xem bọn họ gần nhất, 032 hiểu rõ sức hấp dẫn giữa hai người trong lúc giương cung bạt kiếm. Sức hấp dẫn phát ra từ sâu trong linh hồn, thật sự là… 032 nghĩ nghĩ, quyết định sử dụng một từ nó nhìn thấy trên Đạc Mạc:
— Dễ thương chết mất.
Vậy nên 032 lại có thêm một đối tượng giám sát đa hướng.
Sau khi nhiệm vụ kết thúc, Thẩm Không bị chuyển đến phòng làm việc, 032 sờ sợ, nó quyết định đi cầu xin cho kí chủ của mình.
Nó cầu xin cho uốn nắn viên tạm thời thăng chức thành uốn nắn viên chính thức.
Nhưng Thẩm Không từ chối.
032 cảm thấy môđun cảm xúc của mình đang vang lên xì xì trong cơ sở dữ liệu.
Trong tiềm thức, nó biết Thẩm Không sẽ không chấp nhận nhưng nó vẫn không muốn tiếp thu kết cục như này —
Chỉ cần sống sót thì sớm muộn gì anh ấy và Hàn Lệ cũng có thể gặp nhau.
032 quá quen với quy tắc trong phòng làm việc rồi, nó có thể giúp ảnh tìm ra một lỗ thủng… Nhưng nó không thể nói ra được, chỉ có thể lo lắng khuyên bảo:
“Uốn nắn viên, cậu làm cái gì thế? Vất vả lắm tôi mới tranh thủ được cơ hội này cho cậu đấy! Cậu chỉ cần ký kết hợp đồng chính thức với phòng làm việc là có thể tùy ý lựa chọn vô số thân phận tạm thời, trải qua vô số cuộc đời và thế giới. Cậu cũng có thể trở thành ngôi sao lớn ở những thế giới này nữa! Nếu nói đây là một cuốn tiểu thuyết lấy góc nhìn của cậu là chính thì quyển sách này có thể kéo dài đến mấy trăm nghìn chữ luôn đó. Chỉ cần cậu muốn chơi là có thể chơi tiếp, cậu còn không hài lòng chỗ nào chứ?”
Chính nó cũng biết lý do này giả tạo cỡ nào.
Nhưng người điều khiển chính đang nhìn nên nó không biết mình có thể nói gì thêm nữa.
032 lập tức quyết định.
Nó cần sự giúp đỡ.
Không phải một hệ thống mà là một con người…
032 suy tư một lát, quyết định sử dụng một từ nữa mà nó thấy trên Đạn Mạc nữa:
Fan CP.
Lúc thế giới nhỏ Hàn Lệ đang ở xuất hiện dao động lạ thường, 032 đã lén lút kết nối những thế giới nhỏ khác vào nhau. Phản ứng dây chuyền khổng lồ lập tức cắn nuốt toàn bộ dây xích, tất cả các thế giới nhỏ đồng loạt vùng lên chống lại sự kiểm soát của phòng làm việc. Toàn bộ phòng làm việc vang lên tiếng còi báo động đinh tai nhức óc buộc họ phải nhanh chóng ngắt đường truyền livestream.
032 đã quá quen với sơ hở của phòng làm việc rồi.
Nên nó không bị bắt.
Nhưng làm hệ thống phụ trách Thẩm Không, nó không tránh khỏi liên quan, thành ra cũng bị kiểm soát theo. Còn nhiệm vụ đảm nhiệm hệ thống của Thẩm Không thì người điều khiển chính lại tiếp nhận.
032 an toàn rồi.
Nó lấy hết đĩa cứng chứa đầy trong kho hàng, dui dẻ bắt đầu xem lại.
Mật: Đọc xong thấy hơi buồn buồn. Em bé 032 rất vui, nhưng mình lại buồn thay em ấy, cảm thấy đáng thương sao sao ấy. Không ngờ 032 không có gì đặc sắc thật ra lại dư lày.
Tác giả :
Tang Ốc