Chuyện Bắt Đầu Từ Một Nụ Hồng
Chương 38: Ai là người đền?
Nhóm bạn đang trò chuyện sôi nổi bên nhau thì Thảo, cô bạn gái người Sài Gòn của Tuấn – một trong hai người bạn của Đăng như đã nói nhìn ra phía ngoài rồi bỗng reo lên:
- Woa hot girl Kim Chi nè, xinh dã man, em cứ tưởng chỉ đang đóng phim ở Đà Lạt chứ, may quá lại được gặp ở đây!
Vân quay người, nhìn theo ngón tay chỉ chỉ của Thảo, rồi Vân tái mặt. Huy và cô bạn gái xinh đẹp kia đã quay lại bàn ngồi từ bao giờ, có vẻ lúc nãy họ chỉ đi đâu đó một lúc rồi lại quay lại. Vân không muốn nhìn họ thêm một lúc nào nữa nên cô cúi mặt xuống.
Nhác thấy thái độ của Vân hơi lạ, Đăng cũng quay lại nhìn theo hướng Thảo đang nhìn, rồi Đăng tỉnh bơ, coi như không biết, tiếp tục câu chuyện dang dở với hai ông bạn thân.
Vân chẳng còn tâm trí nào mà nói gì hết nên Vân im lặng, chỉ lo những giọt nước mắt Vân đang kìm nén không yên vị mà lại trào ra làm Vân khó xử. Người Vân khẽ run lên, Đăng choàng tay vỗ về Vân nhè nhẹ.
Những tưởng chỉ cần chịu đựng trong im lặng như vậy là êm chuyện, ai dè Thảo bước đến gần kéo tay Vân đứng dậy.
Thảo nũng nịu nói với Vân:
- Chị Vân, chị em mình ra chụp ảnh với hotgirl đi, chỉ vừa là người mẫu vừa là diễn viên trẻ nổi tiếng số một hiện nay đó, khó gặp lắm chứ có dễ gì đâu!
Vân lúng túng không muốn đứng dậy. Đăng nhăn mặt, Đăng không muốn Vân ra đó nên bảo Tuấn:
- Ông ra chụp cho bạn gái ông vài kiểu với hotgirl đi, nãy Vân sặc nước còn khó chịu.
Tuấn đang hứng chí chém gió gọi mây mấy chuyện trong Sài Gòn, chả muốn đứng dậy chút nào nên Tuấn mặc kệ cô bạn gái lí lắc của mình thích làm gì thì làm.
Sợ hotgirl “bỗng dưng biến mất” nên chả cần chờ ai, Thảo chạy vội ra chỗ hotgirl xin kiểu ảnh, không quên gọi Vân ời ời.
- Chị Vân ơi, mau ra chụp hộ em vài tấm đi, chị em gái mình chụp có tâm chứ ổng chụp xấu hoắc à!
Hotgirl Kim Chi được fan nhận ra thì cũng vui vẻ nhận lời, cô đứng dậy tạo dáng với Thảo. Thảo hí hửng vội chạy ra chỗ Vân, dúi điện thoại vào tay Vân rồi chạy lại đứng cạnh hotgirl chu môi biểu cảm chờ đợi.
Vân thở dài, Vân không còn cách nào khác đành đứng dậy bước ra, định bụng chụp cho cô nhóc vài kiểu cho xong.
Vân giơ máy lên nhìn vào màn hình, chưa kịp nhấn nút chụp, nào ngờ, Huy cũng đứng dậy xen vào bức hình cạnh Kim Chi, rồi Huy quay sang thơm chụt một cái vào má cô nàng.
Vân sốc quá, sững sờ làm rơi cả điện thoại của Thảo.
Nghe chiếc điện thoại thân yêu mới tậu rơi coong một cái xuống nền đá hoa như mảnh pha lê bị ném vào vách đá, tiếng rơi nghe sao mà sang chảnh như chính cái điện thoại, Thảo tròn mắt, há hốc mồm rồi mặt tái mét. Cô nàng quên cả hotgirl xinh đẹp, vội chạy đến nhặt điện thoại lên không quên xuýt xoa tiếc của.
- Ui cha… cái Bphone em mới sắm…
Vân áy náy xin lỗi Thảo:
- Chị… chị xin lỗi Thảo nhé, em xem điện thoại có sao không?
Cầm cái điện thoại bị tắt ngóm rồi lại còn vỡ toác một góc, nứt chằng nứt chịt màn hình, Thảo xót lắm nhưng cũng chẳng dám ý kiến vì cũng còn nể mặt bạn trai đang ngồi đó. Mắt cô nàng rưng rưng tiếc nuối, thầm nhủ đúng là mình ngốc quá mà, tự dưng lại đi nhờ bà già hậu đậu này làm cái gì không biết nữa. Thảo bĩu môi hậm hực.
Vân thấy áy náy quá, cái điện thoại đó có vẻ hỏng mất rồi, mà cái Bphone đó mới ra, Vân làm gì có tiền mà đền cô bé kia chứ. Vân giật mình cái gì chứ, vật đắt tiền hỏng rành rành ra rồi, giờ chả biết làm sao nữa. Mặt Vân đỏ ửng lên, mắt rơm rớm.
Bỗng Huy tiến lại nhóm bạn, Huy rút ra một xếp tiền polime mới cứng đặt lên bàn trước ánh mắt ngỡ ngàng của cả nhóm, đặc biệt là đôi mắt sáng quắc của Thảo.
Huy quay sang lạnh giọng nói với Thảo:
- Tôi đền, tại tôi bất ngờ xuất hiện làm cô gái này giật mình, chừng này đã đủ chưa?
Thảo mừng hết biết nhưng cô nàng cũng không dám làm bừa, cô nhìn sang Tuấn để xem ý Tuấn thế nào. Tuấn cũng bất ngờ trước hành động của anh chàng đẹp trai có tiền này nên Tuấn chưa biết phản ứng sao.
Vân run run. “Cô gái này”… Vân đau đớn quá, Huy đã coi Vân như người xa lạ rồi sao? Huy là vậy mà, không phải đã có lần Huy từng xóa số điện thoại của Vân sao, bây giờ Huy coi Vân như vậy thì có gì là khó hiểu. Cũng đúng thôi, người ta có điều kiện quá mà, giờ người ta yêu hotgirl nổi tiếng xinh đẹp tài giỏi rồi thì nhận ra Vân để làm cái gì nữa chứ.
Đăng đã bước ra cạnh Vân từ lúc nào. Đăng choàng tay lên vai Vân trấn an rồi lên tiếng:
- Ai cần đến anh? Bạn gái tôi làm rơi, tôi đền. Tuấn, chỗ anh em ông đừng ngại.
Tuấn xua tay ngay, mặc cho cô bạn gái đang trề môi bĩu mỏ phản đối:
- Không… không cần ai đền đâu, coi là Thảo xui xẻo thôi, cảm ơn anh nhưng anh cất tiền đi giúp tôi.
Huy lạnh lùng nhìn Đăng và Vân rồi nhàn nhạt nói với Tuấn:
- Tiền đã đưa tôi không lấy lại.
Nói xong Huy quay đi, kéo tay cô bạn gái hotgirl xinh đẹp Kim Chi rời khỏi quán café.
Thảo không cần hỏi ý của Tuấn nữa, cô liền nói:
- Nếu ảnh có lòng thì em xin nhận nha. May quá, cũng chục củ cái điện thoại chứ ít chi…
Vân ngồi thụp xuống như kiệt sức. Cô quá đỗi bàng hoàng vì những chuyện xảy ra tối nay.
Nhóm bạn nghĩ Vân sốc vì làm rơi điện thoại nên cũng không có ý kiến gì. Đăng đỡ Vân ra ghế ngồi một lúc rồi xin phép đưa Vân về trước.
Vân chẳng còn tâm trạng nào mà nói gì với Đăng nên vừa về đến cổng, Vân đưa mũ bảo hiểm trả Đăng rồi chạy vội vào trong. Đăng trầm ngâm nhìn theo bóng lưng Vân cho đến khi Vân bước vào nhà rồi mới quay xe ra về.
- Woa hot girl Kim Chi nè, xinh dã man, em cứ tưởng chỉ đang đóng phim ở Đà Lạt chứ, may quá lại được gặp ở đây!
Vân quay người, nhìn theo ngón tay chỉ chỉ của Thảo, rồi Vân tái mặt. Huy và cô bạn gái xinh đẹp kia đã quay lại bàn ngồi từ bao giờ, có vẻ lúc nãy họ chỉ đi đâu đó một lúc rồi lại quay lại. Vân không muốn nhìn họ thêm một lúc nào nữa nên cô cúi mặt xuống.
Nhác thấy thái độ của Vân hơi lạ, Đăng cũng quay lại nhìn theo hướng Thảo đang nhìn, rồi Đăng tỉnh bơ, coi như không biết, tiếp tục câu chuyện dang dở với hai ông bạn thân.
Vân chẳng còn tâm trí nào mà nói gì hết nên Vân im lặng, chỉ lo những giọt nước mắt Vân đang kìm nén không yên vị mà lại trào ra làm Vân khó xử. Người Vân khẽ run lên, Đăng choàng tay vỗ về Vân nhè nhẹ.
Những tưởng chỉ cần chịu đựng trong im lặng như vậy là êm chuyện, ai dè Thảo bước đến gần kéo tay Vân đứng dậy.
Thảo nũng nịu nói với Vân:
- Chị Vân, chị em mình ra chụp ảnh với hotgirl đi, chỉ vừa là người mẫu vừa là diễn viên trẻ nổi tiếng số một hiện nay đó, khó gặp lắm chứ có dễ gì đâu!
Vân lúng túng không muốn đứng dậy. Đăng nhăn mặt, Đăng không muốn Vân ra đó nên bảo Tuấn:
- Ông ra chụp cho bạn gái ông vài kiểu với hotgirl đi, nãy Vân sặc nước còn khó chịu.
Tuấn đang hứng chí chém gió gọi mây mấy chuyện trong Sài Gòn, chả muốn đứng dậy chút nào nên Tuấn mặc kệ cô bạn gái lí lắc của mình thích làm gì thì làm.
Sợ hotgirl “bỗng dưng biến mất” nên chả cần chờ ai, Thảo chạy vội ra chỗ hotgirl xin kiểu ảnh, không quên gọi Vân ời ời.
- Chị Vân ơi, mau ra chụp hộ em vài tấm đi, chị em gái mình chụp có tâm chứ ổng chụp xấu hoắc à!
Hotgirl Kim Chi được fan nhận ra thì cũng vui vẻ nhận lời, cô đứng dậy tạo dáng với Thảo. Thảo hí hửng vội chạy ra chỗ Vân, dúi điện thoại vào tay Vân rồi chạy lại đứng cạnh hotgirl chu môi biểu cảm chờ đợi.
Vân thở dài, Vân không còn cách nào khác đành đứng dậy bước ra, định bụng chụp cho cô nhóc vài kiểu cho xong.
Vân giơ máy lên nhìn vào màn hình, chưa kịp nhấn nút chụp, nào ngờ, Huy cũng đứng dậy xen vào bức hình cạnh Kim Chi, rồi Huy quay sang thơm chụt một cái vào má cô nàng.
Vân sốc quá, sững sờ làm rơi cả điện thoại của Thảo.
Nghe chiếc điện thoại thân yêu mới tậu rơi coong một cái xuống nền đá hoa như mảnh pha lê bị ném vào vách đá, tiếng rơi nghe sao mà sang chảnh như chính cái điện thoại, Thảo tròn mắt, há hốc mồm rồi mặt tái mét. Cô nàng quên cả hotgirl xinh đẹp, vội chạy đến nhặt điện thoại lên không quên xuýt xoa tiếc của.
- Ui cha… cái Bphone em mới sắm…
Vân áy náy xin lỗi Thảo:
- Chị… chị xin lỗi Thảo nhé, em xem điện thoại có sao không?
Cầm cái điện thoại bị tắt ngóm rồi lại còn vỡ toác một góc, nứt chằng nứt chịt màn hình, Thảo xót lắm nhưng cũng chẳng dám ý kiến vì cũng còn nể mặt bạn trai đang ngồi đó. Mắt cô nàng rưng rưng tiếc nuối, thầm nhủ đúng là mình ngốc quá mà, tự dưng lại đi nhờ bà già hậu đậu này làm cái gì không biết nữa. Thảo bĩu môi hậm hực.
Vân thấy áy náy quá, cái điện thoại đó có vẻ hỏng mất rồi, mà cái Bphone đó mới ra, Vân làm gì có tiền mà đền cô bé kia chứ. Vân giật mình cái gì chứ, vật đắt tiền hỏng rành rành ra rồi, giờ chả biết làm sao nữa. Mặt Vân đỏ ửng lên, mắt rơm rớm.
Bỗng Huy tiến lại nhóm bạn, Huy rút ra một xếp tiền polime mới cứng đặt lên bàn trước ánh mắt ngỡ ngàng của cả nhóm, đặc biệt là đôi mắt sáng quắc của Thảo.
Huy quay sang lạnh giọng nói với Thảo:
- Tôi đền, tại tôi bất ngờ xuất hiện làm cô gái này giật mình, chừng này đã đủ chưa?
Thảo mừng hết biết nhưng cô nàng cũng không dám làm bừa, cô nhìn sang Tuấn để xem ý Tuấn thế nào. Tuấn cũng bất ngờ trước hành động của anh chàng đẹp trai có tiền này nên Tuấn chưa biết phản ứng sao.
Vân run run. “Cô gái này”… Vân đau đớn quá, Huy đã coi Vân như người xa lạ rồi sao? Huy là vậy mà, không phải đã có lần Huy từng xóa số điện thoại của Vân sao, bây giờ Huy coi Vân như vậy thì có gì là khó hiểu. Cũng đúng thôi, người ta có điều kiện quá mà, giờ người ta yêu hotgirl nổi tiếng xinh đẹp tài giỏi rồi thì nhận ra Vân để làm cái gì nữa chứ.
Đăng đã bước ra cạnh Vân từ lúc nào. Đăng choàng tay lên vai Vân trấn an rồi lên tiếng:
- Ai cần đến anh? Bạn gái tôi làm rơi, tôi đền. Tuấn, chỗ anh em ông đừng ngại.
Tuấn xua tay ngay, mặc cho cô bạn gái đang trề môi bĩu mỏ phản đối:
- Không… không cần ai đền đâu, coi là Thảo xui xẻo thôi, cảm ơn anh nhưng anh cất tiền đi giúp tôi.
Huy lạnh lùng nhìn Đăng và Vân rồi nhàn nhạt nói với Tuấn:
- Tiền đã đưa tôi không lấy lại.
Nói xong Huy quay đi, kéo tay cô bạn gái hotgirl xinh đẹp Kim Chi rời khỏi quán café.
Thảo không cần hỏi ý của Tuấn nữa, cô liền nói:
- Nếu ảnh có lòng thì em xin nhận nha. May quá, cũng chục củ cái điện thoại chứ ít chi…
Vân ngồi thụp xuống như kiệt sức. Cô quá đỗi bàng hoàng vì những chuyện xảy ra tối nay.
Nhóm bạn nghĩ Vân sốc vì làm rơi điện thoại nên cũng không có ý kiến gì. Đăng đỡ Vân ra ghế ngồi một lúc rồi xin phép đưa Vân về trước.
Vân chẳng còn tâm trạng nào mà nói gì với Đăng nên vừa về đến cổng, Vân đưa mũ bảo hiểm trả Đăng rồi chạy vội vào trong. Đăng trầm ngâm nhìn theo bóng lưng Vân cho đến khi Vân bước vào nhà rồi mới quay xe ra về.
Tác giả :
Nàng Bun