Chứng Vọng Tưởng Của Hoắc Tiên Sinh
Chương 83
Hoắc Lương rất thành thật, anh không bao giờ nói dối trước mặt cô, thẳng thắn đến đáng ghét. Tiết Tiểu Tần cắn môi: “Phải thử mới biết được chứ, nói không chừng đến lúc đó anh bị vả mặt thì sao?” Cô có dự cảm, bé hạt đậu trong cô là một công chúa nhỏ. Nhìn ba cô thương cô thì biết, hoàn toàn xứng với danh hiệu hai mươi bốn hiếu – con gái. Từ nhỏ đến lớn, ba Tiết cưng chiều con gái có tiếng trong tiểu khu, ở trước mặt Tiết Tiểu Tần, ngay cả Thiên Vương Lão Tử cũng phải đứng sang một bên.
Lực sát thương của con gái đối với ba là không cách nào diễn tả bằng lời được. Tiết Tiểu Tần tin chắc bé hạt đậu trong bụng cô có thể tạo thành lực sát thương lớn đối với Hoắc Lương, cột máu của anh bị đánh giảm 2/3 là ít!
Nói đến đây, mọi người đã đoán được người nào sẽ bị vả mặt chưa?
Bởi vì mang thai nên Tiết Tiểu Tần thành công thăng cấp trở thành bảo bối lớn nhất trong nhà. Hồi trước, Hoắc Lương cưng chiều cô, cô ở nhà có thể đi ngang, bây giờ cô lên trời đi ngang luôn rồi. Trước đây, mẹ Tiết không quen nhìn bộ dạng này của cô, bà còn lải nhải vài câu, bây giờ bà cái gì cũng không nói, nói chuyện thì nhỏ giọng, nếu lỡ nói lớn tiếng với Tiết Tiểu Tần thì bà sẽ tự trách mình một lúc lâu. Lấy tư cách là mẹ, là người từng sinh con nên bà biết mang thai cực khổ biết chừng nào, khi Tiết Tiểu Tần chưa mang thai thì bà gấp gáp, bây giờ Tiết Tiểu Tần mang thai, bà lại đau lòng.
Tiết Tiểu Tần nôn nghén không nghiêm trọng, chỉ cần không ngửi thấy mùi thức ăn mặn và mùi dầu, trên cơ bản cô có cảm giác thèm ăn và ăn uống rất ngon, làm cái gì cũng rất vui vẻ. Điều này khiến cho cô càng tin tưởng trong bụng cô là con gái, chỉ có con gái mới tri kỷ như thế!
Bây giờ ngoại trừ không mang giày cao gót, Tiết Tiểu Tần còn tự giác giảm thời gian vọc máy vi tính và điện thoại, mỗi ngày trừ ăn với ngủ, cô còn thường xuyên đi tản bộ và đọc sách, cuộc sống thật thảnh thơi.
Hằng ngày, cô cố gắng để cho Hoắc Lương và đứa bé trong bụng liên lạc tình cảm với nhau, đáng tiếc bây giờ bé còn chưa máy thai, Hoắc Lương thì không có cảm xúc. Lúc Tiết Tiểu Tần cầm tay anh sờ bụng cô, anh không có phản kháng nhưng nét mặt vẫn không có biểu cảm. Buổi tối trước khi đi ngủ, Tiết Tiểu Tần yêu cầu Hoắc Lương phải nói vài câu với đứa bé, Hoắc Lương không biết nói gì nên nhớ tới cái gì anh nói cái đó, ví dụ như hôm nay ăn mấy bữa cơm, xem bệnh án gì, đọc sách gì… Giống như đọc sổ thu chi, không có khoảng dừng, hoàn toàn không có tình cảm.
Tiểu Tiểu Tần nghĩ rằng điều này chỉ là tạm thời, mới qua vài ngày thôi, lấy trình độ của Hoắc Lương không có mấy tháng chắc chắn sẽ không dùng được. Vì vậy, cô rất bình tĩnh và kiên trì, buổi sáng ba sẽ nói chào buổi sáng với con gái, buổi tối phải nói chúc ngủ ngon, lúc nghỉ trưa cũng phải hôn con gái còn trong bụng.
Hoắc Lương đều làm theo. Theo ý anh, anh chỉ thỏa mãn yêu cầu của vợ yêu, chứ không phải thật sự thích đứa bé này. Hơn nữa, bây giờ đứa bé không có gây ra tình trạng xấu cho thân thể Tiết Tiểu Tần, ngoại trừ khứu giác khá nhạy cảm và buổi tối không thể make – love thì cuộc sống của bọn họ không khác gì trước kia.
Nếu như đứa bé có thể luôn duy trì như hiện tại, Hoắc Lương nghĩ tôn trọng nhau như khách cũng không phải chuyện khó. Mặc dù anh không muốn có thêm người thứ ba xuất hiện phá vỡ cuộc sống của hai người, nhưng để cho Tiết Tiểu Tần bỏ đứa bé là chuyện rất không thực tế, đúng không?
Hoắc Lương từng nghĩ chờ đứa bé được sinh ra, trực tiếp đưa qua cho ba mẹ Tiết nuôi là được. Chẳng phải có rất nhiều đứa trẻ được ông bà nuôi lớn đó ư?
Nhưng sau đó Hoắc Lương ngẫm lại, bản thân anh đương nhiên vui vẻ nhưng e rằng Tiểu Tần sẽ không bằng lòng. Bây giờ cô rất thích bánh bao nhỏ trong bụng, mỗi ngày đều nghiêm túc nhìn cái bụng trò chuyện giống như bánh bao nhỏ trong bụng có thể nghe hiểu được cô nói gì.
Đêm khuya vắng lặng, Hoắc Lương ngủ không được sẽ nhìn chằm chằm cái bụng của Tiết Tiểu Tần. Từ đầu đến cuối, Hoắc Lương không hề có tình cảm với đứa bé, phần lớn đều là hối hận vì sao lúc đầu mình không đi buộc ga-rô. Bây giờ thì hay rồi, có vị khách không mời mà đến này, ai biết sau này bọn họ còn có thời gian dành cho thế giới của hai người hay không?
Bây giờ Tiết Tiểu Tần không giống ngày xưa. Cô thay đổi vì đứa bé còn nhiều hơn vì anh mà thay đổi. Hoắc Lương không chịu thừa nhận bản thân mình ghen tỵ, nhưng sự thật chính là như vậy.
Trước kia, Tiết Tiểu Tần rất thích mang giày cao gót, cũng rất thích trang điểm, nhưng bây giờ ra ngoài cửa cô toàn để mặt mộc, khá lắm chỉ là tô chút son môi, ngay cả kem dưỡng da cũng đổi thành các sản phẩm đặc biệt dành cho bà bầu. Cho dù trang điểm không ảnh hưởng đến thân thể, cô cũng kiên quyết không làm. Quần áo cũng vậy, ngày trước Tiết Tiểu Tần thích đủ loại quần áo xinh đẹp, biết cách phối đồ cho đẹp… Bây giờ, cô vẫn thích quần áo xinh đẹp nhưng mặc kệ ở nhà hay ở bên ngoài, cô đều mặc quần áo dành cho phụ nữ có thai. Làm cái gì cũng cẩn thận, thật sự rất yêu thương đứa bé trong bụng.
Đối với chuyện này, Hoắc Lương không có phát biểu bất kỳ ý kiến gì, anh im lặng chăm sóc cô, thay đổi phương pháp làm món ăn ngon cho cô, ngoài ra chẳng nói gì.
Được Hoắc Lương chăm sóc tỉ mỉ, Tiết Tiểu Tần chẳng những không mập mạp hoặc là tiều tụy vì mang thai, ngược lại vẻ mặt cô càng rạng rỡ, trắng trẻo hồng hào! Làn da non mềm, bấm một cái là chảy ra nước, cả người tràn đầy sức sống, có thể nói Tiết Tiểu Tần là người phụ nữ có thai xinh đẹp nhất!
Bởi vì tin tức lúc trước đã lắng xuống nên bây giờ bọn họ ra khỏi cửa cũng không có ai chỉ trỏ nữa. Tiết Tiểu Tần cảm thán trở về cuộc sống bình thường thật là tốt, cô không thích đứng ở nơi đông người để mặc cho mọi người xoi mói.
Khi rãnh rỗi, cô thường hẹn Tiểu Viên ra ngoài chơi, hai người đi shopping, dạo phố, uống trà chiều và tán dóc, Tiểu Viên ghen tỵ gần chết! Cô chưa thấy ai mang thai mà xinh đẹp như Tiết Tiểu Tần! Cô nàng này còn quyến rũ hơn lúc chưa mang thai mấy phần, có đàn ông ‘tưới ướt’ thì ngon lắm à!!!
Cô cũng muốn tìm bạn trai!
Nói tóm lại, cuộc sống mang thai của Tiết Tiểu Tần vô cùng tuyệt vời, khuyết điểm duy nhất chính là ba tháng đầu không thể sinh hoạt vợ chồng… Chuyện này là bác sĩ đặc biệt căn dặn, Hoắc Lương nghe như vậy áp suất càng thấp. Đã hơn một tháng, mỗi đêm Hoắc tiên sinh đều ôm cô ngủ.
Hoắc Lương không hề có động tác chấm mút gì hết, anh giống như trở về làm Hoắc Lương phiên bản cấm dục của ngày trước. Anh hoàn toàn không có dục vọng cũng không cần phát tiết. Có đôi khi nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Hoắc Lương, Tiết Tiểu Tần cũng nghi ngờ đứa bé trong bụng cô không phải do anh gieo giống!
Một chút tình cảm mãnh liệt cũng không có, mỗi ngày Hoắc Lương đều rất bình tĩnh, ngoại trừ việc chăm sóc cô, những chuyện khác anh đều không care. Tiết Tiểu Tần vừa hạnh phúc vừa lo lắng, cô không biết hiện tại Hoắc Lương có cảm giác gì với đứa bé trong bụng.
Mỗi ngày thức dậy, anh luôn hôn bụng cô và nói chào buổi sáng, buổi tối trước khi đi ngủ cũng sẽ trò chuyện vài câu với bánh bao nhỏ, sau đó hôn bụng cô và chúc ngủ ngon. Bình thường Hoắc Lương chăm sóc cô và đứa bé trong bụng rất chu đáo, anh còn mua vài quyển sách chuyên nghiệp để nhìn, rất để ý cô, đối với đứa bé trong bụng cô cũng hết sức quan tâm.
Đây đều là do Tiết Tiểu Tần yêu cầu! Hoắc Lương đối xử với cô rất là tốt, chuyện này không cần phải nói cũng không cần cô yêu cầu anh làm. Tuy nhiên, anh đối xử tốt với đứa bé, một là vì Tiết Tiểu Tần, hai là vì đứa bé đang ở trong bụng Tiết Tiểu Tần, bằng không thì anh chẳng thèm liếc nhìn đến nó đâu!
Anh bình tĩnh tiếp nhận sự xuất hiện của đứa bé nhưng không có nghĩa là anh vui vẻ chào đón nó. Trái lại, anh rất lạnh nhạt, cực kỳ lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức Tiết Tiểu Tần cảm thấy lo lắng.
Mẹ Tiết cảm thấy chuyện không có gì đáng phải lo. Bởi vì Hoắc Lương đối với người khác đều là như vậy, xem Hoắc Lương chăm sóc Tiết Tiểu Tần rất tốt, về phần đứa bé, mẹ Tiết nhiều lần bày tỏ: Hai đứa không muốn nuôi thì để ba mẹ nuôi giúp cho!
Mặc dù Hoắc Lương không nói nhưng trong lòng anh vô cùng tán thành!
Gần hai tháng bồi dưỡng tình cảm cũng không khiến cho anh nảy sinh tình cảm với đứa bé không cầu mà đến này. Trước kia như thế nào thì bây giờ vẫn như vậy, anh không thể yêu thương đứa bé này, như vậy cũng là sai sao? Toàn bộ tình cảm của anh đều dành cho Tiết Tiểu Tần, không thể chia bớt cho bất kỳ ai, dù chỉ là một chút.
Sự xuất hiện của đứa bé cũng không phải là phương pháp trị hết bệnh vọng tưởng của Hoắc Lương, ngược lại trở thành chất xúc tác âm u. Mỗi khi nghĩ đến sẽ có sinh mệnh nhỏ mang dòng máu của anh và Tiểu Tần đột ngột xuất hiện trong thế giới này, Hoắc Lương không nhịn được cảm thấy buồn bực. Anh cảm thấy điều này thật sự rất khó tin, bọn họ mới kết hôn hơn một năm, đứa bé lại đến sớm như vậy!
Sau đó, anh lại hối hận vì không có buộc ga – rô.
Việc này rất đột ngột, hoàn toàn không có cảm giác vui sướng.
Trên thế giới này, ngoại trừ anh, hình như tất cả mọi người đều vui mừng cho bọn họ. Mẹ Tiết thì khỏi phải nói, bà luôn nghĩ rằng Hoắc Lương bị hư thận nên không thể có con, bây giờ Tiết Tiểu Tần mang thai, bà vui vẻ biết bao nhiêu. Ba Tiết cũng vậy, chuẩn bị bế cháu ngoại trai hoặc cháu ngoại gái mềm mềm đáng yêu, đương nhiên là ông cũng vui vẻ. Nhóm bạn thân của Tiết Tiểu Tần càng vui vẻ hơn, mặc kệ cô sinh ra hoàng tử nhỏ hay công chúa nhỏ, bọn họ đều có thể đặt cọc làm xui gia!
Mặc kệ tương lai có thành hay không, điều quan trọng chính là đứa bé là sự kết hợp gien giữa Hoắc Lương và Tiết Tiểu Tần, đặt cọc trước quan trọng hơn!
Thậm chí, y tá trưởng biết tin cũng chúc mừng Hoắc Lương, thật lòng vui mừng cho Hoắc Lương. Tất cả mọi người đều vui vẻ, vì vậy Hoắc Lương không vui sẽ trở thành hiện tượng lạ —— Vợ của anh mang thai. Tại sao anh lại không hề vui vẻ, trái lại còn có vẻ bực bội, mất mát?
Có một ngày, Hoắc Lương làm xong giải phẫu, không biết tại sao lại đi đến khoa phụ sản nhưng không có đi vào, chỉ đứng ở bên ngoài. Anh nhìn một đôi lại một đôi vợ chồng đi vào đăng ký, kiểm tra, cầm kết quả xem —— Không ngoài dự đoán, bọn họ lên chức làm cha, sau khi biết vợ mang thai có người vui mừng muốn nhảy dựng, có người kích động nước mắt rưng rưng, còn có người kích động muốn ngất xỉu.
Vì sao bọn họ lại vui vẻ như vậy?
Hoắc Lương không thể hiểu được, anh hoàn toàn không có cảm giác vui sướng, anh chỉ cảm thấy rất phiền, buồn bực, nóng nảy. Các đôi vợ chồng ríu rít cám ơn bác sĩ, lúc đi đường cẩn thận giống như dẫm trên lưỡi đao, có thể nhìn ra được bọn họ rất mong chờ sự xuất hiện của đứa bé.
Không có người sắp làm ba nào giống như anh, yêu vợ nhưng lại ghét đứa bé trong bụng vợ, điều này khiến cho Hoắc Lương cảm thấy khó hiểu.
Con người anh chính là như vậy, anh và người bình thường không giống nhau, anh có thể ép buộc bản thân sửa đổi hành vi của mình nhưng tình cảm là không có cách nào chia sẻ cho người khác. Điều này là không thể nào làm giả được, đối với người mình không thích cho dù ngụy trang bằng mọi cách cũng là giả, đều là dối trá.
Nếu Tiết Tiểu Tần biết anh và đứa bé bồi dưỡng tình cảm lâu như vậy vẫn không có một chút hiệu quả, cô có buồn hay không? Nghĩ đến Tiết Tiểu Tần sẽ không vui, Hoắc Lương càng buồn phiền, anh buồn bực bản thân, oán giận bản thân tại sao không thể đạt được yêu cầu của cô, hoàn thành mong đợi của cô, chuyện này khiến cho anh cảm thấy mình vô dụng giống như phế vật.
Nếu anh không thể thỏa mãn toàn bộ nguyện vọng của Tiểu Tần, anh còn có tư cách đứng bên cạnh cô hay không? Anh còn có tư cách làm chồng cô hay không?
Lực sát thương của con gái đối với ba là không cách nào diễn tả bằng lời được. Tiết Tiểu Tần tin chắc bé hạt đậu trong bụng cô có thể tạo thành lực sát thương lớn đối với Hoắc Lương, cột máu của anh bị đánh giảm 2/3 là ít!
Nói đến đây, mọi người đã đoán được người nào sẽ bị vả mặt chưa?
Bởi vì mang thai nên Tiết Tiểu Tần thành công thăng cấp trở thành bảo bối lớn nhất trong nhà. Hồi trước, Hoắc Lương cưng chiều cô, cô ở nhà có thể đi ngang, bây giờ cô lên trời đi ngang luôn rồi. Trước đây, mẹ Tiết không quen nhìn bộ dạng này của cô, bà còn lải nhải vài câu, bây giờ bà cái gì cũng không nói, nói chuyện thì nhỏ giọng, nếu lỡ nói lớn tiếng với Tiết Tiểu Tần thì bà sẽ tự trách mình một lúc lâu. Lấy tư cách là mẹ, là người từng sinh con nên bà biết mang thai cực khổ biết chừng nào, khi Tiết Tiểu Tần chưa mang thai thì bà gấp gáp, bây giờ Tiết Tiểu Tần mang thai, bà lại đau lòng.
Tiết Tiểu Tần nôn nghén không nghiêm trọng, chỉ cần không ngửi thấy mùi thức ăn mặn và mùi dầu, trên cơ bản cô có cảm giác thèm ăn và ăn uống rất ngon, làm cái gì cũng rất vui vẻ. Điều này khiến cho cô càng tin tưởng trong bụng cô là con gái, chỉ có con gái mới tri kỷ như thế!
Bây giờ ngoại trừ không mang giày cao gót, Tiết Tiểu Tần còn tự giác giảm thời gian vọc máy vi tính và điện thoại, mỗi ngày trừ ăn với ngủ, cô còn thường xuyên đi tản bộ và đọc sách, cuộc sống thật thảnh thơi.
Hằng ngày, cô cố gắng để cho Hoắc Lương và đứa bé trong bụng liên lạc tình cảm với nhau, đáng tiếc bây giờ bé còn chưa máy thai, Hoắc Lương thì không có cảm xúc. Lúc Tiết Tiểu Tần cầm tay anh sờ bụng cô, anh không có phản kháng nhưng nét mặt vẫn không có biểu cảm. Buổi tối trước khi đi ngủ, Tiết Tiểu Tần yêu cầu Hoắc Lương phải nói vài câu với đứa bé, Hoắc Lương không biết nói gì nên nhớ tới cái gì anh nói cái đó, ví dụ như hôm nay ăn mấy bữa cơm, xem bệnh án gì, đọc sách gì… Giống như đọc sổ thu chi, không có khoảng dừng, hoàn toàn không có tình cảm.
Tiểu Tiểu Tần nghĩ rằng điều này chỉ là tạm thời, mới qua vài ngày thôi, lấy trình độ của Hoắc Lương không có mấy tháng chắc chắn sẽ không dùng được. Vì vậy, cô rất bình tĩnh và kiên trì, buổi sáng ba sẽ nói chào buổi sáng với con gái, buổi tối phải nói chúc ngủ ngon, lúc nghỉ trưa cũng phải hôn con gái còn trong bụng.
Hoắc Lương đều làm theo. Theo ý anh, anh chỉ thỏa mãn yêu cầu của vợ yêu, chứ không phải thật sự thích đứa bé này. Hơn nữa, bây giờ đứa bé không có gây ra tình trạng xấu cho thân thể Tiết Tiểu Tần, ngoại trừ khứu giác khá nhạy cảm và buổi tối không thể make – love thì cuộc sống của bọn họ không khác gì trước kia.
Nếu như đứa bé có thể luôn duy trì như hiện tại, Hoắc Lương nghĩ tôn trọng nhau như khách cũng không phải chuyện khó. Mặc dù anh không muốn có thêm người thứ ba xuất hiện phá vỡ cuộc sống của hai người, nhưng để cho Tiết Tiểu Tần bỏ đứa bé là chuyện rất không thực tế, đúng không?
Hoắc Lương từng nghĩ chờ đứa bé được sinh ra, trực tiếp đưa qua cho ba mẹ Tiết nuôi là được. Chẳng phải có rất nhiều đứa trẻ được ông bà nuôi lớn đó ư?
Nhưng sau đó Hoắc Lương ngẫm lại, bản thân anh đương nhiên vui vẻ nhưng e rằng Tiểu Tần sẽ không bằng lòng. Bây giờ cô rất thích bánh bao nhỏ trong bụng, mỗi ngày đều nghiêm túc nhìn cái bụng trò chuyện giống như bánh bao nhỏ trong bụng có thể nghe hiểu được cô nói gì.
Đêm khuya vắng lặng, Hoắc Lương ngủ không được sẽ nhìn chằm chằm cái bụng của Tiết Tiểu Tần. Từ đầu đến cuối, Hoắc Lương không hề có tình cảm với đứa bé, phần lớn đều là hối hận vì sao lúc đầu mình không đi buộc ga-rô. Bây giờ thì hay rồi, có vị khách không mời mà đến này, ai biết sau này bọn họ còn có thời gian dành cho thế giới của hai người hay không?
Bây giờ Tiết Tiểu Tần không giống ngày xưa. Cô thay đổi vì đứa bé còn nhiều hơn vì anh mà thay đổi. Hoắc Lương không chịu thừa nhận bản thân mình ghen tỵ, nhưng sự thật chính là như vậy.
Trước kia, Tiết Tiểu Tần rất thích mang giày cao gót, cũng rất thích trang điểm, nhưng bây giờ ra ngoài cửa cô toàn để mặt mộc, khá lắm chỉ là tô chút son môi, ngay cả kem dưỡng da cũng đổi thành các sản phẩm đặc biệt dành cho bà bầu. Cho dù trang điểm không ảnh hưởng đến thân thể, cô cũng kiên quyết không làm. Quần áo cũng vậy, ngày trước Tiết Tiểu Tần thích đủ loại quần áo xinh đẹp, biết cách phối đồ cho đẹp… Bây giờ, cô vẫn thích quần áo xinh đẹp nhưng mặc kệ ở nhà hay ở bên ngoài, cô đều mặc quần áo dành cho phụ nữ có thai. Làm cái gì cũng cẩn thận, thật sự rất yêu thương đứa bé trong bụng.
Đối với chuyện này, Hoắc Lương không có phát biểu bất kỳ ý kiến gì, anh im lặng chăm sóc cô, thay đổi phương pháp làm món ăn ngon cho cô, ngoài ra chẳng nói gì.
Được Hoắc Lương chăm sóc tỉ mỉ, Tiết Tiểu Tần chẳng những không mập mạp hoặc là tiều tụy vì mang thai, ngược lại vẻ mặt cô càng rạng rỡ, trắng trẻo hồng hào! Làn da non mềm, bấm một cái là chảy ra nước, cả người tràn đầy sức sống, có thể nói Tiết Tiểu Tần là người phụ nữ có thai xinh đẹp nhất!
Bởi vì tin tức lúc trước đã lắng xuống nên bây giờ bọn họ ra khỏi cửa cũng không có ai chỉ trỏ nữa. Tiết Tiểu Tần cảm thán trở về cuộc sống bình thường thật là tốt, cô không thích đứng ở nơi đông người để mặc cho mọi người xoi mói.
Khi rãnh rỗi, cô thường hẹn Tiểu Viên ra ngoài chơi, hai người đi shopping, dạo phố, uống trà chiều và tán dóc, Tiểu Viên ghen tỵ gần chết! Cô chưa thấy ai mang thai mà xinh đẹp như Tiết Tiểu Tần! Cô nàng này còn quyến rũ hơn lúc chưa mang thai mấy phần, có đàn ông ‘tưới ướt’ thì ngon lắm à!!!
Cô cũng muốn tìm bạn trai!
Nói tóm lại, cuộc sống mang thai của Tiết Tiểu Tần vô cùng tuyệt vời, khuyết điểm duy nhất chính là ba tháng đầu không thể sinh hoạt vợ chồng… Chuyện này là bác sĩ đặc biệt căn dặn, Hoắc Lương nghe như vậy áp suất càng thấp. Đã hơn một tháng, mỗi đêm Hoắc tiên sinh đều ôm cô ngủ.
Hoắc Lương không hề có động tác chấm mút gì hết, anh giống như trở về làm Hoắc Lương phiên bản cấm dục của ngày trước. Anh hoàn toàn không có dục vọng cũng không cần phát tiết. Có đôi khi nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Hoắc Lương, Tiết Tiểu Tần cũng nghi ngờ đứa bé trong bụng cô không phải do anh gieo giống!
Một chút tình cảm mãnh liệt cũng không có, mỗi ngày Hoắc Lương đều rất bình tĩnh, ngoại trừ việc chăm sóc cô, những chuyện khác anh đều không care. Tiết Tiểu Tần vừa hạnh phúc vừa lo lắng, cô không biết hiện tại Hoắc Lương có cảm giác gì với đứa bé trong bụng.
Mỗi ngày thức dậy, anh luôn hôn bụng cô và nói chào buổi sáng, buổi tối trước khi đi ngủ cũng sẽ trò chuyện vài câu với bánh bao nhỏ, sau đó hôn bụng cô và chúc ngủ ngon. Bình thường Hoắc Lương chăm sóc cô và đứa bé trong bụng rất chu đáo, anh còn mua vài quyển sách chuyên nghiệp để nhìn, rất để ý cô, đối với đứa bé trong bụng cô cũng hết sức quan tâm.
Đây đều là do Tiết Tiểu Tần yêu cầu! Hoắc Lương đối xử với cô rất là tốt, chuyện này không cần phải nói cũng không cần cô yêu cầu anh làm. Tuy nhiên, anh đối xử tốt với đứa bé, một là vì Tiết Tiểu Tần, hai là vì đứa bé đang ở trong bụng Tiết Tiểu Tần, bằng không thì anh chẳng thèm liếc nhìn đến nó đâu!
Anh bình tĩnh tiếp nhận sự xuất hiện của đứa bé nhưng không có nghĩa là anh vui vẻ chào đón nó. Trái lại, anh rất lạnh nhạt, cực kỳ lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức Tiết Tiểu Tần cảm thấy lo lắng.
Mẹ Tiết cảm thấy chuyện không có gì đáng phải lo. Bởi vì Hoắc Lương đối với người khác đều là như vậy, xem Hoắc Lương chăm sóc Tiết Tiểu Tần rất tốt, về phần đứa bé, mẹ Tiết nhiều lần bày tỏ: Hai đứa không muốn nuôi thì để ba mẹ nuôi giúp cho!
Mặc dù Hoắc Lương không nói nhưng trong lòng anh vô cùng tán thành!
Gần hai tháng bồi dưỡng tình cảm cũng không khiến cho anh nảy sinh tình cảm với đứa bé không cầu mà đến này. Trước kia như thế nào thì bây giờ vẫn như vậy, anh không thể yêu thương đứa bé này, như vậy cũng là sai sao? Toàn bộ tình cảm của anh đều dành cho Tiết Tiểu Tần, không thể chia bớt cho bất kỳ ai, dù chỉ là một chút.
Sự xuất hiện của đứa bé cũng không phải là phương pháp trị hết bệnh vọng tưởng của Hoắc Lương, ngược lại trở thành chất xúc tác âm u. Mỗi khi nghĩ đến sẽ có sinh mệnh nhỏ mang dòng máu của anh và Tiểu Tần đột ngột xuất hiện trong thế giới này, Hoắc Lương không nhịn được cảm thấy buồn bực. Anh cảm thấy điều này thật sự rất khó tin, bọn họ mới kết hôn hơn một năm, đứa bé lại đến sớm như vậy!
Sau đó, anh lại hối hận vì không có buộc ga – rô.
Việc này rất đột ngột, hoàn toàn không có cảm giác vui sướng.
Trên thế giới này, ngoại trừ anh, hình như tất cả mọi người đều vui mừng cho bọn họ. Mẹ Tiết thì khỏi phải nói, bà luôn nghĩ rằng Hoắc Lương bị hư thận nên không thể có con, bây giờ Tiết Tiểu Tần mang thai, bà vui vẻ biết bao nhiêu. Ba Tiết cũng vậy, chuẩn bị bế cháu ngoại trai hoặc cháu ngoại gái mềm mềm đáng yêu, đương nhiên là ông cũng vui vẻ. Nhóm bạn thân của Tiết Tiểu Tần càng vui vẻ hơn, mặc kệ cô sinh ra hoàng tử nhỏ hay công chúa nhỏ, bọn họ đều có thể đặt cọc làm xui gia!
Mặc kệ tương lai có thành hay không, điều quan trọng chính là đứa bé là sự kết hợp gien giữa Hoắc Lương và Tiết Tiểu Tần, đặt cọc trước quan trọng hơn!
Thậm chí, y tá trưởng biết tin cũng chúc mừng Hoắc Lương, thật lòng vui mừng cho Hoắc Lương. Tất cả mọi người đều vui vẻ, vì vậy Hoắc Lương không vui sẽ trở thành hiện tượng lạ —— Vợ của anh mang thai. Tại sao anh lại không hề vui vẻ, trái lại còn có vẻ bực bội, mất mát?
Có một ngày, Hoắc Lương làm xong giải phẫu, không biết tại sao lại đi đến khoa phụ sản nhưng không có đi vào, chỉ đứng ở bên ngoài. Anh nhìn một đôi lại một đôi vợ chồng đi vào đăng ký, kiểm tra, cầm kết quả xem —— Không ngoài dự đoán, bọn họ lên chức làm cha, sau khi biết vợ mang thai có người vui mừng muốn nhảy dựng, có người kích động nước mắt rưng rưng, còn có người kích động muốn ngất xỉu.
Vì sao bọn họ lại vui vẻ như vậy?
Hoắc Lương không thể hiểu được, anh hoàn toàn không có cảm giác vui sướng, anh chỉ cảm thấy rất phiền, buồn bực, nóng nảy. Các đôi vợ chồng ríu rít cám ơn bác sĩ, lúc đi đường cẩn thận giống như dẫm trên lưỡi đao, có thể nhìn ra được bọn họ rất mong chờ sự xuất hiện của đứa bé.
Không có người sắp làm ba nào giống như anh, yêu vợ nhưng lại ghét đứa bé trong bụng vợ, điều này khiến cho Hoắc Lương cảm thấy khó hiểu.
Con người anh chính là như vậy, anh và người bình thường không giống nhau, anh có thể ép buộc bản thân sửa đổi hành vi của mình nhưng tình cảm là không có cách nào chia sẻ cho người khác. Điều này là không thể nào làm giả được, đối với người mình không thích cho dù ngụy trang bằng mọi cách cũng là giả, đều là dối trá.
Nếu Tiết Tiểu Tần biết anh và đứa bé bồi dưỡng tình cảm lâu như vậy vẫn không có một chút hiệu quả, cô có buồn hay không? Nghĩ đến Tiết Tiểu Tần sẽ không vui, Hoắc Lương càng buồn phiền, anh buồn bực bản thân, oán giận bản thân tại sao không thể đạt được yêu cầu của cô, hoàn thành mong đợi của cô, chuyện này khiến cho anh cảm thấy mình vô dụng giống như phế vật.
Nếu anh không thể thỏa mãn toàn bộ nguyện vọng của Tiểu Tần, anh còn có tư cách đứng bên cạnh cô hay không? Anh còn có tư cách làm chồng cô hay không?
Tác giả :
Ai Lam