Chuyên Viên Uốn Nắn Tam Quan
Chương 41: Cảm giác được bao dưỡng
《 Thử thách bảy ngày nơi hoang dã 》là một chương trình thực tế khám phá thiên nhiên mới được sản xuất. Các huấn luyện viên sinh tồn nơi hoang dã chuyên nghiệp sẽ dẫn dắt các ngôi sao thâm nhập vào môi trường khắc nghiệt và hoang sơ, vượt qua những điều kiện khắc nghiệt. Chương trình mạo hiểm lấy tay làm hàm nhai sinh tồn trong vảy ngày, không có kịch bản, hoàn toàn chân thật làm chính thu hút sự chú ý rộng rãi trong suốt thời gian chuẩn bị.
Thật ra khách mời đã được định đoạt từ một tháng trước rồi, nhưng vào ba ngày trước có một người trong số đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị căng gân mắt cá chân nên không thể tham gia được, cho nên mới tạm thời phát thư mời Mạnh Minh Hiên.
Liếc nhìn giới thiệu gameshow do người đại diện đưa anh trong tay, Thẩm Không hơi nhướn mày.
Anh ngẩng đầu nhìn Sài Trí:
“Em có thể không lên chương trình này không…”
Sài Trí trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhảy dựng: “Cậu có biết đây là cơ hội rất tốt không! Bây giờ loại người không có tác phẩm tiêu biểu lại bị toàn mạng bôi nhọ như cậu mà lấy những loại show nhẹ nhàng khác đúng là chán sống mà. Cái thử thách bảy ngày hoang dã có ánh sáng chiếu rọi lại không ăn lý lịch, còn có cơ hội thiết lập hình tượng cho cậu, cậu không hài lòng chỗ nào?”
Khóe miệng Thẩm Không cứng ngắc:
“Em chịu khổ kém lắm.”
Sài Trí lại ngồi xuống, tận tình khuyên nhủ: “Cái này cậu cứ yên tâm đi. Dù sao các cậu vẫn là ngôi sao màn bạc, ekip sẽ không dồn các cậu vào chỗ chết, cùng lắm là tuyên truyền khuếch đại để thu hút lượt xem, sau đó sẽ dùng hậu kỳ cắt nối biên tập phim một lát thôi.”
Hắn ta dừng một chút, tiếp tục nói: “Bây giờ《 Tháp Quy Nguyên 》đã khai máy, tuy phần diễn của cậu tập trung ở giai đoạn sau, thế nhưng cậu cũng biết tính nết đạo diễn Bùi mà, vậy nên tốt nhất là sớm tiến vào đoàn một chút. Ngoại trừ cái này, thời gian quay chụp những show khác đều đụng phải lúc đó, hơn nữa chu kỳ quay chụp của nó cũng ngắn nhất, là sự lựa chọn thích hợp nhất với cậu.”
Thẩm Không vẫn muốn cố gắng giãy dụa một lúc:
“Vậy không bằng em chuẩn bị cho《 Tháp Quy Nguyên 》, nếu không, em không làm các show khác…”
Sài Trí lắc đầu ngắt lời anh, chỉ tiếc có công mài sắt không có ngày nên kim nói: “Không được, từ khi cậu quay web drama xong đã hai tháng ròng không có bất kì lịch trình nào hết. Hơn nữa bây giờ cậu vừa ký kết với Thành Tỉ, sau khi cậu tiến vào đoàn phim của đạo diễn Bùi thì không thể tiếp nhận những thông báo khác. Cậu còn tưởng mình vẫn có thể làm ngôi sao như trước đây à, có thể rỗi rãi tận nửa tháng không làm chuyện gì hết?”
Hắn ta dừng một chút, nhìn Thẩm Không hơi nghi ngờ:
“Nhưng mà… anh nhớ trước đây cậu đã sớm muốn gia tăng cơ hội được ánh sáng chiếu rọi, sao bây giờ lại lãn công tiêu cực như thế? Là bởi vì những ngôn luận trên mạng à?”
Trên mặt Thẩm Không treo lên nụ cười mỉm mười phân vẹn mười của Mạnh Minh Hiên lần thứ hai:
“Hơi ảnh hưởng tâm trạng một chút, nhưng nếu có thể mượn cơ hội leo lên một nấc thang đương nhiên là tốt nhất, vì vậy, lúc nào quay chụp?”
Sài Trí hài lòng đưa kịch bản trong tay mình cho Thẩm Không, nói:
“Ba ngày sau.”
·
Điểm hấp dẫn của loại chương trình truyền hình thực tế phiêu lưu hoang dã này luôn là phản ứng hóa học giữa ngôi sao màn bạc và môi trường hoang dã với điều kiện vật chất thiếu thốn. Vì vậy địa điểm quay nghiễm nhiên trở thành sự hồi hộp của ekip. Mãi đến tận khi Thẩm Không được đưa vào phòng nghỉ ngơi, anh và đoàn đội anh cũng không biết mình sắp đi đâu.
Mà ngay cả đoàn đội anh mang theo cũng là do công ty tạm thời đưa cho vào mấy ngày trước, thậm chí đám người kia còn chẳng quen biết nhau đã bị mang đi tham gia gameshow.
Thẩm Không đẩy cửa phòng nghỉ ngơi ra, đi vào.
《 Thử thách bảy ngày nơi hoang dã 》mời tất cả 6 ngôi sao màn bạc tham gia:
Nhiễm Uyển – tiểu hoa đang “hot” hiện nay, da trắng chân dài dung mạo đẹp giá trị nhan sắc cao, sức chiến đấu và sức tiêu thụ của fan đều rất mạnh, giỏi khoản quảng cáo.
Đoạn Minh Thành – diễn viên phái thực lực, gần đây độ nổi tiếng tăng vọt do anh ta mới diễn nam phụ trong một bộ phim truyền hình ăn khách.
Trang Hướng Dương – thành viên trong nhóm nhạc nam đang “hot”, tuy mới vừa debut không lâu nhưng fan mê muội lại có độ dán rất cao.
Còn có nghệ sĩ Đới Dương phụ trách làm cây hài của show, và một vị nữa tuổi tác không nhỏ, tuy không hay đóng phim nhưng từng tham gia không ít bộ phim truyền hình có độ quốc dân rất cao, nên là rất nổi tiếng – nữ diễn viên Nghiêm Ngưng Khiết.
Thiết lập nhân vật của khách mời trong gameshow này đều vô cùng rõ ràng chính xác, đồng thời địa vị không đồng đều (1), không chỉ có tính thú vị mà còn chú ý đến độ hot do các ngôi sao màn bạc mang lại, quả không hổ là show Thành Tỉ đầu tư chuẩn bị. Cho dù Mạnh Minh Hiên nổi tiếng do bị toàn mạng bôi đen không đúng quy cách trên cái chương trình này lắm, nhưng chỗ tốt vẫn rất rõ ràng. Bởi vì lúc trước Mạnh Minh Hiên thật sự quá nhỏ bé, nên chẳng tiếp xúc mấy với những khách mời này chứ chưa nói gì đến trò chuyện.
Trong phòng nghỉ ngơi đã có hai trong sáu người đến sớm, Đoạn Minh Thành và Nhiễm Uyển mỗi người ngồi ở vị trí của bọn họ, khi nghe thấy tiếng cửa mở đồng loạt quay đầu nhìn Thẩm Không.
Quả không hổ là showbiz, bây giờ danh tiếng Mạnh Minh Hiên thối như vậy mà hai người bọn họ vẫn có thể vui vẻ chào hỏi với anh, thân thiết như là bạn bè cũ nhiều năm không gặp ấy.
Thẩm Không cũng dùng vẻ mặt bằng nhựa giả tạo như đồng nghiệp đáp lại, cười híp mắt đi lên phía trước nắm tay gọi thầy cô, nhiệt tình hàn huyên với bọn họ.
Sau hai mươi phút, tất cả mọi người đã tới đông đủ, mỗi ngôi sao màn bạc đều mang theo đoàn đội có ít nhất năm người trở lên, chúng trợ lý còn xách theo bao lớn bao nhỏ và vali chất đầy. Tuy phòng nghỉ ngơi rộng rãi nhưng bị nhồi nhét nhiều người như vậy trông vẫn hơi chen chúc chật hẹp.
Rốt cuộc, đạo diễn của ekip khoan thai đến muộn đẩy cửa đi vào.
Ổng hơn 40 tuổi, vóc người phúc hậu, trán trọc nhẹ, khuôn mặt hòa ái, đôi mắt nhỏ hơi híp lại phản chiếu ánh sáng sắc sảo.
Sau khi giới thiệu qua nhiệm vụ chương trình, đạo diễn lại dẫn hai vị huấn luyện viên sinh tồn nơi hoang dã chuyên nghiệp vào. Ngoại trừ hai vị huấn luyện viên, ekip còn có tổ hỗ trợ hậu cần chuyên dụng để đảm bảo an toàn cho các ngôi sao tham gia chương trình. Sau khi vui vẻ giới thiệu các biện pháp an toàn tương ứng, đạo diễn mới dùng vẻ mặt hiền lành nói ra lời lạnh lùng vô tình:
“Tôi thấy mọi người mang không ít bao lớn bao nhỏ đâu, nhưng lần này chương trình của chúng ta là cuộc phiêu lưu sinh tồn nơi hoang dã, vậy nên… những hành lý này của các bạn, không được mang gì hết.”
Toàn bộ phòng nghỉ ngơi xôn xao, các ngôi sao hai mặt nhìn nhau, khó lòng tin nổi.
Tất cả đều không được mang?!
Cái này… Cái này chơi như thế nào?
Camera lắp trong phòng ghi lại chân thật vẻ mặt của tất cả mọi người, thấy hiệu ứng ấn tượng trên sân đã đầy đủ, đạo diễn cười híp mắt bổ sung: “Nhưng, đương nhiên chúng tôi sẽ không để mọi người đi tay không vào sinh tồn hoang dã. Vậy nên bọc hành lý sinh tồn của mọi người sẽ để ekip chương trình chuẩn bị, ngoài ra, mọi người còn có thể mang ba thứ trong hành lý của mình. Xin mọi người hãy lựa chọn cẩn thận nha.”
Nói xong, ổng lùi qua một bên luôn, nhân viên trong ekip chương trình đặt hành lý cho các ngôi sao đã chuẩn bị xong từ lâu trên bàn, để chủ nhân tự lựa chọn hành lý.
Ai nấy ủ rũ mặt mày, phủ đầy mây đen, xoắn xuýt chọn những thứ để mang theo trong tương hành lý muôn màu muôn vẻ, cầm cái này thả cái kia, khẽ cắn răng cái nào cũng không dứt bỏ được, nhưng dưới uy quyền của ekip chương trình, không thể không đau thấu tim gan vội vã chọn ra ba thứ bọn họ cảm thấy quan trọng nhất.
Rất nhanh đã đến lượt Thẩm Không.
Trợ lý mới của anh – Tiểu Lâm đặt cái bọc lớn bị nhét đầy lên bàn cái “Bịch”, nhân viên ekip chương trình bắt đầu kéo dài tay kéo vali ra rồi nghiêng người tránh sang bên tạo không gian, để Thẩm Không tự hỏi anh muốn chọn ba món nào.
Thẩm Không cúi đầu, đưa tay tìm kiếm trong vali.
Nói một cách chính xác, thời gian anh sống trong môi trường hoang dã và khắc nghiệt khác nhau lâu hơn nhiều so với thời gian anh sống ở thành phố. Anh từng ẩn nấp trong rừng nhiệt đới hẳn hai tháng rưỡi mà không có tiếp viện, từng đi bộ một mình vượt băng nguyên, xuyên sa mạc. Với Thẩm Không, những khu rừng hoang vu ít dấu chân người hoang vu và những vách núi tuyết cheo leo bị lãng quên ở trong góc thế giới còn thân thiết hơn cả bạn bè của anh, cho dù phụ trọng là khẩu súng nặng hàng chục kg hay cây dao nhỏ kề bên người, anh cũng có thể sống như cá gặp nước.
Sở dĩ anh không muốn nhận cái chương trình này, nguyên nhân là ở đây.
Môi trường càng quen thuộc càng dễ dàng bại lộ tính cách thật sự.
Thẩm Không trái chọn phải lựa, lấy ra ba món đồ: Một lọ kem chống nắng, một lọ nước dưỡng da và một con dao quân đội Thụy Sĩ.
Huấn luyện viên đứng một bên cúi đầu nhìn đồ Thẩm Không cầm trong tay, lại ngẩng lên nhìn gương mặt vô hại của anh, chân mày nhíu chặt có thể kẹp chết ruồi, cứ liên tục xác nhận: “Cậu chắc chắn chứ?”
Thẩm Không gật đầu chân thành, nói:
“Càng ở trong tự nhiên không thì càng phải bảo vệ da dẻ, dù gì hoàn cảnh như vậy thật sự rất khắc nghiệt, tổn thương da quá lớn.”
Mấy ngôi sao màn bạc khác ngạc nhiên đồng loạt liếc mắt.
Tuy bọn họ cũng biết trong giới giải trí gương mặt đẹp và giá trị nhan sắc phải đặt lên hàng đầu, nhưng thể hiện mong muốn chăm sóc da mạnh mẽ rõ ràng như thế trong chương trình sinh tồn hoang dã này, đó chính là không biết nặng nhẹ và được nuông chiều từ bé, vô cùng hấp dẫn bôi đen.
Ngay cả đáy mắt mấy nhân viên đứng bên cạnh bàn cũng mang theo mấy phần coi thường.
Mạnh Minh Hiên này vừa nhìn đã biết là bình hoa phù phiếm thiển cận, đến lúc này rồi mà còn băn khoăn dưỡng da chống nắng nữa, ngoại trừ cái dao con thì không mang thêm công cụ nào có thể phát huy tác dụng, đúng là quá khinh thường chủ đề lần này của chương trình.
Có vài người trong cuộc lộ ra nụ cười mập mờ mang theo mấy phần ý cười trên nỗi đau của người khác.
Chỉ sợ tiến vào chương trình rồi, loại ngôi sao trẻ mong manh íu đúi này sẽ phải ăn trái đắng.
Phân đoạn thu thập hành lý kết thúc, các huấn luyện viên phân phát ba lô sống sót do ekip chương trình chuẩn bị cho khách mời. Thẩm Không áng chừng sức nặng của ba lô trên tay một chút, đã đoán được sương sương đồ vật bên trong. Dưới ánh nhìn tò mò của mấy vị khác, Thẩm Không nhét dao mình vào trong túi, rồi kéo phéc mơ tuya ra ném lọ nước dưỡng da và kem chống nắng vào balo đeo trên lưng.
Sau đó đạo diễn mới thần bí công bố địa điểm quay chương trình lần này:
Dãy núi Vân Vụ ở thành phố E.
Chúng nghệ sĩ đồng loạt lộ ra vẻ mặt thán phục, ngay cả Đoạn Minh Thành duy trì bình tĩnh và trầm ổn ban đầu cũng hiện lên chút phấn khích.
Bởi vì toàn bộ địa danh trong quyển sách này đều là hư cấu nên Thẩm Không hoàn toàn không biết gì về địa danh trong thế giới này, chả thể làm gì khác hơn là phối hợp lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng trong đáy lòng vẫn ngơ ngác mơ hồ. Để tăng thêm hiệu quả quay chụp, đạo diễn còn cặn kẽ giới thiệu dãy núi Vân Vụ đại danh đỉnh đỉnh này cho khách mời đang ngồi.
Dãy núi Vân Vụ là dãy núi là dãy núi lớn nhất trên toàn quốc, mà quả núi ở thành phố E còn là rừng nguyên sinh chưa khai thác có độ che phủ lớn nhất thế giới. Do địa hình hiểm trở và người dân khó tiếp cận nên hai năm gần đây mới bị khai phá, thế nhưng mức độ nguy hiểm cực kỳ cao, cho dù là những người dày dặn kinh nghiệm sống sót cũng rất khó có thể xâm nhập vào phạm vi 20 km tính từ ranh giới khu rừng, được đánh giá là một trong những khu rừng nguy hiểm nhất thế giới.
Cuối cùng, đạo diễn công bố điều bất ngờ cuối cùng của ngày hôm nay.
Ổng đi tới trước một cái cửa sổ to lớn trong phòng nghỉ ngơi, đưa tay giật giật sợi dây thừng treo lỏng bên cửa, tấm rèm vẫn che cửa sổ từ lúc bọn họ vào phòng tới nay bay lên, lộ ra bình địa rộng mênh mông bao la bát ngát ngoài cửa sổ. Một chiếc máy bay phản lực tư nhân sang trọng mới toanh đậu trên mặt đất, đôi cánh thẳng tắp trắng bóng lấp lánh dưới ánh nắng xán lạn rực rỡ, xuyên thấu qua cửa sổ mạn tàu có thể nhìn thấy mơ hồ kết cấu xa hoa rộng rãi bên trong đó.
Đạo diễn nghiêng đầu lại, giới thiệu với khách mời đầy mặt thán phục đứng bên cửa sổ:
“Lần này công cụ du lịch của chúng ta được tài trợ bởi công ty Lệ Thế. Cảm ơn công ty đã ủng hộ mạnh chương trình của chúng tôi.”
Thẩm Không không biến sắc nhíu nhíu mày — Lệ Thế? Sao cái tên này nghe quen tai thế nhờ?
Anh chưa kịp nghĩ ra nguyên do đã nghe thấy đạo diễn bùng nổ cảm xúc mạnh mẽ tràn trề tiếp tục nói: “Đây là máy bay tư nhân giám đốc Lệ Thế – tổng giám đốc Hàn đứng tên, cũng xin cảm ơn anh đã hào phóng cho ekip chương trình của chúng tôi mượn!”
Chúng khách mời phối hợp vỗ tay hoan hô.
Trong tràng pháo tay sôi nổi, đỉnh lông mày Thẩm Không không khỏi giật giật một cái — Bây giờ anh đã biết tại sao mình cảm thấy cái tên Lệ Thế quen tai như vậy.
Cái này là công ty dưới cờ Hàn Lệ chứ đâu.
Ánh mắt Thẩm Không vô hồn, tay thì vỗ cùng mọi người nhưng một ý nghĩ rõ ràng lại từ từ hiện ra trong đầu anh:
Hóa ra bị bao dưỡng là một chuyện thoải mái như thế sao?
·
Đến lúc máy bay hạ cánh đã là chạng vạng tối, mấy vị khách mời được sắp xếp vào nghỉ ngơi trong khách sạn do ekip chương trình định sẵn, sáng sớm ngày thứ hai lại lên đường đến dãy núi Vân Vụ.
Gian phòng là hạng Superior (2), Thẩm Không tùy tiện ném cái bọc lớn kia lên giường, xông vào phòng tắm tắm rửa đơn giản.
Mười phút sau, anh quấn khăn tắm ra ngoài, tiện tay lau hơi nước phủ trên mặt kính đi, trong mặt gương phản chiếu nửa người trên trần trụi ướt nhẹp của người đàn ông, mơ hồ có thể thấy đường nét cơ bắp cuồn cuộn dưới da, dưới ánh đèn trông như đá cẩm thạch trắng nõn ướt át, mỗi một tấc kéo dãn vươn dài đều có vẻ đẹp mạnh mẽ.
Không giống Trình Thần, Mạnh Minh Hiên làm ngôi sao nên vô cùng quan tâm đến thân thể, tuy chú trọng duy trì cảm giác thiếu niên mềm mại gầy gò là chủ yếu, nhưng mà thể lực tốt hơn thân phận tạm thời lần trước nhiều.
Anh có nền tảng sẵn, hơn nữa thời gian Thẩm Không dừng lại ở tiết điểm này không ngắn lắm, nên thể lực của Mạnh Minh Hiên đã tăng vọt dưới sự chăm nom của anh. Mặc dù rất khó có thể theo kịp thân thể thân trải trăm trận trước kia nhưng ứng phó với gameshow sống sót nơi hoang dã vẫn dư sức.
Giữa lúc đang Thẩm Không rơi vào suy tư, điện thoại di động của anh đột nhiên rung lên hai tiếng, mở ra, phát hiện lại là tin nhắn gửi tới từ anh Đường.
Sau khi Thẩm Không đọc lướt nhanh như gió bèn tóm tắt ý tưởng trọng tâm trong đầu:
Đã đến lúc ngôi sao trẻ được bao dưỡng là anh nên đi thăm hỏi kim chủ đại nhân của mình rồi.
Lần này Thẩm Không thật sự phạm khó.
Phải biết, sau tiệc tối chúc mừng khai máy《 Tháp Quy Nguyên 》, anh không còn gặp Hàn Lệ nữa chứ đừng nói gì đến nhắn tin gọi điện, những tài nguyên và hợp đồng đều được người trong công ty đưa đến tận tay — Không phải anh đột nhiên thanh cao rụt rè không muốn liên lạc với Hàn Lệ… mà là anh không có phương thức liên lạc của hắn!
(1): Chỗ này web dịch dịch là định vị chứ không phải địa vị. Nhưng mình cảm thấy hơi sai sai, có lẽ tác giả viết nhầm nên tự ý đổi.
(2): Nguyên văn là phòng thương vụ phổ thông. Mình đoán là hạng Superior hoặc Deluxe, mà thôi phổ thông thì chắc là cái trước.
Thật ra khách mời đã được định đoạt từ một tháng trước rồi, nhưng vào ba ngày trước có một người trong số đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị căng gân mắt cá chân nên không thể tham gia được, cho nên mới tạm thời phát thư mời Mạnh Minh Hiên.
Liếc nhìn giới thiệu gameshow do người đại diện đưa anh trong tay, Thẩm Không hơi nhướn mày.
Anh ngẩng đầu nhìn Sài Trí:
“Em có thể không lên chương trình này không…”
Sài Trí trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhảy dựng: “Cậu có biết đây là cơ hội rất tốt không! Bây giờ loại người không có tác phẩm tiêu biểu lại bị toàn mạng bôi nhọ như cậu mà lấy những loại show nhẹ nhàng khác đúng là chán sống mà. Cái thử thách bảy ngày hoang dã có ánh sáng chiếu rọi lại không ăn lý lịch, còn có cơ hội thiết lập hình tượng cho cậu, cậu không hài lòng chỗ nào?”
Khóe miệng Thẩm Không cứng ngắc:
“Em chịu khổ kém lắm.”
Sài Trí lại ngồi xuống, tận tình khuyên nhủ: “Cái này cậu cứ yên tâm đi. Dù sao các cậu vẫn là ngôi sao màn bạc, ekip sẽ không dồn các cậu vào chỗ chết, cùng lắm là tuyên truyền khuếch đại để thu hút lượt xem, sau đó sẽ dùng hậu kỳ cắt nối biên tập phim một lát thôi.”
Hắn ta dừng một chút, tiếp tục nói: “Bây giờ《 Tháp Quy Nguyên 》đã khai máy, tuy phần diễn của cậu tập trung ở giai đoạn sau, thế nhưng cậu cũng biết tính nết đạo diễn Bùi mà, vậy nên tốt nhất là sớm tiến vào đoàn một chút. Ngoại trừ cái này, thời gian quay chụp những show khác đều đụng phải lúc đó, hơn nữa chu kỳ quay chụp của nó cũng ngắn nhất, là sự lựa chọn thích hợp nhất với cậu.”
Thẩm Không vẫn muốn cố gắng giãy dụa một lúc:
“Vậy không bằng em chuẩn bị cho《 Tháp Quy Nguyên 》, nếu không, em không làm các show khác…”
Sài Trí lắc đầu ngắt lời anh, chỉ tiếc có công mài sắt không có ngày nên kim nói: “Không được, từ khi cậu quay web drama xong đã hai tháng ròng không có bất kì lịch trình nào hết. Hơn nữa bây giờ cậu vừa ký kết với Thành Tỉ, sau khi cậu tiến vào đoàn phim của đạo diễn Bùi thì không thể tiếp nhận những thông báo khác. Cậu còn tưởng mình vẫn có thể làm ngôi sao như trước đây à, có thể rỗi rãi tận nửa tháng không làm chuyện gì hết?”
Hắn ta dừng một chút, nhìn Thẩm Không hơi nghi ngờ:
“Nhưng mà… anh nhớ trước đây cậu đã sớm muốn gia tăng cơ hội được ánh sáng chiếu rọi, sao bây giờ lại lãn công tiêu cực như thế? Là bởi vì những ngôn luận trên mạng à?”
Trên mặt Thẩm Không treo lên nụ cười mỉm mười phân vẹn mười của Mạnh Minh Hiên lần thứ hai:
“Hơi ảnh hưởng tâm trạng một chút, nhưng nếu có thể mượn cơ hội leo lên một nấc thang đương nhiên là tốt nhất, vì vậy, lúc nào quay chụp?”
Sài Trí hài lòng đưa kịch bản trong tay mình cho Thẩm Không, nói:
“Ba ngày sau.”
·
Điểm hấp dẫn của loại chương trình truyền hình thực tế phiêu lưu hoang dã này luôn là phản ứng hóa học giữa ngôi sao màn bạc và môi trường hoang dã với điều kiện vật chất thiếu thốn. Vì vậy địa điểm quay nghiễm nhiên trở thành sự hồi hộp của ekip. Mãi đến tận khi Thẩm Không được đưa vào phòng nghỉ ngơi, anh và đoàn đội anh cũng không biết mình sắp đi đâu.
Mà ngay cả đoàn đội anh mang theo cũng là do công ty tạm thời đưa cho vào mấy ngày trước, thậm chí đám người kia còn chẳng quen biết nhau đã bị mang đi tham gia gameshow.
Thẩm Không đẩy cửa phòng nghỉ ngơi ra, đi vào.
《 Thử thách bảy ngày nơi hoang dã 》mời tất cả 6 ngôi sao màn bạc tham gia:
Nhiễm Uyển – tiểu hoa đang “hot” hiện nay, da trắng chân dài dung mạo đẹp giá trị nhan sắc cao, sức chiến đấu và sức tiêu thụ của fan đều rất mạnh, giỏi khoản quảng cáo.
Đoạn Minh Thành – diễn viên phái thực lực, gần đây độ nổi tiếng tăng vọt do anh ta mới diễn nam phụ trong một bộ phim truyền hình ăn khách.
Trang Hướng Dương – thành viên trong nhóm nhạc nam đang “hot”, tuy mới vừa debut không lâu nhưng fan mê muội lại có độ dán rất cao.
Còn có nghệ sĩ Đới Dương phụ trách làm cây hài của show, và một vị nữa tuổi tác không nhỏ, tuy không hay đóng phim nhưng từng tham gia không ít bộ phim truyền hình có độ quốc dân rất cao, nên là rất nổi tiếng – nữ diễn viên Nghiêm Ngưng Khiết.
Thiết lập nhân vật của khách mời trong gameshow này đều vô cùng rõ ràng chính xác, đồng thời địa vị không đồng đều (1), không chỉ có tính thú vị mà còn chú ý đến độ hot do các ngôi sao màn bạc mang lại, quả không hổ là show Thành Tỉ đầu tư chuẩn bị. Cho dù Mạnh Minh Hiên nổi tiếng do bị toàn mạng bôi đen không đúng quy cách trên cái chương trình này lắm, nhưng chỗ tốt vẫn rất rõ ràng. Bởi vì lúc trước Mạnh Minh Hiên thật sự quá nhỏ bé, nên chẳng tiếp xúc mấy với những khách mời này chứ chưa nói gì đến trò chuyện.
Trong phòng nghỉ ngơi đã có hai trong sáu người đến sớm, Đoạn Minh Thành và Nhiễm Uyển mỗi người ngồi ở vị trí của bọn họ, khi nghe thấy tiếng cửa mở đồng loạt quay đầu nhìn Thẩm Không.
Quả không hổ là showbiz, bây giờ danh tiếng Mạnh Minh Hiên thối như vậy mà hai người bọn họ vẫn có thể vui vẻ chào hỏi với anh, thân thiết như là bạn bè cũ nhiều năm không gặp ấy.
Thẩm Không cũng dùng vẻ mặt bằng nhựa giả tạo như đồng nghiệp đáp lại, cười híp mắt đi lên phía trước nắm tay gọi thầy cô, nhiệt tình hàn huyên với bọn họ.
Sau hai mươi phút, tất cả mọi người đã tới đông đủ, mỗi ngôi sao màn bạc đều mang theo đoàn đội có ít nhất năm người trở lên, chúng trợ lý còn xách theo bao lớn bao nhỏ và vali chất đầy. Tuy phòng nghỉ ngơi rộng rãi nhưng bị nhồi nhét nhiều người như vậy trông vẫn hơi chen chúc chật hẹp.
Rốt cuộc, đạo diễn của ekip khoan thai đến muộn đẩy cửa đi vào.
Ổng hơn 40 tuổi, vóc người phúc hậu, trán trọc nhẹ, khuôn mặt hòa ái, đôi mắt nhỏ hơi híp lại phản chiếu ánh sáng sắc sảo.
Sau khi giới thiệu qua nhiệm vụ chương trình, đạo diễn lại dẫn hai vị huấn luyện viên sinh tồn nơi hoang dã chuyên nghiệp vào. Ngoại trừ hai vị huấn luyện viên, ekip còn có tổ hỗ trợ hậu cần chuyên dụng để đảm bảo an toàn cho các ngôi sao tham gia chương trình. Sau khi vui vẻ giới thiệu các biện pháp an toàn tương ứng, đạo diễn mới dùng vẻ mặt hiền lành nói ra lời lạnh lùng vô tình:
“Tôi thấy mọi người mang không ít bao lớn bao nhỏ đâu, nhưng lần này chương trình của chúng ta là cuộc phiêu lưu sinh tồn nơi hoang dã, vậy nên… những hành lý này của các bạn, không được mang gì hết.”
Toàn bộ phòng nghỉ ngơi xôn xao, các ngôi sao hai mặt nhìn nhau, khó lòng tin nổi.
Tất cả đều không được mang?!
Cái này… Cái này chơi như thế nào?
Camera lắp trong phòng ghi lại chân thật vẻ mặt của tất cả mọi người, thấy hiệu ứng ấn tượng trên sân đã đầy đủ, đạo diễn cười híp mắt bổ sung: “Nhưng, đương nhiên chúng tôi sẽ không để mọi người đi tay không vào sinh tồn hoang dã. Vậy nên bọc hành lý sinh tồn của mọi người sẽ để ekip chương trình chuẩn bị, ngoài ra, mọi người còn có thể mang ba thứ trong hành lý của mình. Xin mọi người hãy lựa chọn cẩn thận nha.”
Nói xong, ổng lùi qua một bên luôn, nhân viên trong ekip chương trình đặt hành lý cho các ngôi sao đã chuẩn bị xong từ lâu trên bàn, để chủ nhân tự lựa chọn hành lý.
Ai nấy ủ rũ mặt mày, phủ đầy mây đen, xoắn xuýt chọn những thứ để mang theo trong tương hành lý muôn màu muôn vẻ, cầm cái này thả cái kia, khẽ cắn răng cái nào cũng không dứt bỏ được, nhưng dưới uy quyền của ekip chương trình, không thể không đau thấu tim gan vội vã chọn ra ba thứ bọn họ cảm thấy quan trọng nhất.
Rất nhanh đã đến lượt Thẩm Không.
Trợ lý mới của anh – Tiểu Lâm đặt cái bọc lớn bị nhét đầy lên bàn cái “Bịch”, nhân viên ekip chương trình bắt đầu kéo dài tay kéo vali ra rồi nghiêng người tránh sang bên tạo không gian, để Thẩm Không tự hỏi anh muốn chọn ba món nào.
Thẩm Không cúi đầu, đưa tay tìm kiếm trong vali.
Nói một cách chính xác, thời gian anh sống trong môi trường hoang dã và khắc nghiệt khác nhau lâu hơn nhiều so với thời gian anh sống ở thành phố. Anh từng ẩn nấp trong rừng nhiệt đới hẳn hai tháng rưỡi mà không có tiếp viện, từng đi bộ một mình vượt băng nguyên, xuyên sa mạc. Với Thẩm Không, những khu rừng hoang vu ít dấu chân người hoang vu và những vách núi tuyết cheo leo bị lãng quên ở trong góc thế giới còn thân thiết hơn cả bạn bè của anh, cho dù phụ trọng là khẩu súng nặng hàng chục kg hay cây dao nhỏ kề bên người, anh cũng có thể sống như cá gặp nước.
Sở dĩ anh không muốn nhận cái chương trình này, nguyên nhân là ở đây.
Môi trường càng quen thuộc càng dễ dàng bại lộ tính cách thật sự.
Thẩm Không trái chọn phải lựa, lấy ra ba món đồ: Một lọ kem chống nắng, một lọ nước dưỡng da và một con dao quân đội Thụy Sĩ.
Huấn luyện viên đứng một bên cúi đầu nhìn đồ Thẩm Không cầm trong tay, lại ngẩng lên nhìn gương mặt vô hại của anh, chân mày nhíu chặt có thể kẹp chết ruồi, cứ liên tục xác nhận: “Cậu chắc chắn chứ?”
Thẩm Không gật đầu chân thành, nói:
“Càng ở trong tự nhiên không thì càng phải bảo vệ da dẻ, dù gì hoàn cảnh như vậy thật sự rất khắc nghiệt, tổn thương da quá lớn.”
Mấy ngôi sao màn bạc khác ngạc nhiên đồng loạt liếc mắt.
Tuy bọn họ cũng biết trong giới giải trí gương mặt đẹp và giá trị nhan sắc phải đặt lên hàng đầu, nhưng thể hiện mong muốn chăm sóc da mạnh mẽ rõ ràng như thế trong chương trình sinh tồn hoang dã này, đó chính là không biết nặng nhẹ và được nuông chiều từ bé, vô cùng hấp dẫn bôi đen.
Ngay cả đáy mắt mấy nhân viên đứng bên cạnh bàn cũng mang theo mấy phần coi thường.
Mạnh Minh Hiên này vừa nhìn đã biết là bình hoa phù phiếm thiển cận, đến lúc này rồi mà còn băn khoăn dưỡng da chống nắng nữa, ngoại trừ cái dao con thì không mang thêm công cụ nào có thể phát huy tác dụng, đúng là quá khinh thường chủ đề lần này của chương trình.
Có vài người trong cuộc lộ ra nụ cười mập mờ mang theo mấy phần ý cười trên nỗi đau của người khác.
Chỉ sợ tiến vào chương trình rồi, loại ngôi sao trẻ mong manh íu đúi này sẽ phải ăn trái đắng.
Phân đoạn thu thập hành lý kết thúc, các huấn luyện viên phân phát ba lô sống sót do ekip chương trình chuẩn bị cho khách mời. Thẩm Không áng chừng sức nặng của ba lô trên tay một chút, đã đoán được sương sương đồ vật bên trong. Dưới ánh nhìn tò mò của mấy vị khác, Thẩm Không nhét dao mình vào trong túi, rồi kéo phéc mơ tuya ra ném lọ nước dưỡng da và kem chống nắng vào balo đeo trên lưng.
Sau đó đạo diễn mới thần bí công bố địa điểm quay chương trình lần này:
Dãy núi Vân Vụ ở thành phố E.
Chúng nghệ sĩ đồng loạt lộ ra vẻ mặt thán phục, ngay cả Đoạn Minh Thành duy trì bình tĩnh và trầm ổn ban đầu cũng hiện lên chút phấn khích.
Bởi vì toàn bộ địa danh trong quyển sách này đều là hư cấu nên Thẩm Không hoàn toàn không biết gì về địa danh trong thế giới này, chả thể làm gì khác hơn là phối hợp lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng trong đáy lòng vẫn ngơ ngác mơ hồ. Để tăng thêm hiệu quả quay chụp, đạo diễn còn cặn kẽ giới thiệu dãy núi Vân Vụ đại danh đỉnh đỉnh này cho khách mời đang ngồi.
Dãy núi Vân Vụ là dãy núi là dãy núi lớn nhất trên toàn quốc, mà quả núi ở thành phố E còn là rừng nguyên sinh chưa khai thác có độ che phủ lớn nhất thế giới. Do địa hình hiểm trở và người dân khó tiếp cận nên hai năm gần đây mới bị khai phá, thế nhưng mức độ nguy hiểm cực kỳ cao, cho dù là những người dày dặn kinh nghiệm sống sót cũng rất khó có thể xâm nhập vào phạm vi 20 km tính từ ranh giới khu rừng, được đánh giá là một trong những khu rừng nguy hiểm nhất thế giới.
Cuối cùng, đạo diễn công bố điều bất ngờ cuối cùng của ngày hôm nay.
Ổng đi tới trước một cái cửa sổ to lớn trong phòng nghỉ ngơi, đưa tay giật giật sợi dây thừng treo lỏng bên cửa, tấm rèm vẫn che cửa sổ từ lúc bọn họ vào phòng tới nay bay lên, lộ ra bình địa rộng mênh mông bao la bát ngát ngoài cửa sổ. Một chiếc máy bay phản lực tư nhân sang trọng mới toanh đậu trên mặt đất, đôi cánh thẳng tắp trắng bóng lấp lánh dưới ánh nắng xán lạn rực rỡ, xuyên thấu qua cửa sổ mạn tàu có thể nhìn thấy mơ hồ kết cấu xa hoa rộng rãi bên trong đó.
Đạo diễn nghiêng đầu lại, giới thiệu với khách mời đầy mặt thán phục đứng bên cửa sổ:
“Lần này công cụ du lịch của chúng ta được tài trợ bởi công ty Lệ Thế. Cảm ơn công ty đã ủng hộ mạnh chương trình của chúng tôi.”
Thẩm Không không biến sắc nhíu nhíu mày — Lệ Thế? Sao cái tên này nghe quen tai thế nhờ?
Anh chưa kịp nghĩ ra nguyên do đã nghe thấy đạo diễn bùng nổ cảm xúc mạnh mẽ tràn trề tiếp tục nói: “Đây là máy bay tư nhân giám đốc Lệ Thế – tổng giám đốc Hàn đứng tên, cũng xin cảm ơn anh đã hào phóng cho ekip chương trình của chúng tôi mượn!”
Chúng khách mời phối hợp vỗ tay hoan hô.
Trong tràng pháo tay sôi nổi, đỉnh lông mày Thẩm Không không khỏi giật giật một cái — Bây giờ anh đã biết tại sao mình cảm thấy cái tên Lệ Thế quen tai như vậy.
Cái này là công ty dưới cờ Hàn Lệ chứ đâu.
Ánh mắt Thẩm Không vô hồn, tay thì vỗ cùng mọi người nhưng một ý nghĩ rõ ràng lại từ từ hiện ra trong đầu anh:
Hóa ra bị bao dưỡng là một chuyện thoải mái như thế sao?
·
Đến lúc máy bay hạ cánh đã là chạng vạng tối, mấy vị khách mời được sắp xếp vào nghỉ ngơi trong khách sạn do ekip chương trình định sẵn, sáng sớm ngày thứ hai lại lên đường đến dãy núi Vân Vụ.
Gian phòng là hạng Superior (2), Thẩm Không tùy tiện ném cái bọc lớn kia lên giường, xông vào phòng tắm tắm rửa đơn giản.
Mười phút sau, anh quấn khăn tắm ra ngoài, tiện tay lau hơi nước phủ trên mặt kính đi, trong mặt gương phản chiếu nửa người trên trần trụi ướt nhẹp của người đàn ông, mơ hồ có thể thấy đường nét cơ bắp cuồn cuộn dưới da, dưới ánh đèn trông như đá cẩm thạch trắng nõn ướt át, mỗi một tấc kéo dãn vươn dài đều có vẻ đẹp mạnh mẽ.
Không giống Trình Thần, Mạnh Minh Hiên làm ngôi sao nên vô cùng quan tâm đến thân thể, tuy chú trọng duy trì cảm giác thiếu niên mềm mại gầy gò là chủ yếu, nhưng mà thể lực tốt hơn thân phận tạm thời lần trước nhiều.
Anh có nền tảng sẵn, hơn nữa thời gian Thẩm Không dừng lại ở tiết điểm này không ngắn lắm, nên thể lực của Mạnh Minh Hiên đã tăng vọt dưới sự chăm nom của anh. Mặc dù rất khó có thể theo kịp thân thể thân trải trăm trận trước kia nhưng ứng phó với gameshow sống sót nơi hoang dã vẫn dư sức.
Giữa lúc đang Thẩm Không rơi vào suy tư, điện thoại di động của anh đột nhiên rung lên hai tiếng, mở ra, phát hiện lại là tin nhắn gửi tới từ anh Đường.
Sau khi Thẩm Không đọc lướt nhanh như gió bèn tóm tắt ý tưởng trọng tâm trong đầu:
Đã đến lúc ngôi sao trẻ được bao dưỡng là anh nên đi thăm hỏi kim chủ đại nhân của mình rồi.
Lần này Thẩm Không thật sự phạm khó.
Phải biết, sau tiệc tối chúc mừng khai máy《 Tháp Quy Nguyên 》, anh không còn gặp Hàn Lệ nữa chứ đừng nói gì đến nhắn tin gọi điện, những tài nguyên và hợp đồng đều được người trong công ty đưa đến tận tay — Không phải anh đột nhiên thanh cao rụt rè không muốn liên lạc với Hàn Lệ… mà là anh không có phương thức liên lạc của hắn!
(1): Chỗ này web dịch dịch là định vị chứ không phải địa vị. Nhưng mình cảm thấy hơi sai sai, có lẽ tác giả viết nhầm nên tự ý đổi.
(2): Nguyên văn là phòng thương vụ phổ thông. Mình đoán là hạng Superior hoặc Deluxe, mà thôi phổ thông thì chắc là cái trước.
Tác giả :
Tang Ốc